Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Chương 1580: Long tộc (ba)
Tiêu Thất Gia
15/08/2020
Edit: kaylee
U hồn ngẩn người, đột nhiên, lão nở nụ cười lạnh, tiếng cười âm trầm kia truyền khắp ở trong toàn bộ động phủ, làm cho người ta mao cốt tủng nhiên (lông tóc dựng đứng).
"Ha ha, biết ta là bán thú nhân thì tính sao? Dù sao đều thay đổi không được kết cục cuối cùng."
U hồn cười lạnh một tiếng, không chút để lời Cố Nhược Vân nói vào lòng.
Cố Nhược Vân nhưng là cũng không để ý thái độ của lão, trên mặt vẫn dương tươi cười nhợt nhạt: "Ta nghe nói, nếu luyện hóa linh hồn bán thú nhân, đối với võ giả cũng là bán thú nhân, là một thuốc đại bổ."
‘Xoát’ một tiếng, sắc mặt u hồn âm trầm xuống, lão âm trầm nhìn Cố Nhược Vân, trên người bao phủ một tầng sát ý.
"Ngươi muốn dùng linh hồn của ta làm thuốc bổ cho tiểu tử này?"
"Không sai."
Cố Nhược Vân nhàn nhạt cười cười: "Nếu có thể sử dụng linh hồn của ngươi làm thuốc bổ, thì sau này hắn tu luyện càng thêm nhanh chóng! Nếu không ngươi nghĩ rằng vì sao ta phải đi theo hắn tới nơi này?"
Mục đích nàng tới đây, chính là vì trợ giúp Lam Ca tăng lên thực lực.
Dù sao linh hồn bán thú nhân có thể gặp nhưng không thể cầu.
Hơn nữa ở lúc sống bán thú nhân này còn có thực lực cảnh giới Cửu Chuyển.
Nếu như Lam Ca tiêu hóa linh hồn bán thú nhân này, hắn cũng có thể tăng lên tới Cửu Chuyển!
Nghe nói như thế, ánh mắt Lam Ca lộ ra vẻ phức tạp, trong lòng trăm vị lẫn lộn, hình như thế nào hắn cũng không đoán trước được, Cố Nhược Vân tiến vào động phủ này là vì trợ giúp hắn tăng lên thực lực.
"Nha đầu, muốn luyện hóa linh hồn của ta, thì phải xem ngươi có thực lực này hay không!" Ánh mắt u hồn vừa chuyển, âm trầm nói.
"Bản thân ta quả thật không có thực lực này, nhưng mà..." Ánh mắt Cố Nhược Vân chợt lóe, nhẹ nhàng nở nụ cười: "Thêm Cửu U chi hỏa thì sao?"
Bá!
Lúc Cố Nhược Vân nói lời này, lòng bàn tay của nàng bốc cháy lên Cửu U chi hỏa, ngọn lửa kia làm toàn bộ động phủ sáng rọi lên.
Cửu U chi hỏa, chính là khắc tinh của linh hồn!
Nếu u hồn còn có được lực lượng lúc sống, cho dù Cố Nhược Vân xuất ra Cửu U chi hỏa cũng không làm gì được lão, đáng tiếc, qua nhiều năm như vậy, thực lực của hắn đã lui bước, hơn nữa vì ở thể linh hồn, Cửu U chi hỏa trong tay Cố Nhược Vân là lợi khí trí mạng đối với lão!
"Không!"
Trong phút chốc nhìn thấy Cửu U chi hỏa, rốt cục u hồn cảm giác được sợ hãi, bén nhọn hét lên một tiếng, còn không đợi lão nói ra miệng lời cầu xin tha thứ, Cửu U chi hỏa kia đã thiêu đốt ở trên linh hồn của lão.
Đau đớn kịch liệt, làm cả người u hồn run lên, cũng không còn có cao ngạo lúc trước, âm thanh mang theo khẩn cầu nói: "Ta sai rồi, ta không nên nhìn trộm thân thể tiểu tử kia, cầu ngươi buông tha cho ta, chỉ cần ngươi buông tha cho ta, ta nguyện ý giao tất cả tích tụ những năm gần đây cho ngươi."
Nhưng mà, đối mặt với sự khẩn cầu của u hồn, Cố Nhược Vân vẫn thờ ơ.
Rất nhanh, linh hồn của lão đã biến thành một điểm sáng ở dưới đau kịch liệt kia đớn, rơi xuống trong tay Cố Nhược Vân.
Cố Nhược Vân giao quả cầu linh hồn trong tay cho Lam Ca, nhàn nhạt nói: "Lão muốn có được thân thể của ngươi, hiện tại ta đưa linh hồn lão cho ngươi, coi như là có báo trả báo, ngươi nuốt lão vào đi."
Lam Ca cảm kích nhìn Cố Nhược Vân, không có do dự gì, lập tức nuốt linh hồn này vào trong bụng.
Chỉ là, sau khi nuốt linh hồn này cũng không có cảm gì giác, thật giống như là nuốt một ngụm không khí.
"Linh hồn của lão có được lực lượng Cửu Chuyển sơ kỳ, nếu ngươi hoàn toàn hòa tan linh hồn của lão, ngươi cũng có thể đột phá tới Cửu Chuyển, chỉ là ngươi không cách nào bỗng chốc hòa tan linh hồn này, mọi việc đều phải từ từ sẽ đến."
U hồn ngẩn người, đột nhiên, lão nở nụ cười lạnh, tiếng cười âm trầm kia truyền khắp ở trong toàn bộ động phủ, làm cho người ta mao cốt tủng nhiên (lông tóc dựng đứng).
"Ha ha, biết ta là bán thú nhân thì tính sao? Dù sao đều thay đổi không được kết cục cuối cùng."
U hồn cười lạnh một tiếng, không chút để lời Cố Nhược Vân nói vào lòng.
Cố Nhược Vân nhưng là cũng không để ý thái độ của lão, trên mặt vẫn dương tươi cười nhợt nhạt: "Ta nghe nói, nếu luyện hóa linh hồn bán thú nhân, đối với võ giả cũng là bán thú nhân, là một thuốc đại bổ."
‘Xoát’ một tiếng, sắc mặt u hồn âm trầm xuống, lão âm trầm nhìn Cố Nhược Vân, trên người bao phủ một tầng sát ý.
"Ngươi muốn dùng linh hồn của ta làm thuốc bổ cho tiểu tử này?"
"Không sai."
Cố Nhược Vân nhàn nhạt cười cười: "Nếu có thể sử dụng linh hồn của ngươi làm thuốc bổ, thì sau này hắn tu luyện càng thêm nhanh chóng! Nếu không ngươi nghĩ rằng vì sao ta phải đi theo hắn tới nơi này?"
Mục đích nàng tới đây, chính là vì trợ giúp Lam Ca tăng lên thực lực.
Dù sao linh hồn bán thú nhân có thể gặp nhưng không thể cầu.
Hơn nữa ở lúc sống bán thú nhân này còn có thực lực cảnh giới Cửu Chuyển.
Nếu như Lam Ca tiêu hóa linh hồn bán thú nhân này, hắn cũng có thể tăng lên tới Cửu Chuyển!
Nghe nói như thế, ánh mắt Lam Ca lộ ra vẻ phức tạp, trong lòng trăm vị lẫn lộn, hình như thế nào hắn cũng không đoán trước được, Cố Nhược Vân tiến vào động phủ này là vì trợ giúp hắn tăng lên thực lực.
"Nha đầu, muốn luyện hóa linh hồn của ta, thì phải xem ngươi có thực lực này hay không!" Ánh mắt u hồn vừa chuyển, âm trầm nói.
"Bản thân ta quả thật không có thực lực này, nhưng mà..." Ánh mắt Cố Nhược Vân chợt lóe, nhẹ nhàng nở nụ cười: "Thêm Cửu U chi hỏa thì sao?"
Bá!
Lúc Cố Nhược Vân nói lời này, lòng bàn tay của nàng bốc cháy lên Cửu U chi hỏa, ngọn lửa kia làm toàn bộ động phủ sáng rọi lên.
Cửu U chi hỏa, chính là khắc tinh của linh hồn!
Nếu u hồn còn có được lực lượng lúc sống, cho dù Cố Nhược Vân xuất ra Cửu U chi hỏa cũng không làm gì được lão, đáng tiếc, qua nhiều năm như vậy, thực lực của hắn đã lui bước, hơn nữa vì ở thể linh hồn, Cửu U chi hỏa trong tay Cố Nhược Vân là lợi khí trí mạng đối với lão!
"Không!"
Trong phút chốc nhìn thấy Cửu U chi hỏa, rốt cục u hồn cảm giác được sợ hãi, bén nhọn hét lên một tiếng, còn không đợi lão nói ra miệng lời cầu xin tha thứ, Cửu U chi hỏa kia đã thiêu đốt ở trên linh hồn của lão.
Đau đớn kịch liệt, làm cả người u hồn run lên, cũng không còn có cao ngạo lúc trước, âm thanh mang theo khẩn cầu nói: "Ta sai rồi, ta không nên nhìn trộm thân thể tiểu tử kia, cầu ngươi buông tha cho ta, chỉ cần ngươi buông tha cho ta, ta nguyện ý giao tất cả tích tụ những năm gần đây cho ngươi."
Nhưng mà, đối mặt với sự khẩn cầu của u hồn, Cố Nhược Vân vẫn thờ ơ.
Rất nhanh, linh hồn của lão đã biến thành một điểm sáng ở dưới đau kịch liệt kia đớn, rơi xuống trong tay Cố Nhược Vân.
Cố Nhược Vân giao quả cầu linh hồn trong tay cho Lam Ca, nhàn nhạt nói: "Lão muốn có được thân thể của ngươi, hiện tại ta đưa linh hồn lão cho ngươi, coi như là có báo trả báo, ngươi nuốt lão vào đi."
Lam Ca cảm kích nhìn Cố Nhược Vân, không có do dự gì, lập tức nuốt linh hồn này vào trong bụng.
Chỉ là, sau khi nuốt linh hồn này cũng không có cảm gì giác, thật giống như là nuốt một ngụm không khí.
"Linh hồn của lão có được lực lượng Cửu Chuyển sơ kỳ, nếu ngươi hoàn toàn hòa tan linh hồn của lão, ngươi cũng có thể đột phá tới Cửu Chuyển, chỉ là ngươi không cách nào bỗng chốc hòa tan linh hồn này, mọi việc đều phải từ từ sẽ đến."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.