Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Chương 1632: Muốn sinh đứa nhỏ cho Lĩnh chủ (bốn)
Tiêu Thất Gia
27/08/2020
Edit: kaylee
Cố Nhược Vân?
Đối với tên này, Hồng Liên Lĩnh không có người không biết.
Vì vậy sau khi nghe thấy lời Cố Nhược Vân nói, vẻ mặt hai gã hộ vệ kia vui sướng, vội vàng chạy vào trong phủ đệ.
"Nhanh, nhanh đi nói cho Lĩnh chủ, đại tiểu thư đến đây, đại tiểu thư đã trở lại!"
Sau khi hộ vệ kia nói xong lời này, hai bóng dáng quen thuộc chạy như điên mà đến, dừng lại ở trước mặt Cố Nhược Vân.
Y phục màu trắng của nữ tử khẽ bay, dung mạo khuynh thành, trên mặt dương ý cười nhu hòa. Nam tử bên cạnh nàng lại là một bộ hồng bào, tuấn mỹ lãnh khốc, chỉ là, ánh mắt kia nhưng không có uy nghiêm bình thường, đang ôn hòa nhìn chăm chú vào Cố Nhược Vân.
"Vân Nhi."
Đông Phương Ngọc nâng tay kéo Cố Nhược Vân vào trong lòng, bàn tay trắng nõn như ngọc nhẹ nhàng xoa đầu của nàng, trong âm thanh của nàng tràn ngập kích động không cách nào ngăn lại.
"Con đã trở lại, rốt cục con đã trở lại, mau để mẫu thân nhìn xem có gầy không."
Đông Phương Ngọc vội vàng buông Cố Nhược Vân ra, tinh tế đánh giá nữ tử trước mắt, trong mắt đẹp kia tràn đầy thân thiết.
"Nương, con đã trở về."
Cố Nhược Vân dương môi cười yếu ớt, ánh mắt cũng lộ ra vẻ nhu hòa.
Đúng lúc này, một âm thanh ghen tuông mười phần truyền tới: "Con trở về cũng chỉ nhìn thấy mẫu thân con, người sống lớn như cha ở bên cạnh con, con cũng không liếc mắt nhìn một cái."
Chúng hộ vệ bên trong phủ tập thể há hốc mồm, đây là Lĩnh chủ đại nhân lãnh khốc uy nghiêm kia của bọn hắn sao? Lúc này, hắn nghiễm nhiên chính là một tiểu hài tử tranh giành tình nhân, vị chua đều có thể tràn ra từ trên người của hắn.
Cố Nhược Vân rời đi ôm ấp của Đông Phương Ngọc, đi qua phía Hồng Liên Lĩnh chủ, lúc đi đến trước mặt Hồng Liên Lĩnh chủ, nàng giang hai tay, nhẹ nhàng ôm nam tử.
"Cha, thực lực của người lại tăng cường."
Hồng Liên Lĩnh chủ bất đắc dĩ nở một nụ cười: "Ta lại tu luyện thế nào, cũng không thể nào so sánh với tiểu biến thái con này? Ta phỏng chừng hiện tại lực lượng đã trưởng thành đến trình độ làm cho mọi người chùn bước."
Cố Nhược Vân chớp mắt: "Cha người là đại biến thái, tự nhiên con chính là tiểu biến thái, thiên phú của con cường thịnh cỡ nào, còn không phải vì dung hợp gen của người và mẫu thân, không có nhân vật thiên tài như các người, làm sao ta lại có thể tu luyện nhanh như vậy?"
Hồng Liên Lĩnh chủ lập tức không lên tiếng, hắn thật đúng không có biện pháp với nha đầu kia.
"Các con một đường đi tới hẳn là rất mệt, hiện tại cha lập tức an bày các con đi nghỉ ngơi, có chuyện gì, chờ các con nghỉ ngơi xong lại nói."
Vốn Cố Nhược Vân muốn mở miệng nói cho Hồng Liên Lĩnh chủ chuyện có liên quan tới Cố Sanh Tiêu, lại nghe được lời nói này của nam nhân, nàng lập tức nuốt tất cả lời nói vào, khẽ gật đầu: "Được."
Nói xong lời này, Hồng Liên Lĩnh chủ lập tức phái nha hoàn dẫn Cố Nhược Vân và Thiên Bắc Dạ đi xuống nghỉ ngơi, chỉ là đôi mắt kia lại vẫn không cách nào dời đi từ trên người nữ tử.
Tầm mắt Đông Phương Ngọc nhìn chằm chằm Thiên Bắc Dạ, đáy mắt hiện lên một tia sáng sắc bén: "Thực lực của nam nhân này cường đại hơn rất nhiều so với lần trước chúng ta nhìn thấy, hiện tại ta cũng nhìn không ra đến cùng hắn ở cảnh giới gì, đúng rồi, ta còn không có hỏi, đến cùng hắn và nữ nhi chúng ta có quan hệ gì?"
"Hắn là nữ tế tương lai của chúng ta."
Hồng Liên Lĩnh chủ chi tiết hồi đáp.
Tuy rằng hiện tại mình còn không có hoàn toàn tán thành hắn...
"Phải không? Nam nhân này ta thật thích," Mặt mày Đông Phương Ngọc cong cong nở nụ cười: "Đầu tiên, thực lực của hắn rất cường đại, càng ở phía trên ta, hoàn toàn có năng lực bảo vệ tốt nữ nhi bảo bối của chúng ta, thứ hai, chàng không nhìn thấy sao, trong mắt hắn nhìn về phía Vân Nhi tràn đầy nùng tình mật ý, có thể thấy được yêu nàng yêu đến trong xương, cho nên, ta không cho chàng lại khó xử người ta, nữ tế này ta nhận chắc rồi."
Trong lòng Hồng Liên Lĩnh chủ ghen tuông càng đậm, tiểu tử thối kia chẳng những bắt chạy nữ nhi của hắn, ngay cả nàng dâu của hắn cũng đều tán thưởng hắn ta như vậy...
Cố Nhược Vân?
Đối với tên này, Hồng Liên Lĩnh không có người không biết.
Vì vậy sau khi nghe thấy lời Cố Nhược Vân nói, vẻ mặt hai gã hộ vệ kia vui sướng, vội vàng chạy vào trong phủ đệ.
"Nhanh, nhanh đi nói cho Lĩnh chủ, đại tiểu thư đến đây, đại tiểu thư đã trở lại!"
Sau khi hộ vệ kia nói xong lời này, hai bóng dáng quen thuộc chạy như điên mà đến, dừng lại ở trước mặt Cố Nhược Vân.
Y phục màu trắng của nữ tử khẽ bay, dung mạo khuynh thành, trên mặt dương ý cười nhu hòa. Nam tử bên cạnh nàng lại là một bộ hồng bào, tuấn mỹ lãnh khốc, chỉ là, ánh mắt kia nhưng không có uy nghiêm bình thường, đang ôn hòa nhìn chăm chú vào Cố Nhược Vân.
"Vân Nhi."
Đông Phương Ngọc nâng tay kéo Cố Nhược Vân vào trong lòng, bàn tay trắng nõn như ngọc nhẹ nhàng xoa đầu của nàng, trong âm thanh của nàng tràn ngập kích động không cách nào ngăn lại.
"Con đã trở lại, rốt cục con đã trở lại, mau để mẫu thân nhìn xem có gầy không."
Đông Phương Ngọc vội vàng buông Cố Nhược Vân ra, tinh tế đánh giá nữ tử trước mắt, trong mắt đẹp kia tràn đầy thân thiết.
"Nương, con đã trở về."
Cố Nhược Vân dương môi cười yếu ớt, ánh mắt cũng lộ ra vẻ nhu hòa.
Đúng lúc này, một âm thanh ghen tuông mười phần truyền tới: "Con trở về cũng chỉ nhìn thấy mẫu thân con, người sống lớn như cha ở bên cạnh con, con cũng không liếc mắt nhìn một cái."
Chúng hộ vệ bên trong phủ tập thể há hốc mồm, đây là Lĩnh chủ đại nhân lãnh khốc uy nghiêm kia của bọn hắn sao? Lúc này, hắn nghiễm nhiên chính là một tiểu hài tử tranh giành tình nhân, vị chua đều có thể tràn ra từ trên người của hắn.
Cố Nhược Vân rời đi ôm ấp của Đông Phương Ngọc, đi qua phía Hồng Liên Lĩnh chủ, lúc đi đến trước mặt Hồng Liên Lĩnh chủ, nàng giang hai tay, nhẹ nhàng ôm nam tử.
"Cha, thực lực của người lại tăng cường."
Hồng Liên Lĩnh chủ bất đắc dĩ nở một nụ cười: "Ta lại tu luyện thế nào, cũng không thể nào so sánh với tiểu biến thái con này? Ta phỏng chừng hiện tại lực lượng đã trưởng thành đến trình độ làm cho mọi người chùn bước."
Cố Nhược Vân chớp mắt: "Cha người là đại biến thái, tự nhiên con chính là tiểu biến thái, thiên phú của con cường thịnh cỡ nào, còn không phải vì dung hợp gen của người và mẫu thân, không có nhân vật thiên tài như các người, làm sao ta lại có thể tu luyện nhanh như vậy?"
Hồng Liên Lĩnh chủ lập tức không lên tiếng, hắn thật đúng không có biện pháp với nha đầu kia.
"Các con một đường đi tới hẳn là rất mệt, hiện tại cha lập tức an bày các con đi nghỉ ngơi, có chuyện gì, chờ các con nghỉ ngơi xong lại nói."
Vốn Cố Nhược Vân muốn mở miệng nói cho Hồng Liên Lĩnh chủ chuyện có liên quan tới Cố Sanh Tiêu, lại nghe được lời nói này của nam nhân, nàng lập tức nuốt tất cả lời nói vào, khẽ gật đầu: "Được."
Nói xong lời này, Hồng Liên Lĩnh chủ lập tức phái nha hoàn dẫn Cố Nhược Vân và Thiên Bắc Dạ đi xuống nghỉ ngơi, chỉ là đôi mắt kia lại vẫn không cách nào dời đi từ trên người nữ tử.
Tầm mắt Đông Phương Ngọc nhìn chằm chằm Thiên Bắc Dạ, đáy mắt hiện lên một tia sáng sắc bén: "Thực lực của nam nhân này cường đại hơn rất nhiều so với lần trước chúng ta nhìn thấy, hiện tại ta cũng nhìn không ra đến cùng hắn ở cảnh giới gì, đúng rồi, ta còn không có hỏi, đến cùng hắn và nữ nhi chúng ta có quan hệ gì?"
"Hắn là nữ tế tương lai của chúng ta."
Hồng Liên Lĩnh chủ chi tiết hồi đáp.
Tuy rằng hiện tại mình còn không có hoàn toàn tán thành hắn...
"Phải không? Nam nhân này ta thật thích," Mặt mày Đông Phương Ngọc cong cong nở nụ cười: "Đầu tiên, thực lực của hắn rất cường đại, càng ở phía trên ta, hoàn toàn có năng lực bảo vệ tốt nữ nhi bảo bối của chúng ta, thứ hai, chàng không nhìn thấy sao, trong mắt hắn nhìn về phía Vân Nhi tràn đầy nùng tình mật ý, có thể thấy được yêu nàng yêu đến trong xương, cho nên, ta không cho chàng lại khó xử người ta, nữ tế này ta nhận chắc rồi."
Trong lòng Hồng Liên Lĩnh chủ ghen tuông càng đậm, tiểu tử thối kia chẳng những bắt chạy nữ nhi của hắn, ngay cả nàng dâu của hắn cũng đều tán thưởng hắn ta như vậy...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.