Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Chương 879: Người Đệ Nhất thành tới (ba)
Tiêu Thất Gia
01/11/2018
Bá!
Nghĩ vậy, bóng dáng màu đỏ kia giống như một tia lửa chạy nhanh về phía cửa, nhanh chóng tiến đến phương hướng Hạ gia.
——
Hạ gia.
Trong hư không, vô số bóng người hiện thân ở trước mặt Cố Nhược Vân, đầu lĩnh của những người đó là một thanh sam nam tử, cho dù khuôn mặt bình thường, là loại người thả tới trong đám người sẽ biến mất không thấy, nhưng mà, khí thế trên người y lại giống như một thanh lợi kiếm ra khỏi vỏ, vô cùng sắc bén.
"Ngươi chính là Cố Nhược Vân?"
Thanh sam nam tử lãnh ngạo (lạnh lùng + cao ngạo) ngóng nhìn nữ tử phía dưới, lại chuyển ánh mắt về phía mấy người nằm vật xuống trong đại đường, hơi hơi nhíu mày: "Những người này là các ngươi giết?"
Sắc mặt Cố Nhược Vân ngưng trọng chưa từng có, đôi con ngươi thanh lãnh lại vẫn không chút gợn sóng, lạnh lùng nói: "Không sai."
"Hừ!" Thanh sam nam tử hừ lạnh một tiếng, lãnh ngạo nói: "Một mình ngươi từ cái loại địa phương lạc hậu Tây Linh đại lục kia tới đây, l^q'đ cũng dám giết người ở Đông Nhạc đại lục chúng ta? Như vậy đi, hiện tại ngươi đi cùng chúng ta một chuyến."
Y còn đang lo tìm không thấy cớ mang nữ tử này đi, không nghĩ tới nàng sẽ cho y cơ hội tốt như vậy!
"Các ngươi là ai?" Con ngươi Cố Nhược Vân trầm xuống, những người này vậy mà biết nàng là từ Tây Linh đại lục đến? Ở trong toàn bộ đại lục này, trừ bỏ sư phụ ra không có người biết chuyện này.
Thanh sam nam tử cười lạnh một tiếng: "Chúng ta là người Đệ Nhất thành!"
Đệ Nhất thành, mấy chữ này như sấm bên tai, làm cho theo hai người Cao đế và Kim Đế từ phía khác nhau tiến đến đều chấn động một chút.
Thật là người Đệ Nhất thành!
Quả thật, trừ bỏ Đệ Nhất thành ra, còn có ai có thể có bút tích lớn như vậy, có thể xuất động nhiều cường giả Võ Đế như vậy? Nhất là thanh sam nam tử đầu lĩnh kia, thực lực của y đã đến Võ Đế cao cấp, khoảng cách Võ Thánh cũng chỉ có một bước xa!
Kim Đế nhíu mày, có chút phức tạp nhìn Cố Nhược Vân, hắn thật sự không rõ, nha đầu kia là thế nào trêu chọc người Đệ Nhất thành.
"Khụ khụ," Cao đế ho khan hai tiếng, thanh thanh cổ họng, nói: "Các vị đại nhân Đệ Nhất thành, Cố cô nương là khách nhân Lưu Phong quốc chúng ta, không biết nàng phạm vào cái sai gì, làm cho các vị đại nhân thế tới rào rạt như thế?"
"Sai?" Thanh sam nam tử quét mắt nhìn Cố Nhược Vân, vẻ mặt cao ngạo nói: "Thủ đoạn của người này quá mức tàn nhẫn! Người như thế nếu không trừ, tất nhiên sẽ trở thành tai họa của đại lục, người Đệ Nhất thành chúng ta luôn chủ trì công đạo vì đại lục, quyết không cho phép ác ma như thế lưu lại hậu thế."
Con ngươi của Cố Nhược Vân càng ngày càng trầm, nếu nàng nhớ không lầm mà nói, có vẻ Đệ Nhất thành này là kẻ địch của nghĩa phụ!
Chẳng lẽ, bọn họ tìm đến mình là vì đối phó nghĩa phụ?
Nếu không mà nói, thế nào Cố Nhược Vân cũng không tin, thế lực như Đệ Nhất thành sẽ đi ra bênh vực kẻ yếu vì Hạ gia! Dù sao đại lục này vốn là cường giả vi tôn, người không có thực lực, cũng chỉ có thể trở thành đá kê chân của người khác!
"Tiểu Dạ," Cố Nhược Vân cảm nhận được bên cạnh bắt đầu khởi động ra khí thế lạnh lẽo, nàng túm chặt tay của Thiên Bắc Dạ, con ngươi thanh lãnh hiện lên một chút sát khí: "Chàng có thể đánh thắng bọn họ sao?"
Thiên Bắc Dạ nhìn mọi người trong hư không, gật gật đầu: "Có thể."
"Tốt," Cố Nhược Vân hơi hơi nở nụ cười: "Ta nói rồi, ta sẽ báo thù thay nghĩa phụ, cho dù thực lực hiện giờ của ta không đủ, nhưng mà diệt Đệ Nhất thành này chính là mục tiêu của ta! Bọn họ thương hại nghĩa phụ, làm hại nghĩa mẫu tung tích không rõ, bất luận như thế nào ta cũng sẽ không bỏ qua khoản nợ này!"
Nghĩ vậy, bóng dáng màu đỏ kia giống như một tia lửa chạy nhanh về phía cửa, nhanh chóng tiến đến phương hướng Hạ gia.
——
Hạ gia.
Trong hư không, vô số bóng người hiện thân ở trước mặt Cố Nhược Vân, đầu lĩnh của những người đó là một thanh sam nam tử, cho dù khuôn mặt bình thường, là loại người thả tới trong đám người sẽ biến mất không thấy, nhưng mà, khí thế trên người y lại giống như một thanh lợi kiếm ra khỏi vỏ, vô cùng sắc bén.
"Ngươi chính là Cố Nhược Vân?"
Thanh sam nam tử lãnh ngạo (lạnh lùng + cao ngạo) ngóng nhìn nữ tử phía dưới, lại chuyển ánh mắt về phía mấy người nằm vật xuống trong đại đường, hơi hơi nhíu mày: "Những người này là các ngươi giết?"
Sắc mặt Cố Nhược Vân ngưng trọng chưa từng có, đôi con ngươi thanh lãnh lại vẫn không chút gợn sóng, lạnh lùng nói: "Không sai."
"Hừ!" Thanh sam nam tử hừ lạnh một tiếng, lãnh ngạo nói: "Một mình ngươi từ cái loại địa phương lạc hậu Tây Linh đại lục kia tới đây, l^q'đ cũng dám giết người ở Đông Nhạc đại lục chúng ta? Như vậy đi, hiện tại ngươi đi cùng chúng ta một chuyến."
Y còn đang lo tìm không thấy cớ mang nữ tử này đi, không nghĩ tới nàng sẽ cho y cơ hội tốt như vậy!
"Các ngươi là ai?" Con ngươi Cố Nhược Vân trầm xuống, những người này vậy mà biết nàng là từ Tây Linh đại lục đến? Ở trong toàn bộ đại lục này, trừ bỏ sư phụ ra không có người biết chuyện này.
Thanh sam nam tử cười lạnh một tiếng: "Chúng ta là người Đệ Nhất thành!"
Đệ Nhất thành, mấy chữ này như sấm bên tai, làm cho theo hai người Cao đế và Kim Đế từ phía khác nhau tiến đến đều chấn động một chút.
Thật là người Đệ Nhất thành!
Quả thật, trừ bỏ Đệ Nhất thành ra, còn có ai có thể có bút tích lớn như vậy, có thể xuất động nhiều cường giả Võ Đế như vậy? Nhất là thanh sam nam tử đầu lĩnh kia, thực lực của y đã đến Võ Đế cao cấp, khoảng cách Võ Thánh cũng chỉ có một bước xa!
Kim Đế nhíu mày, có chút phức tạp nhìn Cố Nhược Vân, hắn thật sự không rõ, nha đầu kia là thế nào trêu chọc người Đệ Nhất thành.
"Khụ khụ," Cao đế ho khan hai tiếng, thanh thanh cổ họng, nói: "Các vị đại nhân Đệ Nhất thành, Cố cô nương là khách nhân Lưu Phong quốc chúng ta, không biết nàng phạm vào cái sai gì, làm cho các vị đại nhân thế tới rào rạt như thế?"
"Sai?" Thanh sam nam tử quét mắt nhìn Cố Nhược Vân, vẻ mặt cao ngạo nói: "Thủ đoạn của người này quá mức tàn nhẫn! Người như thế nếu không trừ, tất nhiên sẽ trở thành tai họa của đại lục, người Đệ Nhất thành chúng ta luôn chủ trì công đạo vì đại lục, quyết không cho phép ác ma như thế lưu lại hậu thế."
Con ngươi của Cố Nhược Vân càng ngày càng trầm, nếu nàng nhớ không lầm mà nói, có vẻ Đệ Nhất thành này là kẻ địch của nghĩa phụ!
Chẳng lẽ, bọn họ tìm đến mình là vì đối phó nghĩa phụ?
Nếu không mà nói, thế nào Cố Nhược Vân cũng không tin, thế lực như Đệ Nhất thành sẽ đi ra bênh vực kẻ yếu vì Hạ gia! Dù sao đại lục này vốn là cường giả vi tôn, người không có thực lực, cũng chỉ có thể trở thành đá kê chân của người khác!
"Tiểu Dạ," Cố Nhược Vân cảm nhận được bên cạnh bắt đầu khởi động ra khí thế lạnh lẽo, nàng túm chặt tay của Thiên Bắc Dạ, con ngươi thanh lãnh hiện lên một chút sát khí: "Chàng có thể đánh thắng bọn họ sao?"
Thiên Bắc Dạ nhìn mọi người trong hư không, gật gật đầu: "Có thể."
"Tốt," Cố Nhược Vân hơi hơi nở nụ cười: "Ta nói rồi, ta sẽ báo thù thay nghĩa phụ, cho dù thực lực hiện giờ của ta không đủ, nhưng mà diệt Đệ Nhất thành này chính là mục tiêu của ta! Bọn họ thương hại nghĩa phụ, làm hại nghĩa mẫu tung tích không rõ, bất luận như thế nào ta cũng sẽ không bỏ qua khoản nợ này!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.