Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Chương 252: Người Hạ gia tới (tám)
Tiêu Thất Gia
12/01/2018
"Ầm!"
Một khí kình màu lục từ trên người thiếu nữ ầm ầm tới, ở lúc Hạ Vũ tới gần nàng, chợt đánh bay thân mình của hắn ra ngoài, giống như một vật nặng xẹt qua không trung, hung hăng ngã ở trên đất.
"Này.... .... Khí thế này..."
Hạ Vũ còn không có suy nghĩ cẩn thận vì sao bản thân sẽ bị Cố Nhược Vân đánh bay, đã bị khí thế trên người đối phương làm cho sợ hãi, hắn kinh ngạc trừng lớn đôi mắt, không dám tin nhìn khuôn mặt lạnh nhạt tự nhiên của thiếu nữ kia, thân mình đều nhẹ nhàng run rẩy: "Cường giả Võ Vương, không sai, nàng là cường giả Võ Vương!"
"Cái gì? Cường giả Võ Vương? Không có khả năng đi, nha đầu kia mới bao nhiêu tuổi? Cường giả Võ Vương trẻ tuổi như vậy, căn bản là không có khả năng!"
"Nhưng…..... Nhưng đó là Hạ Vũ Hạ gia, một gã cao thủ Võ Tướng cao cấp chính miệng nói, hơn nữa có thể bỗng chốc đánh bay hắn, trừ bỏ cường giả Võ Vương, còn có ai có thể làm được?"
Hít!
Tất cả mọi người không tự chủ được hít một ngụm khí lạnh.
Bộ dáng của cô nương này thoạt nhìn cũng chỉ có mười tám mười chín tuổi, một cường giả Võ Vương trẻ tuổi như thế, chẳng lẽ thế đạo này muốn thay đổi?
Lâm Nhạc sắc mặt xanh mét, gắt gao nhìn chằm chằm thiếu nữ vẻ mặt vân thanh phong đạm kia, hận nghiến răng nghiến lợi, nhưng càng nhiều hơn cũng là run sợ! Dù thế nào hắn cũng không nghĩ tới kẻ giả mạo này vậy mà sẽ là cường giả cấp bậc Võ Vương!
Trong mọi người, chỉ có Bàng Nhiên là mặt không đổi sắc, khinh bỉ nhìn đám người nhận đến kinh hách phía trước mắt này, hiển nhiên quên, lúc trước khi hắn trông thấy Cố Nhược Vân đột phá tới Võ Vương, phản ứng kia so còn lớn hơn bọn hắn, thiếu chút nữa thì xé thân thể của đối phương ra nhìn xem là cái cấu tạo gì.
Cần biến thái như vậy hay không?
Ba tháng thời gian, ở lúc huấn luyện Bàng Nhiên, Cố Nhược Vân cũng tiến bộ, đột phá tới Võ Vương cũng là chuyện khi đó!
"Không phải ngươi nói Bách Thảo Đường sẽ không bỏ qua cho ta sao?"
Cố Nhược Vân nhẹ nhàng cười, tươi cười kia không tự chủ được khiến cho trái tim của người ta phát ra ý lạnh, nhìn mà khiếp sợ.
Lâm Nhạc hung hăng cắn răng một cái, nói: "Cho dù ngươi là Võ Vương, trong Bách Thảo Đường cũng có được cường giả Võ Vương, huống chi ta nghe nói người đứng đầu Bách Thảo Đường có được hai đại thú Thanh Long và Bạch Hổ, bằng vào lực lượng một mình ngươi há có thể đối kháng với loại thế lực Bách Thảo Đường này? Quả thực không biết cái gì!"
Lâm Nhạc đang đánh cuộc, y đánh cuộc Cố Nhược Vân sẽ sợ hãi thế lực của Bách Thảo Đường, chỉ cần nàng sợ hãi, vậy bọn họ sẽ còn có cơ hội.
"Thanh Long Bạch Hổ?" Cố Nhược Vân ngoáy ngoáy lỗ tai, cười khẽ một tiếng, nói: "Ngươi là đang nói hai người bọn họ sao?"
Ầm!
Trong nháy mắt, trời đất ảm đạm mất màu.
Hai tia sáng chói lọi từ trong cơ thể của Cố Nhược Vân phát ra, một xanh một trắng, tương giao ở trên bầu trời. Sau đó tia sáng xanh trong đó bắn lên bầu trời, tia sáng trắng rơi xuống trên đất, đều là biến thành hai thân thể cao lớn.
Cự long màu xanh xoay quanh ở trên bầu trời, che khuất bầu trời, làm cho bầu trời ban đầu còn sáng rọi nháy mắt tràn đầy mây đen, theo một tiếng rồng rống kia, không khí đều chấn động.
Đừng nhìn hiện tại thực lực của Thanh Long còn không có khôi phục, nhưng dùng để dọa người ngược lại không tệ, sau khi mọi người thấy thân thể khổng lồ kia trực tiếp bị dọa choáng váng, run run rẩy rẩy nói không nên lời một câu nói.
"Chính là ngươi dám vũ nhục chủ nhân của ta?"
Vân Dao khẽ cười một tiếng, bước chân tao nhã đi đến chỗ Lâm Nhạc đang há hốc mồm, trong mắt hổ phát ra lửa giận, ở dưới mây đen dầy đặc tản ra khí tràng cường đại.
Nàng đã sớm nhìn Quốc Sư chó thối này khó chịu, vậy mà muốn làm cho Bách Thảo Đường ra tay với chủ nhân? Cũng không nhìn xem chủ nhân là người phương nào! Bách Thảo Đường một tay chủ nhân phát triển lên sẽ vì nhóm người khốn khiếp này mà ra tay với nàng? Người này xác định bản thân không có vấn đề gì chứ?
Một khí kình màu lục từ trên người thiếu nữ ầm ầm tới, ở lúc Hạ Vũ tới gần nàng, chợt đánh bay thân mình của hắn ra ngoài, giống như một vật nặng xẹt qua không trung, hung hăng ngã ở trên đất.
"Này.... .... Khí thế này..."
Hạ Vũ còn không có suy nghĩ cẩn thận vì sao bản thân sẽ bị Cố Nhược Vân đánh bay, đã bị khí thế trên người đối phương làm cho sợ hãi, hắn kinh ngạc trừng lớn đôi mắt, không dám tin nhìn khuôn mặt lạnh nhạt tự nhiên của thiếu nữ kia, thân mình đều nhẹ nhàng run rẩy: "Cường giả Võ Vương, không sai, nàng là cường giả Võ Vương!"
"Cái gì? Cường giả Võ Vương? Không có khả năng đi, nha đầu kia mới bao nhiêu tuổi? Cường giả Võ Vương trẻ tuổi như vậy, căn bản là không có khả năng!"
"Nhưng…..... Nhưng đó là Hạ Vũ Hạ gia, một gã cao thủ Võ Tướng cao cấp chính miệng nói, hơn nữa có thể bỗng chốc đánh bay hắn, trừ bỏ cường giả Võ Vương, còn có ai có thể làm được?"
Hít!
Tất cả mọi người không tự chủ được hít một ngụm khí lạnh.
Bộ dáng của cô nương này thoạt nhìn cũng chỉ có mười tám mười chín tuổi, một cường giả Võ Vương trẻ tuổi như thế, chẳng lẽ thế đạo này muốn thay đổi?
Lâm Nhạc sắc mặt xanh mét, gắt gao nhìn chằm chằm thiếu nữ vẻ mặt vân thanh phong đạm kia, hận nghiến răng nghiến lợi, nhưng càng nhiều hơn cũng là run sợ! Dù thế nào hắn cũng không nghĩ tới kẻ giả mạo này vậy mà sẽ là cường giả cấp bậc Võ Vương!
Trong mọi người, chỉ có Bàng Nhiên là mặt không đổi sắc, khinh bỉ nhìn đám người nhận đến kinh hách phía trước mắt này, hiển nhiên quên, lúc trước khi hắn trông thấy Cố Nhược Vân đột phá tới Võ Vương, phản ứng kia so còn lớn hơn bọn hắn, thiếu chút nữa thì xé thân thể của đối phương ra nhìn xem là cái cấu tạo gì.
Cần biến thái như vậy hay không?
Ba tháng thời gian, ở lúc huấn luyện Bàng Nhiên, Cố Nhược Vân cũng tiến bộ, đột phá tới Võ Vương cũng là chuyện khi đó!
"Không phải ngươi nói Bách Thảo Đường sẽ không bỏ qua cho ta sao?"
Cố Nhược Vân nhẹ nhàng cười, tươi cười kia không tự chủ được khiến cho trái tim của người ta phát ra ý lạnh, nhìn mà khiếp sợ.
Lâm Nhạc hung hăng cắn răng một cái, nói: "Cho dù ngươi là Võ Vương, trong Bách Thảo Đường cũng có được cường giả Võ Vương, huống chi ta nghe nói người đứng đầu Bách Thảo Đường có được hai đại thú Thanh Long và Bạch Hổ, bằng vào lực lượng một mình ngươi há có thể đối kháng với loại thế lực Bách Thảo Đường này? Quả thực không biết cái gì!"
Lâm Nhạc đang đánh cuộc, y đánh cuộc Cố Nhược Vân sẽ sợ hãi thế lực của Bách Thảo Đường, chỉ cần nàng sợ hãi, vậy bọn họ sẽ còn có cơ hội.
"Thanh Long Bạch Hổ?" Cố Nhược Vân ngoáy ngoáy lỗ tai, cười khẽ một tiếng, nói: "Ngươi là đang nói hai người bọn họ sao?"
Ầm!
Trong nháy mắt, trời đất ảm đạm mất màu.
Hai tia sáng chói lọi từ trong cơ thể của Cố Nhược Vân phát ra, một xanh một trắng, tương giao ở trên bầu trời. Sau đó tia sáng xanh trong đó bắn lên bầu trời, tia sáng trắng rơi xuống trên đất, đều là biến thành hai thân thể cao lớn.
Cự long màu xanh xoay quanh ở trên bầu trời, che khuất bầu trời, làm cho bầu trời ban đầu còn sáng rọi nháy mắt tràn đầy mây đen, theo một tiếng rồng rống kia, không khí đều chấn động.
Đừng nhìn hiện tại thực lực của Thanh Long còn không có khôi phục, nhưng dùng để dọa người ngược lại không tệ, sau khi mọi người thấy thân thể khổng lồ kia trực tiếp bị dọa choáng váng, run run rẩy rẩy nói không nên lời một câu nói.
"Chính là ngươi dám vũ nhục chủ nhân của ta?"
Vân Dao khẽ cười một tiếng, bước chân tao nhã đi đến chỗ Lâm Nhạc đang há hốc mồm, trong mắt hổ phát ra lửa giận, ở dưới mây đen dầy đặc tản ra khí tràng cường đại.
Nàng đã sớm nhìn Quốc Sư chó thối này khó chịu, vậy mà muốn làm cho Bách Thảo Đường ra tay với chủ nhân? Cũng không nhìn xem chủ nhân là người phương nào! Bách Thảo Đường một tay chủ nhân phát triển lên sẽ vì nhóm người khốn khiếp này mà ra tay với nàng? Người này xác định bản thân không có vấn đề gì chứ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.