Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Chương 1214: Phong Cốc 10
Tiêu Thất Gia
18/03/2019
" Đại tiểu thư," Bạch lão cười lạnh một tiếng,
kinh thường đầy mặt, " Chân tướng mọi chuyện là như thế nào, hiện tại
chúng ta liền đi tới chỗ nhị thiếu gia xem một chút chẳng phải sẽ biết?
hà tất ở chỗ này rối rắm? dù sao nhị thiếu gia cũng là một cái phế vật,
đối với ngươi cũng không có uy hiếp gì, một khi đã như vậy chúng ta cứu
hắn một mạng đi, nó không chừng cốc chủ còn cảm kích."
Phong Tiêu Tiêu trầm mặc nửa ngày, hơi hơi gật gật đầu.
Vô luận Cố Nhược Vân có chủ ý gì đánh tới đây, bọn họ chỉ cần đi xem một chút là có thể thấy rõ chân tướng....
" Đi, hiện tại chúng ta liền đi Bắc Uyển, thuận tiện nhìn đệ đệ thân ái kia của chúng ta gần đây thế nào."
Phong Tiêu Tiêu nhẹ nhàng nâng khóe môi, một tia sáng từ đáy mắt lóe qua, tiếp theo không nói thêm gì, cất bước đi ra ngoài cửa.
Bắc Uyển.
Bên ngoài sương phòng, Phong trưởng lão giống như tượng điêu khắc đứng chờ ở cửa, sau khi trải qua đại hội Dược Tông lúc trước, hiện giờ hắn đã đối Cố Nhược Vân bội phục ngũ thể đầu địa ( cả thân thể quỳ xuống dập đầu, phủ phục), đối với mệnh lệnh của nàng, đương nhiên sẽ nghiêm túc chấp hành.
Đúng lúc này, vài đạo thân ảnh từ ngoài viện đi đến, đáy mắt hắn hiện lên vài tia kinh ngạc, nhưng thật ra cũng không có nghĩ nhiều mà tiến lên nghênh đón: " Đại tiểu thư, Bạch trưởng lão, các ngươi sao lại tới đây?"
Phong Tiêu Tiêu nhìn Phong trưởng lão chờ đợi ở cửa, nhẹ nhàng cười nói: " Phong trưởng lão, ta đến thăm Phong Ngọc Thanh một chút, cũng đã lâu rồi không thấy hắn rời Bắc Uyển, ta là tỷ tỷ như thế nào cũng muốn tới quan tâm đệ đệ một chút, không phải sao?"
" Ha ha, đại tiểu thư quan tâm nhị thiếu gia đương nhiên là không có sai, nhưng hiện tại nhị thiếu gia không thể gặp người, thỉnh đại tiểu thư ba ngày sau lại đến."
Phong trưởng lão cười ha ha hai tiếng, hắn đối với hành động của Phong Tiêu Tiêu không hề hay biết, hiện tại thật đúng cho rằng nàng xuất phát từ sự nhớ thương Phong Ngọc Thanh mà đến.
" Hừ!"
Bạch lão đã sớm không ưa nhìn Phong trưởng lão, hừ lạnh một tiếng nói: " Phong trưởng lão, ta nghe nói ngươi mang người ngoài vào Phong Cốc? hơn nữa đưa tới sân nhị thiếu gia? không biết ngươi cùng người nọ rốt cuộc có quan hệ gì? lại giúp nàng như vậy?"
" Là chuyện như vầy," Phong trưởng lão cũng không có nhìn Bạch lão một chút, đem ánh mắt chuyển hướng phía Phong Tiêu Tiêu, nói, " Đại tiểu thư, vị cô nương kia ngươi cũng quen biết, chính là người đã từng ở trên đại hội Dược Tông đánh bại ta, nữ tử thành công luyện chế ra đan dược! nàng tới nơi này là vì khôi phục thực lực cho nhị thiếu gia, hiện giờ đang thời khắc mấu chốt, thỉnh đại tiểu thư ba ngày sau hãy đến!"
" Ha ha, thật sự là chê cười!"
Bạch lão cười ha ha hai tiếng, không đợi Phong Tiêu Tiêu trả lời, liền chen ngang nói: " Sao ngươi biết nữ nhân kia là muốn giúp trợ giúp nhị thiếu gia? Ta nghe nói tối hôm qua nhị thiếu gia phái người đi ám sát nàng, cho nên nàng tìm tới là vì báo thù! Ta khuyên ngươi vẫn là chạy nhanh tránh ra, vạn nhất nhị thiếu gia xảy ra chuyện gì, ngươi cho rằng cốc chủ vẫn sẽ giữ lại ngươi?"
Nghe vậy, Phong trưởng lão hoàn toàn trợn tròn mắt.
Nhị thiếu gia phái người ám sát sư phụ? Vì sao sư phụ cũng không có nói chuyện này? hơn nữa, lấy tính cách của sư phụ, nếu nhị thiếu gia muốn ám sát nàng, nàng sẽ cùng hắn trò chuyện vui vẻ?
" Bạch lão!"
Đối với Phong Tiêu Tiêu, thật ra Phong trưởng lão rất khách khí, nhưng với Bạch lão trước mặt liền không cần như vậy.
Vì vậy, một đôi mày của hắn nhăn lại, có chút bất mãn quét mắt liếc hắn một cái: " Nếu ngươi không có chứng cứ rõ ràng, tốt nhất đừng ba hoa chích chòe! Cố Nhược Vân không phải vì truy sát nhị thiếu gia mà đến, ta tin nàng có thể trợ giúp hắn!"
Nói xong lời này, hắn khẽ phất ống tay áo, khuôn mặt già nua âm trầm, nói: " Hiện tại thỉnh các ngươi trở về đi, ta đã đáp ứng nàng, sẽ không để bất cứ kẻ nào đi vào quấy rầy nhị thiếu gia!"
Phong Tiêu Tiêu trầm mặc nửa ngày, hơi hơi gật gật đầu.
Vô luận Cố Nhược Vân có chủ ý gì đánh tới đây, bọn họ chỉ cần đi xem một chút là có thể thấy rõ chân tướng....
" Đi, hiện tại chúng ta liền đi Bắc Uyển, thuận tiện nhìn đệ đệ thân ái kia của chúng ta gần đây thế nào."
Phong Tiêu Tiêu nhẹ nhàng nâng khóe môi, một tia sáng từ đáy mắt lóe qua, tiếp theo không nói thêm gì, cất bước đi ra ngoài cửa.
Bắc Uyển.
Bên ngoài sương phòng, Phong trưởng lão giống như tượng điêu khắc đứng chờ ở cửa, sau khi trải qua đại hội Dược Tông lúc trước, hiện giờ hắn đã đối Cố Nhược Vân bội phục ngũ thể đầu địa ( cả thân thể quỳ xuống dập đầu, phủ phục), đối với mệnh lệnh của nàng, đương nhiên sẽ nghiêm túc chấp hành.
Đúng lúc này, vài đạo thân ảnh từ ngoài viện đi đến, đáy mắt hắn hiện lên vài tia kinh ngạc, nhưng thật ra cũng không có nghĩ nhiều mà tiến lên nghênh đón: " Đại tiểu thư, Bạch trưởng lão, các ngươi sao lại tới đây?"
Phong Tiêu Tiêu nhìn Phong trưởng lão chờ đợi ở cửa, nhẹ nhàng cười nói: " Phong trưởng lão, ta đến thăm Phong Ngọc Thanh một chút, cũng đã lâu rồi không thấy hắn rời Bắc Uyển, ta là tỷ tỷ như thế nào cũng muốn tới quan tâm đệ đệ một chút, không phải sao?"
" Ha ha, đại tiểu thư quan tâm nhị thiếu gia đương nhiên là không có sai, nhưng hiện tại nhị thiếu gia không thể gặp người, thỉnh đại tiểu thư ba ngày sau lại đến."
Phong trưởng lão cười ha ha hai tiếng, hắn đối với hành động của Phong Tiêu Tiêu không hề hay biết, hiện tại thật đúng cho rằng nàng xuất phát từ sự nhớ thương Phong Ngọc Thanh mà đến.
" Hừ!"
Bạch lão đã sớm không ưa nhìn Phong trưởng lão, hừ lạnh một tiếng nói: " Phong trưởng lão, ta nghe nói ngươi mang người ngoài vào Phong Cốc? hơn nữa đưa tới sân nhị thiếu gia? không biết ngươi cùng người nọ rốt cuộc có quan hệ gì? lại giúp nàng như vậy?"
" Là chuyện như vầy," Phong trưởng lão cũng không có nhìn Bạch lão một chút, đem ánh mắt chuyển hướng phía Phong Tiêu Tiêu, nói, " Đại tiểu thư, vị cô nương kia ngươi cũng quen biết, chính là người đã từng ở trên đại hội Dược Tông đánh bại ta, nữ tử thành công luyện chế ra đan dược! nàng tới nơi này là vì khôi phục thực lực cho nhị thiếu gia, hiện giờ đang thời khắc mấu chốt, thỉnh đại tiểu thư ba ngày sau hãy đến!"
" Ha ha, thật sự là chê cười!"
Bạch lão cười ha ha hai tiếng, không đợi Phong Tiêu Tiêu trả lời, liền chen ngang nói: " Sao ngươi biết nữ nhân kia là muốn giúp trợ giúp nhị thiếu gia? Ta nghe nói tối hôm qua nhị thiếu gia phái người đi ám sát nàng, cho nên nàng tìm tới là vì báo thù! Ta khuyên ngươi vẫn là chạy nhanh tránh ra, vạn nhất nhị thiếu gia xảy ra chuyện gì, ngươi cho rằng cốc chủ vẫn sẽ giữ lại ngươi?"
Nghe vậy, Phong trưởng lão hoàn toàn trợn tròn mắt.
Nhị thiếu gia phái người ám sát sư phụ? Vì sao sư phụ cũng không có nói chuyện này? hơn nữa, lấy tính cách của sư phụ, nếu nhị thiếu gia muốn ám sát nàng, nàng sẽ cùng hắn trò chuyện vui vẻ?
" Bạch lão!"
Đối với Phong Tiêu Tiêu, thật ra Phong trưởng lão rất khách khí, nhưng với Bạch lão trước mặt liền không cần như vậy.
Vì vậy, một đôi mày của hắn nhăn lại, có chút bất mãn quét mắt liếc hắn một cái: " Nếu ngươi không có chứng cứ rõ ràng, tốt nhất đừng ba hoa chích chòe! Cố Nhược Vân không phải vì truy sát nhị thiếu gia mà đến, ta tin nàng có thể trợ giúp hắn!"
Nói xong lời này, hắn khẽ phất ống tay áo, khuôn mặt già nua âm trầm, nói: " Hiện tại thỉnh các ngươi trở về đi, ta đã đáp ứng nàng, sẽ không để bất cứ kẻ nào đi vào quấy rầy nhị thiếu gia!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.