Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Chương 153: Thân phận của Quỷ Y được làm sáng tỏ (bốn)
Tiêu Thất Gia
04/12/2017
"Cố gia lão nhân, có phải ngươi cho rằng ta ngu ngốc hay không? Hiện tại bộ dáng của nha đầu kia thoạt nhìn cũng chỉ mười bảy mười tám tuổi, nói cách khác, trogn thời gian ba bốn năm, nàng từ Tụ Khí cấp hai đột phá
đến Võ Tướng cao cấp?"
Ba bốn năm từ Tụ Khí cấp hai tới Võ Tướng cao cấp, trừ bỏ mấy thế lực Linh Tông kia, còn có ai có thể nuôi dưỡng ra loại thiên tài này?
Lão nhân này, rõ ràng là coi bản thân là hầu tử (con khỉ) mà đùa giỡn!
Ông có thể không tức giận sao?
Cố lão gia tử nét mặt già nua có chút cứng ngắc: "Lôi trưởng lão, có phải ngươi nhìn lầm hay không?"
Vốn lão nhân chính là nhắc nhở Lôi trưởng lão một chút, làm cho ông ta nhìn lại một lần, không nghĩ tới một câu nói này, nháy mắt làm Lôi trưởng lão xù lông.
"Lời này của ngươi có ý tứ gì? Ngươi là nói Lôi mỗ ta mắt mờ? Ngay cả thực lực của người khác đều thấy không rõ? Nếu ngươi không tin ta, cho tôn tử của ngươi đi mời chưởng môn Thanh Phong phái đến! Hơn nữa ta muốn hỏi hắn đây là ý tứ gì, ta là đến làm khách, thế mà lại có người sẽ chất vấn ta."
Lôi trưởng lão thân là trưởng lão Thiên Lôi phái, luôn nói một không hai, lão gia hỏa này chỉ là một phế vật không có tác dụng mà thôi, ngay cả lời nói của ông cũng chất vấn! Mà Cố Hướng Lâm ông cũng ít nhiều có chút khinh thường, phải biết rằng, hắn chỉ là nghĩa tử của môn chủ Thanh Phong phái mà thôi, danh không chính ngôn không thuận, bản thân cũng không coi là gì, nếu không phải môn chủ ra lệnh, ông cũng sẽ không tới tham gia yến hội này.
Nhưng mà, Cố Nhược Vân ngược lại là thật không ngờ Lôi trưởng lão sẽ nhìn thấu thực lực của nàng, như thế làm cho nàng kinh ngạc một chút.
"Lôi trưởng lão tu luyện công pháp là thiên nhãn (mắt thần:v), cho nên, không có thứ gì ông nhìn không ra."
Giống như biết nghi vấn của Cố Nhược Vân, Quỷ Y ở nàng bên cạnh giải thích nói.
Nghe vậy, Cố Nhược Vân mới gật gật đầu, nàng vừa rồi còn kỳ quái vì sao Lôi trưởng lão sẽ nhìn thấu thực lực của nàng, không nghĩ tới là vì thiên nhãn.
"Cố Tướng Quân, lần sau ngươi kiếm cớ thì tìm một cái cớ hoàn hảo một chút, loại chuyện này dù là ai cũng không tin tưởng, huống chi có thể được Quỷ Y bái làm sư, y thuật của nàng tất nhiên còn mạnh hơn Quỷ Y đại nhân, mà Cố gia các ngươi lại coi nàng như phế vật mà ném đi, nếu ta có một tôn nữ như vậy, khẳng định coi như bảo bối mà bảo vệ, bỏ được lấy ra?"
Lôi trưởng lão thật không rõ động cơ của Cố gia lão gia tử, tôn nữ ưu tú như vậy làm sao lão lại có thể vứt bỏ được? Ngược lại coi người vô dụng là bảo bối?
Nghe nói như thế, cổ họng của lão gia tử giống như bị một bàn tay bóp chặt, phát không ra tiếng, khuôn mặt già nua của lão vô cùng tái nhợt, không có một chút huyết sắc.
Lúc này, các tân khách trong phòng yến hội giống như là phục hồi tinh thần lại, lập tức phát ra từng tiếng nghị luận.
"Cố Nhược Vân lại có thể là sư phụ của Quỷ Y? Quỷ Y này địa vị cao như vậy, đại lục ai không phải cho nàng vài phần mặt mũi? Có đồ đệ như Quỷ Y, nàng còn cần bán đứng thân thể dụ dỗ Dư lão của Bách Thảo Đường sao? Càng buồn cười là, Cố Phán Phán còn nói xấu Quỷ Y là theo Cố Nhược Vân học tập làm thế nào dụ dỗ lão nhân."
"Chuyện này chúng ta cũng chỉ là nghe Cố gia lão nhân nói qua mà thôi, hơn nữa Dư lão bảo vệ Cố Nhược Vân, mới tin lời đồn này, thật hiển nhiên là Cố lão đầu không ăn được nho thì nói nho còn xanh, cố ý hãm hại Cố Nhược Vân, mà Dư lão sở dĩ bảo vệ nàng, tất nhiên là xem ở trên mặt mũi của Quỷ Y."
Tiếng mọi người châu đầu ghé tai truyền vào trong tai của Lôi trưởng lão, ông có chút không dám tin mở to hai mắt.
Đây mẹ nó vẫn là chuyện người làm sao? Vậy mà vu hãm nàng bán đứng thân thể dụ dỗ lão nhân của Bách Thảo Đường? Nàng cần phải làm như vậy sao? Lấy thân phận của Quỷ Y, mặc kệ đi nơi nào đều sẽ trở thành y sư ngự dụng (bác sĩ được vua dùng).
Đợi chút!
Bách Thảo Đường?
Đột nhiên, Lôi trưởng lão nhớ tới ba năm trước Bách Thảo Đường tổ chức hội đấu giá khiếp sợ thế nhân kia, ánh mắt nghi hoặc chuyển về phía Cố Nhược Vân.
Nàng có thể làm cho Quỷ Y bái sư, tất nhiên y thuật cao minh! Tỷ như nói, thuật đổi dung nhan......
Vì thế, hội đấu giá ba năm trước, có phải có liên quan với cô nương này hay không?
Ba bốn năm từ Tụ Khí cấp hai tới Võ Tướng cao cấp, trừ bỏ mấy thế lực Linh Tông kia, còn có ai có thể nuôi dưỡng ra loại thiên tài này?
Lão nhân này, rõ ràng là coi bản thân là hầu tử (con khỉ) mà đùa giỡn!
Ông có thể không tức giận sao?
Cố lão gia tử nét mặt già nua có chút cứng ngắc: "Lôi trưởng lão, có phải ngươi nhìn lầm hay không?"
Vốn lão nhân chính là nhắc nhở Lôi trưởng lão một chút, làm cho ông ta nhìn lại một lần, không nghĩ tới một câu nói này, nháy mắt làm Lôi trưởng lão xù lông.
"Lời này của ngươi có ý tứ gì? Ngươi là nói Lôi mỗ ta mắt mờ? Ngay cả thực lực của người khác đều thấy không rõ? Nếu ngươi không tin ta, cho tôn tử của ngươi đi mời chưởng môn Thanh Phong phái đến! Hơn nữa ta muốn hỏi hắn đây là ý tứ gì, ta là đến làm khách, thế mà lại có người sẽ chất vấn ta."
Lôi trưởng lão thân là trưởng lão Thiên Lôi phái, luôn nói một không hai, lão gia hỏa này chỉ là một phế vật không có tác dụng mà thôi, ngay cả lời nói của ông cũng chất vấn! Mà Cố Hướng Lâm ông cũng ít nhiều có chút khinh thường, phải biết rằng, hắn chỉ là nghĩa tử của môn chủ Thanh Phong phái mà thôi, danh không chính ngôn không thuận, bản thân cũng không coi là gì, nếu không phải môn chủ ra lệnh, ông cũng sẽ không tới tham gia yến hội này.
Nhưng mà, Cố Nhược Vân ngược lại là thật không ngờ Lôi trưởng lão sẽ nhìn thấu thực lực của nàng, như thế làm cho nàng kinh ngạc một chút.
"Lôi trưởng lão tu luyện công pháp là thiên nhãn (mắt thần:v), cho nên, không có thứ gì ông nhìn không ra."
Giống như biết nghi vấn của Cố Nhược Vân, Quỷ Y ở nàng bên cạnh giải thích nói.
Nghe vậy, Cố Nhược Vân mới gật gật đầu, nàng vừa rồi còn kỳ quái vì sao Lôi trưởng lão sẽ nhìn thấu thực lực của nàng, không nghĩ tới là vì thiên nhãn.
"Cố Tướng Quân, lần sau ngươi kiếm cớ thì tìm một cái cớ hoàn hảo một chút, loại chuyện này dù là ai cũng không tin tưởng, huống chi có thể được Quỷ Y bái làm sư, y thuật của nàng tất nhiên còn mạnh hơn Quỷ Y đại nhân, mà Cố gia các ngươi lại coi nàng như phế vật mà ném đi, nếu ta có một tôn nữ như vậy, khẳng định coi như bảo bối mà bảo vệ, bỏ được lấy ra?"
Lôi trưởng lão thật không rõ động cơ của Cố gia lão gia tử, tôn nữ ưu tú như vậy làm sao lão lại có thể vứt bỏ được? Ngược lại coi người vô dụng là bảo bối?
Nghe nói như thế, cổ họng của lão gia tử giống như bị một bàn tay bóp chặt, phát không ra tiếng, khuôn mặt già nua của lão vô cùng tái nhợt, không có một chút huyết sắc.
Lúc này, các tân khách trong phòng yến hội giống như là phục hồi tinh thần lại, lập tức phát ra từng tiếng nghị luận.
"Cố Nhược Vân lại có thể là sư phụ của Quỷ Y? Quỷ Y này địa vị cao như vậy, đại lục ai không phải cho nàng vài phần mặt mũi? Có đồ đệ như Quỷ Y, nàng còn cần bán đứng thân thể dụ dỗ Dư lão của Bách Thảo Đường sao? Càng buồn cười là, Cố Phán Phán còn nói xấu Quỷ Y là theo Cố Nhược Vân học tập làm thế nào dụ dỗ lão nhân."
"Chuyện này chúng ta cũng chỉ là nghe Cố gia lão nhân nói qua mà thôi, hơn nữa Dư lão bảo vệ Cố Nhược Vân, mới tin lời đồn này, thật hiển nhiên là Cố lão đầu không ăn được nho thì nói nho còn xanh, cố ý hãm hại Cố Nhược Vân, mà Dư lão sở dĩ bảo vệ nàng, tất nhiên là xem ở trên mặt mũi của Quỷ Y."
Tiếng mọi người châu đầu ghé tai truyền vào trong tai của Lôi trưởng lão, ông có chút không dám tin mở to hai mắt.
Đây mẹ nó vẫn là chuyện người làm sao? Vậy mà vu hãm nàng bán đứng thân thể dụ dỗ lão nhân của Bách Thảo Đường? Nàng cần phải làm như vậy sao? Lấy thân phận của Quỷ Y, mặc kệ đi nơi nào đều sẽ trở thành y sư ngự dụng (bác sĩ được vua dùng).
Đợi chút!
Bách Thảo Đường?
Đột nhiên, Lôi trưởng lão nhớ tới ba năm trước Bách Thảo Đường tổ chức hội đấu giá khiếp sợ thế nhân kia, ánh mắt nghi hoặc chuyển về phía Cố Nhược Vân.
Nàng có thể làm cho Quỷ Y bái sư, tất nhiên y thuật cao minh! Tỷ như nói, thuật đổi dung nhan......
Vì thế, hội đấu giá ba năm trước, có phải có liên quan với cô nương này hay không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.