Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Chương 132: Thiên Thành, Hạ gia (hai)
Tiêu Thất Gia
27/11/2017
Cố Nhược Vân có chút kinh ngạc, mặc dù ở trong Thanh Long Quốc cũng có
thế lực cường đại hơn hoàng thất, nhưng mà, để cho thế lực kia quyết
định vị trí Thái Tử thuộc về ai, loại chuyện này nàng cũng chưa nghe bao giờ.
Đến cùng thì Thiên Thành thần bí kia là loại địa phương nào?
"Ngươi có thể tiếp tục nói với ta về tình huống của Thiên Thành hay không?" Cố Nhược Vân có chút hưng phấn hỏi.
"Có thể," Tá Thượng Thần mắt phượng mỉm cười: "Nắm trong tay toàn bộ Thiên Thành chính là phủ Thành chủ Hạ gia, nghe nói tiểu thiếu gia Hạ gia từ nhỏ thân thể yếu đuối nhiều bệnh, còn bị khẳng định là không cách nào sống quá mười lăm tuổi, nhưng ở mấy tháng trước, bệnh của tiểu thiếu gia Hạ gia đột nhiên chuyển tốt, tu vi cũng là đột nhiên tăng mạnh, loại tình huống này nhưng là không khác ngươi lắm."
Nói tới đây, hắn hơi hơi nheo mắt lại, nghiêm cẩn đánh giá thiếu nữ trước mắt.
Theo tin tức Thanh Y truyền lại, trước kia Cố Nhược Vân quả thật là một phế sài yếu đuối, tất cả thay đổi đều là sau khi chết rồi sống lại……...
"Tiểu thiếu gia Hạ gia kia, hắn tên gọi là gì?" Cố Nhược Vân trái tim không chịu khống chế nhảy lên, nàng hít vào một hơi thật sâu, hỏi.
"Hạ Lâm Ngọc."
Ầm!
Giống như một tia sét nổ tung ở trong lòng của Cố Nhược Vân, toàn bộ thân thể của nàng đều run rẩy, vội vàng đưa tay che miệng, nước mắt từ giữa khe hở chậm rãi chảy ra.
Ngọc nhi..........
Là hắn sao? Sẽ là hắn sao?
Chẳng lẽ hắn thật sự còn sống ở trên thế giới này?
Đời trước, hắn là người nàng nguyện ý trả giá sinh mệnh để bảo vệ, cuối cùng, hắn vẫn là ở dưới ánh mắt của bản thân bị chặt bỏ tứ chi, tàn nhẫn mà chết, đó là loại đau tê tâm liệt phế cỡ nào?
Mà không thể bảo vệ người bản thân để ý, cũng là chuyện nàng hối hận cả đời!
"Nhược Vân, ngươi làm sao vậy?" La Âm ngây ngốc nhìn Cố Nhược Vân, không rõ chân tướng hỏi.
Ở bên trong ấn tượng của nàng, Cố Nhược Vân chưa từng có rời đi Thanh Long Quốc, lại làm sao có thể quen biết tiểu thiếu gia Hạ gia ở Thiên Thành? Nhưng vì sao sau khi nghe thấy tên của Hạ Lâm Ngọc, Cố Nhược Vân sẽ kích động như thế?"Ta không sao."
Giọng nói của La Âm làm cho Cố Nhược Vân phục hồi tinh thần lại, lúc này nàng mới phát hiện tất cả mọi người dùng ánh mắt khác thường nhìn nàng, nàng vội vàng lau nước mắt, cười khẽ nói.
Tá Thượng Thần hơi hơi nhíu mày, như có điều đăm chiêu nhìn Cố Nhược Vân, thật lâu sau, mới nói: "Tiểu Vân Nhi, Thiên Thành ngăn cách với ngoại giới (thế giới bên ngoài), người bên ngoài không cách nào đi vào, trừ phi có lệnh bài của Thành chủ Thiên Thành."
"Cám ơn."
Cố Nhược Vân nhẹ nhàng gật đầu, cảm kích cười.
Nàng thật cảm tạ Tá Thượng Thần tự nói với mình tất cả những thứ này, bất luận tiểu thiếu gia Hạ gia có phải Ngọc nhi hay không, nàng đều phải đi Thiên Thành nhìn xem.
"Nếu ngươi muốn cảm tạ ta mà nói, đến cho ta ôm một cái."
Tá Thượng Thần lười nhác mở ra hai tay, đợi thiếu nữ ngã vào lòng.
Nhưng mà, lời nói của Tá Thượng Thần, làm cho Tô Tô bất mãn dậm chân: "Thần ca ca!"
Thần ca ca luôn luôn không thích người khác đụng tới hắn, nhưng hôm nay, vậy mà muốn ôm một nữ nhân khác.
Điều này làm cho nàng bất giác sinh ra cảm giác xót xa, ánh mắt nhìn Cố Nhược Vân lại tràn ngập địch ý.
Đúng lúc này, lần bán đấu giá đầu tiên đã xong, cho dù Phách Chấn Thiên có nhiều tiền tài hơn nữa, cũng so ra kém người thân là lão bản của tiệm bán thuốc lớn nhất Thiên Thành, cho nên cuối cùng lấy giá ba trăm vạn kim tệ thành giao.
Đương nhiên bởi vì là lần đầu, còn có rất nhiều người không ra tay, dù sao kế tiếp còn có bốn viên, làm gì vừa mới bắt đầu đã tiêu phí giá cao cạnh tranh?
Nhưng mà bởi vì tất cả mọi người ôm loại suy nghĩ này, cho nên sau đó mới hối hận đã buông tha cho lần bán đấu giá đầu. Dù sao, lần kia xem như là giá thấp nhất trong lần bán đấu giá này.
"Tốt lắm, kế tiếp chúng ta bắt đầu lần bán đấu giá thứ hai, lần này giá bán đấu giá thấp nhất là ba trăm vạn (300.000) kim tệ!"
Ầm!
Đám người chợt ‘oanh’ bắt đầu chuyển động, giá quy định của lần bán đấu giá này, lại là giá thành giao của lần trước?
Đến cùng thì Thiên Thành thần bí kia là loại địa phương nào?
"Ngươi có thể tiếp tục nói với ta về tình huống của Thiên Thành hay không?" Cố Nhược Vân có chút hưng phấn hỏi.
"Có thể," Tá Thượng Thần mắt phượng mỉm cười: "Nắm trong tay toàn bộ Thiên Thành chính là phủ Thành chủ Hạ gia, nghe nói tiểu thiếu gia Hạ gia từ nhỏ thân thể yếu đuối nhiều bệnh, còn bị khẳng định là không cách nào sống quá mười lăm tuổi, nhưng ở mấy tháng trước, bệnh của tiểu thiếu gia Hạ gia đột nhiên chuyển tốt, tu vi cũng là đột nhiên tăng mạnh, loại tình huống này nhưng là không khác ngươi lắm."
Nói tới đây, hắn hơi hơi nheo mắt lại, nghiêm cẩn đánh giá thiếu nữ trước mắt.
Theo tin tức Thanh Y truyền lại, trước kia Cố Nhược Vân quả thật là một phế sài yếu đuối, tất cả thay đổi đều là sau khi chết rồi sống lại……...
"Tiểu thiếu gia Hạ gia kia, hắn tên gọi là gì?" Cố Nhược Vân trái tim không chịu khống chế nhảy lên, nàng hít vào một hơi thật sâu, hỏi.
"Hạ Lâm Ngọc."
Ầm!
Giống như một tia sét nổ tung ở trong lòng của Cố Nhược Vân, toàn bộ thân thể của nàng đều run rẩy, vội vàng đưa tay che miệng, nước mắt từ giữa khe hở chậm rãi chảy ra.
Ngọc nhi..........
Là hắn sao? Sẽ là hắn sao?
Chẳng lẽ hắn thật sự còn sống ở trên thế giới này?
Đời trước, hắn là người nàng nguyện ý trả giá sinh mệnh để bảo vệ, cuối cùng, hắn vẫn là ở dưới ánh mắt của bản thân bị chặt bỏ tứ chi, tàn nhẫn mà chết, đó là loại đau tê tâm liệt phế cỡ nào?
Mà không thể bảo vệ người bản thân để ý, cũng là chuyện nàng hối hận cả đời!
"Nhược Vân, ngươi làm sao vậy?" La Âm ngây ngốc nhìn Cố Nhược Vân, không rõ chân tướng hỏi.
Ở bên trong ấn tượng của nàng, Cố Nhược Vân chưa từng có rời đi Thanh Long Quốc, lại làm sao có thể quen biết tiểu thiếu gia Hạ gia ở Thiên Thành? Nhưng vì sao sau khi nghe thấy tên của Hạ Lâm Ngọc, Cố Nhược Vân sẽ kích động như thế?"Ta không sao."
Giọng nói của La Âm làm cho Cố Nhược Vân phục hồi tinh thần lại, lúc này nàng mới phát hiện tất cả mọi người dùng ánh mắt khác thường nhìn nàng, nàng vội vàng lau nước mắt, cười khẽ nói.
Tá Thượng Thần hơi hơi nhíu mày, như có điều đăm chiêu nhìn Cố Nhược Vân, thật lâu sau, mới nói: "Tiểu Vân Nhi, Thiên Thành ngăn cách với ngoại giới (thế giới bên ngoài), người bên ngoài không cách nào đi vào, trừ phi có lệnh bài của Thành chủ Thiên Thành."
"Cám ơn."
Cố Nhược Vân nhẹ nhàng gật đầu, cảm kích cười.
Nàng thật cảm tạ Tá Thượng Thần tự nói với mình tất cả những thứ này, bất luận tiểu thiếu gia Hạ gia có phải Ngọc nhi hay không, nàng đều phải đi Thiên Thành nhìn xem.
"Nếu ngươi muốn cảm tạ ta mà nói, đến cho ta ôm một cái."
Tá Thượng Thần lười nhác mở ra hai tay, đợi thiếu nữ ngã vào lòng.
Nhưng mà, lời nói của Tá Thượng Thần, làm cho Tô Tô bất mãn dậm chân: "Thần ca ca!"
Thần ca ca luôn luôn không thích người khác đụng tới hắn, nhưng hôm nay, vậy mà muốn ôm một nữ nhân khác.
Điều này làm cho nàng bất giác sinh ra cảm giác xót xa, ánh mắt nhìn Cố Nhược Vân lại tràn ngập địch ý.
Đúng lúc này, lần bán đấu giá đầu tiên đã xong, cho dù Phách Chấn Thiên có nhiều tiền tài hơn nữa, cũng so ra kém người thân là lão bản của tiệm bán thuốc lớn nhất Thiên Thành, cho nên cuối cùng lấy giá ba trăm vạn kim tệ thành giao.
Đương nhiên bởi vì là lần đầu, còn có rất nhiều người không ra tay, dù sao kế tiếp còn có bốn viên, làm gì vừa mới bắt đầu đã tiêu phí giá cao cạnh tranh?
Nhưng mà bởi vì tất cả mọi người ôm loại suy nghĩ này, cho nên sau đó mới hối hận đã buông tha cho lần bán đấu giá đầu. Dù sao, lần kia xem như là giá thấp nhất trong lần bán đấu giá này.
"Tốt lắm, kế tiếp chúng ta bắt đầu lần bán đấu giá thứ hai, lần này giá bán đấu giá thấp nhất là ba trăm vạn (300.000) kim tệ!"
Ầm!
Đám người chợt ‘oanh’ bắt đầu chuyển động, giá quy định của lần bán đấu giá này, lại là giá thành giao của lần trước?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.