Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Chương 181: Thu phục Bạch Hổ (bảy)
Tiêu Thất Gia
28/11/2017
Edit: kaylee
Con ngươi của Vân Dao xoay tròn, nàng biết lời nói ôn thần này nói ra nhất định sẽ làm được, nhưng mà nếu để cho mình bị nhân loại nô dịch, nàng lại không tình nguyện.
"Thế nào, suy nghĩ như thế nào?" Tử Tà nhìn Vân Dao, hỏi: "Ngươi có thể lựa chọn cự tuyệt, nhưng mà…... Hậu quả chính ngươi rõ ràng!"
Vân Dao hung hăng cắn răng một cái, tục ngữ nói chết tử tế không bằng vẫn tiếp tục sống, bản thân không bằng đáp ứng ôn thần này trước, về sau chờ thực lực đều khôi phục lại tìm cơ hội rời đi.
"Được, ta đáp ứng ngươi."
Nhìn khuôn mặt không cam nguyện kia của Vân Dao, Tử Tà nở nụ cười, hắn như thế nào không rõ ý nghĩ trong lòng Vân Dao? Đáng tiếc, cả một đời này, nàng (VD) đều không có khả năng có cơ hội thoát khỏi lòng bàn tay của nàng (CNV)…....
"Nha đầu, ngươi và nàng ký kết khế ước," Nghĩ đến đây, Tử Tà chỉ về phía Vân Dao, nói với Cố Nhược Vân: "Chờ sau khi ngươi khế ước nàng, nàng nhất định phải dùng sinh mệnh bảo vệ ngươi, có nàng ở bên cạnh ngươi, ta cũng yên tâm."
Bất luận như thế nào, thực lực của Vân Dao cũng bày ra ở đó, điều này cũng là nguyên nhân Tử Tà làm cho Cố Nhược Vân thu phục nàng.
"Ngao ô."
Bao Bao thấy chủ nhân nhà mình thu phục một con Linh Thú, vội vàng dùng đầu cọ đùi của nàng, giống như là đang nói chủ nhân ngươi có người mới không cần quên ta.
"Tử Tà, cám ơn ngươi."
Cố Nhược Vân mỉm cười nhìn Tử Tà, cảm kích nói: "Ở trên đường ta trưởng thành, ngươi giúp ta rất nhiều, thậm chí lúc trước nếu không có ngươi, ta tất nhiên là rơi vào kết cục hồn phi phách tán!"
"Ừ," Tử Tà nhẹ vỗ cằm, tươi cười tà tứ đánh giá Cố Nhược Vân, ánh mắt kia thật giống như xuyên thấu qua quần áo của nàng: "Trong ba năm này ngươi phát dục cũng không tệ, cho nên, nếu như ngươi thật muốn cảm tạ ta, không bằng lấy thân báo đáp ta, như thế nào?"
Khi nói lời này, hắn di chuyển chân bước tới gần Cố Nhược Vân, đẩy nàng vào góc tường, hô hấp ái muội kia đập ở phía trên cổ của nàng, ngưa ngứa.
Cố Nhược Vân lui về sau mấy bước, lưng chạm vào tường lạnh như băng, ngượng ngùng nói: "**** khác biệt, lấy thân báo đáp chỉ sợ cũng không được."
"Nha đầu, chẳng lẽ ngươi không biết sau khi Linh Thú có thể hóa người, sẽ không khác gì nhân loại hay sao?" Tử Tà hơi hơi nheo lại mắt tím, tà mị cười: "Nếu chúng ta sinh đứa nhỏ, nhất định là nhân loại, nếu ngươi không tin, chúng ta có thể thử xem."
Nhìn khuôn mặt tuấn mỹ gần trong gang tấc kia của nam nhân, Cố Nhược Vân tâm không chút rung động, khóe môi nàng gợi lên một chút tươi cười, tựa tiếu phi tiếu nói: "Dù vậy, cũng không thay đổi chuyện thực ngươi là Phượng Hoàng, ta đối với loại không phải tộc của ta không có hứng thú gì, nếu ngươi động dục, phải đi tìm một mẫu Phượng Hoàng, ta đối với ngươi không có hứng thú gì."
Tử Tà sắc mặt lập tức biến đen, nha đầu kia có ý tứ gì? Chẳng những khinh bỉ hắn là Linh Thú, còn nói hắn động dục?
"Tốt lắm, nha đầu, ta không đùa ngươi, chúng ta nói chuyện chính," Tử Tà hít vào một hơi thật sâu, hắn thực sợ tiếp tục nói tiếp sẽ bị tiểu gia hỏa này làmtức chết: "Lúc này đây ta muốn tiếp tục bế quan tu luyện, tạm thời không thể xuất hiện, có nguy hiểm gì mà nói để cho Vân Dao đi lên, đừng mạnh mẽ chống đỡ nữa."
Cố Nhược Vân có chút ngây ngốc, nếu nàng không có nhìn lầm mà nói, vừa rồi ở trong mắt Tử Tà xuất hiện một chút đau lòng?
Người này, cũng sẽ đau lòng nàng?
Ở trong lòng nàng, Tử Tà vừa là thầy vừa là bạn, lúc nên nghiêm khắc thì vô cùng nghiêm khắc, đau lòng…... Nhưng là chưa từng xuất hiện qua.
Trong góc, Vân Dao mệt mỏi lui thành một đoàn nhìn nhìn Tử Tà, lại nhìn Cố Nhược Vân, con ngươi lại chuyển bắt đầu chuyển động.
Có gian tình!
Tử Tà và tiểu nha đầu này khẳng định có gian tình!
Con ngươi của Vân Dao xoay tròn, nàng biết lời nói ôn thần này nói ra nhất định sẽ làm được, nhưng mà nếu để cho mình bị nhân loại nô dịch, nàng lại không tình nguyện.
"Thế nào, suy nghĩ như thế nào?" Tử Tà nhìn Vân Dao, hỏi: "Ngươi có thể lựa chọn cự tuyệt, nhưng mà…... Hậu quả chính ngươi rõ ràng!"
Vân Dao hung hăng cắn răng một cái, tục ngữ nói chết tử tế không bằng vẫn tiếp tục sống, bản thân không bằng đáp ứng ôn thần này trước, về sau chờ thực lực đều khôi phục lại tìm cơ hội rời đi.
"Được, ta đáp ứng ngươi."
Nhìn khuôn mặt không cam nguyện kia của Vân Dao, Tử Tà nở nụ cười, hắn như thế nào không rõ ý nghĩ trong lòng Vân Dao? Đáng tiếc, cả một đời này, nàng (VD) đều không có khả năng có cơ hội thoát khỏi lòng bàn tay của nàng (CNV)…....
"Nha đầu, ngươi và nàng ký kết khế ước," Nghĩ đến đây, Tử Tà chỉ về phía Vân Dao, nói với Cố Nhược Vân: "Chờ sau khi ngươi khế ước nàng, nàng nhất định phải dùng sinh mệnh bảo vệ ngươi, có nàng ở bên cạnh ngươi, ta cũng yên tâm."
Bất luận như thế nào, thực lực của Vân Dao cũng bày ra ở đó, điều này cũng là nguyên nhân Tử Tà làm cho Cố Nhược Vân thu phục nàng.
"Ngao ô."
Bao Bao thấy chủ nhân nhà mình thu phục một con Linh Thú, vội vàng dùng đầu cọ đùi của nàng, giống như là đang nói chủ nhân ngươi có người mới không cần quên ta.
"Tử Tà, cám ơn ngươi."
Cố Nhược Vân mỉm cười nhìn Tử Tà, cảm kích nói: "Ở trên đường ta trưởng thành, ngươi giúp ta rất nhiều, thậm chí lúc trước nếu không có ngươi, ta tất nhiên là rơi vào kết cục hồn phi phách tán!"
"Ừ," Tử Tà nhẹ vỗ cằm, tươi cười tà tứ đánh giá Cố Nhược Vân, ánh mắt kia thật giống như xuyên thấu qua quần áo của nàng: "Trong ba năm này ngươi phát dục cũng không tệ, cho nên, nếu như ngươi thật muốn cảm tạ ta, không bằng lấy thân báo đáp ta, như thế nào?"
Khi nói lời này, hắn di chuyển chân bước tới gần Cố Nhược Vân, đẩy nàng vào góc tường, hô hấp ái muội kia đập ở phía trên cổ của nàng, ngưa ngứa.
Cố Nhược Vân lui về sau mấy bước, lưng chạm vào tường lạnh như băng, ngượng ngùng nói: "**** khác biệt, lấy thân báo đáp chỉ sợ cũng không được."
"Nha đầu, chẳng lẽ ngươi không biết sau khi Linh Thú có thể hóa người, sẽ không khác gì nhân loại hay sao?" Tử Tà hơi hơi nheo lại mắt tím, tà mị cười: "Nếu chúng ta sinh đứa nhỏ, nhất định là nhân loại, nếu ngươi không tin, chúng ta có thể thử xem."
Nhìn khuôn mặt tuấn mỹ gần trong gang tấc kia của nam nhân, Cố Nhược Vân tâm không chút rung động, khóe môi nàng gợi lên một chút tươi cười, tựa tiếu phi tiếu nói: "Dù vậy, cũng không thay đổi chuyện thực ngươi là Phượng Hoàng, ta đối với loại không phải tộc của ta không có hứng thú gì, nếu ngươi động dục, phải đi tìm một mẫu Phượng Hoàng, ta đối với ngươi không có hứng thú gì."
Tử Tà sắc mặt lập tức biến đen, nha đầu kia có ý tứ gì? Chẳng những khinh bỉ hắn là Linh Thú, còn nói hắn động dục?
"Tốt lắm, nha đầu, ta không đùa ngươi, chúng ta nói chuyện chính," Tử Tà hít vào một hơi thật sâu, hắn thực sợ tiếp tục nói tiếp sẽ bị tiểu gia hỏa này làmtức chết: "Lúc này đây ta muốn tiếp tục bế quan tu luyện, tạm thời không thể xuất hiện, có nguy hiểm gì mà nói để cho Vân Dao đi lên, đừng mạnh mẽ chống đỡ nữa."
Cố Nhược Vân có chút ngây ngốc, nếu nàng không có nhìn lầm mà nói, vừa rồi ở trong mắt Tử Tà xuất hiện một chút đau lòng?
Người này, cũng sẽ đau lòng nàng?
Ở trong lòng nàng, Tử Tà vừa là thầy vừa là bạn, lúc nên nghiêm khắc thì vô cùng nghiêm khắc, đau lòng…... Nhưng là chưa từng xuất hiện qua.
Trong góc, Vân Dao mệt mỏi lui thành một đoàn nhìn nhìn Tử Tà, lại nhìn Cố Nhược Vân, con ngươi lại chuyển bắt đầu chuyển động.
Có gian tình!
Tử Tà và tiểu nha đầu này khẳng định có gian tình!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.