Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Chương 1695: Trở về Hồng Liên Lãnh địa (hai)
Tiêu Thất Gia
21/09/2020
Edit: kaylee
Từ sau khi đám người Cố Nhược Vân rời đi Đệ Nhất thành, trong Đệ Nhất thành đã xảy ra biến cố rất lớn.
Đứng mũi chịu sào, chính là Minh Phủ trong Minh giới cũng đi tới phía trên đại lục, hơn nữa triển khai công kích đối với hai phương thế lực Hồng Liên Lãnh địa và Ẩn Môn này!
Cố Nhược Vân biết Minh Phủ thuộc về Thiên Bắc Dạ, huống chi, Thiên Bắc Dạ đã tặng Minh Phủ cho nàng, nhưng hôm nay Minh Phủ lại khởi xướng công kích đối với Hồng Liên Lãnh địa, cho nên, lúc nghe thấy tin tức này, Cố Nhược Vân sững sờ ở tại chỗ.
“Mẫu thân,” Tiểu Tầm Nhi chớp mắt, quay đầu nhìn về phía Cố Nhược Vân, thiên chân vô tà hỏi: “Lúc trước không phải người đã nói, Minh Phủ là địa bàn của cha sao? Vì sao cha lại ra tay với ngoại công và ngoại tổ mẫu?”
Cố Nhược Vân trầm mặc một lúc lâu, đột nhiên, như là nghĩ tới cái gì, sắc mặt chợt đại biến.
Tiểu Tầm Nhi nhìn thấy Cố Nhược Vân thay đổi sắc mặt, sợ tới mức không dám lại tiếp tục nói chuyện, hắn còn tưởng rằng là lời mình nói làm mẫu thân không vui, đôi mắt to hàm chứa lệ quang ngóng nhìn nàng.
“Tử Tà.”
Cố Nhược Vân hít vào một hơi thật sâu, dùng linh hồn truyền âm nói: “Chuyện diện mạo của Thương Minh và Tiểu Dạ giống nhau như đúc, nhưng có người khác biết?”
Một lát sau, trong đầu truyền đến tiếng nói tà mị của Tử Tà: “Chuyện này, chỉ sợ chỉ có một mình Thiên Bắc Dạ mới rõ ràng, vạn năm trước, chúng ta và hắn nhận thức lâu như vậy, lại đều không nhận thấy được quan hệ của hắn và Thương Minh, nên chắc chắn hắn cũng sẽ không nói cho người khác.”
“Một khi đã như vậy, ta có thể khẳng định, người chỉ huy Minh Phủ tác chiến với Hồng Liên Lãnh địa, khẳng định là Thương Minh! Chỉ là lấy thực lực của Thương Minh, nếu thật sự muốn đối phó với Hồng Liên Lãnh địa và Ẩn Môn, căn bản không cần người khác hỗ trợ, tự hắn động thủ là có thể, vì sao hắn lại không xuất hiện, chỉ là làm Minh Phủ tới làm việc vì hắn?”
Chuyện này, Cố Nhược Vân nghĩ không rõ, càng làm cho nàng lo lắng chính là, Thương Minh khống chế Minh Phủ, có đại biểu Tiểu Dạ đã xảy ra chuyện hay không?
“Nha đầu, ngươi yên tâm, thực lực của Thiên Bắc Dạ rất mạnh, hắn không dễ dàng xảy ra chuyện như vậy, huống chi, dựa theo cách nói lúc trước của ngươi, nếu Thiên Bắc Dạ thật sự đã xảy ra chuyện, chỉ sợ Thương Minh đã đột phá đến cảnh giới Đại Viên Mãn, hắn cũng hoàn toàn không cần phải làm Minh Phủ làm việc vì hắn,” Tử Tà an ủi nói: “Cho nên, ta nghĩ, bọn họ hẳn là lưỡng bại câu thương, Thiên Bắc Dạ không biết đi chỗ nào dưỡng thương, mà Thương Minh thì tránh ở Minh Phủ, lợi dụng dung mạo giống như Thiên Bắc Dạ khống chế toàn bộ Minh Phủ.”
Loại người giống Thiên Bắc Dạ, nếu thật sự bị thương, hắn sẽ đi một nơi không có người biết, cũng sẽ không trở về Minh Phủ! Bởi vậy, Tử Tà cũng có thể kết luận, người khống chế Minh Phủ tuyệt đối không phải là hắn!
“Chỉ hy vọng như thế,” Cố Nhược Vân hít sâu một hơi, trong lòng lại vẫn có lo lắng áp như thế nào đều không được: “Tử Tà, ngươi có thể giúp ta một việc hay không?”
“Việc gì?”
“Hiện tại ta cần chạy nhanh về Hồng Liên Lãnh địa một chuyến, nếu không, cha nương bọn họ khẳng định sẽ có nguy hiểm, nhưng ta lại không yên lòng Tiểu Dạ, ta muốn ngươi thay ta đi tìm hắn.”
Trong linh hồn, một trận trầm mặc.
Thật lâu sau, âm thanh của Tử Tà mới lại vang lên lần nữa: “Được!”
Chỉ cần là chuyện Cố Nhược Vân kêu hắn đi làm, hắn nhất định sẽ đi! Chẳng sợ, người hắn đi cứu kia là tình địch của hắn!
“Cảm ơn.”
Cố Nhược Vân rũ xuống mi mắt xuống, trong mắt mang theo lòng biết ơn chân thành: “Tử Tà, cuộc đời này, chuyện ta thua thiệt ngươi quá nhiều, mà ngươi, lại trước nay đều không cầu hồi báo.”
Từ sau khi đám người Cố Nhược Vân rời đi Đệ Nhất thành, trong Đệ Nhất thành đã xảy ra biến cố rất lớn.
Đứng mũi chịu sào, chính là Minh Phủ trong Minh giới cũng đi tới phía trên đại lục, hơn nữa triển khai công kích đối với hai phương thế lực Hồng Liên Lãnh địa và Ẩn Môn này!
Cố Nhược Vân biết Minh Phủ thuộc về Thiên Bắc Dạ, huống chi, Thiên Bắc Dạ đã tặng Minh Phủ cho nàng, nhưng hôm nay Minh Phủ lại khởi xướng công kích đối với Hồng Liên Lãnh địa, cho nên, lúc nghe thấy tin tức này, Cố Nhược Vân sững sờ ở tại chỗ.
“Mẫu thân,” Tiểu Tầm Nhi chớp mắt, quay đầu nhìn về phía Cố Nhược Vân, thiên chân vô tà hỏi: “Lúc trước không phải người đã nói, Minh Phủ là địa bàn của cha sao? Vì sao cha lại ra tay với ngoại công và ngoại tổ mẫu?”
Cố Nhược Vân trầm mặc một lúc lâu, đột nhiên, như là nghĩ tới cái gì, sắc mặt chợt đại biến.
Tiểu Tầm Nhi nhìn thấy Cố Nhược Vân thay đổi sắc mặt, sợ tới mức không dám lại tiếp tục nói chuyện, hắn còn tưởng rằng là lời mình nói làm mẫu thân không vui, đôi mắt to hàm chứa lệ quang ngóng nhìn nàng.
“Tử Tà.”
Cố Nhược Vân hít vào một hơi thật sâu, dùng linh hồn truyền âm nói: “Chuyện diện mạo của Thương Minh và Tiểu Dạ giống nhau như đúc, nhưng có người khác biết?”
Một lát sau, trong đầu truyền đến tiếng nói tà mị của Tử Tà: “Chuyện này, chỉ sợ chỉ có một mình Thiên Bắc Dạ mới rõ ràng, vạn năm trước, chúng ta và hắn nhận thức lâu như vậy, lại đều không nhận thấy được quan hệ của hắn và Thương Minh, nên chắc chắn hắn cũng sẽ không nói cho người khác.”
“Một khi đã như vậy, ta có thể khẳng định, người chỉ huy Minh Phủ tác chiến với Hồng Liên Lãnh địa, khẳng định là Thương Minh! Chỉ là lấy thực lực của Thương Minh, nếu thật sự muốn đối phó với Hồng Liên Lãnh địa và Ẩn Môn, căn bản không cần người khác hỗ trợ, tự hắn động thủ là có thể, vì sao hắn lại không xuất hiện, chỉ là làm Minh Phủ tới làm việc vì hắn?”
Chuyện này, Cố Nhược Vân nghĩ không rõ, càng làm cho nàng lo lắng chính là, Thương Minh khống chế Minh Phủ, có đại biểu Tiểu Dạ đã xảy ra chuyện hay không?
“Nha đầu, ngươi yên tâm, thực lực của Thiên Bắc Dạ rất mạnh, hắn không dễ dàng xảy ra chuyện như vậy, huống chi, dựa theo cách nói lúc trước của ngươi, nếu Thiên Bắc Dạ thật sự đã xảy ra chuyện, chỉ sợ Thương Minh đã đột phá đến cảnh giới Đại Viên Mãn, hắn cũng hoàn toàn không cần phải làm Minh Phủ làm việc vì hắn,” Tử Tà an ủi nói: “Cho nên, ta nghĩ, bọn họ hẳn là lưỡng bại câu thương, Thiên Bắc Dạ không biết đi chỗ nào dưỡng thương, mà Thương Minh thì tránh ở Minh Phủ, lợi dụng dung mạo giống như Thiên Bắc Dạ khống chế toàn bộ Minh Phủ.”
Loại người giống Thiên Bắc Dạ, nếu thật sự bị thương, hắn sẽ đi một nơi không có người biết, cũng sẽ không trở về Minh Phủ! Bởi vậy, Tử Tà cũng có thể kết luận, người khống chế Minh Phủ tuyệt đối không phải là hắn!
“Chỉ hy vọng như thế,” Cố Nhược Vân hít sâu một hơi, trong lòng lại vẫn có lo lắng áp như thế nào đều không được: “Tử Tà, ngươi có thể giúp ta một việc hay không?”
“Việc gì?”
“Hiện tại ta cần chạy nhanh về Hồng Liên Lãnh địa một chuyến, nếu không, cha nương bọn họ khẳng định sẽ có nguy hiểm, nhưng ta lại không yên lòng Tiểu Dạ, ta muốn ngươi thay ta đi tìm hắn.”
Trong linh hồn, một trận trầm mặc.
Thật lâu sau, âm thanh của Tử Tà mới lại vang lên lần nữa: “Được!”
Chỉ cần là chuyện Cố Nhược Vân kêu hắn đi làm, hắn nhất định sẽ đi! Chẳng sợ, người hắn đi cứu kia là tình địch của hắn!
“Cảm ơn.”
Cố Nhược Vân rũ xuống mi mắt xuống, trong mắt mang theo lòng biết ơn chân thành: “Tử Tà, cuộc đời này, chuyện ta thua thiệt ngươi quá nhiều, mà ngươi, lại trước nay đều không cầu hồi báo.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.