Phế Tích

Chương 18

TMD

03/11/2014

Khi Cai Ẩn đại nhân vừa xuất hiện, Ôn Thành Không đã đổi về nick cũ, một mạch chạy đến Huyết Ma Bảo, đứng vào góc tối, chuẩn bị bất ngờ xuất hiện thực hiện anh hùng cứu mĩ nhân, biểu diễn làm hàng.

Có điều nhìn Đường Đường ung dung ném Phục Sinh thuật ra tứ phía, đám Kỵ sĩ mỗi người đều không sợ đổ máu hi sinh đánh vô cùng hăng máu, Ôn Không Thành vô cùng uất ức phát hiện phương thức xuất hiện của mình đã chết từ trong trứng nước, thế là bạn Ôn đành tìm nơi không người, ngồi bó gối vẽ vòng tròn – Làm người phải khiêm tốn, làm người phải khiêm tốn…

Kết quả, không biết bạn Ôn đạp phải vận may phân chó gì? Hay tâm hồn bị tổn thương đã cảm động được vị thần tiên nào, mấy con dơi đào thoát không hiểu sao lại bay qua bên cạnh, trở thành chỗ phát tiết đen đủi, uất hận của bạn Ôn… động vật đáng thương…

Khi Ôn Thành Không vừa đóng đinh nốt con dơi cuối thì nghe hệ thống thông báo đã giết Quỷ hút máu Cai Ẩn, thế là bạn Ôn vô cùng oai phong lẫm liệt lên đài.

“Ai yo, vang danh thiên hạ nha.”

“Tâm lý biến thái, tinh thần bất thường, tuổi nhỏ đã phải chịu qua X ngược đãi – Quỷ vương sát nhân trong truyền thuyết.”

“Không phải nói hắn đã dùng máu của đồng nam đồng nữ luyện thành Cửu Dương Bạch Cốt Cung rồi à?”

“Nói bừa, ta nghe nói tên đó vì luyện thần công đã tự cắt JJ của mình nên mới trở nên BT như Đông Phương Bất Bại.”

“Ặc, các ngươi…” Ôn Thành Không phun máu vào màn hình. “Một thiếu niên thuần khiết như ta có đến mức người người oán trách, nhân thần phẫn nộ thế không?”

“Có!” Đám Kim Qua không thèm nể mặt vô cùng đồng thanh trả lời.

“Ôn Thành Không, Danh Môn với ngươi không kết oán, mặc dù ngươi đã giết … rất nhiều người của bọn ta.” Trường Kiếm có chút đau đầu nhìn Ôn Thành Không, tên quanh năm suốt tháng bay nhảy trong mấy vị trí đầu PK bảng, mặc dù không sợ hãi nhưng rất phiền phức, vô cùng phiền phức, cực kì phiền phức.

“Danh Môn Lão đại, chúng ta đương nhiên chưa từng kết oán.” Ôn Thành Không thầm nói. “Thực ra ta chẳng kết oán với ai cả, là người ta muốn kết oán với ta, bộ ta dễ chịu lắm chắc?”

“Vậy lần này ngươi tới không phải để giết người, cướp Quái?”



“…- -||, ta thường xuyên làm cái chuyện không có nhân phẩm này lắm à? Khụ khụ… ta là đến giúp đỡ, đến giúp đỡ.”

Danh Môn toàn bộ hắc tuyến đầy đầu, câu này nghe sao mà rét thế.

Đám Kim Qua lại mặt đầy ngưỡng mộ: “A, hóa ra ngươi là người tốt, chúng ta bị bọn cả ngày gọi ngươi là sư tử lừa bịp rồi.”

“Chân thật nhiệt tình, vui vẻ giúp đỡ người khác, quả là mẫu mực cho thanh niên thế kỉ mới nha.”

“Người tốt mang bộ mặt cầm thú.”

“Quan lại đội lốt cầm thú.”

“Thành ngữ là dùng như thế à?”

“Là trái nghĩa với ‘Cầm thú đội lốt quan lại*’ mà.”

“… Vận dụng văn học Tân-Cổ…”

“Này, Boss vừa bị giết, đồ Boss rơi ra đều ở chỗ ngươi đúng ko?” Danh Môn có người đã chịu không được mà cất tiếng. Danh tiếng của Ôn Không Thành chẳng ra làm sao, bọn Kim Qua tất cả hình như đều có vấn đề rồi. Dạo gần đây những người bình thường như bọn ta ít lắm sao?

“Đúng rồi, Boss lợi hại thế, rơi ra không phải 100% thì cũng 99,9% là cực phẩm nha. Ngươi không biển thủ đấy chứ?”

“Ta…”

“Ngươi đừng nói không rơi ra gì nhé.”

“… Ta không nhặt…”



“Quỷ mới tin ngươi.”

“Thì có 60s bảo vệ thi thể mà, ta nhất thời kích động liền chạy qua đây.” Ôn Thành Không vô cùng đáng thương tự biện hộ, hắn là muốn nhặt nhưng hệ thống không cho mà. Quan trọng nhất là so với nhặt đám cực phẩm thì ánh sáng rực rỡ của việc lên đài càng hấp dẫn hắn hơn…Con sư tử vứt quả dưa hấu nhặt hạt vừng – khả năng là tổ tông trực hệ của hắn – -||| “Thật hay giả?” Làm thế nào mà tên Ôn Không Thành tiếng xấu đầy mình lại…. ngu đến thế…

“Không tin ta đưa các ngươi đi nhặt.”

“…”

Tất cả mọi người đột nhiên nhớ ra, đồ vật rơi ra trong Phế Tích có 60s bảo vệ, sau đó 5’ lại refresh. Ôn Không Thành cũng nhớ ra, nếu bị refresh mất sạch rồi, thì hắn có nhảy vào máy giặt bỏ đầy bột giặt N2 lần cũng không chứng minh được sự trong sạch – nếu như hắn còn cái gọi là trong sạch…

Thế là tất cả mọi người vội vã chạy theo Ôn Không Thành – rẽ trái, rẽ phải, rẽ trước, rẽ sau, rẽ trên, rẽ dưới…

“Ta chết mất, cái chỗ đê tiện thế này mà ngươi cũng tìm ra?”

“Ta RP tốt mà.”

Mọi người: “Trâu làm sao mà chết?”**

Cuối cùng cũng đến nơi, dưới đất là 2 thứ đồ đang phát sáng yếu ớt, một cái hình như là dây chuyền, một cái là dạng như Bảo ngọc.

Rất ăn ý rất nhanh chóng, Giang Hải và Trường Kiếm đồng loạt tiến lên nhặt đồ. Chia chác tính sau, cứ để thêm tý nữa hệ thống refresh thì có khóc cạn nước mặt, tim ngừng đập cũng chỉ có thể oán trời oán đất thôi.

* Cầm thú đội lốt quan lại: đây là dịch theo ý thôi. Đây vốn là cụm từ chỉ quan lại, xuất phát từ cách ăn mặc của quan lại thời Minh. Lúc đó thì câu này mang nghĩ tốt. Sau đến thời Trung-Hậu Minh, quan lại hủ bại, quan văn yêu tieenfm quan võ sợ chết, hành hạ dân chúng, không việc ác nào ko làm nên câu thành ngữ này có thêm 1 nghĩa xấu nữa. Câu tớ dịch là dịch gần nguyên gốc. Hi vọng nó dễ hiểu T___T

** Trâu làm vì sao mà chết là 1 câu chuyện của TQ. Tớ ngại dịch, tóm tắt lại là Trâu vì những tin tức “tam sao thất bản” mà bị chủ nhân nghĩ là phản bội, muốn đổi chủ mới (dù lúc đầu chỉ là than mệt)=> bị giết chết.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Phế Tích

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook