Phế Vật Tiểu Thư Khuynh Đảo Nhân Thế
Quyển 1 - Chương 17: Đấu Đan(2)
Lạc Thiên Y
27/12/2015
Lạc Thiên Y không để tâm đến những kẻ đang thắc mắc phía dưới cùng vẻ mặt khó hiểu của Triệu Như,tiếp tục tăng lực truyền vào lò luyện đan. Triệu Như thấy nàng tăng lực truyền,cũng vội và bỏ dược liệu vào lò rồi xuất ra hoả nguyên tố bắt đầu luyện.
-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Bên trong nhẫn không gian,Thiên Vân sử dụng thần lực nhìn ra ngoài một cách hương phấn. A,lâu lắm rồi từ khi Thiên giới sụp đổ nàng không ra ngoài. Không nghĩ mới chỉ vài triệu năm mà thế giới đã trở nên hiện đại và khác biệt đến mức này. Nhưng khi nàng nghe thây những lời bàn tán về việc Lạc Thiên Y luyện đan,khuôn mặt lặp tức có những biểu cảm vô cùng sinh động,đầu tiên là há hốc miệng sau đó thì nghiến răng và cuối cùng là phun trào,miệng liên tục gào thét
"Nhân loại các ngươi,trí não các ngươi sao càng ngày càng ngắn đến vậy. Dám nghi ngờ sách của Thiên giới chúng ta,ta phi. Hoả liễu,bỏ ta ra,ta phải cho bọn chúng biết tay"
Chỉ tội cho Hoả liễu nhỏ bé mới ở giai đoạn biến thái đầu tiên mà phải liều mạng giữ chặt vị tiên nữ "hiền thục" nào đó,đến nỗi thân hình rũ xuống như cây héo. Nếu để Lạc Thiên Y biết được Thiên Vân chửi bới dữ dội như thế này,nàng chắc chắn sẽ nhếch môi khinh bỉ cho xem. Một quyển sách dày cộm chứa toàn bộ những bí mật của việc luyện đan,cũng như phương pháp luyện đan của Thiên giới mà để toàn bộ nhân loại dễ dàng biết được? Nàng mới là người phi.
-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Triệu Viễn ngồi ở ghế của Triệu gia nhìn Lạc Thiên Y luyện đan thì ôm bụng cười. Hắn thật không ngờ,kẻ mình tử nhầm là cường đại lại có thể ngu ngốc đến vậy,ngay cả luyện đan cũng không biết cách chọn dược liệu,không biết dùng phẩm dược tăng khả năng luyện thành. Triệu gia chủ vừa nhìn là biết cháu nội duy nhất của mình nghĩ gì,trong đầu bỗng hiện ra mấy ý nghĩ châm chọc cùng coi thường. Thật đúng là phụ thân hắn chiều chuộng quá mức nên đầu óc tên này lú nặng rồi,bị một kẻ ngu đánh bại thì chính ngươi là kẻ như thế nào mà còn cười. Hắn thật không dám đặt vận mệnh Triệu gia vào tay một kẻ như vậy.
Nhưng,phải nói phương pháp luyện dược của kẻ kia cũng thật lạ. Một người nhiều kinh nghiệm như lão sẽ biết,nha đầu đó là cố tình không cho phẩm dược,cũng là cố tinh tuỳ tiện lấy dược liệu,làm vậy không khác nào muốn thua cuộc. Nhưng vẻ mặt tự tin cùng ngạo mạn khi luyên của nàng làm lão có vài phần mong muốn Lạc Thiên Y sẽ không thua. Nếu Lạc Thiên Y không thua,lão sẽ có cớ mời nàng về với Triệu gia,trợ giúp thằng cháu ngu ngốc của mình,hoàn thành ước nguyện xưng bá thiên hạ của tổ tiên đã truyền lại.
-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Thời gian đã hết,chút nhang tàn cuối cùng cháy rụi,cả Triệu Như và Lạc Thiên Y đều đã luyện xong đan. Các vị giám khảo xem xét đan của Triệu Như thì hài lòng vô cùng,còn có cả kinh ngạc và sung sướng. Sao lại không? Triệu Như cư nhiên một lần luyện được 5 viên Tẩy Tuỷ Đan,hơn nữa chất lượng cũng tốt hơn những viên Tẩy Tuỷ Đan mà họ đã thấy. Triệu Như này tuổi còn nhỏ mà mà tài giỏi như vậy,là một tín hiệu vô cùng đáng mừng,ai cũng nói trận đấu đan này Triệu Như chắc chắn là người thắng cuộc.
Nhưng,khi các vị giám khảo xem xét số đan dược của Lạc Thiên Y thì có người há hốc miệng,đến nửa ngày cũng chưa khép lại được,còn có người khuôn mặt bỗng tối xầm lại,bộ dạng như muốn tự tử,có người lại ngoắc miệng cười khoái chí cùng mãn nguyện. Biểu cảm của họ sinh động vô cùng,nhất thời nhận lại sự khó hiểu của toàn bộ quần chúng phía dưới. Triệu gia chủ,Triệu Viễn và Triệu Nhe đều tò mò nhìn vào lò luyện dược vừa xuất ra của Lạc Thiên Y,kinh diễm hét lên
"12,12 viên Tẩy Tuỷ Đan chất lượng cao,cư nhiên 12 viên"
Quần chúng phía dưới vừa nghe Triệu Viễn hét lên,hít một ngụm khí lạnh nhìn Lạc Thiên Y một thân hắc y vẫn đứng yên như cũng,hai tay khoang trước ngực,khuôn mặt xinh đẹp không một tia cảm xúc. Vừa nhìn là biết nàng tiểu oa nhi 12 tuổi,12 tuổi luyện được Tẩy Tuỷ Đan chất lượng cao,lại là số đan dược trong một lần luyện đến nằm mơ cũng không ngờ. Trời ơi,sao trời lại có thể sinh ra một tiểu tử yêu nghiệt trong yêu nghiệt như vậy? Thiên lý ơi,ngươi ở đâu?
"Trận đấu này,kết quả thế nào,ai cũng biết"
Khuôn mặt Lạc Thiên Y vẫn không đổi,lạnh lùng phun ra một câu vô cùng thản nhiên rồi xoay người bước đi. Triệu gia chủ sợ nàng đi mất,vội vàng chạy đến kéo tay nàng,vẻ nịnh nọt nói
"Tiểu cô nương,lão có một thỉnh cầu nhỏ"
Nàng vừa liếc là có thể biết được suy nghĩ của lão,nhưng vẫn lười biếng phun ra một chữ
"Nói"
"Tiểu cô nương,thỉnh cho biết quý danh cùng thỉnh gia nhập,gia nhập Triệu gia"
Nàng ánh mắt sáng lạnh liếc lão làm lão giật mình,cảnh giác lui xuống mấy bước. Lão nàng không biết lão đang nghĩ sao? Ha,ngu ngốc,nàng kiếp trước là đệ nhất Hắc bang vương,danh tiếng lẫy lừng,không kẻ vào bước chân vào hắc đạo mà không biết đến cái tên Diệp Lạc Ẩn cả,mất cái chuyện như bây giờ đối với nàng là quá quen thuộc rồi.
"Nếu ta nói không?"
"Cô nương,ý,ý ngươi là"
"Đúng. Bổn cô nương không cần phải cho các người biết tên cũng không muốn gia nhập cái Triệu gia phách lối các người"
Nàng nói một câu ý tứ vô cùng rõ ràng rồi quay mặt đi. Triệu gia chủ ở đằng sau giận đến độ muốn đỏ mặt,răng va vào nhau tạo những tiếng kén két thật khó nghe,Triệu Viễn cũng giận đến đỏ mặt,đứng dậy chửi bới loạn xạ nhưng tuyệt không nhắc đến hai từ tiện nhân,Triệu Như vẫn chưng ra khuôn mặt không biểu cảm kia nhưng trong lòng lại có chút chán ghét. Chán ghét của nàng ta,không dành cho Lạc Thiên Y mà dành cho Triệu gia chủ cùng tên Triệu Viễn đang rất hăng say chửi bới kia. Hừm,toàn những kẻ chẳng ra gì,một lão già chỉ biết hám lợi tài danh cho bản thân và một tên mặt trắng lại suốt ngày làm bộ nhưng chỉ là cái vỏ rỗng tuếch.
Đúng là nam tử một nhà có khác
Lạc Thiên Y cảm nhận được ánh mắt Triệu Như,nhưng thuỷ chung vẫn không quay lại. Nữ nhân này,có lẽ sẽ giống nàng.
Nàng có thể lườm được,xích mích hôm nay với Triệu gia sẽ phát sinh ra rất nhiều chuyện mới,khó có thể giải quyết trong thời gian ngắn,kế hoạch đến Ám Dạ Nguyệt Lâm của nàng có lẽ sẽ bị gián đoạn một thời gian. Tuy nhiên,vấn đề bây giờ là chuẩn bị chu đáo mọi thứ trước khi mọi chuyện bắt đầu.
-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Bên trong nhẫn không gian,Thiên Vân sử dụng thần lực nhìn ra ngoài một cách hương phấn. A,lâu lắm rồi từ khi Thiên giới sụp đổ nàng không ra ngoài. Không nghĩ mới chỉ vài triệu năm mà thế giới đã trở nên hiện đại và khác biệt đến mức này. Nhưng khi nàng nghe thây những lời bàn tán về việc Lạc Thiên Y luyện đan,khuôn mặt lặp tức có những biểu cảm vô cùng sinh động,đầu tiên là há hốc miệng sau đó thì nghiến răng và cuối cùng là phun trào,miệng liên tục gào thét
"Nhân loại các ngươi,trí não các ngươi sao càng ngày càng ngắn đến vậy. Dám nghi ngờ sách của Thiên giới chúng ta,ta phi. Hoả liễu,bỏ ta ra,ta phải cho bọn chúng biết tay"
Chỉ tội cho Hoả liễu nhỏ bé mới ở giai đoạn biến thái đầu tiên mà phải liều mạng giữ chặt vị tiên nữ "hiền thục" nào đó,đến nỗi thân hình rũ xuống như cây héo. Nếu để Lạc Thiên Y biết được Thiên Vân chửi bới dữ dội như thế này,nàng chắc chắn sẽ nhếch môi khinh bỉ cho xem. Một quyển sách dày cộm chứa toàn bộ những bí mật của việc luyện đan,cũng như phương pháp luyện đan của Thiên giới mà để toàn bộ nhân loại dễ dàng biết được? Nàng mới là người phi.
-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Triệu Viễn ngồi ở ghế của Triệu gia nhìn Lạc Thiên Y luyện đan thì ôm bụng cười. Hắn thật không ngờ,kẻ mình tử nhầm là cường đại lại có thể ngu ngốc đến vậy,ngay cả luyện đan cũng không biết cách chọn dược liệu,không biết dùng phẩm dược tăng khả năng luyện thành. Triệu gia chủ vừa nhìn là biết cháu nội duy nhất của mình nghĩ gì,trong đầu bỗng hiện ra mấy ý nghĩ châm chọc cùng coi thường. Thật đúng là phụ thân hắn chiều chuộng quá mức nên đầu óc tên này lú nặng rồi,bị một kẻ ngu đánh bại thì chính ngươi là kẻ như thế nào mà còn cười. Hắn thật không dám đặt vận mệnh Triệu gia vào tay một kẻ như vậy.
Nhưng,phải nói phương pháp luyện dược của kẻ kia cũng thật lạ. Một người nhiều kinh nghiệm như lão sẽ biết,nha đầu đó là cố tình không cho phẩm dược,cũng là cố tinh tuỳ tiện lấy dược liệu,làm vậy không khác nào muốn thua cuộc. Nhưng vẻ mặt tự tin cùng ngạo mạn khi luyên của nàng làm lão có vài phần mong muốn Lạc Thiên Y sẽ không thua. Nếu Lạc Thiên Y không thua,lão sẽ có cớ mời nàng về với Triệu gia,trợ giúp thằng cháu ngu ngốc của mình,hoàn thành ước nguyện xưng bá thiên hạ của tổ tiên đã truyền lại.
-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Thời gian đã hết,chút nhang tàn cuối cùng cháy rụi,cả Triệu Như và Lạc Thiên Y đều đã luyện xong đan. Các vị giám khảo xem xét đan của Triệu Như thì hài lòng vô cùng,còn có cả kinh ngạc và sung sướng. Sao lại không? Triệu Như cư nhiên một lần luyện được 5 viên Tẩy Tuỷ Đan,hơn nữa chất lượng cũng tốt hơn những viên Tẩy Tuỷ Đan mà họ đã thấy. Triệu Như này tuổi còn nhỏ mà mà tài giỏi như vậy,là một tín hiệu vô cùng đáng mừng,ai cũng nói trận đấu đan này Triệu Như chắc chắn là người thắng cuộc.
Nhưng,khi các vị giám khảo xem xét số đan dược của Lạc Thiên Y thì có người há hốc miệng,đến nửa ngày cũng chưa khép lại được,còn có người khuôn mặt bỗng tối xầm lại,bộ dạng như muốn tự tử,có người lại ngoắc miệng cười khoái chí cùng mãn nguyện. Biểu cảm của họ sinh động vô cùng,nhất thời nhận lại sự khó hiểu của toàn bộ quần chúng phía dưới. Triệu gia chủ,Triệu Viễn và Triệu Nhe đều tò mò nhìn vào lò luyện dược vừa xuất ra của Lạc Thiên Y,kinh diễm hét lên
"12,12 viên Tẩy Tuỷ Đan chất lượng cao,cư nhiên 12 viên"
Quần chúng phía dưới vừa nghe Triệu Viễn hét lên,hít một ngụm khí lạnh nhìn Lạc Thiên Y một thân hắc y vẫn đứng yên như cũng,hai tay khoang trước ngực,khuôn mặt xinh đẹp không một tia cảm xúc. Vừa nhìn là biết nàng tiểu oa nhi 12 tuổi,12 tuổi luyện được Tẩy Tuỷ Đan chất lượng cao,lại là số đan dược trong một lần luyện đến nằm mơ cũng không ngờ. Trời ơi,sao trời lại có thể sinh ra một tiểu tử yêu nghiệt trong yêu nghiệt như vậy? Thiên lý ơi,ngươi ở đâu?
"Trận đấu này,kết quả thế nào,ai cũng biết"
Khuôn mặt Lạc Thiên Y vẫn không đổi,lạnh lùng phun ra một câu vô cùng thản nhiên rồi xoay người bước đi. Triệu gia chủ sợ nàng đi mất,vội vàng chạy đến kéo tay nàng,vẻ nịnh nọt nói
"Tiểu cô nương,lão có một thỉnh cầu nhỏ"
Nàng vừa liếc là có thể biết được suy nghĩ của lão,nhưng vẫn lười biếng phun ra một chữ
"Nói"
"Tiểu cô nương,thỉnh cho biết quý danh cùng thỉnh gia nhập,gia nhập Triệu gia"
Nàng ánh mắt sáng lạnh liếc lão làm lão giật mình,cảnh giác lui xuống mấy bước. Lão nàng không biết lão đang nghĩ sao? Ha,ngu ngốc,nàng kiếp trước là đệ nhất Hắc bang vương,danh tiếng lẫy lừng,không kẻ vào bước chân vào hắc đạo mà không biết đến cái tên Diệp Lạc Ẩn cả,mất cái chuyện như bây giờ đối với nàng là quá quen thuộc rồi.
"Nếu ta nói không?"
"Cô nương,ý,ý ngươi là"
"Đúng. Bổn cô nương không cần phải cho các người biết tên cũng không muốn gia nhập cái Triệu gia phách lối các người"
Nàng nói một câu ý tứ vô cùng rõ ràng rồi quay mặt đi. Triệu gia chủ ở đằng sau giận đến độ muốn đỏ mặt,răng va vào nhau tạo những tiếng kén két thật khó nghe,Triệu Viễn cũng giận đến đỏ mặt,đứng dậy chửi bới loạn xạ nhưng tuyệt không nhắc đến hai từ tiện nhân,Triệu Như vẫn chưng ra khuôn mặt không biểu cảm kia nhưng trong lòng lại có chút chán ghét. Chán ghét của nàng ta,không dành cho Lạc Thiên Y mà dành cho Triệu gia chủ cùng tên Triệu Viễn đang rất hăng say chửi bới kia. Hừm,toàn những kẻ chẳng ra gì,một lão già chỉ biết hám lợi tài danh cho bản thân và một tên mặt trắng lại suốt ngày làm bộ nhưng chỉ là cái vỏ rỗng tuếch.
Đúng là nam tử một nhà có khác
Lạc Thiên Y cảm nhận được ánh mắt Triệu Như,nhưng thuỷ chung vẫn không quay lại. Nữ nhân này,có lẽ sẽ giống nàng.
Nàng có thể lườm được,xích mích hôm nay với Triệu gia sẽ phát sinh ra rất nhiều chuyện mới,khó có thể giải quyết trong thời gian ngắn,kế hoạch đến Ám Dạ Nguyệt Lâm của nàng có lẽ sẽ bị gián đoạn một thời gian. Tuy nhiên,vấn đề bây giờ là chuẩn bị chu đáo mọi thứ trước khi mọi chuyện bắt đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.