Chương 98: Chiêu mộ
Dạ Bạch Vô Nha
07/07/2023
“Đúng là không có Đại Bạch thật, chẳng lẽ nó cũng như Vũ Phong là thú ở một thế giới khác.” Anna nhìn Mạnh Kỳ đóng lại cuốn sách đã dọc xong liền nói.
“Tôi có thể chắc chắn nó không phải ở thế giới trước kia tôi từng sinh sống.” Mạnh Kỳ lắc đầu khẳng định.
Mọi người bắt đầu trở nên trầm ngâm, Bara Ly lúc này mới lên tiếng “Không nó là con thú ở thế giới này.”
“Sao có thể, không phải ngài vừa nói nó không phải thú triệu hồi sao.” Yuta kinh ngạc.
“Đúng, ta đã nói thế.” Bara Ly gật đầu rồi tiếp tục “Nó không phải thú triệu hồi cũng không phải quái thú ở thế giới này, sức mạnh mà nó sở hữu còn kinh khủng hơn thế nữa.”
“Kinh khủng hơn, như thế nào.” Mạnh Kỳ khó hiểu.
“Có phải còn mạnh hơn cả thần thú cùng tà thú không.” Anna khó tin hỏi, nếu nói sức mạnh kinh khủng thì hai con quái thú này đã là một trong số đó vậy thứ gì còn mạnh hơn chúng.
“Đúng vậy, tên thế giới này còn một loài thú mạnh hơn chúng.” Bara Ly gật đầu “Đó là thần thú thượng cổ.”
“Hả.” Bống người đồng thanh bật người khỏi ghế.
“Ý ngài là Đại Bạch là thần thú thượng cổ” Mạnh Kỳ khó tin nói. Một con thú lúc đầu chỉ chút ét như Đại Bạch lại có thể là thần thú thượng cổ, chưa kể cậu ta chưa từng nhìn thấy Đại Bạch dung sức mạnh bao giờ chỉ toàn gặm cắn bình thường mà thôi.
Bara Ly thở dài nói “Ta không chắc, chỉ là có một truyền thuyết về nó.”
“Truyền thuyết.”
“Đúng vậy.” Bara Ly gật đầu sau.
Tương truyền thần thú thượng cổ từ sức mạnh của thiên địa mất khống chế mà được sinh ra, chúng có sức mạnh to lớn đến nỗi có thể tiêu diệt bất cứ thứ gì cản chân chúng, không những thế tất cả sinh mạng trên thế giới này đều vừa yêu mến chúng vừa kinh sợ chúng.
Nhưng chưa có bất kỳ ai nhìn thấy chúng, chỉ thấy được những vết tích mà chúng từng để lại, thân hình chúng to lớn đến nỗi những vết chân in sâu trên nền đất đá, không những thế sự tàn phá của chúng rất kinh khủng, chỉ một cái quất đuôi thì toàn bộ cây cối đều ngã rạp.
Nơi chúng sinh sống chưa từng cố định, dù cho có rất nhiều người đã lùng sục tìm kiếm khi nghe đến sức mạnh kinh khủng ấy nhưng chưa có ai nhìn thấy được chúng, kể cả triệu hồi sư mạnh nhất.
“Chỉ có như vậy thì làm sao ngài nghĩ Đại Bạch là một thần thú thượng cổ.” Mạnh Kỳ nghe xong cảm thấy không thể chắc chắn được, nếu sức mạnh đó đang trong người Đại Bạch thì bọn họ đã không như thế này.
“Truyền thuyết chỉ là những lời truyền miệng không có kiểm chứng qua, vì vậy ta cũng không chắc chắn.” Bara Ly lắc đầu không xác định được “Những thứ ta biết ta đề đã nói cho các ngươi, chuyện còn lại thì phải chờ thời gian trả lời, hiện tại có suy đoán cũng chẳng thể biết được điề gì cả.”
“Ngài nói đúng, để thời gian cho chúng ta câu trả lời.” Mạnh Kỳ gật đầu với lời nói của anh.
“Tại sao ngài lại nói cho chúng tôi biết những chuyện này, ngoại trừ Trần Vũ Phong ra chúng tôi chẳng có ích lợi gì cho ngài cả.” Roma nghe xong mọi chuyện từ đầu đến cuối đều không xen vào bỗng nhiên ngước mắt hỏi.
“Tại sao nhỉ.” Bara Ly đặt khủy tay lên bàn sau chóng chóng cằm nhìn bốn người “Có lẽ ta xem các cậu là đồng mình, không, hình như không phải, chỉ là ta có một dự định.”
“Dự định, ngài muốn làm gì.” Mạnh Kỳ hỏi.
“Các ngươi cũng biết nhiêm vụ của ta là trông chừng cậu ấy, nhưng chỉ với cậu ấy thôi thì chưa đủ, ta còn muốn gầy dựng lại thế giới này.” Bara Ly nghiêm túc nói “Thế giới này đã trở nên mục nát, thối rữa, dưới sự cai trị vô tâm dân chúng bình thường trở khốn khổ, có lẽ các ngươi chưa đi khỏi lãnh địa của ta nên các ngươi chưa từng nhìn thấy cảnh lầm than của thế giới này.”
“Đúng vậy, nơi ngài cai trị thật sự rất tốt.”
“Không, vẫn chưa hoàn toàn tốt đẹp được, có hai nội thành ta không thể nhúng tay vào, tên quốc vương vô tri ấy đã để hiệp hội can hiệp vào sự cai quản của ta.” Bara Ly lắc đầu thở dài.
“Ngài đúng là quá khó khan.” Bốn ngươi nghe vậy chẳng biết nên nói gì, Anna đành khô khan nói một câu.
“Bởi vì vậy ta rất cần những người có thể tin được, ta phải chiêu mộ nhân tài.” Bara Ly đứng dậy sau đó rời khỏi chỗ ngồi của mình đi lại chỗ bọn họ.
Khuôn mặt của anh từ từ hiện rõ trước mặt bốn người, từng góc cạnh trên khuôn mặt đều tinh xảo, sóng mũi cao, đôi mắt sắt bén, bờ môi khẽ giương lên, thân hình cao ráo, các khớp xương thon dài, những đường nét cơ thể sinh đẹp mà rắn chắc, mọi thứ tạo nên một người đầy sức quyến rũ mà nam tính.
“Các người có chấp nhận trở thành thuộc hạ phục vụ cho thế giới này không.” Bara Ly vươn tay, khuôn mặt đầy nghiêm túc nhìn bọn họ.
Bốn người kinh ngạc nhìn anh, tuy họ đã lờ mờ nhận ra mục đích của anh nhưng họ không ngờ được anh sẽ trực tiếp nói ra mà không nhờ người truyền lời lại, bốn người nhìn nhau đầ bối rối, không biết phải làm sao, cuối cùng Mạnh Kỳ đứng dậy khẽ cúi đầu đầy hối lỗi.
“Xin lỗi, tôi không thể đáp ứng yêu cầu của ngài được, bởi vì tôi đã hứa rằng sẽ ở cạnh Trần Vũ Phong, mà hiện tại tôi còn phải thực hiện thêm lời hứa thay cho một người nữa, cho đến khi cậu ấy không còn cần đến chúng tôi nữa.”
“Tôi có thể chắc chắn nó không phải ở thế giới trước kia tôi từng sinh sống.” Mạnh Kỳ lắc đầu khẳng định.
Mọi người bắt đầu trở nên trầm ngâm, Bara Ly lúc này mới lên tiếng “Không nó là con thú ở thế giới này.”
“Sao có thể, không phải ngài vừa nói nó không phải thú triệu hồi sao.” Yuta kinh ngạc.
“Đúng, ta đã nói thế.” Bara Ly gật đầu rồi tiếp tục “Nó không phải thú triệu hồi cũng không phải quái thú ở thế giới này, sức mạnh mà nó sở hữu còn kinh khủng hơn thế nữa.”
“Kinh khủng hơn, như thế nào.” Mạnh Kỳ khó hiểu.
“Có phải còn mạnh hơn cả thần thú cùng tà thú không.” Anna khó tin hỏi, nếu nói sức mạnh kinh khủng thì hai con quái thú này đã là một trong số đó vậy thứ gì còn mạnh hơn chúng.
“Đúng vậy, tên thế giới này còn một loài thú mạnh hơn chúng.” Bara Ly gật đầu “Đó là thần thú thượng cổ.”
“Hả.” Bống người đồng thanh bật người khỏi ghế.
“Ý ngài là Đại Bạch là thần thú thượng cổ” Mạnh Kỳ khó tin nói. Một con thú lúc đầu chỉ chút ét như Đại Bạch lại có thể là thần thú thượng cổ, chưa kể cậu ta chưa từng nhìn thấy Đại Bạch dung sức mạnh bao giờ chỉ toàn gặm cắn bình thường mà thôi.
Bara Ly thở dài nói “Ta không chắc, chỉ là có một truyền thuyết về nó.”
“Truyền thuyết.”
“Đúng vậy.” Bara Ly gật đầu sau.
Tương truyền thần thú thượng cổ từ sức mạnh của thiên địa mất khống chế mà được sinh ra, chúng có sức mạnh to lớn đến nỗi có thể tiêu diệt bất cứ thứ gì cản chân chúng, không những thế tất cả sinh mạng trên thế giới này đều vừa yêu mến chúng vừa kinh sợ chúng.
Nhưng chưa có bất kỳ ai nhìn thấy chúng, chỉ thấy được những vết tích mà chúng từng để lại, thân hình chúng to lớn đến nỗi những vết chân in sâu trên nền đất đá, không những thế sự tàn phá của chúng rất kinh khủng, chỉ một cái quất đuôi thì toàn bộ cây cối đều ngã rạp.
Nơi chúng sinh sống chưa từng cố định, dù cho có rất nhiều người đã lùng sục tìm kiếm khi nghe đến sức mạnh kinh khủng ấy nhưng chưa có ai nhìn thấy được chúng, kể cả triệu hồi sư mạnh nhất.
“Chỉ có như vậy thì làm sao ngài nghĩ Đại Bạch là một thần thú thượng cổ.” Mạnh Kỳ nghe xong cảm thấy không thể chắc chắn được, nếu sức mạnh đó đang trong người Đại Bạch thì bọn họ đã không như thế này.
“Truyền thuyết chỉ là những lời truyền miệng không có kiểm chứng qua, vì vậy ta cũng không chắc chắn.” Bara Ly lắc đầu không xác định được “Những thứ ta biết ta đề đã nói cho các ngươi, chuyện còn lại thì phải chờ thời gian trả lời, hiện tại có suy đoán cũng chẳng thể biết được điề gì cả.”
“Ngài nói đúng, để thời gian cho chúng ta câu trả lời.” Mạnh Kỳ gật đầu với lời nói của anh.
“Tại sao ngài lại nói cho chúng tôi biết những chuyện này, ngoại trừ Trần Vũ Phong ra chúng tôi chẳng có ích lợi gì cho ngài cả.” Roma nghe xong mọi chuyện từ đầu đến cuối đều không xen vào bỗng nhiên ngước mắt hỏi.
“Tại sao nhỉ.” Bara Ly đặt khủy tay lên bàn sau chóng chóng cằm nhìn bốn người “Có lẽ ta xem các cậu là đồng mình, không, hình như không phải, chỉ là ta có một dự định.”
“Dự định, ngài muốn làm gì.” Mạnh Kỳ hỏi.
“Các ngươi cũng biết nhiêm vụ của ta là trông chừng cậu ấy, nhưng chỉ với cậu ấy thôi thì chưa đủ, ta còn muốn gầy dựng lại thế giới này.” Bara Ly nghiêm túc nói “Thế giới này đã trở nên mục nát, thối rữa, dưới sự cai trị vô tâm dân chúng bình thường trở khốn khổ, có lẽ các ngươi chưa đi khỏi lãnh địa của ta nên các ngươi chưa từng nhìn thấy cảnh lầm than của thế giới này.”
“Đúng vậy, nơi ngài cai trị thật sự rất tốt.”
“Không, vẫn chưa hoàn toàn tốt đẹp được, có hai nội thành ta không thể nhúng tay vào, tên quốc vương vô tri ấy đã để hiệp hội can hiệp vào sự cai quản của ta.” Bara Ly lắc đầu thở dài.
“Ngài đúng là quá khó khan.” Bốn ngươi nghe vậy chẳng biết nên nói gì, Anna đành khô khan nói một câu.
“Bởi vì vậy ta rất cần những người có thể tin được, ta phải chiêu mộ nhân tài.” Bara Ly đứng dậy sau đó rời khỏi chỗ ngồi của mình đi lại chỗ bọn họ.
Khuôn mặt của anh từ từ hiện rõ trước mặt bốn người, từng góc cạnh trên khuôn mặt đều tinh xảo, sóng mũi cao, đôi mắt sắt bén, bờ môi khẽ giương lên, thân hình cao ráo, các khớp xương thon dài, những đường nét cơ thể sinh đẹp mà rắn chắc, mọi thứ tạo nên một người đầy sức quyến rũ mà nam tính.
“Các người có chấp nhận trở thành thuộc hạ phục vụ cho thế giới này không.” Bara Ly vươn tay, khuôn mặt đầy nghiêm túc nhìn bọn họ.
Bốn người kinh ngạc nhìn anh, tuy họ đã lờ mờ nhận ra mục đích của anh nhưng họ không ngờ được anh sẽ trực tiếp nói ra mà không nhờ người truyền lời lại, bốn người nhìn nhau đầ bối rối, không biết phải làm sao, cuối cùng Mạnh Kỳ đứng dậy khẽ cúi đầu đầy hối lỗi.
“Xin lỗi, tôi không thể đáp ứng yêu cầu của ngài được, bởi vì tôi đã hứa rằng sẽ ở cạnh Trần Vũ Phong, mà hiện tại tôi còn phải thực hiện thêm lời hứa thay cho một người nữa, cho đến khi cậu ấy không còn cần đến chúng tôi nữa.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.