Chương 189
Dạ Bạch Vô Nha
07/07/2023
Dưới sự điều khiển của Riva, chỉ mất mười ngày bọn họ đã nhanh chóng đến vuàng biển phía tây Alanda, dọc đường đi bọn họ có xuống khỏi nghỉ ngơi trong vài giờ, cứ mỗi lần nghỉ ngơi nhóm Trần Vũ Phong lại thưởng thức một chút canh thịt nóng, mà Bara Ly rất thản nhiên mà cùng ăn với bọn họ.
Nhưng thủ hạ của anh lại không có mặt dày như thế, cuối cùng khi đến ngày thứ năm, Trần Vũ Phong bởi vì ánh mắt quá tha thiết của bọn họ mà chia một chút sang, từ đó mõi lần nghỉ ngơi là nhóm thủ hạ liền nhanh chóng ngồi xếp hàng thành lớp để chờ đợi, mà khi tiếp tục đi đường bọn họ cũng nhích đến gần cậu hơn để được ăn một chút thịt khô cùng sữa bò ngon lành.
Nhóm người Mạnh Kỳ cũng nhờ đó mà cùng nhau nói chuyện cùng bọn họ, cũng học thêm rất nhiều kiến thức về chức nghiệp của mình cùng những chức nghiệp khác.
Trong chuyến đi bọn họ đều đã giới thiệu lẫn nhau, bên phía Bara Ly thì dẫn theo năm người thân cận cùng ông Adam còn lại đều là binh sĩ có khả năng khá tốt, trong đó có người mà khi thú triều ở Thạch Hoa hôn bọn họ đã gặp qua.
Chính là phó kỵ sĩ của binh đoàn một của Bara Ly, sau khi hai bên gặp nhau cũng không quá ngạc nhiên bởi vì một bên là làm theo nhiệm vụ, còn một bên là đã đoán được đôi chút.
Sau khi đến nơi, cá đuối liền dừng lại, Lan nhanh chóng dịch chuyển đoàn người xuống.
Bara Ly đi đến con thuyền đánh khá nhỏ bên trái sau đó đi lại chủ nhân của con thuyền rồi bàn bạc, chuyến này đi bởi vì lo lắng bị người khác phục kích quá nhiều nên Bara Ly liền thuê một con thuyền đánh cá, để những kẻ núp trong tối nghe có chút lưỡng lự khi tấn công.
Sau khi qua năm mới, những ngư dân hay ra ngoài săn bắt cá liền chọn mùa xuân đẹp đẽ này để ra khơi, vì vậy một khi xuất phát sẽ có rất nhiều con thuyền giống nhau cùng chạy về một hướng, mà người dân bên phái vùng biển này cực kỳ bảo thủ, một khi bọn họp bị tấn công vô cớ thì chính là từ bỏ việc buôn bán cá với bọn họ.
Chỉ cần dám tấn công, bất luận là ai bọn họ đều có thể tra ra sau đó hoàn toàn cô lập nơi đó.
Quốc vương cũng rất kính sợ bọn họ, những thập kỹ quá các quốc vương đều cư xử cực kỳ hòa nhã với ngư dân, bởi vì sợ hãi bọn họ không tiếp tục cung cấp cá củng hải sản cho người dân của mình.
Mà trong âm thầm những quốc vương ấy đều sẽ điều tra ra bên trong vùng đất này có ẩn chứa thứ gì lợi hại như vậy, nhưng mọi thứ đều công cốc.
Bọn họ chẳng điều tra được thứ gì cả, giống như nơi này đã được bang cho một loại sức mạnh nào đó có thể nhìn thấy mọi chuyện vậy.
Vì vậy lần này Bara Ly liền lựa chọn nơi này cũng như vào thời gian này để di chuyển rời khỏi Đông đại lục, mà ngư dân đang nói chuyện với anh chính là chủ nhân của chiếc thuyền mà bọn họ sắp đi nhờ.
Người dân nơi đây rất thân thiện vì vậy cực kỳ vui vẻ khi đón tiếp nhóm của bọn họ, anh ta tự giới thiệu mình tên Ranka,tuy thắc mắc bọn họ tại sao không dùng thú bay đi qua biển luôn thì Bara Ly đã nói vài chuyện dính dáng đến kẻ truy sát.
Khi Ranka nghe xong liền cực kỳ kinh ngạc, nhưng sau khi nhìn trong đoàn đội của bọn họ có cả người già cũng trẻ con liền không chút nghĩ ngợi gì liền đồng ý.
Không những vậy sau khi nói chuyện xong với anh, Ranka liền chạy đến trước mặt Trần Vũ Phong, trong ánh mắt đề phòng cùng khó hiểu của tất cả mọi người, anh ta liền khụy một gối xuống, đưa tay trái lên ngực tỏ vẻ tôn kính.
Trần Vũ Phong thấy vậy liền ngại ngùng nhanh chóng nâng anh ta dậy mà, nhưng sau hành động đó anh ta đều không giải thích bất kỳ chuyện gì.
Sau khi mặt trời vừa nhô lên thì một tiếng kèn hiệu vang lên, Ranka liền thúc giục bọn họ nhanh chóng lên thuyền, những ngư dân chuẩn bị lên thuyền ra khơi.
Bara Ly nghe vậy liền dẫn đầu lên thuyền, những người khác cũng nhanh chóng đi theo.
Tu, tu, tu, tiếng còi hiệu của những con thuyền đánh cá đồng loạt vang lên, tiếng máy chạy xình xịch sau đó tất cả con thuyền đậu ở bên đều đồng loạt di chuyển chạy vào trong biển sâu.
"Uạ, ụa."
Chiếc thuyền chưa đi được bao xa thì bên trên con thuyền đồng loạt vang lên rất nhiều tiếng nôn khan.
Bên phía Bara Ly thì có năm binh sĩ bị say tàu thuyền vì vậy khi con thuyền lắc lư chạy đi bọn họ liền xanh cả mặt mà chạy ù xa cạnh thuyền rồi chúc thẳng người xuống biển để nôn, còn bên phía Trần Vũ Phong thì có Roma cùng Yuta, khi mới bắt đầu bọn họ cực kỳ háo hức mà chạy nhảy khắp nơi, nhưng chỉ vài phút sau liền say sẫm mặt mày bắt đầu loạng choạng, Yuta còn đỡ cậu bé vì lần đầu đi thuyền nên bị sóng biển khiến cả người uể oải, nhưng Roma thì giống với những binh sĩ kia, trực tiếp cúi gặp người nôn khan.
Trần Vũ Phong nhìn cậu ta mà thở dài không thôi.
Mạnh Kỳ thì cực kỳ thong thả bắt đầu lấy một cái cần câu ra, ngồi trên nạn thuyền mà quăng cần.
"Thuyền di chuyển như vậy không thể câu được." Ranka thấy vậy liền bật cười thành tiếng.
Mạnh Kỳ vẫn cực kỳ bình tĩnh mà đáp lại "Tôi không câu cá, chỉ là muốn thử chút cảm giác khi câu thôi ạ."
"Ừ, rất có dáng vẻ." Ranka nghe vậy cũng không ngăn cản mà hùa theo trêu chọc "Sau này cậu có thể theo tôi đánh cá."
"Không đâu ạ, tôi chỉ ra vẻ một chút, còn thật sự đánh cá thì chẳng được chút nào." Mạnh Kỳ lắc đầu vẻ mặt đầy chân thành nói, cậu ta cũng không muốn đi gieo họa người khác đau.
"Ha ha." Ranka bật cười.
Trần Vũ Phong nghe vậy cũng vui vẻ, đúng là Mạnh Kỳ rất an tĩnh nhưng để cậu ấy ngồi không mà chờ cá cắn câu thì đúng là cực hình.
"Anh ơi, anh ơi." Enzo nhìn xuống mặt biển, cả người cô bé được Alin ôm lên, sau khi nhìn thấy bên dưới mặt biển có vài con sứa trắng trắng liền không nhịn được kêu.
Trần Vũ Phong biết cô bé là đang gọi mình liền đi lại nhìn "Sao thế."
"Trắng trắng, thật đẹp." Enzo mỉm cười nhìn cậu, tay thì chỉ xuống biển.
"Ừ, rất đẹp." Trần Vũ Phong đồng tình gật đầu, sứa ở thời đại của cậu có ánh sáng phát ra mỗi khi trời tối, không biết nơi đây có không nữa, nếu có chắc ban đêm sẽ rất đẹp.
"Buổi tối các người có thể thấy nó phát sáng đấy." Một cậu nhóc từ trong hầm thuyền đi ra nói.
"Laci, nhóc đã xem xong chưa." Ranka thấy cậu nhóc liền hỏi.
Đứa nhỏ này là con của một người bạn, nhưng cha cậu nhóc qua đời cách đây hai năm trước chỉ để lại mẹ cùng cậu nhóc, của cãi thì chẳng có bao nhiêu, anh ta sống một thân một mình tình nguyện chăm sóc cho hai mẹ con cậu bé nhưng cậu bé lại hoàn toàn không chấp nhận được, vì vậy anh ta không thể làm gì đành để cậu nhóc lên thuyền mình học hỏi, sau này dù có làm nghề đánh cá này thì cũng đủ nuôi sống hai mẹ con mình.
"Cháu đã xem xong rồi, mọi thứ đã ổn ạ." Laci gật đầu đáp lại sau đó nó đi lại gần Trần Vũ Phong rồi nhìn cậu một chút sau đó xoay mặt nhìn mặt biển bên ngoài "Đi một chút nữa mọi người có thể nhìn thấy cá đuôi to, nó rất thân thiên nhưng lại không để người khác sờ, tuy nhiên nó sẽ đi sát bên cạnh thuyền để vui đùa với ngư dân bọn tôi."
"Em biết nhiều nhỉ." Trần Vũ Phong nghe vậy liền mĩm cười khen ngợi.
"Tôi đã đi theo chú Ranka được hai năm, vì vậy cũng xem như hiểu biết một chút." Được cậu khen Laci liền ngượng ngùng nói, cậu nhóc không biết tại sao khi nhìn thấy Trần Vũ Phong thì trong lòng lại rất muốn được thân cận, bởi vì nó còn quá nhỏ nên không thể điều khiển được bản năng mình.
Trần Vũ Phong nhìn cậu bé, tuy rất khó hiểu sao cậu bé lại nhìn cậu thân cận như vậy nhưng cậu cũng chẳng ngại gì, đưa tay mình lên sau đó sờ nhẹ đầu cậu nhóc.
Đúng như cậu nghĩ khi được cậu sờ đầu hai mắt đứa nhóc này liền híp lại tõa vẻ đầy thõa mãn.
Nhóm người Bara Ly đứng một bên thuyền nhìn sang không khỏi nghi ngờ, chuyện này cũng thực sự quá tà môn, chẳng lẽ cậu chính là người chim gặp chim thích hoa gặp hoa nở trong truyền thuyết, mị lực khôn cùng.
Nhưng thủ hạ của anh lại không có mặt dày như thế, cuối cùng khi đến ngày thứ năm, Trần Vũ Phong bởi vì ánh mắt quá tha thiết của bọn họ mà chia một chút sang, từ đó mõi lần nghỉ ngơi là nhóm thủ hạ liền nhanh chóng ngồi xếp hàng thành lớp để chờ đợi, mà khi tiếp tục đi đường bọn họ cũng nhích đến gần cậu hơn để được ăn một chút thịt khô cùng sữa bò ngon lành.
Nhóm người Mạnh Kỳ cũng nhờ đó mà cùng nhau nói chuyện cùng bọn họ, cũng học thêm rất nhiều kiến thức về chức nghiệp của mình cùng những chức nghiệp khác.
Trong chuyến đi bọn họ đều đã giới thiệu lẫn nhau, bên phía Bara Ly thì dẫn theo năm người thân cận cùng ông Adam còn lại đều là binh sĩ có khả năng khá tốt, trong đó có người mà khi thú triều ở Thạch Hoa hôn bọn họ đã gặp qua.
Chính là phó kỵ sĩ của binh đoàn một của Bara Ly, sau khi hai bên gặp nhau cũng không quá ngạc nhiên bởi vì một bên là làm theo nhiệm vụ, còn một bên là đã đoán được đôi chút.
Sau khi đến nơi, cá đuối liền dừng lại, Lan nhanh chóng dịch chuyển đoàn người xuống.
Bara Ly đi đến con thuyền đánh khá nhỏ bên trái sau đó đi lại chủ nhân của con thuyền rồi bàn bạc, chuyến này đi bởi vì lo lắng bị người khác phục kích quá nhiều nên Bara Ly liền thuê một con thuyền đánh cá, để những kẻ núp trong tối nghe có chút lưỡng lự khi tấn công.
Sau khi qua năm mới, những ngư dân hay ra ngoài săn bắt cá liền chọn mùa xuân đẹp đẽ này để ra khơi, vì vậy một khi xuất phát sẽ có rất nhiều con thuyền giống nhau cùng chạy về một hướng, mà người dân bên phái vùng biển này cực kỳ bảo thủ, một khi bọn họp bị tấn công vô cớ thì chính là từ bỏ việc buôn bán cá với bọn họ.
Chỉ cần dám tấn công, bất luận là ai bọn họ đều có thể tra ra sau đó hoàn toàn cô lập nơi đó.
Quốc vương cũng rất kính sợ bọn họ, những thập kỹ quá các quốc vương đều cư xử cực kỳ hòa nhã với ngư dân, bởi vì sợ hãi bọn họ không tiếp tục cung cấp cá củng hải sản cho người dân của mình.
Mà trong âm thầm những quốc vương ấy đều sẽ điều tra ra bên trong vùng đất này có ẩn chứa thứ gì lợi hại như vậy, nhưng mọi thứ đều công cốc.
Bọn họ chẳng điều tra được thứ gì cả, giống như nơi này đã được bang cho một loại sức mạnh nào đó có thể nhìn thấy mọi chuyện vậy.
Vì vậy lần này Bara Ly liền lựa chọn nơi này cũng như vào thời gian này để di chuyển rời khỏi Đông đại lục, mà ngư dân đang nói chuyện với anh chính là chủ nhân của chiếc thuyền mà bọn họ sắp đi nhờ.
Người dân nơi đây rất thân thiện vì vậy cực kỳ vui vẻ khi đón tiếp nhóm của bọn họ, anh ta tự giới thiệu mình tên Ranka,tuy thắc mắc bọn họ tại sao không dùng thú bay đi qua biển luôn thì Bara Ly đã nói vài chuyện dính dáng đến kẻ truy sát.
Khi Ranka nghe xong liền cực kỳ kinh ngạc, nhưng sau khi nhìn trong đoàn đội của bọn họ có cả người già cũng trẻ con liền không chút nghĩ ngợi gì liền đồng ý.
Không những vậy sau khi nói chuyện xong với anh, Ranka liền chạy đến trước mặt Trần Vũ Phong, trong ánh mắt đề phòng cùng khó hiểu của tất cả mọi người, anh ta liền khụy một gối xuống, đưa tay trái lên ngực tỏ vẻ tôn kính.
Trần Vũ Phong thấy vậy liền ngại ngùng nhanh chóng nâng anh ta dậy mà, nhưng sau hành động đó anh ta đều không giải thích bất kỳ chuyện gì.
Sau khi mặt trời vừa nhô lên thì một tiếng kèn hiệu vang lên, Ranka liền thúc giục bọn họ nhanh chóng lên thuyền, những ngư dân chuẩn bị lên thuyền ra khơi.
Bara Ly nghe vậy liền dẫn đầu lên thuyền, những người khác cũng nhanh chóng đi theo.
Tu, tu, tu, tiếng còi hiệu của những con thuyền đánh cá đồng loạt vang lên, tiếng máy chạy xình xịch sau đó tất cả con thuyền đậu ở bên đều đồng loạt di chuyển chạy vào trong biển sâu.
"Uạ, ụa."
Chiếc thuyền chưa đi được bao xa thì bên trên con thuyền đồng loạt vang lên rất nhiều tiếng nôn khan.
Bên phía Bara Ly thì có năm binh sĩ bị say tàu thuyền vì vậy khi con thuyền lắc lư chạy đi bọn họ liền xanh cả mặt mà chạy ù xa cạnh thuyền rồi chúc thẳng người xuống biển để nôn, còn bên phía Trần Vũ Phong thì có Roma cùng Yuta, khi mới bắt đầu bọn họ cực kỳ háo hức mà chạy nhảy khắp nơi, nhưng chỉ vài phút sau liền say sẫm mặt mày bắt đầu loạng choạng, Yuta còn đỡ cậu bé vì lần đầu đi thuyền nên bị sóng biển khiến cả người uể oải, nhưng Roma thì giống với những binh sĩ kia, trực tiếp cúi gặp người nôn khan.
Trần Vũ Phong nhìn cậu ta mà thở dài không thôi.
Mạnh Kỳ thì cực kỳ thong thả bắt đầu lấy một cái cần câu ra, ngồi trên nạn thuyền mà quăng cần.
"Thuyền di chuyển như vậy không thể câu được." Ranka thấy vậy liền bật cười thành tiếng.
Mạnh Kỳ vẫn cực kỳ bình tĩnh mà đáp lại "Tôi không câu cá, chỉ là muốn thử chút cảm giác khi câu thôi ạ."
"Ừ, rất có dáng vẻ." Ranka nghe vậy cũng không ngăn cản mà hùa theo trêu chọc "Sau này cậu có thể theo tôi đánh cá."
"Không đâu ạ, tôi chỉ ra vẻ một chút, còn thật sự đánh cá thì chẳng được chút nào." Mạnh Kỳ lắc đầu vẻ mặt đầy chân thành nói, cậu ta cũng không muốn đi gieo họa người khác đau.
"Ha ha." Ranka bật cười.
Trần Vũ Phong nghe vậy cũng vui vẻ, đúng là Mạnh Kỳ rất an tĩnh nhưng để cậu ấy ngồi không mà chờ cá cắn câu thì đúng là cực hình.
"Anh ơi, anh ơi." Enzo nhìn xuống mặt biển, cả người cô bé được Alin ôm lên, sau khi nhìn thấy bên dưới mặt biển có vài con sứa trắng trắng liền không nhịn được kêu.
Trần Vũ Phong biết cô bé là đang gọi mình liền đi lại nhìn "Sao thế."
"Trắng trắng, thật đẹp." Enzo mỉm cười nhìn cậu, tay thì chỉ xuống biển.
"Ừ, rất đẹp." Trần Vũ Phong đồng tình gật đầu, sứa ở thời đại của cậu có ánh sáng phát ra mỗi khi trời tối, không biết nơi đây có không nữa, nếu có chắc ban đêm sẽ rất đẹp.
"Buổi tối các người có thể thấy nó phát sáng đấy." Một cậu nhóc từ trong hầm thuyền đi ra nói.
"Laci, nhóc đã xem xong chưa." Ranka thấy cậu nhóc liền hỏi.
Đứa nhỏ này là con của một người bạn, nhưng cha cậu nhóc qua đời cách đây hai năm trước chỉ để lại mẹ cùng cậu nhóc, của cãi thì chẳng có bao nhiêu, anh ta sống một thân một mình tình nguyện chăm sóc cho hai mẹ con cậu bé nhưng cậu bé lại hoàn toàn không chấp nhận được, vì vậy anh ta không thể làm gì đành để cậu nhóc lên thuyền mình học hỏi, sau này dù có làm nghề đánh cá này thì cũng đủ nuôi sống hai mẹ con mình.
"Cháu đã xem xong rồi, mọi thứ đã ổn ạ." Laci gật đầu đáp lại sau đó nó đi lại gần Trần Vũ Phong rồi nhìn cậu một chút sau đó xoay mặt nhìn mặt biển bên ngoài "Đi một chút nữa mọi người có thể nhìn thấy cá đuôi to, nó rất thân thiên nhưng lại không để người khác sờ, tuy nhiên nó sẽ đi sát bên cạnh thuyền để vui đùa với ngư dân bọn tôi."
"Em biết nhiều nhỉ." Trần Vũ Phong nghe vậy liền mĩm cười khen ngợi.
"Tôi đã đi theo chú Ranka được hai năm, vì vậy cũng xem như hiểu biết một chút." Được cậu khen Laci liền ngượng ngùng nói, cậu nhóc không biết tại sao khi nhìn thấy Trần Vũ Phong thì trong lòng lại rất muốn được thân cận, bởi vì nó còn quá nhỏ nên không thể điều khiển được bản năng mình.
Trần Vũ Phong nhìn cậu bé, tuy rất khó hiểu sao cậu bé lại nhìn cậu thân cận như vậy nhưng cậu cũng chẳng ngại gì, đưa tay mình lên sau đó sờ nhẹ đầu cậu nhóc.
Đúng như cậu nghĩ khi được cậu sờ đầu hai mắt đứa nhóc này liền híp lại tõa vẻ đầy thõa mãn.
Nhóm người Bara Ly đứng một bên thuyền nhìn sang không khỏi nghi ngờ, chuyện này cũng thực sự quá tà môn, chẳng lẽ cậu chính là người chim gặp chim thích hoa gặp hoa nở trong truyền thuyết, mị lực khôn cùng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.