Chương 198
Dạ Bạch Vô Nha
07/07/2023
Bốn người Bara Ly nhanh chóng lao vào chiến đấu, nhóm Trần Vũ Phong bay lên sau cũng bắt đầu đánh cùng, nhóm của cậu chẳng ai cần phải đứng một nơi để chiến đấu, vì vậy sau khi lao đến liền chia nhau phòng thủ cùng với hai người Riva cùng LiLi tạo thành một vòng tròn bao quanh Bara Ly cùng Odan.
Trần Vũ Phong tuy không có vũ khí sức mạnh để đánh nhưng trên người cậu vẫn có những vũ khí được rèn đúc từ người lùn, từ khi quen biết với tộc người lùn cậu đã không còn phải đi mua những vũ khí có sức mạnh bình thường để làm vật phòng vệ nữa mà trực tiếp được người lùn làm vài món để mang theo.
Vũ khí do chế tạo sư bình thường làm ra sao có thể bằng những người lùn có sức mạnh chế tạo mạnh mẽ này, có thể nói Yuta chính là hậu duệ sáng giá nhất để chế tạo những món đồ hữu dụng có thể sánh ngang với người lùn, thậm chí là còn hơn cả người lùn.
Không những có vũ khí để chiến đấu, bên người cậu còn có Đại Bạch nữa, dù cậu có không đánh lại thì vẫn có nó ở bên cạnh chống đỡ cho cậu, nhưng cậu lại chẳng phải người yếu ớt gì, đối với những người này cậu tự tin có thể đánh được chút.
Mà Mạnh Kỳ thì càng trực tiếp hơn, vùa bay đến cậu ta đã rút vũ khí ra rồi nhào vào những kẻ mặc áo choàng đánh cho chúng không kiếp trở tay.
Sau cái chết của Như Yến tất cả người chứng kiến cảnh đó đều âm thầm rèn luyện thêm về sức mạnh của mình, Mạnh Kỳ đã nhờ những người mạnh nhất trong bộ tộc thú nhân chỉ cậu ta cách chiến đấu, sức mạnh nguyên tố cũng được cậu ta chuyển hóa thành thục, không những vậy cậu ta còn có thể điều khiển vũ khí của mình qua ý niệm, sức mạnh có thể nói là vượt bật một cách đáng kể.
Còn Alin thì không cần phải nói, cho dù hiện tại anh ta chỉ còn là trạng thái linh hồn thì sức mạnh của người kế nhiệm một bộ tộc nhỏ elf vẫn rất mạnh, sức mạnh của anh ta sẽ không biến mất khi anh ta chết thậm chí sau khi ký kết khế ước với Trần Vũ Phong sức mạnh của anh ta còn tăng lên một cách đáng kể, hiện tại anh ta có thể mạnh không thua gì một tộc trưởng của bộ tộc elf, mà bên cạnh anh còn có tinh linh hỗ trợ.
Tiểu Pi đã tỉnh dậy được hai ngày, nhưng bởi vì xung quanh quá nhiều người nên Trần Vũ Phong cũng không gọi nó ra, dù sao bọn họ cũng chẳng thấy được nó, gọi ra chỉ khiến họ cảm thấy tò mò thêm, cậu cũng không thực sự muốn lộ tất cả những chủng tộc ra cho nhóm Bara Ly nhìn thấy hết, nó được xem là con bài tẩy của cậu vậy.
Nói đến sức mạnh của elf thì phải nói đến vũ khí, elf có một loại trạng thái vũ khí có thể thay đổi qua sức mạnh thiên nhiên của bản thân, càng sở hữu sức mạnh thiên nhiên mạnh mẽ càng có thể chuyển thoáng ra nhiều loại vũ khí.
Trong ấn tượng của nhân loại elf sẽ câm theo một cây cung sau đó dùng tia sức mạnh làm mũi cung để bắn về phía kẻ thù, mà Alin cũng sẽ làm như vậy, giống như khi lần đầu tiên Trần Vũ Phong ký khế ước với anh ta, trong lúc cậu không có tia ý thức nào đã vô tình sử dụng năng lực này của elf,lúc đó là chính bản thân cậu mượn khế ước mà sử dụng sức mạnh của anh ta.
Sau khi chuyện này qua đi cậu chẳng nhớ một chút nào cả, mà những người khác cũng sẽ không nhắc lại chuyện này, mà đối với Alin đó cũng là một phần năng lực của anh ta nên anh ta cũng không nhắc lại, chủ của thú triệu hồi phải tự tìm hiểu khả năng của thú triệu hồi, đó là luật của sach triệu hồi nhưng cậu đã tìm ra khả năng của anh ta, nhưng sách triệu hồi của cậu không thể mở vì vậy cậu không biết được chuyện này.
Mà cái đó chỉ là khả năng lúc trước của Alin, hiện tại sức mạnh của anh ta có thể biến ra rất nhiều trạng thái vũ khí một cách linh thoạt, cho dù tấn công trong tình huống nào anh ta đều có thể thay đổi trạng thái của vũ khí trên tay mình, cũng chẳng lo lắng bị kẻ khác đánh lén.
Lúc này anh ta cùng tiểu Pi cùng nhau phối hợp, nếu như trong trạng thái dùng cung thì nó sẽ canh trừng phía sau anh ta để khi có kẻ lại gần thì nó có thể nhan chóng báo hiệu, còn nếu anh ta chuyển hóa thành vũ khí cận chiến thì tiểu Pi sẽ dùng khả năng thêm trạng thái khiến tốc độ cùng sự linh hoạt của anh ta tăng lên cao.
Nhóm người chia đều nhau ai làm việc đó bay giữa bầu trời ở giữa biển khơi bắt đầu một cuộc giao tranh không hồi kết.
Những kẻ mặc áo choàng đen có ấn ký cứ lần lượt từ phía trên bay xuống, mà số lượng này cua bọn chúng hoàn toàn không thể nào là từ thú bay chở đến được, tuy con thú bay này có thể chở khá nhiều người, nhưng số lượng cũng chỉ từ hai chục người trở xuống mà thôi, nếu nhiều lắm là ba mươi người, nhưng từ lúc giao đấu đến giờ bọn họ cứ chém giết rồi chém giết khiến bọn chúng rớt thẳng xuống biển sâu đã quá ba mươi người rồi, không thể nào mà số lượng người tiếp theo lại từ trên thú bay nhảy xuống được.
“Bên trên có pháp sư đang mở cổng không gian.”
Nhìn thấy số lượng người nhảy xuống theo đợt Lan liền hiểu ra bên trên con thú bay này có cổng không gian liền hô lớn.
“Pháp sư.” Bara Ly lập lại sau đó híp mặt nguy hiểm, nếu thật sự là vậy thì làn sóng người này sẽ không bao giờ dừng lại.
Anh không biết kẻ kia tập hợp nhiều người như thế bằng cách nào, nhưng chắc chắn bọn chúng không cùng một nhóm người nhưng bởi vì có chung một mục đích nên tạm thời liền đồng ý kết minh với nhau.
Trần Vũ Phong đá xong một kẻ ngã xuống biển, nghe thấy lời nói của Lan cậu cũng hiểu đuộc tình trạng hiện giờ, cho dù nhóm bọn họ có mạnh đến đâu thì nếu kẻ địch vẫn không ngừng tấn công một ngàn người thậm chí là một triệu người thì nhóm nho nhỏ này sẽ vì kiệt sức mà rơi vào yếu thế.
Quả thật là bọn chúng co chuẩn bị mà tới, nếu không đã không suy nghĩ chu đáo như thế này rồi.
“Đại Bạch.” Trần Vũ Phong hô một tiếng.
Đại Bạch nghe tiếng cậu liền đá một tên ra ngoài xoay người chạy về bên cạnh cậu.
Trần Vũ Phong nhanh chóng leo lên người nó, không thông báo với bất kỳ ai mà chỉ tay lên trên nói với nó “Mày bay lên đó đi, chúng ta phải bắt kẻ cầm đầu trước.”
“Được.” Đại Bạch đáp lại rồi cởi bỏ phù lệnh bay của Lan, dùng sức mạnh của chính nó nhanh chóng nhảy từng bước lên trên.
Những kẻ mặc áo choàng đen nhìn thấy vậy liền ngừng bay xuống tấn công nhóm bên dưới mà nhanh chóng đổi hướng bay ngược lên trên bắt đầu tấn công cậu, mà những kẻ từ bên trên bay xuống cũng đồng loạt tập kích.
Tên pháp sư bên trên có lẽ biết chuyện đã bại lộ vì vậy cũng không ẩn nấp nữa, hắn bắt đầu điều khiển gió lóc cuốn lấy cậu cùng Đại Bạch nhằm khiến cả hai rớt xuống biển.
Những tiếng sấp chớp đùng đùng vang liên hồi, một tia sấm đánh về phía cậu cùng Đại Bạch, mà lúc này những kẻ mặc áo choàng đen cũng đã bay đến, tên pháp sư chẳng để ý địch ta mà vẫn tiếp tục để tia sét đánh đến, cứ như vậy mà đánh trúng vài người bên phía hắn.
Còn Trần Vũ Phong được Đại Bạch chở trên lưng cực kỳ linh hoạt mà né tất cả, tốc độ của nó nhanh đến nỗi những tia sét đánh còn không thể đuổi kịp thì làm sao những kẻ áo choàng có thể đuổi theo.
Nhóm Bara Ly lúc này cũng nhanh chóng đánh bại những kẻ bên dưới sau đó bay lên trên chặn lại những kẻ đang đuổi theo cậu để cậu có thể bay lên phía trên tầng may đen kia.
“Các ngươi lo ở đây, ta đi theo cậu ấy.” Bara Ly không an tâm để cậu đi mình, dù sao pháp sư có thể mở lối đi không gian lâu như vậy chắc chắn cũng là một pháp sư cấp cao.
“Rõ, chủ nhân cẩn thận.” Nhóm Riva nhanh chóng đáp.
Mạnh Kỳ cũng trịnh trọng nói “Chăm sóc Vũ Phong cho tốt, đừng để cậu ấy liều lĩnh quá.”
“Được.” Bara Ly đáp lại sau đó ra hiệu cho Lan phía dưới nhanh chóng nâng mình lên cao.”
Lan nhận được tín hiệu liền không khỏi cằn nhằn “Ngài có biết làm thế này mất sức lắm không, vậy mà còn muốn lên cao hơn, số tôi sao khổ thế này.” Tuy miện vẫn nói nhưng tay vẫn nâng lên, bởi vì đây chỉ là phù lênh tạm thời, nếu muốn vượt quá xa người phù lệnh thì người phù lệnh phải tập chung điều khiển, vì vậy lúc này đây Lan không thể tập chung nhìn những người khác được chỉ có thể dồn hết tinh thần vào Bara Ly.
Mà lần này Bara Ly cũng chỉ né tránh những kẻ tấn công, bởi vì tốc độ của Đại Bạch quá nhanh sắp nhảy lên đám mây đen rồi nên anh ta cũng phải nhanh chóng đuổi theo sau không thể chặm trễ được.
Lúc này hai kẻ áo choàng bỗng nhiên xuất hiện trước mặt anh, hai tên này không giống những kẻ mặc áo choàng đen khác, nếu có thể nói thì những kẻ khác giống như quân tốt thí mà hai kẻ này chính là binh sĩ cấp cao.
“Chủ nhân.” Lan cũng cảm thấy điều bất thường liền hét lớn một tiếng điều khiển hướng bay nhanh chóng né ra xa.
Trần Vũ Phong tuy không có vũ khí sức mạnh để đánh nhưng trên người cậu vẫn có những vũ khí được rèn đúc từ người lùn, từ khi quen biết với tộc người lùn cậu đã không còn phải đi mua những vũ khí có sức mạnh bình thường để làm vật phòng vệ nữa mà trực tiếp được người lùn làm vài món để mang theo.
Vũ khí do chế tạo sư bình thường làm ra sao có thể bằng những người lùn có sức mạnh chế tạo mạnh mẽ này, có thể nói Yuta chính là hậu duệ sáng giá nhất để chế tạo những món đồ hữu dụng có thể sánh ngang với người lùn, thậm chí là còn hơn cả người lùn.
Không những có vũ khí để chiến đấu, bên người cậu còn có Đại Bạch nữa, dù cậu có không đánh lại thì vẫn có nó ở bên cạnh chống đỡ cho cậu, nhưng cậu lại chẳng phải người yếu ớt gì, đối với những người này cậu tự tin có thể đánh được chút.
Mà Mạnh Kỳ thì càng trực tiếp hơn, vùa bay đến cậu ta đã rút vũ khí ra rồi nhào vào những kẻ mặc áo choàng đánh cho chúng không kiếp trở tay.
Sau cái chết của Như Yến tất cả người chứng kiến cảnh đó đều âm thầm rèn luyện thêm về sức mạnh của mình, Mạnh Kỳ đã nhờ những người mạnh nhất trong bộ tộc thú nhân chỉ cậu ta cách chiến đấu, sức mạnh nguyên tố cũng được cậu ta chuyển hóa thành thục, không những vậy cậu ta còn có thể điều khiển vũ khí của mình qua ý niệm, sức mạnh có thể nói là vượt bật một cách đáng kể.
Còn Alin thì không cần phải nói, cho dù hiện tại anh ta chỉ còn là trạng thái linh hồn thì sức mạnh của người kế nhiệm một bộ tộc nhỏ elf vẫn rất mạnh, sức mạnh của anh ta sẽ không biến mất khi anh ta chết thậm chí sau khi ký kết khế ước với Trần Vũ Phong sức mạnh của anh ta còn tăng lên một cách đáng kể, hiện tại anh ta có thể mạnh không thua gì một tộc trưởng của bộ tộc elf, mà bên cạnh anh còn có tinh linh hỗ trợ.
Tiểu Pi đã tỉnh dậy được hai ngày, nhưng bởi vì xung quanh quá nhiều người nên Trần Vũ Phong cũng không gọi nó ra, dù sao bọn họ cũng chẳng thấy được nó, gọi ra chỉ khiến họ cảm thấy tò mò thêm, cậu cũng không thực sự muốn lộ tất cả những chủng tộc ra cho nhóm Bara Ly nhìn thấy hết, nó được xem là con bài tẩy của cậu vậy.
Nói đến sức mạnh của elf thì phải nói đến vũ khí, elf có một loại trạng thái vũ khí có thể thay đổi qua sức mạnh thiên nhiên của bản thân, càng sở hữu sức mạnh thiên nhiên mạnh mẽ càng có thể chuyển thoáng ra nhiều loại vũ khí.
Trong ấn tượng của nhân loại elf sẽ câm theo một cây cung sau đó dùng tia sức mạnh làm mũi cung để bắn về phía kẻ thù, mà Alin cũng sẽ làm như vậy, giống như khi lần đầu tiên Trần Vũ Phong ký khế ước với anh ta, trong lúc cậu không có tia ý thức nào đã vô tình sử dụng năng lực này của elf,lúc đó là chính bản thân cậu mượn khế ước mà sử dụng sức mạnh của anh ta.
Sau khi chuyện này qua đi cậu chẳng nhớ một chút nào cả, mà những người khác cũng sẽ không nhắc lại chuyện này, mà đối với Alin đó cũng là một phần năng lực của anh ta nên anh ta cũng không nhắc lại, chủ của thú triệu hồi phải tự tìm hiểu khả năng của thú triệu hồi, đó là luật của sach triệu hồi nhưng cậu đã tìm ra khả năng của anh ta, nhưng sách triệu hồi của cậu không thể mở vì vậy cậu không biết được chuyện này.
Mà cái đó chỉ là khả năng lúc trước của Alin, hiện tại sức mạnh của anh ta có thể biến ra rất nhiều trạng thái vũ khí một cách linh thoạt, cho dù tấn công trong tình huống nào anh ta đều có thể thay đổi trạng thái của vũ khí trên tay mình, cũng chẳng lo lắng bị kẻ khác đánh lén.
Lúc này anh ta cùng tiểu Pi cùng nhau phối hợp, nếu như trong trạng thái dùng cung thì nó sẽ canh trừng phía sau anh ta để khi có kẻ lại gần thì nó có thể nhan chóng báo hiệu, còn nếu anh ta chuyển hóa thành vũ khí cận chiến thì tiểu Pi sẽ dùng khả năng thêm trạng thái khiến tốc độ cùng sự linh hoạt của anh ta tăng lên cao.
Nhóm người chia đều nhau ai làm việc đó bay giữa bầu trời ở giữa biển khơi bắt đầu một cuộc giao tranh không hồi kết.
Những kẻ mặc áo choàng đen có ấn ký cứ lần lượt từ phía trên bay xuống, mà số lượng này cua bọn chúng hoàn toàn không thể nào là từ thú bay chở đến được, tuy con thú bay này có thể chở khá nhiều người, nhưng số lượng cũng chỉ từ hai chục người trở xuống mà thôi, nếu nhiều lắm là ba mươi người, nhưng từ lúc giao đấu đến giờ bọn họ cứ chém giết rồi chém giết khiến bọn chúng rớt thẳng xuống biển sâu đã quá ba mươi người rồi, không thể nào mà số lượng người tiếp theo lại từ trên thú bay nhảy xuống được.
“Bên trên có pháp sư đang mở cổng không gian.”
Nhìn thấy số lượng người nhảy xuống theo đợt Lan liền hiểu ra bên trên con thú bay này có cổng không gian liền hô lớn.
“Pháp sư.” Bara Ly lập lại sau đó híp mặt nguy hiểm, nếu thật sự là vậy thì làn sóng người này sẽ không bao giờ dừng lại.
Anh không biết kẻ kia tập hợp nhiều người như thế bằng cách nào, nhưng chắc chắn bọn chúng không cùng một nhóm người nhưng bởi vì có chung một mục đích nên tạm thời liền đồng ý kết minh với nhau.
Trần Vũ Phong đá xong một kẻ ngã xuống biển, nghe thấy lời nói của Lan cậu cũng hiểu đuộc tình trạng hiện giờ, cho dù nhóm bọn họ có mạnh đến đâu thì nếu kẻ địch vẫn không ngừng tấn công một ngàn người thậm chí là một triệu người thì nhóm nho nhỏ này sẽ vì kiệt sức mà rơi vào yếu thế.
Quả thật là bọn chúng co chuẩn bị mà tới, nếu không đã không suy nghĩ chu đáo như thế này rồi.
“Đại Bạch.” Trần Vũ Phong hô một tiếng.
Đại Bạch nghe tiếng cậu liền đá một tên ra ngoài xoay người chạy về bên cạnh cậu.
Trần Vũ Phong nhanh chóng leo lên người nó, không thông báo với bất kỳ ai mà chỉ tay lên trên nói với nó “Mày bay lên đó đi, chúng ta phải bắt kẻ cầm đầu trước.”
“Được.” Đại Bạch đáp lại rồi cởi bỏ phù lệnh bay của Lan, dùng sức mạnh của chính nó nhanh chóng nhảy từng bước lên trên.
Những kẻ mặc áo choàng đen nhìn thấy vậy liền ngừng bay xuống tấn công nhóm bên dưới mà nhanh chóng đổi hướng bay ngược lên trên bắt đầu tấn công cậu, mà những kẻ từ bên trên bay xuống cũng đồng loạt tập kích.
Tên pháp sư bên trên có lẽ biết chuyện đã bại lộ vì vậy cũng không ẩn nấp nữa, hắn bắt đầu điều khiển gió lóc cuốn lấy cậu cùng Đại Bạch nhằm khiến cả hai rớt xuống biển.
Những tiếng sấp chớp đùng đùng vang liên hồi, một tia sấm đánh về phía cậu cùng Đại Bạch, mà lúc này những kẻ mặc áo choàng đen cũng đã bay đến, tên pháp sư chẳng để ý địch ta mà vẫn tiếp tục để tia sét đánh đến, cứ như vậy mà đánh trúng vài người bên phía hắn.
Còn Trần Vũ Phong được Đại Bạch chở trên lưng cực kỳ linh hoạt mà né tất cả, tốc độ của nó nhanh đến nỗi những tia sét đánh còn không thể đuổi kịp thì làm sao những kẻ áo choàng có thể đuổi theo.
Nhóm Bara Ly lúc này cũng nhanh chóng đánh bại những kẻ bên dưới sau đó bay lên trên chặn lại những kẻ đang đuổi theo cậu để cậu có thể bay lên phía trên tầng may đen kia.
“Các ngươi lo ở đây, ta đi theo cậu ấy.” Bara Ly không an tâm để cậu đi mình, dù sao pháp sư có thể mở lối đi không gian lâu như vậy chắc chắn cũng là một pháp sư cấp cao.
“Rõ, chủ nhân cẩn thận.” Nhóm Riva nhanh chóng đáp.
Mạnh Kỳ cũng trịnh trọng nói “Chăm sóc Vũ Phong cho tốt, đừng để cậu ấy liều lĩnh quá.”
“Được.” Bara Ly đáp lại sau đó ra hiệu cho Lan phía dưới nhanh chóng nâng mình lên cao.”
Lan nhận được tín hiệu liền không khỏi cằn nhằn “Ngài có biết làm thế này mất sức lắm không, vậy mà còn muốn lên cao hơn, số tôi sao khổ thế này.” Tuy miện vẫn nói nhưng tay vẫn nâng lên, bởi vì đây chỉ là phù lênh tạm thời, nếu muốn vượt quá xa người phù lệnh thì người phù lệnh phải tập chung điều khiển, vì vậy lúc này đây Lan không thể tập chung nhìn những người khác được chỉ có thể dồn hết tinh thần vào Bara Ly.
Mà lần này Bara Ly cũng chỉ né tránh những kẻ tấn công, bởi vì tốc độ của Đại Bạch quá nhanh sắp nhảy lên đám mây đen rồi nên anh ta cũng phải nhanh chóng đuổi theo sau không thể chặm trễ được.
Lúc này hai kẻ áo choàng bỗng nhiên xuất hiện trước mặt anh, hai tên này không giống những kẻ mặc áo choàng đen khác, nếu có thể nói thì những kẻ khác giống như quân tốt thí mà hai kẻ này chính là binh sĩ cấp cao.
“Chủ nhân.” Lan cũng cảm thấy điều bất thường liền hét lớn một tiếng điều khiển hướng bay nhanh chóng né ra xa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.