Chương 11
Đả Cương Thi
13/10/2022
Xe ngựa vừa tới cửa thành thành Vận đã bị ngăn cản lại, lính canh ở cửa
thành yêu cầu hễ ai tiến vào thành Vận đều phải báo ra tu vi của bản
thân, đối với người khác là chuyện rất dễ dàng, thậm chí còn là chuyện
có thể mang ra khoe khoang, nhưng đối với hai người Phó Tu Vân và Dịch
Nhiên mà nói thì không vui chút nào.
Chỉ là họ vẫn phải vào thành nên dù có không vui thế nào cũng phải nói cấp bậc tu vi của bản thân ra. Tu vi hiện tại của Dịch Nhiên khó khăn lắm mới còn là Ngưng Mạch, nhưng khi độc phát tác thì sức chiến đấu còn không bằng Luyện Khí kỳ, chỉ là tu vi này với tuổi hiện tại của y cũng đã rất đặc biệt ở Nhiên Nguyên Giới, dù sao thì Nhiên Nguyên Giới chỉ là Tiểu Thế Giới, có thể tu luyện tới Ngưng Mạch đã là không dễ dàng, phải biết rằng người lợi hại nhất của thế giới này cũng chỉ là Kim Đan hậu kỳ, hoặc là cao lắm cũng tới Nguyên Anh sơ kỳ thôi.
Nhưng đối với Dịch Nhiên mà nói, nếu tu vi này mà đặt tại thế giới của y thì đó hoàn toàn là một phế vật. Cho nên khi thấy vẻ mặt "ngươi thật là thanh niên tài giỏi" của nhóm linh căn, Dịch Nhiên thật đau trứng.
Sau đó tới phiên Phó Tu Vân báo ra tu vi của bản thân. Luyện Khí tầng năm và không dùng tên thật.
"Chậc, Dịch Tu Nguyên đúng chứ? Luyện Khí tầng năm? Theo tuổi này của ngươi cũng rất tốt, linh căn của ngươi là gì? Song linh căn hay Tam linh căn?"
Phó Tu Vân giật giật khóe môi, Dịch Nhiên lúc nãy đâu có cần nói linh căn gì. "Nhất định phải nói hả?"
Linh canh trước cửa thành dáng vẻ đương nhiên: "Đương nhiên rồi, ngươi không nói sao chúng ta tin được ngươi?"
"Tam linh căn Mộc Hỏa Thổ." Phó Tu Vân hơi dừng một chút, sắc mặt không đổi mà nói dối. Nhưng cố tình là không ai nghi ngờ. "Thì ra là Tam linh căn, tuy không phải rất tốt, nhưng cố gắng vẫn có thể lên Trúc Cơ, thậm chí là Ngưng Mạch. Nhưng thật hiển nhiên, ngươi không lợi hại bằng đại ca của ngươi, người ta đã là Ngưng Mạch. Phải học tập y cho tốt nha!"
Lúc này Phó Tu Vân cũng cảm thấy đau trứng.
"Ừm." Học tập y trúng độc?
"Được rồi, hai vị đều có thể vào, tuy trong hai vị có một người là Ngưng Mạch, nhưng lần này thiên kim Vân Thủy Nhi của thành Vận chúng ta chọn tế tử nên cũng có rất nhiều đại năng Ngưng Mạch hậu kỳ và Kim Đan sơ kỳ tới, nhớ đi vào đừng gây chuyện, nếu không có chết cũng không biết mình chết ra sao."
Phó Tu Vân và Dịch Nhiên gật đầu, cuối cùng cũng đi vào thành Vận.
Thành Vận là một trong những thành trì nổi tiếng nhất Nhiên Nguyên Giới, vô cùng náo nhiệt. Bởi vì bên trong thành Vận có hai thế lực vô cùng nổi danh của Nhiên Nguyên Giới là Trân Bảo Các và Hồi Xuân Các, miễn là tu giả nào cần bảo vật hoặc là bị trọng thương khó chữa thì đều sẽ tới đây xem.
Bởi vì thành Vận đối diện dòng sông Lâm Xuân, bốn mùa quanh năm như mùa xuân, cảnh sắc xanh biếc động lòng người.
Phó Tu Vân lập tức kinh ngạc trước cảnh sắc tự nhiên này sau khi vào thành, cũng may đời trước đã từng nhìn thấy một số thành phố lớn nên cũng không đến mức xấu hổ. Còn Dịch Nhiên lại càng không thèm để ý, thành nhỏ như này thật sự không có gì đẹp. Đầu tiên hai người đi thẳng tới Hồi Xuân Các.
Tuy bản thân Dịch Nhiên cũng không ôm hy vọng gì chỗ này có thể giải độc cho mình, nhưng mẫu thân y đã nói cơ duyên cứu mạng mình đang ở đây, y lại quay đầu không muốn vô, dưới sự khuyên bảo của Phó Tu Vân, cuối cùng họ vẫn vào Hồi Xuân Các. Sau khi tiến vào tòa nhà ba tầng bằng gỗ, mùi thơm từ linh dược lập tức ập vào mặt khiến tinh thần người cảm thấy tốt hơn.
Phó Tu Vân cảm thấy không hổ là Dược Các nổi tiếng Nhiên Nguyên Giới, còn Dịch Nhiên thì đang cố gắng không để lộ ra vẻ mặt ghét bỏ.
"Chào hai vị đạo hữu, không biết hai vị tới Hồi Xuân Các chúng ta là để làm gì? Nơi này của chúng ta có đủ các loại Linh Đan nhất, nhị và tam phẩm, hai vị chỉ cần báo ra tên Linh Đan là chúng ta có thể lấy cho hai vị. Còn Linh Đan từ tứ phẩm đến lục phẩm thì cần hai vị lên lầu hỏi." Tiểu nhị trong tiệm linh hoạt chạy tới giới thiệu, Phó Tu Vân vừa nhìn đã biết là Tứ linh căn. Cũng là phế linh căn nhưng không phế tàn nhẫn như hắn thôi.
"Nếu chúng ta cần Linh Đan lục phẩm trở lên thì sao? Hơn nữa bằng hữu ta trúng phải loại độc kỳ lạ, nơi này của ngươi có y tu hay dược tu có thể xem giùm không?"
Tiểu nhị lập tức giật mình khi nghe Phó Tu Vân mở miệng ra phải là Linh Đan lục phẩm trở lên, thầm nghĩ buôn bán lớn rồi, lập tức nhiệt tình vươn tay dẫn hai người về phía lầu: "Nếu là vậy thì mời hai vị trực tiếp lên lầu ba, nơi đó có dược tu chuyên môn của Hồi Xuân Các. Cũng có y tu hệ Thủy và Mộc am hiểu về công pháp hồi phục."
Đến hiện tại Dịch Nhiên mới cảm thấy Hồi Xuân Các này có chỗ để xem, ít nhất mọi phương diện đều được sắp xếp cẩn thận, điều này làm y có vài phần mong đợi.
Còn Phó Tu Vân? Hắn hiện tại đang nghiêm túc tự hỏi, nơi này có Linh Dược Linh Đan gì có thể tăng tiến tu vi không? Hoặc là độc dược có thể giết người trong vô hình cũng được, hắn đều có thể dùng hết. A, hắn còn kêu tiểu hỏa giữ lại một chút độc Triệu Hoa Dung đã hạ cho hắn trước đó, cũng không biết loại độc đó tên gì? Hiện tại cũng có thể hỏi thử xem.
Vì vậy dược tu và y tu đang chữa trị trong Hồi Xuân Các lập tức phát hiện hôm nay họ có hai khách nhân kỳ lạ.
"Ta bị trúng kịch độc, các ngươi có thể xem giúp ta?" Dịch Nhiên mở miệng.
Lý dược tu gật đầu nhanh chóng, ông đã nghiên cứu linh dược và độc dược cả đời này rồi nên rất quen thuộc, ông ta vừa duỗi tay định đặt lên tay Dịch Nhiên nhưng chưa đụng tới đã bị một chân đá bay ra ngoài.
"Này này! Vị đạo hữu này, ngươi đang làm gì vậy?"
Dịch Nhiên chậm rãi rút chân lại, mặt không biểu tình nói: "Xin lỗi, ta không quen khi có ai chạm vào người ta."
Phó Tu Vân rối rắm nhìn y, có phải hắn nên thấy thật may mắn vì không bị Dịch Nhiên đá mỗi lần đụng vào y không?
Người tu tiên ít nhiều gì cũng có tính cách cổ quái, dược tu bị đá ra kia sờ sờ đan điền thiếu chút nữa vỡ vụn của mình, vô cùng sợ hãi đứng lên, người này ít nhất cũng đã Ngưng Mạch rồi, một Trúc Cơ trung kỳ nhưng ông hoàn toàn không thể trêu vào!
"Vậy được rồi, cho ta một giọt máu của ngươi để ta xem."
Dịch Nhiên nghe thấy ông muốn máu của mình, vẻ mặt vô cùng lạnh lùng lại âm trầm: "Máu của ta?"
Lý dược tu vô cùng tức giận: "Chạm không được, máu cũng không cho thì sao ta có thể biết ngươi trúng độc gì chứ!"
Ánh mắt của Dịch Nhiên tối đi khi nghe thấy lời này, lập tức muốn hất tay áo bỏ chạy, kết quả lại bị Phó Tu Vân giữ chặt: "Ách, đừng có đá ta, tốt xấu gì cũng đã tới rồi, ngươi cũng nên để cho người ta xem đi."
Dịch Nhiên trừng Phó Tu Vân hồi lâu, cuối cùng chậc một tiếng, không ai thấy động tác của y nhưng ngay sau đó có một giọt máu tươi rơi vào giữa hộp ngọc màu xanh lá.
"Xem xong thì trả lại cho ta."
Lý dược tu và hai y tu bên cạnh ông không nhịn được giật giật khóe miệng, được rồi, cũng có một số người có thể dùng máu để nguyền rủa, bọn họ nhịn.
Sau đó Phó Tu Vân thấy Lý dược tu dùng nhiều chai lọ khác nhau tới kiểm tra giọt máu đó, Phó Tu Vân hứng thú xem, vất vả chờ tới nửa canh giờ sau mới thấy Lý dược tu dừng tay, Phó Tu Vân và Dịch Nhiên mong đợi nhìn Lý dược tu, mặt đối phương đỏ lên, thở gấp một hồi mới nói được:
"Vị đạo hữu này, ngươi tới đây để phá hả?"
Dịch Nhiên và Phó Tu Vân nhăn mày.
"Một loại độc cũng không trúng lại dám gạt ta nói ngươi trúng độc, rốt cuộc ngươi muốn gì hả?"
Sắc mặt Dịch Nhiên lập tức lạnh xuống, y không nói một lời nào mà lấy lại hộp bạch ngọc của mình, sau đó lạnh lùng nhìn thoáng qua rồi muốn rời đi.
"Ngươi đứng lại...!"
Lý dược tu bị ánh mắt của y làm cho tức giận cực kỳ: "Chưa nói gì đã muốn đi hả, ngươi nghĩ rằng Hồi Xuân Các chúng ta dễ bắt nạt hả? Nếu hôm nay ngươi không cho chúng ta lý do hoặc xin lỗi chúng ta, thì đừng hòng rời khỏi đây!"
Lời này vừa được thốt ra, bầu không khí của cả lầu 3 lập tức trở nên ngưng trọng.
Đương nhiên Phó Tu Vân tin Dịch Nhiên, dù sao hắn thấy rất rõ lúc độc trong người Dịch Nhiên phát tác, hơn nữa hắn biết thân phận của Dịch Nhiên có chút ly kỳ, cho nên một dược tu ở Tiểu Thế Giới Nhiên Nguyên Giới này không tra ra độc y trúng cũng phải.
Cứ như vậy, hành vi kia của Lý dược tu liền thật đáng ghét, hắn lập tức nói trước khi Dịch Nhiên ra tay: "Vị đạo hữu này, ngươi là dược tu tốt nhất Hồi Xuân Các?"
Lý dược tu sửng sốt, ngay sau đó lập tức hiểu Phó Tu Vân muốn nói gì, lập tức cảm thấy mình đã bị sỉ nhục, đập bàn nói: "Dù lão phu không phải là dược tu tốt nhất nơi này, nhưng ta vẫn có thể kiểm tra ra người này có trúng độc hay không! Máu của y cực kỳ khỏe mạnh và tràn đầy linh lực, đừng nói tới trúng độc, y có thể trực tiếp nuốt mười mấy loại độc tố cũng không sao, đây chính là thể chất rất khó trúng độc!"
Phó Tu Vân thấy đối phương kích động, trái lại càng bình tĩnh hơn: "Ngài chắc chắn?"
Mặt Lý dược tu đỏ lên: "Đương nhiên ta chắc chắn! Nếu y thật sự trúng độc vậy thì ta sẽ đưa Ngọc Lâm Thảo lục phẩm của ta cho y!"
Ngọc Lâm Thảo lục phẩm, vừa nghe đã biết đồ tốt.
Phó Tu Vân định gật đầu, Dịch Nhiên trực tiếp kéo tay áo hắn đi: "Nơi này không được. Tới Trân Bảo Các."
Khôgn được trong lời của Dịch Nhiên theo Phó Tu Vân hiểu được chính là toàn bộ Nhiên Nguyên Giới đều không thể tìm được phương pháp trị liệu độc trong cơ thể y, nhưng trong tai ba người Hồi Xuân Các quả thực là vả mặt một cách trần trụi, ba người lập tức hét lớn: "Đứng lại cho ta!"
Theo thanh âm này khiến đường chủ Hồi Xuân Các đang vui vẻ dẫn người vào lầu 3 kinh ngạc.
"... Ừm, Lý dược tu, Trương y tu, đã xảy ra chuyện gì vậy?" Đường chủ Vương Huy hơi ngập ngừng đánh vỡ bầu không khí khẩn trương này.
Lý dược tu lập tức rống lên như đã tìm được người để chia sẻ: "Đường chủ, người này thật khinh người quá đáng! Vờ trúc độc tới tìm ta, thật ra bản thân lại không có trúng độc!"
Đường chủ nheo mắt nhìn về phía Dịch Nhiên, trong lòng hơi đề phòng, tu vi Ngưng Mạch sơ kỳ, thế mà bằng hắn. "Vị đạo hữu này, ngươi nói xem?"
Dịch Nhiên tuy lười nói chuyện với bọn họ và chỉ mong nhanh chóng rời khỏi đây, nhưng cũng biết hiện tại không thể rời đi: "Ta thật sự trúng độc, hắn lại chưa tra ra."
Một hỏi một đáp lập tức có chỗ mâu thuẫn, đường chủ Vương Huy nhìn Lý dược tu rồi nhìn qua Dịch Nhiên, cuối cùng cũng không lùi bước.
"Xin lỗi vị đạo hữu này, chuyện này có liên quan tới danh dự của Hồi Xuân Các ta, nếu đạo hữu nguyện ý, ta có thể tìm thêm mấy vị dược tu tới nghiệm chứng, đến lúc đó chờ kết quả ra rồi hãy quyết định tiếp, được chứ?"
Dịch Nhiên nhăn mày một hồi mới lấy hộp đang chứa máu của mình ra.
Hộp này vừa xuất hiện, Triệu Kiến Chương vốn đứng bên cạnh xem náo nhiệt lập tức trong lòng nhảy dựng, trên hộp có linh lực hệ mộc rất mạnh như là làm từ loại ngọc nào đó từ mộc thạch hóa thành, nếu có thể lấy được hộp này làm pháp bảo, vậy thì tại đại hội chọn tế tử mười ngày sau, gã nhất định cao hơn một bậc!
Vì vậy Triệu Kiến Chương lập tức đưa mắt ra hiệu với nam tử có diện mạo âm nhu.
(Âm nhu: vẻ đẹp như nữ nhân)
Người sau hơi nhướng mắt, tuy không muốn nhưng vẫn tiến lên một bước nói: "Vừa vặn ta cũng có nghiên cứu Linh Độc, ta cũng có thể tham dự, như thế cũng công bằng hơn, đúng không?"
Trước khi hắn nói xong lời này, Phó Tu Vân vốn sững sờ khi thấy Triệu Kiến Chương xuất hiện nhưng lập tức ánh mắt tỗi uống, sau đó gương mặt vốn ôn hòa như ngọc liền lộ ra một nụ cười tươi xán lạn, tươi tới mức làm long người mê say: "Như vậy, thật đa tạ đạo hữu."
Một nụ cười này lập tức làm Triệu Kiến Chương và mấy công tử phía sau gã nhìn không rời mắt, càng khiến cho lòng nam tử âm nhu kia trầm xuống, cảm thấy hình như có gì đó không ổn.
Còn Dịch Nhiên, biểu tình trên mặt lại lạnh hơn.
Hết chương 11.
Tiểu kịch trường:
Phó Tu Vân mỉm cười.
Triệu Kiến Chương: Ai u, tiểu mỹ nhân cười đẹp quá!
Dịch Nhiên: Luôn có cảm giác không ổn.
Phó Tu Vân: Tên chết tiệt, một hồi nữa liền giết chết ngươi!
Chỉ là họ vẫn phải vào thành nên dù có không vui thế nào cũng phải nói cấp bậc tu vi của bản thân ra. Tu vi hiện tại của Dịch Nhiên khó khăn lắm mới còn là Ngưng Mạch, nhưng khi độc phát tác thì sức chiến đấu còn không bằng Luyện Khí kỳ, chỉ là tu vi này với tuổi hiện tại của y cũng đã rất đặc biệt ở Nhiên Nguyên Giới, dù sao thì Nhiên Nguyên Giới chỉ là Tiểu Thế Giới, có thể tu luyện tới Ngưng Mạch đã là không dễ dàng, phải biết rằng người lợi hại nhất của thế giới này cũng chỉ là Kim Đan hậu kỳ, hoặc là cao lắm cũng tới Nguyên Anh sơ kỳ thôi.
Nhưng đối với Dịch Nhiên mà nói, nếu tu vi này mà đặt tại thế giới của y thì đó hoàn toàn là một phế vật. Cho nên khi thấy vẻ mặt "ngươi thật là thanh niên tài giỏi" của nhóm linh căn, Dịch Nhiên thật đau trứng.
Sau đó tới phiên Phó Tu Vân báo ra tu vi của bản thân. Luyện Khí tầng năm và không dùng tên thật.
"Chậc, Dịch Tu Nguyên đúng chứ? Luyện Khí tầng năm? Theo tuổi này của ngươi cũng rất tốt, linh căn của ngươi là gì? Song linh căn hay Tam linh căn?"
Phó Tu Vân giật giật khóe môi, Dịch Nhiên lúc nãy đâu có cần nói linh căn gì. "Nhất định phải nói hả?"
Linh canh trước cửa thành dáng vẻ đương nhiên: "Đương nhiên rồi, ngươi không nói sao chúng ta tin được ngươi?"
"Tam linh căn Mộc Hỏa Thổ." Phó Tu Vân hơi dừng một chút, sắc mặt không đổi mà nói dối. Nhưng cố tình là không ai nghi ngờ. "Thì ra là Tam linh căn, tuy không phải rất tốt, nhưng cố gắng vẫn có thể lên Trúc Cơ, thậm chí là Ngưng Mạch. Nhưng thật hiển nhiên, ngươi không lợi hại bằng đại ca của ngươi, người ta đã là Ngưng Mạch. Phải học tập y cho tốt nha!"
Lúc này Phó Tu Vân cũng cảm thấy đau trứng.
"Ừm." Học tập y trúng độc?
"Được rồi, hai vị đều có thể vào, tuy trong hai vị có một người là Ngưng Mạch, nhưng lần này thiên kim Vân Thủy Nhi của thành Vận chúng ta chọn tế tử nên cũng có rất nhiều đại năng Ngưng Mạch hậu kỳ và Kim Đan sơ kỳ tới, nhớ đi vào đừng gây chuyện, nếu không có chết cũng không biết mình chết ra sao."
Phó Tu Vân và Dịch Nhiên gật đầu, cuối cùng cũng đi vào thành Vận.
Thành Vận là một trong những thành trì nổi tiếng nhất Nhiên Nguyên Giới, vô cùng náo nhiệt. Bởi vì bên trong thành Vận có hai thế lực vô cùng nổi danh của Nhiên Nguyên Giới là Trân Bảo Các và Hồi Xuân Các, miễn là tu giả nào cần bảo vật hoặc là bị trọng thương khó chữa thì đều sẽ tới đây xem.
Bởi vì thành Vận đối diện dòng sông Lâm Xuân, bốn mùa quanh năm như mùa xuân, cảnh sắc xanh biếc động lòng người.
Phó Tu Vân lập tức kinh ngạc trước cảnh sắc tự nhiên này sau khi vào thành, cũng may đời trước đã từng nhìn thấy một số thành phố lớn nên cũng không đến mức xấu hổ. Còn Dịch Nhiên lại càng không thèm để ý, thành nhỏ như này thật sự không có gì đẹp. Đầu tiên hai người đi thẳng tới Hồi Xuân Các.
Tuy bản thân Dịch Nhiên cũng không ôm hy vọng gì chỗ này có thể giải độc cho mình, nhưng mẫu thân y đã nói cơ duyên cứu mạng mình đang ở đây, y lại quay đầu không muốn vô, dưới sự khuyên bảo của Phó Tu Vân, cuối cùng họ vẫn vào Hồi Xuân Các. Sau khi tiến vào tòa nhà ba tầng bằng gỗ, mùi thơm từ linh dược lập tức ập vào mặt khiến tinh thần người cảm thấy tốt hơn.
Phó Tu Vân cảm thấy không hổ là Dược Các nổi tiếng Nhiên Nguyên Giới, còn Dịch Nhiên thì đang cố gắng không để lộ ra vẻ mặt ghét bỏ.
"Chào hai vị đạo hữu, không biết hai vị tới Hồi Xuân Các chúng ta là để làm gì? Nơi này của chúng ta có đủ các loại Linh Đan nhất, nhị và tam phẩm, hai vị chỉ cần báo ra tên Linh Đan là chúng ta có thể lấy cho hai vị. Còn Linh Đan từ tứ phẩm đến lục phẩm thì cần hai vị lên lầu hỏi." Tiểu nhị trong tiệm linh hoạt chạy tới giới thiệu, Phó Tu Vân vừa nhìn đã biết là Tứ linh căn. Cũng là phế linh căn nhưng không phế tàn nhẫn như hắn thôi.
"Nếu chúng ta cần Linh Đan lục phẩm trở lên thì sao? Hơn nữa bằng hữu ta trúng phải loại độc kỳ lạ, nơi này của ngươi có y tu hay dược tu có thể xem giùm không?"
Tiểu nhị lập tức giật mình khi nghe Phó Tu Vân mở miệng ra phải là Linh Đan lục phẩm trở lên, thầm nghĩ buôn bán lớn rồi, lập tức nhiệt tình vươn tay dẫn hai người về phía lầu: "Nếu là vậy thì mời hai vị trực tiếp lên lầu ba, nơi đó có dược tu chuyên môn của Hồi Xuân Các. Cũng có y tu hệ Thủy và Mộc am hiểu về công pháp hồi phục."
Đến hiện tại Dịch Nhiên mới cảm thấy Hồi Xuân Các này có chỗ để xem, ít nhất mọi phương diện đều được sắp xếp cẩn thận, điều này làm y có vài phần mong đợi.
Còn Phó Tu Vân? Hắn hiện tại đang nghiêm túc tự hỏi, nơi này có Linh Dược Linh Đan gì có thể tăng tiến tu vi không? Hoặc là độc dược có thể giết người trong vô hình cũng được, hắn đều có thể dùng hết. A, hắn còn kêu tiểu hỏa giữ lại một chút độc Triệu Hoa Dung đã hạ cho hắn trước đó, cũng không biết loại độc đó tên gì? Hiện tại cũng có thể hỏi thử xem.
Vì vậy dược tu và y tu đang chữa trị trong Hồi Xuân Các lập tức phát hiện hôm nay họ có hai khách nhân kỳ lạ.
"Ta bị trúng kịch độc, các ngươi có thể xem giúp ta?" Dịch Nhiên mở miệng.
Lý dược tu gật đầu nhanh chóng, ông đã nghiên cứu linh dược và độc dược cả đời này rồi nên rất quen thuộc, ông ta vừa duỗi tay định đặt lên tay Dịch Nhiên nhưng chưa đụng tới đã bị một chân đá bay ra ngoài.
"Này này! Vị đạo hữu này, ngươi đang làm gì vậy?"
Dịch Nhiên chậm rãi rút chân lại, mặt không biểu tình nói: "Xin lỗi, ta không quen khi có ai chạm vào người ta."
Phó Tu Vân rối rắm nhìn y, có phải hắn nên thấy thật may mắn vì không bị Dịch Nhiên đá mỗi lần đụng vào y không?
Người tu tiên ít nhiều gì cũng có tính cách cổ quái, dược tu bị đá ra kia sờ sờ đan điền thiếu chút nữa vỡ vụn của mình, vô cùng sợ hãi đứng lên, người này ít nhất cũng đã Ngưng Mạch rồi, một Trúc Cơ trung kỳ nhưng ông hoàn toàn không thể trêu vào!
"Vậy được rồi, cho ta một giọt máu của ngươi để ta xem."
Dịch Nhiên nghe thấy ông muốn máu của mình, vẻ mặt vô cùng lạnh lùng lại âm trầm: "Máu của ta?"
Lý dược tu vô cùng tức giận: "Chạm không được, máu cũng không cho thì sao ta có thể biết ngươi trúng độc gì chứ!"
Ánh mắt của Dịch Nhiên tối đi khi nghe thấy lời này, lập tức muốn hất tay áo bỏ chạy, kết quả lại bị Phó Tu Vân giữ chặt: "Ách, đừng có đá ta, tốt xấu gì cũng đã tới rồi, ngươi cũng nên để cho người ta xem đi."
Dịch Nhiên trừng Phó Tu Vân hồi lâu, cuối cùng chậc một tiếng, không ai thấy động tác của y nhưng ngay sau đó có một giọt máu tươi rơi vào giữa hộp ngọc màu xanh lá.
"Xem xong thì trả lại cho ta."
Lý dược tu và hai y tu bên cạnh ông không nhịn được giật giật khóe miệng, được rồi, cũng có một số người có thể dùng máu để nguyền rủa, bọn họ nhịn.
Sau đó Phó Tu Vân thấy Lý dược tu dùng nhiều chai lọ khác nhau tới kiểm tra giọt máu đó, Phó Tu Vân hứng thú xem, vất vả chờ tới nửa canh giờ sau mới thấy Lý dược tu dừng tay, Phó Tu Vân và Dịch Nhiên mong đợi nhìn Lý dược tu, mặt đối phương đỏ lên, thở gấp một hồi mới nói được:
"Vị đạo hữu này, ngươi tới đây để phá hả?"
Dịch Nhiên và Phó Tu Vân nhăn mày.
"Một loại độc cũng không trúng lại dám gạt ta nói ngươi trúng độc, rốt cuộc ngươi muốn gì hả?"
Sắc mặt Dịch Nhiên lập tức lạnh xuống, y không nói một lời nào mà lấy lại hộp bạch ngọc của mình, sau đó lạnh lùng nhìn thoáng qua rồi muốn rời đi.
"Ngươi đứng lại...!"
Lý dược tu bị ánh mắt của y làm cho tức giận cực kỳ: "Chưa nói gì đã muốn đi hả, ngươi nghĩ rằng Hồi Xuân Các chúng ta dễ bắt nạt hả? Nếu hôm nay ngươi không cho chúng ta lý do hoặc xin lỗi chúng ta, thì đừng hòng rời khỏi đây!"
Lời này vừa được thốt ra, bầu không khí của cả lầu 3 lập tức trở nên ngưng trọng.
Đương nhiên Phó Tu Vân tin Dịch Nhiên, dù sao hắn thấy rất rõ lúc độc trong người Dịch Nhiên phát tác, hơn nữa hắn biết thân phận của Dịch Nhiên có chút ly kỳ, cho nên một dược tu ở Tiểu Thế Giới Nhiên Nguyên Giới này không tra ra độc y trúng cũng phải.
Cứ như vậy, hành vi kia của Lý dược tu liền thật đáng ghét, hắn lập tức nói trước khi Dịch Nhiên ra tay: "Vị đạo hữu này, ngươi là dược tu tốt nhất Hồi Xuân Các?"
Lý dược tu sửng sốt, ngay sau đó lập tức hiểu Phó Tu Vân muốn nói gì, lập tức cảm thấy mình đã bị sỉ nhục, đập bàn nói: "Dù lão phu không phải là dược tu tốt nhất nơi này, nhưng ta vẫn có thể kiểm tra ra người này có trúng độc hay không! Máu của y cực kỳ khỏe mạnh và tràn đầy linh lực, đừng nói tới trúng độc, y có thể trực tiếp nuốt mười mấy loại độc tố cũng không sao, đây chính là thể chất rất khó trúng độc!"
Phó Tu Vân thấy đối phương kích động, trái lại càng bình tĩnh hơn: "Ngài chắc chắn?"
Mặt Lý dược tu đỏ lên: "Đương nhiên ta chắc chắn! Nếu y thật sự trúng độc vậy thì ta sẽ đưa Ngọc Lâm Thảo lục phẩm của ta cho y!"
Ngọc Lâm Thảo lục phẩm, vừa nghe đã biết đồ tốt.
Phó Tu Vân định gật đầu, Dịch Nhiên trực tiếp kéo tay áo hắn đi: "Nơi này không được. Tới Trân Bảo Các."
Khôgn được trong lời của Dịch Nhiên theo Phó Tu Vân hiểu được chính là toàn bộ Nhiên Nguyên Giới đều không thể tìm được phương pháp trị liệu độc trong cơ thể y, nhưng trong tai ba người Hồi Xuân Các quả thực là vả mặt một cách trần trụi, ba người lập tức hét lớn: "Đứng lại cho ta!"
Theo thanh âm này khiến đường chủ Hồi Xuân Các đang vui vẻ dẫn người vào lầu 3 kinh ngạc.
"... Ừm, Lý dược tu, Trương y tu, đã xảy ra chuyện gì vậy?" Đường chủ Vương Huy hơi ngập ngừng đánh vỡ bầu không khí khẩn trương này.
Lý dược tu lập tức rống lên như đã tìm được người để chia sẻ: "Đường chủ, người này thật khinh người quá đáng! Vờ trúc độc tới tìm ta, thật ra bản thân lại không có trúng độc!"
Đường chủ nheo mắt nhìn về phía Dịch Nhiên, trong lòng hơi đề phòng, tu vi Ngưng Mạch sơ kỳ, thế mà bằng hắn. "Vị đạo hữu này, ngươi nói xem?"
Dịch Nhiên tuy lười nói chuyện với bọn họ và chỉ mong nhanh chóng rời khỏi đây, nhưng cũng biết hiện tại không thể rời đi: "Ta thật sự trúng độc, hắn lại chưa tra ra."
Một hỏi một đáp lập tức có chỗ mâu thuẫn, đường chủ Vương Huy nhìn Lý dược tu rồi nhìn qua Dịch Nhiên, cuối cùng cũng không lùi bước.
"Xin lỗi vị đạo hữu này, chuyện này có liên quan tới danh dự của Hồi Xuân Các ta, nếu đạo hữu nguyện ý, ta có thể tìm thêm mấy vị dược tu tới nghiệm chứng, đến lúc đó chờ kết quả ra rồi hãy quyết định tiếp, được chứ?"
Dịch Nhiên nhăn mày một hồi mới lấy hộp đang chứa máu của mình ra.
Hộp này vừa xuất hiện, Triệu Kiến Chương vốn đứng bên cạnh xem náo nhiệt lập tức trong lòng nhảy dựng, trên hộp có linh lực hệ mộc rất mạnh như là làm từ loại ngọc nào đó từ mộc thạch hóa thành, nếu có thể lấy được hộp này làm pháp bảo, vậy thì tại đại hội chọn tế tử mười ngày sau, gã nhất định cao hơn một bậc!
Vì vậy Triệu Kiến Chương lập tức đưa mắt ra hiệu với nam tử có diện mạo âm nhu.
(Âm nhu: vẻ đẹp như nữ nhân)
Người sau hơi nhướng mắt, tuy không muốn nhưng vẫn tiến lên một bước nói: "Vừa vặn ta cũng có nghiên cứu Linh Độc, ta cũng có thể tham dự, như thế cũng công bằng hơn, đúng không?"
Trước khi hắn nói xong lời này, Phó Tu Vân vốn sững sờ khi thấy Triệu Kiến Chương xuất hiện nhưng lập tức ánh mắt tỗi uống, sau đó gương mặt vốn ôn hòa như ngọc liền lộ ra một nụ cười tươi xán lạn, tươi tới mức làm long người mê say: "Như vậy, thật đa tạ đạo hữu."
Một nụ cười này lập tức làm Triệu Kiến Chương và mấy công tử phía sau gã nhìn không rời mắt, càng khiến cho lòng nam tử âm nhu kia trầm xuống, cảm thấy hình như có gì đó không ổn.
Còn Dịch Nhiên, biểu tình trên mặt lại lạnh hơn.
Hết chương 11.
Tiểu kịch trường:
Phó Tu Vân mỉm cười.
Triệu Kiến Chương: Ai u, tiểu mỹ nhân cười đẹp quá!
Dịch Nhiên: Luôn có cảm giác không ổn.
Phó Tu Vân: Tên chết tiệt, một hồi nữa liền giết chết ngươi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.