Chương 36: Trận thi đấu bắt đầu (P1)
Nguyễn Kori
30/12/2017
Cuối cùng cũng đến ngày diễn ra trận thi đấu bóng rổ, rất nhiều người
đến xem , các fan của hai anh chàng Kai và Jon cũng đến rất đông để cổ
vũ cho hai người. Tất nhiên là đâu chỉ có fan của hai anh chàng Kai và
Jon mà còn có cả fan của tụi hắn nữa vì tụi hắn cũng có tham gia mà
Nhỏ ngồi trên khán đài để quan sát hai đội chơi mà trong lòng thấp thỏm không yên
"Reng reng reng" Đột nhiên chuông điện thoại của nhỏ vang lên, nhỏ giật mình, lôi chiếc điện thoại ra khỏi túi mà cũng làm rớt được
-Alô!- Nhỏ lên tiếng
-[Giọng sao run vậy?]- Từ đầu dây bên kia tiếng nó vang lên
-Ơ...sao chị biết?- Nhỏ giật mình
-[Nghe giọng nhiều sẽ biết thôi! Nếu chị không nhận ra thì chẳng phải là chị em rồi]
-Em biết chị giỏi mà
-[Sao đây? Lo lắng à?]
-Vâng
-[Vì sao?]
-Jon đã cá cược với Kai, nếu Kai thắng thì Jon sẽ từ bỏ em nhưng ngược lại, nếu Jon thắng, Kai sẽ phải tránh xa em
Nó chống cằm, đưa tay nhấn vài cái trên bàn phím laptop, một khung cảnh hiện ra trên màn hình. Nó mỉm cười
-[Chị ăn gì chưa?]- Nhỏ lên tiếng
-Chưa- Nó trả lời
-[Bên chị 7 giờ tối rồi nhỉ? Sao chị chưa ăn?]
-Chưa xong việc
-[Muộn vậy ạ?]- Nhỏ nói- [Chị chưa giải quyết xong à?]
-Ý em nói là việc tập đoàn hay việc riêng?
-[Ơ...vậy cả hai]
-Tập đoàn bên này tạm ổn, còn việc riêng thì chưa xong
-[Việc riêng? Trong gia tộc ạ?]
-Không! Gia tộc ổn!
-[Vâng! Vậy bao giờ chị về? Em nhớ chị lắm]
-Thôi đi cô. Mới có một tuần à nhớ gì?
-[A bắt đầu rồi]
-Chị biết
-[Chị xem không? Em quay cho chị xem]
-Không cần! Chị đang xem
-[Hả?]
Nhỏ nhìn xung quanh như tìm kiếm một cái gì đó
-[Không phải tìm, chị không có ở đó đâu]
-Thế sao chị bảo chị đang xem?
-[Trường chị xây...em nghĩ chị không có cách để theo dõi mọi việc à?]
Nhỏ lại nhìn xung quanh lần nữa. Lần này nhỏ để ý kĩ hơn. Ở bốn góc của nhà thi đấu có bốn chiếc camera bí mật, rất khó để nhìn thấy được
-Ra là vậy- Nhỏ nói
-[Này Alex]
-Gì vậy chị?
-[Em có tin rằng Kai sẽ thắng không?]
-Ơ...sao...sao chị lại hỏi vậy?
-[Dù Jon có giở thủ đoạn gì em vẫn tin là Kai sẽ thắng chứ? Nói chị biết đi]
-Có thể..nếu là anh ta thì có thể
Nhỏ nhìn cậu, cậu đang ở dưới sân đấu, khuôn mặt đắc thắng, di chuyển điêu luyện từ giành bóng đến chuyền bóng, đến cả những lúc cho bóng vào rổ để ăn điểm, thực sự nhỏ thấy ở cậu có một niềm tin vững chắc, nhỏ có thể trông chờ vào đó?
-[Rung động rồi phải không?]
-Ơ...chị...chị nói gì vậy chứ? R...rung động là sao?- Nhỏ lắp bắp
-[Không biết]
-Hả?
-[Xem đi rồi sẽ thấy. Niềm tin em đặt vào anh ta sẽ đáng thôi. Anh ta sẽ không làm em thất vọng đâu. Dù cho có làm gì đi chăng nữa thì cũng trong tính toán của anh ta cả rồi]
-Chị nói như nhìn thấu tâm can của anh ta rồi ấy
-[Cứ xem đi! Thôi chị cúp máy đây]
-Ơ...chị Ice...- Nhỏ nói nhưng nó đã cúp máy rồi- Cúp máy rồi
Nhỏ nhìn cậu, ánh mắt ánh lên sự trông đợi lẫn cả sự lo lắng nhưng đôi mắt đó cũng nói lên sự tin tưởng của nhỏ dành cho cậu
"Chị Ice tin anh như vậy, liệu lần này chị ấy có đoán đúng không?" Nhỏ nghĩ
Trận đấu đã được diễn ra gần 1 tiếng đồng hồ rồi. Số điểm đang nghiêng về bên Jon, Jon đang dẫn trước cậu đến hơn hai mươi điểm, các fan của cậu và cả tụi hắn đang thấy hụt hẫng vì tụi hắn đột nhiên chơi yếu như vậy
Nhỏ nhìn cậu với ánh mắt lo lắng, có một sự bất an đang hiện hữu trong nhỏ
-Mày nghĩ tụi Kai thắng được không? Đến bây giờ đang bị bên Jon dẫn trước tới ba mươi điểm rồi- San
-Tao không biết- Senni nói rồi quay qua Dezy- Còn mày?
-Nếu lật được tình thế thì sẽ thắng được thôi- Dezy
-Hơi khó đó nhưng chắc sẽ được- Haru
Nhỏ đột nhiên đứng dậy, hét thật to
-Kai, anh nhất định phải thắng, không thì tôi sẽ không tha cho anh đâu
Cả bốn bên khán đài lẫn dưới sân đều nhìn về hướng của nhỏ với ánh mắt ngạc nhiên. Nó theo dõi qua laptop cũng chợt mỉm cười ẩn ý
Cậu nhìn nhỏ ngạc nhiên rồi cũng mỉm cười
-OK! Tôi sẽ không khiến cô thất vọng đâu. Trận đấu chỉ mới bắt đầu thôi mà
Nhỏ nhìn thấy cậu cười và nghe cậu nói vậy cũng thấy yên lòng hơn một chút rồi
-Thay đổi!- Cậu nhìn qua tụi hắn
-OK!- Cả đám tụi hắn đồng thanh
"Trận đấu mới bắt đầu thôi, Jon" Cậu cười, một nụ cười đắc thắng
--------------------
Tiếp tục ủng hộ truyện mình nha
Kori
Nhỏ ngồi trên khán đài để quan sát hai đội chơi mà trong lòng thấp thỏm không yên
"Reng reng reng" Đột nhiên chuông điện thoại của nhỏ vang lên, nhỏ giật mình, lôi chiếc điện thoại ra khỏi túi mà cũng làm rớt được
-Alô!- Nhỏ lên tiếng
-[Giọng sao run vậy?]- Từ đầu dây bên kia tiếng nó vang lên
-Ơ...sao chị biết?- Nhỏ giật mình
-[Nghe giọng nhiều sẽ biết thôi! Nếu chị không nhận ra thì chẳng phải là chị em rồi]
-Em biết chị giỏi mà
-[Sao đây? Lo lắng à?]
-Vâng
-[Vì sao?]
-Jon đã cá cược với Kai, nếu Kai thắng thì Jon sẽ từ bỏ em nhưng ngược lại, nếu Jon thắng, Kai sẽ phải tránh xa em
Nó chống cằm, đưa tay nhấn vài cái trên bàn phím laptop, một khung cảnh hiện ra trên màn hình. Nó mỉm cười
-[Chị ăn gì chưa?]- Nhỏ lên tiếng
-Chưa- Nó trả lời
-[Bên chị 7 giờ tối rồi nhỉ? Sao chị chưa ăn?]
-Chưa xong việc
-[Muộn vậy ạ?]- Nhỏ nói- [Chị chưa giải quyết xong à?]
-Ý em nói là việc tập đoàn hay việc riêng?
-[Ơ...vậy cả hai]
-Tập đoàn bên này tạm ổn, còn việc riêng thì chưa xong
-[Việc riêng? Trong gia tộc ạ?]
-Không! Gia tộc ổn!
-[Vâng! Vậy bao giờ chị về? Em nhớ chị lắm]
-Thôi đi cô. Mới có một tuần à nhớ gì?
-[A bắt đầu rồi]
-Chị biết
-[Chị xem không? Em quay cho chị xem]
-Không cần! Chị đang xem
-[Hả?]
Nhỏ nhìn xung quanh như tìm kiếm một cái gì đó
-[Không phải tìm, chị không có ở đó đâu]
-Thế sao chị bảo chị đang xem?
-[Trường chị xây...em nghĩ chị không có cách để theo dõi mọi việc à?]
Nhỏ lại nhìn xung quanh lần nữa. Lần này nhỏ để ý kĩ hơn. Ở bốn góc của nhà thi đấu có bốn chiếc camera bí mật, rất khó để nhìn thấy được
-Ra là vậy- Nhỏ nói
-[Này Alex]
-Gì vậy chị?
-[Em có tin rằng Kai sẽ thắng không?]
-Ơ...sao...sao chị lại hỏi vậy?
-[Dù Jon có giở thủ đoạn gì em vẫn tin là Kai sẽ thắng chứ? Nói chị biết đi]
-Có thể..nếu là anh ta thì có thể
Nhỏ nhìn cậu, cậu đang ở dưới sân đấu, khuôn mặt đắc thắng, di chuyển điêu luyện từ giành bóng đến chuyền bóng, đến cả những lúc cho bóng vào rổ để ăn điểm, thực sự nhỏ thấy ở cậu có một niềm tin vững chắc, nhỏ có thể trông chờ vào đó?
-[Rung động rồi phải không?]
-Ơ...chị...chị nói gì vậy chứ? R...rung động là sao?- Nhỏ lắp bắp
-[Không biết]
-Hả?
-[Xem đi rồi sẽ thấy. Niềm tin em đặt vào anh ta sẽ đáng thôi. Anh ta sẽ không làm em thất vọng đâu. Dù cho có làm gì đi chăng nữa thì cũng trong tính toán của anh ta cả rồi]
-Chị nói như nhìn thấu tâm can của anh ta rồi ấy
-[Cứ xem đi! Thôi chị cúp máy đây]
-Ơ...chị Ice...- Nhỏ nói nhưng nó đã cúp máy rồi- Cúp máy rồi
Nhỏ nhìn cậu, ánh mắt ánh lên sự trông đợi lẫn cả sự lo lắng nhưng đôi mắt đó cũng nói lên sự tin tưởng của nhỏ dành cho cậu
"Chị Ice tin anh như vậy, liệu lần này chị ấy có đoán đúng không?" Nhỏ nghĩ
Trận đấu đã được diễn ra gần 1 tiếng đồng hồ rồi. Số điểm đang nghiêng về bên Jon, Jon đang dẫn trước cậu đến hơn hai mươi điểm, các fan của cậu và cả tụi hắn đang thấy hụt hẫng vì tụi hắn đột nhiên chơi yếu như vậy
Nhỏ nhìn cậu với ánh mắt lo lắng, có một sự bất an đang hiện hữu trong nhỏ
-Mày nghĩ tụi Kai thắng được không? Đến bây giờ đang bị bên Jon dẫn trước tới ba mươi điểm rồi- San
-Tao không biết- Senni nói rồi quay qua Dezy- Còn mày?
-Nếu lật được tình thế thì sẽ thắng được thôi- Dezy
-Hơi khó đó nhưng chắc sẽ được- Haru
Nhỏ đột nhiên đứng dậy, hét thật to
-Kai, anh nhất định phải thắng, không thì tôi sẽ không tha cho anh đâu
Cả bốn bên khán đài lẫn dưới sân đều nhìn về hướng của nhỏ với ánh mắt ngạc nhiên. Nó theo dõi qua laptop cũng chợt mỉm cười ẩn ý
Cậu nhìn nhỏ ngạc nhiên rồi cũng mỉm cười
-OK! Tôi sẽ không khiến cô thất vọng đâu. Trận đấu chỉ mới bắt đầu thôi mà
Nhỏ nhìn thấy cậu cười và nghe cậu nói vậy cũng thấy yên lòng hơn một chút rồi
-Thay đổi!- Cậu nhìn qua tụi hắn
-OK!- Cả đám tụi hắn đồng thanh
"Trận đấu mới bắt đầu thôi, Jon" Cậu cười, một nụ cười đắc thắng
--------------------
Tiếp tục ủng hộ truyện mình nha
Kori
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.