Chương 1: Vừa mới đến
Tiểu Tịch Nguyệt
07/06/2022
[Nam sinh gây bão lớn đã đến trường của chúng tôi] [*hình ảnh]
"Thuần đẹp trai 24k: Đậu Mèo! (ĐM) Cậu ta thật sự đến trường của chúng ta rồi, giờ tôi bỏ học còn kịp không, cảm thấy chúng ta thảm rồi!!!"
"Jane Eyre (Giản Ái): lầu trên bị sao vậy, cậu ấy rất đẹp trai mà, đến trường chúng ta sao lại thảm? 3 phút, tôi muốn biết tất cả thông tin của cậu ấy!!"
"Lonely (người cô độc): lầu trên ơi đến cả Bạch Thần mà cậu cũng không biết á, cậu ta là một huyền thoại của trường trung học Số 4 Nam Xuyên đó."
"Đoạn Kiều: Bạch Thanh Phong là học sinh giỏi kiêm trùm trường(?) của trường trung học Số 4 Nam Xuyên. Học giỏi, đánh đấm giỏi, gia cảnh cũng không tồi. Là một Alpha cao cấp, người tình trong mộng của hàng ngàn Omega, điều quan trọng là tới giờ cậu ta vẫn độc thân! Chị em ơi lên đeiii!!!"
(?) nguyên gốc là 霸兼学霸. Toi không hiểu lắm, mọi người chỉ toi mới.(●˙-˙●)
"Bụi trầm lắng (Trần Ai Lạc Định): lầu trên nói là thật hay đùa đấy, đẹp trai như thế sao lại chưa có người yêu được. Nhưng mà Bạch lão đại là trùm trường chắc là đáng sợ lắm, tui có chút sợ đó!"
"Đoạn Kiều: @Bụi trầm lắng: sự thật trăm phần trăm đó, Bạch thần còn độc thân, bên trường trung học Số 4 Nam Xuyên có rất nhiều người tỏ tình với cậu ta nhưng đều bị từ chối hết. Bạch thần cậu ấy không đáng sợ, chỉ là hơi khó ở chung thôi."
"Đoạn Kiều: Bạch lão đại đánh nhau là có nguyên nhân, sẽ không vô duyên vô cớ đánh người. Đây là những thứ tôi biết từ trường trung học Số 4 Nam Xuyên."
"Wind không dấu vết: Bạch lão đại không đánh Omega mà còn bảo vệ Omega với điều kiện là Omega đừng lắm mồm, nói một số thứ không hay. Các chị em nếu như bị bắt nạt có thể tìm cậu ấy giúp, Bạch lão đại sẽ giúp đỡ, trước kia cậu ấy cũng từng giúp tôi."
"Tiểu Tiên Nữ wuli: sao Bạch lão đại còn độc thân, hay là cậu ấy không thích Omega...."
_______________________
Bạch Thanh Phong đứng trước cổng trường nhìn một chút sau đó đi vào. Tất cả những người trên đường đều quay đầu lại nhìn, có vài nữ sinh đang đỏ mặt nói gì đó. Trên mặt Bạch Thanh Phong không có biểu cảm gì nhưng thực ra trong lòng rất vui vẻ.
Bạch Thanh Phong mặt không biểu cảm đi trên đường nghĩ mình là một học sinh giỏi, đánh đấm giỏi(?), phải lạnh lùng không được cười. Đúng, phải như vậy!
(?)nguyên gốc là 打架杠杠的. Toi không biết dịch sao nữa, mọi người ai biết chỉ toi mới.(●˙-˙●)
Sau khi đến lớp học, cơ bản mọi người đều đến cả rồi. Bạch Thanh Phong từ bên ngoài bước vào lớp, khoảnh khắc ấy không một tiếng động, mọi người đều nhìn cậu ấy. Chả mấy chốc lớp học sống động nhộn nhịp hẳn, một vài cậu bạn đang bàn tán về cậu.
Giang Hàm đang cùng mọi người nói về sự tích của Bạch Thanh Phong, thấy cậu thì vui vẻ đứng lên:
"Bạch ca qua đây, ngồi chỗ bên cạnh tớ này."
Bạch Thanh Phong lắc đầu một cái, Giang Hàm hiểu ra điều gì đó, ngồi xuống tiếp tục nói chuyện với mọi người.
Bạch Thanh Phong nhìn xung quanh nhìn đến hàng cuối cùng, một thiếu niên đang ngồi ở đó trên tay cầm sách cúi thấp đầu, chỉ nhìn nửa mặt cũng đủ biết cậu ấy rất đẹp trai.
Khoé miệng Bạch Thanh Phong khẽ nhếch lên bước đến phía cậu ấy, đứng bên cạnh chỗ ngồi của cậu thiếu niên cười nói:
"Bạn học, chỗ này có người ngồi chưa?"
Cậu thiếu niên ấy ngước đầu, bốn mắt nhìn nhau. Bạch Thanh Phong nhìn vào mắt trong như nước hồ thấy đáy, sáng như ánh trăng của cậu thiếu niên ấy, không kìm được tai đỏ lên.
Hắn nhìn đôi tai đỏ của cậu trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc, nhưng Bạch Thanh Phong không nhìn thấy. Hắn quay đầu lại nhìn sách lạnh lùng đáp một câu:
"Không có."
Bạch Thanh Phong ngồi xuống, nhìn một bên mặt hắn hỏi
"Tên của cậu là gì thế?"
Nhưng hắn không nói gì, Bạch Thanh Phong như một cái máy(?), mặc kệ cậu, một mình cậu tự nói chuyện. Hắn thấy có chút phiền, liếc cậu một cái lạnh lùng đáp
"Trước khi hỏi tên người khác, không phải cậu nên nói tên cậu trước sao?"
(?)nguyên gốc là 可白青枫就是一根筋
Trừi ưi sao mà khó thế (。-_-。)
Bạch Thanh Phong ngẩn người không thể tin được trong lòng nghĩ:????(ノ゚Д゚) trời má, lại có người không biết mình.
Những việc mình làm lúc ở trường đều truyền đến các trường học khác, thế mà còn có người không biết cậu.
Cậu nghiên túc nói
"Tôi tên Bạch Thanh Phong."
Hắn gật gật đầu
"Tôi biết."
Bạch Thanh Phong bối rối hơi tức giận
"Cậu biết sao còn hỏi tôi
(╯ ̄へ ̄)╯"
Hắn đối mặt với cậu, ánh mắt không có chút sợ hãi
"Đây là phép lịch sự cơ bản nhất."
Bạch Thanh Phong mặt vô cảm nhìn hắn, hắn cũng không để lộ bất cứ cảm xúc nào
"Tôi tên Hạ Hành" nói xong thì quay đầu đi đọc sách.
Bạch Thanh Phong nghĩ một chút, cảm thấy hình như đã từng nghe cái tên này ở đâu đó nhưng mà quên rồi, cậu đột nhiên nhớ ra. Đen rồi! Đây không phải là Hạ Hành người cao hơn cậu một điểm, là thủ khoa năm nhất chứ.
Cậu mở diễn đàn của trường, thấy bài đăng viết về hắn với nội dung:
[Hạ thần đã đến trường của chúng tôi [*hình ảnh] aaaaaaa!!! Cậu ấy vẫn đẹp trai như vậy]
Bạch Thanh Phong nhìn bài viết này, vào xem các bình luận một cách không vui cho đến khi nhìn thấy một bình luận viết:
"Tự say tự diễn (Tự Túy Tự Diễn): mọi người nói xem, Hạ Hành với Bạch Thanh Phong ai đẹp trai hơn?"
Bạch Thanh Phong nghĩ trong lòng chắc chắn là tui gòi, tui là Alpha A nhất đó. Đẹp trai như này, đánh đấm cũng giỏi, học lực cũng rất tốt, chắc chắn là tui!
Bạch Thanh Phong xem tới bài [Bình chọn người đẹp trai nhất trường]* nhấn vào xem lại thấy không vui, Hạ Hành đứng trên cậu, hơn cậu 7 phiếu.
(*)校草评选
Sau đó lại thấy bài
[Bình chọn trùm trường]
Bạch Thanh Phong có 80% số phiếu bình chọn, còn nhìn thấy Hạ Hành bỏ phiếu cho cậu, cậu liếc mắt nhìn Hạ Hành bên cạnh Hạ Hành đang xem diễn đàn của trường, không thoải mái nhét điện thoại vào trong ngăn bàn, đặt đầu xuống ngủ.
Hạ Hành ngồi bên cạnh, lúc hắn xem điện thoại thì hầu như là nhìn biểu hiện ban nãy của Bạch Thanh Phong, chỉ thỉnh thoảng nhìn điện thoại.
Nhìn Bạch Thanh Phong nằm bò ngủ trên bàn, cười nhẹ.
Trong lòng Hạ Hành nghĩ: dễ thương quá đi, đúng là một con mèo dễ xù lông nổi giận.
Tác giả có lời muốn nói:
Bạch Thanh Phong: cậu mới là mèo, tôi là lão hổ ヽ(`⌒')ノ
"Thuần đẹp trai 24k: Đậu Mèo! (ĐM) Cậu ta thật sự đến trường của chúng ta rồi, giờ tôi bỏ học còn kịp không, cảm thấy chúng ta thảm rồi!!!"
"Jane Eyre (Giản Ái): lầu trên bị sao vậy, cậu ấy rất đẹp trai mà, đến trường chúng ta sao lại thảm? 3 phút, tôi muốn biết tất cả thông tin của cậu ấy!!"
"Lonely (người cô độc): lầu trên ơi đến cả Bạch Thần mà cậu cũng không biết á, cậu ta là một huyền thoại của trường trung học Số 4 Nam Xuyên đó."
"Đoạn Kiều: Bạch Thanh Phong là học sinh giỏi kiêm trùm trường(?) của trường trung học Số 4 Nam Xuyên. Học giỏi, đánh đấm giỏi, gia cảnh cũng không tồi. Là một Alpha cao cấp, người tình trong mộng của hàng ngàn Omega, điều quan trọng là tới giờ cậu ta vẫn độc thân! Chị em ơi lên đeiii!!!"
(?) nguyên gốc là 霸兼学霸. Toi không hiểu lắm, mọi người chỉ toi mới.(●˙-˙●)
"Bụi trầm lắng (Trần Ai Lạc Định): lầu trên nói là thật hay đùa đấy, đẹp trai như thế sao lại chưa có người yêu được. Nhưng mà Bạch lão đại là trùm trường chắc là đáng sợ lắm, tui có chút sợ đó!"
"Đoạn Kiều: @Bụi trầm lắng: sự thật trăm phần trăm đó, Bạch thần còn độc thân, bên trường trung học Số 4 Nam Xuyên có rất nhiều người tỏ tình với cậu ta nhưng đều bị từ chối hết. Bạch thần cậu ấy không đáng sợ, chỉ là hơi khó ở chung thôi."
"Đoạn Kiều: Bạch lão đại đánh nhau là có nguyên nhân, sẽ không vô duyên vô cớ đánh người. Đây là những thứ tôi biết từ trường trung học Số 4 Nam Xuyên."
"Wind không dấu vết: Bạch lão đại không đánh Omega mà còn bảo vệ Omega với điều kiện là Omega đừng lắm mồm, nói một số thứ không hay. Các chị em nếu như bị bắt nạt có thể tìm cậu ấy giúp, Bạch lão đại sẽ giúp đỡ, trước kia cậu ấy cũng từng giúp tôi."
"Tiểu Tiên Nữ wuli: sao Bạch lão đại còn độc thân, hay là cậu ấy không thích Omega...."
_______________________
Bạch Thanh Phong đứng trước cổng trường nhìn một chút sau đó đi vào. Tất cả những người trên đường đều quay đầu lại nhìn, có vài nữ sinh đang đỏ mặt nói gì đó. Trên mặt Bạch Thanh Phong không có biểu cảm gì nhưng thực ra trong lòng rất vui vẻ.
Bạch Thanh Phong mặt không biểu cảm đi trên đường nghĩ mình là một học sinh giỏi, đánh đấm giỏi(?), phải lạnh lùng không được cười. Đúng, phải như vậy!
(?)nguyên gốc là 打架杠杠的. Toi không biết dịch sao nữa, mọi người ai biết chỉ toi mới.(●˙-˙●)
Sau khi đến lớp học, cơ bản mọi người đều đến cả rồi. Bạch Thanh Phong từ bên ngoài bước vào lớp, khoảnh khắc ấy không một tiếng động, mọi người đều nhìn cậu ấy. Chả mấy chốc lớp học sống động nhộn nhịp hẳn, một vài cậu bạn đang bàn tán về cậu.
Giang Hàm đang cùng mọi người nói về sự tích của Bạch Thanh Phong, thấy cậu thì vui vẻ đứng lên:
"Bạch ca qua đây, ngồi chỗ bên cạnh tớ này."
Bạch Thanh Phong lắc đầu một cái, Giang Hàm hiểu ra điều gì đó, ngồi xuống tiếp tục nói chuyện với mọi người.
Bạch Thanh Phong nhìn xung quanh nhìn đến hàng cuối cùng, một thiếu niên đang ngồi ở đó trên tay cầm sách cúi thấp đầu, chỉ nhìn nửa mặt cũng đủ biết cậu ấy rất đẹp trai.
Khoé miệng Bạch Thanh Phong khẽ nhếch lên bước đến phía cậu ấy, đứng bên cạnh chỗ ngồi của cậu thiếu niên cười nói:
"Bạn học, chỗ này có người ngồi chưa?"
Cậu thiếu niên ấy ngước đầu, bốn mắt nhìn nhau. Bạch Thanh Phong nhìn vào mắt trong như nước hồ thấy đáy, sáng như ánh trăng của cậu thiếu niên ấy, không kìm được tai đỏ lên.
Hắn nhìn đôi tai đỏ của cậu trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc, nhưng Bạch Thanh Phong không nhìn thấy. Hắn quay đầu lại nhìn sách lạnh lùng đáp một câu:
"Không có."
Bạch Thanh Phong ngồi xuống, nhìn một bên mặt hắn hỏi
"Tên của cậu là gì thế?"
Nhưng hắn không nói gì, Bạch Thanh Phong như một cái máy(?), mặc kệ cậu, một mình cậu tự nói chuyện. Hắn thấy có chút phiền, liếc cậu một cái lạnh lùng đáp
"Trước khi hỏi tên người khác, không phải cậu nên nói tên cậu trước sao?"
(?)nguyên gốc là 可白青枫就是一根筋
Trừi ưi sao mà khó thế (。-_-。)
Bạch Thanh Phong ngẩn người không thể tin được trong lòng nghĩ:????(ノ゚Д゚) trời má, lại có người không biết mình.
Những việc mình làm lúc ở trường đều truyền đến các trường học khác, thế mà còn có người không biết cậu.
Cậu nghiên túc nói
"Tôi tên Bạch Thanh Phong."
Hắn gật gật đầu
"Tôi biết."
Bạch Thanh Phong bối rối hơi tức giận
"Cậu biết sao còn hỏi tôi
(╯ ̄へ ̄)╯"
Hắn đối mặt với cậu, ánh mắt không có chút sợ hãi
"Đây là phép lịch sự cơ bản nhất."
Bạch Thanh Phong mặt vô cảm nhìn hắn, hắn cũng không để lộ bất cứ cảm xúc nào
"Tôi tên Hạ Hành" nói xong thì quay đầu đi đọc sách.
Bạch Thanh Phong nghĩ một chút, cảm thấy hình như đã từng nghe cái tên này ở đâu đó nhưng mà quên rồi, cậu đột nhiên nhớ ra. Đen rồi! Đây không phải là Hạ Hành người cao hơn cậu một điểm, là thủ khoa năm nhất chứ.
Cậu mở diễn đàn của trường, thấy bài đăng viết về hắn với nội dung:
[Hạ thần đã đến trường của chúng tôi [*hình ảnh] aaaaaaa!!! Cậu ấy vẫn đẹp trai như vậy]
Bạch Thanh Phong nhìn bài viết này, vào xem các bình luận một cách không vui cho đến khi nhìn thấy một bình luận viết:
"Tự say tự diễn (Tự Túy Tự Diễn): mọi người nói xem, Hạ Hành với Bạch Thanh Phong ai đẹp trai hơn?"
Bạch Thanh Phong nghĩ trong lòng chắc chắn là tui gòi, tui là Alpha A nhất đó. Đẹp trai như này, đánh đấm cũng giỏi, học lực cũng rất tốt, chắc chắn là tui!
Bạch Thanh Phong xem tới bài [Bình chọn người đẹp trai nhất trường]* nhấn vào xem lại thấy không vui, Hạ Hành đứng trên cậu, hơn cậu 7 phiếu.
(*)校草评选
Sau đó lại thấy bài
[Bình chọn trùm trường]
Bạch Thanh Phong có 80% số phiếu bình chọn, còn nhìn thấy Hạ Hành bỏ phiếu cho cậu, cậu liếc mắt nhìn Hạ Hành bên cạnh Hạ Hành đang xem diễn đàn của trường, không thoải mái nhét điện thoại vào trong ngăn bàn, đặt đầu xuống ngủ.
Hạ Hành ngồi bên cạnh, lúc hắn xem điện thoại thì hầu như là nhìn biểu hiện ban nãy của Bạch Thanh Phong, chỉ thỉnh thoảng nhìn điện thoại.
Nhìn Bạch Thanh Phong nằm bò ngủ trên bàn, cười nhẹ.
Trong lòng Hạ Hành nghĩ: dễ thương quá đi, đúng là một con mèo dễ xù lông nổi giận.
Tác giả có lời muốn nói:
Bạch Thanh Phong: cậu mới là mèo, tôi là lão hổ ヽ(`⌒')ノ
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.