Phi Kiếm Vấn Đạo

Chương 195: Đại Chiến Kết Thúc

Ngã Cật Tây Hồng Thị

10/07/2018

Một nhóm đại yêu ma khác đã sớm trốn thoát rồi.

Độc Long vương vừa bay, vừa không nhịn được nói:

- Tần Vân khá lắm. Tuổi còn trẻ đã là Kiếm Tiên cực cảnh. Lúc trước thấy hắn chỉ có một mình ở quận Gia An, vẫn nghĩ có món bảo mệnh lợi hại gì làm chỗ dựa. Ai ngờ bản thân hắn đã mạnh đến như vậy! Nếu ta nhớ không lầm, năm nay hắn mới hai mươi bảy tuổi thôi! Kiếm Tiên hai mươi bảy tuổi từ thượng cổ đến nay đã có thể so với một vài Kiếm Tiên nghịch thiên tuyệt thế nhất trong lịch sử!

Từ xưa đến nay, Kiếm Tiên có thể nhập đạo, nắm giữ Kiếm Đạo, người nào cũng đều sáng chói. Như Kiếm lão nhân là Kiếm Tiên tuyệt thế thành danh trễ. Hắn mười hai tuổi đã bước vào tiên môn, tu hành phù lục. Bình thản đến hơn hai mươi năm. Đến năm ba mươi sáu tuổi mới đạt được truyền thừa Kiếm Tiên, gia nhập vào huyết mạch Kiếm Tiên. Như Tần Vân mới được xem là bình thường. Thời thiếu niên đã kinh diễm sáng chói. Ngày sau khi bản lĩnh điều khiển được kiếm ý, con đường tu hành đột nhiên tăng mạnh, tiến đến Tiên Thiên Kim Đan không có ngăn trở gì. Cực cảnh trong truyền thuyết đối với rất nhiều Kiếm Tiên đạt tới bản lĩnh kiếm ý phải tích lũy thật lâu mà vẫn không thể chạm tới được. Nhưng khi đã nắm giữ được kiếm ý, giống như đã tiếp cận được cốt lõi, tu hành không cần phải đi đường vòng gì.

Cho nên một khi đã xuất hiện người như vậy, nhóm đại yêu ma đều sẽ dốc toàn lực đi săn giết.

Hoặc là sớm ngã xuống hoặc là dần trưởng thành, uy hiếp cả thiên hạ!

Bách Hoa nương nương nói:

- Kiếm Tiên cực cảnh hai mươi bảy tuổi, so với Kiếm Tiên hiện tại đúng thật rất khoa trương. Nhưng so với Kiếm Tiên nắm giữ Kiếm Đạo trong lịch sử cũng bình thường thôi.

Cửu Sơn đảo chủ đang bay không khỏi lên tiếng:

- Bách Hoa muội muội, ý của muội là Tần Vân này trong tương lai cũng có thể nhập đạo, nắm giữ Kiếm Đạo sao?

Bách Hoa nương nương lắc lắc đầu:

- Cửu Sơn huynh, một Kiếm Tiên tán tu như vậy, hai mươi bảy tuổi đã đạt đến cực cảnh. Hắn lại có thể thi triển phi kiếm thuật Vạn Kiếm Quy Tông tầng thứ nhất. Huynh cảm thấy tương lai hắn sẽ không nhập đạo hay sao?

Cửu Sơn đảo chủ trầm mặc.

Đúng vậy nhỉ!

Tần Vân còn có thời gian hơn bốn trăm năm. Cho rằng trong hơn bốn trăm năm kế tiếp hắn không thể nhập đạo cũng chỉ là lừa mình dối người.

"Làm sao lại gặp phải hắn!"

Cửu Sơn đảo chủ thầm nghĩ.

"Dựa theo điều tra của ta, Tần Vân lúc trẻ sống trong thôn, muội muội của hắn chính là đồng nữ có sinh thần bát tự thuần âm, cuối cùng bị bắt đi. Tần Vân hắn chắc cũng hiểu được về đồng nam đồng nữ… Thực ra không phải bởi vì Thủy Viên cần mà là ta cần. Thù lớn như vậy hắn sẽ không bỏ qua cho ta."

Ám tượng lão tổ bên cạnh tặc lưỡi nói:

- Tần Vân cũng thật sự tàn nhẫn. Rõ ràng đã sớm đột phá cực cảnh mà lại cố tình giấu diếm. Hắn cố ý dụ đám người chúng ta, muốn dùng tính mạng của chúng ta thử nghiệm uy lực phi kiếm của hắn.

- Nếu sớm biết hắn lợi hại như vậy, chúng ta làm sao cho hắn cơ hội chứ.

Một đám đại yêu ma vừa trốn vừa đàm luận.

Lúc trước bọn họ vây công Tần Vân bởi vì tin tức từ trước đến nay đều chỉ rõ phi kiếm thuật của Tần Vân đích xác phòng ngự lợi hại. Thậm chí còn có thể ngăn cản Địa Hỏa trong tiên phủ! Không ai biết rằng Tần Vân về tiến công nghịch thiên bao nhiêu. Nếu không vì sao lúc Ám Tượng lão tổ một mình đối phó với Tần Vân, hắn lại không phản công?

Về phần việc giết chết Như Ý Quán Chủ! Khắp nơi mặc dù xem trọng Tần Vân nhưng vẫn cho rằng chỉ cần mọi người cẩn thận thì có thể tránh được.

Ai ngờ đây lại là Kiếm Tiên Tiên Thiên cực cảnh.

Một đạo phi kiếm bay ra, Kiếm Quang Phân Hóa, Vạn Kiếm Quy Tông! Hoàn toàn khiến đám đại yêu ma này khiếp sợ. Bọn họ thậm chí cũng không dám đứng từ xa xa xem cuộc chiến, chỉ sợ Tần Vân tùy ý phóng ra hai đường phi kiếm tới đuổi giết bọn họ.

Cách Lam Bà sơn hai mươi dặm, hai mắt lão giả say khướt ngồi trên tảng đá sáng lên, gắt gao nhìn chằm chằm Lam Bà sơn phía xa xa:

- Kiếm Tiên cực cảnh? Ha ha ha!

Túy Tiên Nhân kích động vẫy hồ lô rượu trong tay, cười to nói:

- Tốt tốt tốt. Tần Vân khá lắm. Tần Vân khá lắm. Tộc chúng ta lại xuất hiện một Kiếm Tiên cực cảnh! Nhân tộc lại tăng thêm một phần vận khí, lại tăng thêm một phần vận khí rồi!

Túy Tiên Nhân cười to:

- Tần Vân này cũng đủ độc, cố ý che giấu không nói, còn lập tức xử lý hai đại yêu ma. Sảng khoái, rất sảng khoái.

Những đại yêu ma này thường ở trong sào huyệt hoặc ở trong tông phái.

Dám tọa trấn một phương thường sào huyệt là trận pháp thật mạnh, muốn giết một đại yêu ma trốn tránh trong sào huyệt khó khăn bội phần. Còn khi trận pháp của sào huyệt không đủ lợi hại, bảo mệnh không đủ mạnh đều sẽ ở trong tông phái. Giống như tu hành ngay ở trong Vân Ma sơn, tuy rằng không thể xưng bá một phương nhưng lại càng thêm an toàn.

Túy Tiên Nhân quan sát với vẻ đầy mong chờ:

- Để ta xem xem Tần Vân này ngoài sát chiêu Vạn Kiếm Quy Tông còn có chiêu thức gì.

Khoảng không trên Lam Bà sơn, Tần Vân và ba đại yêu ma đều là bản lĩnh cực cảnh, trong nháy mắt giao thủ cùng nhau.

- Đi!

Giang Thượng Minh Nguyệt.

Từng trận nước sông, có trăng sáng dâng lên.

Thời điểm Tần Vân giết chết Như Ý Quán Chủ cũng che giấu thực lực một chút, không thi triển ra thủ đoạn Kiếm Quang Phân Hóa. Lần này tự nhiên không cần phải che giấu nữa.



Kiếm quang Minh Nguyệt xẹt qua trời cao, chung quang kéo theo hơn mười đạo kiếm quang thiên địa chi lực.

Đầu tiên là giết thân hình khổng lồ dài hai ba dặm của Ngạc Long lão tổ.

“Gừ!” Ngạc Long lão tổ mở to miệng, lớn đến có thể nuốt vào một ngọn núi, định nuốt lấy bản mệnh Phi kiếm của Tần Vân. Hắn có thể nuốt đồ vật, trong cơ thể cũng có động thiên. Một pháp bảo do tồn tại cực cảnh thao túng, cho dù miễn cưỡng thao túng pháp bảo siêu phẩm, hắn đều dám nuốt vào.

Vù!

Kiếm quang Minh Nguyệt quá nhanh, trong nháy mắt né tránh được miệng đang mở to của Ngạc Long lão tổ, cắt ngang qua bụng của hắn. Lân giáp trên người hắn giống như từng khối bản giáp, trên đó có vô số phù văn.

Uy lực phi kiếm của Kiếm Tiên cực cảnh cũng thật lớn, mạnh mẽ cắt mở lân giáp thật dày, cắt đến máu thịt của Ngạc Long lão tổ, nhưng rất nhanh uy thế cạn kiệt, phi kiếm chỉ có thể nhanh chóng thoát thân. Hơi mười đạo phi kiếm đi theo liên tiếp “phốc phốc phốc”, vọt vào trong miệng vết thương trên lân giáp của Ngạc Long lão tổ, máu tươi văng tung tóe khắp nơi.

Đối với Ngạc Long lão tổ có thân hình dài đến hai ba dặm, vết thương nhỏ bé ấy chỉ là vết thương ngoài da, miệng vết thương khép lại với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy.

"Thân thể của Ngạc Long lão tổ quá mạnh mẽ, một chút thương nhỏ ấy không gây uy hiếp gì với hắn."

Tần Vân thầm nghĩ.

Vù!

Bản mệnh Phi kiếm vừa chuyển, lần nữa Giang Thượng Minh Nguyệt dâng lên! Lại hơn mười đạo kiếm quang đi theo, tới giết Lang Sơn lão tổ.

Trong tay Lang Sơn lão tổ cầm hai thanh chiến đao, ngoài thân quấn quanh xiềng xích màu đen.

Tang tang tang!

Lang Sơn lão tổ đối mặt với phi kiếm Tần Vân đánh tới, hai thanh chiến đao trong tay nháy mắt hóa thành từng tầng tường đao. Ánh đao quá nhanh, như cả không gian bị phong bế, như tạo thành một vách tường đao!

Luận về sự huyền diệu của chiêu thức, Lang Sơn lão tổ mạnh hơn Ngạc Long lão tổ nhiều.

Keng!

Bản mệnh Phi kiếm hoàn toàn bị hai thanh chiến đao đỡ lấy, miễn cưỡng xuyên qua được một tầng vách tường đao, lại bị tầng vách tường đao thứ hai ngăn trở lại.

Phốc phốc phốc…

Kiếm quang liên tiếp đánh tới. Hai thanh chiến đao không thèm ngăn chặn. Lang Sơn lão tổ tùy ý để những kiếm quang này đâm lên người hắn, bộ lông bạc của hắn phất phơ. Sau khi bị kiếm quang đâm vào và được bộ lông ngăn cản, lại thêm một lớp da thật dày gây trở ngại cho nên không hề chảy máu chút nào.

Lang Sơn lão tổ thất kinh, nhưng hắn tự tin với thân thể của mình:

- Phi kiếm của Tần Vân thật nhanh. Hai thanh đao của ta tận lực mới có thể đỡ lấy. Nếu phân tâm ngăn cản kiếm quang thì ngăn không được phi kiếm của hắn.

Vù!

Bản mệnh Phi kiếm lần nữa hóa thành kiếm quang Minh Nguyệt, lao thẳng đến Hoàng Phong đạo quân.

Hoàng Phong đạo quân cầm phất trần trong tay, nhẹ nhàng vung lên.

Vù!

Gió vàng gào thét, còn thân thể của Hoàng Phong đạo quân trở nên mơ hồ dần trong trận gió vàng này. Bản mệnh Phi kiếm tiến vào trong trận gió vàng, cùng với hơn mười đạo kiếm quang đều bị gió vàng tiêu hao dần. Uy thế của bản mệnh Phi kiếm giảm đi, thậm chí không chạm đến được thân thể của Hoàng Phong đạo quân.

"Hoàng Phong đạo quân này có chiêu thức huyền diệu, không hỗ là đạt tới cực cảnh. Chiêu thức của hai người còn lại kém một chút nhưng thân thể lại rất mạnh."

Tần Vân phán đoán trong nháy mắt.

Vù!

Có gió vàng gào thét, lao thẳng đến Tần Vân.

Chung quanh Lam Bà sơn có màn hào quang Chu Thiên Kiếm quang che chở, ngăn trở hết thảy tập kích.

Ngạc Long lão tổ cười to:

- Tần Vân, ngươi chỉ có chút thủ đoạn như vậy sao! Đang gãi ngứa cho ta à?

Tần Vân cười:

- Ba vị, hãy thử một chiêu thức khác của ta!

Vù! Vù!

Lúc này một thanh phi kiếm u tối cũng xuất hiện trước người.

Bản mệnh Phi kiếm Thất Sát kiếm của Kiếm lão nhân cùng với bản mệnh Phi kiếm Yên Vũ kiếm ý của Tần Vân. Hai thanh phi kiếm đồng thời hành động, cùng nhau xẹt qua trời cao. Cả hai cộng hưởng cùng thiên địa, mang theo trăm đạo kiếm quang.

Chỉ thấy hai thanh phi kiếm bay giữa không trung giống như hai con bướm đang vờn nhau, lại giống một đôi tình nhân đang dây dưa, hay giống như một âm một dương trong thiên địa, mỹ cảm lẫn nhau đến cực hạn.

Đây là Song Phi Dực, một trong ba sát chiêu lớn của Tần Vân.

Song Phi Dực đồng thời thao túng hai thanh phi kiếm! Bởi vì khi thao túng phi kiếm nhất phẩm, pháp lực tiêu hao gia tăng mấy chục lần. Nhưng khi hai thanh phi kiếm kết hợp lại, uy lực không những không thua Giang Thượng Minh Nguyệt mà còn tăng lên mấy phần. Đây là sát chiêu bình thường của Tần Vân, chỉ là tiêu hao hơi lớn. Về phần Luân Hồi tuy rằng có thể tạo ra Vạn Kiếm Quy Tông, nhưng lại tiêu hao tinh thần quá lớn.



Vù vù!

Kiếm quang Minh Nguyệt là nhanh cực hạn.

Song Phi Dực lại là linh động cực hạn! Âm dương luân phiên thay đổi lẫn nhau.

Lang Sơn lão tổ cầm chắc hai thanh chiến đao trong tay, sắc mặt khẽ biến. Hai thanh phi kiếm dẫn theo hơn trăm đạo kiếm quang:

- Không xong rồi!

Đời người khó lường, âm dương cũng thay đổi liên tục.

Lang Sơn lão tổ tận lực thi triển hai thanh chiến đao, vẫn là ngăn không được.

Bang bang…

Khi phi kiếm chạm vào chiến đao của hắn, dễ dàng kéo chiến đao sang một bên.

Ôngg…

Xiềng xích đen bên ngoài thân Lang Sơn lão tổ lập tức dựng thẳng lên, bay múa không ngừng bảo hộ cho thân thể.

Phốc phốc phốc!!! Keng keng keng!!!

Tuy rằng xiềng xích thỉnh thoảng có ngăn cản được phi kiếm nhưng hai đường phi kiếm vẫn lần lượt cắt qua thân thể hắn. Da lông tuy cứng cỏi nhưng vẫn cắt ra vết thương, lộ ra cơ thể bên trong. Cơ thể hắn vốn có phù văn đen lưu chuyển, cứng cỏi giống như pháp bảo nhưng trước hai thanh phi kiếm của Tần Vân vẫn bị cắt thành vết thương.

Lang Sơn lão tổ hét lớn một tiếng, trong nháy mắt bổ nhào về phía trước màn hào quang Chu Thiên Kiếm Quang, hai thanh chiến đao chém xuống:

- So đấu tiến công cùng một Kiếm Tiên, thật là buồn cười!

Ầm! Ầm!

Khi bổ lên màn hào quang Chu Thiên Kiếm Quang, màn hào quang vẫn ổn định như trước.

Lang Sơn lão tổ khó thở, máu tươi trên người hắn đầm đìa, lại nhìn chằm chằm Tần Vân:

- Đã phải phân tâm thao túng mấy đường phi kiếm vậy mà vẫn có thể phòng ngự được. Tần Vân, chỉ có chút thương thế như vậy không ảnh hưởng được lão tổ ta.

Tần Vân niệm pháp trong đầu, hai thanh phi kiếm lao thẳng đến Hoàng Phong đạo quân:

- Đi!

Lần này Hoàng Phong đạo quân lập tức biến sắc. Thân pháp của hắn tuy rằng huyền diệu, ở trong trận gió vàng lại giống như cá gặp nước. Nhưng hai đường phi kiếm này của Tần Vân cũng huyền diệu khó lường, giống như hai con cá âm dương vây quanh hắn.

Hoàng Phong đạo quân lập tức hét lớn một tiếng:

- Hoàng Phong Thần Thể!

Chỉ thấy chung quanh hắn vô số gió vàng hóa thành người khổng lồ cao chừng mười trượng. Hoàng Phong đạo quân ở ngay trong cơ thể người khổng lồ. Người khổng lồ do trận gió vàng ngưng kết thành có từng tầng dao động giao triền.

Xùy xùy xùy!

Hai đường phi kiếm chém đến, chỉ có thể đâm thủng qua Hoàng Phong Thần Thể, không chạm được thân thể của Hoàng Phong đạo quân.

Sắc mặt Hoàng Phong đạo quân rất khó coi, nói:

- Đây là bức ta thi triển Hoàng Phong Thần Thể.

Hắn có thân thể yếu nhất trong ba đại yêu ma, nên hắn cũng không dám dùng thân thể cường hành chống lại một phi kiếm của Kiếm Tiên cực cảnh.

“Ba người bọn họ ai cũng có sở trường riêng.”

Tần Vân cũng thầm nghĩ.

“Thân thể của Ngạc Long lão tổ cùng Lang Sơn lão tổ quá mạnh mẽ. Cảnh giới của Hoàng Phong đạo quân lại cao. Một chọi một. Ta thật không chắc giết được bất kì ai. Nhưng mà bọn họ cũng không làm gì được ta.”

Đã tới Cực cảnh rồi, muốn giết chết một Cực cảnh quả thật quá khó khăn.

Giống như Ngạc long lão tổ, tùy ý có từ ba đến năm cực cảnh vây công cũng khó có thể giết chết.

“Ta vẫn nên thi triển Luân Hồi thêm một lần để đối phó hắn!”

Tần Vân suy nghĩ trong lòng.

Ầm!

Một đạo kiếm quang còn chói mắt hơn mặt trời lại sáng lên lần nữa. Thiên địa chấn động. Mấy trăm đạo kiếm quang hội tụ thiên địa chi lực, lao thẳng đến Lang Sơn lão tổ.

Lang Sơn lão tổ kinh hãi:

- Vẫn còn một lần nữa sao? Là đối phó với ta ư?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Phi Kiếm Vấn Đạo

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook