Chương 244: Đảo Chánh??
JunWei
28/06/2019
Thuốc tiêu??!!! Dương Kiệt và Hoàng Dung khẽ liếc nhìn thân hình phát
tướng và bộ dạng mệt mỏi uể oải của Hao Thiên Khuyển, lập tức hiểu ra
vấn đề.
Đúng là cần thuốc tiêu thật.
Dương Kiệt phóng nụ cười cười trên đau khổ của người khác về phía Hao Thiên Khuyển, trong lòng sảng khoái vui vẻ vô cùng.
Cho đáng đời con cẩu “ phản chủ”!
“ úi da đau, con cẩu xực kia, sao ngươi lại cắn ta ~~~~~~~!!!” Dương Kiệt vừa mới lộ ra cười chế giễu đối Phương, Hao Thiên Khuyển đã trực tiếp lao tới cắn thẳng vào chân anh ta, tựa như muốn trút hết nỗi oan ức của mình ra vậy.
tiếng gào thét như con heo bị giết thịt đã khiến mọi ánh mắt trong đại sảnh đều tập trung hết về phía anh ta, có không ít người không kìm được bật cười trước cảnh tượng " thê thảm" của anh ta.
“ lucky không được, mau nhả ra mau ~~~!!!” Hoàng Dung và thập nhị công chúa giật mình hoảng hốt trước hành động của Hao Thiên Khuyển, vội vã lao tới ngăn cản kéo Hao Thiên Khuyển ra khỏi chân của Dương Kiệt.
“ Sao thế lucky, đói rồi hả? Chắc là thuốc tiêu ngươi vừa mới ăn đã phát huy tác dụng rồi nhi? nhưng cho dù muốn ăn đi nữa cũng không được cắn tầm bậy như vậy chứ? Chỗ đó dơ bẩn lắm, không ăn được đâu, về, về phủ ta sẽ bảo người mang thức ăn cho ngươi ngay lập tức.” Lẽ ra Dương Kiệt còn tỏ ra cảm kích thập nhị công chúa nhanh chân lao tới giải cứu mình thoát khoải răng hàm gớm ghiếc của con cẩu xực đó, nhưng khi nghe xong lời nói trấn an Hao Thiên Khuyển của đối phương, sắt mặt không kềm được trầm đen như than.
Mẹ kiếp ~~!!! Cái gì mà chỗ đó dơ bẩn, cô nói rõ cho ta xem nào ~~~!!
Còn Hao Thiên Khuyển nghe tới từ thức ăn, không kìm được run bắn người lên, suýt chút nữa quay đầu bỏ chạy nếu như không phải thập nhị công chúa nhanh tay ôm chặt lấy nó lại.
“ Hoàng Dung tỷ tỷ, muội phải về phủ lo cho lucky ăn uống đây, hẹn hôm khác gặp lại nhé.” Thập nhị công chúa không ngừng dùng tay vuốt ve trên cơ thể Hao Thiên Khuyển để trấn an nó, đồng thời quay sang Hoàng Dung mỉn cười nói lời từ biệt.
“ Ừ, ừ, muội cứ về trước đi, nhưng đi đường nhớ cẩn thận nhé.” Hoàng Dung nãy giờ cố gắng kìm nén tới nỗi đỏ phồng cả khuôn mặt để không cười phá lên, ngật đầu đáp lời.
“ Hoàng Dung tỷ tỷ hãy yên tâm, về thôi lucky, lần này ta sẽ chuẩn bị luôn hai khẩu phần cho ngươi, tội nghiệp, đói quá nên cắn bậy bạ không à. Nhớ nhé, sau này có đói thì nói cho ta biết, tuyệt đối không được làm vậy nữa nhé.” Thập nhị công chúa mang theo nụ cười ngây thơ thương yêu không ngừng “ dậy bảo” sủng vật của mình, sau đó kéo lấy dây xích xích trên cổ Hao Thiên Khuyển dẫn nó về nhà.
Hao Thiên Khuyển khóc không thành tiếng, không ngờ chỉ vì một cú cắn trả thù mà sắp tới mình phải hứng chịu sự khốn khổ đáng sợ sắp diễn ra. Nên nhớ lần này không phải khẩu phần ăn như thường ngày, mà là gấp đôi đấy!!!
Nghĩ tới hai núi “ cao lương mỹ vị” ở trước mặt, Hao Thiên Khuyển đã muốn ngất xỉu tại chỗ rồi. Nếu nhớ không lầm thì hình như mình vừa mới bị ép ăn xong cách nay chưa đầy nửa canh giờ thì phải, giờ lại nữa……
Thêm lần nữa ngật đầu từ biệt cả hai, thập nhị công chúa với điệu bộ tung tăng nhảy nhót kéo lấy “Lucky” của mình rồi khỏi Vạn Bảo Các dưới sự miễn cưỡng có chút muốn phản kháng của đối Phương.
Người quen cũng đã rời đi, không còn thứ gì khiến cả hai tiếp tục nán lại ở nơi này nữa, nên cũng nhanh chóng theo chân thập nhị công chúa rời khỏi Vạn Bảo Các. Tất nhiên, cả hai còn phải đi lòng vòng ghé thăm những thương hội lớn nhỏ khác ở khu vực gần nay để đẩy đi hết số đan dược còn tồn lại của mình trước khi quay về Địa Cầu Bang.
Đẩy đi hết toàn bộ đan dược còn lại, thu được gần một trăm triệu linh thạch, và giá thu ở mỗi thương hội không đồng đều nhau, có chỗ thu cao hơn Vạn Bảo Các, tất nhiên cũng có chỗ thu giá ngang băng hoặc thậm chí thấp hơn, nhưng nếu thấp hơn không quá nhiều, Dương Kiệt cũng không muốn tốn thêm quá nhiều thời gian, trực tiếp đẩy đi luôn cho nhanh gọn lẹ để còn về tiếp tục công việc luyện đan của mình.
Không thể không tích cực được, đã hứa hẹn với Vạn Phúc mỗi năm cung cấp số lượng lớn đan dược cần thiết, tuyệt đối không được thất hứa với người. Tính của Dương Kiệt một khi không hứa, khi đã hứa thì phải làm được bằng mọi giá. Huống chi càng sớm giúp Vạn Phúc thăng quan tiến chức, Cửu Chuyển Phá Hồn Thạch sẽ càng sớm tới tay mình đấy thôi.
Vừa về tới trang viên, dặn dò Hoàng Dung vài câu xong, tiếp tục trốn vào trong phòng để làm việc.
Tất nhiên, trước khi đi vào “ bế quan”, Dương Kiệt đã để lại gần 70 triệu linh thạch cho Hoàng Dung để dùng làm chi phí hoạt động của bang hội, bản thân chỉ giữ lại một trăm triệu linh thạch bán được sau này mà thôi.
Khi Hoàng Dung mang chiếc nhẫn Càn Khôn chứa đầy đan dược và linh thạch giao cho Cửu thúc, ông ta đã ngơ ngác kinh ngạc tới nỗi không nói lên lời.
Không ngờ!! Không ngờ vị bang chủ của mình có thể luyện đan thật! Đã vậy còn là đan dược đạt phẩm chất cao cấp nữa chứ.
Tầm quan trọng của Dương Kiệt đã bắt đầu lớn dần trong tâm trí của Cửu thúc, xem ra ông ta đã bắt đầu chấp nhận và nhìn nhận vị bang chủ của mình một cách chân thành, không còn miễn cưỡng như trước kia nữa.
Cửu thúc vui mừng phấn khích nhận lấy chiếc nhẫn Càn Khôn đó, vậy là trong thời gian dài không cần phải sầu não vấn đề kinh phí hoạt động trong bang hội, thậm chí có thể thu nạp phát triễn thêm cho bang hội nữa là.
Tất nhiên, Cửu thúc bắt đầu thành tâm chấp nhận Dương Kiệt là bang chủ đích thực của bang hội, không có nghĩa những thành viên ở phía dưới đều nhìn nhận anh ta.
Phải biết rằng trong thời gian gần nay trong bang đã bắt đầu xuất hiện nhiều tiếng nói không tốt về Dương Kiệt.
Bang chủ gì mà từ lúc xuất hiện tới giờ, số lần xuất hiện trước mặt bang chúng chỉ nếm trên đầu ngón tay của một bàn tay, không có đóng góp, không có hành động dẫn dắt bang hội đi làm nhiệm vụ phát triễn bang hội, khiến không ít người trong bang bắt đầu tỏ ra bất bình và phẫn nộ trước sự vô trách nhiệm của vị bang chủ của mình.
Đặc biệt là tên Cao Văn Vũ, dường như cảm thấy cơ hội đã tới, lập tức âm thầm lén lút mua chuộc một vài thành viên trong bang, không ngừng khiêu khích, bới móc và khuếch đại sự vô trách nhiệm của bang chủ trong lòng các thành viên khác trong bang, thậm chí thúc đẩy thành viên phát động phong trào “ biểu tình phản đối” yêu cầu thay đổi bang chủ, đuổi cổ Dương Kiệt ra khỏi Địa Cầu Bang nữa kìa.
Lúc ban đầu Hoàng Dung và Cửu thúc chỉ cho rằng thành viên phía dưới có chút bất mãn than phiền vài câu mà thôi, nên cũng không để ý tới quá nhiều. Nhưng khi phát hiện tình hình ngày càng trở nên tồi tệ, biết rằng không thể ngồi yên nữa, lập tức triệu tập toàn bộ thành viên trong Địa Cầu Bang lại để mở cuộc họp đính chính cho sự “ quan trọng” của Dương Kiệt.
Đối diện những lời than phiền của các thành viên, Hoàng Dung không cần phải giải thích dài dòng lôi thôi, trực tiếp ném ra chiếc nhẫn Càn Khôn chứa đầy đan dược và linh thạch mà Dương Kiệt giao cho. Nói rõ rằng đây chính là thành quả của bang chủ để lại trong thời gian hai tháng xuất hiện, nói rằng anh ta không phải không làm việc, mà là đang bận học hỏi và phù trợ vị “ sư phụ” của mình trong việc luyện đan. Và nhẫn chứa đầy Đan Dược và linh thạch này, chính là phần thưởng do vị “ sư phụ” để lại cho công sức Dương Kiệt đã bỏ ra trong thời gian gần nay, và tất cả những thứ đó, anh ta đã đóng góp hết vào trong kinh phí hoạt động của bang hội.
Nghe xong lời giải thích của Hoàng Dung, thành viên trong bang hội lập tức tinh thần phấn chấn phấn khích reo hò.
Thì ra phía sau bang hội của chúng ta có một vị luyện đan đại sư chống lưng, và bang chủ của chúng ta là học trò của vị luyện đan đại sư đó. Thì ra bang chủ của chúng ta không phải không làm việc, không phải không có trách nhiệm, mà chỉ là anh ta đóng góp cống hiến cho bang hội một cách âm thầm mà thôi.
Không ít thành viên bắt đầu cảm thấy xấu hổ hổ thẹn vì đã nghi ngờ bang chủ của mình, không ngừng buông lời xin lỗi đồng thời hứa hẹn sau này sẽ hết lòng tận trung tận lực vì Địa Cầu bang, vì bang chủ “ đáng kính” của chúng ta.
con người là vậy, không cần biết ai là ai, nếu như anh có thể mang lại lợi ích to lớn cho mọi người, họ chắc chắn sẽ hết lòng tôn kính và ủng hộ người đó hết mình, chứ tựa như sự hiểu lầm mới nay của các thành viên, bang chủ chỉ là một tên vô dụng không công rỗi nghề, không mang lại bất kỳ công lao lợi ích cho bang hội, cho dù đối phương có là bang chủ đi nữa, các thành viên cũng sẽ vùng lên phản đối lật đổ không thương tiếc.
nói thẳng ra là giữa chúng ta không có chút tình cảm máu mủ ruột thịt gì cả. Gắn kết với nhau chỉ là vì lợi ích mà thôi. Thậm chí không ít quan hệ tình cảm ruột thịt còn không thoát khỏi hai từ " lợi ích", sẵn sàng đâm chém lẫn nhau đấy chứ.
Và Không ai dám nghi ngờ lời giải thích của Hoàng Dung có sự giả dối hay do cô ta tự móc túi tiền ra để bao che và nâng tầm cho Dương Kiệt.
Tình hình của Địa Cầu Bang như thế nào, thành viên trong bang tất nhiên là biết rõ. Trước khi Dương Kiệt xuất hiện, hàng tháng đều phải sống cuộc sống thắt lưng buột bụng, đừng nói là đan dược cao đẳng, có đan dược tầm thưởng để phân phát đã là hạnh phúc lắm rồi.
Huống chi bắt đầu từ bây giờ, thành viên trong bang sẽ được hưởng phúc lợi bằng những viên đan dược cao cấp hàng ngày hàng tháng, cho dù không cần sử dụng tới, mang ra thương hội bán cũng là một nguồn thu nhập không nhỏ đấy chứ.
Và nghe lời Hoàng Dung và Cửu thúc hứa hẹn, đan dược cao cấp này sẽ được cung cấp mãi mãi không dứt, chỉ cần một lòng một dạ cống hiến cho bang hội, mọi phúc lợi đều được hưởng một cách xứng đáng.
Hoàng Dung và Cửu thúc đã chơi một vốn khiến Cao Văn Vũ có chút trở tay không kịp. Đối với việc này, lúc này hắn cũng không biết dùng lời lẽ nào để phản bác chống đối.
Mày muốn chống đối? Có ngon thì móc túi bỏ ra cả trăm triệu linh thạch cống hiến cho bang hội đi, lúc đó ngươi muốn chống đối thế nào cũng được. Còn nếu không đủ sức làm thế ư? Vậy thì hãy câm cái miệng lại đứng sang một bên chơi nè.
Nếu như bảo Cao Văn Vũ bỏ ra cả trăm triệu linh thạch cống hiến cho bang hội cũng không phải là không thể, chỉ là, chỉ có thằng ngu mới đứng ra lúc này. Anh chỉ là một thành viên tầm thường, hàng tháng thu nhập vài ngàn, vài chục ngàn linh thạch, tự nhiên ở đâu lấy ra hơn cả trăm triệu đổ vào bang, không có vấn đề mới là chuyện lạ á.
Tuy muốn lật đổ Dương Kiệt, nhưng Cao Văn Vũ không bao giờ nóng đầu mất hết cả lý trí bất chấp tất cả, như thế chẳng khác nào khiến công sức của mình bỏ ra trước kia đổ sông đổ biển hết sao??
Bình tĩnh ~~!!! Nóng nảy là ác quỷ, là kẻ thù của chúng ta!!
Cuối cùng hắn cũng chỉ biết ngậm đắng nuốt cay tiếp tục âm thầm núp ở bóng tối nếm vết thương, đồng thời tiếp tục hóa thân thành con rắn độc không ngừng rình rập Dương Kiệt phạm lỗi để có thể ra tay nhổ đi cái gai trong mắt của mình.
còn vấn đề lo sợ bị đồng phạm khai ra mình là chủ mưu. Hoàn toàn không cần phải lo lắng vấn đề đó cả. Với số tiền đủ lớn bỏ ra, thậm chí mua tiên cũng được, cộng thêm những lời hăm dọa đàn áp, đối phương có điên mới dám đi khai ra Cao Văn Vũ mới là chủ mưu trong vụ " đảo chánh" này.
Nội bộ lủng củng được Hoàng Dung và Cửu thúc nhanh chóng dập tắt, ai nấy đều mang theo tâm trạng phấn khích về tìm mẹ mình, kết thúc một cách chóng váng hoàn hảo.
Lúc này Dương Kiệt đang tập trung cung cấp chân nguyên vào Càn Khôn Tháp để luyện đan, hoàn toàn không biết rằng suýt chút nữa thì xảy ra một “ cuộc đảo chánh” suốt chút nữa lật đổ mình.
Mười ngày nhanh chóng trôi qua, một lò Đại Kim Sáng Dược đã luyện chế hoàn thành và xuất lò. Tất nhiên, lần này tất cà đều nằm ở phẩm chất cao đẳng, không bị hố như lúc ban đầu.
Cộc cộc ~~~~~~~~~~!!!
Trong lúc Dương Kiệt định tiếp tục luyện tiếp Đại Phục Khí đan, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.
Đúng là cần thuốc tiêu thật.
Dương Kiệt phóng nụ cười cười trên đau khổ của người khác về phía Hao Thiên Khuyển, trong lòng sảng khoái vui vẻ vô cùng.
Cho đáng đời con cẩu “ phản chủ”!
“ úi da đau, con cẩu xực kia, sao ngươi lại cắn ta ~~~~~~~!!!” Dương Kiệt vừa mới lộ ra cười chế giễu đối Phương, Hao Thiên Khuyển đã trực tiếp lao tới cắn thẳng vào chân anh ta, tựa như muốn trút hết nỗi oan ức của mình ra vậy.
tiếng gào thét như con heo bị giết thịt đã khiến mọi ánh mắt trong đại sảnh đều tập trung hết về phía anh ta, có không ít người không kìm được bật cười trước cảnh tượng " thê thảm" của anh ta.
“ lucky không được, mau nhả ra mau ~~~!!!” Hoàng Dung và thập nhị công chúa giật mình hoảng hốt trước hành động của Hao Thiên Khuyển, vội vã lao tới ngăn cản kéo Hao Thiên Khuyển ra khỏi chân của Dương Kiệt.
“ Sao thế lucky, đói rồi hả? Chắc là thuốc tiêu ngươi vừa mới ăn đã phát huy tác dụng rồi nhi? nhưng cho dù muốn ăn đi nữa cũng không được cắn tầm bậy như vậy chứ? Chỗ đó dơ bẩn lắm, không ăn được đâu, về, về phủ ta sẽ bảo người mang thức ăn cho ngươi ngay lập tức.” Lẽ ra Dương Kiệt còn tỏ ra cảm kích thập nhị công chúa nhanh chân lao tới giải cứu mình thoát khoải răng hàm gớm ghiếc của con cẩu xực đó, nhưng khi nghe xong lời nói trấn an Hao Thiên Khuyển của đối phương, sắt mặt không kềm được trầm đen như than.
Mẹ kiếp ~~!!! Cái gì mà chỗ đó dơ bẩn, cô nói rõ cho ta xem nào ~~~!!
Còn Hao Thiên Khuyển nghe tới từ thức ăn, không kìm được run bắn người lên, suýt chút nữa quay đầu bỏ chạy nếu như không phải thập nhị công chúa nhanh tay ôm chặt lấy nó lại.
“ Hoàng Dung tỷ tỷ, muội phải về phủ lo cho lucky ăn uống đây, hẹn hôm khác gặp lại nhé.” Thập nhị công chúa không ngừng dùng tay vuốt ve trên cơ thể Hao Thiên Khuyển để trấn an nó, đồng thời quay sang Hoàng Dung mỉn cười nói lời từ biệt.
“ Ừ, ừ, muội cứ về trước đi, nhưng đi đường nhớ cẩn thận nhé.” Hoàng Dung nãy giờ cố gắng kìm nén tới nỗi đỏ phồng cả khuôn mặt để không cười phá lên, ngật đầu đáp lời.
“ Hoàng Dung tỷ tỷ hãy yên tâm, về thôi lucky, lần này ta sẽ chuẩn bị luôn hai khẩu phần cho ngươi, tội nghiệp, đói quá nên cắn bậy bạ không à. Nhớ nhé, sau này có đói thì nói cho ta biết, tuyệt đối không được làm vậy nữa nhé.” Thập nhị công chúa mang theo nụ cười ngây thơ thương yêu không ngừng “ dậy bảo” sủng vật của mình, sau đó kéo lấy dây xích xích trên cổ Hao Thiên Khuyển dẫn nó về nhà.
Hao Thiên Khuyển khóc không thành tiếng, không ngờ chỉ vì một cú cắn trả thù mà sắp tới mình phải hứng chịu sự khốn khổ đáng sợ sắp diễn ra. Nên nhớ lần này không phải khẩu phần ăn như thường ngày, mà là gấp đôi đấy!!!
Nghĩ tới hai núi “ cao lương mỹ vị” ở trước mặt, Hao Thiên Khuyển đã muốn ngất xỉu tại chỗ rồi. Nếu nhớ không lầm thì hình như mình vừa mới bị ép ăn xong cách nay chưa đầy nửa canh giờ thì phải, giờ lại nữa……
Thêm lần nữa ngật đầu từ biệt cả hai, thập nhị công chúa với điệu bộ tung tăng nhảy nhót kéo lấy “Lucky” của mình rồi khỏi Vạn Bảo Các dưới sự miễn cưỡng có chút muốn phản kháng của đối Phương.
Người quen cũng đã rời đi, không còn thứ gì khiến cả hai tiếp tục nán lại ở nơi này nữa, nên cũng nhanh chóng theo chân thập nhị công chúa rời khỏi Vạn Bảo Các. Tất nhiên, cả hai còn phải đi lòng vòng ghé thăm những thương hội lớn nhỏ khác ở khu vực gần nay để đẩy đi hết số đan dược còn tồn lại của mình trước khi quay về Địa Cầu Bang.
Đẩy đi hết toàn bộ đan dược còn lại, thu được gần một trăm triệu linh thạch, và giá thu ở mỗi thương hội không đồng đều nhau, có chỗ thu cao hơn Vạn Bảo Các, tất nhiên cũng có chỗ thu giá ngang băng hoặc thậm chí thấp hơn, nhưng nếu thấp hơn không quá nhiều, Dương Kiệt cũng không muốn tốn thêm quá nhiều thời gian, trực tiếp đẩy đi luôn cho nhanh gọn lẹ để còn về tiếp tục công việc luyện đan của mình.
Không thể không tích cực được, đã hứa hẹn với Vạn Phúc mỗi năm cung cấp số lượng lớn đan dược cần thiết, tuyệt đối không được thất hứa với người. Tính của Dương Kiệt một khi không hứa, khi đã hứa thì phải làm được bằng mọi giá. Huống chi càng sớm giúp Vạn Phúc thăng quan tiến chức, Cửu Chuyển Phá Hồn Thạch sẽ càng sớm tới tay mình đấy thôi.
Vừa về tới trang viên, dặn dò Hoàng Dung vài câu xong, tiếp tục trốn vào trong phòng để làm việc.
Tất nhiên, trước khi đi vào “ bế quan”, Dương Kiệt đã để lại gần 70 triệu linh thạch cho Hoàng Dung để dùng làm chi phí hoạt động của bang hội, bản thân chỉ giữ lại một trăm triệu linh thạch bán được sau này mà thôi.
Khi Hoàng Dung mang chiếc nhẫn Càn Khôn chứa đầy đan dược và linh thạch giao cho Cửu thúc, ông ta đã ngơ ngác kinh ngạc tới nỗi không nói lên lời.
Không ngờ!! Không ngờ vị bang chủ của mình có thể luyện đan thật! Đã vậy còn là đan dược đạt phẩm chất cao cấp nữa chứ.
Tầm quan trọng của Dương Kiệt đã bắt đầu lớn dần trong tâm trí của Cửu thúc, xem ra ông ta đã bắt đầu chấp nhận và nhìn nhận vị bang chủ của mình một cách chân thành, không còn miễn cưỡng như trước kia nữa.
Cửu thúc vui mừng phấn khích nhận lấy chiếc nhẫn Càn Khôn đó, vậy là trong thời gian dài không cần phải sầu não vấn đề kinh phí hoạt động trong bang hội, thậm chí có thể thu nạp phát triễn thêm cho bang hội nữa là.
Tất nhiên, Cửu thúc bắt đầu thành tâm chấp nhận Dương Kiệt là bang chủ đích thực của bang hội, không có nghĩa những thành viên ở phía dưới đều nhìn nhận anh ta.
Phải biết rằng trong thời gian gần nay trong bang đã bắt đầu xuất hiện nhiều tiếng nói không tốt về Dương Kiệt.
Bang chủ gì mà từ lúc xuất hiện tới giờ, số lần xuất hiện trước mặt bang chúng chỉ nếm trên đầu ngón tay của một bàn tay, không có đóng góp, không có hành động dẫn dắt bang hội đi làm nhiệm vụ phát triễn bang hội, khiến không ít người trong bang bắt đầu tỏ ra bất bình và phẫn nộ trước sự vô trách nhiệm của vị bang chủ của mình.
Đặc biệt là tên Cao Văn Vũ, dường như cảm thấy cơ hội đã tới, lập tức âm thầm lén lút mua chuộc một vài thành viên trong bang, không ngừng khiêu khích, bới móc và khuếch đại sự vô trách nhiệm của bang chủ trong lòng các thành viên khác trong bang, thậm chí thúc đẩy thành viên phát động phong trào “ biểu tình phản đối” yêu cầu thay đổi bang chủ, đuổi cổ Dương Kiệt ra khỏi Địa Cầu Bang nữa kìa.
Lúc ban đầu Hoàng Dung và Cửu thúc chỉ cho rằng thành viên phía dưới có chút bất mãn than phiền vài câu mà thôi, nên cũng không để ý tới quá nhiều. Nhưng khi phát hiện tình hình ngày càng trở nên tồi tệ, biết rằng không thể ngồi yên nữa, lập tức triệu tập toàn bộ thành viên trong Địa Cầu Bang lại để mở cuộc họp đính chính cho sự “ quan trọng” của Dương Kiệt.
Đối diện những lời than phiền của các thành viên, Hoàng Dung không cần phải giải thích dài dòng lôi thôi, trực tiếp ném ra chiếc nhẫn Càn Khôn chứa đầy đan dược và linh thạch mà Dương Kiệt giao cho. Nói rõ rằng đây chính là thành quả của bang chủ để lại trong thời gian hai tháng xuất hiện, nói rằng anh ta không phải không làm việc, mà là đang bận học hỏi và phù trợ vị “ sư phụ” của mình trong việc luyện đan. Và nhẫn chứa đầy Đan Dược và linh thạch này, chính là phần thưởng do vị “ sư phụ” để lại cho công sức Dương Kiệt đã bỏ ra trong thời gian gần nay, và tất cả những thứ đó, anh ta đã đóng góp hết vào trong kinh phí hoạt động của bang hội.
Nghe xong lời giải thích của Hoàng Dung, thành viên trong bang hội lập tức tinh thần phấn chấn phấn khích reo hò.
Thì ra phía sau bang hội của chúng ta có một vị luyện đan đại sư chống lưng, và bang chủ của chúng ta là học trò của vị luyện đan đại sư đó. Thì ra bang chủ của chúng ta không phải không làm việc, không phải không có trách nhiệm, mà chỉ là anh ta đóng góp cống hiến cho bang hội một cách âm thầm mà thôi.
Không ít thành viên bắt đầu cảm thấy xấu hổ hổ thẹn vì đã nghi ngờ bang chủ của mình, không ngừng buông lời xin lỗi đồng thời hứa hẹn sau này sẽ hết lòng tận trung tận lực vì Địa Cầu bang, vì bang chủ “ đáng kính” của chúng ta.
con người là vậy, không cần biết ai là ai, nếu như anh có thể mang lại lợi ích to lớn cho mọi người, họ chắc chắn sẽ hết lòng tôn kính và ủng hộ người đó hết mình, chứ tựa như sự hiểu lầm mới nay của các thành viên, bang chủ chỉ là một tên vô dụng không công rỗi nghề, không mang lại bất kỳ công lao lợi ích cho bang hội, cho dù đối phương có là bang chủ đi nữa, các thành viên cũng sẽ vùng lên phản đối lật đổ không thương tiếc.
nói thẳng ra là giữa chúng ta không có chút tình cảm máu mủ ruột thịt gì cả. Gắn kết với nhau chỉ là vì lợi ích mà thôi. Thậm chí không ít quan hệ tình cảm ruột thịt còn không thoát khỏi hai từ " lợi ích", sẵn sàng đâm chém lẫn nhau đấy chứ.
Và Không ai dám nghi ngờ lời giải thích của Hoàng Dung có sự giả dối hay do cô ta tự móc túi tiền ra để bao che và nâng tầm cho Dương Kiệt.
Tình hình của Địa Cầu Bang như thế nào, thành viên trong bang tất nhiên là biết rõ. Trước khi Dương Kiệt xuất hiện, hàng tháng đều phải sống cuộc sống thắt lưng buột bụng, đừng nói là đan dược cao đẳng, có đan dược tầm thưởng để phân phát đã là hạnh phúc lắm rồi.
Huống chi bắt đầu từ bây giờ, thành viên trong bang sẽ được hưởng phúc lợi bằng những viên đan dược cao cấp hàng ngày hàng tháng, cho dù không cần sử dụng tới, mang ra thương hội bán cũng là một nguồn thu nhập không nhỏ đấy chứ.
Và nghe lời Hoàng Dung và Cửu thúc hứa hẹn, đan dược cao cấp này sẽ được cung cấp mãi mãi không dứt, chỉ cần một lòng một dạ cống hiến cho bang hội, mọi phúc lợi đều được hưởng một cách xứng đáng.
Hoàng Dung và Cửu thúc đã chơi một vốn khiến Cao Văn Vũ có chút trở tay không kịp. Đối với việc này, lúc này hắn cũng không biết dùng lời lẽ nào để phản bác chống đối.
Mày muốn chống đối? Có ngon thì móc túi bỏ ra cả trăm triệu linh thạch cống hiến cho bang hội đi, lúc đó ngươi muốn chống đối thế nào cũng được. Còn nếu không đủ sức làm thế ư? Vậy thì hãy câm cái miệng lại đứng sang một bên chơi nè.
Nếu như bảo Cao Văn Vũ bỏ ra cả trăm triệu linh thạch cống hiến cho bang hội cũng không phải là không thể, chỉ là, chỉ có thằng ngu mới đứng ra lúc này. Anh chỉ là một thành viên tầm thường, hàng tháng thu nhập vài ngàn, vài chục ngàn linh thạch, tự nhiên ở đâu lấy ra hơn cả trăm triệu đổ vào bang, không có vấn đề mới là chuyện lạ á.
Tuy muốn lật đổ Dương Kiệt, nhưng Cao Văn Vũ không bao giờ nóng đầu mất hết cả lý trí bất chấp tất cả, như thế chẳng khác nào khiến công sức của mình bỏ ra trước kia đổ sông đổ biển hết sao??
Bình tĩnh ~~!!! Nóng nảy là ác quỷ, là kẻ thù của chúng ta!!
Cuối cùng hắn cũng chỉ biết ngậm đắng nuốt cay tiếp tục âm thầm núp ở bóng tối nếm vết thương, đồng thời tiếp tục hóa thân thành con rắn độc không ngừng rình rập Dương Kiệt phạm lỗi để có thể ra tay nhổ đi cái gai trong mắt của mình.
còn vấn đề lo sợ bị đồng phạm khai ra mình là chủ mưu. Hoàn toàn không cần phải lo lắng vấn đề đó cả. Với số tiền đủ lớn bỏ ra, thậm chí mua tiên cũng được, cộng thêm những lời hăm dọa đàn áp, đối phương có điên mới dám đi khai ra Cao Văn Vũ mới là chủ mưu trong vụ " đảo chánh" này.
Nội bộ lủng củng được Hoàng Dung và Cửu thúc nhanh chóng dập tắt, ai nấy đều mang theo tâm trạng phấn khích về tìm mẹ mình, kết thúc một cách chóng váng hoàn hảo.
Lúc này Dương Kiệt đang tập trung cung cấp chân nguyên vào Càn Khôn Tháp để luyện đan, hoàn toàn không biết rằng suýt chút nữa thì xảy ra một “ cuộc đảo chánh” suốt chút nữa lật đổ mình.
Mười ngày nhanh chóng trôi qua, một lò Đại Kim Sáng Dược đã luyện chế hoàn thành và xuất lò. Tất nhiên, lần này tất cà đều nằm ở phẩm chất cao đẳng, không bị hố như lúc ban đầu.
Cộc cộc ~~~~~~~~~~!!!
Trong lúc Dương Kiệt định tiếp tục luyện tiếp Đại Phục Khí đan, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.