Chương 430: Dự Tiệc
JunWei
08/07/2020
“ Chỉ là, tiệc chiêu đãi gì gì đó do tên Thẩm Đại Hải tổ chức sắp tới, không có vấn đề gì chứ??”
Dương Kiệt vẫn còn tỏ ra lo lắng thận trọng lên tiếng hỏi.
Không phải lo cho bản thân và Bàng Thống, chính là lo cho Xích gia sẽ bị Thẩm gia mượn cơ hội lần này đàn áp và sỉ nhục trước mặt thiên hạ, điều đó tuyệt đối không thể chấp nhận được vào thời điểm, ngay đúng thời điểm nhạy cảm Xích gia đang chuyển vùng vươn lên.
“ chúa công xin hãy yên tâm, thuộc hạ đã chuẩn bị sẵn một màn kịch hấp dẫn dành cho Thẩm gia, chắc chắn Thẩm Đại Hải sẽ cảm thấy “ thích thú” vô cùng.”
Khi nhấn mạnh từ “ thích thú vô cùng”, Bàng Thống nở nụ cười khè nguyên hàm răng vàng khè của mình ra, trông kinh dị vô cùng.
“ Vậy thì, lần này có cần ta đi theo không???” Dương Kiệt tỏ ra thích thú, trong đầu bắt đầu tưởng tượng ra cảnh Thẩm Đại Hải bị Bàng Thống chơi xỏ quay như chong chóng, vẻ mặt khi tự mình lấy đá chọi vào chân mình của lão khi ấy chắc sẽ thú vị lắm đây.
“ chỉ là chuyện nhỏ, nếu như chúa công có hứng thú thì có thể cùng thuộc hạ đi tham dự cũng được.” “ Thôi, thôi, hỏi thế thôi chứ ba cái tiệc tùng xã giao này ta không có hứng thú, chẳng thà dành thời gian ở nhà với Mộ Dung, Dung nhi và Khang nhị của ta còn có lý hơn.”
" vả lại, chú Tín đang hối thúc sản lượng đan dược xuất lò tháng này mà ta vẫn chưa đạt được chỉ tiêu, đúng là khổ cái thân già này quá đi thôi ~~~!
Mỗi lần nghĩ tới cảm giác như muốn nổi điên lên khi ngồi im một mình trước Càn Khôn Tháp, sắc mặt của Dương Kiệt như muốn sụp đổ ngay tại chỗ.
" hì hì, người tài năng luôn bận rộn với công việc, càng vất vả công lao càng lớn, thử hỏi hiện giờ ngoài chúa công ra, còn ai có thể đảm nhận nhiệm vụ quan trọng này nữa chứ??" Bàng Thống không quen tâng bốc Dương Kiệt lên tận mây xanh.
nghe xong lời khen có cánh của thuộc hạ, lỗ mũi của Dương Kiệt như muốn phồng lên, há há cười ba lớn ba hoa rằng ta không làm thì còn ai làm được nữa đây, yên tâm, tất cả mọi chuyện để ta giải quyết.
Con heo được cổ vũ sẽ dám trèo cây, Dương Kiệt được khen ngợi sẽ cắm đầu vào làm việc cật lực như một con mọi mà không hề hay biết.
Đúng là đồ ngốc mà ~~~~!!
Năm ngày sau khi thông tin chính thức tân thành chủ đã hoàn toàn tiếp quản thành chủ phủ lan truyền khắp Sơn Hải thành. Thẩm gia đang tất lực thu xếp chuẩn bị cho buổi tiệc “ chào đón” vị tân thành chủ bí ẩn cho tới lúc này vẫn chưa công khai mặt mũi trước công chúng này.
Và ngày in trên thiệp mời đã tới, các gia tộc thế lực nằm trong danh sách mời gọi đã bắt đầu chuẩn bị ăn mặc chỉnh tề và quà cáp đầy đủ di chuyển nhanh về phía Thẩm phủ, nơi chuẩn bị diễn ra tiệc chào đón vị tân thành chủ.
Tuy tiệc chiêu đãi sẽ bắt đầu vào chiều tối, nhưng trời vừa mới tờ mờ sáng, người hầu trong phủ đã phải dậy sớm chạy xuôi chạy ngược cho khâu chuẩn bị, không chỉ rượu ngon và sơn hào hải vị đầy đủ, còn phải sắp xếp bố trí lại các đồ vật trang trí trong hội trường, vị trí chỗ ngồi và từng người được điều phái hầu gái hầu rượu phụ trách hầu bàn theo vị trí cố định được định sẵn, chỉ một sai sót nhỏ xảy ra thôi cũng đã có thể định đoạt quyết định tương lai của đám người hầu phụ trách công việc này, nên không ai dám lơ là, chuẩn bị sẵn tinh thần thận trọng tỷ mỉ nhất có thể.
Gần quá trưa, trước cửa lớn Thẩm phủ đã bắt đầu xuất hiện xe ngựa sang trong đưa đón các vị gia chủ bang chủ được mời tới tham dự tấp nập tụ tập về nay.
Tiệc chiêu đãi này không nhỏ, số khách mời có thể lên tới cả trăm, đó là chưa kể người nhà hay người hầu đi cùng, nên phía Thẩm gia sắp xếp thời gian trên thiệp mời của các vị khách để họ có mặt theo mốc thời gian định sẵn là điều hiển nhiên để không phải rơi vào cảnh chen lấn quá tải và hỗn loạn.
Tất nhiên, những vị khách được yêu cầu tới sớm chỉ là những vị khách không quá quan trọng, chỉ thuộc tầng lớp thế lực tầm trung trong thành, được mời tới tham dự đã là vinh hạnh lắm rồi, lấy đâu ra tư cách ý kiến ý cò về sự sắp xếp theo thời gian từ phía Thẩm gia chứ??
Chỉ những gia tộc thế lực cao cấp, mới có thể chủ động thời gian, không cần phải chịu cảnh cực hình trời nắng chang chang mà phải nắng nôi lặn lội tới Thẩm gia.
Một sự phân biệt đối xử công khai, nhưng ai dám lên tiếng chỉ trích Thẩm gia nào???
Và phía Thẩm gia cũng không đối xử tệ bạc quá đáng với những vị khách tới sớm, sau khi được hướng dẫn dẫn dắt vào vị trí chỗ ngồi đã chỉ định, rượu ngon thịt ngon nhanh chóng được mang lên, thậm chí chuẩn bị cả tiết mục múa hát chiêu đãi, nên chút bức xúc khó chịu trong lòng của những vị khách bị “ ép” tới sớm lập tức tan biến theo chiều gió, chìm đắm trong sự hưởng thụ “ khó quên” do Thẩm gia mang lại.
Thời gian thấp thoáng trôi qua, các gia tộc lớn nhỏ lần lượt có mặt đầy đủ, ngay cả Chu gia, thân gia mật thiết nhất, và còn là “ tiểu đệ không công khai” của Thẩm gia, cũng đã có mặt đúng giờ.
Là một trong tam đại gia tộc, và còn có quan hệ thân thiết với người chủ trì, tất nhiên là được sắp xếp ngồi ngang vị trí cao quý nhất trong đám khách mời, ngay bên cạnh bàn tiệc của gia chủ Thẩm gia, để chứng tỏ cho địa vị và quan hệ đồng lòng đoàn kết của hai gia tộc hùng mạnh nhất nhì trong Sơn Hải thành, cũng là một cách dằn mặt đám khách mời có mặt tại buổi tiệc.
Hai gia tộc hùng mạnh liên minh với nhau, các ngươi cho dù có suy nghĩ gì đi nữa cũng phải tự lượng lại sức mình có đủ gánh chịu cơn thịnh nổ của bọn ta hay không!!
Khách mời đã gần như có mặt đầy và chật cứng ghế ngồi, nhưng ánh mắt của tất cả những người có mặt tại hiện trường đều đổ dồn hết vào một vị trí ghế ngồi nằm ngay sát cửa vào còn đang bỏ trống.
Chỗ ngồi dành riêng cho Xích gia ~~~~~~!!!
Biết rõ trong số khách mời có cả đối thủ không đội trời chung của Thẩm gia ( trước đó), và tất cả các ghế ngồi trong phòng tiệc đã chật cứng, chỉ còn duy nhất hai vị trí còn đang bỏ trống chính là một bàn nằm ngay phía hàng dưới của vị trí bàn tiệc của Chu gia, chỉ có thể được xem là địa vị tầng lớp thứ hai xếp sau Thẩm gia và Chu gia. Còn lại một vị trí chỗ ngồi duy nhất còn trống, chính là ngay vị trí lối ra vào, bị xếp ngồi ở vị trí có phần " sỉ nhục" này, thậm chí bị xem là không thể sánh bằng với các gia tộc thế lực tầm trung trong Sơn Hải thành nữa là.
Tuy Thẩm gia có ý định dằn mặt với tân thành chủ, điều này ai cũng biết, nhưng tuyệt đối không dám sỉ nhục đối phương bằng cách sắp xếp vị trí chỗ ngồi ngay lối ra vào. Dù sao thì người ta cũng là người của phía triều đình phái xuống, muốn dằn mặt đàn áp không phải điều gì quá to tát nghiêm trọng, nhưng nếu công khai sỉ nhục quan lại triều đình, thông tin này lan truyền ra tới kinh thành lọt vào tai Ưng Hoàng, cho dù Thẩm gia có Thẩm Thùy Vân chống lưng ở phía sau, cũng sẽ gặp phải vô số rắc rối không đáng có đấy.
Nói cho cùng, Thẩm gia chỉ là một “ thần dân” sinh tồn trong lãnh thổ của vương triều Thiên Ưng, trừ khi dám đứng ra công khai tạo phản, nếu không thì có cho vàng cũng không dám đắc tội phía triều đình nếu như còn muốn lành lặn sinh tồn và phát triễn.
Ghế ngồi phía dưới Chu gia chắc chắn là dành cho vị tân thành chủ, vậy thì chỉ còn lại duy nhất ghế ngồi ngay sát lới vào, không cần phải hỏi cũng đủ biết chỗ đó dành cho ai rồi.
Thẩm gia muốn sỉ nhục Xích gia đây mà ~~~~!!!
Không ít người đã bắt đầu tỏ ra hứng thú cuộc đối đầu giữa Thẩm gia và Xích gia sắp đổ ra, chỉ là, Xích gia sẽ nhận lời mời tới tham dự buổi tiệc chiêu đãi ngày hôm nay chứ???
nếu như là những buổi tiệc thông thường, Xích gia từ chối không có mặt thì không có gì quá bất ngờ, nhưng buổi tiệc hôm nay là buổi tiệc chào đón ra mặt vị tân thành chủ. Nếu như Xích gia không nhận lời mời tham dự, vậy chẳng khác nào gián tiếp đắc tội vị tân thành chủ vì đã không nể mặt người ta, thậm chí gián tiếp đẩy vị tân thành chủ về phía Thẩm gia, đó tuyện đối không phải điều hay ho gì rồi.
Cho nên dù muốn nay không muốn, Xích gia chắc chắn phải có mặt trong buổi tiệc ngày hôm nay nếu như không muốn thất thế hoàn toàn trước Thẩm gia.
Tuy Xích gia đang có dấu hiệu hồi sinh sau buổi lễ công bố sản phẩm đan dược độc quyền, nhưng với sản lượng hiện giờ, chỉ giúp cho Xích gia thoát khỏi tình trạng phá sản và khá khẩm hơi đôi chút, muốn đảo ngược tình thế vượt qua một Thẩm gia được hậu thuẫn bởi một quả núi khổng lồ, còn một thời gian dài phải đi đấy.
Quả nhiên đúng như suy đoán của đại đa số người, trong lúc buổi tiệc đang diễn ra trong bầu không khí sôi nổi bởi rượu ngon thịt lạ, mỹ nữ múa hát vây quanh, một chủ quản phụ trách tiếp đón khách ngày hôm nay mang theo vẻ hấp tấp hối hả từ bên ngoài chạy vào, bước tới bên cạnh Thẩm Đại Hải đang cười đùa với gia chủ Chu gia ngồi ngay bên cạnh mình thì thầm nói nhỏ vài câu.
“ Chính là chờ thời khắc này đây.” Nghe xong lời bẩm báo của chủ quản, đôi mắt của Thẩm Đại Hải rực sáng, miệng cười lạnh nói.
“ mọi người, Xích gia chủ đã có mặt tại buổi tiệc chào đón do Thẩm gia chúng tôi chủ trì ngày hôm nay, chúng ta hãy cùng bước ra chào đón vị tân gia chủ tuổi trẻ tài cao trong lời đồn này nào.”
Thẩm Đại Hải đứng bật dậy, hai tay dang ra làm ra động tác yêu cầu mọi người tạm thời giữ yên lặng, sau đó mỉn cười nói lớn.
“ ồ, Xích gia chủ đã tới rồi sao??” “ hừ, một tên tân gia chủ non choẹt sợ lông cánh còn chưa mọc đầy cần gì phải làm phiền tới Thẩm gia chủ đích thân đi mời chứ??? Chỉ cần cho một người hầu dẫn vào chỗ ngồi là được rồi.” “ Ôi dào, dù gì cũng là gia chủ của một trong tam đại gia tộc, tuy vị tân gia chủ này còn non trẻ, nhưng địa vị của Xích gia còn đó, ít nhiều cũng phải nể mặt đôi chút, không phải sao??” “ các hạ nói đúng, chúng ta hãy cùng Thẩm gia chủ đi chào đón vị tân gia chủ của Xích gia này nào.”
Khi nghe được thông báo Xích gia chủ đã có mặt tham dự buổi tiệc, bầu không khí trong hội tiệc nhanh chóng được hâm nóng lên ngay tức khắc, không ít lời lẽ khinh thường chế giễu xuất phát từ những gia tộc thân Thẩm gia, cũng có không ít người trung lập đứng ra nói đỡ vài câu, nhưng đại đa số đều mang theo tâm lý “ xem phim”, muốn xem xem một trong tam đại gia tộc lâu đời như Xích gia khi bị Thẩm gia hạ nhục sẽ có phản ứng như thế nào.
Vùng lên phản kháng??? Hay là cúi đầu nhịn nhục?? sẽ vô cùng thú vị rồi đây.
“ Chu huynh, sẽ cùng tại hạ ra đón tiếp vị tân gia chủ của Xích gia chứ???” “ Vô cùng vinh hạnh thưa Thẩm huynh.” “ hahaha, đi, chúng ta cùng đi nào ~~~~~!!!”
Thẩm Đại Hải và “ tiểu đệ” Chu gia chủ đã rời khỏi bàn tiệc của mình bước thẳng ra khỏi phòng tiệc để “ đón tiếp” Xích Hạo Tín, không cần phải nhắc nhở, những vị khách mời cũng vô cùng biết điều theo chân phía sau, ngoài ra, mang theo tâm lý tò mò phấn khích muốn xem thử Thẩm Đại Hải sẽ tung đòn phủ đầu gì và Xích Hạo Tín sẽ đáp trả như thế nào.
“ hahaha, Xích gia chủ nhận lời mời tham dự buổi tiệc do chúng tôi chủ trì hôm nay, quả thật là vinh dự to lớn cho Thẩm gia chúng tôi.”
Thẩm Đại Hải dẫn theo đám đông bước ra tới sân vườn rộng lớn phía trước phòng tiệc, cũng là lúc Xích Hạo Tín được người hầu dẫn từ bên ngoài bước vào, sau thoáng bất ngờ trước sự trẻ trung của Xích Hạo Tín, Thẩm Đại Hải nhanh chóng há há cười lớn, như một người bạn lâu năm không gặp, nhiệt tình dang rộng hai tay bước tới như muốn ôm choàng Xích Hạo Tín vào người để bày tỏ sự vui mừng của mình.
“ tại hạ Xích Hạo Tín, tân gia chủ của Xích gia, rất hân hạnh được gặp mặt Thẩm gia chủ.”
Xích Hạo Tín tất nhiên là không bao giờ để đối phương ôm choàng lấy mình ( mặc dù biết rõ đối phương chắc chắn không bao giờ làm thế thật), nhanh chóng hai tay giơ ra phía trước chắp tay thi lễ, cản lại không đối phương áp sát tới mình, đồng thời không tỏ ra thất lễ khi lên tiếng chủ động chào hỏi.
Đôi mắt của Thẩm Đại Hải lóe qua tia sáng dị thường, ngẩng cao đầu há há cười lớn, không ngừng dùng tay vỗ nhẹ lên vai của Xích Hạo Tín vừa cười vừa nói: “ tốt lắm, tốt lắm, đúng là thiếu niên anh hùng, Xích gia chủ còn trẻ tuổi đã là gia chủ của một gia tộc, chả bù với lũ già tụi này, đã bị bào mòn hết không ít nhuệ khí của thời trai trẻ hết rồi, giờ chỉ mong được an phận hưởng thụ cuộc sống an nhàn mà thôi, Sơn Hải thành sau này trông mong vào các cậu đấy.”
Giọng điệu của Thẩm Đại Hải như tiền bối dạy dỗ hậu bối, chủ nhân khen ngợi thuộc hạ, vô hình chung đè ép Xích Hạo Tín thấp hơn mình một cái đầu, mặc dù trên danh nghĩ gia chủ của tam đại gia tộc ngang hàng như nhau.
“ không dám, không dám, tại hạ mới chân lướt chân ráo ngồi lên chức vị gia chủ của một gia tộc, sau này còn phải học hỏi nhiều kinh nghiệm của các vị tiền bối, hy vọng Thẩm gia chủ không nề phiền hà giúp đỡ dạy bảo ạ.”
Xích Hạo Tín trở nên khách sáo tới lạ thường, lời nói như vẻ chấp nhận cúi đầu và nâng tầm Thẩm gia lên một bậc cao hơn với mình.
Chẳng lẽ Xích gia đã bị Thẩm già đàn áp tới nỗi xảy ra ám ảnh, sợ hãi không dám phản kháng, nên lúc này chủ động hạ giọng để lấy lòng Thẩm gia sao???
Nghĩ tới điều đó, không ít người, đặc biệt là các gia tộc thân Thẩm gia không tự chủ lộ ánh mắt và vẻ mặt đầy khinh thường chế giễu dành cho Xích Hạo Tín.
Ngay cả vào thời khắc khó khăn nhất, cựu gia chủ Xích Trung Nghĩa cũng chưa từng xuống nước hạ mình như lúc này, xem ra Xích gia đã không còn là Xích gia của trước kia, ắt sau này cũng sẽ trở thành một con chó ngoan ngoãn theo sau Thẩm gia vẫy đuôi mà thôi.
Dương Kiệt vẫn còn tỏ ra lo lắng thận trọng lên tiếng hỏi.
Không phải lo cho bản thân và Bàng Thống, chính là lo cho Xích gia sẽ bị Thẩm gia mượn cơ hội lần này đàn áp và sỉ nhục trước mặt thiên hạ, điều đó tuyệt đối không thể chấp nhận được vào thời điểm, ngay đúng thời điểm nhạy cảm Xích gia đang chuyển vùng vươn lên.
“ chúa công xin hãy yên tâm, thuộc hạ đã chuẩn bị sẵn một màn kịch hấp dẫn dành cho Thẩm gia, chắc chắn Thẩm Đại Hải sẽ cảm thấy “ thích thú” vô cùng.”
Khi nhấn mạnh từ “ thích thú vô cùng”, Bàng Thống nở nụ cười khè nguyên hàm răng vàng khè của mình ra, trông kinh dị vô cùng.
“ Vậy thì, lần này có cần ta đi theo không???” Dương Kiệt tỏ ra thích thú, trong đầu bắt đầu tưởng tượng ra cảnh Thẩm Đại Hải bị Bàng Thống chơi xỏ quay như chong chóng, vẻ mặt khi tự mình lấy đá chọi vào chân mình của lão khi ấy chắc sẽ thú vị lắm đây.
“ chỉ là chuyện nhỏ, nếu như chúa công có hứng thú thì có thể cùng thuộc hạ đi tham dự cũng được.” “ Thôi, thôi, hỏi thế thôi chứ ba cái tiệc tùng xã giao này ta không có hứng thú, chẳng thà dành thời gian ở nhà với Mộ Dung, Dung nhi và Khang nhị của ta còn có lý hơn.”
" vả lại, chú Tín đang hối thúc sản lượng đan dược xuất lò tháng này mà ta vẫn chưa đạt được chỉ tiêu, đúng là khổ cái thân già này quá đi thôi ~~~!
Mỗi lần nghĩ tới cảm giác như muốn nổi điên lên khi ngồi im một mình trước Càn Khôn Tháp, sắc mặt của Dương Kiệt như muốn sụp đổ ngay tại chỗ.
" hì hì, người tài năng luôn bận rộn với công việc, càng vất vả công lao càng lớn, thử hỏi hiện giờ ngoài chúa công ra, còn ai có thể đảm nhận nhiệm vụ quan trọng này nữa chứ??" Bàng Thống không quen tâng bốc Dương Kiệt lên tận mây xanh.
nghe xong lời khen có cánh của thuộc hạ, lỗ mũi của Dương Kiệt như muốn phồng lên, há há cười ba lớn ba hoa rằng ta không làm thì còn ai làm được nữa đây, yên tâm, tất cả mọi chuyện để ta giải quyết.
Con heo được cổ vũ sẽ dám trèo cây, Dương Kiệt được khen ngợi sẽ cắm đầu vào làm việc cật lực như một con mọi mà không hề hay biết.
Đúng là đồ ngốc mà ~~~~!!
Năm ngày sau khi thông tin chính thức tân thành chủ đã hoàn toàn tiếp quản thành chủ phủ lan truyền khắp Sơn Hải thành. Thẩm gia đang tất lực thu xếp chuẩn bị cho buổi tiệc “ chào đón” vị tân thành chủ bí ẩn cho tới lúc này vẫn chưa công khai mặt mũi trước công chúng này.
Và ngày in trên thiệp mời đã tới, các gia tộc thế lực nằm trong danh sách mời gọi đã bắt đầu chuẩn bị ăn mặc chỉnh tề và quà cáp đầy đủ di chuyển nhanh về phía Thẩm phủ, nơi chuẩn bị diễn ra tiệc chào đón vị tân thành chủ.
Tuy tiệc chiêu đãi sẽ bắt đầu vào chiều tối, nhưng trời vừa mới tờ mờ sáng, người hầu trong phủ đã phải dậy sớm chạy xuôi chạy ngược cho khâu chuẩn bị, không chỉ rượu ngon và sơn hào hải vị đầy đủ, còn phải sắp xếp bố trí lại các đồ vật trang trí trong hội trường, vị trí chỗ ngồi và từng người được điều phái hầu gái hầu rượu phụ trách hầu bàn theo vị trí cố định được định sẵn, chỉ một sai sót nhỏ xảy ra thôi cũng đã có thể định đoạt quyết định tương lai của đám người hầu phụ trách công việc này, nên không ai dám lơ là, chuẩn bị sẵn tinh thần thận trọng tỷ mỉ nhất có thể.
Gần quá trưa, trước cửa lớn Thẩm phủ đã bắt đầu xuất hiện xe ngựa sang trong đưa đón các vị gia chủ bang chủ được mời tới tham dự tấp nập tụ tập về nay.
Tiệc chiêu đãi này không nhỏ, số khách mời có thể lên tới cả trăm, đó là chưa kể người nhà hay người hầu đi cùng, nên phía Thẩm gia sắp xếp thời gian trên thiệp mời của các vị khách để họ có mặt theo mốc thời gian định sẵn là điều hiển nhiên để không phải rơi vào cảnh chen lấn quá tải và hỗn loạn.
Tất nhiên, những vị khách được yêu cầu tới sớm chỉ là những vị khách không quá quan trọng, chỉ thuộc tầng lớp thế lực tầm trung trong thành, được mời tới tham dự đã là vinh hạnh lắm rồi, lấy đâu ra tư cách ý kiến ý cò về sự sắp xếp theo thời gian từ phía Thẩm gia chứ??
Chỉ những gia tộc thế lực cao cấp, mới có thể chủ động thời gian, không cần phải chịu cảnh cực hình trời nắng chang chang mà phải nắng nôi lặn lội tới Thẩm gia.
Một sự phân biệt đối xử công khai, nhưng ai dám lên tiếng chỉ trích Thẩm gia nào???
Và phía Thẩm gia cũng không đối xử tệ bạc quá đáng với những vị khách tới sớm, sau khi được hướng dẫn dẫn dắt vào vị trí chỗ ngồi đã chỉ định, rượu ngon thịt ngon nhanh chóng được mang lên, thậm chí chuẩn bị cả tiết mục múa hát chiêu đãi, nên chút bức xúc khó chịu trong lòng của những vị khách bị “ ép” tới sớm lập tức tan biến theo chiều gió, chìm đắm trong sự hưởng thụ “ khó quên” do Thẩm gia mang lại.
Thời gian thấp thoáng trôi qua, các gia tộc lớn nhỏ lần lượt có mặt đầy đủ, ngay cả Chu gia, thân gia mật thiết nhất, và còn là “ tiểu đệ không công khai” của Thẩm gia, cũng đã có mặt đúng giờ.
Là một trong tam đại gia tộc, và còn có quan hệ thân thiết với người chủ trì, tất nhiên là được sắp xếp ngồi ngang vị trí cao quý nhất trong đám khách mời, ngay bên cạnh bàn tiệc của gia chủ Thẩm gia, để chứng tỏ cho địa vị và quan hệ đồng lòng đoàn kết của hai gia tộc hùng mạnh nhất nhì trong Sơn Hải thành, cũng là một cách dằn mặt đám khách mời có mặt tại buổi tiệc.
Hai gia tộc hùng mạnh liên minh với nhau, các ngươi cho dù có suy nghĩ gì đi nữa cũng phải tự lượng lại sức mình có đủ gánh chịu cơn thịnh nổ của bọn ta hay không!!
Khách mời đã gần như có mặt đầy và chật cứng ghế ngồi, nhưng ánh mắt của tất cả những người có mặt tại hiện trường đều đổ dồn hết vào một vị trí ghế ngồi nằm ngay sát cửa vào còn đang bỏ trống.
Chỗ ngồi dành riêng cho Xích gia ~~~~~~!!!
Biết rõ trong số khách mời có cả đối thủ không đội trời chung của Thẩm gia ( trước đó), và tất cả các ghế ngồi trong phòng tiệc đã chật cứng, chỉ còn duy nhất hai vị trí còn đang bỏ trống chính là một bàn nằm ngay phía hàng dưới của vị trí bàn tiệc của Chu gia, chỉ có thể được xem là địa vị tầng lớp thứ hai xếp sau Thẩm gia và Chu gia. Còn lại một vị trí chỗ ngồi duy nhất còn trống, chính là ngay vị trí lối ra vào, bị xếp ngồi ở vị trí có phần " sỉ nhục" này, thậm chí bị xem là không thể sánh bằng với các gia tộc thế lực tầm trung trong Sơn Hải thành nữa là.
Tuy Thẩm gia có ý định dằn mặt với tân thành chủ, điều này ai cũng biết, nhưng tuyệt đối không dám sỉ nhục đối phương bằng cách sắp xếp vị trí chỗ ngồi ngay lối ra vào. Dù sao thì người ta cũng là người của phía triều đình phái xuống, muốn dằn mặt đàn áp không phải điều gì quá to tát nghiêm trọng, nhưng nếu công khai sỉ nhục quan lại triều đình, thông tin này lan truyền ra tới kinh thành lọt vào tai Ưng Hoàng, cho dù Thẩm gia có Thẩm Thùy Vân chống lưng ở phía sau, cũng sẽ gặp phải vô số rắc rối không đáng có đấy.
Nói cho cùng, Thẩm gia chỉ là một “ thần dân” sinh tồn trong lãnh thổ của vương triều Thiên Ưng, trừ khi dám đứng ra công khai tạo phản, nếu không thì có cho vàng cũng không dám đắc tội phía triều đình nếu như còn muốn lành lặn sinh tồn và phát triễn.
Ghế ngồi phía dưới Chu gia chắc chắn là dành cho vị tân thành chủ, vậy thì chỉ còn lại duy nhất ghế ngồi ngay sát lới vào, không cần phải hỏi cũng đủ biết chỗ đó dành cho ai rồi.
Thẩm gia muốn sỉ nhục Xích gia đây mà ~~~~!!!
Không ít người đã bắt đầu tỏ ra hứng thú cuộc đối đầu giữa Thẩm gia và Xích gia sắp đổ ra, chỉ là, Xích gia sẽ nhận lời mời tới tham dự buổi tiệc chiêu đãi ngày hôm nay chứ???
nếu như là những buổi tiệc thông thường, Xích gia từ chối không có mặt thì không có gì quá bất ngờ, nhưng buổi tiệc hôm nay là buổi tiệc chào đón ra mặt vị tân thành chủ. Nếu như Xích gia không nhận lời mời tham dự, vậy chẳng khác nào gián tiếp đắc tội vị tân thành chủ vì đã không nể mặt người ta, thậm chí gián tiếp đẩy vị tân thành chủ về phía Thẩm gia, đó tuyện đối không phải điều hay ho gì rồi.
Cho nên dù muốn nay không muốn, Xích gia chắc chắn phải có mặt trong buổi tiệc ngày hôm nay nếu như không muốn thất thế hoàn toàn trước Thẩm gia.
Tuy Xích gia đang có dấu hiệu hồi sinh sau buổi lễ công bố sản phẩm đan dược độc quyền, nhưng với sản lượng hiện giờ, chỉ giúp cho Xích gia thoát khỏi tình trạng phá sản và khá khẩm hơi đôi chút, muốn đảo ngược tình thế vượt qua một Thẩm gia được hậu thuẫn bởi một quả núi khổng lồ, còn một thời gian dài phải đi đấy.
Quả nhiên đúng như suy đoán của đại đa số người, trong lúc buổi tiệc đang diễn ra trong bầu không khí sôi nổi bởi rượu ngon thịt lạ, mỹ nữ múa hát vây quanh, một chủ quản phụ trách tiếp đón khách ngày hôm nay mang theo vẻ hấp tấp hối hả từ bên ngoài chạy vào, bước tới bên cạnh Thẩm Đại Hải đang cười đùa với gia chủ Chu gia ngồi ngay bên cạnh mình thì thầm nói nhỏ vài câu.
“ Chính là chờ thời khắc này đây.” Nghe xong lời bẩm báo của chủ quản, đôi mắt của Thẩm Đại Hải rực sáng, miệng cười lạnh nói.
“ mọi người, Xích gia chủ đã có mặt tại buổi tiệc chào đón do Thẩm gia chúng tôi chủ trì ngày hôm nay, chúng ta hãy cùng bước ra chào đón vị tân gia chủ tuổi trẻ tài cao trong lời đồn này nào.”
Thẩm Đại Hải đứng bật dậy, hai tay dang ra làm ra động tác yêu cầu mọi người tạm thời giữ yên lặng, sau đó mỉn cười nói lớn.
“ ồ, Xích gia chủ đã tới rồi sao??” “ hừ, một tên tân gia chủ non choẹt sợ lông cánh còn chưa mọc đầy cần gì phải làm phiền tới Thẩm gia chủ đích thân đi mời chứ??? Chỉ cần cho một người hầu dẫn vào chỗ ngồi là được rồi.” “ Ôi dào, dù gì cũng là gia chủ của một trong tam đại gia tộc, tuy vị tân gia chủ này còn non trẻ, nhưng địa vị của Xích gia còn đó, ít nhiều cũng phải nể mặt đôi chút, không phải sao??” “ các hạ nói đúng, chúng ta hãy cùng Thẩm gia chủ đi chào đón vị tân gia chủ của Xích gia này nào.”
Khi nghe được thông báo Xích gia chủ đã có mặt tham dự buổi tiệc, bầu không khí trong hội tiệc nhanh chóng được hâm nóng lên ngay tức khắc, không ít lời lẽ khinh thường chế giễu xuất phát từ những gia tộc thân Thẩm gia, cũng có không ít người trung lập đứng ra nói đỡ vài câu, nhưng đại đa số đều mang theo tâm lý “ xem phim”, muốn xem xem một trong tam đại gia tộc lâu đời như Xích gia khi bị Thẩm gia hạ nhục sẽ có phản ứng như thế nào.
Vùng lên phản kháng??? Hay là cúi đầu nhịn nhục?? sẽ vô cùng thú vị rồi đây.
“ Chu huynh, sẽ cùng tại hạ ra đón tiếp vị tân gia chủ của Xích gia chứ???” “ Vô cùng vinh hạnh thưa Thẩm huynh.” “ hahaha, đi, chúng ta cùng đi nào ~~~~~!!!”
Thẩm Đại Hải và “ tiểu đệ” Chu gia chủ đã rời khỏi bàn tiệc của mình bước thẳng ra khỏi phòng tiệc để “ đón tiếp” Xích Hạo Tín, không cần phải nhắc nhở, những vị khách mời cũng vô cùng biết điều theo chân phía sau, ngoài ra, mang theo tâm lý tò mò phấn khích muốn xem thử Thẩm Đại Hải sẽ tung đòn phủ đầu gì và Xích Hạo Tín sẽ đáp trả như thế nào.
“ hahaha, Xích gia chủ nhận lời mời tham dự buổi tiệc do chúng tôi chủ trì hôm nay, quả thật là vinh dự to lớn cho Thẩm gia chúng tôi.”
Thẩm Đại Hải dẫn theo đám đông bước ra tới sân vườn rộng lớn phía trước phòng tiệc, cũng là lúc Xích Hạo Tín được người hầu dẫn từ bên ngoài bước vào, sau thoáng bất ngờ trước sự trẻ trung của Xích Hạo Tín, Thẩm Đại Hải nhanh chóng há há cười lớn, như một người bạn lâu năm không gặp, nhiệt tình dang rộng hai tay bước tới như muốn ôm choàng Xích Hạo Tín vào người để bày tỏ sự vui mừng của mình.
“ tại hạ Xích Hạo Tín, tân gia chủ của Xích gia, rất hân hạnh được gặp mặt Thẩm gia chủ.”
Xích Hạo Tín tất nhiên là không bao giờ để đối phương ôm choàng lấy mình ( mặc dù biết rõ đối phương chắc chắn không bao giờ làm thế thật), nhanh chóng hai tay giơ ra phía trước chắp tay thi lễ, cản lại không đối phương áp sát tới mình, đồng thời không tỏ ra thất lễ khi lên tiếng chủ động chào hỏi.
Đôi mắt của Thẩm Đại Hải lóe qua tia sáng dị thường, ngẩng cao đầu há há cười lớn, không ngừng dùng tay vỗ nhẹ lên vai của Xích Hạo Tín vừa cười vừa nói: “ tốt lắm, tốt lắm, đúng là thiếu niên anh hùng, Xích gia chủ còn trẻ tuổi đã là gia chủ của một gia tộc, chả bù với lũ già tụi này, đã bị bào mòn hết không ít nhuệ khí của thời trai trẻ hết rồi, giờ chỉ mong được an phận hưởng thụ cuộc sống an nhàn mà thôi, Sơn Hải thành sau này trông mong vào các cậu đấy.”
Giọng điệu của Thẩm Đại Hải như tiền bối dạy dỗ hậu bối, chủ nhân khen ngợi thuộc hạ, vô hình chung đè ép Xích Hạo Tín thấp hơn mình một cái đầu, mặc dù trên danh nghĩ gia chủ của tam đại gia tộc ngang hàng như nhau.
“ không dám, không dám, tại hạ mới chân lướt chân ráo ngồi lên chức vị gia chủ của một gia tộc, sau này còn phải học hỏi nhiều kinh nghiệm của các vị tiền bối, hy vọng Thẩm gia chủ không nề phiền hà giúp đỡ dạy bảo ạ.”
Xích Hạo Tín trở nên khách sáo tới lạ thường, lời nói như vẻ chấp nhận cúi đầu và nâng tầm Thẩm gia lên một bậc cao hơn với mình.
Chẳng lẽ Xích gia đã bị Thẩm già đàn áp tới nỗi xảy ra ám ảnh, sợ hãi không dám phản kháng, nên lúc này chủ động hạ giọng để lấy lòng Thẩm gia sao???
Nghĩ tới điều đó, không ít người, đặc biệt là các gia tộc thân Thẩm gia không tự chủ lộ ánh mắt và vẻ mặt đầy khinh thường chế giễu dành cho Xích Hạo Tín.
Ngay cả vào thời khắc khó khăn nhất, cựu gia chủ Xích Trung Nghĩa cũng chưa từng xuống nước hạ mình như lúc này, xem ra Xích gia đã không còn là Xích gia của trước kia, ắt sau này cũng sẽ trở thành một con chó ngoan ngoãn theo sau Thẩm gia vẫy đuôi mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.