Chương 201: Hắc Ngục Giai
JunWei
24/04/2019
Từ trong tay của ông chủ tiệm có được bản vẽ nhận dạng vật liệu, Dương
Kiệt nhanh chóng quay đầu rời khỏi, không muốn tiếp tục nán lại ở cái
nơi “ nguy hiểm” này nữa.
Trên đường đi từ trong miệng của quân đoàn đánh thuê đang đi lại trong thành thăm hỏi được thông tin về Hắc Ngục Giai trong miệng chủ tiệm rèn, là một vùng đất hiểm có tiếng nằm ba ngàn dặm về phía bắc của vương thành, quanh năm suốt tháng chìm sâu trong màn đêm vô tận, thậm chí không có nổi một tia sáng mặt trời có thể chíu dội vào bên trong sơn giai.
Trong sơn giai không chỉ xuất hiện vô số vật liệu linh thảo quý hiếm mà nhiều nơi không có, còn sở hữu một lượng ma thú khổng lồ từ cấp thấp tới cao cấp, tuyệt đối là một tử địa có đi mà không có về nổi tiếng đối với những người muốn đi vào bên trong thám hiểm. Đáng sợ nhất là, nghe nói thậm chí ở phía sâu trong sơn giai có sự hiện diện của một con ma thú lãnh chúa cấp 7 đáng sợ.
Ma thú cấp 7, thực lực tương đương với một kẻ mạnh hợp thể. Kẻ mạnh hợp thể kéo ra ngoài khu vực U Châu, có thể trở thành một thái thượng trưởng lão trấn giữ một tông môn hùng mạnh đấy chứ.
Khoảng cách ba ngàn dặm, cho dù là cưỡi trên thiên lý mã, cũng phải trên một ngày mới tới được, còn dùng đôi chân cà khổ của mình, cho dù di chuyển ngày đêm không ngừng nghỉ, không có bốn năm ngày cũng đừng mong tới được nơi mình cần tới. Đó là trường hợp lý tưởng nhất không gặp phải những nhóm sơn tặc cướp đường hay những con ma thú lẻ tẻ gặp phải trên đường di chuyển, thời gian thậm chí kéo dài tới cả tuần cũng không chừng.
Muốn vừa nhanh vừa an toàn, chỉ còn cách sử dụng trạm dịch chuyển mà thôi.
Chỉ là nhớ tới cảm giác đáng sợ khi sử dụng trạm dịch chuyển, Dương Kiệt tỏ ra vô cùng khó xử, do dự chưa quyết.
Sau một hồi suy tính, cuối cùng cũng quyết địch sử dụng trạm dịch chuyển thêm lần nữa, thà đau một lần còn hơn mệt mỏi kéo dài.
Thông qua hệ thống liên hệ với Hoàng Dung về chuyến đi Hắc Ngục Giai của mình, lúc ban đầu Hoàng Dung còn định đi cùng, nhưng bị tam công chúa kéo lại “ tâm sự” do lâu ngày không gặp, không cho rời khỏi, đành bó tay xin lỗi anh ta, đồng thời không quên nhắn nhũ Dương Kiệt phải thận trọng an toàn trên hết, thậm chí còn gợi ý nên dẫn theo Cửu thúc đi cùng để giúp đỡ hỗ trợ anh ta khi cần thiết.
Chỉ là lời gợi ý này nhanh chóng bị vứt bỏ sang một bên, cả hai đang có quan hệ cơm không lành, canh không ngọt, ít nhất Dương Kiệt cho là như vậy. Đặc biệt là với tính cách thói quen thích quản lý của ông ta, đi cùng Cửu Thúc chắc chắn sẽ bị lão quản thúc đè đầu cưỡi cổ thứ này không được thứ kia không cho phép thì còn làm ăn được gì nữa, tốt nhất là đi một mình cho khỏe. Mặc dù với một người dày dạn kinh nghiệm như Cửu Thúc chắc chắn sẽ giúp ích mình rất nhiều, nhưng so với sự tự do cần có, lý do đó không đủ để thuyết phục Dương Kiệt phải hợp tác với Cửu Thúc vào lúc này.
Không còn vướng bận gì nữa, nhanh chóng đi tới trạm dịch chuyển trong vương thành, tốn gần hai triệu linh thạch cấp thấp, trực tiếp di chuyển thẳng tới lối vào Thiên Giai Sơn Cốc như đã định.
Roẹt ~~~~~~~~~~~~~!!!
Ộc ộc ~~~~~~~~~~~~~!!!!
Vừa mới hạ cánh xuống mặt đất, Dương Kiệt nhanh chóng lăn sang một bên nôn mửa không ngừng, kèm theo cảm giác đau đớn toàn thân, quả thật là đáng sợ.
“ mẹ kiếp, đúng là cực hình.” Ngồi dựa vào một đá tảng hít thở dồn dập, sắc mặt tái mét không tý huyết sắc, miệng không ngừng buông ra lời than phiền chửi rủa.
Éc ~~~~ éc ~~~~~~~ ……….!!! ó ~~~ ó ~~~....!!!Úa ~~~~~~~~~~~~~……….!!!
Sau một hồi định thần lại, từ dưới đất đứng bật dậy, vẻ mặt đầy cảnh giác nhìn chằm chằm vào một sơn giai âm u rộng vô biên vô giới được bao phủ bởi vô số đá tảng chọc trời ở phía xa, bên trong sơn giai không ngừng phát ra tiếng rú của loài chim và loài sói vang lên liên miên không dứt.
ực ực ~~~~~!!!
“ nơi này là Hắc Ngục Giai?? không phải nghĩa trang?? không khí âm u đáng sợ quá!!” không chỉ màn đêm đáng sợ, ngay cả nhiệt độ ở khu vực này cũng xuống tới mức cực đỉnh, nếu như có nhiệt kế để đo, chắc chắn sẽ phát hiện lúc này đã âm cả chục độ C là ít. Nếu như Dương Kiệt không phải là kẻ mạnh tông sư, e rằng cơ thể đã đông cứng như cục đá, bị cảm ắt xì liên hồi rồi.
Tam Chuyển Thuần Dương Công vận hành tới cực đỉnh, cảm giác ấm áp quay trở lại, quả không hổ danh là khắc tinh của những thứ chí âm cực hàn.
Hít sâu một hơi vào người, Dương Kiệt từng bước từng bước bước qua lối vào Thiên Giai Sơn Cốc bị bao bộc bởi hai quả núi cao không nhìn thấy đỉnh.
Éc éc ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!
“ má ơi ~~~~~~~~~~!!!” Dương Kiệt giật mình nhảy tưng lên khi vừa mới bước vào sơn giai không được bao lâu, trên đỉnh đầu xuất hiện vài bóng đen bay xước qua, gió lốc tạt thẳng vào mặt nhát cả khuôn mặt, tựa như bị vô số lưỡi dao kiếm xước qua vậy.
Vội vã ngẩng đầu lên nhìn, phát hiện vô số ánh sáng từng cặp từng cặp đang không ngừng bay vòng vòng trên đỉnh đầu, lâu lâu lại lao thẳng xuống bay xuyên qua bên hông của mình, nhưng do đang chìm trong bóng tối, nhất thời không thể nhìn ra chúng là thứ gì.
“ Giới Vương Quyền, mở ~~~~~~~~~~!!!” Phực ~~~~~!!!
Ngay lập tức cả cơ thể của Dương Kiệt bốc cháy như một cây đuốc đỏ, thắp sáng cả một khu vực rộng lớn.
Éc éc ~~~~~~!!!!!!!!
Tiếng rít đầy hoảng sợ và căm phẩn vang lên trên đỉnh đầu, Dương Kiệt đã có thể nhìn rõ hình dáng của lũ ma thú ở phía trên, là những con ma thú loài chim có hình dáng giống hệt như những con quạ phóng to, do toàn thân phủ đầy lớp lông màu đen như mực, nên khi ở những nơi âm u như Hắc Ngục Giai, tuyệt đối là một điểm ngụy trang hoàn hảo đối với chúng.
Éc ~~~~~~~!!
Lũ “ quạ” ở trên không trung dường như biết rõ mình đã bị lộ dạng, không thể tiếp tục đánh lén nữa, miệng rít lên đầy khát máu, gần cả trăm con dàn thành đội hình như một mũi tên lao thẳng về phía “ con mồi béo bở” ở phía dưới.
Gần cả trăm con ma thú cấp 3 cao cấp.
Huyền Thiết Chùy xuất hiện trong tay, do nơi này không có người ngoài, nên hoàn toàn có thể yên tâm sử dụng vũ khí của mình. Dương Kiệt không chút sợ hãi, không ngừng vẫy, quét, đập, nhất thời chùy khí tung hoành, va đập vào những con “ quạ” khổng lồ đang lao về phía mình, máu thịt vỡ nát tung bắn tứ phía, thậm chí không ít máu đen nhuộm đen cả cơ thể của anh ta.
Pằng ~~~ pằng ~~~~ pằng ~~~~~~~~~!!!
Nếu như là một chân tông sư sơ cấp, gặp phải cả trăm con ma thú cấp 3 cao cấp như thế này, chỉ có nước quay đầu bỏ chạy mà thôi. Nhưng Dương Kiệt không nằm trong trường hợp đó, Chân tông sư tầng thứ 5 kết hợp với Giới Vương Quyền X4, thực lực của một chân tông sư cao cấp, đối diện gần trăm con “ quạ” ghê tởm kia, chỉ có nước đồ sát mà thôi.
“ Dính dong, bạn tiêu diệt được ma thú cấp 3 cao cấp, nhận được 4 triệu điểm kinh nghiệm, xin chúc mừng.”
“ Dính dong, bạn tiêu diệt được ma thú cấp 3 cao cấp, nhận được 4 triệu điểm kinh nghiệm, xin chúc mừng.”
……………….
Mỗi con “ quạ” bị đánh vỡ tan nát là mỗi tiếng thông báo của hệ thống vang lên, liên miên không dứt nghe mới sướng tai làm sao. Điểm kinh nghiệm trên người đang tăng lên với tốc độ chóng mặt.
Đợi tới con cuối cùng chết thảm dưới Huyền Thiết Chùy, Dương Kiệt tỏ vẻ tiếc nuối vì chúng quá “ít”, điểm kinh nghiệm mới nhảy được 1/10, nếu như có thêm một ngàn con chắc đủ điểm để thăng cấp nữa rồi.
Thu lại Huyền Thiết Chùy vào trong nhẫn Càn Khôn, hít sâu một hơi tiếp tục đi sâu vào trong sơn cốc.
Chỉ mới là bước khởi động thôi, càng vào sâu bên trong ma thú sẽ càng đông và càng đáng sợ, tuyệt đối không đơn giản nhẹ nhàng giải quyết như lần này, phải thận trọng mới được.
Crack ~~~~ crack ~~~~~~ …….!!!
Trên đường đi không ngừng dẫm phải những thứ mềm mềm cứng cứng, khẽ cúi người xuống quan sát kỹ, thì ra là xác thịt xương cốt của không chỉ loài ma thú, mà ngay cả của con người. Những người đã bỏ mạng tới nơi nay khi tới nay khám phá tuyệt đối không ít, quả không hổ danh là tử địa có đi mà không có về nổi tiếng. thực lực không đạt tới cảnh giới chân tông sư sơ cấp hay đi thành từng nhóm cũng đừng nên bước vào trong này, nếu như không muốn biến thành phân của lũ ma thú bản địa.
Chỉ mới là lối vào đã một lũ ma thú cấp 3 cao cấp, càng sâu vào bên trong sẽ càng đáng sợ tới cỡ nào nhỉ??
Càng đi sâu vào bên trong sơn cốc, ma thú xuất hiện càng lúc càng dày đặc, càng lúc càng lớn mạnh. Nhưng Dương Kiệt vẫn vô cùng ung dung càn quét tất cả, biến chúng thành điểm kinh nghiệm cho bản thân.
Rắc rối nhất chỉ là một con Hắc Ảnh Báo cấp 4 sơ cấp, tốc độ nhanh như tia chớp kèm theo lợi thế hiệu ứng môi trường, thoát ẩn thoát hiện, Dương Kiệt phải tốn không ít công sức mới giải quyết được nó.
Dương Kiệt bắt đầu tỏ ra đắc chí dương dương tự đắc: “ xì, cái gì mà tử địa có đi không có về, chỉ có thế thôi sao?? Hù trẻ lên ba còn được, tiếp tục đi, bố mày yêu cầu ma thú càng đông càng tốt, càng mạnh càng tốt, hahaha…..”
Lạch cạch ~~~ lạch cạch ~~~~!!! Phù ~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!
“ Cái, cái đẹt gì thế này ~~~~~~~~~~~~~!!!!” Đang dương dương tự đắc đột nhiên nghe thấy tiếng những dao kéo va đập vào nhau vang lên càng lúc càng tiến sát tới gần, một cơn gió lốc đáng sợ tạt thẳng vào trước mặt, Dương Kiệt nhanh chóng giật mình bừng tỉnh, chỉ kịp kêu thót lên một tiếng, hai chân nhún mạnh xuống đất tung người nhảy lên không trung để né tránh thứ “ đáng sợ” gì đó vừa mới tấn công mình.
Crack ~~~~~~~~~~~~!! Rầm ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!
Giới Vương Quyền thi triễn ra, thắp sáng cảnh tượng ở gần đó, Dương Kiệt giật mình hoảng hốt khi phát hiện một cây đại thụ có thể tích to hơn gấp 5 lần so với cơ thể của mình bị một thứ gì đó cắt gãy làm đôi, vết cắt láng mịn phẳng như là nạn nhân của một cây cưa điện tử vừa tác động lên đó vậy.
ực ực ~~~~~!!
Nếu như lúc nãy không kịp né tránh, cơ thể của mình có bị giống cây đại thụ kia không nhỉ???
Câu trả lời là chắc chắn rồi ~~~!!
Vội vã quay đầu lại nhìn về hướng về bị đánh lén, giật mình kêu thét lên khi phát hiện một con ma thú toàn thân phủ đầy vây giáp màu đen như than, có hình dáng giống hệt như một con cua phóng to gấp ngàn lần, đặc biệt là cặp càng của nó, hoàn toàn không thua kém gì chiều dài của một chiếc xe buýt, cây đại thụ lúc nãy chắc là nạn nhân của cặp càng đáng sợ đó chứ còn gì nữa. Đáng sợ nhất là, sau lưng đó còn xuất hiện một chiếc đuôi giống hệt như đuôi bò cạp.
Cua có đuôi bò cạp??? Có thể sao??
Chỉ là, cua không phải sống ở gần biển sao?? Sao trong sơn cốc này lại có cua nhỉ?? Đã vậy còn là cua lai bò cạp nữa chứ, à, Hay là con cua này bị đột biến gen chăng??
Ma thú cấp 4 cao cấp ~~~~~~~~!!!
Cảm nhận khí thế đáng sợ từ trên cơ thể con cua phát tán ra, Dương Kiệt không kềm được phải biến sắc.
Trên đường đi từ trong miệng của quân đoàn đánh thuê đang đi lại trong thành thăm hỏi được thông tin về Hắc Ngục Giai trong miệng chủ tiệm rèn, là một vùng đất hiểm có tiếng nằm ba ngàn dặm về phía bắc của vương thành, quanh năm suốt tháng chìm sâu trong màn đêm vô tận, thậm chí không có nổi một tia sáng mặt trời có thể chíu dội vào bên trong sơn giai.
Trong sơn giai không chỉ xuất hiện vô số vật liệu linh thảo quý hiếm mà nhiều nơi không có, còn sở hữu một lượng ma thú khổng lồ từ cấp thấp tới cao cấp, tuyệt đối là một tử địa có đi mà không có về nổi tiếng đối với những người muốn đi vào bên trong thám hiểm. Đáng sợ nhất là, nghe nói thậm chí ở phía sâu trong sơn giai có sự hiện diện của một con ma thú lãnh chúa cấp 7 đáng sợ.
Ma thú cấp 7, thực lực tương đương với một kẻ mạnh hợp thể. Kẻ mạnh hợp thể kéo ra ngoài khu vực U Châu, có thể trở thành một thái thượng trưởng lão trấn giữ một tông môn hùng mạnh đấy chứ.
Khoảng cách ba ngàn dặm, cho dù là cưỡi trên thiên lý mã, cũng phải trên một ngày mới tới được, còn dùng đôi chân cà khổ của mình, cho dù di chuyển ngày đêm không ngừng nghỉ, không có bốn năm ngày cũng đừng mong tới được nơi mình cần tới. Đó là trường hợp lý tưởng nhất không gặp phải những nhóm sơn tặc cướp đường hay những con ma thú lẻ tẻ gặp phải trên đường di chuyển, thời gian thậm chí kéo dài tới cả tuần cũng không chừng.
Muốn vừa nhanh vừa an toàn, chỉ còn cách sử dụng trạm dịch chuyển mà thôi.
Chỉ là nhớ tới cảm giác đáng sợ khi sử dụng trạm dịch chuyển, Dương Kiệt tỏ ra vô cùng khó xử, do dự chưa quyết.
Sau một hồi suy tính, cuối cùng cũng quyết địch sử dụng trạm dịch chuyển thêm lần nữa, thà đau một lần còn hơn mệt mỏi kéo dài.
Thông qua hệ thống liên hệ với Hoàng Dung về chuyến đi Hắc Ngục Giai của mình, lúc ban đầu Hoàng Dung còn định đi cùng, nhưng bị tam công chúa kéo lại “ tâm sự” do lâu ngày không gặp, không cho rời khỏi, đành bó tay xin lỗi anh ta, đồng thời không quên nhắn nhũ Dương Kiệt phải thận trọng an toàn trên hết, thậm chí còn gợi ý nên dẫn theo Cửu thúc đi cùng để giúp đỡ hỗ trợ anh ta khi cần thiết.
Chỉ là lời gợi ý này nhanh chóng bị vứt bỏ sang một bên, cả hai đang có quan hệ cơm không lành, canh không ngọt, ít nhất Dương Kiệt cho là như vậy. Đặc biệt là với tính cách thói quen thích quản lý của ông ta, đi cùng Cửu Thúc chắc chắn sẽ bị lão quản thúc đè đầu cưỡi cổ thứ này không được thứ kia không cho phép thì còn làm ăn được gì nữa, tốt nhất là đi một mình cho khỏe. Mặc dù với một người dày dạn kinh nghiệm như Cửu Thúc chắc chắn sẽ giúp ích mình rất nhiều, nhưng so với sự tự do cần có, lý do đó không đủ để thuyết phục Dương Kiệt phải hợp tác với Cửu Thúc vào lúc này.
Không còn vướng bận gì nữa, nhanh chóng đi tới trạm dịch chuyển trong vương thành, tốn gần hai triệu linh thạch cấp thấp, trực tiếp di chuyển thẳng tới lối vào Thiên Giai Sơn Cốc như đã định.
Roẹt ~~~~~~~~~~~~~!!!
Ộc ộc ~~~~~~~~~~~~~!!!!
Vừa mới hạ cánh xuống mặt đất, Dương Kiệt nhanh chóng lăn sang một bên nôn mửa không ngừng, kèm theo cảm giác đau đớn toàn thân, quả thật là đáng sợ.
“ mẹ kiếp, đúng là cực hình.” Ngồi dựa vào một đá tảng hít thở dồn dập, sắc mặt tái mét không tý huyết sắc, miệng không ngừng buông ra lời than phiền chửi rủa.
Éc ~~~~ éc ~~~~~~~ ……….!!! ó ~~~ ó ~~~....!!!Úa ~~~~~~~~~~~~~……….!!!
Sau một hồi định thần lại, từ dưới đất đứng bật dậy, vẻ mặt đầy cảnh giác nhìn chằm chằm vào một sơn giai âm u rộng vô biên vô giới được bao phủ bởi vô số đá tảng chọc trời ở phía xa, bên trong sơn giai không ngừng phát ra tiếng rú của loài chim và loài sói vang lên liên miên không dứt.
ực ực ~~~~~!!!
“ nơi này là Hắc Ngục Giai?? không phải nghĩa trang?? không khí âm u đáng sợ quá!!” không chỉ màn đêm đáng sợ, ngay cả nhiệt độ ở khu vực này cũng xuống tới mức cực đỉnh, nếu như có nhiệt kế để đo, chắc chắn sẽ phát hiện lúc này đã âm cả chục độ C là ít. Nếu như Dương Kiệt không phải là kẻ mạnh tông sư, e rằng cơ thể đã đông cứng như cục đá, bị cảm ắt xì liên hồi rồi.
Tam Chuyển Thuần Dương Công vận hành tới cực đỉnh, cảm giác ấm áp quay trở lại, quả không hổ danh là khắc tinh của những thứ chí âm cực hàn.
Hít sâu một hơi vào người, Dương Kiệt từng bước từng bước bước qua lối vào Thiên Giai Sơn Cốc bị bao bộc bởi hai quả núi cao không nhìn thấy đỉnh.
Éc éc ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!
“ má ơi ~~~~~~~~~~!!!” Dương Kiệt giật mình nhảy tưng lên khi vừa mới bước vào sơn giai không được bao lâu, trên đỉnh đầu xuất hiện vài bóng đen bay xước qua, gió lốc tạt thẳng vào mặt nhát cả khuôn mặt, tựa như bị vô số lưỡi dao kiếm xước qua vậy.
Vội vã ngẩng đầu lên nhìn, phát hiện vô số ánh sáng từng cặp từng cặp đang không ngừng bay vòng vòng trên đỉnh đầu, lâu lâu lại lao thẳng xuống bay xuyên qua bên hông của mình, nhưng do đang chìm trong bóng tối, nhất thời không thể nhìn ra chúng là thứ gì.
“ Giới Vương Quyền, mở ~~~~~~~~~~!!!” Phực ~~~~~!!!
Ngay lập tức cả cơ thể của Dương Kiệt bốc cháy như một cây đuốc đỏ, thắp sáng cả một khu vực rộng lớn.
Éc éc ~~~~~~!!!!!!!!
Tiếng rít đầy hoảng sợ và căm phẩn vang lên trên đỉnh đầu, Dương Kiệt đã có thể nhìn rõ hình dáng của lũ ma thú ở phía trên, là những con ma thú loài chim có hình dáng giống hệt như những con quạ phóng to, do toàn thân phủ đầy lớp lông màu đen như mực, nên khi ở những nơi âm u như Hắc Ngục Giai, tuyệt đối là một điểm ngụy trang hoàn hảo đối với chúng.
Éc ~~~~~~~!!
Lũ “ quạ” ở trên không trung dường như biết rõ mình đã bị lộ dạng, không thể tiếp tục đánh lén nữa, miệng rít lên đầy khát máu, gần cả trăm con dàn thành đội hình như một mũi tên lao thẳng về phía “ con mồi béo bở” ở phía dưới.
Gần cả trăm con ma thú cấp 3 cao cấp.
Huyền Thiết Chùy xuất hiện trong tay, do nơi này không có người ngoài, nên hoàn toàn có thể yên tâm sử dụng vũ khí của mình. Dương Kiệt không chút sợ hãi, không ngừng vẫy, quét, đập, nhất thời chùy khí tung hoành, va đập vào những con “ quạ” khổng lồ đang lao về phía mình, máu thịt vỡ nát tung bắn tứ phía, thậm chí không ít máu đen nhuộm đen cả cơ thể của anh ta.
Pằng ~~~ pằng ~~~~ pằng ~~~~~~~~~!!!
Nếu như là một chân tông sư sơ cấp, gặp phải cả trăm con ma thú cấp 3 cao cấp như thế này, chỉ có nước quay đầu bỏ chạy mà thôi. Nhưng Dương Kiệt không nằm trong trường hợp đó, Chân tông sư tầng thứ 5 kết hợp với Giới Vương Quyền X4, thực lực của một chân tông sư cao cấp, đối diện gần trăm con “ quạ” ghê tởm kia, chỉ có nước đồ sát mà thôi.
“ Dính dong, bạn tiêu diệt được ma thú cấp 3 cao cấp, nhận được 4 triệu điểm kinh nghiệm, xin chúc mừng.”
“ Dính dong, bạn tiêu diệt được ma thú cấp 3 cao cấp, nhận được 4 triệu điểm kinh nghiệm, xin chúc mừng.”
……………….
Mỗi con “ quạ” bị đánh vỡ tan nát là mỗi tiếng thông báo của hệ thống vang lên, liên miên không dứt nghe mới sướng tai làm sao. Điểm kinh nghiệm trên người đang tăng lên với tốc độ chóng mặt.
Đợi tới con cuối cùng chết thảm dưới Huyền Thiết Chùy, Dương Kiệt tỏ vẻ tiếc nuối vì chúng quá “ít”, điểm kinh nghiệm mới nhảy được 1/10, nếu như có thêm một ngàn con chắc đủ điểm để thăng cấp nữa rồi.
Thu lại Huyền Thiết Chùy vào trong nhẫn Càn Khôn, hít sâu một hơi tiếp tục đi sâu vào trong sơn cốc.
Chỉ mới là bước khởi động thôi, càng vào sâu bên trong ma thú sẽ càng đông và càng đáng sợ, tuyệt đối không đơn giản nhẹ nhàng giải quyết như lần này, phải thận trọng mới được.
Crack ~~~~ crack ~~~~~~ …….!!!
Trên đường đi không ngừng dẫm phải những thứ mềm mềm cứng cứng, khẽ cúi người xuống quan sát kỹ, thì ra là xác thịt xương cốt của không chỉ loài ma thú, mà ngay cả của con người. Những người đã bỏ mạng tới nơi nay khi tới nay khám phá tuyệt đối không ít, quả không hổ danh là tử địa có đi mà không có về nổi tiếng. thực lực không đạt tới cảnh giới chân tông sư sơ cấp hay đi thành từng nhóm cũng đừng nên bước vào trong này, nếu như không muốn biến thành phân của lũ ma thú bản địa.
Chỉ mới là lối vào đã một lũ ma thú cấp 3 cao cấp, càng sâu vào bên trong sẽ càng đáng sợ tới cỡ nào nhỉ??
Càng đi sâu vào bên trong sơn cốc, ma thú xuất hiện càng lúc càng dày đặc, càng lúc càng lớn mạnh. Nhưng Dương Kiệt vẫn vô cùng ung dung càn quét tất cả, biến chúng thành điểm kinh nghiệm cho bản thân.
Rắc rối nhất chỉ là một con Hắc Ảnh Báo cấp 4 sơ cấp, tốc độ nhanh như tia chớp kèm theo lợi thế hiệu ứng môi trường, thoát ẩn thoát hiện, Dương Kiệt phải tốn không ít công sức mới giải quyết được nó.
Dương Kiệt bắt đầu tỏ ra đắc chí dương dương tự đắc: “ xì, cái gì mà tử địa có đi không có về, chỉ có thế thôi sao?? Hù trẻ lên ba còn được, tiếp tục đi, bố mày yêu cầu ma thú càng đông càng tốt, càng mạnh càng tốt, hahaha…..”
Lạch cạch ~~~ lạch cạch ~~~~!!! Phù ~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!
“ Cái, cái đẹt gì thế này ~~~~~~~~~~~~~!!!!” Đang dương dương tự đắc đột nhiên nghe thấy tiếng những dao kéo va đập vào nhau vang lên càng lúc càng tiến sát tới gần, một cơn gió lốc đáng sợ tạt thẳng vào trước mặt, Dương Kiệt nhanh chóng giật mình bừng tỉnh, chỉ kịp kêu thót lên một tiếng, hai chân nhún mạnh xuống đất tung người nhảy lên không trung để né tránh thứ “ đáng sợ” gì đó vừa mới tấn công mình.
Crack ~~~~~~~~~~~~!! Rầm ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!
Giới Vương Quyền thi triễn ra, thắp sáng cảnh tượng ở gần đó, Dương Kiệt giật mình hoảng hốt khi phát hiện một cây đại thụ có thể tích to hơn gấp 5 lần so với cơ thể của mình bị một thứ gì đó cắt gãy làm đôi, vết cắt láng mịn phẳng như là nạn nhân của một cây cưa điện tử vừa tác động lên đó vậy.
ực ực ~~~~~!!
Nếu như lúc nãy không kịp né tránh, cơ thể của mình có bị giống cây đại thụ kia không nhỉ???
Câu trả lời là chắc chắn rồi ~~~!!
Vội vã quay đầu lại nhìn về hướng về bị đánh lén, giật mình kêu thét lên khi phát hiện một con ma thú toàn thân phủ đầy vây giáp màu đen như than, có hình dáng giống hệt như một con cua phóng to gấp ngàn lần, đặc biệt là cặp càng của nó, hoàn toàn không thua kém gì chiều dài của một chiếc xe buýt, cây đại thụ lúc nãy chắc là nạn nhân của cặp càng đáng sợ đó chứ còn gì nữa. Đáng sợ nhất là, sau lưng đó còn xuất hiện một chiếc đuôi giống hệt như đuôi bò cạp.
Cua có đuôi bò cạp??? Có thể sao??
Chỉ là, cua không phải sống ở gần biển sao?? Sao trong sơn cốc này lại có cua nhỉ?? Đã vậy còn là cua lai bò cạp nữa chứ, à, Hay là con cua này bị đột biến gen chăng??
Ma thú cấp 4 cao cấp ~~~~~~~~!!!
Cảm nhận khí thế đáng sợ từ trên cơ thể con cua phát tán ra, Dương Kiệt không kềm được phải biến sắc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.