Chương 330: kẻ thù cũ gặp nhau.
JunWei
18/11/2019
Quả nhiên không dễ dàng chút nào. Tam công chúa biết rõ Dương Kiệt có dịch dung
thuật, chẳng lẽ lại không có phương pháp để phát hiện anh ta, tất nhiên
là không thể rồi, nên nhớ rằng trong vương thành còn có một trận pháp sư trung cấp, việc bố trí một pháp trận để nhận dạng những kẻ sử dụng dịch dung thuật trà trộn vào thành dễ như ăn kẹo mà thôi.
Chỉ cần kẻ sử dụng dịch dung thuật áp sát tới gần pháp trận, sẽ lập tức kích hoạt chức năng phá hủy thuật dịch dung của đối phương, thậm chí còn lợi hại hơn gấp trăm lần, ngàn lần so với máy chiếu X quang khi qua hải quan nữa là.
“ Chuyện, chuyện gì xảy ra thế này???” “ đại nhân mau, mau dẫn tiểu công tử đi tới nơi an toàn, pháp trận vừa phát hiện có kẻ khả nghi trà trộn vào trong đội ngũ của ngài.”
Lão quản gia còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, tên đội trưởng canh gác mang theo vẻ mặt hoảng hốt vội vã chạy tới lên tiếng gợi ý.
Hắn không thể không làm vậy, lỡ như tiểu công tử của tể tướng phủ xảy ra mệnh hệ gì, cho dù trách nhiệm không thuộc về mình, e rằng cũng sẽ bị phía tể tướng phủ giận cá chém thớt lột da mình cho mà xem.
Nghe nói tể tướng vô cùng thương yêu đứa con trai ruột thịt duy nhất của cả dòng tộc này, ngày thường nâng trên tay sợ rơi, ngậm trong miệng cũng sợ tan, hắn không dám cá rằng tể tướng sẽ sáng suốt rộng lượng tha thứ cho mình nếu như tiểu công tử gặp nạn trong khu vực mà mình phụ trách.
“ kẻ khả nghi???”
Tất cả mọi ánh mắt nhanh chóng đổ dồn hết về phía Dương Kiệt. Đặc biệt là tên vừa bắt chuyện với Dương Kiệt, mang theo vẻ mặt kinh ngạc khó tin, thậm chí đôi mắt đỏ ngầu tràn đầu gân máu.
Hèn chi, hèn chi lúc nãy mình đã cảm thấy có gì đó không đúng, thì ra tiểu cẩu đã bị kẻ khả nghi ngụy trang mất rồi, vậy còn tiểu cẩu, tiểu cẩu đâu rồi??? Chẳng lẽ ……….
Tên xui xẻo tên tiểu cẩu và người này có quan hệ hàng xóm từ nhỏ, quan hệ cả hai có thể nói là tốt còn hơn cả anh em ruột thịt, lúc này phát hiện kẻ khả nghi đã ngụy trang thành hàng xóm thân thiết của mình, lập tức nghĩ ra số phận bi thảm nhất có thể xảy ra đối với hàng xóm của mình cũng nên.
“ AAAA ~~~~, ngươi, ngươi đền mạng cho tiểu cẩu của ta ~~~~~~~~~~!!” người này sau một hồi suy nghĩ vu vơ, tựa như hóa điên khoa tay múa vuốt lao thẳng về phía Dương Kiệt, định tấn công anh ta để trả thù cho hàng xóm của mình.
“ biến ~~~~~~!!!” Bốp ~~~~~~!!! AAAAAAA ~~~~~~~~!!!
Tâm trạng của Dương Kiệt lúc này tồi tệ vô cùng, trực tiếp một cú đá bay đối phương ra xa. Tất nhiên, cú đá của Dương Kiệt không hề có tý sức lực gì cả, với một tên luyện thể quèn như tên kia, chỉ cần Dương Kiệt muốn, chỉ đơn giản một cú đá đã có thể lấy mạng đối phương rồi, lúc này đối phương chỉ bị đá bay rơi ngã phía xa, bị thương nhẹ chứ không nguy hiểm tới tính mạng.
Nhận thấy đối phương bất chấp tất cả để trả thù cho “ bạn” của mình, những người như thế luôn nhận được sự kính trọng của Dương Kiệt, nên anh ta chỉ đá bay đối phương ra mà thôi, thậm chí còn lên tiếng giải thích: “ yên tâm, bạn của ngươi vẫn còn bình an.” Nói xong, không thèm quan tâm tới đối phương nữa, ánh mắt dán chặt về phía cổng thành vì mình sắp phải đối diện khó khăn chồng chất sẽ diễn ra.
Nghe xong lời giải thích của Dương Kiệt, người kia đã lập tức ngất xỉu tại chỗ vì cú đá lúc nãy của anh ta, tất nhiên, trước khi ngất đi trong lòng tỏ ra thanh thản hơn rất nhiều vì sự bình an của hàng xóm của mình.
Hắn không nghi ngờ Dương Kiệt sẽ lời dối mình, vì không cần thiết.
‘ mau, mau hộ tống tiểu công tử tới nơi an toàn ~~~~~!!!” quản gia cũng nhanh chóng hoàn hồn trở lại, vội vã lên tiếng quát tháo đoàn tùy tùng đẩy xe ngựa tới nơi an toàn, tránh để công tử nhà mình liên lụy tới nguy hiểm có thể xảy ra.
“ Kẻ khả nghi??? Chẳng lẽ là ….” Trong xe ngựa khẽ vang lên giọng nói lẩm bẩm của tiểu công tử nhà tề tướng.
Ngay sau khi xe ngựa di chuyển ra xa, cũng là lúc một bóng người từ bên trong lầu các trên tường thành lao ra như một tên bắn, chỉ trong tích tắc đã xuất hiện ngay trước mặt Dương Kiệt.
Khi nhìn kỹ khuôn mặt của người trước mặt, Dương Kiệt lập tức nộ khí xung thiên, Tam Tiêm Kích xuất hiện trong tay, hận không thể lao tới đâm vài chục vài trăm nhát vào người đối phương để trút đi cơn giận dữ trong lòng.
Không ngờ cả hai lại có duyên như thế này, người vừa từ trong lầu các lao ra, chính là tên khốn đã móc tim của Dương Kiệt ra khỏi cơ thể trong công chúa phủ, một trong tứ đại cao thủ đã từng mai phục vây giết anh ta.
Tất nhiên, hận chỉ là một phần, quan trọng nhất là Dương Kiệt muốn tốc chiến tốc thắng để có thể nhanh chóng tẩu thoát khỏi vương thành, vì lúc này anh ta đã có thể cảm nhận được có thêm ba luồng khí thế “ quen thuộc” đang lao nhanh về phía cổng thành đông với tốc độ cực nhanh, chính là ba tên đồng đội còn lại phụ trách trấn giữ các cổng thành khác, sau khi nhận được thông tin Dương Kiệt lộ diện, đã nhanh chóng di chuyển về hướng này để hỗ trợ cho đồng đội của mình.
Tất nhiên, cho dù bốn tên cao thủ tụ tập lại cũng không khiến Dương Kiệt quá bận tâm, quan trọng nhất là, anh ta đã có thể cảm nhận thấy thần thức suốt đời không thể quên được của tên Trịnh Hổ đã khóa chặt vào mình.
Chỉ là dường như đối phương đang mang theo tâm lý bề trên, ngồi gác chân rung đùi thưởng thức ly trà trong phủ của mình để chờ đợi bốn tên cao thủ tóm cổ Dương Kiệt về giao nộp chứ không đích thân ra tay với anh ta, nên tạm thời không có tý động tĩnh gì cả.
Một phần vì kiểm thức thuật của Dương Kiệt đã đánh lừa được Trịnh Hổ, với thực lực của một nguyên thần tầng thứ 1 hiện ra lúc này, lão ta cho rằng chỉ cần bốn tên kia đã có thể dễ dàng giải quyết được mọi chuyện, không cần thiết bản thân phải đích thân ra tay chi cho mệt nhọc.
Nhưng Dương Kiệt có thể khẳng định, đợi lúc nổ ra giao chiến, khi mình bộc lộ hết thực lực ra bên ngoài, Trịnh Hổ chắc chắn sẽ nhận ra sự khác thường và có hành động ngay tức khắc, nên thời gian dành cho anh ta không nhiều, phải nhanh chóng giải quyết xong kẻ thù trước mắt rồi nhanh chóng đột phá ra ngoài vương thành.
Chỉ cần rời khỏi vương thành, cho dù Trịnh Hổ có mặt tại nơi này, với dịch chuyển tức thời của mình, hoàn toàn có thể an toàn bỏ trốn một cách dễ dàng.
Sau khi có được quyết định, hít sâu một hơi vào người, Dương Kiệt dùng ánh mắt căm thù nhìn chằm chằm vào tên khốn ở trước mắt, hận không thể nhai tươi nuốt sống đối phương.
Anh ta vẫn còn chưa quên được nỗi đau tột cùng khi bị đối phương móc tim ra khỏi cơ thể và thậm chí bị bóp nát trong bàn tay dơ bẩn của hắn.
Cót két ~~~~~~~~~~~~~~!!!
Trong lúc Dương Kiệt định lao tới đánh phủ đầu kẻ thù, cổng thành đang mở toang ra đột nhiên đóng kín lại bởi những binh sĩ canh gác tường thành.
Sắc mặt của Dương Kiệt trở nên khó coi vô cùng, thế là kế hoạch đánh nhanh diệt gọn rồi bỏ trốn đã phá sản.
Nếu như dễ dàng vượt qua được tường thành đã đóng kín, thì Dương Kiệt đã làm từ lâu rồi, đâu cần phải đợi tới thời điểm này nữa, đặc biệt là khi cổng thành đã đóng chặt lại, càng khó khăn chồng chất hơn nữa.
Anh ta không phải không muốn ngăn cản mấy tên binh sĩ đang đóng cổng thành, chỉ là kẻ thù đang dán chặt đôi mắt vào mình, tuyệt đối không để cho mình muốn làm gì thì làm đâu.
Nếu vậy thì, giải quyết tên khốn trời đánh trước mặt trước đã, chuyện thoát khỏi vương thành tính sau.
“ haha, lần trước tuy không biết mi sử dụng thủ thuật gì có thể toàn mạng sau khi trái tim bị bóp nát, nhưng lần này, mi sẽ không còn may mắn như lần trước nữa đâu.” Đôi mắt đầy tự tin nhìn chằm chằm vào Dương Kiệt, ngay sau khi nghe được thông tin anh ta vẫn còn sống và thậm chí phản sát người của tam công chúa, hắn tỏ ra không tin, cho rằng trên đời này không ai có thể toàn mạng sau khi trái tim bị bóp nát, tuy nguyên thần vẫn còn đó, nhưng thể xác chắc chắn đã bị hủy hoại không thể sử dụng được nữa rồi, và khi nhìn thấy Dương Kiệt vẫn còn đang sống nhăn nhăn ở trước mặt, hắn không dám không tin nữa, đồng thời tỏ ra phẫn nộ vô cùng khi bản thân đã sai sót để đối phương qua mặt như trước kia, quả thật là một sỉ nhục ghê tởm đối với hắn.
Và lần này, con heo mập ở trước mặt tuyệt đối không có cơ hội giở trò thêm lần nữa đâu.
“ Tuyệt học địa giới, Hắc Cốt Cửu Âm Chảo, sát ~~~~~~~~~~~~~~~!!!” tay phải tạo thành chảo bao phủ bởi luồng khí sặc mùi máu tanh, hắn trực tiếp tung đòn phủ đầu tấn công về phía Dương Kiệt.
‘ Mẹ kiếp, lần trước dính phải tỏa thần tán nên mới để các ngươi dễ dàng đánh bại, giờ nay thực lực của bố mày đã có thể phát huy hoàn toàn, để xem bố mày không phang thây xẻ thịt mày ra để báo thù cho nỗi đau tột cùng mà ta phải hứng chịu trước đó.” Nhìn thấy đòn tấn công đầy gian tà của đối phương đã tới ngay trước mặt, Dương Kiệt chỉ cười lạnh trong lòng.
Lần trước thực lực bị phong tỏa và đối phương có tới bốn mạng, nhưng giờ nay còn để kẻ thù tác oai tác quái thêm lần nữa thì Dương Kiệt có thể đâm đầu vào tường chết quách đi cho rồi.
“ Trò trẻ con, biến ~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!” Dương Kiệt thậm chí không thèm kích hoạt giới vương quyền, một phần vì không muốn bộc lộ thực lực quá sớm để Trịnh Hổ phát hiện, trực tiếp vung kích chẻ thẳng về phía cánh tay thành chảo bao phủ bởi luồng khí hắc ám gian tà mà đối phương đang móc tới.
Boong ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!! Hự ~~~~~~~!!!
Kích va đập vào bàn tay máu thịt mà cũng phát ra âm thanh ma sát của kim loại, đủ hiểu tuyệt học của đối phương đáng sợ tới cỡ nào, nếu như bị móc trúng, da thịt nào chịu cho thấu chứ???
Nhưng đó là đối với người khác, tên cao thủ đã xui xẻo khi gặp phải một khúc xương khó ngậm như Dương Kiệt, chỉ có nước quỳ mà thôi.
Sau tiếng va đập vào nhau, tên cao thủ tựa như mất hết cảm giác từ cánh tay phải của mình, bản thân như bị một lực đẩy cực mạnh đâm thẳng vào người, cả cơ thể bị đẩy bật ra phía xa, sắc mặt trở nên xanh xao tái mép, trên trán đã chảy đầy mồ hôi lạnh, toàn thân run rẩy mang theo vẻ mặt đầy kinh ngạc khó tin há hốc nhìn chằm chằm vào tên “ bại tướng” ở trước mặt.
Tuy cú quét của Dương Kiệt không khiến hắn bị thương tích gì cả, nhưng mình đã đã sử dụng cả tuyệt học địa giới, còn tên “ bại tướng” chỉ đơn giản một cú chẻ kích đơn giản đã có thể hóa giải thậm chí đẩy lùi bản thân, đó tuyệt đối là điều không thể chấp nhận được đối với một người quá ư là tự phụ như hắn.
“ Không, ta không tin ~~~~~~!!! Võ hồn hiện ~~~~~~~~~~~~~!!!” mặc dù không muốn tin vào những gì xảy ra ở trước mặt, nhưng dường như hắn đã nhận thức được kẻ địch tuyệt đối không phải khúc xương dễ ngậm như mình nghĩ, trực tiếp bộc lộ hết toàn bộ thực lực của mình, kích hoạt võ hồn ra, không thận trọng không chừng lật thuyền giữa sông cũng không chừng đấy.
Phực ~~~~~~~~~~~~~!!
Ngay trên đỉnh đầu của hắn lập tức xuất hiện một bộ xương có hình dáng của một con người cao gần ba trượng, xung quanh bộ xương bao phủ bởi khói khí màu hắc ám trông kinh tởm vô cùng, đặc biệt là vị trí hốc mắt nhấp nháy khói lửa màu đỏ rực như máu, người ngoài chỉ nhìn vào thôi cũng đã sởn cả tóc gáy rồi.
Võ hồn cấp 4, Hắc Cốt Tu La Sứ Giả ~~~~~!!
Chỉ cần kẻ sử dụng dịch dung thuật áp sát tới gần pháp trận, sẽ lập tức kích hoạt chức năng phá hủy thuật dịch dung của đối phương, thậm chí còn lợi hại hơn gấp trăm lần, ngàn lần so với máy chiếu X quang khi qua hải quan nữa là.
“ Chuyện, chuyện gì xảy ra thế này???” “ đại nhân mau, mau dẫn tiểu công tử đi tới nơi an toàn, pháp trận vừa phát hiện có kẻ khả nghi trà trộn vào trong đội ngũ của ngài.”
Lão quản gia còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, tên đội trưởng canh gác mang theo vẻ mặt hoảng hốt vội vã chạy tới lên tiếng gợi ý.
Hắn không thể không làm vậy, lỡ như tiểu công tử của tể tướng phủ xảy ra mệnh hệ gì, cho dù trách nhiệm không thuộc về mình, e rằng cũng sẽ bị phía tể tướng phủ giận cá chém thớt lột da mình cho mà xem.
Nghe nói tể tướng vô cùng thương yêu đứa con trai ruột thịt duy nhất của cả dòng tộc này, ngày thường nâng trên tay sợ rơi, ngậm trong miệng cũng sợ tan, hắn không dám cá rằng tể tướng sẽ sáng suốt rộng lượng tha thứ cho mình nếu như tiểu công tử gặp nạn trong khu vực mà mình phụ trách.
“ kẻ khả nghi???”
Tất cả mọi ánh mắt nhanh chóng đổ dồn hết về phía Dương Kiệt. Đặc biệt là tên vừa bắt chuyện với Dương Kiệt, mang theo vẻ mặt kinh ngạc khó tin, thậm chí đôi mắt đỏ ngầu tràn đầu gân máu.
Hèn chi, hèn chi lúc nãy mình đã cảm thấy có gì đó không đúng, thì ra tiểu cẩu đã bị kẻ khả nghi ngụy trang mất rồi, vậy còn tiểu cẩu, tiểu cẩu đâu rồi??? Chẳng lẽ ……….
Tên xui xẻo tên tiểu cẩu và người này có quan hệ hàng xóm từ nhỏ, quan hệ cả hai có thể nói là tốt còn hơn cả anh em ruột thịt, lúc này phát hiện kẻ khả nghi đã ngụy trang thành hàng xóm thân thiết của mình, lập tức nghĩ ra số phận bi thảm nhất có thể xảy ra đối với hàng xóm của mình cũng nên.
“ AAAA ~~~~, ngươi, ngươi đền mạng cho tiểu cẩu của ta ~~~~~~~~~~!!” người này sau một hồi suy nghĩ vu vơ, tựa như hóa điên khoa tay múa vuốt lao thẳng về phía Dương Kiệt, định tấn công anh ta để trả thù cho hàng xóm của mình.
“ biến ~~~~~~!!!” Bốp ~~~~~~!!! AAAAAAA ~~~~~~~~!!!
Tâm trạng của Dương Kiệt lúc này tồi tệ vô cùng, trực tiếp một cú đá bay đối phương ra xa. Tất nhiên, cú đá của Dương Kiệt không hề có tý sức lực gì cả, với một tên luyện thể quèn như tên kia, chỉ cần Dương Kiệt muốn, chỉ đơn giản một cú đá đã có thể lấy mạng đối phương rồi, lúc này đối phương chỉ bị đá bay rơi ngã phía xa, bị thương nhẹ chứ không nguy hiểm tới tính mạng.
Nhận thấy đối phương bất chấp tất cả để trả thù cho “ bạn” của mình, những người như thế luôn nhận được sự kính trọng của Dương Kiệt, nên anh ta chỉ đá bay đối phương ra mà thôi, thậm chí còn lên tiếng giải thích: “ yên tâm, bạn của ngươi vẫn còn bình an.” Nói xong, không thèm quan tâm tới đối phương nữa, ánh mắt dán chặt về phía cổng thành vì mình sắp phải đối diện khó khăn chồng chất sẽ diễn ra.
Nghe xong lời giải thích của Dương Kiệt, người kia đã lập tức ngất xỉu tại chỗ vì cú đá lúc nãy của anh ta, tất nhiên, trước khi ngất đi trong lòng tỏ ra thanh thản hơn rất nhiều vì sự bình an của hàng xóm của mình.
Hắn không nghi ngờ Dương Kiệt sẽ lời dối mình, vì không cần thiết.
‘ mau, mau hộ tống tiểu công tử tới nơi an toàn ~~~~~!!!” quản gia cũng nhanh chóng hoàn hồn trở lại, vội vã lên tiếng quát tháo đoàn tùy tùng đẩy xe ngựa tới nơi an toàn, tránh để công tử nhà mình liên lụy tới nguy hiểm có thể xảy ra.
“ Kẻ khả nghi??? Chẳng lẽ là ….” Trong xe ngựa khẽ vang lên giọng nói lẩm bẩm của tiểu công tử nhà tề tướng.
Ngay sau khi xe ngựa di chuyển ra xa, cũng là lúc một bóng người từ bên trong lầu các trên tường thành lao ra như một tên bắn, chỉ trong tích tắc đã xuất hiện ngay trước mặt Dương Kiệt.
Khi nhìn kỹ khuôn mặt của người trước mặt, Dương Kiệt lập tức nộ khí xung thiên, Tam Tiêm Kích xuất hiện trong tay, hận không thể lao tới đâm vài chục vài trăm nhát vào người đối phương để trút đi cơn giận dữ trong lòng.
Không ngờ cả hai lại có duyên như thế này, người vừa từ trong lầu các lao ra, chính là tên khốn đã móc tim của Dương Kiệt ra khỏi cơ thể trong công chúa phủ, một trong tứ đại cao thủ đã từng mai phục vây giết anh ta.
Tất nhiên, hận chỉ là một phần, quan trọng nhất là Dương Kiệt muốn tốc chiến tốc thắng để có thể nhanh chóng tẩu thoát khỏi vương thành, vì lúc này anh ta đã có thể cảm nhận được có thêm ba luồng khí thế “ quen thuộc” đang lao nhanh về phía cổng thành đông với tốc độ cực nhanh, chính là ba tên đồng đội còn lại phụ trách trấn giữ các cổng thành khác, sau khi nhận được thông tin Dương Kiệt lộ diện, đã nhanh chóng di chuyển về hướng này để hỗ trợ cho đồng đội của mình.
Tất nhiên, cho dù bốn tên cao thủ tụ tập lại cũng không khiến Dương Kiệt quá bận tâm, quan trọng nhất là, anh ta đã có thể cảm nhận thấy thần thức suốt đời không thể quên được của tên Trịnh Hổ đã khóa chặt vào mình.
Chỉ là dường như đối phương đang mang theo tâm lý bề trên, ngồi gác chân rung đùi thưởng thức ly trà trong phủ của mình để chờ đợi bốn tên cao thủ tóm cổ Dương Kiệt về giao nộp chứ không đích thân ra tay với anh ta, nên tạm thời không có tý động tĩnh gì cả.
Một phần vì kiểm thức thuật của Dương Kiệt đã đánh lừa được Trịnh Hổ, với thực lực của một nguyên thần tầng thứ 1 hiện ra lúc này, lão ta cho rằng chỉ cần bốn tên kia đã có thể dễ dàng giải quyết được mọi chuyện, không cần thiết bản thân phải đích thân ra tay chi cho mệt nhọc.
Nhưng Dương Kiệt có thể khẳng định, đợi lúc nổ ra giao chiến, khi mình bộc lộ hết thực lực ra bên ngoài, Trịnh Hổ chắc chắn sẽ nhận ra sự khác thường và có hành động ngay tức khắc, nên thời gian dành cho anh ta không nhiều, phải nhanh chóng giải quyết xong kẻ thù trước mắt rồi nhanh chóng đột phá ra ngoài vương thành.
Chỉ cần rời khỏi vương thành, cho dù Trịnh Hổ có mặt tại nơi này, với dịch chuyển tức thời của mình, hoàn toàn có thể an toàn bỏ trốn một cách dễ dàng.
Sau khi có được quyết định, hít sâu một hơi vào người, Dương Kiệt dùng ánh mắt căm thù nhìn chằm chằm vào tên khốn ở trước mắt, hận không thể nhai tươi nuốt sống đối phương.
Anh ta vẫn còn chưa quên được nỗi đau tột cùng khi bị đối phương móc tim ra khỏi cơ thể và thậm chí bị bóp nát trong bàn tay dơ bẩn của hắn.
Cót két ~~~~~~~~~~~~~~!!!
Trong lúc Dương Kiệt định lao tới đánh phủ đầu kẻ thù, cổng thành đang mở toang ra đột nhiên đóng kín lại bởi những binh sĩ canh gác tường thành.
Sắc mặt của Dương Kiệt trở nên khó coi vô cùng, thế là kế hoạch đánh nhanh diệt gọn rồi bỏ trốn đã phá sản.
Nếu như dễ dàng vượt qua được tường thành đã đóng kín, thì Dương Kiệt đã làm từ lâu rồi, đâu cần phải đợi tới thời điểm này nữa, đặc biệt là khi cổng thành đã đóng chặt lại, càng khó khăn chồng chất hơn nữa.
Anh ta không phải không muốn ngăn cản mấy tên binh sĩ đang đóng cổng thành, chỉ là kẻ thù đang dán chặt đôi mắt vào mình, tuyệt đối không để cho mình muốn làm gì thì làm đâu.
Nếu vậy thì, giải quyết tên khốn trời đánh trước mặt trước đã, chuyện thoát khỏi vương thành tính sau.
“ haha, lần trước tuy không biết mi sử dụng thủ thuật gì có thể toàn mạng sau khi trái tim bị bóp nát, nhưng lần này, mi sẽ không còn may mắn như lần trước nữa đâu.” Đôi mắt đầy tự tin nhìn chằm chằm vào Dương Kiệt, ngay sau khi nghe được thông tin anh ta vẫn còn sống và thậm chí phản sát người của tam công chúa, hắn tỏ ra không tin, cho rằng trên đời này không ai có thể toàn mạng sau khi trái tim bị bóp nát, tuy nguyên thần vẫn còn đó, nhưng thể xác chắc chắn đã bị hủy hoại không thể sử dụng được nữa rồi, và khi nhìn thấy Dương Kiệt vẫn còn đang sống nhăn nhăn ở trước mặt, hắn không dám không tin nữa, đồng thời tỏ ra phẫn nộ vô cùng khi bản thân đã sai sót để đối phương qua mặt như trước kia, quả thật là một sỉ nhục ghê tởm đối với hắn.
Và lần này, con heo mập ở trước mặt tuyệt đối không có cơ hội giở trò thêm lần nữa đâu.
“ Tuyệt học địa giới, Hắc Cốt Cửu Âm Chảo, sát ~~~~~~~~~~~~~~~!!!” tay phải tạo thành chảo bao phủ bởi luồng khí sặc mùi máu tanh, hắn trực tiếp tung đòn phủ đầu tấn công về phía Dương Kiệt.
‘ Mẹ kiếp, lần trước dính phải tỏa thần tán nên mới để các ngươi dễ dàng đánh bại, giờ nay thực lực của bố mày đã có thể phát huy hoàn toàn, để xem bố mày không phang thây xẻ thịt mày ra để báo thù cho nỗi đau tột cùng mà ta phải hứng chịu trước đó.” Nhìn thấy đòn tấn công đầy gian tà của đối phương đã tới ngay trước mặt, Dương Kiệt chỉ cười lạnh trong lòng.
Lần trước thực lực bị phong tỏa và đối phương có tới bốn mạng, nhưng giờ nay còn để kẻ thù tác oai tác quái thêm lần nữa thì Dương Kiệt có thể đâm đầu vào tường chết quách đi cho rồi.
“ Trò trẻ con, biến ~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!” Dương Kiệt thậm chí không thèm kích hoạt giới vương quyền, một phần vì không muốn bộc lộ thực lực quá sớm để Trịnh Hổ phát hiện, trực tiếp vung kích chẻ thẳng về phía cánh tay thành chảo bao phủ bởi luồng khí hắc ám gian tà mà đối phương đang móc tới.
Boong ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!! Hự ~~~~~~~!!!
Kích va đập vào bàn tay máu thịt mà cũng phát ra âm thanh ma sát của kim loại, đủ hiểu tuyệt học của đối phương đáng sợ tới cỡ nào, nếu như bị móc trúng, da thịt nào chịu cho thấu chứ???
Nhưng đó là đối với người khác, tên cao thủ đã xui xẻo khi gặp phải một khúc xương khó ngậm như Dương Kiệt, chỉ có nước quỳ mà thôi.
Sau tiếng va đập vào nhau, tên cao thủ tựa như mất hết cảm giác từ cánh tay phải của mình, bản thân như bị một lực đẩy cực mạnh đâm thẳng vào người, cả cơ thể bị đẩy bật ra phía xa, sắc mặt trở nên xanh xao tái mép, trên trán đã chảy đầy mồ hôi lạnh, toàn thân run rẩy mang theo vẻ mặt đầy kinh ngạc khó tin há hốc nhìn chằm chằm vào tên “ bại tướng” ở trước mặt.
Tuy cú quét của Dương Kiệt không khiến hắn bị thương tích gì cả, nhưng mình đã đã sử dụng cả tuyệt học địa giới, còn tên “ bại tướng” chỉ đơn giản một cú chẻ kích đơn giản đã có thể hóa giải thậm chí đẩy lùi bản thân, đó tuyệt đối là điều không thể chấp nhận được đối với một người quá ư là tự phụ như hắn.
“ Không, ta không tin ~~~~~~!!! Võ hồn hiện ~~~~~~~~~~~~~!!!” mặc dù không muốn tin vào những gì xảy ra ở trước mặt, nhưng dường như hắn đã nhận thức được kẻ địch tuyệt đối không phải khúc xương dễ ngậm như mình nghĩ, trực tiếp bộc lộ hết toàn bộ thực lực của mình, kích hoạt võ hồn ra, không thận trọng không chừng lật thuyền giữa sông cũng không chừng đấy.
Phực ~~~~~~~~~~~~~!!
Ngay trên đỉnh đầu của hắn lập tức xuất hiện một bộ xương có hình dáng của một con người cao gần ba trượng, xung quanh bộ xương bao phủ bởi khói khí màu hắc ám trông kinh tởm vô cùng, đặc biệt là vị trí hốc mắt nhấp nháy khói lửa màu đỏ rực như máu, người ngoài chỉ nhìn vào thôi cũng đã sởn cả tóc gáy rồi.
Võ hồn cấp 4, Hắc Cốt Tu La Sứ Giả ~~~~~!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.