Phì Lũ Đại Náo Dị Giới

Chương 231: Tam công chúa và thập nhị công chúa

JunWei

11/06/2019

Không tốn quá nhiều thời gian, cả hai đã nhanh chóng đi tới đại sảnh tiếp khách trong phủ.

Dương Kiệt tỏ ra háo hức vô cùng, không biết là vị tam công chúa gì gì đó tròn méo ra sao, có đúng như lời đồn đệ nhất mỹ nhân của Vương Triều Thiên Ưng, hay chỉ hữu danh vô thực.

“ Tam công chúa ~~!! Thập nhị công chúa ~~~!!” vừa bước vào đại sảnh, Hoàng Dung lập tức lộ ra vẻ mặt vui mừng khi nhìn rõ hai bóng người đang ngồi ở ghế khách.

“ Hoàng Dung muội muội.” “ Hoàng Dung tỷ tỷ ~~~~~!” hai cô gái mặc bộ trang phục cung đình đang nhâm nhi ly trà trên tay nghe thấy tiếng gọi của Hoàng Dung, lập tức lộ ra vẻ mặt vui mừng, đặc biệt là cô gái gọi Hoàng Dung tỷ tỷ kia, trực tiếp từ trên ghế nhảy cẫng lên lao tới ngả hẳn vào lòng của Hoàng Dung một cách đầy phấn khích.

Dương Kiệt đứng ngay sát cửa vào nhanh chóng quan sát ngắm nhìn hai cô gái này một cách tỷ mỹ.

Quả không hổ danh là đệ nhất mỹ nhân vương triều Thiên Ưng, cô gái xưng hộ Hoàng Dung muội muội không ai khác chính là tam công chúa của vương triều Thiên Ưng, người có biệt danh Băng Tiên Tử.

Sở hữu sắc đẹp tuyệt trần với làn da trắng mịn như tuyết, cộng thêm khí chất đoan trang cao quý, thanh khiết như băng tuyết, giá lạnh như băng tuyết càng tôn thêm sự cao cao tại thượng của một tiên nữ, người phàm trần chỉ có thể cúi đầu quỳ phục dưới chân váy của cô ta.

Chỉ là, khi vừa liếc nhìn tam công chúa một cái, Dương Kiệt lập tức mất hết hứng thú.

Sự cao quý, sắc đẹp tuyệt trần của cô ta chỉ thua kém đôi chút so với Mộ Dung Tuyết mà Dương Kiệt từng gặp trước kia.

Nhưng giống như trước kia, cảm giác lạnh lùng thanh khiết như tảng băng của tam công chúa khiến Dương Kiệt lập tức tuột cả hứng, trường hợp giống hệt như mới gặp mặt Mộ Dung Tuyết lúc ban đầu.

Nếu như không phải sau này xảy ra tình cảm “ một đêm” với Mộ Dung Tuyết, thậm chí bây giờ còn nhớ tới cô ta không đã là một vấn đề rồi, huống chi giữa tam công chúa và Mộ Dung Tuyết vẫn còn một khoảng cách.

Tuy có cùng họ Dương, nhưng Dương Kiệt không có sở thích tự ngược như Dương Quá, quanh năm suốt tháng đối diện với một tảng băng như tiểu Long Nữ mà vẫn hưng phấn thích thú, bị cuốn hút tới nỗi không dứt ra được.

Xin lỗi, ai thích bị ngược chứ bố mày không thèm.

Đặc biệt là, mặc dù tam công chúa hiện đang mang theo vẻ mặt vui mừng khi nhìn thấy Hoàng Dung trở về, nhưng Dương Kiệt có thể cảm nhận được dường như cô ta vẫn còn mang theo tâm lý xa cách đối với Hoàng Dung, nói đúng hơn là như một chủ nhân vui mừng khi nhìn thấy thuộc hạ thân tín của mình quay về chứ không phải ở tư cách của một người bạn.

Bằng chứng là sau khi xưng hô một tiếng xong, cô ta vẫn ngồi lỳ ở đó, không có dấu hiệu gì sẽ đứng bật dậy chào đón Hoàng Dung cả.

Chính cái thái độ đó đã khiến Dương Kiệt có ấn tượng không tốt đối với vị tam công chúa này.

Ngược lại, ánh mắt của Dương Kiệt lúc này tập trung đổ dồn về phía cô gái trẻ đang ngả trong lòng Hoàng Dung làm nũng kia.



Tuy không có sắc đẹp tuyệt trần như tam công chúa, nhưng lại sở hữu vẻ đẹp riêng biệt của trẻ thơ, khuôn mặt bầu bĩnh dễ thương cực kỳ, đôi mắt long lanh to sáng như viên chân châu đen tuyền, má ửng hồng có núm đồng tiền sâu dưới mỗi nụ cười ngây thơ trong sáng.

Quan trọng nhất là, tuy sở hữu khuôn mặt trẻ thơ, nhưng thân hình tuyệt đối không trẻ thơ chút nào. Chỗ cần lòi thì lòi, chỗ cần lõm thì lõm, tuyệt đối không một vết mỡ thừa trên cơ thể gợi cảm chết người dưới lớp vải cung trang. Đặc biệt là căng ngực căng tròn tràn quá khổ đầy sức sống hầu như khiến lớp áo vải trước ngực vỡ tung ra vì sự chật chọi quá đáng.

Đồng nhan cự nhũ ~~~!! Tuyệt đối là đồng nhan cự nhũ trong truyền thuyết đây mà ~~~~!!!

Dương Kiệt nhìn chằm chằm vào thập nhị công chúa tới nỗi không chớp mắt, thậm chí xuất hiện động tác nuốt nước bọt thèm thuồng. Đặc biệt là khi nhìn những động tác ưỡn ẹo làm nũng của cô ta trong lòng Hoàng Dung, Dương Kiệt có chút muốn lao tới kéo Hoàng Dung ra tự mình thay thế vào chỗ đó.

Không chỉ Dương Kiệt đang quan sát ngắm nhìn hai vị công chúa, tam công chúa sau khi mỉn cười với Hoàng Dung xong, ánh mắt nhanh chóng chuyển hướng về phía Dương Kiệt, nhìn thấy vẻ mặt đầy “ dâm tà” của anh ta, khẽ díu mày, đôi mắt lóe qua tia sáng chán ghét bất mãn, nhưng cũng không nói năng gì cả.

Dù sao thì tình cảnh này ngày thường cả hai cũng đối diện không ít, nếu như lúc nào cũng quan tâm để ý quá nhiều, thời gian đâu mà đi làm việc khác nữa chứ. Vả lại, một tên tông sư tầng thứ 5 ( kiểm thức thuật) như Dương Kiệt không đủ tư cách để tam công chúa phải bận tâm để ý quá nhiều.

“ xin được giới thiệu …. Tiễn ca ca ~~~~~~~~~~~~!!!” sau một hồi để mặc thập nhị công chúa làm nũng trong lòng mình, Hoàng Dung chuẩn bị quay lại giới thiệu cho cả hai làm quen với Dương Kiệt, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt như anh Trư của Dương Kiệt khi nhìn chằm chằm vào thập nhị công chúa, lập tức phẫn nộ kêu thét lên.

Dương Kiệt giật mình trước tiếng gào thét của Hoàng Dung, nhanh chóng bừng tĩnh, dùng tay lau lau vũng nước miếng ở mép miệng, khẽ phủi phủi chỉnh tề lại quần áo của mình, tạo ra dáng vẻ “ chính nhân quân tử” chuẩn bị ra mắt hai người đẹp.

“ Đó, đó là …….” Chỉ thấy thập nhị công chúa sau khi rời khỏi lòng của Hoàng Dung, đưa mắt nhìn về phía Dương Kiệt, lộ ra vẻ mặt kinh ngạc không tự chủ dùng tay che lấy miệng.

Chỉ thấy vẻ mặt của thập nhị công chúa nhanh chóng thay đổi thành vẻ phấn khích thích thú vô cùng, đôi mắt gần như biến thành trái tim đầy ngưỡng mộ nhìn chằm chằm về phía Dương Kiệt mà không chớp mắt lấy một cái.

Cái đẹt gì thế này??? Cô ta, cô ta nhìn chằm chằm vào mình với vẻ thích thú phấn khích, chẳng lẽ cô ta đã bị khuôn mặt đầy mùi vị đàn ông của mình khuất phục, nên không thể tự chủ kìm chế cảm xúc của bản thân?? Haha, biết ngay mà, sức khuyến rũ vô song của mình bất kẻ già trẻ trai gái nhìn vào đều phải khuất phục, huống chi đây mới chỉ là khuôn mặt giả tạo, nếu như để cô ta nhìn thấy khuôn mặt “ điển trai” thực sự của mình, chỉ sợ cô ta không kèm chế được lao tới khóc lóc van xin đòi hiến thân nữa kìa.

Dương Kiệt tỏ ra dương dương tự đắc, không ngừng YY về vẻ đẹp đầy khuyến rũ của mình. Hoàn toàn không phát hiện lúc này Hoàng Dung đã sát khí đằng đằng nhìn chằm chằm vào mình.

“ Ta muốn ~~~~~~~~!!!” Chỉ thấy thập nhị công chúa sau một hồi ngắm nhìn Dương Kiệt đầy vẻ “ yêu thương”, đột nhiên hai tay dang ra như đang tạo ra tư thế ôm, từng bước từng bước thẳng về phía Dương Kiệt.

Cái, cái gì thế này??? Cô ta, cô ta muốn lao tới ôm mình sao?? Tuy biết cô ta đã hoàn toàn khuất phục trước vẻ đẹp điển trai của mình, nhưng không cần phải bạo dạn như thế này chứ!!! Nếu như ở nơi khác thì còn đỡ, ở đây biết bao nhiêu người hiện diện, Dung nhi còn ở đó, mình phải xử lý như thế nào đây?? Chấp nhận cái ôm của cô ta?? Hay là nhẫn tâm đẩy cô ta ra xa??

Nếu như dám chấp nhận cái ôm của cô ta, không chừng sẽ bị Dung nhi xé xác ngay tức khắc, ấy ấy, bộ không thấy cô ta đã thủ sẵn Đả Cẩu Bổng trên tay sát khí đằng đằng nhìn chằm chằm vào mình rồi sao??

Còn nếu nhẫn tâm đẩy cô gái này ra?? Sẽ gây ra hậu quả đáng sợ như thế nào nhỉ?? Đặc biệt là đối phương trông có vẻ ngây thơ trong sáng như vậy, nếu lỡ như bị mình từ chối " tình cảm", cô ta đau khổ nghĩ quẫn tìm tới cái chết, mình sẽ biến thành tội nhân thiên cổ sao??

Không được, không được! Phật nói, ta không vào địa ngục thì ai vào địa ngục chứ?? Bố mày chấp nhận hứng chịu mọi hậu quả đáng sợ nhất về phía mình, cũng tuyệt đối không được để một cô gái ngây thơ trong sáng như thế thiệt mạng vì mình được.

Hít sâu một hơi vào người, Dương Kiệt nhanh chóng nhắm chặt mắt lại, hai tay khẽ dang ra như đang chào đón đối phương ngả vào lòng trong tích tắc.



…….

……………….

Dương Kiệt nhắm mắt chờ đợi trong sự hồi hộp phấn khích tột cùng. Nhưng chờ mãi chờ mãi vẫn chưa cảm nhận được tấm cơ thể mềm mại nằm gọn trong lòng mình.

Rột cuộc là chuyện gì xảy ra thế này???

Dương Kiệt khẽ hé một bên mắt ra liếc nhìn, phát hiện hình bóng của thập nhị công chúa không biết biến mất đi đâu, chỉ thấy Hoàng Dung mang theo nụ cười mà không giống cười đầy chế giễu phóng về phía mình.

“ dzụ án gì …..” “ Ôi thích quá, dễ thương quá, mềm mại quá, sao lại có thứ dễ thương như thế này chứ, hihi.” Dương Kiệt ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra định lên tiếng hỏi, đột nhiên phía sau lưng vang lên tiếng cười đùa đầy thích thú của thập nhị công chúa.

Dương Kiệt mang theo sắc mặt khó coi từ từ quay đầu về phía sau, chỉ thấy thập nhị công chúa đã ôm choàng lấy Hao Thiên Khuyển vào lòng không ngừng vuốt ve và hôn nựng đầy thích thú, thậm chí còn dúi thẳng cái đầu của con cẩu đó vào chính giữa bộ ngực quá khổ của mình không ngừng chà lên chà xuống.

Đáng chết nhất là con cẩu đó không những không phản kháng, còn lộ ra vẻ hưởng thụ sướng điên người.

Mẹ kiếp ~~~!! Sỉ diện của ngươi đâu? Danh dự của ngươi đâu??? Đường đường một thần thú nổi danh trong thần thoại, bị một cô gái ôm choàng vào lòng không những không phản kháng đẩy đối phương ra, còn lộ ra vẻ khoái trá phấn khích như thế, ngươi không cảm thấy hổ thẹn sao hả??

Dương Kiệt giận tới nỗi toàn thân run rẩy, hận không thể gào lớn một tiếng: “ con cẩu kia, hãy buông cô gái đó ra cho ta ~~~~!!!”, sau đó lao tới lôi Hao Thiên Khuyển ra chỗ khác để thế vào chỗ đó.

Đáng chết nhất là, con cẩu trời đánh đó không ngừng phóng ánh mắt đầy khiêu khích về phía mình, khiến Dương Kiệt như điên tiết lên.

“ Tiễn ca ca, dường như huynh co chút không vui thì phải.” Hoàng Dung không biết từ khi nào đã ghé sát bên cạnh Dương Kiệt, cười lạnh nghiến răng nghiến lợi hỏi.

“ Đâu có, làm gì có chuyện đó, ta đang rất vui, rất vui nữa là khác, hờ hờ ~~~~~!!!” Tuyệt đối không được mất cả chì lẫn chày, Dương Kiệt cố gắng lộ ra vẻ nịnh hót để lấy lòng Hoàng Dung, mặc dù lúc này nụ cười trên môi khó coi vô cùng.

“ Huynh liệu hồn đấy ~~~!!” hừ mạnh một tiếng, không thèm quan tâm tới Dương Kiệt nữa, trực tiếp quay người đi thẳng về hướng tam công chúa, mỉn cười nói: “ tam công chúa, xin thứ lỗi vì đã để người đợi lâu, vì xảy ra một chút sự cố, cho nên đã về hơi trễ so với dự tính.”

“ Sự cố?? Có nghiêm trọng không??” Tam công chúa khẽ díu mày, tỏ vẻ lo lắng hỏi.

“ ồ không, chỉ là sự cố nhỏ thôi ạ, mọi chuyện đã giải quyết ổn thõa rồi ạ.” “ nếu như thế thì ….” “ và xin được giới thiệu với tam công chúa, đây là bang chủ đích thật của Địa Cầu Bang của muội, Dương Tiễn ạ.” Không muốn đi sâu về vấn đề, Hoàng Dung nhanh chóng chuyển đổi đề tài, vội vã kéo lấy Dương Kiệt đi tới trước mặt tam công chúa, lên tiếng giới thiệu.

“ bang chủ??? Người này???” Tam công chúa lộ ra vẻ bất ngờ khó tin nhìn chằm chằm vào Hoàng Dung, như muốn nói “ muội không nói đùa chứ??”.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Phì Lũ Đại Náo Dị Giới

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook