Chương 184: Thạch Bảo Ngọc
JunWei
20/03/2019
Rầm ~~~~ rầm ~~~~~~~~~~~~~~!!!
“ Thiên Kiếm Thập Tam Thức, Ngự Kiếm Thức, trảm ~~~~~~~~~!!” “ Phàm Thiên Hỏa Ngục, chết này ~~~~~~~~~~!!!” “ Bắc Minh Thôn Thiên Ấn, mở ~~~~~~~~~~~~!!!”
“ AAAAAAA, Phì Lũ Bổ Dưa Đại Pháp, giúp ta phá phá phá ~~~~~~~~!!!”
Ngay trong khu vực đầm lầy phía nam U Châu, bốn bóng người đang va đập vào nhau giao chiến vô cùng khốc liệt, à, nói chính xác hơn là ba bóng người với trang phục khác nhau đang hợp sức đánh hội đồng một người có thân hình thô tròn như quả bóng khổng lồ mới đúng. bùn đất tung bắn ngút trời,thậm chí mặt đất xuất hiện vô số vết nứt đáng sợ.
Uỳnh ~~~ uỳnh ~~~~ uỳnh ~~~~~~!!
Chỉ thấy Dương Kiệt tựa như chiếc diều bị nứt dây, cơ thể không ngừng bị đẩy bay ra xa không thể kiểm soát được, chỉ trong chốc lát đã rơi ngã xuống đất, nằm gọn trong cái hố sâu do bản thân tạo ra.
Ba đối thủ đều là chân tông sư tầng thứ 5, kích hoạt võ hồn cấp 5, thực lực tương đương chân tông sư tầng thứ 10.
Với thực lực một chân tông sư tầng thứ 4 cộng với bí pháp Giới Vương Quyền X4 như Dương Kiệt lúc này, không bị đánh tan xác đã là khá lắm rồi, nhưng bị đánh cho trọng thương hấp hối là điều không thể tránh khỏi rồi.
“ Chết chưa nhỉ??” “ Chắc chết mất tiêu rồi còn gì nữa, ba chân tông sư tầng thứ 5 như chúng ta cùng ra tay, ngay cả kẻ mạnh ngụy nguyên thần cũng phải biến sắc, huống chi chỉ là một tên chân tông sư tầng thứ 4 quèn như hắn chứ, hừ hừ.” “ Chúng ta có quá nặng tay không, phía trên hạ lệnh xuống nói là phải bắt sống tên cẩu tặc đó, nếu như hắn chết rồi thì….”
Trong lúc cả ba đang dương dương tự đắc, đột nhiên một trong ba tên nói ra điều lo ngại của mình, khiến hai người còn lại đều biến sắc.
“ Khỏi đoán già đoán non, cứ tới đó xem xem tình hình của hắn thì biết ngay chứ gì.” “ Đồng ý.” “ chính xác.”
Cả ba nhanh chóng tung người nhảy vào cái hố sâu mà Dương Kiệt đang nằm trong đó để xem tìm hình của kẻ địch như thế nào.
“ Ủa, sao bỗng nhiên trời đất tối sầm lại thế này?? Mưa Bão à???” “ Không, đó là, đó là …..” “ Đồ ngốc, chạy mau ~~~~~~~~~~~~~~~!!!!”
Ba tên đệ tử của tam đại môn pháp vừa mới hạ cánh xuống cái hố sâu thậm chí chưa kịp tìm kiếm “ thi thể” của Dương Kiệt, đột nhiên cảm thấy trời đất tối sầm xuống, cả ba hoảng hốt ngẩng đầu lên nhìn, phát hiện một tòa tháp bằng vàng khổng lồ đang từ trên trời giáng xuống với tốc độ nhanh như thiên thạch lao xuống mặt đất, kinh hãi gào thét tung người định nhảy ra khỏi cái hố để né tránh.
“ Giúp ta phá, phá, phá ~~~~~~~~~~!!” “ Xéo ~~~~~~~~~~~!!!” “ không thể nào, AAAAAAAA ~~~~~~~~~~~~!!!”
Tòa tháp khổng lồ giáng xuống quá nhanh, muốn né tránh chỉ là mơ ước xa xỉ, chỉ còn cách tung hết toàn bộ sức lực bú sữa của mình tung đòn ấn thẳng về phía tòa thấp, hòng đánh bay nó sang một bên, chỉ là …..
Rầm ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!! Crack ~~~ crack ~~~~~~~~~~ ….!!!
Tiếng xương cốt gãy vụn và va đập giữa mặt đất và tòa tháp vang dội cả khu vực, khói bụi đất đá tung bắn lên không tung tựa như vừa xảy ra một vụ nổ hạch nhân đáng sợ. Ba tên đệ tự tam đại môn phái trực tiếp bị khảm sâu trong lòng đất, không chết cũng thành tàn phế cho mà xem.
Càn Khôn Tháp sau khi thăng cấp có thể hấp thụ hoàn toàn đòn đánh của chân tông sư tầng thứ 10, chỉ cần không phải là kẻ mạnh nguyên thần trở nên, tuyệt đối không thể làm gì được nó cả. kết quả là những đòn tấn công của chúng chỉ khẽ chạm nhẹ vào đáy tháp đã bị vỡ tung ra hết, chỉ còn cách ngơ người với vẻ mặt kinh hãi khó tin nhìn tòa tháp nặng trên cả chục ngàn kg đè thẳng xuống đầu mình.
Hộc hộc ~~~~~~~~~~~~~~!!
Ngay sau khi hoàn thành sứ mệnh của mình, Càn Khôn Tháp lập tức quay trở về trong cơ thể của Dương Kiệt. Lúc này anh ta đang đứng ngoài miệng hố không xa, sắc mặt tái nhợt, miệng và tà áo nhuộm đầy máu tươi, hít thở một cách dồn dập khó khăn.
“ Không, không, ngươi, ngươi không, không thể giết, giết bọn, bọn ta, bọn ta, ta là ……” “ không ~~~~~~~~~~~~~~!!!”
Rầm ~~~~~ rầm ~~~~~~ rầm ~~~~~!!! Bạch ~~~ bạch ~~~ bạch ~~~~~~~~!!
Chết tới nơi mà còn định dùng tông môn của mình hăm dọa để đối phương không dám xuống tay, đừng nói các ngươi chỉ là đệ tử quèn trong tông môn, cho dù là con cưng của tông chủ ngũ đại tông môn, dám ra tay giết mình, mình cũng sẽ giết không cần suy nghĩ.
Dương Kiệt không thèm nghe chúng nói gì nữa, trực tiếp mỗi người tặng cho một chùy vào đầu, máu thịt tương não phun bắn tứ phía, chết một cách thảm thiết.
Hít hà hít há hít hà ~~~~~~~~~~!!
Dựa người vào vách đá trong hố sâu hít thở một cách dồn dập sau khi xong câu thông báo có được điểm kinh nghiệm sau khi giết chết ba tên kia.
Sau gần một khắc giờ trôi qua, sau khi cắn xong vài viên đan dược điều trị, vết thương trên người mới được kềm chế lại, có thể di chuyển nhẹ nhàng được nữa rồi.
Tính từ thời điểm Dương Kiệt rời khỏi bí cảnh thí luyện, thời gian đã trôi đi gần một tháng trời, trong khoảng thời gian này có thể nói là cả khu vực U Châu dậy sóng khi tông môn truy sát lệnh được tung ra.
Đã bao nhiêu năm rồi nhỉ? Tông môn truy sát lệnh mới có dịp tái xuất giang hồ. Quan trọng nhất là, không chỉ một tông môn mà là cả ngũ đại tông môn cùng kích hoạt.
Cái tên Dương Kiệt lập tức biến thành đề tài sôi nổi được bàn tán nhiều nhất trên khắp khu vực U Châu. Đừng nói là người tu luyện, ngay cả dân thường ít nhiều cũng được nghe tới tên tuổi của anh ta.
Cái gì?? Ngươi không biết Dương Kiệt là ai ư??? Chắc ngươi mới từ trong rừng bước ra đúng không??
sau đó là những ánh mắt đầy khinh bỉ như nhìn thằng khờ phóng về người vừa hỏi Dương Kiệt là ai.
có thể nói hiện giờ không chỉ ngũ đại tông môn đang truy tìm anh ta, ngay cả các tán tu, quân đoàn đánh thuê hay thậm chí là cả các gia tộc lớn nhỏ khác nhau đều tung người ra khắp nơi để truy tìm tung tích của Dương Kiệt.
Chỉ cần bắt sống được đối phương, tuyệt đối có thể một bước lên mây, tương lai sáng lạng đấy chứ!
Không phải sao? Có thể tự do lựa chọn gia nhập ngũ đại tông môn, trực tiếp trở thành đệ tử nội môn ngay tức khắc.
Cho dù là những gia tộc hay thậm chí là vương triều hùng mạnh cũng phải động lòng đấy chứ.
khoản thời gian gian khổ nhất đối với anh ta, nếu không muốn nói là cửu tử nhất sinh, mỗi ngày ít nhất phải nổ ra gần chục trận giao chiến khốc liệt dưới sự truy sát của không chỉ các đệ tử ngũ đại tông môn, còn cả các tên tán tu,quân đoàn đánh thuê và người của các gia tộc và vương triều hùng mạnh nữa chứ.
Lúc đầu còn đỡ chút, vì phía ngũ đại tông môn không nắm rõ thực lực của anh ta, chỉ phái những tên chân tông sư tầng thứ 2, tầng thứ 3 tới truy sát, với những tên lẻ tẻ như thế này, Dương Kiệt lợi dụng khả năng biến hình vô cùng dễ dàng kết liễu chúng, chuyển hóa thành điểm kinh nghiệm để thăng cấp cho bản thân, tài sản sau khi tử nạn nhảy hết vào trong túi anh ta.
Ngay sau khi giải quyết xong người của ngũ đại tông môn, anh ta sẽ giả vờ kiệt sức hoặc trọng thương để dụ mấy mấy tên khác đã theo chân người của ngũ đại tông môn tới truy sát nhưng vẫn lén lén núp ở một bên theo dõi hòng đục nước béo cò.
Đối với những tên ngu xuẩn dám ló đầu ra ra tay với Dương Kiệt, số phận của chúng cũng chỉ là theo chân của người của ngũ đại tông môn vĩnh viễn nằm xuống trở thành điểm kinh nghiệm và cung cấp tài sản cho Dương Kiệt mà thôi.
Nhìn thấy túi mình càng lúc càng phình to, thăng cấp như đang ngồi tên lửa như thế này, khiến Dương Kiệt cười tới nỗi không ngậm miệng lại được, chỉ mong ngày càng nhiều tên ngu xuẩn chạy tới nộp mạng.
nhìn thấy cảnh tượng chết thảm của mấy tên ngu xuẩn kia, đám người còn lại ai nấy đều biến sắc, thậm chí không ít người phải nôn thốc nôn tháo nữa là. Dần dần lũ người đó không còn quá mặn mà theo chân người của ngũ đại tông môn đi truy sát Dương Kiệt nữa.
Giải thưởng tuy hấp dẫn, nhưng có mạng để hưởng mới là quan trọng. Và quan trọng nhất là, cho dù bắt sống được Dương Kiệt giao nộp, chắc gì phần thưởng sẽ ập xuống đầu mình chứ? Nói cho cùng người được thừa hưởng thành quả chỉ có thể là con cháu của tộc trưởng, quân đoàn trưởng hay hoàng tử công chúa mà thôi.
Còn mình ư? Cùng lắm ban thưởng một ít tài nguyên tu luyện sau đó đuổi khéo sang một bên mà thôi. Mang theo nguy cơ có thể bỏ mạng bất kỳ lúc nào để người khác hưởng thành quả, đâu ai ngu tới thế đâu chứ.
Nếu dễ ăn còn được, còn đằng này..... thôi bỏ đi.
Tất nhiên, những tình cảnh tốt đẹp đó không duy trì được bao lâu, khi phía ngũ đại tông môn đã kịp thời phản ửng, trực tiếp phái những tên đệ tử trung tâm cao cấp, thực lực thậm chí đạt tới cấp 9, cấp 10, cộng thêm võ hồn tuyệt đối không thua kém gì so với Dương Kiệt sau khi biến hình, thậm chí còn đáng sợ hơn nữa.
Tất nhiên, như thế vẫn chưa đủ, khi hung tin tử nạn ngày càng dày đặc truyền về phía ngũ đại tông môn, người của Huyết Ma Đạo tất nhiên là cười không ngậm miệng được rồi, nhưng đã khiến cho các vị đại ca trong tông môn phẫn nộ vô cùng, trực tiếp ra lệnh cho đệ tử chân truyền ra tay bắt sống hoặc trực tiếp trảm sát Dương Kiệt.
Đệ tử chân truyền, tệ nhất cũng đạt tới cảnh giới chân nguyên thần tầng thứ 2, tầng thứ 3, hoàn toàn không thua kém gì các vị trưởng lão nội môn trong tông môn cả. Và kết quả vô cùng hiển nhiên, Dương Kiệt đã bị hành tới nỗi kêu cha khóc mẹ, không ngừng bỏ trốn.
Nếu như không phải sở hữu Dịch Chuyển Tức Thời, e rằng anh ta có mười cái mạng cũng không đủ để sống.
Cũng không biết vì sao, cho dù Dương Kiệt sử dụng Dịch Dung Thuật để hóa trang thành người khác, nhưng chỉ cần giáp mặt với đệ tử của ngũ đại tông môn, lập tức bị nhận ra, chỉ còn cách cắn răng giao chiến hoặc trực tiếp quay đầu bỏ chạy.
Dịch Chuyển Tức Thời sử dụng xong, chỉ còn cách tế Càn Khôn Tháp ra tạo ra một không gian ảo để bỏ trốn vào trong. Do người của ngũ đại tông môn không biết rõ đặc tính của Dịch Chuyển Tức Thời sử dụng được bao nhiêu lần, lại không biết Càn Khôn Tháp có thể giúp anh ta bỏ trốn, nên khi hình bóng của Dương Kiệt vừa biến mất, họ chỉ nán lại một thời gian ngắn rồi bỏ đi tiếp tục truy tìm hành tung của anh ta, Dương Kiệt mới có thể an toàn qua khỏi đại họa này.
Đáng sợ nhất là trận giao chiến ba ngày trước, một đệ tử chân truyền của Lãnh Binh Cung không biết từ đâu xuất hiện, trực tiếp ra tay trấn áp, thậm chí còn không cho anh ta thời gian để kích hoạt Dịch Chuyển Tức Thời, đành phải rút đai lưng biến hình ra định biến hình để chống cự. Chỉ là không biết vô tình hay cố ý, đòn tấn công của vị đệ tử chân truyền kia trực tiếp đánh thẳng vào đai lưng biến hình trên tay anh ta, hứng trọn đòn đánh đầy uy lực như thế, đai lưng biến hình bị đánh gãy làm đôi, khiến Dương Kiệt từ giờ trở đi không thể biến hình thành siêu nhân bịt mặt nữa, thực lực giảm xuống đáng kể,.
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, đã tế Càn Khôn Tháp ra đè thẳng vào người đối phương, tuy chỉ khiến đối phương khẽ chững lại vài giây, nhưng cũng quá đủ để Dương Kiệt sử dụng Dịch Chuyển Tức Thời bỏ trốn rồi. Trước khi biến mất, ánh mắt đầy sát khí của Dương Kiệt nhìn chằm chằm vào tên đệ tử đã đánh vỡ đai lưng biến hình của mình, tựa như muốn khắc sâu khuôn mặt của đối phương vào trong não, để sau này nhất định sẽ quay lại báo thù.
Mẹ kiếp ~~~!! Tài sản lớn nhất và quan trọng nhất của mình bị đánh vỡ, không nổi điên mới là lạ á. Phải biết rằng để có được nó, thậm chí hiện giờ còn đang mắc nợ con quỷ hút máu kia còn chưa trả hết, sử dụng chưa được bao lâu đã bị đánh vỡ, Dương Kiệt hận không thể phang thây xẻ thịt đối phương ra ngay tức khắc, chỉ là thực lực không cho phép nên đành ngậm ngùi bỏ trốn mà thôi.
Hãy đợi đấy, chuyện này chưa xong đâu đồ khốn ~~~~~!!
Chính vì đai lưng biến hình bị đánh vỡ, nên mới có tình cảnh Dương Kiệt bị ba tên chân tông sư tầng thứ 5 đánh cho trọng thương như lúc này. Không chỉ không thể biến hình, ngay cả chức năng hồi phục vết thương cấp tốc thông qua nhân thú quả cũng không còn nữa, nên chỉ còn cách không ngừng cắn thuốc chờ hồi phục một cách chậm rãi mà thôi.
ầm ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!
“ Dịch Chuyển Tức Thời, biến ~~~~~~~~~~~!!!” Dương Kiệt vừa định đứng dậy đi tới “ bới xác” để thu hoạch tài sản để lại của ba tên đệ tử vừa tử nạn, đột nhiên biến sắc khi cảm nhận thấy một áp lực đáng sợ đè thẳng vào đầu, không chút do dự kích hoạt kỹ năng bỏ trốn của mình, nhanh chóng biến mất hiện trường.
Rầm ~~~~~~~~~~~~~!!!
Ngay sau khi Dương Kiệt vừa biến mất, một bàn tay dạng khí khổng lồ từ trên không trung chụp xuống, cái hố sâu lúc nãy tựa như bị nới rộng ra gấp bội, bụi đá tung bắn lên không trung như pháo hoa đang nổ, nếu như dám chần chừ nán lại, tuyệt đối bị bàn tay khí đá đè tới nỗi xương cốt gãy vụn, biến thành tàn phế cho mà xem.
“ lại sử dụng chiêu này, con chuột nhắt này quả thật là khó tóm.” Chỉ thấy một bóng người mảnh khảnh mình mặc bộ trang phục của Lãnh Binh Cung từ trên không trung từ từ đáp xuống ngay bên cạnh miệng hố, khẽ díu mày lẩm bẩm nói.
Người này không ai khác chính là đệ tử chân truyền đã được phái tới truy bắt Dương Kiệt, và cũng là thủ phạm đã đánh vỡ đai lưng biến hình của anh ta, kẻ mạnh chân nguyên thần tầng thứ 3, Thạch Bảo Ngọc.
Từ trong nhẫn Càn Khôn lấy ra một vật thể hình tròn giống hệt như một chiếc gương, chân nguyên truyền thẳng vào trong đó, Thạch Bảo Ngọc khẽ díu mày lẩm bầm nói nhỏ: “ 8000 dặm về phía nam??? Khả năng hiển thị của báu vật càng lúc càng mờ nhạt, xem ra không còn sử dụng được bao lâu nữa sẽ mất đi tác dụng. phải tranh thủ trong thời gian ít ỏi còn lại tóm được con chuột nhắt đó càng sớm càng tốt, nếu không thì biết ăn nói như thế nào với tông môn đây.”
Trong khi đệ tử chân truyền của tứ đại tông môn khác đã lần lượt bỏ cuộc, vì không ai muốn tốn quá nhiều thời gian chơi trò mèo bắt chuột với Dương Kiệt cả, tông môn ra lệnh xuống thì nghe theo chạy ra khỏi nơi tu luyện đi truy sát Dương Kiệt, tưởng rằng dễ ăn và không tốn quá nhiều thời gian nên mới ra tay, nhưng không ngờ kỹ năng bỏ trốn của Dương Kiệt đáng sợ như thế này, vài ba lần bắt hụt khiến họ hụt hẫng bỏ cuộc, quay trở về tông môn tiếp tục tu luyện thay vì làm công việc vô bổ như thế này. Chỉ còn lại duy nhất mỗi mình Thạch Bảo Ngọc vẫn chưa chịu buông tha, tiếp tục lần theo dấu vết của Dương Kiệt để truy sát anh ta bằng mọi giá.
" Mẹ kiếp, nếu không phải nhận xong quà hối lộ của Trịnh Hổ phải tóm cổ đối phương bằng được, lúc này e rằng đã nằm trên giường của một hoa khôi trong thành lớn sung sướng rồi, có cần cực khổ như thế này chứ? Tất cả chỉ tại con heo mập đó, mày không thể ngoan ngoãn để bổn thiếu gia tóm cổ sao?"
Miệng không ngừng buông ra lời oán trách, sau đó bỏ lại thiết bị định vị vào trong nhẫn Càn Khôn, Thạch Bảo Ngọc tung người lên không trung, dùng một tốc độ nhanh như tên bắn lao thẳng về phía nam, nơi đã định vị được Dương kiệt đang có mặt ở đó.
thì ra tên khốn này nhận được sự đúc lót của Trịnh Hổ, hèn chi lại truy sát Dương Kiệt một cách nhiệt tình như thế này.
Có thể nói người căm hận Dương Kiệt nhất thời điểm này không phải Tư Mã Phong Vân, cũng không phải là Diệp Thiên Hành, mà chính là Trịnh Hổ.
Chính vì cái chết của Hạ Hầu Quân, Trịnh Hổ khi quay về tông môn lập tức bị tông chủ đè đầu xuống quát thẳng vào mặt, nếu như không phải gia tộc hắn có chút thế lực trong tông môn, e rằng cái chức trưởng lão cũng không giữ nổi nữa rồi. Quan trọng nhất là, hắn bo bo rằng chỉ cần vài ba ngày đã có thể tóm cổ Dương Kiệt một cách dễ dàng trước mặt tứ đại tông môn khác, thế mà ba ngày, năm ngày, thậm chí nửa tháng trôi qua, Dương Kiệt đâu không thấy, hung tin truyền về càng lúc càng dày đặc, khiến hắn biến thành trò cười chế giễu trong ngũ đại tông môn vì sự thiển cận của mình.
Tân thù cựu hận, khiến hắn không tiếc tài sản, dốc hết ra hối lộ Thạch Bảo Ngọc, phải bắt Dương Kiệt về bằng mọi giá như lúc này.
“ Đồ khốn, ngươi khiến ta tốn càng nhiều thời gian truy bắt, đợi tới khi bắt được ngươi, số phận của người sẽ càng bi thảm khó coi cho mà xem, hừ hừ ~~~~~~~~~~~~!!!”
“ Thiên Kiếm Thập Tam Thức, Ngự Kiếm Thức, trảm ~~~~~~~~~!!” “ Phàm Thiên Hỏa Ngục, chết này ~~~~~~~~~~!!!” “ Bắc Minh Thôn Thiên Ấn, mở ~~~~~~~~~~~~!!!”
“ AAAAAAA, Phì Lũ Bổ Dưa Đại Pháp, giúp ta phá phá phá ~~~~~~~~!!!”
Ngay trong khu vực đầm lầy phía nam U Châu, bốn bóng người đang va đập vào nhau giao chiến vô cùng khốc liệt, à, nói chính xác hơn là ba bóng người với trang phục khác nhau đang hợp sức đánh hội đồng một người có thân hình thô tròn như quả bóng khổng lồ mới đúng. bùn đất tung bắn ngút trời,thậm chí mặt đất xuất hiện vô số vết nứt đáng sợ.
Uỳnh ~~~ uỳnh ~~~~ uỳnh ~~~~~~!!
Chỉ thấy Dương Kiệt tựa như chiếc diều bị nứt dây, cơ thể không ngừng bị đẩy bay ra xa không thể kiểm soát được, chỉ trong chốc lát đã rơi ngã xuống đất, nằm gọn trong cái hố sâu do bản thân tạo ra.
Ba đối thủ đều là chân tông sư tầng thứ 5, kích hoạt võ hồn cấp 5, thực lực tương đương chân tông sư tầng thứ 10.
Với thực lực một chân tông sư tầng thứ 4 cộng với bí pháp Giới Vương Quyền X4 như Dương Kiệt lúc này, không bị đánh tan xác đã là khá lắm rồi, nhưng bị đánh cho trọng thương hấp hối là điều không thể tránh khỏi rồi.
“ Chết chưa nhỉ??” “ Chắc chết mất tiêu rồi còn gì nữa, ba chân tông sư tầng thứ 5 như chúng ta cùng ra tay, ngay cả kẻ mạnh ngụy nguyên thần cũng phải biến sắc, huống chi chỉ là một tên chân tông sư tầng thứ 4 quèn như hắn chứ, hừ hừ.” “ Chúng ta có quá nặng tay không, phía trên hạ lệnh xuống nói là phải bắt sống tên cẩu tặc đó, nếu như hắn chết rồi thì….”
Trong lúc cả ba đang dương dương tự đắc, đột nhiên một trong ba tên nói ra điều lo ngại của mình, khiến hai người còn lại đều biến sắc.
“ Khỏi đoán già đoán non, cứ tới đó xem xem tình hình của hắn thì biết ngay chứ gì.” “ Đồng ý.” “ chính xác.”
Cả ba nhanh chóng tung người nhảy vào cái hố sâu mà Dương Kiệt đang nằm trong đó để xem tìm hình của kẻ địch như thế nào.
“ Ủa, sao bỗng nhiên trời đất tối sầm lại thế này?? Mưa Bão à???” “ Không, đó là, đó là …..” “ Đồ ngốc, chạy mau ~~~~~~~~~~~~~~~!!!!”
Ba tên đệ tử của tam đại môn pháp vừa mới hạ cánh xuống cái hố sâu thậm chí chưa kịp tìm kiếm “ thi thể” của Dương Kiệt, đột nhiên cảm thấy trời đất tối sầm xuống, cả ba hoảng hốt ngẩng đầu lên nhìn, phát hiện một tòa tháp bằng vàng khổng lồ đang từ trên trời giáng xuống với tốc độ nhanh như thiên thạch lao xuống mặt đất, kinh hãi gào thét tung người định nhảy ra khỏi cái hố để né tránh.
“ Giúp ta phá, phá, phá ~~~~~~~~~~!!” “ Xéo ~~~~~~~~~~~!!!” “ không thể nào, AAAAAAAA ~~~~~~~~~~~~!!!”
Tòa tháp khổng lồ giáng xuống quá nhanh, muốn né tránh chỉ là mơ ước xa xỉ, chỉ còn cách tung hết toàn bộ sức lực bú sữa của mình tung đòn ấn thẳng về phía tòa thấp, hòng đánh bay nó sang một bên, chỉ là …..
Rầm ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!! Crack ~~~ crack ~~~~~~~~~~ ….!!!
Tiếng xương cốt gãy vụn và va đập giữa mặt đất và tòa tháp vang dội cả khu vực, khói bụi đất đá tung bắn lên không tung tựa như vừa xảy ra một vụ nổ hạch nhân đáng sợ. Ba tên đệ tự tam đại môn phái trực tiếp bị khảm sâu trong lòng đất, không chết cũng thành tàn phế cho mà xem.
Càn Khôn Tháp sau khi thăng cấp có thể hấp thụ hoàn toàn đòn đánh của chân tông sư tầng thứ 10, chỉ cần không phải là kẻ mạnh nguyên thần trở nên, tuyệt đối không thể làm gì được nó cả. kết quả là những đòn tấn công của chúng chỉ khẽ chạm nhẹ vào đáy tháp đã bị vỡ tung ra hết, chỉ còn cách ngơ người với vẻ mặt kinh hãi khó tin nhìn tòa tháp nặng trên cả chục ngàn kg đè thẳng xuống đầu mình.
Hộc hộc ~~~~~~~~~~~~~~!!
Ngay sau khi hoàn thành sứ mệnh của mình, Càn Khôn Tháp lập tức quay trở về trong cơ thể của Dương Kiệt. Lúc này anh ta đang đứng ngoài miệng hố không xa, sắc mặt tái nhợt, miệng và tà áo nhuộm đầy máu tươi, hít thở một cách dồn dập khó khăn.
“ Không, không, ngươi, ngươi không, không thể giết, giết bọn, bọn ta, bọn ta, ta là ……” “ không ~~~~~~~~~~~~~~!!!”
Rầm ~~~~~ rầm ~~~~~~ rầm ~~~~~!!! Bạch ~~~ bạch ~~~ bạch ~~~~~~~~!!
Chết tới nơi mà còn định dùng tông môn của mình hăm dọa để đối phương không dám xuống tay, đừng nói các ngươi chỉ là đệ tử quèn trong tông môn, cho dù là con cưng của tông chủ ngũ đại tông môn, dám ra tay giết mình, mình cũng sẽ giết không cần suy nghĩ.
Dương Kiệt không thèm nghe chúng nói gì nữa, trực tiếp mỗi người tặng cho một chùy vào đầu, máu thịt tương não phun bắn tứ phía, chết một cách thảm thiết.
Hít hà hít há hít hà ~~~~~~~~~~!!
Dựa người vào vách đá trong hố sâu hít thở một cách dồn dập sau khi xong câu thông báo có được điểm kinh nghiệm sau khi giết chết ba tên kia.
Sau gần một khắc giờ trôi qua, sau khi cắn xong vài viên đan dược điều trị, vết thương trên người mới được kềm chế lại, có thể di chuyển nhẹ nhàng được nữa rồi.
Tính từ thời điểm Dương Kiệt rời khỏi bí cảnh thí luyện, thời gian đã trôi đi gần một tháng trời, trong khoảng thời gian này có thể nói là cả khu vực U Châu dậy sóng khi tông môn truy sát lệnh được tung ra.
Đã bao nhiêu năm rồi nhỉ? Tông môn truy sát lệnh mới có dịp tái xuất giang hồ. Quan trọng nhất là, không chỉ một tông môn mà là cả ngũ đại tông môn cùng kích hoạt.
Cái tên Dương Kiệt lập tức biến thành đề tài sôi nổi được bàn tán nhiều nhất trên khắp khu vực U Châu. Đừng nói là người tu luyện, ngay cả dân thường ít nhiều cũng được nghe tới tên tuổi của anh ta.
Cái gì?? Ngươi không biết Dương Kiệt là ai ư??? Chắc ngươi mới từ trong rừng bước ra đúng không??
sau đó là những ánh mắt đầy khinh bỉ như nhìn thằng khờ phóng về người vừa hỏi Dương Kiệt là ai.
có thể nói hiện giờ không chỉ ngũ đại tông môn đang truy tìm anh ta, ngay cả các tán tu, quân đoàn đánh thuê hay thậm chí là cả các gia tộc lớn nhỏ khác nhau đều tung người ra khắp nơi để truy tìm tung tích của Dương Kiệt.
Chỉ cần bắt sống được đối phương, tuyệt đối có thể một bước lên mây, tương lai sáng lạng đấy chứ!
Không phải sao? Có thể tự do lựa chọn gia nhập ngũ đại tông môn, trực tiếp trở thành đệ tử nội môn ngay tức khắc.
Cho dù là những gia tộc hay thậm chí là vương triều hùng mạnh cũng phải động lòng đấy chứ.
khoản thời gian gian khổ nhất đối với anh ta, nếu không muốn nói là cửu tử nhất sinh, mỗi ngày ít nhất phải nổ ra gần chục trận giao chiến khốc liệt dưới sự truy sát của không chỉ các đệ tử ngũ đại tông môn, còn cả các tên tán tu,quân đoàn đánh thuê và người của các gia tộc và vương triều hùng mạnh nữa chứ.
Lúc đầu còn đỡ chút, vì phía ngũ đại tông môn không nắm rõ thực lực của anh ta, chỉ phái những tên chân tông sư tầng thứ 2, tầng thứ 3 tới truy sát, với những tên lẻ tẻ như thế này, Dương Kiệt lợi dụng khả năng biến hình vô cùng dễ dàng kết liễu chúng, chuyển hóa thành điểm kinh nghiệm để thăng cấp cho bản thân, tài sản sau khi tử nạn nhảy hết vào trong túi anh ta.
Ngay sau khi giải quyết xong người của ngũ đại tông môn, anh ta sẽ giả vờ kiệt sức hoặc trọng thương để dụ mấy mấy tên khác đã theo chân người của ngũ đại tông môn tới truy sát nhưng vẫn lén lén núp ở một bên theo dõi hòng đục nước béo cò.
Đối với những tên ngu xuẩn dám ló đầu ra ra tay với Dương Kiệt, số phận của chúng cũng chỉ là theo chân của người của ngũ đại tông môn vĩnh viễn nằm xuống trở thành điểm kinh nghiệm và cung cấp tài sản cho Dương Kiệt mà thôi.
Nhìn thấy túi mình càng lúc càng phình to, thăng cấp như đang ngồi tên lửa như thế này, khiến Dương Kiệt cười tới nỗi không ngậm miệng lại được, chỉ mong ngày càng nhiều tên ngu xuẩn chạy tới nộp mạng.
nhìn thấy cảnh tượng chết thảm của mấy tên ngu xuẩn kia, đám người còn lại ai nấy đều biến sắc, thậm chí không ít người phải nôn thốc nôn tháo nữa là. Dần dần lũ người đó không còn quá mặn mà theo chân người của ngũ đại tông môn đi truy sát Dương Kiệt nữa.
Giải thưởng tuy hấp dẫn, nhưng có mạng để hưởng mới là quan trọng. Và quan trọng nhất là, cho dù bắt sống được Dương Kiệt giao nộp, chắc gì phần thưởng sẽ ập xuống đầu mình chứ? Nói cho cùng người được thừa hưởng thành quả chỉ có thể là con cháu của tộc trưởng, quân đoàn trưởng hay hoàng tử công chúa mà thôi.
Còn mình ư? Cùng lắm ban thưởng một ít tài nguyên tu luyện sau đó đuổi khéo sang một bên mà thôi. Mang theo nguy cơ có thể bỏ mạng bất kỳ lúc nào để người khác hưởng thành quả, đâu ai ngu tới thế đâu chứ.
Nếu dễ ăn còn được, còn đằng này..... thôi bỏ đi.
Tất nhiên, những tình cảnh tốt đẹp đó không duy trì được bao lâu, khi phía ngũ đại tông môn đã kịp thời phản ửng, trực tiếp phái những tên đệ tử trung tâm cao cấp, thực lực thậm chí đạt tới cấp 9, cấp 10, cộng thêm võ hồn tuyệt đối không thua kém gì so với Dương Kiệt sau khi biến hình, thậm chí còn đáng sợ hơn nữa.
Tất nhiên, như thế vẫn chưa đủ, khi hung tin tử nạn ngày càng dày đặc truyền về phía ngũ đại tông môn, người của Huyết Ma Đạo tất nhiên là cười không ngậm miệng được rồi, nhưng đã khiến cho các vị đại ca trong tông môn phẫn nộ vô cùng, trực tiếp ra lệnh cho đệ tử chân truyền ra tay bắt sống hoặc trực tiếp trảm sát Dương Kiệt.
Đệ tử chân truyền, tệ nhất cũng đạt tới cảnh giới chân nguyên thần tầng thứ 2, tầng thứ 3, hoàn toàn không thua kém gì các vị trưởng lão nội môn trong tông môn cả. Và kết quả vô cùng hiển nhiên, Dương Kiệt đã bị hành tới nỗi kêu cha khóc mẹ, không ngừng bỏ trốn.
Nếu như không phải sở hữu Dịch Chuyển Tức Thời, e rằng anh ta có mười cái mạng cũng không đủ để sống.
Cũng không biết vì sao, cho dù Dương Kiệt sử dụng Dịch Dung Thuật để hóa trang thành người khác, nhưng chỉ cần giáp mặt với đệ tử của ngũ đại tông môn, lập tức bị nhận ra, chỉ còn cách cắn răng giao chiến hoặc trực tiếp quay đầu bỏ chạy.
Dịch Chuyển Tức Thời sử dụng xong, chỉ còn cách tế Càn Khôn Tháp ra tạo ra một không gian ảo để bỏ trốn vào trong. Do người của ngũ đại tông môn không biết rõ đặc tính của Dịch Chuyển Tức Thời sử dụng được bao nhiêu lần, lại không biết Càn Khôn Tháp có thể giúp anh ta bỏ trốn, nên khi hình bóng của Dương Kiệt vừa biến mất, họ chỉ nán lại một thời gian ngắn rồi bỏ đi tiếp tục truy tìm hành tung của anh ta, Dương Kiệt mới có thể an toàn qua khỏi đại họa này.
Đáng sợ nhất là trận giao chiến ba ngày trước, một đệ tử chân truyền của Lãnh Binh Cung không biết từ đâu xuất hiện, trực tiếp ra tay trấn áp, thậm chí còn không cho anh ta thời gian để kích hoạt Dịch Chuyển Tức Thời, đành phải rút đai lưng biến hình ra định biến hình để chống cự. Chỉ là không biết vô tình hay cố ý, đòn tấn công của vị đệ tử chân truyền kia trực tiếp đánh thẳng vào đai lưng biến hình trên tay anh ta, hứng trọn đòn đánh đầy uy lực như thế, đai lưng biến hình bị đánh gãy làm đôi, khiến Dương Kiệt từ giờ trở đi không thể biến hình thành siêu nhân bịt mặt nữa, thực lực giảm xuống đáng kể,.
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, đã tế Càn Khôn Tháp ra đè thẳng vào người đối phương, tuy chỉ khiến đối phương khẽ chững lại vài giây, nhưng cũng quá đủ để Dương Kiệt sử dụng Dịch Chuyển Tức Thời bỏ trốn rồi. Trước khi biến mất, ánh mắt đầy sát khí của Dương Kiệt nhìn chằm chằm vào tên đệ tử đã đánh vỡ đai lưng biến hình của mình, tựa như muốn khắc sâu khuôn mặt của đối phương vào trong não, để sau này nhất định sẽ quay lại báo thù.
Mẹ kiếp ~~~!! Tài sản lớn nhất và quan trọng nhất của mình bị đánh vỡ, không nổi điên mới là lạ á. Phải biết rằng để có được nó, thậm chí hiện giờ còn đang mắc nợ con quỷ hút máu kia còn chưa trả hết, sử dụng chưa được bao lâu đã bị đánh vỡ, Dương Kiệt hận không thể phang thây xẻ thịt đối phương ra ngay tức khắc, chỉ là thực lực không cho phép nên đành ngậm ngùi bỏ trốn mà thôi.
Hãy đợi đấy, chuyện này chưa xong đâu đồ khốn ~~~~~!!
Chính vì đai lưng biến hình bị đánh vỡ, nên mới có tình cảnh Dương Kiệt bị ba tên chân tông sư tầng thứ 5 đánh cho trọng thương như lúc này. Không chỉ không thể biến hình, ngay cả chức năng hồi phục vết thương cấp tốc thông qua nhân thú quả cũng không còn nữa, nên chỉ còn cách không ngừng cắn thuốc chờ hồi phục một cách chậm rãi mà thôi.
ầm ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!
“ Dịch Chuyển Tức Thời, biến ~~~~~~~~~~~!!!” Dương Kiệt vừa định đứng dậy đi tới “ bới xác” để thu hoạch tài sản để lại của ba tên đệ tử vừa tử nạn, đột nhiên biến sắc khi cảm nhận thấy một áp lực đáng sợ đè thẳng vào đầu, không chút do dự kích hoạt kỹ năng bỏ trốn của mình, nhanh chóng biến mất hiện trường.
Rầm ~~~~~~~~~~~~~!!!
Ngay sau khi Dương Kiệt vừa biến mất, một bàn tay dạng khí khổng lồ từ trên không trung chụp xuống, cái hố sâu lúc nãy tựa như bị nới rộng ra gấp bội, bụi đá tung bắn lên không trung như pháo hoa đang nổ, nếu như dám chần chừ nán lại, tuyệt đối bị bàn tay khí đá đè tới nỗi xương cốt gãy vụn, biến thành tàn phế cho mà xem.
“ lại sử dụng chiêu này, con chuột nhắt này quả thật là khó tóm.” Chỉ thấy một bóng người mảnh khảnh mình mặc bộ trang phục của Lãnh Binh Cung từ trên không trung từ từ đáp xuống ngay bên cạnh miệng hố, khẽ díu mày lẩm bẩm nói.
Người này không ai khác chính là đệ tử chân truyền đã được phái tới truy bắt Dương Kiệt, và cũng là thủ phạm đã đánh vỡ đai lưng biến hình của anh ta, kẻ mạnh chân nguyên thần tầng thứ 3, Thạch Bảo Ngọc.
Từ trong nhẫn Càn Khôn lấy ra một vật thể hình tròn giống hệt như một chiếc gương, chân nguyên truyền thẳng vào trong đó, Thạch Bảo Ngọc khẽ díu mày lẩm bầm nói nhỏ: “ 8000 dặm về phía nam??? Khả năng hiển thị của báu vật càng lúc càng mờ nhạt, xem ra không còn sử dụng được bao lâu nữa sẽ mất đi tác dụng. phải tranh thủ trong thời gian ít ỏi còn lại tóm được con chuột nhắt đó càng sớm càng tốt, nếu không thì biết ăn nói như thế nào với tông môn đây.”
Trong khi đệ tử chân truyền của tứ đại tông môn khác đã lần lượt bỏ cuộc, vì không ai muốn tốn quá nhiều thời gian chơi trò mèo bắt chuột với Dương Kiệt cả, tông môn ra lệnh xuống thì nghe theo chạy ra khỏi nơi tu luyện đi truy sát Dương Kiệt, tưởng rằng dễ ăn và không tốn quá nhiều thời gian nên mới ra tay, nhưng không ngờ kỹ năng bỏ trốn của Dương Kiệt đáng sợ như thế này, vài ba lần bắt hụt khiến họ hụt hẫng bỏ cuộc, quay trở về tông môn tiếp tục tu luyện thay vì làm công việc vô bổ như thế này. Chỉ còn lại duy nhất mỗi mình Thạch Bảo Ngọc vẫn chưa chịu buông tha, tiếp tục lần theo dấu vết của Dương Kiệt để truy sát anh ta bằng mọi giá.
" Mẹ kiếp, nếu không phải nhận xong quà hối lộ của Trịnh Hổ phải tóm cổ đối phương bằng được, lúc này e rằng đã nằm trên giường của một hoa khôi trong thành lớn sung sướng rồi, có cần cực khổ như thế này chứ? Tất cả chỉ tại con heo mập đó, mày không thể ngoan ngoãn để bổn thiếu gia tóm cổ sao?"
Miệng không ngừng buông ra lời oán trách, sau đó bỏ lại thiết bị định vị vào trong nhẫn Càn Khôn, Thạch Bảo Ngọc tung người lên không trung, dùng một tốc độ nhanh như tên bắn lao thẳng về phía nam, nơi đã định vị được Dương kiệt đang có mặt ở đó.
thì ra tên khốn này nhận được sự đúc lót của Trịnh Hổ, hèn chi lại truy sát Dương Kiệt một cách nhiệt tình như thế này.
Có thể nói người căm hận Dương Kiệt nhất thời điểm này không phải Tư Mã Phong Vân, cũng không phải là Diệp Thiên Hành, mà chính là Trịnh Hổ.
Chính vì cái chết của Hạ Hầu Quân, Trịnh Hổ khi quay về tông môn lập tức bị tông chủ đè đầu xuống quát thẳng vào mặt, nếu như không phải gia tộc hắn có chút thế lực trong tông môn, e rằng cái chức trưởng lão cũng không giữ nổi nữa rồi. Quan trọng nhất là, hắn bo bo rằng chỉ cần vài ba ngày đã có thể tóm cổ Dương Kiệt một cách dễ dàng trước mặt tứ đại tông môn khác, thế mà ba ngày, năm ngày, thậm chí nửa tháng trôi qua, Dương Kiệt đâu không thấy, hung tin truyền về càng lúc càng dày đặc, khiến hắn biến thành trò cười chế giễu trong ngũ đại tông môn vì sự thiển cận của mình.
Tân thù cựu hận, khiến hắn không tiếc tài sản, dốc hết ra hối lộ Thạch Bảo Ngọc, phải bắt Dương Kiệt về bằng mọi giá như lúc này.
“ Đồ khốn, ngươi khiến ta tốn càng nhiều thời gian truy bắt, đợi tới khi bắt được ngươi, số phận của người sẽ càng bi thảm khó coi cho mà xem, hừ hừ ~~~~~~~~~~~~!!!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.