Chương 30
Giang Mộ Vô Trần
05/06/2021
Thể thức thi đấu của trận chung kết không giống như thường lệ, nói là trận chung kết nhưng thực ra lại giống như một buổi hòa nhạc nhỏ, mỗi thí sinh đều chuẩn bị kỹ lưỡng phần solo để trình diễn bữa tiệc thị giác cho khán giả.
Số lượt bình chọn đã được xóa từ 9 giờ sáng ngày hôm kia, kênh bình chọn được mở lại, kết thúc chương trình truyền hình trực tiếp sẽ dừng bình chọn. Sự cạnh tranh giữa hai nhóm chỉ là màn biểu diễn cuối cùng và lượt bình chọn cuối cùng, không có phần thưởng số phiếu hay nhân số.
Như thường lệ, cấp bậc ABCDF được đạo sư đánh giá, nhân với số lượng bình chọn, trận chung kết là trực tiếp, không biên tập cũng không chỉnh âm, khán giả chỉ cần nhìn thoáng qua là biết màn trình diễn như thế nào, vì lẽ đó khiong cần lo lắng tổ chương trình và đạo sư làm cái gì.
Thời đại thần tượng V: Chỉ còn chưa đầy 12 tiếng nữa là lên sóng trực tiếp. Đưa tay là có thể chạm tới uớc, nhìn lại những ngày mất ăn mất ngủ, mồ hôi đầm đìa, chỉ cần nỗ lực không ngừng thì ánh sáng sẽ tỏa ra. Mười năm mài kiếm, chỉ là xem hôm nay! Vào chín giờ tối nay, chúng ta không gặp không về!
Phối đồ tập hợp thành cửu cung cách, một tấm chụp chung với các đạo sư, một tấm là chụp các thí sinh từ phía trước về phía sau xe, còn lại là hai thí sinh ngồi cùng một chỗ.
Các loại fan CP đều phát cuồng, nhất là sau khi phát sóng cảnh ăn sủi cảo và buổi diễn tập, còn cảnh hình ảnh trên xe.
Cô gái kiêu ngạo cùng bá đạo xử sự ngoan ngoãn đến không ra hình thù gì, cô gái lãnh mạc khoác áo hững hờ, trên mày thấp thoáng nụ cười ôn nhu yếu ớt, giống như gió xuân tràn đầy hoa đào nở rộ.
Tiết trời vào ngày này vừa vặn, ánh nắng chiếu xiên qua lớp kính, đôi mi dài như cánh bướm của cô gái run rẩy dưới ánh nắng, như được nhuộm thành màu vàng, thánh khiết đẹp đẽ đến lạ thường.
"A Vi!!! Chính thức tát đường, tôi sắp chết rồi."
"Thật sự là một đôi nữ nhân tuyệt mỹ. Tôi nghi ngờ người chụp ẩn nấp ở <Ngẫu Thời>. Chụp ngay lúc này quả là cảm động đi, nhân lúc Tiểu Tây ngủ liền nhìn cười trộm..."
Sắp đến trận chung kết, nhưng Đào Kính Hàn như ngọn núi lớn đè lên hai con hổ, fan cp đang lo lắng lại lý trí phân biệt hai cá nhân cùng siêu thoại Cp kêu gọi một làn sóng, bất kể người hâm mộ CP muốn hay không:
"Hôm nay là cơ hội cuối cùng rồi! Mặc kệ cái gì chúng ta đều là người một nhà. Việc cấp bách hiện tại là kéo top 1 xuống. Tiểu Tây và Vi Vi cùng kém top 1 khoảng 6 triệu đến 18 triệu phiếu. Việc này có nghĩa gì? Nghĩa là ngôi vị top1 cũng không phải không lay động! Chúng ta đoàn kết một chút, nỗ lực đưa hai con hổ ra mắt C-bit! Còn những chuyện khác sẽ nói sau! Bây giờ đấu nội bộ chỉ có thể vớt vát cho một món hời thôi!"
Người hâm mộ cũng không ngu ngốc, sức chiến đấu của Peach Juice (Đào Fan) quá mạnh, từ khi Hạ Thanh Tây vượt qua Đào Kính Hàn lần trước, Peach Juice liền thay đổi so với phong cách Phật giáo trước đó, giống như hít thuốc lắc, chênh lệch số phiếu giữa ba người ngày càng lớn."
Nếu không phải là liên minh, e rằng cuối cùng Đào Kính Hàn sẽ ra mắt ở vị trí C, trên mặt ai cũng khó coi. Mặc kệ thế nào cũng chỉ đứng thứ ba, bọn họ nháy mắt đạt được nhất trí, số lượt bình chọn giữa hai người tăng lên trông thấy. Sau một thời gian, liền cùng xếp hạng của Đào Kính Hàn lần lượt luân phiên.
Nhưng liên minh giữa Nãi Tích và Trác Fan cũng không kiên cố, sụp đổ ngay khi đối thủ nắm lấy, lại trở thành fans ba bến chém giết. Đào Kính Hàn lập tức đạt vị trí đầu tiên, bỏ xa cả hai bên.
Lặp đi lặp lại nhiều lần, cho đến khi buổi phát sóng trực tiếp bắt đầu.
Khung cảnh thi đấu hoành tráng, tổ chương trình có tiền mới tới không ít nhân vật có tên tuổi đến xem, đầu tiên phải kể đến nhóm W.S quen thuộc nhất, nhóm Giant <Ngẫu Thời> phiên bản nam, cũng như nhiều ảnh đế ảnh hậu trong ngành giải trí.
Chín mươi tám cô gái đã trở lại sân khấu, một lần nữa trình diễn một bài hát chủ đề hoàn chỉnh.
Sau màn solo, mười bốn cô gái thay trang phục cho màn này, nhóm của Hạ Thanh Tây đều mặc kiểu áo sơ mi trắng rộng và quần âu đen khác nhau, vạc áo sơ mi vừa vặn nhét vào quần.
Kết thúc màn trình diễn liền là vị trí mà bọn họ mơ ước, ba người Hạ Thanh Tây cùng nhìn lên đỉnh tháp, tràn đầy tinh thần chiến đấu.
Phần mở đầu của <Hành Trình> do Hạ Thanh Tây thực hiện. Ngay lúc khúc dạo đầu vang lên, nàng lộn mèo gọn gàng về phía sau, lộn ngược xoay tròn ba bốn lần, góc áo bên trong mở ra một chút, để lộ ra cơ bụng lấm tấm mồ hôi bên trong.
Khán giả la hét liên tục,mỗi tiếng hét đều là niềm động viên lớn nhất đối với Hạ Thanh Tây.
Nàng ra sức nhảy, sau ba tháng tập luyện, nàng đã khôi phục được cảm giác hip-hop, mỗi động tác đều chuẩn xác giẫm lên nhịp trống, những cái vặn eo cùng lắc lư trên cơ thể được phát huy vô cùng nhuần nhuyễn.
Vũ đạo này tương đối khó nhưng những cô gái trên sân khấu cũng giống như không biết mệt mỏi, mang theo khí thế ngoài ta còn ai đánh chìm thuyền liều chết đến cùng, lần cuối cùng nhảy trên sân khấu này.
Càng về cuối, giẫm nhịp, bảy cô gái sải bước, ngẩng đầu ưỡn ngực khí thế mười phần bước ra ra ánh hào quang, giao lưu cùng khán giả.
Hạ Thanh Tây trong nháy mắt nhìn thấy ông bà của nàng, lúc nghe bà nội hét hai hai tiếng "Tiểu Tây", biểu cảm lạnh lùng trên mặt nàng suýt chút nữa bị phá vỡ.
Quay người lại vừa vặn đối diện với Trác Tri Vi, câu môi cười xấu xa, sau đó bị người kia oán giận liền nhẹ nhàng đẩy ra.
Nhóm <Ngày mai> cũng không kém bao nhiêu, Đào Kính Hàn dĩ nhiên sửa bài hát, dùng ít nhất bốn ngôn ngữ trong một đoạn rap dài.
Hạ Thanh Tây kinh ngạc đến ngây người, xem ra bạn tốt lần này rất quyết tâm, lấy bản lĩnh ép đến đáy.
Sau đó nàng mới biết, Đào Kính Hàn chọn <Ngày mai> chính là vì bài hát này do Biên Tuế Đồng cùng những người khác sáng tác ra, nàng đã quen với phong cách của Biên Tuế Đồng, sửa lên cũng thuận buồm xuôi gió.
Mười bốn cô gái mặc lại váy, đứng vào vị trí của mình theo thứ hạng ba giờ trước, Hạ Thanh Tây đứng giữa, Đào Kính Hàn lần đầu tiên rơi xuống vị trí thứ 3. Tầm mắt nàng rơi xuống mặt đất trước mặt, có chút thất thần, không biết đang nghĩ gì.
Vì để đủ khẩu vị, tổ chương trình từ vị trí chính giữa bắt đầu tuyên bố khách mời là thành viên của Giant, nhóm tiền bối của <Ngẫu Thời>.
"Cuối cùng cũng đến thời khắc kích động lòng người nhất. Trước hết, xin mời Đàm Thiến của Giant lên công bố vị trí thứ tư!"
Đàm Thiến cầm lấy thẻ: "Cô ấy, nhận được 115,647,596 số phiếu, cô ấy là! Trình Ý! Chúc mừng Trình Ý!"
Từ đầu chương trình đến giờ, Trình Ý luôn ổn định ở vị trí thứ 4. Tiết mục <Thunder> thành công ngoài mong đợi, để khán giả có thể thấy được thay đổi của cô, khi thì đôi mắt ướt át, khi thì ngây thơ trong sáng, khi thì vắng lặng nhưng có cảm giác xa cách, độ nổi tiếng lại càng cao.
Tính cách của cô rất phóng khoáng, thích chọc các cô gái cười, cô có mái tóc dài buộc nửa màu vàng kim, thần thái thiếu niên khác hẳn với Hạ Thanh Tây. Nếu Hạ Thanh Tây là kiêu căng khó thuần thì cô là vương tử nhỏ vô tư chưa lớn, cả người như thơm mùi sữa.
Vào đêm phân nhóm cô đã nắm chắc phần thắng, nhưng ngay khi nghe thấy tên mình, mắt cô không tự chủ được mà đỏ bừng.
Nàng có chút kích động phát biểu cảm nghĩ, đồng thời tiến ra đường hoa để chào hỏi người hâm mộ, những đạo sư, những đối thủ vừa qua và đồng đội tương lai.
"Tiếp theo, công bố thí sinh vị trí thứ năm."
"Cô ấy luôn chăm chỉ, thường một mình tập luyện trong phòng tập đến tối muộn. Cô ấy đã từng rớt hạng do độ nổi tiếng không đủ... cô ấy là!" Tôn Dương Chu của Giant nhìn xung quanh các thí sinh.
Thu Minh và Trương Tiểu Ngữ siết chặt ngón tay, môi trắng bệch, căng thẳng nhìn hắn, hai người đều hội đủ điều kiện này. Vị trí debut của hai người không phải là top 3 nên rất khó bình tâm.
"Cô gái này là..."
Hai người đều căng thẳng, tim đều nhảy lên cổ họng, quả nhiên là Tôn Dương Chu nói ra lời này, khẩu khí kia vừa hạ xuống, liền nghe thấy:
"Chúc mừng Thu Minh!"
Thu Minh nghe thấy tên của mình, vành mắt cô lập tức đỏ lên, cô ngây người nhìn về phía bên kia sân khấu, sau đó nhìn Hạ Thanh Tây: "Là tớ?" Cô hoài nghi chỉ vào mình.
Hạ Thanh Tây tiến lên ôm lấy cô, những người khác vây quanh động viên tâm tình của cô: "Đúng vậy, là cậu, đây là cậu xứng đáng, không phải sao?"
Không ai biết rõ nỗ lực của Thu Minh hơn nàng, Thu Minh đã từng nói "Trí nhớ không tốt lắm" cũng không có ý hài hước, cô thực sự là nghĩ vậy.
Trí nhớ của cô không tốt lắm, người khác một hai lần liền có thể nhớ, cô luôn cần gấp ba bốn lần, cô so với mọi người ở đây đều nỗ lực gấp đôi.
Hạ Thanh Tây trước sau luôn tin rằng ngoại trừ tình cảm, bất luận là cái gì, chỉ cần nỗi lực liền sẽ đạt được.
Thu Minh ôm Hạ Thanh Tây, trong nháy mắt lệ rơi đầy mặt: "Thanh Tây, cảm ơn cậu, cảm ơn cậu rất nhiều. Nếu như không phải cậu, nhất định người đứng ở chỗ này không phải là tớ!".
"Nói ngốc cái gì vậy" mặt mày Hạ Thanh Tây xán lạn, nhẹ nhàng xoa lưng cô: "Đây là thành quả nỗ lực của cậu! Chỉ có cậu mới là cứu tinh của chính mình!"
"Không, không phải, cậu không biết, Thanh Tây..." Thu Minh không ngừng lắc đầu.
Hạ Thanh Tây không còn cách nào khác, lau nước mắt cho cô: "Được rồi, lên đi, mọi người đang chờ cậu a!"
Thu Minh gật đầu, bước tới phát biểu dưới ánh mắt hâm mộ cùng ghen tị của người khác, sau đó đi về phía đường hoa, hướng về phồn hoa như gấm của riêng mình.
Hạ Thanh Tây nhìn không thấu tương lai của cô, nhưng vui mừng nhìn cô đi. Đời trước Thu Minh không ra mắt, sau đó phai mờ trong mắt mọi người hay là gắn bó với ước mơ nàng cũng chưa từng biết được. Nhưng nàng biết, lần này, mùa hè này sẽ cho cô gái kia được tỏa sáng.
Trương Tiểu Ngữ vẫn đứng ở bàn chờ, ánh mắt có chút âm u. Vương Kỳ Vũ vỗ vỗ vai nàng nói nhỏ: "Không sao đâu, vẫn còn cơ hội."
Nàng không đáp đối phương, chỉ là im lặng, không biết đang nghĩ gì.
Vị trí thứ sáu là Vương Kỳ Vũ, quá ổn định.
Chỉ còn một chỗ ngồi.
Trương Tiểu Ngữ gấp đến mức hai mắt đỏ bừng, lo lắng quay lưng lại, nôn nóng dậm chân, chỉ cảm thấy chờ thêm khắc đều là dày vò, thanh âm mơ hồ mang theo nức nở:
"Coi như tử hình cũng cho một chút thoải mái a..."
Người hâm mộ phía bên kia cảm thấy rất đau lòng.
[Tiểu Ngữ đừng khóc】
Nhưng kênh bình chọn đã đóng, họ không thể tiếp tục làm gì cho các cô gái của mình, điều duy nhất họ có thể làm là đồng hành cùng các cô gái của mình chịu đựng lăng trì.
"Vị trí thứ bảy, chúc mừng! Kim Trí Dạng!"
Lúc đó, Trương Tiểu Ngữ sững sờ, nước mắt vô thức tràn mi, nàng chỉ còn cách giấc mơ một bước nữa... nhưng nàng vẫn không thể vượt qua được. Thua chính là thua, nàng chỉ có thể chấp nhận.
Hạ Thanh Tây thở dài, vỗ vỗ vai nàng.
Kim Trí Dạng là người Hàn Quốc nhưng lại có vốn tiếng Trung khá tốt, khi phát biểu, cô vô tình nhắc đến Đào Kính Hàn.
Điểm này ngay cả Đào Kính Hàn cũng ngạc nhiên, không khỏi bước ra, nghiêm túc vểnh tai nghe ngóng.
Cô nhíu mày cười yếu ớt, không giống như người thường mừng đến phát khóc, nhìn về phía Đào Kính Hàn, trong mắt tràn đầy ôn nhu: "Có thể cậu không biết, tớ vẫn luôn thích cậu, một mực chờ cậu ra mắt, đến hiện tại đã ba năm rồi."
Đôi mắt của Đào Kính Hàn mở to, vẻ mặt kinh ngạc, chỉ nghe thấy cô tiếp tục nói: "Cậu trong lòng tớ giống như mặt trời không thể với tới, nhưng cũng giống như mặt trời đưa tay liền có thể chạm tới, chói mắt lại ấm áp, truyền cảm hứng cho tớ suốt thời gian qua, tớ bồi cậu học được bốn ngôn ngữ, cậu bồi tớ đi qua tuổi thanh xuân."
"Bởi vì cậu, tớ học tiếng Trung, học hát, học nhảy, nhưng rap trước sau vẫn chưa tốt lắm. Cũng bởi vì cậu mà tớ đến nơi này... Tớ cảm nhận được khổ sở cùng chua xót không giống nhau, nhưng tớ không bao giờ hối hận. Cảm ơn mùa hè này đã cho tớ được gặp cậu, cảm ơn những người hâm mộ đã gặp tớ trong mùa hè này."
Kim Trí Dạng cúi đầu chào khán giả hai bên: "Bởi vì bản thân tôi đã từng có thần tượng, cho nên tôi có thể hiểu được cảm xúc cùng tình yêu của các bạn." Kim Trí Dạng tự giễu khẽ cười một tiếng: "Thực sự, từ fans biến thành thần tượng còn không quá thích ứng... Tôi yêu các bạn! Cảm ơn!"
Ngoại trừ ba người Hạ Thanh Tây, bảy người ở ngoài ít nhiều đều thất lạc cùng tiếc nuối, nhưng vẫn đưa lên tràng pháo tay. Hành trình ở <Ngẫu Thời> của họ đến đây là kết thúc, ghưng ước mơ vẫn chưa hoàn thành, thực hiện ước mơ không chỉ có một con đường, họ có hàng ngàn khả năng khác.
Hồi hộp duy nhất là thứ tự của ba người đầu tiên.
Hạ Thanh Tây nghe theo chỉ thị của người chủ trì, đưa tay kéo Trác Tri Vi qua bên trái, Đào Kính Hàn qua bên phải, cả ba cùng đứng trước micrô.
Sự kết hợp của đại tam giác khiến nhiều người xem phát cuồng, tiếng hét từ phía sau truyền đến giống như biển gầm.
"Từ ngày 20 đến hiện tại, ba người đứng đầu đã giành được tổng cộng 564,542,515 số phiếu."
"Bây giờ, mời Lư Thâm của Giant công bố thí sinh vị trí thứ ba!"
"Vị trí thứ ba trong lòng bạn là ai?"
"Hạ Thanh Tây!" "Trác Tri Vi!" "Đào Kính Hàn!" Fan của ba bên galf thét, muốn vượt qua thanh âm của đối phương, điên cuồng hét tên thần tượng của đối phương.
Thanh chắn cũng được bao phủ tràn đầy tên của ba người.
"Xin chúc mừng, Trác Tri Vi!"
Dù lãnh đạm như Trác Tri Vi, trong mắt cũng không giấu được tia mất mát. Cô nhanh chóng điều chỉnh tân tình, cúi đầu chân thành chào đạo sư, khán giả và những thí sinh ở hàng sau. Bất luận kết quả thế nào, cô đều thản thiên chấp nhận. Những người hâm mộ của cô đã hết toàn lực tặng cho cô món quà tốt nhất.
"Xin chào mọi người, tôi là Trác Tri Vi." Một câu giới thiệu bản thân khiến Trác Tri Vi nhấn chìm trong tiếng hét chói tai.
"Các bạn đã từng nói, gặp tôi trong mùa hè này là thu hoạch lớn nhất, đối với tôi cũng vậy." Trác Tri Vi ấm mắt, khóe môi cong lên: "Bây giờ, có lẽ là giây phút hạnh phúc nhất của tôi, tôi gặp được rất nhiều người quan trọng trong đời, các đạo sư, Thanh Tây, Kính Hàn và những người bạn khác, còn có những người hâm mộ tôi."
"Tôi từng là một người rất, rất thiếu tự tin. Là các bạn đã khiến tôi lấy được tự tin. Là các bạn đã để tôi đứng ở đây, để tôi cảm nhận được tình yêu như vậy. Cảm ơn các bạn! Ngày sai tôi sẽ tiếp tục cố gắng, các bạn đã thật sự thật sự cố gắng rồi, cảm ơn!"
Trác Tri Vi cùng hai người ôm nhau, nói nhỏ: "Tớ chờ hai cậu" Sau đó cô bước đến chỗ của mình.
Đào Kính Hàn cùng Hạ Thanh Tây bốn mắt nhìn nhau, sau đó nhìn lên vị trí trên cùng, nắm chặt tay đối phương.
Tương ứng với việc này, Sài Húc và Cầu Hâm Dư cầm thẻ quyết định số phận của hai người, nhìn hai người từ khoảng cách hơn 20 mét.
Cầu Hâm Dư trước tiên cầm micro: "Trong tay tôi có tên người thứ nhất, cô ấy là ai đây? Cô ấy có đặc điểm gì đây?"
Tim Hạ Thanh Tây đập như trống, gần như nhảy ra khỏi cổ họng. Nàng vừa nhảy xong, cơ thể cô đang nóng dần lên, nhưng lại có chút run rẩy.
Cầu Hâm Dư đột nhiên tăng tốc độ nói: "Cô ấy! Chính là Đào - Kính Hàn!"
Sài Húc: "Đồng thời, xin chúc mừng Hạ Thanh Tây giành vị trí thứ hai! Vân trung bạch hạ, thanh lượng như tây. Mùa hè này không phụ lòng uớc mơ, cũng không phụ lòng cậu! Thanh Tiểu Tây! Cậu vĩnh viễn là số một trong lòng tớ!"
Khoảnh khắc nghe kết quả, mũi Hạ Thanh Tây chua xót, tim ngừng đập một lúc, vẻ mặt có chút sững sờ, đồng tử khẽ co lại rồi nhanh chóng trở lại trạng thái ban đầu, mỉm cười cúi đầu.
Nãi Tích phía sau màn ảnh, nhìn thấy bộ dạng của Hạ Thanh Tây thì rất đau lòng, nhưng tất cả bụi đã lắng xuống, cho dù có hối hận cũng không ích gì.
[Mùa hè này, hết thảy mọi thứ vĩnh viễn mang ý nghĩa rất đối với tôi]
Một lời nói, nói ra tiếng lòng của vô số người.
Số lượt bình chọn đã được xóa từ 9 giờ sáng ngày hôm kia, kênh bình chọn được mở lại, kết thúc chương trình truyền hình trực tiếp sẽ dừng bình chọn. Sự cạnh tranh giữa hai nhóm chỉ là màn biểu diễn cuối cùng và lượt bình chọn cuối cùng, không có phần thưởng số phiếu hay nhân số.
Như thường lệ, cấp bậc ABCDF được đạo sư đánh giá, nhân với số lượng bình chọn, trận chung kết là trực tiếp, không biên tập cũng không chỉnh âm, khán giả chỉ cần nhìn thoáng qua là biết màn trình diễn như thế nào, vì lẽ đó khiong cần lo lắng tổ chương trình và đạo sư làm cái gì.
Thời đại thần tượng V: Chỉ còn chưa đầy 12 tiếng nữa là lên sóng trực tiếp. Đưa tay là có thể chạm tới uớc, nhìn lại những ngày mất ăn mất ngủ, mồ hôi đầm đìa, chỉ cần nỗ lực không ngừng thì ánh sáng sẽ tỏa ra. Mười năm mài kiếm, chỉ là xem hôm nay! Vào chín giờ tối nay, chúng ta không gặp không về!
Phối đồ tập hợp thành cửu cung cách, một tấm chụp chung với các đạo sư, một tấm là chụp các thí sinh từ phía trước về phía sau xe, còn lại là hai thí sinh ngồi cùng một chỗ.
Các loại fan CP đều phát cuồng, nhất là sau khi phát sóng cảnh ăn sủi cảo và buổi diễn tập, còn cảnh hình ảnh trên xe.
Cô gái kiêu ngạo cùng bá đạo xử sự ngoan ngoãn đến không ra hình thù gì, cô gái lãnh mạc khoác áo hững hờ, trên mày thấp thoáng nụ cười ôn nhu yếu ớt, giống như gió xuân tràn đầy hoa đào nở rộ.
Tiết trời vào ngày này vừa vặn, ánh nắng chiếu xiên qua lớp kính, đôi mi dài như cánh bướm của cô gái run rẩy dưới ánh nắng, như được nhuộm thành màu vàng, thánh khiết đẹp đẽ đến lạ thường.
"A Vi!!! Chính thức tát đường, tôi sắp chết rồi."
"Thật sự là một đôi nữ nhân tuyệt mỹ. Tôi nghi ngờ người chụp ẩn nấp ở <Ngẫu Thời>. Chụp ngay lúc này quả là cảm động đi, nhân lúc Tiểu Tây ngủ liền nhìn cười trộm..."
Sắp đến trận chung kết, nhưng Đào Kính Hàn như ngọn núi lớn đè lên hai con hổ, fan cp đang lo lắng lại lý trí phân biệt hai cá nhân cùng siêu thoại Cp kêu gọi một làn sóng, bất kể người hâm mộ CP muốn hay không:
"Hôm nay là cơ hội cuối cùng rồi! Mặc kệ cái gì chúng ta đều là người một nhà. Việc cấp bách hiện tại là kéo top 1 xuống. Tiểu Tây và Vi Vi cùng kém top 1 khoảng 6 triệu đến 18 triệu phiếu. Việc này có nghĩa gì? Nghĩa là ngôi vị top1 cũng không phải không lay động! Chúng ta đoàn kết một chút, nỗ lực đưa hai con hổ ra mắt C-bit! Còn những chuyện khác sẽ nói sau! Bây giờ đấu nội bộ chỉ có thể vớt vát cho một món hời thôi!"
Người hâm mộ cũng không ngu ngốc, sức chiến đấu của Peach Juice (Đào Fan) quá mạnh, từ khi Hạ Thanh Tây vượt qua Đào Kính Hàn lần trước, Peach Juice liền thay đổi so với phong cách Phật giáo trước đó, giống như hít thuốc lắc, chênh lệch số phiếu giữa ba người ngày càng lớn."
Nếu không phải là liên minh, e rằng cuối cùng Đào Kính Hàn sẽ ra mắt ở vị trí C, trên mặt ai cũng khó coi. Mặc kệ thế nào cũng chỉ đứng thứ ba, bọn họ nháy mắt đạt được nhất trí, số lượt bình chọn giữa hai người tăng lên trông thấy. Sau một thời gian, liền cùng xếp hạng của Đào Kính Hàn lần lượt luân phiên.
Nhưng liên minh giữa Nãi Tích và Trác Fan cũng không kiên cố, sụp đổ ngay khi đối thủ nắm lấy, lại trở thành fans ba bến chém giết. Đào Kính Hàn lập tức đạt vị trí đầu tiên, bỏ xa cả hai bên.
Lặp đi lặp lại nhiều lần, cho đến khi buổi phát sóng trực tiếp bắt đầu.
Khung cảnh thi đấu hoành tráng, tổ chương trình có tiền mới tới không ít nhân vật có tên tuổi đến xem, đầu tiên phải kể đến nhóm W.S quen thuộc nhất, nhóm Giant <Ngẫu Thời> phiên bản nam, cũng như nhiều ảnh đế ảnh hậu trong ngành giải trí.
Chín mươi tám cô gái đã trở lại sân khấu, một lần nữa trình diễn một bài hát chủ đề hoàn chỉnh.
Sau màn solo, mười bốn cô gái thay trang phục cho màn này, nhóm của Hạ Thanh Tây đều mặc kiểu áo sơ mi trắng rộng và quần âu đen khác nhau, vạc áo sơ mi vừa vặn nhét vào quần.
Kết thúc màn trình diễn liền là vị trí mà bọn họ mơ ước, ba người Hạ Thanh Tây cùng nhìn lên đỉnh tháp, tràn đầy tinh thần chiến đấu.
Phần mở đầu của <Hành Trình> do Hạ Thanh Tây thực hiện. Ngay lúc khúc dạo đầu vang lên, nàng lộn mèo gọn gàng về phía sau, lộn ngược xoay tròn ba bốn lần, góc áo bên trong mở ra một chút, để lộ ra cơ bụng lấm tấm mồ hôi bên trong.
Khán giả la hét liên tục,mỗi tiếng hét đều là niềm động viên lớn nhất đối với Hạ Thanh Tây.
Nàng ra sức nhảy, sau ba tháng tập luyện, nàng đã khôi phục được cảm giác hip-hop, mỗi động tác đều chuẩn xác giẫm lên nhịp trống, những cái vặn eo cùng lắc lư trên cơ thể được phát huy vô cùng nhuần nhuyễn.
Vũ đạo này tương đối khó nhưng những cô gái trên sân khấu cũng giống như không biết mệt mỏi, mang theo khí thế ngoài ta còn ai đánh chìm thuyền liều chết đến cùng, lần cuối cùng nhảy trên sân khấu này.
Càng về cuối, giẫm nhịp, bảy cô gái sải bước, ngẩng đầu ưỡn ngực khí thế mười phần bước ra ra ánh hào quang, giao lưu cùng khán giả.
Hạ Thanh Tây trong nháy mắt nhìn thấy ông bà của nàng, lúc nghe bà nội hét hai hai tiếng "Tiểu Tây", biểu cảm lạnh lùng trên mặt nàng suýt chút nữa bị phá vỡ.
Quay người lại vừa vặn đối diện với Trác Tri Vi, câu môi cười xấu xa, sau đó bị người kia oán giận liền nhẹ nhàng đẩy ra.
Nhóm <Ngày mai> cũng không kém bao nhiêu, Đào Kính Hàn dĩ nhiên sửa bài hát, dùng ít nhất bốn ngôn ngữ trong một đoạn rap dài.
Hạ Thanh Tây kinh ngạc đến ngây người, xem ra bạn tốt lần này rất quyết tâm, lấy bản lĩnh ép đến đáy.
Sau đó nàng mới biết, Đào Kính Hàn chọn <Ngày mai> chính là vì bài hát này do Biên Tuế Đồng cùng những người khác sáng tác ra, nàng đã quen với phong cách của Biên Tuế Đồng, sửa lên cũng thuận buồm xuôi gió.
Mười bốn cô gái mặc lại váy, đứng vào vị trí của mình theo thứ hạng ba giờ trước, Hạ Thanh Tây đứng giữa, Đào Kính Hàn lần đầu tiên rơi xuống vị trí thứ 3. Tầm mắt nàng rơi xuống mặt đất trước mặt, có chút thất thần, không biết đang nghĩ gì.
Vì để đủ khẩu vị, tổ chương trình từ vị trí chính giữa bắt đầu tuyên bố khách mời là thành viên của Giant, nhóm tiền bối của <Ngẫu Thời>.
"Cuối cùng cũng đến thời khắc kích động lòng người nhất. Trước hết, xin mời Đàm Thiến của Giant lên công bố vị trí thứ tư!"
Đàm Thiến cầm lấy thẻ: "Cô ấy, nhận được 115,647,596 số phiếu, cô ấy là! Trình Ý! Chúc mừng Trình Ý!"
Từ đầu chương trình đến giờ, Trình Ý luôn ổn định ở vị trí thứ 4. Tiết mục <Thunder> thành công ngoài mong đợi, để khán giả có thể thấy được thay đổi của cô, khi thì đôi mắt ướt át, khi thì ngây thơ trong sáng, khi thì vắng lặng nhưng có cảm giác xa cách, độ nổi tiếng lại càng cao.
Tính cách của cô rất phóng khoáng, thích chọc các cô gái cười, cô có mái tóc dài buộc nửa màu vàng kim, thần thái thiếu niên khác hẳn với Hạ Thanh Tây. Nếu Hạ Thanh Tây là kiêu căng khó thuần thì cô là vương tử nhỏ vô tư chưa lớn, cả người như thơm mùi sữa.
Vào đêm phân nhóm cô đã nắm chắc phần thắng, nhưng ngay khi nghe thấy tên mình, mắt cô không tự chủ được mà đỏ bừng.
Nàng có chút kích động phát biểu cảm nghĩ, đồng thời tiến ra đường hoa để chào hỏi người hâm mộ, những đạo sư, những đối thủ vừa qua và đồng đội tương lai.
"Tiếp theo, công bố thí sinh vị trí thứ năm."
"Cô ấy luôn chăm chỉ, thường một mình tập luyện trong phòng tập đến tối muộn. Cô ấy đã từng rớt hạng do độ nổi tiếng không đủ... cô ấy là!" Tôn Dương Chu của Giant nhìn xung quanh các thí sinh.
Thu Minh và Trương Tiểu Ngữ siết chặt ngón tay, môi trắng bệch, căng thẳng nhìn hắn, hai người đều hội đủ điều kiện này. Vị trí debut của hai người không phải là top 3 nên rất khó bình tâm.
"Cô gái này là..."
Hai người đều căng thẳng, tim đều nhảy lên cổ họng, quả nhiên là Tôn Dương Chu nói ra lời này, khẩu khí kia vừa hạ xuống, liền nghe thấy:
"Chúc mừng Thu Minh!"
Thu Minh nghe thấy tên của mình, vành mắt cô lập tức đỏ lên, cô ngây người nhìn về phía bên kia sân khấu, sau đó nhìn Hạ Thanh Tây: "Là tớ?" Cô hoài nghi chỉ vào mình.
Hạ Thanh Tây tiến lên ôm lấy cô, những người khác vây quanh động viên tâm tình của cô: "Đúng vậy, là cậu, đây là cậu xứng đáng, không phải sao?"
Không ai biết rõ nỗ lực của Thu Minh hơn nàng, Thu Minh đã từng nói "Trí nhớ không tốt lắm" cũng không có ý hài hước, cô thực sự là nghĩ vậy.
Trí nhớ của cô không tốt lắm, người khác một hai lần liền có thể nhớ, cô luôn cần gấp ba bốn lần, cô so với mọi người ở đây đều nỗ lực gấp đôi.
Hạ Thanh Tây trước sau luôn tin rằng ngoại trừ tình cảm, bất luận là cái gì, chỉ cần nỗi lực liền sẽ đạt được.
Thu Minh ôm Hạ Thanh Tây, trong nháy mắt lệ rơi đầy mặt: "Thanh Tây, cảm ơn cậu, cảm ơn cậu rất nhiều. Nếu như không phải cậu, nhất định người đứng ở chỗ này không phải là tớ!".
"Nói ngốc cái gì vậy" mặt mày Hạ Thanh Tây xán lạn, nhẹ nhàng xoa lưng cô: "Đây là thành quả nỗ lực của cậu! Chỉ có cậu mới là cứu tinh của chính mình!"
"Không, không phải, cậu không biết, Thanh Tây..." Thu Minh không ngừng lắc đầu.
Hạ Thanh Tây không còn cách nào khác, lau nước mắt cho cô: "Được rồi, lên đi, mọi người đang chờ cậu a!"
Thu Minh gật đầu, bước tới phát biểu dưới ánh mắt hâm mộ cùng ghen tị của người khác, sau đó đi về phía đường hoa, hướng về phồn hoa như gấm của riêng mình.
Hạ Thanh Tây nhìn không thấu tương lai của cô, nhưng vui mừng nhìn cô đi. Đời trước Thu Minh không ra mắt, sau đó phai mờ trong mắt mọi người hay là gắn bó với ước mơ nàng cũng chưa từng biết được. Nhưng nàng biết, lần này, mùa hè này sẽ cho cô gái kia được tỏa sáng.
Trương Tiểu Ngữ vẫn đứng ở bàn chờ, ánh mắt có chút âm u. Vương Kỳ Vũ vỗ vỗ vai nàng nói nhỏ: "Không sao đâu, vẫn còn cơ hội."
Nàng không đáp đối phương, chỉ là im lặng, không biết đang nghĩ gì.
Vị trí thứ sáu là Vương Kỳ Vũ, quá ổn định.
Chỉ còn một chỗ ngồi.
Trương Tiểu Ngữ gấp đến mức hai mắt đỏ bừng, lo lắng quay lưng lại, nôn nóng dậm chân, chỉ cảm thấy chờ thêm khắc đều là dày vò, thanh âm mơ hồ mang theo nức nở:
"Coi như tử hình cũng cho một chút thoải mái a..."
Người hâm mộ phía bên kia cảm thấy rất đau lòng.
[Tiểu Ngữ đừng khóc】
Nhưng kênh bình chọn đã đóng, họ không thể tiếp tục làm gì cho các cô gái của mình, điều duy nhất họ có thể làm là đồng hành cùng các cô gái của mình chịu đựng lăng trì.
"Vị trí thứ bảy, chúc mừng! Kim Trí Dạng!"
Lúc đó, Trương Tiểu Ngữ sững sờ, nước mắt vô thức tràn mi, nàng chỉ còn cách giấc mơ một bước nữa... nhưng nàng vẫn không thể vượt qua được. Thua chính là thua, nàng chỉ có thể chấp nhận.
Hạ Thanh Tây thở dài, vỗ vỗ vai nàng.
Kim Trí Dạng là người Hàn Quốc nhưng lại có vốn tiếng Trung khá tốt, khi phát biểu, cô vô tình nhắc đến Đào Kính Hàn.
Điểm này ngay cả Đào Kính Hàn cũng ngạc nhiên, không khỏi bước ra, nghiêm túc vểnh tai nghe ngóng.
Cô nhíu mày cười yếu ớt, không giống như người thường mừng đến phát khóc, nhìn về phía Đào Kính Hàn, trong mắt tràn đầy ôn nhu: "Có thể cậu không biết, tớ vẫn luôn thích cậu, một mực chờ cậu ra mắt, đến hiện tại đã ba năm rồi."
Đôi mắt của Đào Kính Hàn mở to, vẻ mặt kinh ngạc, chỉ nghe thấy cô tiếp tục nói: "Cậu trong lòng tớ giống như mặt trời không thể với tới, nhưng cũng giống như mặt trời đưa tay liền có thể chạm tới, chói mắt lại ấm áp, truyền cảm hứng cho tớ suốt thời gian qua, tớ bồi cậu học được bốn ngôn ngữ, cậu bồi tớ đi qua tuổi thanh xuân."
"Bởi vì cậu, tớ học tiếng Trung, học hát, học nhảy, nhưng rap trước sau vẫn chưa tốt lắm. Cũng bởi vì cậu mà tớ đến nơi này... Tớ cảm nhận được khổ sở cùng chua xót không giống nhau, nhưng tớ không bao giờ hối hận. Cảm ơn mùa hè này đã cho tớ được gặp cậu, cảm ơn những người hâm mộ đã gặp tớ trong mùa hè này."
Kim Trí Dạng cúi đầu chào khán giả hai bên: "Bởi vì bản thân tôi đã từng có thần tượng, cho nên tôi có thể hiểu được cảm xúc cùng tình yêu của các bạn." Kim Trí Dạng tự giễu khẽ cười một tiếng: "Thực sự, từ fans biến thành thần tượng còn không quá thích ứng... Tôi yêu các bạn! Cảm ơn!"
Ngoại trừ ba người Hạ Thanh Tây, bảy người ở ngoài ít nhiều đều thất lạc cùng tiếc nuối, nhưng vẫn đưa lên tràng pháo tay. Hành trình ở <Ngẫu Thời> của họ đến đây là kết thúc, ghưng ước mơ vẫn chưa hoàn thành, thực hiện ước mơ không chỉ có một con đường, họ có hàng ngàn khả năng khác.
Hồi hộp duy nhất là thứ tự của ba người đầu tiên.
Hạ Thanh Tây nghe theo chỉ thị của người chủ trì, đưa tay kéo Trác Tri Vi qua bên trái, Đào Kính Hàn qua bên phải, cả ba cùng đứng trước micrô.
Sự kết hợp của đại tam giác khiến nhiều người xem phát cuồng, tiếng hét từ phía sau truyền đến giống như biển gầm.
"Từ ngày 20 đến hiện tại, ba người đứng đầu đã giành được tổng cộng 564,542,515 số phiếu."
"Bây giờ, mời Lư Thâm của Giant công bố thí sinh vị trí thứ ba!"
"Vị trí thứ ba trong lòng bạn là ai?"
"Hạ Thanh Tây!" "Trác Tri Vi!" "Đào Kính Hàn!" Fan của ba bên galf thét, muốn vượt qua thanh âm của đối phương, điên cuồng hét tên thần tượng của đối phương.
Thanh chắn cũng được bao phủ tràn đầy tên của ba người.
"Xin chúc mừng, Trác Tri Vi!"
Dù lãnh đạm như Trác Tri Vi, trong mắt cũng không giấu được tia mất mát. Cô nhanh chóng điều chỉnh tân tình, cúi đầu chân thành chào đạo sư, khán giả và những thí sinh ở hàng sau. Bất luận kết quả thế nào, cô đều thản thiên chấp nhận. Những người hâm mộ của cô đã hết toàn lực tặng cho cô món quà tốt nhất.
"Xin chào mọi người, tôi là Trác Tri Vi." Một câu giới thiệu bản thân khiến Trác Tri Vi nhấn chìm trong tiếng hét chói tai.
"Các bạn đã từng nói, gặp tôi trong mùa hè này là thu hoạch lớn nhất, đối với tôi cũng vậy." Trác Tri Vi ấm mắt, khóe môi cong lên: "Bây giờ, có lẽ là giây phút hạnh phúc nhất của tôi, tôi gặp được rất nhiều người quan trọng trong đời, các đạo sư, Thanh Tây, Kính Hàn và những người bạn khác, còn có những người hâm mộ tôi."
"Tôi từng là một người rất, rất thiếu tự tin. Là các bạn đã khiến tôi lấy được tự tin. Là các bạn đã để tôi đứng ở đây, để tôi cảm nhận được tình yêu như vậy. Cảm ơn các bạn! Ngày sai tôi sẽ tiếp tục cố gắng, các bạn đã thật sự thật sự cố gắng rồi, cảm ơn!"
Trác Tri Vi cùng hai người ôm nhau, nói nhỏ: "Tớ chờ hai cậu" Sau đó cô bước đến chỗ của mình.
Đào Kính Hàn cùng Hạ Thanh Tây bốn mắt nhìn nhau, sau đó nhìn lên vị trí trên cùng, nắm chặt tay đối phương.
Tương ứng với việc này, Sài Húc và Cầu Hâm Dư cầm thẻ quyết định số phận của hai người, nhìn hai người từ khoảng cách hơn 20 mét.
Cầu Hâm Dư trước tiên cầm micro: "Trong tay tôi có tên người thứ nhất, cô ấy là ai đây? Cô ấy có đặc điểm gì đây?"
Tim Hạ Thanh Tây đập như trống, gần như nhảy ra khỏi cổ họng. Nàng vừa nhảy xong, cơ thể cô đang nóng dần lên, nhưng lại có chút run rẩy.
Cầu Hâm Dư đột nhiên tăng tốc độ nói: "Cô ấy! Chính là Đào - Kính Hàn!"
Sài Húc: "Đồng thời, xin chúc mừng Hạ Thanh Tây giành vị trí thứ hai! Vân trung bạch hạ, thanh lượng như tây. Mùa hè này không phụ lòng uớc mơ, cũng không phụ lòng cậu! Thanh Tiểu Tây! Cậu vĩnh viễn là số một trong lòng tớ!"
Khoảnh khắc nghe kết quả, mũi Hạ Thanh Tây chua xót, tim ngừng đập một lúc, vẻ mặt có chút sững sờ, đồng tử khẽ co lại rồi nhanh chóng trở lại trạng thái ban đầu, mỉm cười cúi đầu.
Nãi Tích phía sau màn ảnh, nhìn thấy bộ dạng của Hạ Thanh Tây thì rất đau lòng, nhưng tất cả bụi đã lắng xuống, cho dù có hối hận cũng không ích gì.
[Mùa hè này, hết thảy mọi thứ vĩnh viễn mang ý nghĩa rất đối với tôi]
Một lời nói, nói ra tiếng lòng của vô số người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.