Phi Thăng Bằng Phương Thức Tu Luyện Không Đứng Đắn
Chương 5:
Định Ly
29/09/2024
Tư chất của cơ thể này bình thường, tốc độ tu luyện dẫn khí nhập thể chậm chạp, kinh mạch trong cơ thể ứ đọng, khiến linh khí vận chuyển bốn phía trong khoảng thời gian dài sẽ vô duyên vô cớ bị tiêu hao, đây là nguyên nhân chủ yếu khiến tu vi của đệ tử có tư chất bình thường khó có thể tăng lên. Nhưng mà bây giờ, dưới tác dụng của hệ thống tu luyện, những vấn đề làm người ta đau đầu đó đều biến mất sạch không thấy đâu hết!
Giờ đây nàng giống với những thiên kiêu tuyệt đỉnh có căn cốt tuyệt hảo, tư chất vạn người không có một, linh khí vận chuyển không hề trì trệ, dung nhập tự nhiên, tuyệt không thể tả!
Cùng lắm là mười phút thời gian, nàng đã đột phá gông cùm xiềng xích của bản thân, bước luôn vào Luyện Khí kỳ tầng bốn. Nếu dựa theo tốc độ tu luyện bình thường của nàng, muốn đột phá Luyện Khí kỳ tầng bốn thì ít nhất còn phải tốn hai năm.
Tần Thất Huyền: “Ta sẽ không bao giờ mắng ngươi là cẩu hệ thống nữa.”
Sau khi đột phá Luyện Khí kỳ tầng bốn, quá trình tu luyện vẫn chưa kết thúc. Dòng nước ấm trong cơ thể càng tích càng nhiều, khóe mắt Tần Thất Huyền nhìn thấy cánh tay mình đang giơ lên đã đỏ bừng một mảnh.
Mặc dù chưa từng trồng hoa hướng dương, nhưng nàng cũng đã đọc thuộc chu trình cắn nuốt linh khí.
Diệu Nhật Hoa, sinh trưởng theo ngày, trong thân hoa ẩn chứa tinh hoa Kim Ô, có thể luyện Bạo Thể Đan, Dũng Mãnh Đan, Hỏa Hình Đan… các loại đan dược cương cường, đại năng Linh Thực còn có cơ hội từ trong hoa đó lấy ra một luồng Kim Ô Hỏa, đây chính là thiên hỏa quý hiếm xếp hạng top 10.
Nàng mới là Luyện Khí kỳ.
Hiển nhiên [Quỳ Hoa Bảo Điển] này đang hấp thụ linh khí và năng lượng từ Diệu Nhật Hoa, Tần Thất Huyền hoài nghi nếu cứ tiếp tục hút như vậy, nàng sẽ bị tinh hoa Kim Ô trong hoa này thiêu sống!
“Hệ thống, dừng lại, nghỉ một lát đã!”
Mắt thấy một vòng chu thiên nữa sắp tuần hoàn xong, dòng nước ấm một lần nữa tụ tập hết ở thức hải, Tần Thất Huyền như ngửi được mùi tóc cháy khét trên đầu, á á á, tóc bị thiêu cháy rồi! Trong lòng Tần Thất Huyền rít gào: “Ta bảo ngươi dừng lại, từ từ thôi!”
Có lẽ là do cảm xúc của nàng dao động quá lớn, cuối cùng hệ thống cũng cho chút phản ứng: “Xin ký chủ yên tâm, tu luyện Chí Tôn, an toàn không lo, chỉ cần luyện không chết, thì cứ chui đầu vào đường chết mà luyện! Chắc chắn sẽ chừa lại một hơi cho ngươi.”
Tần Thất Huyền: Một hơi cái con mẹ ngươi.
Tần Thất Huyền tức giận muốn hộc máu, nhưng mà thân thể không chịu khống chế, căn bản không có bất kỳ biện pháp nào.
Nàng chỉ cảm giác thân thể mình càng ngày càng nóng, nhất là lòng bàn chân vô cùng nóng, rất giống tiểu Na Tra đang đạp Phong Hỏa Luân!
Trời tối, trăng sáng sao thưa.
Rồi trời lại sáng, mặt trời chói chang nhô trên cao…
Mới đầu Tần Thất Huyền còn có thể đếm được số ngày, nhưng càng về sau, ý thức của nàng càng mơ hồ, căn bản không biết rõ mình đã ở trên đồng được bao nhiêu ngày rồi.
Chỉ biết là hoa hướng dương ở bốn phía dần dần héo rũ, màu sắc vốn ánh vàng rực rỡ dần dần trở nên ảm đạm, mấy cánh hoa ở gần nàng nhất đều biến thành màu xám trắng, một cơn gió thổi qua, cánh hoa rơi xuống đất hóa thành một nhúm bụi.
Nhiều hoa hướng dương như vậy, Diệu Nhật Hoa này chính là linh thực quý hiếm của Linh Tiêu Môn, nếu như chết hết toàn bộ thì sao?
Nghĩ đến hình ảnh đó, Tần Thất Huyền vốn đang mơ mơ màng màng đột nhiên bừng tỉnh, nàng hữu khí vô lực hô: "Hệ thống, đủ rồi! Dừng lại!”
Hình như hệ thống này trói buộc với nguyên thần của nàng, liệu có thể thông qua thần thức để đối phó với nó hay không?
Tần Thất Huyền chỉ mới là Luyện Khí kỳ, thức hải cũng chỉ lớn bằng một giọt nước nhỏ, làm sao mới có thể tự cứu mình được? Ngay khi nàng muốn khuấy động thức hải to bằng giọt nước kia, đấu với hệ thống một ván, thì cuối cùng hệ thống cũng lên tiếng: “Kiểm tra đo lường thấy kí chủ sắp đột phá Luyện Khí cảnh, tìm tòi phát hiện trong phạm vi trăm dặm thiếu hụt [Ngưng Thần đan] cần cho phá cảnh, chấm dứt tu luyện!"
Giờ đây nàng giống với những thiên kiêu tuyệt đỉnh có căn cốt tuyệt hảo, tư chất vạn người không có một, linh khí vận chuyển không hề trì trệ, dung nhập tự nhiên, tuyệt không thể tả!
Cùng lắm là mười phút thời gian, nàng đã đột phá gông cùm xiềng xích của bản thân, bước luôn vào Luyện Khí kỳ tầng bốn. Nếu dựa theo tốc độ tu luyện bình thường của nàng, muốn đột phá Luyện Khí kỳ tầng bốn thì ít nhất còn phải tốn hai năm.
Tần Thất Huyền: “Ta sẽ không bao giờ mắng ngươi là cẩu hệ thống nữa.”
Sau khi đột phá Luyện Khí kỳ tầng bốn, quá trình tu luyện vẫn chưa kết thúc. Dòng nước ấm trong cơ thể càng tích càng nhiều, khóe mắt Tần Thất Huyền nhìn thấy cánh tay mình đang giơ lên đã đỏ bừng một mảnh.
Mặc dù chưa từng trồng hoa hướng dương, nhưng nàng cũng đã đọc thuộc chu trình cắn nuốt linh khí.
Diệu Nhật Hoa, sinh trưởng theo ngày, trong thân hoa ẩn chứa tinh hoa Kim Ô, có thể luyện Bạo Thể Đan, Dũng Mãnh Đan, Hỏa Hình Đan… các loại đan dược cương cường, đại năng Linh Thực còn có cơ hội từ trong hoa đó lấy ra một luồng Kim Ô Hỏa, đây chính là thiên hỏa quý hiếm xếp hạng top 10.
Nàng mới là Luyện Khí kỳ.
Hiển nhiên [Quỳ Hoa Bảo Điển] này đang hấp thụ linh khí và năng lượng từ Diệu Nhật Hoa, Tần Thất Huyền hoài nghi nếu cứ tiếp tục hút như vậy, nàng sẽ bị tinh hoa Kim Ô trong hoa này thiêu sống!
“Hệ thống, dừng lại, nghỉ một lát đã!”
Mắt thấy một vòng chu thiên nữa sắp tuần hoàn xong, dòng nước ấm một lần nữa tụ tập hết ở thức hải, Tần Thất Huyền như ngửi được mùi tóc cháy khét trên đầu, á á á, tóc bị thiêu cháy rồi! Trong lòng Tần Thất Huyền rít gào: “Ta bảo ngươi dừng lại, từ từ thôi!”
Có lẽ là do cảm xúc của nàng dao động quá lớn, cuối cùng hệ thống cũng cho chút phản ứng: “Xin ký chủ yên tâm, tu luyện Chí Tôn, an toàn không lo, chỉ cần luyện không chết, thì cứ chui đầu vào đường chết mà luyện! Chắc chắn sẽ chừa lại một hơi cho ngươi.”
Tần Thất Huyền: Một hơi cái con mẹ ngươi.
Tần Thất Huyền tức giận muốn hộc máu, nhưng mà thân thể không chịu khống chế, căn bản không có bất kỳ biện pháp nào.
Nàng chỉ cảm giác thân thể mình càng ngày càng nóng, nhất là lòng bàn chân vô cùng nóng, rất giống tiểu Na Tra đang đạp Phong Hỏa Luân!
Trời tối, trăng sáng sao thưa.
Rồi trời lại sáng, mặt trời chói chang nhô trên cao…
Mới đầu Tần Thất Huyền còn có thể đếm được số ngày, nhưng càng về sau, ý thức của nàng càng mơ hồ, căn bản không biết rõ mình đã ở trên đồng được bao nhiêu ngày rồi.
Chỉ biết là hoa hướng dương ở bốn phía dần dần héo rũ, màu sắc vốn ánh vàng rực rỡ dần dần trở nên ảm đạm, mấy cánh hoa ở gần nàng nhất đều biến thành màu xám trắng, một cơn gió thổi qua, cánh hoa rơi xuống đất hóa thành một nhúm bụi.
Nhiều hoa hướng dương như vậy, Diệu Nhật Hoa này chính là linh thực quý hiếm của Linh Tiêu Môn, nếu như chết hết toàn bộ thì sao?
Nghĩ đến hình ảnh đó, Tần Thất Huyền vốn đang mơ mơ màng màng đột nhiên bừng tỉnh, nàng hữu khí vô lực hô: "Hệ thống, đủ rồi! Dừng lại!”
Hình như hệ thống này trói buộc với nguyên thần của nàng, liệu có thể thông qua thần thức để đối phó với nó hay không?
Tần Thất Huyền chỉ mới là Luyện Khí kỳ, thức hải cũng chỉ lớn bằng một giọt nước nhỏ, làm sao mới có thể tự cứu mình được? Ngay khi nàng muốn khuấy động thức hải to bằng giọt nước kia, đấu với hệ thống một ván, thì cuối cùng hệ thống cũng lên tiếng: “Kiểm tra đo lường thấy kí chủ sắp đột phá Luyện Khí cảnh, tìm tòi phát hiện trong phạm vi trăm dặm thiếu hụt [Ngưng Thần đan] cần cho phá cảnh, chấm dứt tu luyện!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.