Chương 135: Cửu Nghi Vu Tộc
Hoàng Phủ Kỳ
30/03/2013
Khi Phong Vân Vô Kị tới, Tử Hoàng đang ngồi trong Bắc Đẩu đại điện, bên dưới là các đệ tử khác đương xếp hàng. Xuyên qua đại môn Bắc Đẩu phái được dát vàng nạm ngọc, Tử Hoàng thoáng nhìn thấy Phong Vân Vô Vị.
“Các ngươi hãy lui ra”
Tử hoàng phất tay áo một cái, các đệ tử Nam Thăng Bắc Đẩu kiếm phái liền lui ra ngoài, đại điện trống rỗng. Tử Hoàng cười lớn một tiếng, bước tới nghênh đón :” Vô Kị huynh đại giá quang lâm, không biết có gì chỉ giáo ?”
“Không dám, Vô Kị chính là có một chuyện cần nhờ, hy vọng Tử Hoàng huynh đáp ứng”
“Nếu có thể giúp, ta nhất định không từ chối” Tử Hoàng khẳng khái nói.
“Ta cần năm mươi vạn hoàng kim chiến giáp, năm mươi vạn trường kích, trước đây vài ngày, ta đã đi khắp mọi nơi sưu tầm các mỏ quặng, nghĩ rằng Tử Hoàng huynh sớm đã biết. Ta nghe nói Nam Thăng Bắc Đẩu phái có chín trăm chín mươi chín thanh tà kiếm, hơn nữa Tử huynh sở hữu thanh trấn phái bảo kiếm thứ một ngàn, tất cả đều là Tử huynh đúc ra. Ta mặc dù có nguyên liệu, nhưng lại không có lô đỉnh (lò luyện), bởi vậy muốn mượn lô đỉnh của Tử Hoàng huynh.” Phong Vân Vô Kị nói.
“ Cái này thật ra không có vấn đề gì, chỉ là lô đỉnh của ta so với lô đỉnh bình thường mặc dù lớn hơn nhiều, nhưng mà muốn đúc năm mươi vạn chiến giáp, năm mười vạn trường kích thì cũng không phải một lần là có thể đúc xong, chỉ sợ cần phải có một thời gian rất dài.” Tử Hoàng nói: “Ồ, hơn nữa trong quá trình đúc luyện cần phải có nhiệt độ cực cao, ta có luyện được một bộ bất diệt hỏa công pháp, nếu như Vô Kị huynh cần, ta thật ra có thể giúp một chút”
“Như thế thì quá tốt, Vô Kị trước tiên xin cảm ơn .”
Có sự đáp ứng của Tử Hoàng, lòng tin của Phong Vân Vô Kị tăng lên rất nhiều.
Lô đỉnh của Nam Thăng Bắc Đẩu kiếm phái quả nhiên rất lớn, ước chừng dài một trăm thước, do đồng xanh cùng tinh kim chế thành, bên ngoài trạm trổ hình rồng, có bốn chân.
Tử Hoàng đặt thanh đồng lô đỉnh (lò luyện bằng đồng xanh) cực lớn này trên một ngọn núi cao của Kiếm vực, sau đó Phong Vân Vô Kị một tay giữ kim quáng, một tay giữ huyền thiết quáng, hai tòa quáng sơn như hai ngọn núi lớn lơ lửng ở bên trên, quang cảnh thật sự hoành tráng.
Phong Vân Vô Kị không ngừng đưa cả tòa quáng sơn này phân giải thành từng khối nhỏ đưa vào trong đại lô đỉnh, Tử Hoàng đứng bên cạnh lô đỉnh, biến những quáng thạch kia nung thành kim thủy, những cặn bã rơi xuống phía dưới, bị Phong Vân Vô Kị vận công loại ra.
Đại hỏa bốc lên cao vài trượng tại Kiếm Vực, không phân biệt được ngày đêm, thậm chí ở phía xa xa cũng có thể nhìn thấy hỏa quang cháy rực. Vào lúc này, Phong Vân Vô Kị không thể không cảm kích U Vô Tà, hắn tặng Phong Vân Vô Kị băng hỏa chỉ là cực âm cực dương công pháp, băng quyết lạnh vô cùng, mà hỏa quyết lại vô cùng nóng, dựa vào hỏa quyết Phong Vân Vô Kị cùng với Tử Hoàng chế luyện liên tục không nghỉ trong nửa năm, năm mươi vạn hoàng kim chiến giáp cùng năm mươi vạn hoàng kim trường kích đã được hoàn thành. Đồng thời, tài liệu còn thừa, Tử Hoàng vì Nam Thăng Bắc Đẩu kiếm phái đệ tử đúc ra kì lân chiến giáp, đồng thời nguyên liệu còn thừa được Tử Hoàng chế tạo ra hai mươi vạn kỳ lân chiến giáp và hơn hai mươi thanh huyền thiết trường kiếm.
Hai người cùngđều có thu hoạch, có thể nói vô cùng vui mừng, cuối cùng công việc đúc luyện xem ra đã hoàn thành.
Trong lúc này, đại hỏa của Kiếm vực tự nhiên hấp dẫn vô số thần thức theo dõi. Nhưng ở chung quanh lô đỉnh, năm mươi vạn hoàng kim giáp sĩ cùng với hơn hai mươi vạn đệ tử Nam Thăng Bắc Đẩu kiếm phái, còn có Tây Môn Y Bắc và Độc cô vô thương thay nhau kiểm tra, trận cước như thế, ngay cả những người có ý định, cũng đành phải lui bước.
Cửu Nghi Vu tộc.
Cửu Nghi Vu tộc nằm ở phía đông nam Thái cổ, quanh năm có sương mù bao phủ, tại trung tâm Cửu Nghi Vu vực có một khu vực không lớn, mặt đất nơi đây đều là đầm lầy, khắp nơi tràn ngập chướng vụ, một vài tẩu thú hung mãnh chạy trong chướng vụ, trong không khí đều là tiếng gió thổi. Tại khu vực này, những loại thực vật đều khó có thể sinh tồn, chỉ có vài loại cây lá hình kim, cùng hình lưới, thân lớn, vỏ dày mới có thể sống sót. Những cây này trời sinh lá có màu xám đen, đại thụ trưởng thành có thể cao trăm trượng, tán cây bao phủ diện tích cực kì lớn. Trong chu vi vài dặm quanh thân cây đều có thể thấy một mùi hôi thối khó ngửi. Trong đầm lầy, từng điểm từng điểm đều có bạch cốt dính đầy bùn đất nổi lên.
Địa phương này là nơi vu tộc sinh sống, trong Cửu Nghi rất hiếm thấy người, ngẫu nhiên từ trong tầng tầng bóng cây có thể thấy một gã tộc nhân vu tộc trên người mặc hắc bào rộng thùng thình, ngay cả đầu cũng được phủ kín. Khi họ đi qua, tựa hộ những mãnh thú đang rất đói cũng đều cung kính và phục tùng quỳ phục trên mặt đất.
Tại Vu trung tâm tộc có một đại môn cao mấy ngàn trượng, rộng mấy trăm dặm, hai bên đại môn chính là hình thù xương thú, những khối hình thù cong hướng ra phía ngoài, tương hỗ giao thoa, trùng khớp nhau,hai bên cánh cửa lần lượt có hai nửa đầu khô lâu, hợp lại thành một cái đầu quái thú dữ tợn. Hai hốc mắt của xương đầu quái thú không ngừng có hồng quang phát ra. Trên xương thú khắc nhiều hoa văn, phía rìa còn có nhiều vật màu xanh biếc lay động, nhìn giống như khắc vào trên cửa đá. Tuy nhiên từ một bên nhìn vào, liền có thể phát hiện vật di động thật ra nổi trên thạch môn. Toàn bộ thạch môn chính là do một khối hắc diệu thạch cực kỳ hiếm thấy tạo thành, cả Thái cổ cơ hồ không có chế tạo hắc diệu thạch. Nghe đồn hắc diệu thạch chỉ có Vu tộc bí pháp mới có thể tạo ra, có thể hấp thu tất cả lực lượng công kích, rất khó bị phá hủy.
Tại không trung rất khó phát hiện thạch môn cao lớn kia, kể cả người trong Vu tộc, rời khỏi một phạm vi nhất định cũng không phát hiện được thạch môn cổ quái này, giống như thạch môn này được xây tại một thế giới bình thường khác. Phía dưới thạch môn, mỗi ngày đều có một lượng lớn âm vụ từ trong phát ra, ngay cả đầu khô lâu phía trên thạch môn, cả ngày cũng không ngừng phun ra bạch vụ cuồn cuộn.
Đại môn này, đối với người Vu tộc, tựa hồ cho tới bây giờ chưa từng mở ra, trừ vài vị trưởng lão trong tộc, không có ai biết đại môn này thật ra có tác dụng gì.
oanh long!
Trên bầu trời Cửu nghi Vu tộc, đột nhiên lôi điện nổ vang, mây đen từ tứ phương cuồn cuộn kéo tới, gió lớn nổi lên, bao phủ tất cả Vu tộc. Đột nhiên nghe được một tiếng nổ vang, đại môn không biết đã bao nhiêu năm tháng chưa từng mở đột nhiên hướng bên ngoài mở ra, lộ ra một cái khe hở rất hẹp. Thanh âm mở cửa rất lớn này làm kinh động tới toàn bộ người trong Vu tộc. Từ trong đại môn, một mảng hồng quang, âm khí gáo thét thổi ra, một thanh âm già nua mà nóng nảy từ trong cừa truyền ra “ Ngăn cản hắn, nhanh đi! “
Tất cả mọi người trong Vu tộc đều bị thanh âm vang lên từ linh hồn làm kinh động, sau đó phía trước đại môn, một điều quỷ dị từ trong không trung hiện ra.
“Đi, bắt nó trở về !” Thanh âm già nua mà mạnh mẽ kia từ bên trong thạch môn truyền ra, sau đó đại môn oanh một tiếng nhanh chóng đóng lại.
“Vâng, đại nhân.” Vu Tế cúi người nói, sau đó xoay người, cất cao giọng nói: “Vu Lễ, Vu Kì nghe lệnh, trong cấm địa chi môn có một ác ma trốn ra, các người ngay ngày hôm nay xuất phát, bắt hắn về. Nhớ kĩ, hết sức cẩn thận”
“ Vâng, trưởng lão. “ Hai gã Vu tộc áo đen gật đầu nói, sau đó hai người xoay người, phát ra một thanh âm kêu vang, gọi tới hai hắc báo sừng nhọn, ngồi lên phía trên, hướng phía ngoài Cửu Nghi đi tới…
Hai người đi rồi, Vu Tế cùng tám vị trưởng lão khác tập trung quanh đại môn, khoanh chân ngồi xuống, chầm rãi nhắm hai mắt lại, từng đạo nhỏ xíu màu xanh biếc từ trên thân chín người bay lên, lặn vào bên trong thạch môn….
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.