Chương 150: Đế cấp
Hoàng Phủ Kỳ
07/04/2013
Phong Vân Vô Kị thần thức ngày càng mở rộng ra xa, càng lúc càng xa, dần dần bao phủ cả Bắc Hải, một loại cảm giác kỳ diệu, ý thức của Phong Vân Vô Kị bước vào một cảnh giới vi diệu, cả cơn sóng dữ cuồng bạo của Bắc Hải tập trung lại làm một, Bắc Hải đó là hắn, hắn là Bắc Hải, tâm cảnh theo sóng biển dao động không ngừng, lúc thì bình lặng, lúc cuồng bạo, khi thì bay lên trên cao trăm trượng, khi thì tự nhiên rơi xuống.
Phong Vân Vô Kị cảm thụ lực lượng của Bắc Hải kia tùy lúc mà ba động, lúc thì dâng lên tận trời cao, khi thì trầm xuống tận đáy nước, khi mà thần thức của Phong Vân Vô Kị xâm nhập vào trung tâm của Bắc Hải thì phát hiện tại trung tâm Bắc Hải tồn tại một cỗ năng lượng cường đại cuồng bạo. Sự dữ dội của Bắc Hải có quan hệ mật thiết với năng lượng vô cùng cường đại này. Không thể hình dung năng lượng này cường đại nhiều ít bao nhiêu, Phong Vân Vô Kị chỉ có thể ước chừng tương đương với một vạn người đề thăng tới đế cấp cao thủ.
Bắc Hải tồn tại đã bao nhiêu năm, không ai biết, nhưng ít ra tại Bắc Hải trước kia không có một nhân loại nào xuất hiện, trải qua vô số năm tháng tang thương, năng lượng Bắc Hải vẫn bảo tồn như cũ. Một cỗ năng lượng yếu ớt, mỏng manh từ năng lượng trung tâm phát ra cả Bắc Hải, chảy vào các ngóc ngách, nhưng mà từng này năng lượng dường như không đủ, bị bầu trời, tầng mây hấp thu, khiến mây đen cuồng bạo bất an, chuyển động không ngừng, mây đen cơ hồ bao phủ cả Bắc Hải, những cơn sóng lớn cao mấy trăm trượng liên tiếp dâng lên.
Phong Vân Vô Kị không ngừng mở rộng thần thức, từ biển rộng dọc theo từng đạo năng lượng ở trên không trung, thanh âm một trận sét đánh truyền đến, thần thức cảm ứng được mây đen trong bầu trời đều tràn ngập điện năng cuồng bạo, từng đạo tia chớp nhỏ nhanh như thiểm điện xuyên qua tầng mây. Thần thức của Phong Vân Vô Kị nhanh như tia chớp xẹt qua địa phương đã được phân định, khuyếch tán thành một con đường. Mở rộng tới cả bầu trời, cũng không biết trải qua bao lâu, dần dần Phong Vân Vô Kị cảm giác bầu trời này là một thể, từ bầu trời nhìn xuống dưới đất chỉ cảm thấy một cảm giác bi thương mất mát tràn ngập trong lòng, đột nhiên giật mình, thần thức Phong Vân Vô Kị tại bầu trời thấy bồi hồi, khi thì hóa thân vào trong Bắc Hải, theo những dòng nước cuồng bạo trôi đi…
Phong Vân Vô Kị có một tia sáng lóe lên, thiên địa này chính là ta, ta chính là thiên địa, năng lượng của thiên địa này cũng là năng lượng của ta, để cho ta sử dụng. Một điều vừa thông suốt, trăm điều liền thông suốt. Phong Vân Vô Kị đột nhiên được khai sáng, thân hình đang ngồi trên một tảng đá liền bay lên, như một con chim bay vào trong cơn bão cuồng bạo kia, trong nháy mắt đã bị những cơn sóng lớn của Bắc Hải nuốt trửng.
Bắc Hải sôi trào, một cơn sóng lớn cao trăm trượng, hung dữ xuất hiện trên mặt biển, sóng nước bắn tung tóe, tạo thành một xoáy nước thật lớn, ngay cả không khí cũng bị xoáy nước này hấp thụ phát ra âm thanh ô ô. Nhưng mà thân hình của Phong Vân Vô Kị lại ẩn hiện trong con sóng lớn kia, chung quanh mặc dù sóng gào thét hung dữ nhưng trên người Phong Vân Vô Kị không có một giọt nước nào, nhưng không phải do chân khí ngăn cản, Phong Vân Vô Kị căn bản không có vận dụng một chút chân lực nào, cả Bắc Hải dần dần nằm trong tay hắn.
Thân hình Phong Vân Vô Kị bị sóng lớn che dấu, thân hình ngồi xếp bằng bất động, một cỗ thiên địa nguyên khí từ bốn phương tám hướng hội tụ lại, đồng thời thần thức cũng phát tán ra ngoài, thấu nhập trời cao, hạ xuống tìm kiếm dưới Bắc Hải.
oanh long!
Một đạo sấm sét xẹt qua bầu trời, lôi quang lóe ra, tầng mây u ám trên bầu trời Bắc Hải đột nhiên bị ép xuống, cơ hồ muốn gần sát lại mặt biển, sự cuồng bạo của Bắc Hải so với trước càng trở nên cuồng bạo hơn gấp trăm lần, trên mặt biển từng đợt sóng lớn vọt lên cao gần ngàn trượng, sau đó nặng nề rơi xuống mặt biển, phát ra tiếng động ầm ầm.
“Hấp tinh đại pháp!” Phong Vân Vô Kị trong lòng thầm nói, sau đó hai tay trên đầu gối đột nhiên mở ra, hướng lên trên. Phong Vân Vô Kị vận hấp tinh đại pháp, sóng lớn lần lượt thay đổi, trên bầu trời Bắc Hải ẩn chứa lực lượng do thiên địa hình thành tạo thành khí lưu nhưng không có vào trong cơ thể Phong Vân Vô Kị, mà khiến cho từng đạo năng lượng của Bắc Hải xuyên qua hải thủy sâu vạn trượng, xoay vòng rồi hóa thành từng đạo chân khí chui vào thân thể hắn thông qua bách huyệt, lưu chuyển trong cơ thể Phong Vân Vô Kị, đan điền vốn trống rỗng giờ bắt đầu như con thuyền theo nước dâng lên.
Những cơn sóng giận dữ vẫn cuồng bạo, lôi điện đánh xuống khắp nơi trong Bắc Hải, Phong Vân Vô Kị đang ngồi xếp bằng tròn đột nhiên ngẩng đầu lên, hai mắt chậm rãi mở ra nhìn lên bầu trời đang hội tụ thiên địa nguyên khí, thần thức cảm giác được năng lượng đang dũng mãnh từ bốn phương tám hướng chảy vào huyệt dũng tuyền, chảy vào trong cơ thể, trong lòng mọi thứ tựa hồ trở nên bắt đầu rõ ràng.
Đang toàn lực vận chuyển, hấp tinh đại pháp đột nhiên bị kiềm hãm, sau đó án theo các phương hướng khác biệt, bắt đầu xoay tròn.
oanh long!
Một con sóng lớn cao ngàn trượng từ đỉnh đầu đánh xuống, thân thể Phong Vân Vô Kị quỷ dị chìm vào trong lòng biển, một tràng tiếng rít từ trên bầu trời Bắc Hải truyền đến, vài tên hắc y nhân trong lúc vô ý quay đầu liếc mắt nhìn, lẩm bẩm nói: “Đã trở thành đế cấp!”
Bầu trời xuất hiện vô số mây đen tập trung lại trung tâm nơi Phong Vân Vô Kị chìm xuống, bắt đầu xoay vòng quanh đó, sau đó mây đen lũ lượt từ không trung hạ xuống, mở rộng trên mặt biển. Oanh, mây đen liền bị sóng lớn đánh tan nhưng từ phía sau mây đen từ không trung không ngừng cuồn cuộn đầu nhập vào trong Bắc Hải.
sét đánh!
Trên bầu trời từng đạo lôi điện từ bốn phương tám hướng kéo tới. Ngay sau đó, ngay cả hồng lôi cũng từ không trung đánh tới, đánh nát những con sóng cuồng bạo.
Ở sâu trong vạn trượng tại Bắc Hải kia, năng lượng vô hình thật lớn hội tụ lại một chỗ, Phong Vân Vô Kị ở khoảng cách xa xa mấy trăm trượng, ngồi dưới nước, hai tay mở rộng hàm chứa năng lượng khó có thể hình dung.
“Bắc Minh Thần Công!” Phong Vân Vô Kị trong lòng quát, cả người chân khí quấy động, đan điền hình thành xoay tròn, không ngừng điên cuồng hấp thu tinh hoa năng lượng của Bắc Hải, một bộ phận công pháp bị thay đổi, hấp tinh đại pháp đã được hắn thanh đổi thành Bắc Minh Thần Công.
Trong cơ thể Phong Vân Vô Kị chân khí không ngừng khôi phục, không ngừng được tăng cường, liên tục qua 30 ngày trong cơ thể Phong Vân Vô Kị đã sớm khôi phục như cũ nhưng vẫn không ngừng hấp thu tinh hoa của Bắc Hải này.
Hấp tinh đại pháp, chỉ khi Phong Vân Vô Kị hóa thân thành ma thì mới có thể phát huy uy lực lớn nhất, hơn nữa lại là hấp thu ma khí, nhưng giờ được Phong Vân Vô Kị thay đổi một phần có thể hấp thu thiên địa nguyên khí cùng chân khí người khác, dưới trạng thái bình thường uy lực của hấp tinh đại pháp chỉ đạt được một nửa so với lúc ma hóa.
Thần thức Phong Vân Vô Kị hòa nhập vào thiên địa, cảm nhận thiên địa thiên khí mà thay đổi sự hành công của hấp tinh đại pháp, ma công bá đạo này càng trở nên thích hợp cho con người sử dụng, uy lực tuy so với lúc ma hóa sử dụng hấp tinh đại pháp thì yếu hơn nhưng so với trạng thái bình thường không ma hóa mà sử dụng hấp tinh đại pháp thì mạnh hơn rất nhiều.
Công lực Phong Vân Vô Kị không ngừng tăng lên, ba vạn năm công lực, bốn vạn năm công lực…oanh! Phong Vân Vô Kị chỉ cảm thấy trong đầu oanh một tiếng, sau đó một cỗ trọc khí từ trong cơ thể bay ra, một tia chớp đánh xuống, xuyên qua mặt biển, dừng lại trên người Phong Vân Vô Kị, mà Phong Vân Vô Kị như một đạo lôi điện từ Bắc Hải lao ra, thẳng hướng trời xanh.
Ý niệm kiếm thể đại pháp đệ ngũ trọng thiên, Kiếm đế! Rốt cục cũng đạt tới…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.