Chương 119: Hoàng kim chiến quyết
Hoàng Phủ Kỳ
30/03/2013
“Ngươi thật may mắn, lực lượng của Thiên sứ tọa trấn ngươi chắc chắn không thể ngăn cản… … mặt khác võ công ngươi tăng tiến quá nhanh cũng là một chuyện, ngươi cũng cần phải cẩn thận.” Tả thi vẻ mặt nghiêm túc nói.
Phong Vân Vô Kị cả người chấn động, bật thốt lên: “Cái gì?”
“Tâm ma!” Ngươi ở tại vị diện, tất nhiên từng có tập luyện võ công, cũng phải biết cần tuần tự theo từng bước, nếu không sẽ có tẩu hỏa nhập ma. Tại Thái cổ mọi người tu luyện võ học, ít thì mấy ngàn năm, nhiều thì cũng vài vạn năm, thời gian tu luyện càng lâu công lực càng mạnh. Mặt khác cũng là bởi vì công lực nếu tăng lên quá nhanh sẽ dễ làm kinh động tới vực ngoại thiên ma, có thể bị rơi vào vòng nguy hiểm, tẩu hỏa nhập ma.”
“Vực ngoại thiên ma?”
“Không sai! đúng rồi, trước ngươi cũng có mấy người võ công tăng lên quá nhanh, tâm cảnh không vững chắc, ổn định nên rơi vào vực ngoại thiên ma, bị thiên ma xâm nhập dẫn đến tẩu hỏa nhập ma, thân thể bạo phát mà chết. Đây vốn là một bí sự, ta thấy ngươi thiên tư rất tốt, lại có công lao lớn đối với nhân loại nên không đành lòng nhìn ngươi rơi vào tình trạng này nên nói cho ngươi biết.”
Phong Vân Vô Kị vẻ mặt nghi hoặc: “Vực ngoại thiên ma, chẳng lẽ không thể sát ma sao?”
Tả thi lắc đầu: “Ngươi còn chưa hiểu, vực ngoại thiên ma này không có hình dáng nhất định, sinh sinh diệt diệt, diệt diệt sinh sinh, ngoại lực không thể gây thương tổn, chỉ có thể dùng tâm khống chế. Ngươi còn chưa bị tâm ma xâm nhập, chưa biết hư thực trong đó, khi thời gian đến ngươi sẽ hiểu được … … Thái cổ thế giới có thánh thú thủ hộ, vực ngoại thiên ma cảm ứng được liền tới quấy nhiễu, sớm hay muộn sẽ tìm tới ngươi, ngươi tốt nhất nên dành thời gian chuyên tâm tu luyện tâm cảnh.”
“… … đa tạ Tả thi đại nhân đã chỉ giáo.”
“Không cần, ta cũng chỉ có thể nói như vậy thôi, so với thái cổ loài người, tuổi của ngươi còn quá trẻ, một vị kiếm hoàng mới có 400 trăm tuổi, thật sự là độc nhất vô nhị ……nhưng đối với diện mục chân thật của thế giới này ngươi còn hiểu quá ít, thái cổ tuyệt không phải như những gì ngươi biết về thái cổ, cao thủ cũng không giống như những gì ngươi biết. Tại thái cổ này người giỏi hơn ngươi rất nhiều, vượt xa cả sự tưởng tượng của ngươi. Ngươi cũng được coi như là một cao thủ, nhưng so với cao thủ chính thức mà nói ngươi còn kém họ rất xa … … Ta biết ngươi không phục, ngươi tu luyện cửu huyền sinh tử huyền công quá mức bá đạo, đoạt quyền tạo hóa. Ngươi phải nên biết cái gì quá vĩ đại, nhất định sẽ có chỗ không thể bổ khuyết, hết thảy ngươi cần phải cẩn thận mới là … … Hàn Yên cô nương cũng đã chọn lựa xong rồi, ta cũng đi hoàn thành nhiệm vụ của mình đây.” Tả thi vừa dứt lời liền đứng dậy, lướt qua Phong Vân Vô Kị… …
Tả thị đã đi rồi nhưng Phong Vân Vô Kị vẫn ngồi bất động như cũ, lẳng lặng ngồi trên mặt đất, suy nghĩ, cân nhắc về những tin tức mà Tả thị vừa nói.
Khi Phong Vân Vô Kị thoát khỏi sự trầm tư, nhìn thoáng thấy được Trì Thương đang đứng yên, hắn tựa hồ đã đứng yên tại đây thật lâu.
“Sư phụ, Thánh nữ Ngạo Hàn Yên của Tuyết vực thánh điện đã mang toàn bộ các nữ tử phi thăng giả đi, nàng nói sư phụ đang trầm tư suy nghĩ, không tiện quấy rầy nên nhờ đồ nhi truyền lời lại, nói là nàng mang những nữ tử này đi, chỉ là các nàng vẫn lưu luyến gia quyến, mong rằng sư phụ đến lúc đó để cho phụ mẫu bọn họ gặp mặt lại. Mặt khác Tả thị đại nhân cũng đã rời đi, hắn mang theo hơn ba mươi vạn phi thăng giả.”
“Mmmm, ta đã biết, ngươi đi xuống đi.”
“Vâng, sư phụ.” Trì Thương cung kính quay đi, chậm rãi lui ra ngoài.
Năm mươi vạn giáp sĩ, hơn nữa còn có hơn mười vạn phi thăng giả, đối với Phong Vân Vô Kị mà nói đây cũng là gánh nặng không nhỏ, phải tận lực trong thời gian ngắn nâng cao thực lực bọn họ.
Năm mươi vạn giáp sĩ sát khí quá nặng, tu luyện võ học của hắn dĩ nhiên là tốn công gấp đôi nhưng kết quả lại chỉ đạt được một nửa, căn cứ vào đặc tính của bọn họ mà sáng tạo ra một môn võ học sẽ tốt hơn. Nghĩ vậy, Phong Vân Vô Kị vung tay lên đi tới đóng cửa thông đạo kiếm các tầng hai.
Năm mươi vạn giáp sĩ không cần võ công phải rất cao cường, ý của Phong Vân Vô Kị là huấn luyện những chiến sĩ này trở thành một đội quân cường đại. Suy nghĩ thật lâu, Phong Vân Vô Kị nghĩ ra đặc tính công pháp đặc thù của đội quân này là: sát lục (giết chóc)! Thân thể phải mạnh mẽ!
Sáng tạo công pháp, không nghi ngờ gì cả, đó là quá trình rất khó, ít nhất là đối với quá trình hoàn thành hấp tinh đại pháp mà nói. Ở dưới ma giới thủy hạ có hơn ba mươi sáu vạn ma quyết, Phong Vân Vô Kị gần đây đã sáng tạo thành công pháp căn cơ, chỉ có điều lúc này Phong Vân Vô Kị chỉ chọn mấy trăm công pháp sát khí trầm trọng cùng công pháp chuyên tu luyện thân thể. Những công pháp này Phong Vân Vô Kị sớm đã thấu hiểu, nếu kết hợp những công pháp đơn lẻ này sẽ sáng tạo ra công pháp mới, tự nhiên sẽ rất thuận tiện. Phong Vân Vô Kị tự mình kết hợp cửu huyền sinh tử huyền công, từng sáng tạo ra công pháp diệt ma tâm kinh, từng phần công pháp, khẩu quyết dung hợp lại, đơn giản hóa đi sẽ thành công pháp ban đầu.
Ước chừng một tháng Phong Vân Vô Kị rốt cục cũng có công pháp hoàn thiện cương mãnh, bá đạo, tràn ngập sát khí. Công pháp này được hắn gọi là: hoàng kim chiến quyết.
Nguyên nhân rất đơn giản là tu luyện hoàng kim chiến quyết vượt qua tầng thứ ba, toàn thân có thể xuất hiện hoàng kim, chân khí trong cơ thể cũng là màu hoàng kim.
Hoàng kim chiến quyết chia làm sáu tầng, trong nội thể, mỗi khi đột phá một tầng thân thể lại mạnh thêm một tầng.
Tấng thứ sáu là hoàng sa bách chiến xuyên kim giáp. Phong Vân Vô Kị vẫn chưa tu luyện loại công pháp này, nhưng dựa theo tầng thứ nhất đã tu luyện thành công, dựa vào biểu hiện đặc tính phát ra, một khi tu luyện thành công tầng thứ sáu uy lực tuyệt đối kinh khủng. Công pháp này quá bá đạo, tuy nhiên tu luyện công pháp này cũng không phải dễ dàng đạt được. Nếu muốn đạt tới tầng thứ sáu cần phải ở một nơi thật lạnh, hấp thu hàn nhiệt chi khí một ngàn năm mới có thể thành kim cương chi thể.
Hoàng kim chiến quyết sáng tạo xong, Phong Vân Vô Kị trong lòng thư thái hơn rất nhiều, mở cửa kiếm các lầu ba, từ lầu ba nhảy xuống, nhẹ nhàng dừng cách kiếm các ba mươi trượng.
Phía trước kiếm các, năm mươi vạn giáp sĩ mang trường kích đang ngồi đó. Phong Vân Vô Kị liếc mắt nhìn, hơi nhíu mày, những chiến sĩ này ngày sau sẽ là trụ cột của kiếm các, khải giáp và vũ khí phải như thế nào mới phù hợp với bọn họ. Nhưng năm mươi vạn khải giáp không dễ dàng kiếm được, chỉ có thể từ từ nghĩ cách.
Oanh!
Khi thấy Phong Vân Vô Kị xuất hiện, năm mươi vạn giáp sĩ đồng thời đứng dậy, sau đó tay trái chống xuống đất, quỳ xuống. Đại đức hoàng đế trước khi đi đã có mệnh lệnh, biểu đạt vô cùng rõ ràng, từ sau này Phong Vân Vô Kị là chủ công của bọn họ.”
“Tốt lắm!” Phong Vân Vô Kị cất cao giọng nói: “làm giáp sĩ, tất cả các ngươi đủ tư cách, nhưng làm một hoàng kim giáp sĩ, thực lực các ngươi chưa đủ. Các ngươi phải cố gắng gia tăng thực lực, ta có một bộ hoàng kim chiến quyết cho các ngươi tuy luyện tại thái cổ. Bây giờ ta truyền cho các ngươi phương phá ngưng thần, tĩnh khí.”
Phong Vân Vô Kị vừa dứt lời, thần thức liền bao phủ năm mươi vạn giáp sĩ vào trong, sau đó thông qua thần thức truyền khẩu quyết hoàng kim chiến quyết vào trong đầu họ.
“Tạ ơn chủ công ban cho!” Năm mươi vạn hoàng kim giáp sĩ cất cao giọng nói.
“Từ nay về sau các ngươi là kiếm các hoàng kim chiến sĩ!”…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.