Phi Thăng Chi Hậu

Chương 69: Nhất ba vị bình, nhất ba hữu khởi

Hoàng Phủ Kỳ

30/03/2013



Song thủ phát chiêu, một hàng kiếm khí bố trí trước thân thể nhắm hướng thân ảnh Ám vực Ma quân đánh tới trong lúc đó.

Oanh oanh oanh!!!

Quyền kiếm giao kích phát ra những tiếng nổ mạnh liên miên không dứt, vô số kiếm khí cơ hồ trong nháy mắt bị nghiền nát tan tành thành từng mảnh kiếm khí nhỏ, trong suốt phân tán trong không gian, hình thành một tầng sáng giống như tinh thần.

Phốc!

Phong Vân Vô Kị mở miệng phun ra một luồng kiếm khí trong suốt, luồng kiếm khí này cùng với những mảnh kiếm khí nhỏ kết hợp với nhau, quang mang đột nhiên bùng cháy mạnh. Trong không trung truyền ra một tiếng động, hàng ngàn mảnh kiếm đã bị nát vụn tụ lại thành một tầng kiếm khí, gầm thét phá tan quyền ảnh hướng Ám vực Ma quân đánh tới.

Ám vực Ma quân chấn động, hữu thủ đưa tới nắm chặt một góc áo choàng, rồi đột nhiên nhanh như thiểm điện, lóe lên rồi biến mất. Kiếm khí dày đặc kia mất mục tiêu liền biến mất trong bầu trời xanh thẳm….

“Muốn đọ tốc độ với ta, ngươi căn bản là muốn chết!”. Một âm thanh lạnh lùng đột nhiên từ phía trên truyền xuống. Ám vực Ma quân chấn động, ngẩng đầu nhìn lên, trong mắt thấy một thanh trường kiếm sắc bén đang nhằm đầu mình chém tới.

“ngươi…” Ám vực Ma quân sợ tới mức tâm thần chấn động, tay phải rất nhanh đưa lên đỉnh đầu đồng thời hơi nghiêng người.

Sát!

Đệ ngũ kiếm đảm dưới sự khống chế thần thức của Phong Vân Vô Kị một kiếm chém xuống cánh tay của Ám vực Ma quân, trong nháy mắt nghe được tiếng âm thanh vang lên trên vai hắn, một đạo bạch ngân xuất hiện trên vai Ám vực Ma quân rồi nhanh chóng lan ra một phần của cơ thể.

Oanh!



Ám vực Ma quân rống lên một tiếng đau đớn, thân hình như một ngôi sao băng rơi từ trên không xuống mặt đất, tạo thành một cái hố thật lớn trên mặt đất.

Ah! Ám vực Ma quân gầm lên một tiếng, đứng dậy từ đáy hố, hai tay nắm lấy vai, lộ ra trên vai một khối ‘giáp vai’ hình thù kỳ lạ, chỉ là giáp vai này bây giờ cơ hồ hoàn toàn vỡ vụn ra, căn bản không còn che được vai nữa.

“Tên hỗn đản này trong tay chẳng biết sao lại có thần binh, ngay cả ‘huyền thiên hộ giáp’ cũng bị phá vỡ!” Ám vực Ma quân vứt bỏ giáp vai đã bị vỡ vụn này, ngẩng đầu nhìn lại. Phong Vân Vô Kị căn bản là không có tiếp tục truy kích, hắn nhảy vào bãi chiến trường, ngay trong lúc đó hai tay thi triển vô số đạo kiếm khí bắn ra, đồng thời bên thân mình một đạo hồng quang gầm thét bay lượn như gió, không một Ma vực kiếm sĩ nào có khả năng kháng cự. Rất nhiều Ma vực chiến sĩ vửa mới vung ma đao nhưng còn chưa có chém ra, không hiểu vì sao cánh tay đã xuất hiện vết máu rồi sau đó ôm cả cánh tay nhuốm máu ngã xuống…

“Kiếm vực thất phó! Bày kiếm trận! Vây khốn Ám vực Ma quân!” Phong Vân Vô Kị đang vừa sử dụng ngự kiếm thuật ứng phó với một vạn ma tộc vừa điên cuồng quát.

Thanh âm vừa xuất hiện, trong Kiếm các 7 nhân ảnh xuất hiện, trong nháy mắt đã bao vây quanh Ám vực Ma quân vừa mới đứng trên mặt đất, đồng thời quát lên một tiếng lớn ‘lập kiếm trận!’

Tiếng sấm nổ!

Một tia chớp thật lớn đánh xuống, trên bầu trời phong vân xuất động, 7 đại kiếm phó thân hóa thành hư ảnh như du long, trong tay trường kiếm rung động tạo nên muôn ngàn kiếm khí tung hoành đan xen vào nhau rồi hình thành một màn kiếm võng thật lớn, như một trận cuồng phong tụ vào một chỗ.

Chỉ là trong nháy mắt công phu, Ám vực Ma quân đã phát hiện ra nhưng không thể nhận biết được 7 nhân ảnh trước mắt, chỉ thấy từng đạo thân ảnh trong người xoay tròn. Ám vực Ma quân cảm thấy không ổn khi nhìn thấy kiếm trận này hình thành một cơn lốc, càng tiến tới thì điện quang càng lóe ra, áp lực ngày càng tăng

Ahhhh! Ám vực Ma quân quát lên một tiếng lớn, trong nháy mắt xuất ra trăm ngàn quyền, quyền ảnh hình thành một đạo lưu tinh hướng từng đạo kiếm khí công kích.

Xuy xuy!

Tàn lửa bắn ra bốn phía, Ám vực Ma quân trợn mắt há hốc mồm nhìn đạo đạo ma khí quyền ảnh kia bị kiếm khí chia cắt rồi biến mất không chút tăm tích.

Xuy xuy!



Từng đạo âm thanh truyền đến, trường kiếm hướng hạ sườn Ám vực Ma quân đâm tới, hừ lạnh một tiếng Ám vực Ma quân đang muốn chuyển thân tiến tới, không ngờ trong tai lại nghe được mấy tiếng xé gió, phía sau cũng có 5 luồng kiếm quang nhắm yếu huyệt ở lưng công tới.

Ám vực Ma quân tức giận hừ lên một tiếng, trong lòng buồn bực muốn chết nhưng không thể bay lên được, kiếm trận này thật cổ quái, tựa hồ là một thể, đối phó với 1 người là phải đối phó với 7 người cùng một lúc. Hơn nữa còn có thiên lôi chi hỏa nên càng khó có thể ứng phó. Tới lúc này Ám vực Ma quân mới hiểu được kiếm trận lúc trước phỏng chừng còn kém cổ quái hơn kiếm trận này.

Ám vực Ma quân vừa mới nhảy lên cách mặt đất chưa đầy 3 trượng, đột nhiên nghe thấy kiếm khí tung hoành, bản thân không kịp phản ứng, 7 thanh trường kiếm đã kề trên vai hắn như 7 tòa núi lớn đè xuống. Ám vực Ma quân bất ngờ ngạnh tiếp. Một tiếng nổ vang lên, 7 đạo trường kiếm kia như lôi hỏa xâm nhập vào trong cơ thể Ám vực Ma quân khiến cho chân khí hắn vừa ngưng tụ lại liền biến mất.

“Con mẹ nó! Thực sự đây là cái gì?, như vậy, sao lại có thể như vậy! Sao trước khi ta đến, không ai nhắc nhở ta một chút nào cả!” Ám vực Ma quân quát lên như sấm, trong lòng buồn bực muốn chết, cũng không quản cái gì, trực tiếp xuất quyền, vài tiếng chế giễu truyền đến, 7 thanh trường kiếm lại cong tới…

Lại nói bởi vì công lực chênh lệch, kiếm trận mặc dù vây khốn được Ám vực Ma quân nhưng ngay cả như thế căn bản cũng không dễ dàng đưa hắn vào chỗ chết. Không lãng phí thời gian quý báu này Phong Vân Vô Kị vận dụng đệ ngũ kiếm đảm thi triển cùng ngự kiếm thuật, nhất thời chỉ thấy đầu người rơi xuống, huyết tinh nồng đậm vung vãi khắp không trung.

Kiếm các chiến sĩ thấy Phong Vân Vô Kị đại triển thần uy, nhất thời tinh thần đại chấn, cùng với Ma vực chiến sĩ đao kiếm tương tranh không dứt.

Ma vực chiến sĩ thực lực thật là cường hãn, đệ ngũ kiếm đảm xuất thủ bất quá mới giết được một ngàn Ma vực chiến sĩ, thủ đoạn vẫn còn chưa đủ. Nhìn lại trận chiến vẫn như cũ, bốn phía một màu đỏ máu, tay gãy nằm đầy trên mặt đất. Ma vực chiến sĩ số lượng giảm đi bảo nhiêu thì tổn thất của kiếm vực cũng không phải là nhỏ.

“Năm đại ma tướng các ngươi nếu đã tới rồi còn không hiện thân, bổn quân hôm nay nắm giữ quyền hành tại chỗ này! Ta sẽ trị tội các ngươi sau khi trở về!” Ám vực Ma quân đột nhiên ngửa mặt lên trời giận dữ hét. Ám vực Ma quân chống đỡ công kích liên tục của thất vực kiếm phó, thần thái tương đối khổ sở, chật vật, áo bào toàn thân vỡ vụn hóa thành những mảnh nhỏ bay xung quanh thân người.

Kiếm trận vây khốn Ám vực Ma quân trong thời gian dài như vậy, khiến cho hắn chật vật khốn khổ như thế, Phong Vân Vô Kị cũng không ngờ tới điều này.

Mắt thấy Ám vực Ma quân tức giận gầm thét khắp nơi, đột nhiên một trận gió xé không mà đến. Phong Vân Vô Kị ngẩng đầu nhìn lại đã thấy bốn bóng người cao lớn mang theo vô số Ma vực chiến sĩ như điên phóng đến.

“Ma quân đừng vội bối rối, chúng ta đã dẫn 8 ngàn chiến sĩ đến đây, lần này nhất định một lần hủy diệt kiếm vực khiến nơi này một ngọn cỏ cũng không còn”. Kẻ vừa nói kia không phải ai xa lạ, Phong Vân Vô Kị cũng biết người này, đó là Chi hỏa Ma tướng, một trong ngũ đại ma tướng.

Nhìn thấy 4 gã ma tướng xuất hiện phía sau cùng với Ma vực chiến sĩ võ trang đầy đủ, Phong Vân Vô Kị sắc mặt trong nháy mắt trở nên tái nhợt, trong lòng Phong Vân Vô Kị dâng lên nỗi tuyệt vọng….

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Phi Thăng Chi Hậu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook