Chương 77: Tam tộc chiếu hội
Hoàng Phủ Kỳ
30/03/2013
Kiếm nô vẫn ở vào trạng thái kích động, nhưng Phong Vân Vô Kị lẳng lặng đứng bên cạnh, lẳng lặng nhìn tâm tình kích động của lão nhân.
Sau nửa ngày, kiếm nô rốt cục cũng bình tâm lại, lão nhìn thoáng qua Phong Vân Vô Kị, sau đó mở miệng nói: "thiên giới, yêu ma cùng với ma tộc đã tới thánh điện."
"A?! ……" Phong Vân Vô Kị chấn động, không nghĩ tới kiếm nô lúc bình tâm lại nói ra một sự kiện có thể làm chấn động cả thái cổ.
"bọn họ…… như thế nào …… vì cái gì? Mmm ……" Phong Vân Vô Kị nhất thời không tìm thấy từ để diễn tả.
Kiếm nô cười cười: "đây đều là bởi vì công lao của ngươi."
Nhìn thấy sự chấn kinh của Phong Vân Vô Kị, kiếm nô tiếp tục nói: "ba tộc cao nhất cùng tụ tại thánh điện, tất cả duyên cớ đều bởi vì ngươi. Ngươi có nhớ rõ trước phi thăng đã lưu lại 'Diệt ma tâm kinh' không? Thánh điện cũng không nghĩ tới một quyển Diệt ma tâm kinh lại mang đến ảnh hưởng lớn như thế. Nội trong vòng mấy trăm năm có mấy ngàn người phi thăng, tốc độ loại...này thánh điện khi biết được cũng rất là khiếp sợ."
"ba tộc cao nhất kia đã kia nói cái gì?" Phong Vân Vô Kị hỏi thẳng vào vấn đề, ngữ khí không chút kinh sợ.
Kiếm nô nhìn thoáng qua Phong Vân Vô Kị nói: "ba tộc, chủ yếu là thiên giới yêu cầu thánh điện đem toàn bộ 'Diệt ma Tâm Kinh' hủy bỏ, cùng với việc phế bỏ võ công của tất cả phi thăng giả phi thăng lên thái cổ!"
"cái gì?!!! bọn họ sao tự nhiên lại đề xuất yêu cầu qua đáng này?" Phong Vân Vô Kị ánh mắt nhất thời chuyển sang màu hồng, nghiến răng ken két, những kêu răng rắc phát ra từ các đốt ngón tay.
"loại yêu cầu này thật sự thái quá!" Kiếm nô ngửa đầu nhìn bầu trời, âm trầm nói: "nhưng nếu không làm như vậy, thiên giới uy hiếp sẽ phái thiên sứ tới tiêu diệt toàn bộ các vi diện!"
Một cổ kiếm ý cuồng bạo từ trên người Phong Vân Vô Kị phát xuất, kiếm khí cuồng bạo khiến đá vụn và cát vàng tung bay. Đối mặt với kiếm ý cuồng bạo kia của Phong Vân Vô Kị, kiếm nô cũng không chịu được phải lui lại mấy bước, kinh ngạc nói: "không nghĩ tới bốn trăm năm công phu, ngươi công lực lại tinh tiến đến vậy."
Phong Vân Vô Kị cúi đầu, hai tay nắm chặt đến nỗi cả bàn tay trắng bệch, thân người căng cứng, mái tóc dài phủ xuống, không thấy rõ vẻ mặt hắn lúc này thế nào
"Thánh điện đưa ra câu trả lời như thế nào?" Phong Vân Vô Kị thanh âm rất nhỏ bình tĩnh hỏi, giọng nói không có chút gì kích động.
"Dưới sự nỗ lực của Thánh điện, Thiên giới đồng ý tại nơi đó các phi thăng giả có thể phi thăng nhưng bọn họ sau khi phi thăng lên phải được tiến hành thanh tẩy hoàn toàn, tất cả võ học bị thu hồi, tất cả những trí nhớ liên quan đến võ học kia phải bị xóa đi. Cái vị diện kia từ nay về sau không được có người phi thăng nữa, đó là tuyên bố cuối cùng của Thiên giới."
"ngươi để ta bình tĩnh một chút, ta nghĩ đấy thật là một ý tốt không thể tưởng tượng được."
"được rồi, lần này ta đại biểu Thánh điện thông tri cho ngươi, mục đích đã đạt được, lần tới gặp mặt, hành động như thế nào tất cả đều tùy thuộc vào ngươi…. Hy vọng từ nay về sau chúng ta còn có cơ hội gặp mặt. Ta tại Thánh điện nếu có thể giúp ngươi nhất định sẽ toàn lực tương trợ." Kiếm nô giọng nói đầy thâm ý, sau đó từ ngọn núi hạ xuống, như một đám mây hồng bay đi xa.
Phong Vân Vô Kị tìm một khối đá to, ngồi xuống, nhìn về xa xa, thật lâu sau mới đứng lên. Trên mặt đã mất đi thần sắc mê mang, mà hiện ra chính là thần sắc kiên định, thân hình nhoáng lên rồi biến mất không một chút dấu vết ……
"Tây môn huynh, ta phải nhờ ngươi trợ giúp." Tại băng diêu ở u minh phong, Phong Vân Vô Kị hướng tới Tây Môn Y Bắc đang lảo đảo vì say rượu nói.
Phong Vân Vô Kị trên mặt có chút lo lắng, điều này làm cho Tây Môn Y Bắc giật mình tỉnh lại, tửu ý nhất thời bay mất vài phần.
"Sao lại thế này? sự tình khẩn yếu gì cần ta phải hỗ trợ?" Tây Môn Y Bắc khoanh chân ngồi xuống, mắt khép hờ, một luồng tửu khí nồng đậm như sương trắng từ đỉnh đầu bay ra, Tây Môn Y Bắc mở mắt ra, ánh mắt lóng lánh hữu thần.
"ta phải đi tới vị diện." Phong Vân Vô Kị nói.
" ý ngươi muốn là nhờ sự giúp đỡ của ta, giúp ngươi quay trở lại một lần?" Tây Môn Y Bắc nhìn Phong Vân Vô Kị nói.
"đúng vậy, chính xác là ta hy vọng ngươi giúp ta mở ra một thông đạo đi tới vị diện. Ta nhớ hình như ngươi đã từng đi qua, nên ở phương diện này tất có kinh nghiệm."
Tây Môn Y Bắc nghe vậy nhắm mắt lại, từ từ dựa vào tường, thở dài một tiếng nói: "Vô kị huynh, không phải là ta không nghĩ cách giúp ngươi, mà là căn bản không có cách nào giúp ngươi. Không có lối đi qua cái vị diện kia, căn bản là không thể chuẩn xác mở ra thông đạo tới vị diện."
"cái gì!" Phong Vân Vô Kị tâm thần chấn động, căn bản hắn không có mong chờ đáp án này.
"chẳng lẻ không có biện pháp sao?"
Tây Môn Y Bắc trầm ngâm một lát, đoạn ngẩng đầu nói: "biện pháp, thật ra ta đã có một tình huống loại này, ta đã có biện pháp mở ra thông đạo, nhưng kết quả cuối cùng chỉ có thể tùy thời mở ra một thông đạo. Thông đạo đó có thể tới Ma giới, cũng có thể tới Thiên giới, mà cũng có thể tới vị diện, tóm lại rất khó nói. Nếu vận khí tốt, nói không chừng có thể mở cho ngươi tới vị diện”
"vận khí tốt?……" Phong Vân Vô Kị cười khổ, từ từ dựa vào vách tường lạnh như băng, nhìn lên băng diêu phía trên, trong lòng có chút khó chịu hỏi: "chẳng lẻ thật sự không có biện pháp nào?"
Tây Môn Y Bắc lắc lắc đầu, rồi lại gật gật đầu, đột nhiên quay đầu lại nói: " có một biện pháp."
"cái gì?"
"ngươi đã lĩnh ngộ biện pháp mở ra thông đạo vị diện! ……"
"…… ngươi mất bao lâu mới có thể mở một lần thông đạo vị diện?" Phong Vân Vô Kị hỏi.
Tây Môn Y Bắc kinh ngạc nhìn thoáng qua Phong Vân Vô Kị, sau đó nói: "mở thông đạo vị diện không giống với phi thăng, năng lượng cực kỳ to lớn, thậm chí với tu vi hiện tại của ta chỉ có thể mở một tháng một lần, trong vòng một tháng thân thể ta rất yếu, ta căn bản không thể mở lại thông đạo vị diện.
"ta hiểu được." Phong Vân Vô Kị gật đầu: "chúng ta khi nào thì bắt đầu."
"hiện tại bây giờ, ngươi tốt nhất kêu kiếm ma Độc Cô Cầu Bại lại đây, ta mở vị diện thông đạo xong, thân thể vô cùng suy yếu."
"Mmm."
Phong Vân Vô Kị đi ra ngoài băng diêu, ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng kêu, một đại điêu từ tầng mây giương cánh bay xuống.
"Đại điêu, hãy mời kiếm ma Độc Cô Cầu Bại đến đây."
Đại điêu kia phát ra một tiếng dài, sau đó hóa thành một điểm đen, nhanh chóng biến mất tại chân trời ……
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.