Chương 116: Trọng hồi thái cổ
Hoàng Phủ Kỳ
30/03/2013
Năm mươi vạn vũ giả các môn phái giang hồ, năm mươi vạn Đại đức ngự lâm quân giáp sĩ, tổng cộng hơn trăm vạn phi thăng giả xuất hiện trên mặt đất tại thái cổ. Khi hơn trăm vạn đại quân xuất hiện trên mặt đất rộng lớn của thái cổ, vô số yêu thú chung quanh bị khí tức loài người làm kinh động. Những yêu thú có linh trí đều cảm giác được những người này mặc dù số lượng lớn nhưng công lực lại không phải là rất cao.
Vô số yêu thú từ bốn phương tám hướng phún xuất từng đạo khí trụ màu đen lên bầu trời. Ngay cả yêu thú ở xa ngoài vạn dặm cũng đều bị nơi đây hấp dẫn, điên cuồng bay tới. Trong mắt yêu thú nơi đây đang có lương thực tốt. Mắt thấy áp lực trầm trọng của đại quân yêu thú đang từ bốn phía bay đến, chúng nhân phi thăng giả sắc mặt đại biến, khí tức cường hãn của yêu thú đánh sâu vào tâm linh những phi thăng giả này. Ở nơi này, những phi thăng giả trước đây vốn ngạo thị thiên hạ, thực lực yếu ớt như trẻ con.
Năm mươi vạn giáp sĩ bày trận, đang chuẩn bị đối phó với những yêu thú kinh khủng, thân thể không lồ này thì trước mắt lóe lên một bóng người, Phong Vân Vô Kị xuất hiện.
Oanh! Yêu thú đang bao vây tứ phía đột nhiên trong lúc đó như bị điều gì làm cho kinh hãi, hoảng sợ chạy tán loạn. Phong Vân Vô Kị đã giết hại hàng vạn yêu thú cao thủ, trên người toát ra huyết tinh khí tức khiến cho bọn yêu thú sợ hãi, điên cuồng chạy trốn khắp mọi nơi.
Phong Vân Vô Kị trong mắt đảo qua tia hàn quang, ống tay áo phất lên, trên bầu trời một con quái điểu thật lớn đột nhiên như bị cái gì đó dữ chặt đôi cánh lại, cực lực giãy dụa, nhưng Phong Vân Vô Kị chỉ khẽ động cổ tay, con quái điểu bèn kêu lên một tiếng, như lưu tinh rơi xuống, thân thể còn chưa rơi hẳn xuống mặt đất đã hóa thành một bộ xương lớn.
Phong Vân Vô Kị chân phải bước nhẹ, đi qua bên trái thi cốt yêu cầm này, Phong Vân Vô Kị liếc mắt nhìn mọi nơi nhưng không có phát hiện Thánh điện tiếp dẫn sứ. Nguyên nhân bởi tiếp dẫn sứ lần trước tử vong, Thánh điện còn chưa kịp phái một tiếp dẫn sứ mới. Tuy nhiên điều này cũng không cần thiết, từ nay về sau tại vị diện này sẽ không còn có phi thăng giả phi thăng nữa.
“Theo ta, tất cả cùng ngự khí phi hành.” Nhìn lại phía sau thái cổ mọi người thấy một đỉnh núi lớn, đều không khỏi ngẩn người, Phong Vân Vô Kị quay đầu nói.
Mười vạn người không có một người lên tiếng, lẳng lặng đánh giá nơi này, nghe được thanh âm Phong Vân Vô Kị, rốt cục cũng hồi phục tinh thần lại, phi hành lướt trên mặt đất. Vũ giả phi thăng cảnh giới có thể ngự không phi hành, nhưng không thể phi hành cao, hơn nữa rất nhanh tiêu hao chân khí.
Mười vạn người kia bay lên trời, nhưng những giáp sĩ này cũng không có thói quen phi hành. Phong Vân Vô Kị vừa thấy, tay áo phất lên, một luồng chân khí bàng bạc xuất ra có thể dễ dàng phá hủy một tòa núi lớn cao ngàn trượng, trăm vạn người ngự không phi hành cũng phải là việc khó khăn.
Trăm vạn phi thăng giả phi hành tạo thành một cái bóng lớn trên mặt đất, bay qua chỗ nào phi cầm, tẩu thú nơi đó liền tránh xa, cũng có người của tự do phái hệ nhìn thấy, tất cả đều cả kinh, trợn mắt há hốc mồm, không dám tin tưởng vào ánh mắt của mình.
Rốt cục cũng tới Kiếm Vực, mười vạn đại quân phi thăng kia hạ xuống một giải đất rộng lớn phía trước kiếm các. Mọi người trong kiếm các đều bị kinh động, chạy đến nhìn Phong Vân Vô Kị đứng trước mười vạn đại quân phi thăng, lại liếc mắt nhìn đại quân phi thăng đang đứng ngốc nghếch như những con gà gỗ. Như thế nào phi thăng lại trở nên dễ dàng như vậy?
Trì Thương nghênh đón Phong Vân Vô Kị, nhìn sang tả hữu hai bên thấy Lãnh Nhược Sương như người bệnh nặng, đi theo Phong Vân Vô Kị còn có một thiếu niên vẻ mặt lạnh lùng, hắn không khỏi nghi ngờ hỏi: “Sư phụ, Mạc Li Dạ bọn họ … …”
Phong Vân Vô Kị thở dài một tiếng nói: “bọn họ đều đã chết, lần hành động này có sự việc ngoài ý muốn xảy ra, có thế lực ngoại giới gia nhập. Ah, hiện tại hãy an trí cho bọn họ, chuyện này để sau hẵng nói.” Dứt lời nhẹ nhàng bước vào trong Kiếm các.
Trăm vạn đại quân, Tứ vực cũng không thể có được, một Kiếm các như thế nào lại có thể thu nhận. Nhìn thấy vấn đề như vậy, Trì Thương trong lòng lo lắng.
Tại Kiếm các tầng hai, Phong Vân Vô Kị đang ngồi một mình trên sàn lầu bóng loáng, mặc dù đã trải qua mấy tháng nhưng Trì Thương lau dọn nơi đây vô cùng sạch sẽ. Các cửa sổ đều đóng lại, trong tầng hai là sự âm u, một ít ánh sáng hắt vào gian phòng, lưu lại một vệt sáng trên sàn lầu. Ở tại chỗ này Phong Vân Vô Kị cảm giác nội tâm an tĩnh, rất bình thản. Nhiều sự tình Phong Vân Vô Kị chưa rõ, cần phải cẩn thận suy nghĩ lại.
Phong Vân Vô Kị, người đứng đầu Kiếm vực sau mấy tháng đã đem theo trăm vạn đại quân tới. Ngày thứ hai, tin tức này đã nhanh chóng lan truyền cả Thái cổ. Tất cả nghe thấy tin tức kinh người như thế đều thấy sôi sục. Trăm vạn đại quân! Đây là khái niệm gì? cao thủ cả thái cổ bất quá cũng chỉ có vài vạn người mà thôi, nhưng Phong Vân Vô Kị quay lại đã mang theo trăm vạn đại quân phi thăng giả, số lượng này thực sự quá kinh khủng.
Tứ vực sôi sục không khí chiến tranh, mặc kệ là Đao vực, Ma vực, Thánh vực hay Cửu sơn vu tộc đều bị kinh động.
Vào một buổi sáng sớm, Phong Vân Vô Kị đang ngồi ở Kiếm các tầng ba, chợt cảm giác được một cỗ khí tức kỳ lạ, quỷ dị ở gần đây.
Bên ngoài Kiếm các mấy trăm trượng, một gã toàn thân bao phủ hắc bào, da tay khô sạm, gầy gò như một lão giả ngự không bay đến. Trong tay lão giả kia chống một cây quải trượng, nhìn bước đi không nhanh nhưng mấy trăm trượng khoảng cách trong nháy mắt đã tới nơi.
“Vị tiền bối này, chẳng biết vì sao lại đến đây.” Trì Thương khi gặp lão giả này không dám ngạo mạn, cung kính nói.
“Ta muốn gặp Vực chủ của các ngươi.”
“Trì Thương, hãy để người đó tiến vào đây đi.” Thanh âm Phong Vân Vô Kị từ trên lầu truyền xuống. Lão giả kia chẳng biết đã trải qua không biết bao nhiêu năm tháng tang thương, ngẩng đầu lên, trên mặt đầy nếp nhăn, da tay tựa hồ khẽ nhúc nhích, sau đó đột nhiên biến mất trước mắt Trì Thương… …
Trong Kiếm các lầu ba, từ trong bóng đêm xuất hiện một điểm màu xanh biếc, sau đó lão giả gầy gò xuất hiện cách trước người Phong Vân Vô Kị không xa.
Phong Vân Vô Kị giật mình, lão giả này xuất hiện bằng phương thức quá mức quỷ dị, căn bản đó không phải là võ công. Trong lòng mặc dù khiếp sợ, nhưng Phong Vân Vô Kị trên mặt không biểu lộ thần sắc gì, trong lòng thầm biết đối phương tới đây tất cả yêu cầu, lần này chính là lúc cần phải biểu hiện thực lực.
“Lão phu là Vu Tế trưởng lão của Cửu sơn vu tộc, lần này tới đây chính là đại biểu cho Vu tộc cầu kiến Kiếm hoàng.” Hắc bào lão nhân nói.
Đây là lần đầu tiên Phong Vân Vô Kị chính thức cùng Vu tộc giao thiệp. Từ người Vu tộc trưởng lão, Phong Vân Vô Kị cảm nhận được một cỗ khí tức quỷ dị, đối mặt với Vu tộc trưởng lão giống như đối mặt với cả Thái cổ, đối mặt với một cỗ lực lượng tang thương. Phong Vân Vô Kị không biết rốt cục đây là loại lực lượng thần bí gì, lại tạo cho trong lòng một cảm giác cổ quái như thế. Vu tộc, hai chữ này bao hàm một sắc thái thần bí.
“Không biêt rốt cuộc trưởng lão có chuyện gì? nếu có thể giúp được, Vô Kị tự nhiên sẽ không lẩn tránh.” Phong Vân Vô Kị lịch sự đứng dậy, ngồi đối diện với trưởng lão Vu tộc .
“ Ta đây đại biểu cho Vu tộc xin tạ lỗi với Kiếm hoàng. Vu tộc ta luyện tập vu thuật quỷ dị, người không có thiên tư thông minh, tuyệt đối không thể tu luyện vu thuật. Mà Thái cổ này nhân số không nhiều, nhân số Vu tộc cũng không nhiều lắm, lần này nghe nói Kiếm hoàng quay về từ vị diện, mang theo trăm vạn phi thăng giả. Tộc ta muốn nhờ Kiếm hoàng cho phép chọn lựa vài tên đệ tử từ mười vạn phi thăng giả này.” Vu Tế mở miệng nói.
Phong Vân Vô Kị trầm ngâm không nói, nhưng Vu Tế vẫn lặng im chờ câu trả lời của hắn.
Trong Tứ vực, Ma vực, Đao vực đều là kẻ thù của Kiếm vực, còn lại hai vực là Cửu Vu tộc và Tuyết vực, mặc dù không biết thực lực hai vực này như thế nào, nhưng cùng nổi danh với Đao vực, Ma vực thì thực lực tuyệt đối không thấp. Trước măt không nên có quá nhiều địch nhân, có thể cùng hai vực thiết lập giao tình là tốt nhất. Huống hồ Kiếm vực cũng không thể hoàn toàn nuốt trọn số lượng phi thăng giả lớn như vậy. Nghĩ đến vấn đề này, Phong Vân Vô Kị cất cao giọng nói: “Trưởng lão đã có lời, chỉ cần bọn họ tự nguyện, Vô Kị cũng không ngăn cản.”
Vu Tế đưa mắt nhìn Phong Vân Vô Kị một lát rồi nói: “như vậy Vu Tế đại biểu Vu tộc xin tạ ơn Kiếm hoàng, Vu tộc ta đã kiếm được người kế thừa, ngày sau nhất định sẽ báo đáp.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.