Chương 212: Xuất thủ
Hoàng Phủ Kỳ
30/03/2013
“ … ta có thể tha cho ngươi, nhưng ngươi cần phải đáp ứng ta một điều kiện.” Đại Tự Tại thiên ma lạnh lùng nhìn vào Phong Vân Vô Kị: “Thần phục ta, hay nói cách khác thì ngươi cần phải làm cho ta một chuyện gọi là trao đổi!”
“Ta không thể thần phục ngươi!” Phong Vân Vô Kị trảm đinh chặt sắt nói.
“Sau khi giao hoán xong thì ta có thể nói cho ngươi biết phương pháp để li khai nơi này, hơn nữa, những thiên ma như bọn ta có thể tính là một loại tồn tại đặc thù hiểu rõ cấu tạo của không gian nhất, bất kì loại không gian nào cũng không thể ngăn cản được bọn ta. Chỉ cần ngươi đpá ứng ta một điều kiện, ta sẽ có thể nói cho ngươi biết những lý giải tâm đắc của thiên ma bọn ta đối với không gia mà không có cái giá nào cả.”
Trong mắt của Phong Vân Vô Kị lóe lên một tia thần sắc động ý, những thứ mà Đại Tự Tại thiên ma nói đến đã đả động đến tâm tư của y.
Nhìn cách những thiên ma này xuyên việt không gian dễ dàng chẳng khác gì uống nước, nếu như có thể có được lý giải tâm đắc về cách xuyên việt không gian của thiên ma, như thế thì trong tương lai tất sẽ tạo thành một ưu thế cực đại của riêng bản thân y! Phong Vân Vô Kị thầm nghĩ trong lòng, sau đó thì gật đầu đồng ý: “Thành giao!”
Đại Tự Tại thiên ma xua xua tay, cả trăm trăm triệu thiên ma lập tức chắp tay hành lễ, sau đó thì cổ cổ khí lưu cuồn cuộn lưu tán ra khắp tứ phía.
Phong Vân Vô Kị bước tới phía trước mấy bước, sau đó thì dừng lại ở trước người của Đại Tự Tại thiên ma mấy bước, mở miệng nói: “Nói tử tế nghe xem!”
Đại Tự Tại thiên ma vung tay ra mộtcái thì ở dưới chân của Phong Vân Vô Kị liền có vô số thiên ma trắng toát uốn éo hét toáng lên, sau đó thì hình thành một chiếc điêu lan ngọc y hoa lệ: “Mời ngồi!”
“Không cần!” Phong Vân Vô Kị lạnh lùng nói.
“Đó không phải là những cách thức sáo rỗng mà nhân loại thương thích hay sao?” Đại Tự Tại thiên ma ngạc nhiên nói: “Nếu như ngươi đã không thích thì thôi vậy.”
Chiếc ngọc y do vô số thiên ma hình thành mau chóng tiến nhập vào trong quả cầu cự đại kia.
“Ngươi không ngồi, ta ngồi!” Đại Tự Tại thiên ma ngồi lên trên vương tọa, ở trên chiếc vương tọa có từng khối từng khối vật thể kéo dài ra rồi hình thành những cánh tay, sau đó thì chúng đặt lên trên vai của Đại tự Tại thiên ma mà đấm bóp.
“Theo như sự thật thì ở cái Vực Ngoại Thiên Ma Thiên này, ta tịnh không phải là vị chua tể duy nhất, ngoài ta ra còn có bảy gã vực ngoại đại thiên ma khác, nhưng bọn họ đều khong đáng để lưu tâm tới vì chúng không thể tạo thành bất kì uy hiếp nào với ta. Ở không gian này thì quyền vị của ta còn lớn hơn cả bọn chúng. Gã thiên ma mà ta muốn ngươi đối phó đó, có địa vị tương đương với ta, hắn ta được người ta xưng hô là Vô Thượng thiên ma.”
“Vô Thượng thiên ma?” Phong Vân Vô Kị ngạc nhiên nói, nhớ lại lúc nhìn thấy hai cổ hồng lưu trắng đen không ngừng giết chóc lần nhau, đốn thời có chút hiểu ra, tiếp đó thì nói: “Không thành vấn đề, ngươi hy vọng ta làm gì?”
Đại Tự Tại thiên ma dùng một tay nâng cằm, trầm ngâm nói: “Thủ hạ của hắn ta cũng có tới cả trăm trăm triệu, ở cái không gian này chỉ có ta và hắn đang tranh đoạt quyền khống chế cao nhất, trước giờ cả hai bên đều chiến đấu không ngừng, nhưng ai cũng không thể chiến thắng còn lại … bất quá, đó đã là chuyện trước đây! Hiện tại có ngươi rồi, ta thấy khả năng thành công rất lớn!”
“Ngươi không sợ là khi hai ngươi tương tranh, bảy gã vực ngoại đại thiên ma khác sẽ đục nước béo cò?” Phong Vân Vô Kị trào phúng nói.
“Cái này là chuyện không thể, bọn chúng đều hoạt động dưới trướng của ta và Vô Thượng thiên ma, biểu kì nếu như hai bọn ta phân ra được thiên ma chí tôn thì bọn chúng sẽ thần phục, còn về tranh đấu giữa hai bọn ta thì bọn chúng tuyệt không tham gia.” Đại Tự Tại thiên ma nghiêm túc nói.
“Làm sao mà ngươi tin tưởng bọn họ đến thế?”
“Hồn thệ của đại thiên ma là không thể phải lại, pháp tắc của cái không gian này chính là như thế. Nếu như bọn chúng dám phản bội hồn thệ, tất sẽ bị bác đoạt lấy hồn thể thiên ma, thành tro vạn kiếp!” Đại Tự Tại thiên ma uy nghiêm nói, trong thanh âm có mang theo sự tự tin không thể bác bỏ.
“Cũng được, nếu như ngươi đã nói chuyện đó sẽ không xảy ra thì thôi, ta chỉ sợ bọn chúng đứng làm ngư ông, đến lúc đó những lời hứa cấp cho ta toàn bộ đều trở thành bọt nước, đó là điều mà ta không nguyện ý nhìn thấy.” Phong Vân Vô Kị mạc nhiên nói: “Nói cụ thể với ta, ngươi muốn ta làm gì?”
“Không lâu sau, ta và Vô Thượng theien ma sẽ có một lần gặp mặt, đó chính là thịnh hội của tất cả mọi vực ngoại thiên ma vương, toàn bộ thiên ma đều tập trung lại, đến lúc đó thì ngươi cần phải giả trang thành một thiên ma bình thường, về phần ta thì ta sẽ tìm cách cho ngươi xen lẫn vào trong đám thiên ma. Chỉ cần ngươi có biện pháp tiếp cận Vô Thượng thiên ma và đánh cho hắn một kích, nếu như hắn ta không chết thì lúc đó ta sẽ phát động những thiên ma trong hạt quyết chiến với hắn ta, chỉ cần ngươi đánh trọng thương hắn ta thì ta sẽ trở thành thiên ma chí tôn của cả Vực Ngoại Thiên Ma Thiên, tất cả mọi thiên ma đều sẽ quỳ phục dưới sự thống trị của ta!”
“Ngươi giúp đỡ ta thành thiên ma chí tôn, ta sẽ giúp ngươi thoát khỏi không gian này, đồng thời đem tri thức xuyên việt không gian đặc hữu của thiên ma bọn ta truyền lại cho ngươi!”
“Không thành vấn đề, lúc nào bắt đầu?” Phong Vân Vô Kị hỏi.
“Còn bốn ngày tính theo Vực Ngoại Thiên Ma Thiên!”
Trong lòng của Phong Vân Vô Kị chớp động, mở miệng hỏi: “Nơi này không phải là không có phân biệt ngày đêm hay sao? Ngày ở Vực Ngoại Thiên Ma Thiên tính thế nào?”
“Đừng có xem thiên ma bọn ta như nhân loại các ngươi, cũng đừng sánh với những loại ngư Ma tộc … ngươi không nên nhìn thấy thiên ma, càng không nên tiến vào nơi này. Trong chuyện này nhất định là có vấn đề, theo lý thường thì mọi sinh vật trong tất cả vị diện đều không có khả năng nhìn thấy thiên ma bọn ta, chứ càng đừng nói đến chuyện tiến vào nơi này. Vực Ngoại Thiên Ma Thiên có quy tắc vận chuyển riêng biệt của nó, không gian cấu tạo ở nơi này không ngừng biến hóa, khi quy tắc cấu thành Vực Ngoại Thiên Ma Thiên tuần hoàn thì chúng ta gọi đó là một ngày của Vực Ngoại Thiên Ma Thiên!”
Đại Tự Tại thiên ma cổ quái nhìn vào Phong Vân Vô Kị một cái, hiển nhiên đối với sự xuất hiện của Phong Vân Vô Kị thì vẫn đề phòng trong lòng!
“Ngươi nghĩ ngơi đi, chấn chỉnh tinh thần lại, tẫn lượng đạt đến trạng thái đỉnh phong trước đây, khi thời gian đến thì ta sẽ cáo tố với ngươi! Đó là một nửa phần tâm đắc về thiên ma biến hóa của ta, sau khi ngươi hoàn toàn lĩnh ngộ nó xong thì ngươi có thể che mắt được mọi thiên ma, ngay cả Vô Thượng thiên ma, nếu như không lưu tâm thì cũng không thể phát hiện ra ngươi!”
Dứt lời thì ý thức âm lãnh của Đại Tự Tại thiên ma xạ ra ngoài, sau đó bao trùm lấy ý thức của Phong Vân Vô Kị, sau lúc đầu đối kháng thì rất nhanh sau đó Phong Vân Vô Kị đã khắc phục được sự chống cự đó. Ý thức của Đại Tự Tại thiên ma thuận lợi xâm nhập vào trong ý thức hải của Phong Vân Vô Kị, bất quá hắn ta tịnh không giở trò gì, chỉ là đem những tâm đắc trong thiên ma biến hóa ấn nhập vào trong đầu của Phong Vân Vô Kị, sau đó thì tấn tốc thối lui.
“Hiểu rồi, ta sẽ giúp ngươi thành thiên ma chí tôn.” Phong Vân Vô Kị gật đầu, sau đó thì bắt đầu lĩnh ngộ phần lạc ấn của Đại Tự Tại thiên ma lưu lại.
*** *** ***
Dưới sự chú thị của Vô Kị, thân thể của y chầm chậm trầm nhập vào trong quả cầu cự đại màu xám trắng đó, biến mất cũng lúc đó còn có những thiên ma tướng biến hóa vô đoan kia!
Sau khi Đại Tự Tại thiên ma biến mất, Phong Vân Vô Kị tĩnh lặng ngồi xếp bằng ở trong hư không cách quả cầu tròn đó mấy trượng, đối với những thiên ma xấu xí đó thì Phong Vân Vô Kị thật sự là vô pháp an tâm.
Từng tia từng tia lực lượng từ sâu trong ý thức truyền lại, nó không ngừng nuôi dưỡng linh hồn chẳng khác gì như một dưỡng liệu tốt nhất vậy, Phong Vân Vô Kị vừa phát tán thần thức ra với ý đồ tra thám sự ảo diệu của không gian, vừa không ngừng thăm dò nguồn gốc của tia lực lượng này, Phong Vân Vô Kị hoàn toàn có thể cảm thụ thấy được những tia lực lượng này liên tục gia tăng trong mỗi thời mỗi khắc. Như quả cứ án chiếu theo tình trạng này thì Phong Vân Vô Kị chẳng chút hoài nghi tinh thần lực lượng của bản thân sẽ tăng trưởng đến một mức độ bàng đại kinh nhân.
Tẫn quản là không biết là có được loại lực lượng này là tốt hay xấu, nhưng Phong Vân Vô Kị vẫn phải nỗ lực hấp thu những lực lượng này, dù sao thì ở nơi này thì những thứ mà bản thân y không biết có quá nhiều.
Cùng lúc đó thì Phong Vân Vô Kị cung không ngừng lĩnh ngộ đoạn tinh thần lạc ấn mà Đại Tự Tại thiên ma lưu lại, Đại Tự Tại thiên ma đối với đạo của linh hồn quả nhiên là có tạo nghệ cực đại. Thông qua việc lĩnh ngộ đạo biến hóa của thiên ma, Phong Vân Vô Kị thôi đoán thì Đại Tự Tại thiên ma sẽ không truyền thụ một nữa còn lại, phần đó rất có khả năng chính là phần ngụy trang linh hồn vô thượng, đó là cách cải biến hình thái của cả linh hồn, từ đó triệt để cải biến nó, nếu thế thì có thể hóa thân thành bất kì một chủng tộc nào, cũng không phải sợ linh hồn của mình bị người khác vạch trần.
Đại Tự Tại thiên ma tựa hồ như đặc ý chiếu cố đến Phong Vân Vô Kị, trong lúc y tĩnh tu thì những thiên ma khác đều bị cách tuyệt.
Phong Vân Vô Kị vẫn tĩnh lặng nhắm mắt, cho đến khi tiến tới Vực Ngoại Thiên Ma Thiên thứ ba thì Phong Vân Vô Kị đã lĩnh ngộ hoàn toàn được thiên ma biến hóa chi đạo mà Đại Tự Tại thiên ma lưu lại, nhất thời thân thể biến hóa bất định, lúc thì hóa thành tráng hán, lúc thì hóa thành người già, liên tục biến hóa bất định.
“Ổn thỏa rồi sao?” Một thanh âm vang dội truyền lại, thân thể của Đại Tự Tại thiên ma từ trong quả cầu cự đại đó bay ra, ở trên người của hắn ta giờ đây đã được khoác lên một bộ giáp trụ.
“Ừm!” Phong Vân Vô Kị phiêu thân bay lên, biến hóa thành bổn thân: “Thỏa đáng rồi, chỉ cần hắn ta không đề phòng thì chắc chắn là không dễ dàng gì mà phát hiện được ta.”
“Thế thì chúng ta hãy xuất phát đi!” Đại Tự Tại thiên ma đạp chân một cái, quả cầu cự đại đột nhiên nổ tung ra, vô số những thiên ma hóa thành quả cầu đó bay ra hò hét và bay ra khắp bốn phương tám hướng, sau chốc lát thì có những đạo hồng lưu từ khắp bốn phương tám hướng cuồn cuộn ập tới, cả hàng trăm trăm triệu hắc sắc thiên ma ồ ạt lao tới, khí thế đó cũng rất là kinh nhân, đập vào trong mắt toàn bộ đều là vô cùng vô tận thiên ma. Phong Vân Vô Kị cuối cùng cũng hiểu được, tại sao Đại Tự tại thiên ma lại nói là thất đại thiên ma ở các vực khác thì không cần phải lo, có được thanh thế như vậy thì dù có dùng chiến thuật biển người cũng tuyệt đối có thể tiêu diệt bất kì nhân vật nào, điều càng khủng bố hơn cả là tốc độ sinh diệt của những thiên ma ở Không Gian Thiên Ma rất là kinh nhân, trong khoảng thời gian ngắn là đã có thể tụ tập được một thiên ma thiên quân.
“Xuất phát!” Đại Tự Tại thiên ma quát lên, sau đso thì hướng vế phía trước mà bay đi, hàng trăm trăm triệu thiên ma ở xung quanh cũng tùy theo Đại Tự Tại thiên ma mà cuồn cuộn bay đi.
Phong Vân Vô Kị hóa thành một thiên ma phổ thông mà hỗn nhập vào trong đại quân của Đại Tự Tại thiên ma, những thiên ma ở xung quanh cũng không thể phát hiện nơi hạ lạc của Phong Vân Vô Kị.
Đại Tự Tại thiên ma quay đầu lại như muốn chiêu hô Phong Vân Vô Kị, nhưng chỉ trong chớp mắt thì Phong Vân Vô Kị đã biến mất vô ảnh vô tung, thần thức tra thám một lượt nhưng trong hàng trăm trăm triệu thiên ma đại quân thì lí nào lại có thể dẽ dàng tra được, Phong Vân Vô Kị chẳn khác nào một hòn đá nhỏ chìm nghỉm trong cả đại quân cuồn cuộn.
Có được sự chỉ đạo tâm đắc của Đại Tự Tại thiên ma, Phong Vân Vô Kị lúc này chẳng khác gì như cá gặp nước, nếu như không có lòng thì căn bổn vô pháp phát hiện được y.
Nếu như Phong Vân Vô Kị đã li khai, Đại Tự tại thiên ma sau sự ngạc nhiên lúc đầu thì rất nhanh sau đó đã phản ứng lại, biết được gã nhân loại này tự có chủ ý của riêng mình, cững không thèm để ý: “Hy vọng ngươi có thể thanhd công, nhân loại! … nếu không thì ngươi vĩnh viễn đừng hòng rời khỏi nơi này!”
Phong Vân Vô Kị xen lẫn trong đại quân thiên ma, y không ngừng hướng tới phía trước bà bay đi, rất nhanh sau đó thì ở phía trước đã xuất hiện một dòng chảy cuồn cuộn màu trắng, từ phía xa vang lên tiếng quát vang dội: “Đại Tự Tại thiên ma, ngươi chuẩn bị xong hay chưa? Hôm nay -- chính là ngày chết của ngươi, cũng chính là ngày ta xưng vương, cáp cáp cáp …..”
“Đừng có lớn mồm! Nơi này, chỉ có thể có một chủ nhân, còn về vị chủ nhân đó thì chính là ta đây!” Đại Tự Tại thiên ma gào lên.
Oanh!
Hai cổ tinh thần lực cường đại từ xa đâm sầm vào nhau, khiến cho vô số thiên ma có thực lực không đủ tang mệnh ngay lập tức.
Phong Vân Vô Kị tàng thân ở trong hàng trăm trăm triệu thiên ma, mắt thấy uy thế của hai người cũng không khỏi kinh tâm: “Chỉ e là tên Đại Tự Tại thiên ma này đã muốn lợi dụng ta ngay từ đầu, nếu như giao thủ với hắn ta, thì nhất thời căn bổn không thể làm gì được hắn ta!”
Oanh!
Cơ hồ trong sát na Đại Tự Tại thiên ma và Vô Thượng thiên ma giao thủ với nhau, hai cồ hồng lưu trắng đen cũng mạnh mẽ đâm ầm vào nhau, khiến cho cả không gian chấn động, vô số thiên ma nguyên nguyên bất đoạn từ hai phương hướng lao tới tựa như ngựa thoát cương, gần như là bất kì phương vị nào cũng chính là phương hướng đối địch.
Phong Vân Vô Kị tịnh không tham gia vào tràng đối chiến của hai cổ hồng lưu trắng đen, mà li khai trung tâm giao chiến độ mấy ngàn thước, xảo diệu lướt đi về phía trước, cùng lúc đó thì cũng hướng về phía mép rìa của chiến trường mà bay đi. Trong sát na trùng xuất khỏi đại quân của Đại Tự Tại thiên ma, Phong Vân Vô Kị lập tức biến hóa thành một thiên ma màu trắng, cùng lúc đó thì lao về phía hậu phương, khi y vừa mới biến hóa nhan sắc trong đại quân của Vô Thượng thiên ma thì y liền cảm giác thấy có ba cổ thần thức cường đại quét qua thân thể.
Phong Vân Vô Kị không dám quay đầu lại, thê thể mau chóng hóa thành tia chớp mà lao đi trong đại quân thiên ma đông ngịt, đồng thời thì y dùng tinh thần lực tạo ra một bức màn mỏng bao bọc lấy toàn thân, có như thế thì mới ngăn cản được sự tỏa định của những cổ tinh thần lực đó.
Tiếp sau đó thì y cũng dùng thần thức bức xạ và quét qua bên ngoài nhanh như chớp giật, trước khi những thiên ma đó kịp phản ứng thì liền thu lại.
Trong sát na thần thức phá không bay đi, Phong Vân Vô Kị đã ‘nhìn thấy’ bảy gã thiên ma màu xám đen có thân thể cao lớn, đầu của kẻ nào kẻ nấy đều có sừng, trong miệng lòi ra cặp nanh rất dài, trông rất là khủng bố. Trong số đó thì có mấy gã thiên ma đang nhìn về phương hướng ẩn tàng của Phong Vân Vô Kị, trên mặt đều xuất hiện thần sắc nghi hoặc, ở sau lưng cảu cả bảy gã thiên mà đó còn có không dưới mấy ngàng vạn thiên ma tùy tùng!
“Mấy gã thiên ma này, e rằng chính là Vực Ngoại Thất Đại Thiên Ma đã phát hạ hồn thệ của thiên ma mà Đại Tự tại thiên ma nói tới!” Phong Vân Vô Kị thầm nghĩ.
Bùng!
Một cổ khí lưu cường kình bùng xạ tới, nhưng thiên ma ở bên cạnh Phong Vân Vô Kị đều bị một cổ lực lượng cường đại chấn bay đi, ở trong chúng thiên ma có một gã thiên ma màu trắng với sắc mặt hỗn tạp lắc thân biến hóa thành một thiên ma cự đại cao mấy chục trượng, tay cầm mấy chục thanh binh khí, hắn ta gầm lên một tiếng rồi lao đi về một phía, Đại Tự Tại thiên ma cũng lắc người biến hóa thành một tiêng ma cự đại, sau đó thì liền lao ra khỏi thiên ma đại quân.
Phong Vân Vô Kị tấn tốc bay sang một bên, ngay khi Vô Thượng thiên ma lướt qua bên cạnh thì Phong Vân Vô Kị liền có hơi động ý, nhưng rốt cuộc vẫn áp xuống trùng động xuất thủ, bởi vì quang thân thể của Vô Thượng thiên ma còn có mấy chục gã thiên ma tướng hộ vệ, trong số đó có thiên ma ướng Phạm Li mà Phong Vân Vô Kị có chút quen biết, ở nơi này thì thân thể của hắn ta đã hoàn toàn tu bổ ổn thỏa rồi.
Phong Vân Vô Kị không muốn bị hắn ta nhận ra, nên liên tục thối lui.
Oanh!
Đại Tự Tại thiên ma và Vô Thượng thiên ma đâm ầm vào nhau, những cánh tay ảo hóa ra mang theo binh khí đâm chém về phía đối phương, những thiên ma ở cạnh thân thể của hai người cũng theo đó mà giao chiến với nhau.
“Chính là lúc này!” Phong Vân Vô Kị thầm nghĩ, sau đó thì mau chóng lao ra, tuy nhiên ngay khi y lao ra thì trong lòng truyền lại một thanh âm điên cuồng nhưng khản đặc.
“Chuyện gì đây?” Phong Vân Vô Kị đại kinh, nhưng thân thể vẫn chẳng chút trì trệ mà hóa thành một tia chớp, cùng lúc đó thì tay phải đưa lên và ngưng xuất một âm ảnh trường kiếm dài mấy trượng, sau đó thì lao về Vô Thượng thiên ma ở phía sau.
Khóe mắt liếc nhìn một cái, Phong Vân Vô Kị phát hiện một đạo hắc ảnh khác từ sau lưng của Đại Tự Tại thiên ma lao tới, sau đó thì đâm thẳng vào hậu tâm của Đại Tự Tại thiên ma như chớp giật, trong sát na nhìn thấy người đó thì Phong Vân Vô Kị hoàn toàn sững người đi -- -- ngoại trừ toàn thân đều là màu đen ra thì người đó giống Phong Vân Vô Kị y như đúc.
Đó là tâm ma -- -- trong lòng của Phong Vân Vô Kị cuồng chấn!
“Dừng tay! Ngươi không biết là ngươi đang làm cái gì hay sao?” Phong Vân Vô Kị la lên, một khi tâm ma đắc thủ thì những tính toán trăm đường của Phong Vân Vô Kị liền hoàn toàn phế bỏ, vĩnh viễn bị trói buộc ở nơi này.
Cũng trong sát na tâm ma nhìn thấy Phong Vân Vô Kị, trong mắt của tâm ma cũng hiện ra thần sắc kinh dị, bởi vì muốn bảo trì uy lực lớn nhất khi xuất thủ thì cả hai người đều bỏ đi thiên ma hóa thân, nên chỉ nhìn một cái thì đã có thể nhận ra đối phương: “Ngươi làm sao lại ở nơi này!”
“Dừng tay!” Những thiên ma tướng thủ hộ hai đại thiên ma đồng thời phát hiện thấy công kích của mỗi phương, nhưng ngại nỗi bị những thiên ma tướng ở xung quanh làm vướng tay vướng chân, nên căn bổn không ra tay cho được.
“Mau dừng tay lại! Nếu không thì tâm huyết của chúng ta sẽ bị hủy đi hết! Vĩnh viễn không thể thoát ra khỏi nơi này!” Phong Vân Vô Kị gầm lên ở trong lòng, hy vọng tâm ma ở bên kia có thể nghe thấy âm thanh của mình như mình đã nghe thấy tiếng của y.
“Tại sao ta lại phải dừng tay! Ta đã đạt thành hiệp nghị với Vô Thương thiên ma, ngươi dừng tay đi!” Tâm ma cùng gầm lên.
Oanh!
Tâm niệm cảm ứng nhanh chóng cực độ, ngay sau khi nghe thấy câu này của tâm ma thì trong đầu của Phong Vân Vô Kị nổ ầm lên một cái chẳng khác gì như bị sét đánh, đốn thời hiểu được tâm ma chắc cũng gặp hoàn cảnh giống với bản thân, gặp phải và đạt thanh một hiệp nghị tương tự với Vô Thượng thiên ma!
Mặc dù cả hai đều hiểu rõ được ý tứ trong lòng của đối phương, cũng có đủ thời gian để giao lưu trong lòng, nhưng thanh kiếm trong tay thì dừng lại thế nào cho được.
Hai đạo lưu quang một trắng một đen chấn bay trùng trùng thiên ma ở trong không trung, sau đó thì vẽ ra một đường cong rồi phân biệt đâm vào hậu tâm của Vô Thượng thiên ma và Đại Tự Tại thiên ma!
Oanh!
Hai thanh trường kiếm do tinh thần ngưng thành, một trắng một đen, chúng phân biệt đâm xuyên qua hậu tâm của cả hai đại thiên ma, đồng thời thì hai cố tinh thần bạo phong đánh mạnh vào hồn thể của Đại Tự Tại thiên ma và Vô Thượng thiên ma …
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.