Chương 11: Tâm kế
Cố Phán Nhi An Nhiên
11/11/2015
Editor: Mây
Quý U không biết xấu hổ bồi Hoàng đế cả một buổi trưa ở Dưỡng Tâm điện, bữa tối tự nhiên cũng ở lại Dưỡng Tâm điện dùng.
Nàng cảm thấy ngọ thiện ăn hơi nhiều nên yêu cầu bữa tối thanh đạm một chút.
Ngự thiện phòng làm cháo trắng rau dưa cũng có một phen ý vị khác. Hai người dùng cũng hơn mười món lót dạ.
Hai người tuy rằng mỗi người một bát cháo, nhưng mà Quý U cầm thìa của nàng múc cho Thích Bạch uống, hắn cũng không thèm để ý dùng thìa của chính nàng uống. Lại múc của mình cho nàng uống, nàng cũng không khách khí, uống xong còn dùng cái lưỡi phấn hồng liếm liếm cái thìa, gây cho Thích Bạch một trận lửa nóng.
Dùng xong bữa tối, thái giám kính sự phòng ôm một khay thẻ bài tới, Thích Bạch nhìn ánh mắt đen lúng liếng của Quý U, phất tay cho thái giám đi xuống, còn mình theo nàng về Vĩnh Thọ cung.
Ngón út Quý U ôm lấy ngón tay út của Hoàng đế, đi ở phía trước quay lại hướng hắn cười vui vẻ, dưới ánh trăng có vẻ đẹp mông lung, huyễn hoặc. Hoàng đế nhìn nữ nhân trước mắt, lại không biết vẻ mặt mình có bao nhiêu ôn nhu.
Bởi hiện tại là thời điểm vừa qua bữa tối, nên trên đường không tránh khỏi gặp những phi tần đi tản bộ tiêu thực.
Nhìn phía trước có Quý quý nghi phục sức lộng lẫy, vẻ mặt vui mừng hướng về phía Hoàng đế cùng Quý U đi tới. Đã vậy tư thế đi bộ có thể nói là như liễu rủ trong gió, lung lay sinh động. Yên Ngọc cung cùng Dưỡng Tâm điện cách nhau cũng không hề gần, tâm tư nàng ta có thể bày rõ như ban ngày rồi.
Muốn nói vì sao Hoàng đế bệ hạ cảm thấy Quý quý nghi giả dối làm ra vẻ, các phi tần khác gặp gỡ chính mình cũng là tại lúc hắn đi trên đường nhỏ hoặc là Ngự hoa viên, người có khả năng phục kích ở phụ cận Dưỡng Tâm điện đích thực chỉ có mình Quý quý nghi nàng!
“Thần thiếp thỉnh an Hoàng thượng,” nhìn Quý U hết sức chướng mắt đang đứng bên Hoàng đế, không tình nguyện thêm một câu “Tiệp dư nương nương, hảo.”
Thời điểm Quý Như nghe được tin tức Linh Đông truyền đến, Quý U tùy giá Dưỡng Tâm điện, nàng liền đập vỡ mấy cái cốc.
Quý Như nuốt không trôi cục tức này, không đợi được tin tức của Linh Đông truyền tới đã đến Vĩnh Thọ cung đi vài vòng. Vạn nhất có thể gặp được Hoàng thượng thì quả là may mắn. Gặp được thì gặp được, nhưng tại sao Quý U vẫn còn ở đây?
Quý U được Hoàng thượng giữ lại dùng bữa trưa thì có thể hiểu được, nàng cũng không nghĩ đến Quý U ở lại dùng bữa tối, dùng xong bữa tối thế nhưng Hoàng thượng lại bồi Quý U đi tản bộ!
Tối qua Quý U thị tẩm, sáng nay mới cùng với Hoàng thượng tách ra. Vừa tách ra trong chốc lát, bọn họ lại ở cùng nhau rồi. Quý Như chẳng những không tin tính tình Quý U kia có thể được sủng, lại càng không tin Hoàng thượng có thể theo Quý U ngốc kia lâu như vậy.
Hoàng đế liền mắt nhìn Quý quý nghi, ân một tiếng rồi nhấc chân đi. Mắt thấy Hoàng thượng nắm tay Quý U cứ thế rời khỏi, Quý Như không cam lòng buông tha cơ hội này dễ dàng như vậy được.
“Hoàng thượng, tiện đây thần thiếp cũng theo bồi ngài và tiệp dư nương nương đi tản bộ nhé? Tiệp dư nương nương và thần thiếp là thân tỷ muội ruột thịt, cảm tình rất tốt, thần thiếp có thể cùng với nương nương bồi ngài nói nhiều một chút về những chuyện lý thú khi còn nhỏ, có thể giúp Hoàng thượng giải buồn một chút.” Nói đến phần sau ánh mắt nàng ta liền lơ đãng liếc qua Quý U, sau đó liền lộ ra vẻ mặt ngại ngùng xinh đẹp.
Hoàng đế không hề liếc mắt nhìn Quý Như, chỉ nói một câu: “Không thuận tiện” liền dắt tay Quý U hướng về Vĩnh Thọ cung.
Mà Quý Như đã cương gương mặt tươi cười ngay tại chỗ, nàng không nghĩ tới Hoàng thượng lại cứ trực tiếp thẳng thắng như vậy từ chối mình, mà Quý U từ đầu chí cuối chưa nói một câu. Còn nói muội muội tốt cái gì, tiện nhân!
Quý U nếu biết sẽ hô to oan uổng, nàng một câu cũng chưa nói đã bị Hoàng đế nắm tay lôi đi nha! Tuy nói nàng nhìn thấy ám chỉ của Quý Như, nhưng mà nàng cũng không có ý giúp nàng ta, mấu chốt là nàng cũng không có cơ hội để giúp, nhưng vì cái gì mà người Quý Như vẫn là nàng.
Thích Bạch nhìn Quý U đang ngoan ngoãn đi bên cạnh mình, nghĩ chính mình cùng tiểu nhân nhi hướng đến Vĩnh Thọ cung, Quý quý nghi đến xem náo nhiệt làm gì? Còn nói cái gì mà làm cho hắn giải buồn, hắn có chút cảm thấy hứng thú với chuyện khi nhỏ của Quý U, nhưng không có hứng thú với chuyện Quý quý nghi nói tỷ muội các nàng có chuyện lý thú. Có Tích tiệp dư bồi, một chút hắn cũng không buồn.
Vốn muốn phạt Quý quý nghi đóng cửa kiểm điểm, nhưng nghĩ lại nàng ta là tỷ tỷ của tiểu nhân nhi này, liền bỏ qua.
Nhìn tiểu nhân nhi không vì thái độ của hắn đối với tỷ tỷ nàng mà tức giận, có lẽ nàng cùng Quý quý nghi quan hệ cũng không thân mật như nàng kia nói, lần sau nàng ta còn như vậy hắn sẽ không cố kỵ mà xử phạt.
Quý U cũng không biết Hoàng đế đang nghĩ cái gì, nếu không nàng sẽ rống to, Hoàng thượng, ngài không cần bận tâm ta, cứ phạt to lên đi!
Đến Vĩnh Thọ cung, Quý U lại sai Niệm Hạ tiến lên hầu hạ, lại phân phó cung nữ chuẩn bị nước cho Hoàng đế tắm rửa.
Hoàng đế nhìn tiểu nữ nhân đang thoát y cho hắn, chuẩn bị hầu hạ hắn tắm rửa, cảm thán tại thời điểm hắn ở trong Vĩnh Thọ cung của nàng, phàm là việc của hắn đều do nàng tận lực làm. Tuy thiếu kinh nghiệm, nhưng lại đủ cẩn thận. Như lúc này nàng buông tóc hắn ra, cũng không như người khác lấy cây lược gỗ, mà chính tay nàng trở thành cây lược, gỡ từng chút từng chút, rất có kiên nhẫn, thập phần thành thật.
Thẳng đến khi Thích Bạch bước vào thùng tắm, lại nhìn thấy nàng bắt đầu thoát quần áo.
Vừa thoát lại còn vừa nói: “Thần thiếp cùng hoàng thượng tắm.” Kỳ thật Quý U nghĩ rất đơn giản, nàng không biết nàng còn có thể thị tẩm được bao lâu, nhưng tất yếu là tại thời điểm thị tẩm lưu lại được ấn tượng cho Hoàng đế. Nhất là hôm nay lúc đi thỉnh an nhìn thấy một phòng đầy phi tần hoàn béo yến gầy đủ cả, nếu không đem cơ hội nắm tốt nàng không thể tha thứ cho chính mình được.
Hoàng đế nếu là người lạnh lùng thì Quý U nàng sẽ làm một người nhiệt tình như lửa.
Thích Bạch hết sức hoài nghi nữ nhân này là do thần tiên ban đến cho hắn, tính cách này hệt như nàng được tạo ra để dành riêng cho hắn. Hắn không phải là một người đặc biệt chủ động, những nữ nhân từng được thị tẩm cũng đủ dạng, ôn nhu động lòng cũng có, lớn mật mị hoặc cũng có, nhưng càn rỡ tự nhiên như thế chỉ có mình Tích tiệp dư nàng thôi.
Nhìn Quý U đang rút đi quần áo, động tác của nàng hết sức bình thường, tựa như người trước mắt nàng là người mà nàng thân cận, quen thuộc nhất.
Quý U thấy ánh mắt Thích Bạch cứ chặt chẽ dán trên người mình, toàn thân dần dần nhuộm lên màu hồng phấn.
Thích Bạch duỗi tay liền ôm nàng vào thùng tắm, thùng tắm cũng không lớn, hai người không có một khe hở ngồi đối mặt với nhau. Ngón tay hồng nhuận ướt át của Quý U đang giúp Hoàng đế lau rửa lồng ngực.
“Tuy rằng thần thiếp biết như vậy là không tốt nhưng mà thần thiếp thật sự sợ ngài sẽ cho phép tỷ tỷ cùng đi theo. Những thứ khác thần thiếp đều có thể cho nàng, nhưng Hoàng thượng thì thần thiếp không thể. Nếu hôm nay ngài để cho thần thiếp bồi ngài, thì đó chính là thần thiếp.”
Thích Bạch cúi đầu nhìn tiểu nhân nhi đang bĩu môi lẩm bẩm, cố ý nói: “Có thể nào lại ghen tỵ như thế.”
Quý U ngẩng đầu chứa đầy ủy khuất nhìn Hoàng đế, “Thần thiếp chính là như thế! Ngài đêm nay đã cho phép thần thiếp theo bồi. Từ bé thiếp đã đi theo sau tỷ tỷ, thứ mình thích đều nhường cho tỷ ấy. Nhưng mà Hoàng thượng thần thiếp thích nhất không thể nhường cho nàng ấy, thần thiếp mặc kệ sau này ngài thế nào, ngài đã cho phép thần thiếp hầu hạ, bất luận là trên đường hay là đêm nay, cũng không thể lại để ý người khác” nói xong liền có chút nghẹn ngào.
Nhìn Quý U ánh mắt hồng hồng, dường như muốn khóc, Thích Bạch mới nhanh chóng dỗ dành “Nàng cũng nhìn thấy rồi đó, trẫm lúc nào thì để ý nàng ta đâu. Trẫm không thích tỷ tỷ nàng, trẫm là thích nàng.” Thích Bạch nắm nhẹ cằm nàng, chăm chăm nhìn vào mắt nàng, sợ nàng không tin mình.
Nhìn tiểu nhân nhi nín khóc mỉm cười, Thích Bạch há mồm ngậm đôi môi nở nang của Quý U, quả là thơm ngon ngọt miệng. Quý U cảm thấy toàn thân đều không có khí lực, hơi hơi đưa lưỡi ra tiến vào miệng Thích Bạch cùng nhau giao triền, trong chốc lát lại khẽ cắn môi hắn. Hôn môi là phương thức biểu đạt tình cảm không thể nói nên lời của bọn họ, càng kịch liệt hôn môi càng biểu hiện ra tình cảm mãnh liệt của hai người.
Quý U cho Thích Bạch hôn môi chính là như vậy, nàng nhiệt tình, khi thì trì hoãn, khi thì xâm nhập, càng hôn càng kịch liệt, không chút ngượng ngùng, tựa như không cách nào khống chế nổi sức hấp dẫn của Thích Bạch đối với nàng. Thích Bạch chưa từng cảm nhận qua tình yêu say đắm cuồng nhiệt như vậy, một người chưa từng cùng bất kỳ phi tần nào hôn môi đối mặt với nhiệt tình như vậy cũng chỉ có thể trầm luân.
Thích Bạch ý loạn tình mê, cảm nhận được phản ứng của tiểu nhân nhi trong ngực, chỉ cảm thấy Quý U là nữ nhân phù hợp nhất để ở bên cạnh mình.
Thùng tắm không lớn, Thích Bạch cũng không thi triển được, liền ôm Quý U đi về phía giường.
“U U, nàng nhất định là nữ nhân làm từ nước mà” Nhìn Quý U đang thở gấp dồn dập, hắn lời ít mà ý nhiều nói.
Quý U đóng chặt đôi mắt, thở nhẹ “Ngài mau nhanh lên, thần thiếp không thoải mái.”
“Chỗ nào không thoải mái?” Tuy hỏi đùa như vậy nhưng hắn vẫn ôm nàng đến giường, chung quy cũng là vì nàng nói không thoải mái.
Thích Bạch liền bảo trì tư thế gắn bó, ôm Quý U đi, lúc đi còn cầm khăn lau đi những giọt nước trên người cả hai. Cho dù như vậy hắn cùng nàng cũng không có tách ra.
Thẳng đến trên giường, hắn mới rốt cuộc chịu không nổi, động thân.
Trong phòng chỉ còn tiếng hai người thở dốc.
Hắn vừa tiến vào cũng không động nữa, làm cho Quý U cảm thấy không được thoải mái, nhỏ giọng cầu xin “Hoàng thượng, ngài...”
“Trẫm làm sao?” Tuy Thích Bạch cũng đang kiềm chế nhưng hắn muốn nghe nàng cầu xin hắn. “Nàng muốn gì? Nàng phải nói ra trẫm mới đáp ứng nàng.”
“Chàng mau động đi... Chán ghét.” Quý U tuy lớn mật nhưng cũng biết xấu hổ, hai má ửng đỏ. Rốt cuộc Thích Bạch cũng không kiềm chế được nữa. Một tay nắm một bên nhũ phong đầy đặn, đầu cũng cuối xuống, ngậm quả anh đào của nàng vào miệng, phía dưới cũng ra vào liên tục, lắng nghe tiếng nàng ngâm nga.
Đêm, dĩ nhiên rất sâu. Trong Vĩnh Thọ cung xuân ý dào dạt.
Nghe được đêm nay lại là Quý U thị tẩm, Quý quý nghi trong Yên Ngọc cung lăn qua lộn lại thủy chung cũng không ngủ được. Đêm nay quá sức mất mặt, nghĩ tới Quý U nàng có chút kinh hoảng, lẽ nào nàng ta thật sự không để ý đến người tỷ tỷ này nữa?
Hôm nay lúc thỉnh an, thái độ của nàng ta rất xa cách, trên đường hồi cung cũng không cùng nàng cùng đi. Đêm nay nàng nói ra những lời kia, dựa vào thái độ Quý U đối với mình trước kia, đó nhất định phải là Quý Như được theo cùng Hoàng thượng tản bộ. Xem ra ngày mai phải để cho Lục Liễu gọi Linh Đông đến hỏi rõ mới được.
Quý Như muốn biết Quý U và Hoàng thượng đến tột cùng là ở chung như thế nào, Hoàng thượng đến cùng là thích cái dạng nữ nhân ra sao. Nàng từ trước không thể nghe được tin tức đó từ chỗ Tình quý tần, nhưng ở chỗ Quý U nàng nhất định sẽ nghe ngóng được.
Quý U có phần vị cao hơn Quý Như, Quý Như đương nhiên cảm thấy Quý U càng có giá trị. Nhưng nếu Quý U xa lánh mình, đương nhiên cũng không cần lưu nàng lại!
Quý U không biết xấu hổ bồi Hoàng đế cả một buổi trưa ở Dưỡng Tâm điện, bữa tối tự nhiên cũng ở lại Dưỡng Tâm điện dùng.
Nàng cảm thấy ngọ thiện ăn hơi nhiều nên yêu cầu bữa tối thanh đạm một chút.
Ngự thiện phòng làm cháo trắng rau dưa cũng có một phen ý vị khác. Hai người dùng cũng hơn mười món lót dạ.
Hai người tuy rằng mỗi người một bát cháo, nhưng mà Quý U cầm thìa của nàng múc cho Thích Bạch uống, hắn cũng không thèm để ý dùng thìa của chính nàng uống. Lại múc của mình cho nàng uống, nàng cũng không khách khí, uống xong còn dùng cái lưỡi phấn hồng liếm liếm cái thìa, gây cho Thích Bạch một trận lửa nóng.
Dùng xong bữa tối, thái giám kính sự phòng ôm một khay thẻ bài tới, Thích Bạch nhìn ánh mắt đen lúng liếng của Quý U, phất tay cho thái giám đi xuống, còn mình theo nàng về Vĩnh Thọ cung.
Ngón út Quý U ôm lấy ngón tay út của Hoàng đế, đi ở phía trước quay lại hướng hắn cười vui vẻ, dưới ánh trăng có vẻ đẹp mông lung, huyễn hoặc. Hoàng đế nhìn nữ nhân trước mắt, lại không biết vẻ mặt mình có bao nhiêu ôn nhu.
Bởi hiện tại là thời điểm vừa qua bữa tối, nên trên đường không tránh khỏi gặp những phi tần đi tản bộ tiêu thực.
Nhìn phía trước có Quý quý nghi phục sức lộng lẫy, vẻ mặt vui mừng hướng về phía Hoàng đế cùng Quý U đi tới. Đã vậy tư thế đi bộ có thể nói là như liễu rủ trong gió, lung lay sinh động. Yên Ngọc cung cùng Dưỡng Tâm điện cách nhau cũng không hề gần, tâm tư nàng ta có thể bày rõ như ban ngày rồi.
Muốn nói vì sao Hoàng đế bệ hạ cảm thấy Quý quý nghi giả dối làm ra vẻ, các phi tần khác gặp gỡ chính mình cũng là tại lúc hắn đi trên đường nhỏ hoặc là Ngự hoa viên, người có khả năng phục kích ở phụ cận Dưỡng Tâm điện đích thực chỉ có mình Quý quý nghi nàng!
“Thần thiếp thỉnh an Hoàng thượng,” nhìn Quý U hết sức chướng mắt đang đứng bên Hoàng đế, không tình nguyện thêm một câu “Tiệp dư nương nương, hảo.”
Thời điểm Quý Như nghe được tin tức Linh Đông truyền đến, Quý U tùy giá Dưỡng Tâm điện, nàng liền đập vỡ mấy cái cốc.
Quý Như nuốt không trôi cục tức này, không đợi được tin tức của Linh Đông truyền tới đã đến Vĩnh Thọ cung đi vài vòng. Vạn nhất có thể gặp được Hoàng thượng thì quả là may mắn. Gặp được thì gặp được, nhưng tại sao Quý U vẫn còn ở đây?
Quý U được Hoàng thượng giữ lại dùng bữa trưa thì có thể hiểu được, nàng cũng không nghĩ đến Quý U ở lại dùng bữa tối, dùng xong bữa tối thế nhưng Hoàng thượng lại bồi Quý U đi tản bộ!
Tối qua Quý U thị tẩm, sáng nay mới cùng với Hoàng thượng tách ra. Vừa tách ra trong chốc lát, bọn họ lại ở cùng nhau rồi. Quý Như chẳng những không tin tính tình Quý U kia có thể được sủng, lại càng không tin Hoàng thượng có thể theo Quý U ngốc kia lâu như vậy.
Hoàng đế liền mắt nhìn Quý quý nghi, ân một tiếng rồi nhấc chân đi. Mắt thấy Hoàng thượng nắm tay Quý U cứ thế rời khỏi, Quý Như không cam lòng buông tha cơ hội này dễ dàng như vậy được.
“Hoàng thượng, tiện đây thần thiếp cũng theo bồi ngài và tiệp dư nương nương đi tản bộ nhé? Tiệp dư nương nương và thần thiếp là thân tỷ muội ruột thịt, cảm tình rất tốt, thần thiếp có thể cùng với nương nương bồi ngài nói nhiều một chút về những chuyện lý thú khi còn nhỏ, có thể giúp Hoàng thượng giải buồn một chút.” Nói đến phần sau ánh mắt nàng ta liền lơ đãng liếc qua Quý U, sau đó liền lộ ra vẻ mặt ngại ngùng xinh đẹp.
Hoàng đế không hề liếc mắt nhìn Quý Như, chỉ nói một câu: “Không thuận tiện” liền dắt tay Quý U hướng về Vĩnh Thọ cung.
Mà Quý Như đã cương gương mặt tươi cười ngay tại chỗ, nàng không nghĩ tới Hoàng thượng lại cứ trực tiếp thẳng thắng như vậy từ chối mình, mà Quý U từ đầu chí cuối chưa nói một câu. Còn nói muội muội tốt cái gì, tiện nhân!
Quý U nếu biết sẽ hô to oan uổng, nàng một câu cũng chưa nói đã bị Hoàng đế nắm tay lôi đi nha! Tuy nói nàng nhìn thấy ám chỉ của Quý Như, nhưng mà nàng cũng không có ý giúp nàng ta, mấu chốt là nàng cũng không có cơ hội để giúp, nhưng vì cái gì mà người Quý Như vẫn là nàng.
Thích Bạch nhìn Quý U đang ngoan ngoãn đi bên cạnh mình, nghĩ chính mình cùng tiểu nhân nhi hướng đến Vĩnh Thọ cung, Quý quý nghi đến xem náo nhiệt làm gì? Còn nói cái gì mà làm cho hắn giải buồn, hắn có chút cảm thấy hứng thú với chuyện khi nhỏ của Quý U, nhưng không có hứng thú với chuyện Quý quý nghi nói tỷ muội các nàng có chuyện lý thú. Có Tích tiệp dư bồi, một chút hắn cũng không buồn.
Vốn muốn phạt Quý quý nghi đóng cửa kiểm điểm, nhưng nghĩ lại nàng ta là tỷ tỷ của tiểu nhân nhi này, liền bỏ qua.
Nhìn tiểu nhân nhi không vì thái độ của hắn đối với tỷ tỷ nàng mà tức giận, có lẽ nàng cùng Quý quý nghi quan hệ cũng không thân mật như nàng kia nói, lần sau nàng ta còn như vậy hắn sẽ không cố kỵ mà xử phạt.
Quý U cũng không biết Hoàng đế đang nghĩ cái gì, nếu không nàng sẽ rống to, Hoàng thượng, ngài không cần bận tâm ta, cứ phạt to lên đi!
Đến Vĩnh Thọ cung, Quý U lại sai Niệm Hạ tiến lên hầu hạ, lại phân phó cung nữ chuẩn bị nước cho Hoàng đế tắm rửa.
Hoàng đế nhìn tiểu nữ nhân đang thoát y cho hắn, chuẩn bị hầu hạ hắn tắm rửa, cảm thán tại thời điểm hắn ở trong Vĩnh Thọ cung của nàng, phàm là việc của hắn đều do nàng tận lực làm. Tuy thiếu kinh nghiệm, nhưng lại đủ cẩn thận. Như lúc này nàng buông tóc hắn ra, cũng không như người khác lấy cây lược gỗ, mà chính tay nàng trở thành cây lược, gỡ từng chút từng chút, rất có kiên nhẫn, thập phần thành thật.
Thẳng đến khi Thích Bạch bước vào thùng tắm, lại nhìn thấy nàng bắt đầu thoát quần áo.
Vừa thoát lại còn vừa nói: “Thần thiếp cùng hoàng thượng tắm.” Kỳ thật Quý U nghĩ rất đơn giản, nàng không biết nàng còn có thể thị tẩm được bao lâu, nhưng tất yếu là tại thời điểm thị tẩm lưu lại được ấn tượng cho Hoàng đế. Nhất là hôm nay lúc đi thỉnh an nhìn thấy một phòng đầy phi tần hoàn béo yến gầy đủ cả, nếu không đem cơ hội nắm tốt nàng không thể tha thứ cho chính mình được.
Hoàng đế nếu là người lạnh lùng thì Quý U nàng sẽ làm một người nhiệt tình như lửa.
Thích Bạch hết sức hoài nghi nữ nhân này là do thần tiên ban đến cho hắn, tính cách này hệt như nàng được tạo ra để dành riêng cho hắn. Hắn không phải là một người đặc biệt chủ động, những nữ nhân từng được thị tẩm cũng đủ dạng, ôn nhu động lòng cũng có, lớn mật mị hoặc cũng có, nhưng càn rỡ tự nhiên như thế chỉ có mình Tích tiệp dư nàng thôi.
Nhìn Quý U đang rút đi quần áo, động tác của nàng hết sức bình thường, tựa như người trước mắt nàng là người mà nàng thân cận, quen thuộc nhất.
Quý U thấy ánh mắt Thích Bạch cứ chặt chẽ dán trên người mình, toàn thân dần dần nhuộm lên màu hồng phấn.
Thích Bạch duỗi tay liền ôm nàng vào thùng tắm, thùng tắm cũng không lớn, hai người không có một khe hở ngồi đối mặt với nhau. Ngón tay hồng nhuận ướt át của Quý U đang giúp Hoàng đế lau rửa lồng ngực.
“Tuy rằng thần thiếp biết như vậy là không tốt nhưng mà thần thiếp thật sự sợ ngài sẽ cho phép tỷ tỷ cùng đi theo. Những thứ khác thần thiếp đều có thể cho nàng, nhưng Hoàng thượng thì thần thiếp không thể. Nếu hôm nay ngài để cho thần thiếp bồi ngài, thì đó chính là thần thiếp.”
Thích Bạch cúi đầu nhìn tiểu nhân nhi đang bĩu môi lẩm bẩm, cố ý nói: “Có thể nào lại ghen tỵ như thế.”
Quý U ngẩng đầu chứa đầy ủy khuất nhìn Hoàng đế, “Thần thiếp chính là như thế! Ngài đêm nay đã cho phép thần thiếp theo bồi. Từ bé thiếp đã đi theo sau tỷ tỷ, thứ mình thích đều nhường cho tỷ ấy. Nhưng mà Hoàng thượng thần thiếp thích nhất không thể nhường cho nàng ấy, thần thiếp mặc kệ sau này ngài thế nào, ngài đã cho phép thần thiếp hầu hạ, bất luận là trên đường hay là đêm nay, cũng không thể lại để ý người khác” nói xong liền có chút nghẹn ngào.
Nhìn Quý U ánh mắt hồng hồng, dường như muốn khóc, Thích Bạch mới nhanh chóng dỗ dành “Nàng cũng nhìn thấy rồi đó, trẫm lúc nào thì để ý nàng ta đâu. Trẫm không thích tỷ tỷ nàng, trẫm là thích nàng.” Thích Bạch nắm nhẹ cằm nàng, chăm chăm nhìn vào mắt nàng, sợ nàng không tin mình.
Nhìn tiểu nhân nhi nín khóc mỉm cười, Thích Bạch há mồm ngậm đôi môi nở nang của Quý U, quả là thơm ngon ngọt miệng. Quý U cảm thấy toàn thân đều không có khí lực, hơi hơi đưa lưỡi ra tiến vào miệng Thích Bạch cùng nhau giao triền, trong chốc lát lại khẽ cắn môi hắn. Hôn môi là phương thức biểu đạt tình cảm không thể nói nên lời của bọn họ, càng kịch liệt hôn môi càng biểu hiện ra tình cảm mãnh liệt của hai người.
Quý U cho Thích Bạch hôn môi chính là như vậy, nàng nhiệt tình, khi thì trì hoãn, khi thì xâm nhập, càng hôn càng kịch liệt, không chút ngượng ngùng, tựa như không cách nào khống chế nổi sức hấp dẫn của Thích Bạch đối với nàng. Thích Bạch chưa từng cảm nhận qua tình yêu say đắm cuồng nhiệt như vậy, một người chưa từng cùng bất kỳ phi tần nào hôn môi đối mặt với nhiệt tình như vậy cũng chỉ có thể trầm luân.
Thích Bạch ý loạn tình mê, cảm nhận được phản ứng của tiểu nhân nhi trong ngực, chỉ cảm thấy Quý U là nữ nhân phù hợp nhất để ở bên cạnh mình.
Thùng tắm không lớn, Thích Bạch cũng không thi triển được, liền ôm Quý U đi về phía giường.
“U U, nàng nhất định là nữ nhân làm từ nước mà” Nhìn Quý U đang thở gấp dồn dập, hắn lời ít mà ý nhiều nói.
Quý U đóng chặt đôi mắt, thở nhẹ “Ngài mau nhanh lên, thần thiếp không thoải mái.”
“Chỗ nào không thoải mái?” Tuy hỏi đùa như vậy nhưng hắn vẫn ôm nàng đến giường, chung quy cũng là vì nàng nói không thoải mái.
Thích Bạch liền bảo trì tư thế gắn bó, ôm Quý U đi, lúc đi còn cầm khăn lau đi những giọt nước trên người cả hai. Cho dù như vậy hắn cùng nàng cũng không có tách ra.
Thẳng đến trên giường, hắn mới rốt cuộc chịu không nổi, động thân.
Trong phòng chỉ còn tiếng hai người thở dốc.
Hắn vừa tiến vào cũng không động nữa, làm cho Quý U cảm thấy không được thoải mái, nhỏ giọng cầu xin “Hoàng thượng, ngài...”
“Trẫm làm sao?” Tuy Thích Bạch cũng đang kiềm chế nhưng hắn muốn nghe nàng cầu xin hắn. “Nàng muốn gì? Nàng phải nói ra trẫm mới đáp ứng nàng.”
“Chàng mau động đi... Chán ghét.” Quý U tuy lớn mật nhưng cũng biết xấu hổ, hai má ửng đỏ. Rốt cuộc Thích Bạch cũng không kiềm chế được nữa. Một tay nắm một bên nhũ phong đầy đặn, đầu cũng cuối xuống, ngậm quả anh đào của nàng vào miệng, phía dưới cũng ra vào liên tục, lắng nghe tiếng nàng ngâm nga.
Đêm, dĩ nhiên rất sâu. Trong Vĩnh Thọ cung xuân ý dào dạt.
Nghe được đêm nay lại là Quý U thị tẩm, Quý quý nghi trong Yên Ngọc cung lăn qua lộn lại thủy chung cũng không ngủ được. Đêm nay quá sức mất mặt, nghĩ tới Quý U nàng có chút kinh hoảng, lẽ nào nàng ta thật sự không để ý đến người tỷ tỷ này nữa?
Hôm nay lúc thỉnh an, thái độ của nàng ta rất xa cách, trên đường hồi cung cũng không cùng nàng cùng đi. Đêm nay nàng nói ra những lời kia, dựa vào thái độ Quý U đối với mình trước kia, đó nhất định phải là Quý Như được theo cùng Hoàng thượng tản bộ. Xem ra ngày mai phải để cho Lục Liễu gọi Linh Đông đến hỏi rõ mới được.
Quý Như muốn biết Quý U và Hoàng thượng đến tột cùng là ở chung như thế nào, Hoàng thượng đến cùng là thích cái dạng nữ nhân ra sao. Nàng từ trước không thể nghe được tin tức đó từ chỗ Tình quý tần, nhưng ở chỗ Quý U nàng nhất định sẽ nghe ngóng được.
Quý U có phần vị cao hơn Quý Như, Quý Như đương nhiên cảm thấy Quý U càng có giá trị. Nhưng nếu Quý U xa lánh mình, đương nhiên cũng không cần lưu nàng lại!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.