Phi Thường Quân Cơ: Nữ Đặc Công Hoàng Phi Tuyệt Sắc
Chương 6: Ám sát
Hải Phiêu Thiêu lượng
02/11/2013
Nội tâm của cô đang run rẩy, không biết làm như thế nào, chuyện xảy ra cho đến bây giờ cô cũng chỉ cắn chặt hàm răng, yên lặng tiếp nhận tất cả sự việc sắp tới, bất kể như thế nào đây cũng là lựa chọn của cô không oán không hối hận.
“Đừng sợ, ta sẽ cho cô một đêm vui vẻ.” Kiều Mộc nhìn thấu cô khẩn trương, mỉm cười nói, tay lay bả vai cô, nhẹ nhàng xoa bóp cho cô, chầm chầm xoa đi sự khẩn trương của cô.
Bởi vì phong độ thân sĩ của hắn, hơn nữa còn có tài nghệ xoa bóp thuần thục, bên ngoài lại một thân mê người, tâm tình khẩn trương của cô gái từ từ được hóa giải.
Thân thể cô không còn cương cứng chặt chẽ như vậy nữa, chân mày cũng từ từ giản ra, ánh mắt nhìn hắn không sợ hãi như trước nữa, ngược lại có chút mong đợi.
Đầu hắn bắt đầu tiến đến gần mặt cô, ngay sau đó là một nụ hôn tiêu chuẩn.
Cô thấy động tác của hắn, trong lòng nhất thời khẩn trương biết giờ khắc quan trọng nhất khẩn trương nhất đang tới, tâm tình cô thật phức tạp, cô nghĩ lùi bước, nghĩ hối hận nhưng cô không thể, không thể làm như thế.
A, đau. Nước mắt của cô từ đôi mắt chảy ra ngoài, hàm răng cắn chặt, kiên cường chịu đựng.
Cô phải nhịn, nhất định phải nhẫn nhịn. Kiên cường, kiên cường, phải kiên cường hơn nữa.
Đau đớn làm cô suýt nhất xỉu, chỉ là cô không thể để mình ngất đi, hít vào một hơi thật sâu, thừa dịp người đàn ông không chú ý, đưa tay lướt qua chỗ nào đó trên y phục của mình, sau đó lặng yên không tiếng động bỏ vào miệng.
Kiều Mộc căn bản không phát hiện hành động mờ ám này của nàng.
Cô gái đột nhiên làm một cử động to gan, ôm lấy đầu Kiều Mộc sau đó tự nhiên hôn hắn.
Kiều Mộc không nghi ngờ gì cả, thoải mái cùng cô hôn một cách tiêu chuẩn, hôn cô càng lâu để thúc dục tình dục, càng kích thích lực lượng của hắn.
Nhưng dần dần hắn cảm thấy mất hết sức lực, mồ hôi đầm đìa, sau đó cô gái trước mắt từ từ bắt đầu trở nên mô hồ. Cuối cùng trước mắt hắn tối sầm, gục lên trên người cô.
“Đừng sợ, ta sẽ cho cô một đêm vui vẻ.” Kiều Mộc nhìn thấu cô khẩn trương, mỉm cười nói, tay lay bả vai cô, nhẹ nhàng xoa bóp cho cô, chầm chầm xoa đi sự khẩn trương của cô.
Bởi vì phong độ thân sĩ của hắn, hơn nữa còn có tài nghệ xoa bóp thuần thục, bên ngoài lại một thân mê người, tâm tình khẩn trương của cô gái từ từ được hóa giải.
Thân thể cô không còn cương cứng chặt chẽ như vậy nữa, chân mày cũng từ từ giản ra, ánh mắt nhìn hắn không sợ hãi như trước nữa, ngược lại có chút mong đợi.
Đầu hắn bắt đầu tiến đến gần mặt cô, ngay sau đó là một nụ hôn tiêu chuẩn.
Cô thấy động tác của hắn, trong lòng nhất thời khẩn trương biết giờ khắc quan trọng nhất khẩn trương nhất đang tới, tâm tình cô thật phức tạp, cô nghĩ lùi bước, nghĩ hối hận nhưng cô không thể, không thể làm như thế.
A, đau. Nước mắt của cô từ đôi mắt chảy ra ngoài, hàm răng cắn chặt, kiên cường chịu đựng.
Cô phải nhịn, nhất định phải nhẫn nhịn. Kiên cường, kiên cường, phải kiên cường hơn nữa.
Đau đớn làm cô suýt nhất xỉu, chỉ là cô không thể để mình ngất đi, hít vào một hơi thật sâu, thừa dịp người đàn ông không chú ý, đưa tay lướt qua chỗ nào đó trên y phục của mình, sau đó lặng yên không tiếng động bỏ vào miệng.
Kiều Mộc căn bản không phát hiện hành động mờ ám này của nàng.
Cô gái đột nhiên làm một cử động to gan, ôm lấy đầu Kiều Mộc sau đó tự nhiên hôn hắn.
Kiều Mộc không nghi ngờ gì cả, thoải mái cùng cô hôn một cách tiêu chuẩn, hôn cô càng lâu để thúc dục tình dục, càng kích thích lực lượng của hắn.
Nhưng dần dần hắn cảm thấy mất hết sức lực, mồ hôi đầm đìa, sau đó cô gái trước mắt từ từ bắt đầu trở nên mô hồ. Cuối cùng trước mắt hắn tối sầm, gục lên trên người cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.