[Phỉ Thúy Tinh Hệ Liệt] Biên Duyến Chi Đô
Chương 19: Quyển 2 - Chương 7
Yêm Gia
28/08/2022
Mộ Khuyển nằm ở đoạn giao nhau giữa cụm thành phố Trung Ương và những vùng ven đô thị khác, gần như là nằm ở trung tâm của toàn bộ Phỉ Thúy Tinh.
Tuy rằng tọa lạc ở gần cụm thành phố Trung Ương, nhưng Mộ Khuyển lại không phát triển như những thành phố cao cấp khác. Ngược lại, nó lại phủ một bầu không khí tĩnh mịch, đến màu trời cũng không sáng trong như những nơi khác, giống như màu của lá trà đã cũ.
Toàn bộ Mộ Khuyển như một chiếc lồng sắt vuông vức, từ bên ngoài không thể nhìn thấy bên trong, từ bên trong cũng không thể nhìn ra bên ngoài. Từ rất xa đã có thể nhìn thấy lồng sắt này chơ vơ trên một khoảng đất trống, có tường bao ngăn cách, bên ngoài tường vây đều chỉ là những mảnh sắt vụn to nhỏ, hướng bắc của Mộ Khuyển có một rừng cây lớn.
Bên trong tường vây có rải rác một số căn nhà, chủ yếu để cung cấp chỗ ở cho org mang sủng vật đến đây thu hồi, Tinh Hoa chính là an bài nhà của hắn ở đây.
"Nơi này chẳng đẹp chút nào cả!" Mai Mai tỏ vẻ thất vọng sau khi xuống xe, nó đã nghĩ rằng sau khi đến thành phố Trung Tâm, có thể trông thấy một thành phố rộng lớn và xinh đẹp hơn, nhưng nó không đạt được điều mong muốn.
Có lẽ là vì để ngăn cách với không khí bên ngoài, trước khi đến thang máy thuỷ tinh di chuyển trong Mộ Khuyển, xung quanh đều thấy những căn nhà được bọc bằng kính ở xung quanh.
"Tiểu Hoa, chúng ta không thể ở nơi đẹp hơn sao?" Mai Mai khóc đến mức sắp phun hết nước mũi ra rồi.
"Cố chịu chút, sau nơi này sẽ mang em đến thành phố Trung Tâm xem xem, mua một ít quần áo đẹp có được không?" Tinh Hoa an ủi.
"Đã hứa với em rồi không được đổi ý nha!"
"Đương nhiên rồi."
Nghe được Tinh Hoa nói như vậy, Mai Mai mới nín khóc mỉm cười, lau hết nước mũi vào áo của Tiểu Thái Đao đang đứng bên cạnh.Tiểu Thái Đao kêu lên một tiếng, hung hăng đấm Mai Mai một quyền. Con bé kêu lên đau đớn, lại đứng lên oà khóc, uỷ khuất lườm chó săn bên cạnh.
Một mảnh không khí tĩnh mịch vì Tiểu Thái Đao và Mai Mai mà trở nên ồn ào, náo nhiệt hơn.
Tinh Hoa ban đầu còn cười cười nhìn hai người "chơi đùa" với nhau, nhờ Hồ Điệp Quân ho nhẹ một tiếng mới kéo hai người tách nhau ra.
Tinh Hoa nhìn bốn phía, chỉ có rải rác vài org xuống tàu tại Mộ Khuyển, bị Tiểu Thái Đao náo loạn cũng không thu hút quá nhiều sự chú ý. Nhưng Tinh Hoa lại thấy một org mà tại thời điểm này có ít khả năng xuất hiện nhất ở đây.
Thanh Hồi từ lúc kết thúc trận đấu đều không nói chuyện qua với hắn, hiện tại đang đứng ở sảnh nhà ga Mộ Khuyển, cùng AI phụ trách tiếp đãi nói gì đó.
AI đưa danh sách bằng kính đưa cho Thanh Hồi, hắn cũng không thèm nhìn qua, rất nhanh viết vài nét bút lên trên. AI nhận lại danh sách, Thanh Hồi ngẩng đầu lên rất nhanh nhìn thấy Tinh Hoa bọn họ.
Né cũng không được, không né cũng không xong, Tinh Hoa chỉ có thể cứ đứng đó trao đổi ánh mắt với Thanh Hồi, tuy rằng hắn thật sự không muốn nói chuyện vào lúc này.
"Thanh Hồi."
Tinh Hoa mỉm cười chào, nhưng hiển nhiên thù hận ở Đấu Trường Sư Tử đã khiến đối phương lười khách khí với hắn, nhếch mép cười khinh thường đáp lại.
"Ngài Tinh Hoa, ngài sao lại ở đây? Chẳng lẽ..." Thanh Hồi đưa mắt nhìn bọn Tiểu Thái Đao.
"Không, ta ở đây có một căn nhà, tạm thời sẽ ở lại một thời gian, nên mới đến đây." Tinh Hoa cố gắng cả Tiểu Thái Đao đang muốn lao lên, nói.
"Ở nơi này?" Thanh Hồi chau mày, hắn nhìn Hồ Điệp Quân: "Chó cảnh thật vất vả mới thắng được từ Đấu Trường Sư Tử, lại bị mang đến nơi này ở, sở thích của ngài thật độc đáo."
"Chủ nhân muốn ở đâu, ta liền ở đó, dù là nơi hoang dã cũng vui vẻ nghe theo." Hồ Điệp Quân cố ý ôm chặt cánh tay Tinh Hoa. Nói ngọt chính là điểm mạnh lớn nhất của câu, có thể khiến chủ nhân nở mày nở mặt, Hồ Điệp Quân đương nhiên sẽ làm.
Mai Mai nhìn mọi người đều ôm Tinh Hoa, đương nhiên cũng muốn lao đến ôm hắn.
Nhìn thấy một đám thú cưng muốn lao đến ôm Tinh Hoa (đương nhiên trừ Tiểu Thái Đao ra), Thanh Hồi ghét bỏ liếc mắt nhìn, cho dù trước đây đã cố gắng khuyên bảo Tinh Hoa không nên hành xử như vậy, nhưng đối phương căn bản không thay đổi chút nào, hiện tại đã qua xích mích ở Đấu Trường Sư Tử, hắn căn bản đã lười nói với Tinh Hoa.
Dù cho Tinh Hoa là org thuần chủng đến từ thành phố Mũi Nhọn,
Dù cho Tinh Hoa là đến từ mũi nhọn đô thị cao quý nguyên sinh chủng, cùng hắn nói những quy định của org hắn cũng không thèm tôn trọng.
"Ngài Tinh Hoa cứ tiếp tục ở lại đây đi! Nhớ rõ phải quản lý tốt chó săn của ngài, đừng làm bọn chúng đến nơi này cũng huỷ diệt là được!" Phất ống tay áo một cái, Thanh Hồi dứt khoát quay lừng dời đi.
Nhìn org kiêu ngạo một lần nữa đi sâu vào trong ga tàu Quang Hạm, Tinh Hoa thở dài, một bên đem tay Mai Mai đang sờ đầu mình đẩy ra, một bên kéoTiểu Thái Đao đang muốn chạy trốn trở về. Hy vọng nghiệt duyên giữa hắn và Thanh Hồi sẽ chấm dứt tại đây.
Lúc này, một AI tiến đến, cầm một khối kính dày đưa cho Tinh Hoa.
"Xin hỏi ngài muốn làm thủ tục thu hồi thú cưng sao?" AI ở Mộ Khuyển sẽ đưa lên thứ này cho bất cứ org nào đi ra từ nhà ga Quang Hạm, đương nhiên Tinh Hoa cũng không ngoại lệ. "Nếu không muốn ở lại, mà muốn đem sủng vật giao cho chúng tôi thu hồi, mời trực tiếp ký tên lên trên danh sách này."
Tinh Hoa nhìn những dòng chữ trên tấm kính dày phát sáng, hoá ra vừa rồi Thanh Hồi đã ký tên vào đây, muốn thu hồi một sủng vật của mình.
Tiểu Thái Đao và Mai Mai đang muốn tiến đến xem AI đang cầm trong tay thứ gì, Tinh Hoa lại đưa tay đẩy ra, lắc lắc đầu: "Ta không cần thứ này, ta chỉ là mang theo thú cưng đến ở tạm vài hôm."
AI ngẩn người, theo sau mỉm cười gật đầu: "Được, ở tạm mời đến quầy bên trong xử lý thủ tục, về phần thủ tục thu hồi, nếu cần ngài có thể nói với bất cứ AI nào."
Tinh Hoa không đáp lại, nhìn theo AI hướng org khác rời đi.
Mà khi AI kia rời đi, lại thấy AI khác lại đi về hướng này, bốn AI cùng nhau khiêng một chó săn chật vật, chó săn kia tóc vàng ảm đạm, trên người đều là vết thương do bị ăn mòn, trên cổ có một sợi xích chó thật dài bị AI cầm lấy, hắn cũng không chống cự gì quá nhiều.
Tinh Hoa rất nhanh nhận ra chó săn kia, đó chính là chó săn từng vô cùng kiêu ngạo và vĩ đại, nhưng hiện tại đã bị Thanh Hồi vứt bỏ như phế vật, đơn giản là hắn quá nông nổi bồng bột, không giúp được Thanh Hồi thắng trận đấu kia.
"Ron......"
Tinh Hoa nghe được âm thanh từ Tiểu Thái Đao, cậu cũng đang nhìn về cùng một phương hướng với Tinh Hoa.
Chó săn kia bị AI vây quanh, ngẩng đầu liếc nhìn bọn họ, nhưng lập tức lại cúi đầu, sau đó bóng dáng dần dần biến mất khỏi tầm mắt của bọn họ.
Tiểu Thái Đao nhìn chằm chằm phương hướng chó săn kia rời đi thật lâu, đến tận khi một đôi tay che khuất ánh mắt cậu.
"Đừng nhìn nữa, chúng ta cần phải đi."
Thanh âm của Tinh Hoa từ trên đỉnh đầu truyền đến.Tiểu Thái Đao cắn răng, dùng lực kéo bàn tay đang che mắt mình xuống.
"Đừng làm vậy, nếu ta không biết đó là ngươi, sẽ trực tiếp thụi vào bụng ngươi một nhát!"
"Nhưng em biết rõ đó là tôi mà." Tinh Hoa cười nói.
"Đó là ngươi đứng ngay sau lưng ta mới biết được.... Ai! Ngươi có cố ý can thiệp gì không đó?" Nhìn thấy Tinh Hoa cười cười,Tiểu Thái Đao thấy càng bực tức.
Tinh Hoa chỉ cười, nói không có, sau đó kéo Tiểu Thái Đao đi tới nhà của bọn họ, mà Mai Mai đều ôm Tinh Hoa như phụ kiện trên người.
Hồ Điệp Quân đi ở phía sau ngẩng đầu nhìn toàn cảnh thành phố, ở một bên đa phần là AI đi lại, mang theo con người, chó săn yếu ớt hay chó cảnh đã già, con người không còn khả năng sinh sản. Đây thực sự không phải là một thành phố khiến người ta yêu thích.
Tiểu Thái Đao đang náo loạn với Tinh Hoa bị chặn ở cửa đằng xa, Hồ Điệp Quân than nhẹ một tiếng rồi đi tới nói với chủ nhân của cậu, hẳn là muốn đi xử lý xong thủ tục tạm trú rồi mới đi tiếp.
Nhà ở mà Tinh Hoa mua từ trước không lớn, nhưng rất đẹp và tinh xảo.
Căn nhà có kiến trúc hình bán nguyệt, phía trên bọc tấm kính thuỷ tinh trong suốt, lấy ánh sáng vào trong nhà rất tốt, bên trong nhà đã đầy đủ đồ dùng.
"Oaaa! Ta có giường riêng sao? Có giường riêng sao?" Mai Mai kêu lên, thả người lên chiếc sofa mềm mại.
"Ừa, tự em đi chọn cho mình một căn phòng đi!" Tinh Hoa nói.
Mai Mai lập tức giơ cao hai tay hoan hô, sau đó quanh nhà xem xem ngó ngó từng phòng một.
"Ta cũng có phòng mình sao?"Tiểu Thái Đao đặt hai tay ở sau đầu, Tinh Hoa chú ý tới cậu đang liếc mắt nhìn hắn.
Vì thế Tinh Hoa là nở nụ cười: "Đương nhiên không có, em ngủ với ta chứ."
"Không không không, từ lúc bắt đầu đến giờ lúc nào cũng tra tấn ta!"Tiểu Thái Đao phát ra tiếng rống giận cảnh cáo.
Nhưng Tinh Hoa cũng chẳng thèm để ý cậu, quay đầu đi tiếp tục nói chuyện với Hồ Điệp Quân.
"Hồ Điệp Quân cũng có phòng riêng, không cần phải ép buộc bản thân quá, đến gần Thành phố Trung Tâm, cũng chẳng có org kia, ta nghĩ ngươi có thể mặc đồ nam được rồi.
"Cám ơn chủ nhân." Hồ Điệp Quân hành lễ.
"Tinh Hoaaaa...!" Thật không công bằng! Tại sao chỉ có cậu không có phòng riêng?Tiểu Thái Đao đang muốn tiếp tục kháng nghị, Tinh Hoa lại kéo tay cậu.
"Ta muốn mang Tiểu Thái Đao đi xem xung quanh, Tiểu Mai phiền ngươi trông coi một chút, đừng để con bé phá đồ trong nhà." Tinh Hoa nói với Hồ Điệp Quân, đương nhiên cậu sẽ gật đầu đồng ý.
Vì thế Tiểu Thái Đao liền bị Tinh Hoa nửa ôm nửa kéo vào trong phòng "ở chung".
Hồ Điệp Quân đá đôi giày cao gót đang đi dưới chân, bàn chân cảm thấy thoải mái hơn nhiều, đang muốn ngồi trên sô pha thả lỏng một chút, mới nhận ra người mà Tinh Hoa muốn cậu trông chừng - Mai Mai - đã bẻ gãy một bên cánh của đồ trang trí, còn đang nhìn cậu với vẻ mặt đầy vô tội.
Xem ra sẽ không được rảnh rỗi giây nào rồi.
"Ngươi rốt cuộc muốn cho ta xem cái gì?" Bị kéo vào trong phòng,Tiểu Thái Đao vẫn tiếp tục giãy giụa.
"Chính là cái này." Tinh Hoa đi thẳng đến bên giường, đằng sau bức tường trắng còn có một mật thất, hắn kéo Tiểu Thái Đao đi vào trong.
Hai bên căn phòng có những giá sắt, bên trên có rất nhiều Cố sự cầu và sách. Sách ở Phỉ Thuý Tinh không giống bình thường, phần lớn đều là sách điện tử, những bộ sách giấy này, có nghĩa là bên trong đều nói về loài người.
"Đây đều là ta đã tốn rất nhiều công sức mới mang về được đó." Tinh Hoa lấy ra hai viên Cố sự cầu từ trong người: "Quả này là trước khi gặp em mua được, quả này thì là em giúp anh đạt được." Nói xong hắn đem hai quả Cố sự cầu cũng để lên giá.
Biểu tình của Tinh Hao giống như là rất tán thưởng. Nhưng mà đương nhiên là Tiểu Thái Đao không hiểu những cái này có gì thú vị, cậu tuỳ tiện lật lật mấy quyển sách, nhìn chẳng hiểu gì cả, chó săn đều không biết chữ.
"Bên trong này có thông tin về tàu Phương Chu ngươi nói sao?"Tiểu Thái Đao hỏi.
"Thực đáng tiếc, trước mắt ta vẫn chưa được những thông tin đó." Tinh Hoa lắc đầu.
"Mấy thứ này thì có gì đáng để ta xem..." lật đến một quyển sách thì Tiểu Thái Đao dừng lại.
Tinh Hoa đến gần, trong tay Tiểu Thái Đao là một quyển sách rèn đao, rất nhiều tranh vẽ, đối với Tiểu Thái Đao mà nói thì rất dễ hiểu.
"Bởi vì ta cảm thấy Tiểu Thái Đao sẽ rất thích loại sách như thế này." Tinh Hoa nở nụ cười.
"Nói đùa, công lực của ông đây so với mấy thứ trong quyển sách này cao hơn nhiều!"Tiểu Thái Đao vẫn là đặt quyển sách xuống, lại cầm một quyển khác lật xem, tuy răng lúc này là hình vẽ máy móc phức tạp, nhưng cậu lại xem rất tập trung.
Nhìn Tiểu Thái Đao như vậy, Tinh Hoa có phần tò mò: "Tiểu Thái Đao, em đã học rèn thái đao bao giờ vậy? Vũ khí cho chó săn là sở huấn luyện cung cấp, bình thường sẽ không dạy cách rèn đao."
"Ta đọc hình vẽ học được!"
"Hình vẽ?"
"Ta tìm thấy ở dưới ván giường, liền cứ giấu ở đó, không biết người ở đó trước đấy bao lâu đã lưu lại. Trước đó ta cùng người khác đánh nhau đã làm hỏng ván giường, liền phát hiện quyển sách viết cách rèn đao."
Tuy rằng không biết là ai trước đó đã lưu lại, nhưng cũng là thứ phản nghịch đi? Điều này làm cho Tinh Hoa nhớ tới lúc trước, org kia cũng từng nói về việc gặp vài người thú vị... có phải sẽ trùng hợp đến như vậy hay không? Năng Nguyên Thể lớn mạnh nhất đã gặp được loài người, sau đó hắn lại gặp Tiểu Thái Đao, bởi vì suy nghĩ vượt qua ranh giới của mình mà có những suy nghĩ không nên có với cậu, Tinh Hoa nhịn không được cười ra tiếng.
Tiểu Thái Đao đầy mặt quái dị nhìn Tinh Hoa, hừ hai tiếng, đem những quyển sách có vẽ hình đều lôi hết ra lật một lượt.
"Nói cho ngươi biết, không phải ta tự mãn, nhưng chỉ cần đưa cho ta hình vẽ và phương pháp, cái gì ta cũng có thể chế tạo được!"Tiểu Thái Đao mang 1 đống sách trên vai, kiêu ngạo cười nói: "Ta rất có thể là thiên tài trên phương diện này." Giọng điệu cũng mang theo vài phần nghiêm túc.
Tinh Hoa cảm thấy Tiểu Thái Đao như vậy không hề kiêu ngạo, ngược lại còn có chút ngầu =))))
"Nhìn ta như vậy làm gì? Không tin ngươi thử chỉ định một loại máy móc, ta lập tức có thể chế tạo được cho ngươi xem!"Tiểu Thái Đao lớn tiếng nói, lại chỉ thấy org trước mặt càng ngày càng sát lại, sau đó áp cả thân người lên người cậu.
"A.... Quả nhiên là không nên đáp ứng sẽ thả em đi!..."
Bị Tinh Hoa ôm chặt,Tiểu Thái Đao đều hít thở không thông, chỉ có thể chế trụ Tinh Hoa muốn vật ngã hắn.
Rất nhanh bên trong mật thất truyền ra tiếng va chạm lớn, có có tiếng kêu đau đớn của Tiểu Thái Đao.
Tinh Hoa như đã hẹn mang theo Mai Mai đi ra ngoài, còn có cả Hồ Điệp Quân, lại không mang theo Tiểu Thái Đao.
Từ Mộ Khuyển đến thành phố Trung Tâm không xa, phòng hộ trên đường cũng đã nghiêm ngặt hơn, trước mắt không nghe thấy tin đồn gì về vấn đề sâu bệnh. So với thành phố xung quanh, org tụ tập tại thành phố Trung Tâm đông hơn nhiều, hơn nữa họ đều cho rằng mình là org ở tầng lớp cao hơn, đa phần đều là org có tính cách giống như Thanh Hồi.
Nếu mang theo Tiểu Thái Đao, chỉ sợ rất nhanh liền sẽ bị chú ý,Tiểu Thái Đao cũng sẽ cực lực kháng cự, Tinh Hoa đành mang theo Hồ Điệp Quân và Mai Mai đi ra ngoài, dặn dò đủ kiểu với Tiểu Thái Đao, chỉ sợ cậu lại chạy ra ngoài làm loạn. Nói cho cùng không có chủ nhân đi cùng, làm loạn ở xung quanh Mộ Khuyển sẽ rất nguy hiểm.
"Chủ nhân, ngài tại lo lắng cho Tiểu Thái Đao sao?" Nhìn Tinh Hoa nghĩ ngợi đến xuất thần, Hồ Điệp Quân lên tiếng hỏi.
"Ừ, ngươi nghĩ ta không ở bên cạnh, em ấy có chạy loạn khắp nơi không?"
Đương nhiên rồi! Hồ Điệp Quân nghĩ, sau đó mỉm cười: "Chắc là không sao đâu, chúng ta về sớm chút là được rồi."
"Vậy à..." Tinh Hoa thở dài, sau đó nhìn cô gái nhỏ phía trước: "Nhưng con bé vẫn hào hứng như vậy, có lẽ không cách nào về sớm được."
Mai Mai đang ở chỗ ngã tư đường chạy loạn, hai mắt sáng ngời, muốn vào bên trong xem xét.
Gần Mộ Khuyển nhất là thành phố trung tâm, tên gọi Tinh Trần, toàn bộ thành phố chiếm diện tích cực lớn, thế nhưng cũng chỉ là một góc của quần thể thành phố trung tâm. So với thành phố cũ kỹ bên cạnh, đường sá và kiến trúc ở nơi này gần như vừa được xây mới, vô cùng hiện đại. Nổi bật nhất là tòa nhà màu trắng toát tên là Lâm Lập, trên đường phi cơ chạy ầm ầm.
Bởi vì những thành phố ngoại ô đều có diện tích nhỏ, hoặc nếu không thì cũng được xây thành một pháo đài khổng lồ như Đấu Trường Sư Tử, cho nên phần lớn mọi người chỉ cần đi bộ trên đường, không cần phải dùng đến phi cơ. Thế nhưng ở thành phố trung tâm thì khác, diện tích quá lớn, cho nên người ta chỉ thấy phi cơ bay trên đường còn nhiều hơn nhìn thấy org đi bộ.
Nhóm Tinh Hoa đang đi trên phi cơ do AI lái.
Hồ Điệp Quân nhìn phi cơ bay tới bay lui trên đường, cảm thấy hiếu kỳ vô cùng.
Thật lâu trước kia cậu cũng đã được chở đi một lần, vô cùng hứng thú với việc điều khiển phi cơ.
"Ngài không cảm thấy rất thú vị sao? Bởi vì lệnh cấm bay, cho nên phi cơ bị hạn chế bay dưới 100 mét. Thế nhưng nếu có thể bay hết tốc lực, không biết cảm giác thế nào nhỉ?" Hồ Điệp Quân lẩm bẩm nói chuyện với Tinh Hoa.
Tinh Hoa cười ra tiếng: "Cậu rất thích thứ này sao?"
Hồ Điệp Quân tỉnh táo lại, cười ngượng rồi theo thói quen định nói xin lỗi. Cậu vẫn nhớ lần đầu tiên được đi phi cơ với Kim Trừng, khi cậu lộ ra nét mặt hưng phấn, Kim Trừng đã rất nghiêm khắc mắng cậu một trận. Lý do đơn giản chỉ vì cậu quên giữ sự ưu nhã.
"Không cần phải xin lỗi. Nếu cậu muốn, ta có thể mua cho cậu một chiếc!" Thói quen chiều chuộng của Tinh Hoa [hoặc nên nói là hoang phí] lại phát huy, Hồ Điệp Quân đương nhiên lắc đầu quầy quậy. Đừng có đùa, vật nuôi bị cấm lái xe đó.
"Em muốn cái kia! Ngài mua cái kia cho em!" Mai Mai đỏ bừng cả mặt, vui vẻ đến mức hai tai chuẩn bị bốc lên hơi nước.
Ở trên lầu một cửa tiệm, phía sau lớp cửa kính thủy tinh đang trưng bày một bộ quần áo xinh đẹp cho vật nuôi.
Hiếm khi mang con bé ra ngoài, Tinh Hoa lại càng cưng chiều nó. Vì thế hắn gật đầu, dắt tay Mai Mai đi khắp nơi thỏa mãn mọi nguyện vọng của nó. Hồ Điệp Quân chạy phía sau có muốn cản cũng cản không kịp.
Kết quả là váy áo, giày dép của con gái đã mua một đống.Tiểu Thái Đao cũng có đồ ăn và một đống quần áo giày dép [ hơn nữa không biết vì sao quần áo mà Tinh Hoa chọn cho cậu lại khá là đáng yêu ]. Thậm chí, điểm dừng chân cuối cùng là trước một cửa tiệm bán phi cơ.
Khi Tinh Hoa cười haha bảo cậu thích cái nào thì chọn, Hồ Điệp Quân thật sự không biết cậu có nên nhắc nhở chủ nhân một chút về khái niệm tiêu tiền không, hay là nên ỡm ờ mà nhận lấy món quà này.
Thở dài một tiếng, Hồ Điệp Quân cũng chẳng biết phải nói gì nữa......
"Cám ơn chủ nhân." Cậu chỉ có thể nói như vậy, dù sao cậu cũng không thể cưỡng lại sự mê hoặc của chiếc phi cơ.
Khi AI đi đến để phục vụ, Tinh Hoa đưa tay đẩy Hồ Điệp Quân đi vào, cho cậu lựa chọn thỏa thích. Tâm trạng Hồ Điệp Quân có hơi phức tạp, nhưng đến khi nhìn thấy những chiếc phi cơ được trưng bày trong tủ kính, cậu vẫn hưng phấn vô cùng.
Thấy Hồ Điệp Quân vui vẻ như vậy, Tinh Hoa bỗng nhiên hơi hối hận vì đã không ép Tiểu Thái Đao đi theo. Nếu có một món đồ gì đó có thể khiến Tiểu Thái Đao thích thú, không biết hắn có thể nhìn thấy bộ dạng vui mừng nhảy nhót của cậu không.
Đang lúc Tinh Hoa bắt đầu mơ màng tưởng tượng ra cảnh Tiểu Thái Đao vui vẻ cười to, nhưng mà Tiểu Thái Đao cáu kỉnh trong đầu hắn còn chưa kịp tươi cười, thì Mai Mai bỗng nhiên kéo hắn lại.
"Làm sao vậy?" Tinh Hoa hỏi.
"Bộ quần áo ở cửa hàng đối diện! Em muốn!" Mai Mai giương một đôi mắt to sáng ngời, trong suốt nhìn hắn.
Tinh Hoa nhìn bộ âu phục trắng được trưng trong tủ kính thủy tinh ở bên đường. Hắn liền gật đầu, đưa túi tiền cho AI, dặn hắn sau khi Hồ Điệp Quân chọn được chiếc phi cơ nào thì thanh toán cho cậu, sau đó nắm tay Mai Mai sang bên đường.
Trong quán có không ít org, màu tóc cũng không phải ngả vàng như những org ở thành phố ngoại ô, mà là màu bạch kim gần giống hắn. Tất cả đều là org thuần chủng. Bọn họ mang theo những chó cảnh xinh đẹp, đang chọn quần áo cho thú nuôi của mình.
Vào trong quán, Mai Mai xem tới mức tròn mắt. Lần đầu tiên con bé nhìn thấy nhiều thú nuôi xinh đẹp như vậy. Thậm chí có một chó cảnh nữ đẹp đến mức Hồ Điệp Quân cũng khó mà địch nổi, huống chi là nó......
Theo bản năng, Mai Mai trốn ra sau lưng Tinh Hoa.
Tinh Hoa xoa đầu Mai Mai, ngồi xổm xuống nói với con bé: "Không sao cả, em cứ vào chọn những bộ quần áo mà em thích, mặc vào chắc chắn sẽ trở nên xinh đẹp hơn, còn đẹp hơn bọn họ nữa."
Mai Mai cắn môi, đôi mắt ầng ậng nước, nó ôm chặt lấy Tinh Hoa. Đúng là chỉ có Tiểu Hoa hiểu nó nhất!
Tinh Hoa cười nắm tay Mai Mai đi vào thay quần áo, vẫn hào phóng thanh toán hết. May mà phần thưởng của Kim Trừng đều đã bán sạch, tạm thời không thiếu tiền tiêu.
Bên người hắn còn có một AI đang đứng phục vụ, trong tay hắn cầm vài món đồ tốt để Tinh Hoa chọn lựa. Tinh Hoa nhìn thấy một bộ quần áo màu hồng phấn.... ừm, nếu như mang về bảo Tiểu Thái Đao mặc vào, tám phần là đối phương sẽ tức giận đến mức cầm đao chọc hắn vài lỗ nhỉ?
"Ngài thích hình dáng của bộ này sao?" AI trước mặt hỏi.
Tinh Hoa còn chưa trả lời, ánh mắt AI giống như mất đi tiêu cự, tạm dừng động tác, sau đó các AI khác trong tiệm cũng tạm dừng động tác.
Các org nhìn AI gần mình nhất, từ miệng các AI phát ra âm thanh đồng thời vô cùng cứng nhắc:
"Sau giờ Ngọ sẽ có tin tức quan trọng được tuyên bố từ thành phố Mũi Nhọn... Xin các vị chú ý... Sau giờ Ngọ sẽ có tin tức quan trọng được thành phố Mũi Nhọn tuyên bố.... Xin các vị chú ý." Sau đó không ngừng lặp lại hai câu nói này.
Tinh Hoa nhìn AI trước mặt không ngừng nói giống nhau, cả người hắn cảm thấy gai gai lạnh, không tự nhiên lui vào trong góc.
Một lát sau, AI lại giống như có điện trở lại, tiếp tục cuộc đối thoại khi nãy: "Mấy món này rất thích hợp cho chó cảnh, ngài muốn cho thú cưng của mình mặc thử không?"
Tinh Hoa không yên lòng lắc đầu, nhìn trái nhìn phải, những org xung quanh bắt đầu rối loạn rời đi.
"Chuyện gì vậy? Thành phố Mũi Nhọn phát sinh chuyện gì sao?"
"Ngài không nghe nói về kia sự kiện sao?"
"Sự kiện gì?"
Nhóm org nhỏ giọng bán tán, nhất thời vang lên rất nhiều thanh âm, mà cuộc trò chuyện kia rất nhanh khiên Tinh Hoa lo lắng đứng lên.
"Gần thành phố Nam Đoan đã nhiễm sâu bệnh nghiêm trọng, đến Đấu Trường Sư Tửu đều ở trong phạm vi bị ăn mòn, đồng loại ở thành phố Mũi Nhọn có vẻ đã đi xuống phía nam để tra xét tình hình rồi."
Vụ việc ở Đấu Trường Sư Tử đã truyền đến đây rồi sao? Tinh Hoa nghĩ ngợi, một luồng cảm giác nóng rực từ dạ dày hắn trào ngược lên.
Đừng lo lắng, không sao cả. Tinh Hoa hít sâu, một bên tự nhắc nhở bản thân, hắn vô thức gãi gãi cánh tay.
"A, vụ đó à... Nghe nói lần này rất nhiều org thuần chủng đều đi xuống phía nam xem xét, khả năng là chuyện gì rất lớn xảy ra rồi."
"Còn có thể là chuyện lớn thế nào được? Đám org đó không trông giữ Năng Nguyên Thể cẩn thận, lại một đám kéo nhau đi xuống phía nam, căn bản là không biết phân nặng nhẹ."
"Có thể là...nguyên nhân họ đi xuống phía nam cũng liên quan đến Năng Nguyên Thể thì sao?" một org cười nói, sau đó nhìn thú cưng của mình được trang điểm xinh đẹp lắc đầu, để thú cưng đó tiếp tục thay bộ khác.
"Ngươi đang nói đùa sao? Đây đâu phải chuyện có thể mang ra nói đùa."
"Là thật đó, ta nghe bạn bè ở phía bắc đồn đại, Năng Nguyên Thể hiện tại dường như họ đã không khống chế tốt được nữa..."
Hai org nói được một nửa, org vẫn đang đứng trong góc kia, đội mũ của áo choàng lên liền xông từ trong cửa hàng ra ngoài, hai bọn họ nhìn thoáng qua hành động kỳ lạ đó một chút, chỉ nhíu nhíu mi, sau đó lại tiếp tục quay qua trò chuyện.
"Nhưng mà cũng chỉ là nghe đồn thôi, thật sự như nào thì ta sao biết được."
"Cứ chờ xem, sau giờ Ngọ không phải sẽ có tin tức được công bố sao? Nhất định là chuyện lớn gì đó xảy ra rồi."
Nhóm org tiếp tục bàn tán, không ai để ý tới org vừa vọt từ trong tiệm ra ngoài, một đường chạy thẳng vào trong hẻm mới dừng lại.
Lúc đầu chỉ là dạ dày thiêu đốt cảm giác rất không thoải mái, cố nhịn một lúc lại không thấy dễ chịu hơn, ngược lại trong cơ thể cứ như nổ tung, xương cốt cũng thấy đau nhức, nhất thời Tinh Hoa không chịu đựng được, chỉ có thể đâm đầu chạy.
Một đường chạy đến con hẻm tối đen kia, vịn lấy vách tường, Tinh Hoa che miệng ho khù khụ, cảm giác nóng rực lan khắp cơ thể hắn, có một thứ nóng bỏng gì đó như muốn trào ra từ trong cơ thể hắn, nửa người trên đau đớn đến tê liệt.
Không nhịn được kịch liệt ho khan, có cái gì đó bị hắn ho ra, Tinh Hoa nhìn trân trân lòng bàn tay, một mảnh rất nhỏ lóe ra ánh sáng Phỉ Thuý đang dính trong tay hắn. Những mảnh vụn nhỏ trong tay hắn rơi xuống đất chỉ sau vài giây, những mầm nhỏ màu trắng liền bắt đầu lan ra trên mặt đất.
Tinh Hoa cảm giác được lưng rét run, hắn lại gãi gãi cánh tay, cảm thấy có gì đó bị hắn cào rơi xuống đất.
Kéo tay áo lên, Tinh Hoa phát hiện làn da trên cánh tay mình bị lật ra một miếng, ánh sáng trắng tinh tế lóe ra từ bên trong.
Tinh Hoa không quá xa lạ với cảnh tượng này, cảnh tượng giống như thế đã từng xảy ra ngay trước mắt hắn với một org khác.
__ Đây là dấu hiệu hắn bắt đầu năng nguyên hoá.
Mai Mai vui vẻ thay quần áo xinh đẹp muốn chạy đến cho Tinh Hoa xem, nhưng lại không thấy bóng dáng hắn đâu, con bé sốt ruột đưa mắt tìm kiếm xung quanh nhưng trước mắt chỉ toàn những org xa lạ cao lớn, tất cả đều dùng ánh mắt kỳ quái nhìn nó.
Dù có hỏi ai cũng không có kết quả, Mai Mai đã cuống đến phát khóc, còn tưởng rằng bản thân đã bị vứt bỏ, liền vội vã chạy ra ngoài tìm người, đánh vỡ cả cửa chính của tiệm người ta cũng không hề biết.
Hồ Điệp Quân tại đối diện vừa vặn đang muốn đi lấy xe trong tâm trạng hưng phấn, vừa vặn đi ra ngoài nhìn thấy cảnh tượng này.
"Mai Mai!" Hồ Điệp Quân gọi, nhưng căn bản không gọi được con bé đang lao nhanh về phía trước kia.
Mai Mai cứ chạy một mình như thế, cứ đến ngã tư lại nhìn trái nhìn phải tìm kiếm, cuối cùng mới thấy trong hẻm nhỏ gần đó tìm được org đang ngồi tựa dưới đất.
Org xinh đẹp ấy giờ phút này sắc mặt có chút tái nhợt, Mai Mai khóc đến nước mắt nước mũi ròng ròng, oa oa kêu lên ôm chặt Tinh Hoa.
"Tiểu Hoa tại sao lại bỏ lại ta ở đó? Ta rất sợ!" Mai Mai chùi chùi nước mũi.
"Ta không bỏ lại em, chỉ là đi ra ngoài một chút, sao lại không chờ ta ở trong tiệm?" Tinh Hoa trấn an đối phương.
"Ngài lừa em! Em tìm khắp nơi đều không thấy ngài!"
"Ta nói thật mà, ta chỉ là thấy không thoải mái nên đi ra ngoài một chút." Tinh Hoa hít sâu một hơi, điều chỉnh hơi thở.
"Tiểu Hoa ngài làm sao thế? Bị ốm sao?" Mai Mai ngẩng mặt lên, ôm lấy mặt Tinh Hoa nhìn nhìn. Đôi mắt xanh lục của Tinh Hoa hôm nay đặc biệt sáng, sáng như đá quý vậy.
"Không sao, em đừng lo, bây giờ đã không sao rồi." Tinh Hoa mỉm cười nói, ôm Mai Mai đứng dậy: "Em mặc như thế này rất đẹp!"
"Tiểu Hoa có muốn đi gặp bác sĩ không? Em sẽ nói với Tiểu Thái Đao, cậu ấy nhất định sẽ đưa ngài đến xem bệnh." Nhưng mặt Mai Mai vẫn đầy vẻ lo lắng.
"Ta thật sự không sao mà." Hắn dừng một chút: "Tiểu Mai... Việc này đừng vội nói với bọn Tiểu Thái Đao có được không?"
"Tại sao? Tại sao lại không thể nói?"
"Bởi vì ta không muốn khiến bọn họ lo lắng, hơn nữa ta thật sự đã không sao rồi... Tóm lại, em cứ đồng ý với ta đi được không?" Tinh Hoa vươn ngón út ra, Mai Mai nhìn hắn gật đầu, cũng ngoắc ngón út.
Đúng lúc Hồ Điệp Quân cũng từ chỗ mua xe đi đến chỗ hai người họ, vừa xuống xe liền nhanh chóng hỏi: "Hai người làm sao thế?"
Tinh Hoa thần sắc không được tốt, Mai Mai hai mắt vừa khóc vẫn đang sưng vù.
"Xin lỗi, hôm nay chúng ta có thể về sớm chút không?" Tinh Hoa mặt đầy vẻ có lỗi hỏi.
Trên đường quay về nhà, mọi người đều trầm mặc đến dị thường, Mai Mai mọi khi nói rất nhiều cũng chỉ nhìn chằm chằm Tinh Hoa không nói lời nào.
Tuy rằng Tinh Hoa thấy vô vị nên mới đi ra ngoài, Mai Mai tìm không thấy hoảng hốt đến đánh vỡ cánh cửa của tiệm đồ, nhưng Hồ Điệp Quân cứ cảm thấy có gì đó không đúng. Nhưng cậu ta cũng không gặng hỏi thêm gì, dù sao hỏi nữa cũng không có được câu trả lời thật lòng, vì thế cậu quyết định chậm rãi quan sát.
"Ngài có cần AI chuyên lái xe đi theo không?" khi về đến nhà, AI trên xe hỏi.
"Không cần, nếu có thể cứ để lại hướng dẫn thao tác điều khiển cơ bản là được rồi." Tinh Hoa nói, giọng nói nhẹ như có như không.
"Ngài muốn tự mình lái xe sao?"
"Cũng không phải, nhưng ta đã có người lái xe cho rồi."
Khi Tinh Hoa nói lời này, trái tim Hồ Điệp Quân nhảy lên một cái. Quả nhiên lúc đó không nên cứ nhận lấy phần quà này dễ dàng như vậy.
"Được, vậy tôi sẽ để xe ở..." AI nói được một nửa thì dừng lại, tình trạng giống như Tinh Hoa thấy ở cửa hàng lúc nãy.
Tinh Hoa nhìn thời gian, đã sau giờ Ngọ rồi...
Từ miệng AI lại phát ra âm thanh cứng nhắc, đó là tin tức đến từ thành phố Mũi Nhọn.
AI có công dụng như vậy, có những thời điểm cần thiết, phải thông báo tin tức được gửi đến từ thành phố Mũi Nhọn, sẽ đổi tần số phát thanh của AI, khiến bọn chúng trực tiếp truyền tin đến các chủ nhân ở gần đó.
"Chào các vị, đây là thông báo do Chân Chủ gửi từ thành phố Mũi Nhọn: Nếu bắt gặp 1 org có màu tóc đặc biệt, khẩu khí màu xanh lam đậm, xin hãy liên lạc với đồng loại ở thành phố Mũi Nhọn."
Tin tức ngắn ngủi chấm dứt, AI tiếp tục quay lại cuộc nói chuyện vừa nãy, tựa như chưa có chuyện gì xảy ra.".... trước nhà của ngài, nhiệm vụ của tôi tạm thời kết thúc, ngài có thể tìm bất cứ AI nào khác để giúp đỡ."
"Chân Chủ?"
"Chân heo?"
Mai Mai cùng Hồ Điệp Quân đồng thời phát ra giọng nói nghi hoặc, Tinh Hoa cảm thấy cả người như bị bỏ vào trong nước đá lạnh.
Org kia lại bắt đầu tìm hắn.
"Chân heo là cái gì?" Mai Mai hỏi.
"Là Chân Chủ, là người nắm quyền ở thành phố Mũi Nhọn, cũng là org có địa vị cao nhất trên toàn bộ hành tinh Phỉ Thuý này." Hồ Điệp Quân lắc đầu, Mai Mai tuyệt đối cần phải được dạy dỗ lại, cậu thở dài một tiếng, thuận miệng nói: "Nhưng mà... Chân Chủ tự mình truyền tin tức đi như vậy thật sự rất hiếm thấy, không biết bọn họ tại sao lại muốn tìm org kia, chủ nhân ngài có nghe nói đến không?"
Vừa mở miệng nói, Hồ Điệp Quân liền hối hận, bởi vì cậu bỗng nhận ra được màu tóc và màu sắc khẩu khí được nhắc đến kia, quả thực chính là...
Mím môi, Tinh Hoa lắc lắc đầu nói không biết.
Hồ Điệp Quân không nói gì thêm, cậu không biết là do mình lo lắng thừa thãi, hay là org được nhắc đến trong tin tức đó chính là....
Chuyện chưa được xác thực thì không nên phỏng đoán lung tung, hơn nữa tính nghiêm trọng của chuyện này không hề nhỏ, vì thế cậu lựa chọn tiếp tục im lặng, có lẽ sẽ có cơ hội để mình tìm Tinh Hoa nói chuyện riêng.
Bọn họ lại một lần nữa rơi vào thật dài trầm mặc, trong lúc đó, AI vẫn thỉnh thoảng phát lại đoạn tin tức kia.
"Chào các vị, đây là thông báo do Chân Chủ gửi từ thành phố Mũi Nhọn: Nếu bắt gặp 1 org có màu tóc đặc biệt, khẩu khí màu xanh lam đậm, xin hãy liên lạc với đồng loại ở thành phố Mũi Nhọn."
Tuy rằng tọa lạc ở gần cụm thành phố Trung Ương, nhưng Mộ Khuyển lại không phát triển như những thành phố cao cấp khác. Ngược lại, nó lại phủ một bầu không khí tĩnh mịch, đến màu trời cũng không sáng trong như những nơi khác, giống như màu của lá trà đã cũ.
Toàn bộ Mộ Khuyển như một chiếc lồng sắt vuông vức, từ bên ngoài không thể nhìn thấy bên trong, từ bên trong cũng không thể nhìn ra bên ngoài. Từ rất xa đã có thể nhìn thấy lồng sắt này chơ vơ trên một khoảng đất trống, có tường bao ngăn cách, bên ngoài tường vây đều chỉ là những mảnh sắt vụn to nhỏ, hướng bắc của Mộ Khuyển có một rừng cây lớn.
Bên trong tường vây có rải rác một số căn nhà, chủ yếu để cung cấp chỗ ở cho org mang sủng vật đến đây thu hồi, Tinh Hoa chính là an bài nhà của hắn ở đây.
"Nơi này chẳng đẹp chút nào cả!" Mai Mai tỏ vẻ thất vọng sau khi xuống xe, nó đã nghĩ rằng sau khi đến thành phố Trung Tâm, có thể trông thấy một thành phố rộng lớn và xinh đẹp hơn, nhưng nó không đạt được điều mong muốn.
Có lẽ là vì để ngăn cách với không khí bên ngoài, trước khi đến thang máy thuỷ tinh di chuyển trong Mộ Khuyển, xung quanh đều thấy những căn nhà được bọc bằng kính ở xung quanh.
"Tiểu Hoa, chúng ta không thể ở nơi đẹp hơn sao?" Mai Mai khóc đến mức sắp phun hết nước mũi ra rồi.
"Cố chịu chút, sau nơi này sẽ mang em đến thành phố Trung Tâm xem xem, mua một ít quần áo đẹp có được không?" Tinh Hoa an ủi.
"Đã hứa với em rồi không được đổi ý nha!"
"Đương nhiên rồi."
Nghe được Tinh Hoa nói như vậy, Mai Mai mới nín khóc mỉm cười, lau hết nước mũi vào áo của Tiểu Thái Đao đang đứng bên cạnh.Tiểu Thái Đao kêu lên một tiếng, hung hăng đấm Mai Mai một quyền. Con bé kêu lên đau đớn, lại đứng lên oà khóc, uỷ khuất lườm chó săn bên cạnh.
Một mảnh không khí tĩnh mịch vì Tiểu Thái Đao và Mai Mai mà trở nên ồn ào, náo nhiệt hơn.
Tinh Hoa ban đầu còn cười cười nhìn hai người "chơi đùa" với nhau, nhờ Hồ Điệp Quân ho nhẹ một tiếng mới kéo hai người tách nhau ra.
Tinh Hoa nhìn bốn phía, chỉ có rải rác vài org xuống tàu tại Mộ Khuyển, bị Tiểu Thái Đao náo loạn cũng không thu hút quá nhiều sự chú ý. Nhưng Tinh Hoa lại thấy một org mà tại thời điểm này có ít khả năng xuất hiện nhất ở đây.
Thanh Hồi từ lúc kết thúc trận đấu đều không nói chuyện qua với hắn, hiện tại đang đứng ở sảnh nhà ga Mộ Khuyển, cùng AI phụ trách tiếp đãi nói gì đó.
AI đưa danh sách bằng kính đưa cho Thanh Hồi, hắn cũng không thèm nhìn qua, rất nhanh viết vài nét bút lên trên. AI nhận lại danh sách, Thanh Hồi ngẩng đầu lên rất nhanh nhìn thấy Tinh Hoa bọn họ.
Né cũng không được, không né cũng không xong, Tinh Hoa chỉ có thể cứ đứng đó trao đổi ánh mắt với Thanh Hồi, tuy rằng hắn thật sự không muốn nói chuyện vào lúc này.
"Thanh Hồi."
Tinh Hoa mỉm cười chào, nhưng hiển nhiên thù hận ở Đấu Trường Sư Tử đã khiến đối phương lười khách khí với hắn, nhếch mép cười khinh thường đáp lại.
"Ngài Tinh Hoa, ngài sao lại ở đây? Chẳng lẽ..." Thanh Hồi đưa mắt nhìn bọn Tiểu Thái Đao.
"Không, ta ở đây có một căn nhà, tạm thời sẽ ở lại một thời gian, nên mới đến đây." Tinh Hoa cố gắng cả Tiểu Thái Đao đang muốn lao lên, nói.
"Ở nơi này?" Thanh Hồi chau mày, hắn nhìn Hồ Điệp Quân: "Chó cảnh thật vất vả mới thắng được từ Đấu Trường Sư Tử, lại bị mang đến nơi này ở, sở thích của ngài thật độc đáo."
"Chủ nhân muốn ở đâu, ta liền ở đó, dù là nơi hoang dã cũng vui vẻ nghe theo." Hồ Điệp Quân cố ý ôm chặt cánh tay Tinh Hoa. Nói ngọt chính là điểm mạnh lớn nhất của câu, có thể khiến chủ nhân nở mày nở mặt, Hồ Điệp Quân đương nhiên sẽ làm.
Mai Mai nhìn mọi người đều ôm Tinh Hoa, đương nhiên cũng muốn lao đến ôm hắn.
Nhìn thấy một đám thú cưng muốn lao đến ôm Tinh Hoa (đương nhiên trừ Tiểu Thái Đao ra), Thanh Hồi ghét bỏ liếc mắt nhìn, cho dù trước đây đã cố gắng khuyên bảo Tinh Hoa không nên hành xử như vậy, nhưng đối phương căn bản không thay đổi chút nào, hiện tại đã qua xích mích ở Đấu Trường Sư Tử, hắn căn bản đã lười nói với Tinh Hoa.
Dù cho Tinh Hoa là org thuần chủng đến từ thành phố Mũi Nhọn,
Dù cho Tinh Hoa là đến từ mũi nhọn đô thị cao quý nguyên sinh chủng, cùng hắn nói những quy định của org hắn cũng không thèm tôn trọng.
"Ngài Tinh Hoa cứ tiếp tục ở lại đây đi! Nhớ rõ phải quản lý tốt chó săn của ngài, đừng làm bọn chúng đến nơi này cũng huỷ diệt là được!" Phất ống tay áo một cái, Thanh Hồi dứt khoát quay lừng dời đi.
Nhìn org kiêu ngạo một lần nữa đi sâu vào trong ga tàu Quang Hạm, Tinh Hoa thở dài, một bên đem tay Mai Mai đang sờ đầu mình đẩy ra, một bên kéoTiểu Thái Đao đang muốn chạy trốn trở về. Hy vọng nghiệt duyên giữa hắn và Thanh Hồi sẽ chấm dứt tại đây.
Lúc này, một AI tiến đến, cầm một khối kính dày đưa cho Tinh Hoa.
"Xin hỏi ngài muốn làm thủ tục thu hồi thú cưng sao?" AI ở Mộ Khuyển sẽ đưa lên thứ này cho bất cứ org nào đi ra từ nhà ga Quang Hạm, đương nhiên Tinh Hoa cũng không ngoại lệ. "Nếu không muốn ở lại, mà muốn đem sủng vật giao cho chúng tôi thu hồi, mời trực tiếp ký tên lên trên danh sách này."
Tinh Hoa nhìn những dòng chữ trên tấm kính dày phát sáng, hoá ra vừa rồi Thanh Hồi đã ký tên vào đây, muốn thu hồi một sủng vật của mình.
Tiểu Thái Đao và Mai Mai đang muốn tiến đến xem AI đang cầm trong tay thứ gì, Tinh Hoa lại đưa tay đẩy ra, lắc lắc đầu: "Ta không cần thứ này, ta chỉ là mang theo thú cưng đến ở tạm vài hôm."
AI ngẩn người, theo sau mỉm cười gật đầu: "Được, ở tạm mời đến quầy bên trong xử lý thủ tục, về phần thủ tục thu hồi, nếu cần ngài có thể nói với bất cứ AI nào."
Tinh Hoa không đáp lại, nhìn theo AI hướng org khác rời đi.
Mà khi AI kia rời đi, lại thấy AI khác lại đi về hướng này, bốn AI cùng nhau khiêng một chó săn chật vật, chó săn kia tóc vàng ảm đạm, trên người đều là vết thương do bị ăn mòn, trên cổ có một sợi xích chó thật dài bị AI cầm lấy, hắn cũng không chống cự gì quá nhiều.
Tinh Hoa rất nhanh nhận ra chó săn kia, đó chính là chó săn từng vô cùng kiêu ngạo và vĩ đại, nhưng hiện tại đã bị Thanh Hồi vứt bỏ như phế vật, đơn giản là hắn quá nông nổi bồng bột, không giúp được Thanh Hồi thắng trận đấu kia.
"Ron......"
Tinh Hoa nghe được âm thanh từ Tiểu Thái Đao, cậu cũng đang nhìn về cùng một phương hướng với Tinh Hoa.
Chó săn kia bị AI vây quanh, ngẩng đầu liếc nhìn bọn họ, nhưng lập tức lại cúi đầu, sau đó bóng dáng dần dần biến mất khỏi tầm mắt của bọn họ.
Tiểu Thái Đao nhìn chằm chằm phương hướng chó săn kia rời đi thật lâu, đến tận khi một đôi tay che khuất ánh mắt cậu.
"Đừng nhìn nữa, chúng ta cần phải đi."
Thanh âm của Tinh Hoa từ trên đỉnh đầu truyền đến.Tiểu Thái Đao cắn răng, dùng lực kéo bàn tay đang che mắt mình xuống.
"Đừng làm vậy, nếu ta không biết đó là ngươi, sẽ trực tiếp thụi vào bụng ngươi một nhát!"
"Nhưng em biết rõ đó là tôi mà." Tinh Hoa cười nói.
"Đó là ngươi đứng ngay sau lưng ta mới biết được.... Ai! Ngươi có cố ý can thiệp gì không đó?" Nhìn thấy Tinh Hoa cười cười,Tiểu Thái Đao thấy càng bực tức.
Tinh Hoa chỉ cười, nói không có, sau đó kéo Tiểu Thái Đao đi tới nhà của bọn họ, mà Mai Mai đều ôm Tinh Hoa như phụ kiện trên người.
Hồ Điệp Quân đi ở phía sau ngẩng đầu nhìn toàn cảnh thành phố, ở một bên đa phần là AI đi lại, mang theo con người, chó săn yếu ớt hay chó cảnh đã già, con người không còn khả năng sinh sản. Đây thực sự không phải là một thành phố khiến người ta yêu thích.
Tiểu Thái Đao đang náo loạn với Tinh Hoa bị chặn ở cửa đằng xa, Hồ Điệp Quân than nhẹ một tiếng rồi đi tới nói với chủ nhân của cậu, hẳn là muốn đi xử lý xong thủ tục tạm trú rồi mới đi tiếp.
Nhà ở mà Tinh Hoa mua từ trước không lớn, nhưng rất đẹp và tinh xảo.
Căn nhà có kiến trúc hình bán nguyệt, phía trên bọc tấm kính thuỷ tinh trong suốt, lấy ánh sáng vào trong nhà rất tốt, bên trong nhà đã đầy đủ đồ dùng.
"Oaaa! Ta có giường riêng sao? Có giường riêng sao?" Mai Mai kêu lên, thả người lên chiếc sofa mềm mại.
"Ừa, tự em đi chọn cho mình một căn phòng đi!" Tinh Hoa nói.
Mai Mai lập tức giơ cao hai tay hoan hô, sau đó quanh nhà xem xem ngó ngó từng phòng một.
"Ta cũng có phòng mình sao?"Tiểu Thái Đao đặt hai tay ở sau đầu, Tinh Hoa chú ý tới cậu đang liếc mắt nhìn hắn.
Vì thế Tinh Hoa là nở nụ cười: "Đương nhiên không có, em ngủ với ta chứ."
"Không không không, từ lúc bắt đầu đến giờ lúc nào cũng tra tấn ta!"Tiểu Thái Đao phát ra tiếng rống giận cảnh cáo.
Nhưng Tinh Hoa cũng chẳng thèm để ý cậu, quay đầu đi tiếp tục nói chuyện với Hồ Điệp Quân.
"Hồ Điệp Quân cũng có phòng riêng, không cần phải ép buộc bản thân quá, đến gần Thành phố Trung Tâm, cũng chẳng có org kia, ta nghĩ ngươi có thể mặc đồ nam được rồi.
"Cám ơn chủ nhân." Hồ Điệp Quân hành lễ.
"Tinh Hoaaaa...!" Thật không công bằng! Tại sao chỉ có cậu không có phòng riêng?Tiểu Thái Đao đang muốn tiếp tục kháng nghị, Tinh Hoa lại kéo tay cậu.
"Ta muốn mang Tiểu Thái Đao đi xem xung quanh, Tiểu Mai phiền ngươi trông coi một chút, đừng để con bé phá đồ trong nhà." Tinh Hoa nói với Hồ Điệp Quân, đương nhiên cậu sẽ gật đầu đồng ý.
Vì thế Tiểu Thái Đao liền bị Tinh Hoa nửa ôm nửa kéo vào trong phòng "ở chung".
Hồ Điệp Quân đá đôi giày cao gót đang đi dưới chân, bàn chân cảm thấy thoải mái hơn nhiều, đang muốn ngồi trên sô pha thả lỏng một chút, mới nhận ra người mà Tinh Hoa muốn cậu trông chừng - Mai Mai - đã bẻ gãy một bên cánh của đồ trang trí, còn đang nhìn cậu với vẻ mặt đầy vô tội.
Xem ra sẽ không được rảnh rỗi giây nào rồi.
"Ngươi rốt cuộc muốn cho ta xem cái gì?" Bị kéo vào trong phòng,Tiểu Thái Đao vẫn tiếp tục giãy giụa.
"Chính là cái này." Tinh Hoa đi thẳng đến bên giường, đằng sau bức tường trắng còn có một mật thất, hắn kéo Tiểu Thái Đao đi vào trong.
Hai bên căn phòng có những giá sắt, bên trên có rất nhiều Cố sự cầu và sách. Sách ở Phỉ Thuý Tinh không giống bình thường, phần lớn đều là sách điện tử, những bộ sách giấy này, có nghĩa là bên trong đều nói về loài người.
"Đây đều là ta đã tốn rất nhiều công sức mới mang về được đó." Tinh Hoa lấy ra hai viên Cố sự cầu từ trong người: "Quả này là trước khi gặp em mua được, quả này thì là em giúp anh đạt được." Nói xong hắn đem hai quả Cố sự cầu cũng để lên giá.
Biểu tình của Tinh Hao giống như là rất tán thưởng. Nhưng mà đương nhiên là Tiểu Thái Đao không hiểu những cái này có gì thú vị, cậu tuỳ tiện lật lật mấy quyển sách, nhìn chẳng hiểu gì cả, chó săn đều không biết chữ.
"Bên trong này có thông tin về tàu Phương Chu ngươi nói sao?"Tiểu Thái Đao hỏi.
"Thực đáng tiếc, trước mắt ta vẫn chưa được những thông tin đó." Tinh Hoa lắc đầu.
"Mấy thứ này thì có gì đáng để ta xem..." lật đến một quyển sách thì Tiểu Thái Đao dừng lại.
Tinh Hoa đến gần, trong tay Tiểu Thái Đao là một quyển sách rèn đao, rất nhiều tranh vẽ, đối với Tiểu Thái Đao mà nói thì rất dễ hiểu.
"Bởi vì ta cảm thấy Tiểu Thái Đao sẽ rất thích loại sách như thế này." Tinh Hoa nở nụ cười.
"Nói đùa, công lực của ông đây so với mấy thứ trong quyển sách này cao hơn nhiều!"Tiểu Thái Đao vẫn là đặt quyển sách xuống, lại cầm một quyển khác lật xem, tuy răng lúc này là hình vẽ máy móc phức tạp, nhưng cậu lại xem rất tập trung.
Nhìn Tiểu Thái Đao như vậy, Tinh Hoa có phần tò mò: "Tiểu Thái Đao, em đã học rèn thái đao bao giờ vậy? Vũ khí cho chó săn là sở huấn luyện cung cấp, bình thường sẽ không dạy cách rèn đao."
"Ta đọc hình vẽ học được!"
"Hình vẽ?"
"Ta tìm thấy ở dưới ván giường, liền cứ giấu ở đó, không biết người ở đó trước đấy bao lâu đã lưu lại. Trước đó ta cùng người khác đánh nhau đã làm hỏng ván giường, liền phát hiện quyển sách viết cách rèn đao."
Tuy rằng không biết là ai trước đó đã lưu lại, nhưng cũng là thứ phản nghịch đi? Điều này làm cho Tinh Hoa nhớ tới lúc trước, org kia cũng từng nói về việc gặp vài người thú vị... có phải sẽ trùng hợp đến như vậy hay không? Năng Nguyên Thể lớn mạnh nhất đã gặp được loài người, sau đó hắn lại gặp Tiểu Thái Đao, bởi vì suy nghĩ vượt qua ranh giới của mình mà có những suy nghĩ không nên có với cậu, Tinh Hoa nhịn không được cười ra tiếng.
Tiểu Thái Đao đầy mặt quái dị nhìn Tinh Hoa, hừ hai tiếng, đem những quyển sách có vẽ hình đều lôi hết ra lật một lượt.
"Nói cho ngươi biết, không phải ta tự mãn, nhưng chỉ cần đưa cho ta hình vẽ và phương pháp, cái gì ta cũng có thể chế tạo được!"Tiểu Thái Đao mang 1 đống sách trên vai, kiêu ngạo cười nói: "Ta rất có thể là thiên tài trên phương diện này." Giọng điệu cũng mang theo vài phần nghiêm túc.
Tinh Hoa cảm thấy Tiểu Thái Đao như vậy không hề kiêu ngạo, ngược lại còn có chút ngầu =))))
"Nhìn ta như vậy làm gì? Không tin ngươi thử chỉ định một loại máy móc, ta lập tức có thể chế tạo được cho ngươi xem!"Tiểu Thái Đao lớn tiếng nói, lại chỉ thấy org trước mặt càng ngày càng sát lại, sau đó áp cả thân người lên người cậu.
"A.... Quả nhiên là không nên đáp ứng sẽ thả em đi!..."
Bị Tinh Hoa ôm chặt,Tiểu Thái Đao đều hít thở không thông, chỉ có thể chế trụ Tinh Hoa muốn vật ngã hắn.
Rất nhanh bên trong mật thất truyền ra tiếng va chạm lớn, có có tiếng kêu đau đớn của Tiểu Thái Đao.
Tinh Hoa như đã hẹn mang theo Mai Mai đi ra ngoài, còn có cả Hồ Điệp Quân, lại không mang theo Tiểu Thái Đao.
Từ Mộ Khuyển đến thành phố Trung Tâm không xa, phòng hộ trên đường cũng đã nghiêm ngặt hơn, trước mắt không nghe thấy tin đồn gì về vấn đề sâu bệnh. So với thành phố xung quanh, org tụ tập tại thành phố Trung Tâm đông hơn nhiều, hơn nữa họ đều cho rằng mình là org ở tầng lớp cao hơn, đa phần đều là org có tính cách giống như Thanh Hồi.
Nếu mang theo Tiểu Thái Đao, chỉ sợ rất nhanh liền sẽ bị chú ý,Tiểu Thái Đao cũng sẽ cực lực kháng cự, Tinh Hoa đành mang theo Hồ Điệp Quân và Mai Mai đi ra ngoài, dặn dò đủ kiểu với Tiểu Thái Đao, chỉ sợ cậu lại chạy ra ngoài làm loạn. Nói cho cùng không có chủ nhân đi cùng, làm loạn ở xung quanh Mộ Khuyển sẽ rất nguy hiểm.
"Chủ nhân, ngài tại lo lắng cho Tiểu Thái Đao sao?" Nhìn Tinh Hoa nghĩ ngợi đến xuất thần, Hồ Điệp Quân lên tiếng hỏi.
"Ừ, ngươi nghĩ ta không ở bên cạnh, em ấy có chạy loạn khắp nơi không?"
Đương nhiên rồi! Hồ Điệp Quân nghĩ, sau đó mỉm cười: "Chắc là không sao đâu, chúng ta về sớm chút là được rồi."
"Vậy à..." Tinh Hoa thở dài, sau đó nhìn cô gái nhỏ phía trước: "Nhưng con bé vẫn hào hứng như vậy, có lẽ không cách nào về sớm được."
Mai Mai đang ở chỗ ngã tư đường chạy loạn, hai mắt sáng ngời, muốn vào bên trong xem xét.
Gần Mộ Khuyển nhất là thành phố trung tâm, tên gọi Tinh Trần, toàn bộ thành phố chiếm diện tích cực lớn, thế nhưng cũng chỉ là một góc của quần thể thành phố trung tâm. So với thành phố cũ kỹ bên cạnh, đường sá và kiến trúc ở nơi này gần như vừa được xây mới, vô cùng hiện đại. Nổi bật nhất là tòa nhà màu trắng toát tên là Lâm Lập, trên đường phi cơ chạy ầm ầm.
Bởi vì những thành phố ngoại ô đều có diện tích nhỏ, hoặc nếu không thì cũng được xây thành một pháo đài khổng lồ như Đấu Trường Sư Tử, cho nên phần lớn mọi người chỉ cần đi bộ trên đường, không cần phải dùng đến phi cơ. Thế nhưng ở thành phố trung tâm thì khác, diện tích quá lớn, cho nên người ta chỉ thấy phi cơ bay trên đường còn nhiều hơn nhìn thấy org đi bộ.
Nhóm Tinh Hoa đang đi trên phi cơ do AI lái.
Hồ Điệp Quân nhìn phi cơ bay tới bay lui trên đường, cảm thấy hiếu kỳ vô cùng.
Thật lâu trước kia cậu cũng đã được chở đi một lần, vô cùng hứng thú với việc điều khiển phi cơ.
"Ngài không cảm thấy rất thú vị sao? Bởi vì lệnh cấm bay, cho nên phi cơ bị hạn chế bay dưới 100 mét. Thế nhưng nếu có thể bay hết tốc lực, không biết cảm giác thế nào nhỉ?" Hồ Điệp Quân lẩm bẩm nói chuyện với Tinh Hoa.
Tinh Hoa cười ra tiếng: "Cậu rất thích thứ này sao?"
Hồ Điệp Quân tỉnh táo lại, cười ngượng rồi theo thói quen định nói xin lỗi. Cậu vẫn nhớ lần đầu tiên được đi phi cơ với Kim Trừng, khi cậu lộ ra nét mặt hưng phấn, Kim Trừng đã rất nghiêm khắc mắng cậu một trận. Lý do đơn giản chỉ vì cậu quên giữ sự ưu nhã.
"Không cần phải xin lỗi. Nếu cậu muốn, ta có thể mua cho cậu một chiếc!" Thói quen chiều chuộng của Tinh Hoa [hoặc nên nói là hoang phí] lại phát huy, Hồ Điệp Quân đương nhiên lắc đầu quầy quậy. Đừng có đùa, vật nuôi bị cấm lái xe đó.
"Em muốn cái kia! Ngài mua cái kia cho em!" Mai Mai đỏ bừng cả mặt, vui vẻ đến mức hai tai chuẩn bị bốc lên hơi nước.
Ở trên lầu một cửa tiệm, phía sau lớp cửa kính thủy tinh đang trưng bày một bộ quần áo xinh đẹp cho vật nuôi.
Hiếm khi mang con bé ra ngoài, Tinh Hoa lại càng cưng chiều nó. Vì thế hắn gật đầu, dắt tay Mai Mai đi khắp nơi thỏa mãn mọi nguyện vọng của nó. Hồ Điệp Quân chạy phía sau có muốn cản cũng cản không kịp.
Kết quả là váy áo, giày dép của con gái đã mua một đống.Tiểu Thái Đao cũng có đồ ăn và một đống quần áo giày dép [ hơn nữa không biết vì sao quần áo mà Tinh Hoa chọn cho cậu lại khá là đáng yêu ]. Thậm chí, điểm dừng chân cuối cùng là trước một cửa tiệm bán phi cơ.
Khi Tinh Hoa cười haha bảo cậu thích cái nào thì chọn, Hồ Điệp Quân thật sự không biết cậu có nên nhắc nhở chủ nhân một chút về khái niệm tiêu tiền không, hay là nên ỡm ờ mà nhận lấy món quà này.
Thở dài một tiếng, Hồ Điệp Quân cũng chẳng biết phải nói gì nữa......
"Cám ơn chủ nhân." Cậu chỉ có thể nói như vậy, dù sao cậu cũng không thể cưỡng lại sự mê hoặc của chiếc phi cơ.
Khi AI đi đến để phục vụ, Tinh Hoa đưa tay đẩy Hồ Điệp Quân đi vào, cho cậu lựa chọn thỏa thích. Tâm trạng Hồ Điệp Quân có hơi phức tạp, nhưng đến khi nhìn thấy những chiếc phi cơ được trưng bày trong tủ kính, cậu vẫn hưng phấn vô cùng.
Thấy Hồ Điệp Quân vui vẻ như vậy, Tinh Hoa bỗng nhiên hơi hối hận vì đã không ép Tiểu Thái Đao đi theo. Nếu có một món đồ gì đó có thể khiến Tiểu Thái Đao thích thú, không biết hắn có thể nhìn thấy bộ dạng vui mừng nhảy nhót của cậu không.
Đang lúc Tinh Hoa bắt đầu mơ màng tưởng tượng ra cảnh Tiểu Thái Đao vui vẻ cười to, nhưng mà Tiểu Thái Đao cáu kỉnh trong đầu hắn còn chưa kịp tươi cười, thì Mai Mai bỗng nhiên kéo hắn lại.
"Làm sao vậy?" Tinh Hoa hỏi.
"Bộ quần áo ở cửa hàng đối diện! Em muốn!" Mai Mai giương một đôi mắt to sáng ngời, trong suốt nhìn hắn.
Tinh Hoa nhìn bộ âu phục trắng được trưng trong tủ kính thủy tinh ở bên đường. Hắn liền gật đầu, đưa túi tiền cho AI, dặn hắn sau khi Hồ Điệp Quân chọn được chiếc phi cơ nào thì thanh toán cho cậu, sau đó nắm tay Mai Mai sang bên đường.
Trong quán có không ít org, màu tóc cũng không phải ngả vàng như những org ở thành phố ngoại ô, mà là màu bạch kim gần giống hắn. Tất cả đều là org thuần chủng. Bọn họ mang theo những chó cảnh xinh đẹp, đang chọn quần áo cho thú nuôi của mình.
Vào trong quán, Mai Mai xem tới mức tròn mắt. Lần đầu tiên con bé nhìn thấy nhiều thú nuôi xinh đẹp như vậy. Thậm chí có một chó cảnh nữ đẹp đến mức Hồ Điệp Quân cũng khó mà địch nổi, huống chi là nó......
Theo bản năng, Mai Mai trốn ra sau lưng Tinh Hoa.
Tinh Hoa xoa đầu Mai Mai, ngồi xổm xuống nói với con bé: "Không sao cả, em cứ vào chọn những bộ quần áo mà em thích, mặc vào chắc chắn sẽ trở nên xinh đẹp hơn, còn đẹp hơn bọn họ nữa."
Mai Mai cắn môi, đôi mắt ầng ậng nước, nó ôm chặt lấy Tinh Hoa. Đúng là chỉ có Tiểu Hoa hiểu nó nhất!
Tinh Hoa cười nắm tay Mai Mai đi vào thay quần áo, vẫn hào phóng thanh toán hết. May mà phần thưởng của Kim Trừng đều đã bán sạch, tạm thời không thiếu tiền tiêu.
Bên người hắn còn có một AI đang đứng phục vụ, trong tay hắn cầm vài món đồ tốt để Tinh Hoa chọn lựa. Tinh Hoa nhìn thấy một bộ quần áo màu hồng phấn.... ừm, nếu như mang về bảo Tiểu Thái Đao mặc vào, tám phần là đối phương sẽ tức giận đến mức cầm đao chọc hắn vài lỗ nhỉ?
"Ngài thích hình dáng của bộ này sao?" AI trước mặt hỏi.
Tinh Hoa còn chưa trả lời, ánh mắt AI giống như mất đi tiêu cự, tạm dừng động tác, sau đó các AI khác trong tiệm cũng tạm dừng động tác.
Các org nhìn AI gần mình nhất, từ miệng các AI phát ra âm thanh đồng thời vô cùng cứng nhắc:
"Sau giờ Ngọ sẽ có tin tức quan trọng được tuyên bố từ thành phố Mũi Nhọn... Xin các vị chú ý... Sau giờ Ngọ sẽ có tin tức quan trọng được thành phố Mũi Nhọn tuyên bố.... Xin các vị chú ý." Sau đó không ngừng lặp lại hai câu nói này.
Tinh Hoa nhìn AI trước mặt không ngừng nói giống nhau, cả người hắn cảm thấy gai gai lạnh, không tự nhiên lui vào trong góc.
Một lát sau, AI lại giống như có điện trở lại, tiếp tục cuộc đối thoại khi nãy: "Mấy món này rất thích hợp cho chó cảnh, ngài muốn cho thú cưng của mình mặc thử không?"
Tinh Hoa không yên lòng lắc đầu, nhìn trái nhìn phải, những org xung quanh bắt đầu rối loạn rời đi.
"Chuyện gì vậy? Thành phố Mũi Nhọn phát sinh chuyện gì sao?"
"Ngài không nghe nói về kia sự kiện sao?"
"Sự kiện gì?"
Nhóm org nhỏ giọng bán tán, nhất thời vang lên rất nhiều thanh âm, mà cuộc trò chuyện kia rất nhanh khiên Tinh Hoa lo lắng đứng lên.
"Gần thành phố Nam Đoan đã nhiễm sâu bệnh nghiêm trọng, đến Đấu Trường Sư Tửu đều ở trong phạm vi bị ăn mòn, đồng loại ở thành phố Mũi Nhọn có vẻ đã đi xuống phía nam để tra xét tình hình rồi."
Vụ việc ở Đấu Trường Sư Tử đã truyền đến đây rồi sao? Tinh Hoa nghĩ ngợi, một luồng cảm giác nóng rực từ dạ dày hắn trào ngược lên.
Đừng lo lắng, không sao cả. Tinh Hoa hít sâu, một bên tự nhắc nhở bản thân, hắn vô thức gãi gãi cánh tay.
"A, vụ đó à... Nghe nói lần này rất nhiều org thuần chủng đều đi xuống phía nam xem xét, khả năng là chuyện gì rất lớn xảy ra rồi."
"Còn có thể là chuyện lớn thế nào được? Đám org đó không trông giữ Năng Nguyên Thể cẩn thận, lại một đám kéo nhau đi xuống phía nam, căn bản là không biết phân nặng nhẹ."
"Có thể là...nguyên nhân họ đi xuống phía nam cũng liên quan đến Năng Nguyên Thể thì sao?" một org cười nói, sau đó nhìn thú cưng của mình được trang điểm xinh đẹp lắc đầu, để thú cưng đó tiếp tục thay bộ khác.
"Ngươi đang nói đùa sao? Đây đâu phải chuyện có thể mang ra nói đùa."
"Là thật đó, ta nghe bạn bè ở phía bắc đồn đại, Năng Nguyên Thể hiện tại dường như họ đã không khống chế tốt được nữa..."
Hai org nói được một nửa, org vẫn đang đứng trong góc kia, đội mũ của áo choàng lên liền xông từ trong cửa hàng ra ngoài, hai bọn họ nhìn thoáng qua hành động kỳ lạ đó một chút, chỉ nhíu nhíu mi, sau đó lại tiếp tục quay qua trò chuyện.
"Nhưng mà cũng chỉ là nghe đồn thôi, thật sự như nào thì ta sao biết được."
"Cứ chờ xem, sau giờ Ngọ không phải sẽ có tin tức được công bố sao? Nhất định là chuyện lớn gì đó xảy ra rồi."
Nhóm org tiếp tục bàn tán, không ai để ý tới org vừa vọt từ trong tiệm ra ngoài, một đường chạy thẳng vào trong hẻm mới dừng lại.
Lúc đầu chỉ là dạ dày thiêu đốt cảm giác rất không thoải mái, cố nhịn một lúc lại không thấy dễ chịu hơn, ngược lại trong cơ thể cứ như nổ tung, xương cốt cũng thấy đau nhức, nhất thời Tinh Hoa không chịu đựng được, chỉ có thể đâm đầu chạy.
Một đường chạy đến con hẻm tối đen kia, vịn lấy vách tường, Tinh Hoa che miệng ho khù khụ, cảm giác nóng rực lan khắp cơ thể hắn, có một thứ nóng bỏng gì đó như muốn trào ra từ trong cơ thể hắn, nửa người trên đau đớn đến tê liệt.
Không nhịn được kịch liệt ho khan, có cái gì đó bị hắn ho ra, Tinh Hoa nhìn trân trân lòng bàn tay, một mảnh rất nhỏ lóe ra ánh sáng Phỉ Thuý đang dính trong tay hắn. Những mảnh vụn nhỏ trong tay hắn rơi xuống đất chỉ sau vài giây, những mầm nhỏ màu trắng liền bắt đầu lan ra trên mặt đất.
Tinh Hoa cảm giác được lưng rét run, hắn lại gãi gãi cánh tay, cảm thấy có gì đó bị hắn cào rơi xuống đất.
Kéo tay áo lên, Tinh Hoa phát hiện làn da trên cánh tay mình bị lật ra một miếng, ánh sáng trắng tinh tế lóe ra từ bên trong.
Tinh Hoa không quá xa lạ với cảnh tượng này, cảnh tượng giống như thế đã từng xảy ra ngay trước mắt hắn với một org khác.
__ Đây là dấu hiệu hắn bắt đầu năng nguyên hoá.
Mai Mai vui vẻ thay quần áo xinh đẹp muốn chạy đến cho Tinh Hoa xem, nhưng lại không thấy bóng dáng hắn đâu, con bé sốt ruột đưa mắt tìm kiếm xung quanh nhưng trước mắt chỉ toàn những org xa lạ cao lớn, tất cả đều dùng ánh mắt kỳ quái nhìn nó.
Dù có hỏi ai cũng không có kết quả, Mai Mai đã cuống đến phát khóc, còn tưởng rằng bản thân đã bị vứt bỏ, liền vội vã chạy ra ngoài tìm người, đánh vỡ cả cửa chính của tiệm người ta cũng không hề biết.
Hồ Điệp Quân tại đối diện vừa vặn đang muốn đi lấy xe trong tâm trạng hưng phấn, vừa vặn đi ra ngoài nhìn thấy cảnh tượng này.
"Mai Mai!" Hồ Điệp Quân gọi, nhưng căn bản không gọi được con bé đang lao nhanh về phía trước kia.
Mai Mai cứ chạy một mình như thế, cứ đến ngã tư lại nhìn trái nhìn phải tìm kiếm, cuối cùng mới thấy trong hẻm nhỏ gần đó tìm được org đang ngồi tựa dưới đất.
Org xinh đẹp ấy giờ phút này sắc mặt có chút tái nhợt, Mai Mai khóc đến nước mắt nước mũi ròng ròng, oa oa kêu lên ôm chặt Tinh Hoa.
"Tiểu Hoa tại sao lại bỏ lại ta ở đó? Ta rất sợ!" Mai Mai chùi chùi nước mũi.
"Ta không bỏ lại em, chỉ là đi ra ngoài một chút, sao lại không chờ ta ở trong tiệm?" Tinh Hoa trấn an đối phương.
"Ngài lừa em! Em tìm khắp nơi đều không thấy ngài!"
"Ta nói thật mà, ta chỉ là thấy không thoải mái nên đi ra ngoài một chút." Tinh Hoa hít sâu một hơi, điều chỉnh hơi thở.
"Tiểu Hoa ngài làm sao thế? Bị ốm sao?" Mai Mai ngẩng mặt lên, ôm lấy mặt Tinh Hoa nhìn nhìn. Đôi mắt xanh lục của Tinh Hoa hôm nay đặc biệt sáng, sáng như đá quý vậy.
"Không sao, em đừng lo, bây giờ đã không sao rồi." Tinh Hoa mỉm cười nói, ôm Mai Mai đứng dậy: "Em mặc như thế này rất đẹp!"
"Tiểu Hoa có muốn đi gặp bác sĩ không? Em sẽ nói với Tiểu Thái Đao, cậu ấy nhất định sẽ đưa ngài đến xem bệnh." Nhưng mặt Mai Mai vẫn đầy vẻ lo lắng.
"Ta thật sự không sao mà." Hắn dừng một chút: "Tiểu Mai... Việc này đừng vội nói với bọn Tiểu Thái Đao có được không?"
"Tại sao? Tại sao lại không thể nói?"
"Bởi vì ta không muốn khiến bọn họ lo lắng, hơn nữa ta thật sự đã không sao rồi... Tóm lại, em cứ đồng ý với ta đi được không?" Tinh Hoa vươn ngón út ra, Mai Mai nhìn hắn gật đầu, cũng ngoắc ngón út.
Đúng lúc Hồ Điệp Quân cũng từ chỗ mua xe đi đến chỗ hai người họ, vừa xuống xe liền nhanh chóng hỏi: "Hai người làm sao thế?"
Tinh Hoa thần sắc không được tốt, Mai Mai hai mắt vừa khóc vẫn đang sưng vù.
"Xin lỗi, hôm nay chúng ta có thể về sớm chút không?" Tinh Hoa mặt đầy vẻ có lỗi hỏi.
Trên đường quay về nhà, mọi người đều trầm mặc đến dị thường, Mai Mai mọi khi nói rất nhiều cũng chỉ nhìn chằm chằm Tinh Hoa không nói lời nào.
Tuy rằng Tinh Hoa thấy vô vị nên mới đi ra ngoài, Mai Mai tìm không thấy hoảng hốt đến đánh vỡ cánh cửa của tiệm đồ, nhưng Hồ Điệp Quân cứ cảm thấy có gì đó không đúng. Nhưng cậu ta cũng không gặng hỏi thêm gì, dù sao hỏi nữa cũng không có được câu trả lời thật lòng, vì thế cậu quyết định chậm rãi quan sát.
"Ngài có cần AI chuyên lái xe đi theo không?" khi về đến nhà, AI trên xe hỏi.
"Không cần, nếu có thể cứ để lại hướng dẫn thao tác điều khiển cơ bản là được rồi." Tinh Hoa nói, giọng nói nhẹ như có như không.
"Ngài muốn tự mình lái xe sao?"
"Cũng không phải, nhưng ta đã có người lái xe cho rồi."
Khi Tinh Hoa nói lời này, trái tim Hồ Điệp Quân nhảy lên một cái. Quả nhiên lúc đó không nên cứ nhận lấy phần quà này dễ dàng như vậy.
"Được, vậy tôi sẽ để xe ở..." AI nói được một nửa thì dừng lại, tình trạng giống như Tinh Hoa thấy ở cửa hàng lúc nãy.
Tinh Hoa nhìn thời gian, đã sau giờ Ngọ rồi...
Từ miệng AI lại phát ra âm thanh cứng nhắc, đó là tin tức đến từ thành phố Mũi Nhọn.
AI có công dụng như vậy, có những thời điểm cần thiết, phải thông báo tin tức được gửi đến từ thành phố Mũi Nhọn, sẽ đổi tần số phát thanh của AI, khiến bọn chúng trực tiếp truyền tin đến các chủ nhân ở gần đó.
"Chào các vị, đây là thông báo do Chân Chủ gửi từ thành phố Mũi Nhọn: Nếu bắt gặp 1 org có màu tóc đặc biệt, khẩu khí màu xanh lam đậm, xin hãy liên lạc với đồng loại ở thành phố Mũi Nhọn."
Tin tức ngắn ngủi chấm dứt, AI tiếp tục quay lại cuộc nói chuyện vừa nãy, tựa như chưa có chuyện gì xảy ra.".... trước nhà của ngài, nhiệm vụ của tôi tạm thời kết thúc, ngài có thể tìm bất cứ AI nào khác để giúp đỡ."
"Chân Chủ?"
"Chân heo?"
Mai Mai cùng Hồ Điệp Quân đồng thời phát ra giọng nói nghi hoặc, Tinh Hoa cảm thấy cả người như bị bỏ vào trong nước đá lạnh.
Org kia lại bắt đầu tìm hắn.
"Chân heo là cái gì?" Mai Mai hỏi.
"Là Chân Chủ, là người nắm quyền ở thành phố Mũi Nhọn, cũng là org có địa vị cao nhất trên toàn bộ hành tinh Phỉ Thuý này." Hồ Điệp Quân lắc đầu, Mai Mai tuyệt đối cần phải được dạy dỗ lại, cậu thở dài một tiếng, thuận miệng nói: "Nhưng mà... Chân Chủ tự mình truyền tin tức đi như vậy thật sự rất hiếm thấy, không biết bọn họ tại sao lại muốn tìm org kia, chủ nhân ngài có nghe nói đến không?"
Vừa mở miệng nói, Hồ Điệp Quân liền hối hận, bởi vì cậu bỗng nhận ra được màu tóc và màu sắc khẩu khí được nhắc đến kia, quả thực chính là...
Mím môi, Tinh Hoa lắc lắc đầu nói không biết.
Hồ Điệp Quân không nói gì thêm, cậu không biết là do mình lo lắng thừa thãi, hay là org được nhắc đến trong tin tức đó chính là....
Chuyện chưa được xác thực thì không nên phỏng đoán lung tung, hơn nữa tính nghiêm trọng của chuyện này không hề nhỏ, vì thế cậu lựa chọn tiếp tục im lặng, có lẽ sẽ có cơ hội để mình tìm Tinh Hoa nói chuyện riêng.
Bọn họ lại một lần nữa rơi vào thật dài trầm mặc, trong lúc đó, AI vẫn thỉnh thoảng phát lại đoạn tin tức kia.
"Chào các vị, đây là thông báo do Chân Chủ gửi từ thành phố Mũi Nhọn: Nếu bắt gặp 1 org có màu tóc đặc biệt, khẩu khí màu xanh lam đậm, xin hãy liên lạc với đồng loại ở thành phố Mũi Nhọn."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.