Chương 106: Chap 112 + 113
Tất Minh Vũ
07/10/2014
Ngay lúc nam nhân kia hướng về nàng bổ nhào tới, trong nháy
mắt, Mai Tuyết Tình “vù” một cái trốn thoát. Sau đó, nàng dùng hết sức bình
sinh hướng về phía tường đối diện lao đầu tới…
“Ai nha…” Có tiếng nam nhân hét thảm lên một tiếng…
Sau đó, Mai Tuyết Tình bị kéo ôm vào một vòng tay ấm áp…
“Buông ta ra…” Mai Tuyết Tình dùng sức cắn một cái vào cánh tay đang bao bọc nàng.
Đột nhiên, nàng dừng lại…
Hơi thở này, như thế nào lại quen thuộc như vậy? Vòm ngực này, như thế nào lại ấm áp như vậy?
Mai Tuyết Tình quay đầu…
“Ngạo Thiên...”
“Oa…” một tiếng, Mai Tuyết Tình không nhịn được gào khóc lớn lên.
“Ta tưởng rằng sẽ không còn được gặp lại ngươi rồi… Ô… Ô...”
Như được sống lại sau tai kiếp, Mai Tuyết Tình nước mắt tuôn rơi như mưa.
“Hàn Thanh, đem hắn mang trở lại kinh thành, nghiêm hình gia tăng thẩm vấn…” Hạng Ngạo Thiên công đạo, “Các ngươi đi trước, đến nhà trọ Hưng Long phía trước, chúng ta sẽ hội hợp!”
“Tuân lệnh…” Hàn Thanh lĩnh ý chỉ huy đám thị vệ rời đi trước.
“Ngạo Thiên, hắn khi dễ ta… Ngươi phải giết hắn…” Mai Tuyết Tình tức giận bất bình, nàng ghét nhất loại nam nhân háo sắc này.
Hơn nữa, nam nhân này lại còn có ý đồ ép bức đến nàng nữa.
“Không bị thương chứ?” Hạng Ngạo Thiên khẩn trương sờ lần trên dưới khắp toàn thân nàng, phát hiện không có chỗ nào bị thương tổn, tâm tình mới thả lỏng.
“Đi thôi…” Sau khi biết Mai Tuyết Tình không bị thương, Hạng Ngạo Thiên thanh âm cũng trở nên lãnh đạm.
Tiểu nữ nhân này không nghe lời, thế nào cũng phải cho nàng biết tay một chút.
“Chờ một chút ta…” Nhìn thấy thái độ của Hạng Ngạo Thiên chuyển biến một trăm tám mươi độ, Mai Tuyết Tình vội vàng đuổi theo.
Làm sao vậy?
Mới vừa rồi nhìn thấy bộ dáng của hắn vẫn còn rất khẩn trương như vậy, sau lúc biết được nàng không bị thương, đột nhiên lại trở nên lãnh đạm!
Biết vậy, còn không bằng chịu bị thương một chút có phải tốt hơn không chứ!
“Chờ một chút ta… Ai nha…!” Mai Tuyết Tình bị va vào hòn đá dưới chân đau nhói.
Hạng Ngạo Thiên thân quay lại, đem nàng ôm vào trong lòng, xoay người nhảy lên lưng ngựa.
Truy Nguyệt cùng bạch điêu theo sát sau đó.
“Ngạo Thiên, ta… lần này… lần này là ta làm sai rồi...”
Mai Tuyết Tình đoán được tám chín phần, Hạng Ngạo Thiên khẳng định là bởi vì nàng một mình đi ra ngoài, cho nên long nhan phẫn nộ rồi.
Vì vậy, hảo hán không chấp nhất, chịu thua thiệt trước mắt, nàng phải dũng cảm thừa nhận sai lầm, nếu không, khuôn mặt Hạng Ngạo Thiên cứ như vậy nhất thời không vui rồi.
“Ngạo Thiên, ngươi nói cái gì đi! Ta cũng thừa nhận sai lầm rồi!”
Mai Tuyết Tình quay đầu, vươn tay nhỏ bé nghĩ muốn vuốt lên đôi mày đang nhíu chặt lại của Hạng Ngạo Thiên.
“Mặt của nàng như thế nào lại đỏ hồng như vậy?” Hạng Ngạo Thiên lúc này mới phát hiện ra Mai Tuyết Tình có chút khác thường.
Hắn vươn bàn tay to sờ sờ lên mặt của nàng, như thế nào lại còn nóng hầm hập như vậy?
“Không biết, có thể là bị hù dọa!”
Mai Tuyết Tình hai mắt cũng tràn ngập vẻ mê ly say đắm, “Ngạo Thiên, tay ngươi không nên sờ như vậy, như thế thật sự rất thoải mái!”
Trong lúc vừa nói, thân thể mềm mại của nàng cũng không dừng vặn vẹo, dùng sức cọ sát thân thể dựa vào trong lòng Hạng Ngạo Thiên.
“Tình nhi… nàng… nàng có cái gì không thoải mái sao?” Hạng Ngạo Thiên càng trở nên nghi hoặc hơn, điều này đúng là dọa chết người a?
Nhìn trạng thái cùng vẻ mặt của Tình nhi, rõ ràng là bị người hạ mỵ dược!
“Ta… Ta toàn thân nóng lên… Ngạo Thiên, ta nóng quá…” Mai Tuyết Tình thân thể càng lúc càng trở nên nóng bức vô cùng khó chịu.
“Ngạo Thiên, ôm ta… thân thể của ngươi thật rất mát mẻ… Ta thật thoải mái…” Mai Tuyết Tình như con mèo nhỏ, dùng sức dán sát thân thể vào người Hạng Ngạo Thiên cọ tới cọ lui.
Hạng Ngạo Thiên dùng sức ôm giữ Mai Tuyết Tình trong lòng, làm cho nàng tận khả năng gần sát chính mình.
Mai Tuyết Tình đôi bàn tay nhỏ bé cũng bắt đầu không yên.
Nàng đem ngọc thủ phóng túng lần vào trong lòng ngực Hạng Ngạo Thiên, không ngừng vuốt ve.
“Ngạo Thiên, ta như thế nào lại nóng như vậy? Còn có chút khát nước!” Mai Tuyết Tình nằm mơ cũng không nghĩ đến mình lại bị người khác hạ mỵ dược.
Nàng còn tưởng rằng chén nước nọ bên trong vốn chỉ là mê dược thôi!
“Kiên trì thêm một chút, cũng sắp đến nhà trọ rồi!” Hạng Ngạo Thiên hận chết tên nam nhân vẻ mặt dữ tợn kia rồi.
Nếu hắn tới trễ thêm một chút, sự trong sạch của Tình nhi khó bảo toàn không nói, tánh mạng cũng gặp phải nguy hiểm. May mắn Ngạo Mai hồi cung đưa tin, bằng không, hắn kiếp này thật sự khó có cơ hội gặp lại nữ nhân trong lòng. Hạng Ngạo Thiên lại dùng lực nắm thật chặt cánh tay, phảng phất dường như sợ nàng tan biến đi.
Vừa động, làm cho Mai Tuyết Tình cũng không nhịn được, trong chớp mắt nàng xoay người, ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, tìm kiếm môi Hạng Ngạo Thiên.
Không để ý Hạng Ngạo Thiên phản đối hay không, nàng chủ động choàng tay qua cổ hắn, bắt đầu cuồng nhiệt ngấu nghiến đôi môi hắn.
“Tình nhi…” Hạng Ngạo Thiên cũng không phải Liễu Hạ Huệ, liên tiếp bị Mai Tuyết Tình khiêu khích, Hạng Ngạo Thiên cũng đã bắt đầu đáp lại.
Hai tay hơi dùng một chút lực, từ trên lưng ngựa nâng thân thể của Mai Tuyết Tình.
Xoay chuyển thân thể của nàng lại, làm cho nàng đối mặt chính mình, Hạng Ngạo Thiên đoạt lại quyền chủ động.
Không cần hắn bắt buộc, lần này, Mai Tuyết Tình chủ động hé mở đôi môi anh đào nhỏ, dùng lưỡi mình thâm nhập vào trong miệng Hạng Ngạo Thiên, cũng làm cho Hạng Ngạo Thiên càng thêm thuận tiện đưa lưỡi xâm nhập vào trong miệng nàng tiến hành thăm dò.
“Uh… Uh…” Mai Tuyết Tình phát ra thanh âm rên rỉ mê người.
Đôi bàn tay nhỏ bé không biết tự lúc nào đã lần vào bên trong y phục Hạng Ngạo Thiên, cuồng nhiệt vuốt ve vòm ngực rắn chắc của hắn. Đôi chân ngọc thon dài cũng bất tri bất giác vòng qua thắt lưng Hạng Ngạo Thiên. Hạ thân không ngừng cọ xát vào người Hạng Ngạo Thiên.
“Ngạo Thiên… Ta thật rất khó chịu… Ta càng ngày càng khó chịu…” Mai Tuyết Tình trong ánh mắt mê muội ngấn đầy nước mắt lấp lánh trong suốt như châu ngọc.
Xem ra, mỵ dược này tác dụng thật đúng là rất lớn.
Bằng không thì, theo khả năng khắc chế của Tình nhi, vốn sẽ không vì khó chịu mà muốn khóc.
Hạng Ngạo Thiên thật sâu trong lòng rất đau thương Mai Tuyết Tình, nhưng nơi này ngoại ô, hoang vùng đồng nội cũng không có nơi nào thích hợp cả! Huống hồ, nếu như bọn họ dừng lại nghỉ lại, đám người Hàn Thanh sẽ ở phía trước dừng lại chờ đợi bọn hắn.
Cứ như vậy, vừa chậm trễ rất nhiều thời gian hồi cung.
“Tình nhi… Kiên trì một chút, kiên trì một chút sẽ tốt thôi!” Hạng Ngạo Thiên dỗ dành.
“Ngạo Thiên… Ta… Ta gần như muốn chết đi? Ta như thế nào lại khó chịu như vậy hả!” Mai Tuyết Tình cũng không nhịn được, nước mắt không ngừng rơi lả tả.
“Tình nhi…” Hạng Ngạo Thiên không thể nào có thể nhẫn tâm nhìn thấy khuôn mặt Mai Tuyết Tình càng lúc càng đỏ, bộ dáng nàng bị hành hạ thêm nữa.
Sau khi trong lòng hạ quyết tâm, hắn vén ngoại bào của Mai Tuyết Tình lên, cởi bỏ tiểu khố của nàng, sau đó, đồng thời cởi bỏ hết thảy mọi thứ ràng buộc của chính mình.
Để hạ thể Mai Tuyết Tình càng thêm sát vào chính mình, chậm rãi đem vật thật lớn của chính mình đẩy mạnh vào trong cơ thể của nàng.
Mai Tuyết Tình không nhịn được phát ra tiếng rên rỉ thoải mái.
“Tình nhi… Thoải mái một chút rồi sao?” Theo tiết tấu chạy băng băng của Truy Phong, Hạng Ngạo Thiên không ngừng quất tống chính mình.
“Uh… Uh…” Mai Tuyết Tình đắm chìm trong khoái cảm âm dương giao hợp.
“Thoải mái hơn nhiều… Ngạo Thiên, ta làm sao vậy?” Sau khi thân thể phát dục phóng thích xong, Mai Tuyết Tình thanh tỉnh hơn rất nhiều.
“Ngạo Thiên… Chúng ta… Chúng ta như thế nào có thể ở trên lưng ngựa làm ra loại chuyện này? Ngươi mau đưa chính mình xuất ra đi!”
Lý trí dần dần thanh tỉnh lên Mai Tuyết Tình ý thức được không ổn rồi.
Hạng Ngạo Thiên phát ra tiếng cười trầm thấp, “Tiểu nữ nhân, đây là chính nàng yêu cầu, sao hưởng thụ đủ rồi, lại không muốn ta nữa!”
Nhẹ nhàng cắn vành tai Mai Tuyết Tình, tại bên tai nàng cúi đầu nói, “Ta phát hiện ở trên lưng ngựa làm loại chuyện này, cũng rất hưởng thụ hả!”
Mai Tuyết Tình mặt bỗng chốc đỏ ửng lên như ráng chiều.
Hạng Ngạo Thiên theo tiết tấu ngựa phi tăng tốc tần suất chạy nước rút, rốt cục, mạnh mẽ va chạm lần nữa, sau đó phóng ra chính mình.
Mai Tuyết Tình cũng lên tiếng kêu to…
Sửa sang lại ngay ngắn y phục của hai người, Hạng Ngạo Thiên lần nữa tăng nhanh tốc độ, Truy Phong bốn vó nâng cao, nhanh như điện chớp bay nhanh về phía trước.
Mai Tuyết Tình dựa vào trong lòng Hạng Ngạo Thiên mơ màng chìm vào giấc ngủ.
“Ai nha…” Có tiếng nam nhân hét thảm lên một tiếng…
Sau đó, Mai Tuyết Tình bị kéo ôm vào một vòng tay ấm áp…
“Buông ta ra…” Mai Tuyết Tình dùng sức cắn một cái vào cánh tay đang bao bọc nàng.
Đột nhiên, nàng dừng lại…
Hơi thở này, như thế nào lại quen thuộc như vậy? Vòm ngực này, như thế nào lại ấm áp như vậy?
Mai Tuyết Tình quay đầu…
“Ngạo Thiên...”
“Oa…” một tiếng, Mai Tuyết Tình không nhịn được gào khóc lớn lên.
“Ta tưởng rằng sẽ không còn được gặp lại ngươi rồi… Ô… Ô...”
Như được sống lại sau tai kiếp, Mai Tuyết Tình nước mắt tuôn rơi như mưa.
“Hàn Thanh, đem hắn mang trở lại kinh thành, nghiêm hình gia tăng thẩm vấn…” Hạng Ngạo Thiên công đạo, “Các ngươi đi trước, đến nhà trọ Hưng Long phía trước, chúng ta sẽ hội hợp!”
“Tuân lệnh…” Hàn Thanh lĩnh ý chỉ huy đám thị vệ rời đi trước.
“Ngạo Thiên, hắn khi dễ ta… Ngươi phải giết hắn…” Mai Tuyết Tình tức giận bất bình, nàng ghét nhất loại nam nhân háo sắc này.
Hơn nữa, nam nhân này lại còn có ý đồ ép bức đến nàng nữa.
“Không bị thương chứ?” Hạng Ngạo Thiên khẩn trương sờ lần trên dưới khắp toàn thân nàng, phát hiện không có chỗ nào bị thương tổn, tâm tình mới thả lỏng.
“Đi thôi…” Sau khi biết Mai Tuyết Tình không bị thương, Hạng Ngạo Thiên thanh âm cũng trở nên lãnh đạm.
Tiểu nữ nhân này không nghe lời, thế nào cũng phải cho nàng biết tay một chút.
“Chờ một chút ta…” Nhìn thấy thái độ của Hạng Ngạo Thiên chuyển biến một trăm tám mươi độ, Mai Tuyết Tình vội vàng đuổi theo.
Làm sao vậy?
Mới vừa rồi nhìn thấy bộ dáng của hắn vẫn còn rất khẩn trương như vậy, sau lúc biết được nàng không bị thương, đột nhiên lại trở nên lãnh đạm!
Biết vậy, còn không bằng chịu bị thương một chút có phải tốt hơn không chứ!
“Chờ một chút ta… Ai nha…!” Mai Tuyết Tình bị va vào hòn đá dưới chân đau nhói.
Hạng Ngạo Thiên thân quay lại, đem nàng ôm vào trong lòng, xoay người nhảy lên lưng ngựa.
Truy Nguyệt cùng bạch điêu theo sát sau đó.
“Ngạo Thiên, ta… lần này… lần này là ta làm sai rồi...”
Mai Tuyết Tình đoán được tám chín phần, Hạng Ngạo Thiên khẳng định là bởi vì nàng một mình đi ra ngoài, cho nên long nhan phẫn nộ rồi.
Vì vậy, hảo hán không chấp nhất, chịu thua thiệt trước mắt, nàng phải dũng cảm thừa nhận sai lầm, nếu không, khuôn mặt Hạng Ngạo Thiên cứ như vậy nhất thời không vui rồi.
“Ngạo Thiên, ngươi nói cái gì đi! Ta cũng thừa nhận sai lầm rồi!”
Mai Tuyết Tình quay đầu, vươn tay nhỏ bé nghĩ muốn vuốt lên đôi mày đang nhíu chặt lại của Hạng Ngạo Thiên.
“Mặt của nàng như thế nào lại đỏ hồng như vậy?” Hạng Ngạo Thiên lúc này mới phát hiện ra Mai Tuyết Tình có chút khác thường.
Hắn vươn bàn tay to sờ sờ lên mặt của nàng, như thế nào lại còn nóng hầm hập như vậy?
“Không biết, có thể là bị hù dọa!”
Mai Tuyết Tình hai mắt cũng tràn ngập vẻ mê ly say đắm, “Ngạo Thiên, tay ngươi không nên sờ như vậy, như thế thật sự rất thoải mái!”
Trong lúc vừa nói, thân thể mềm mại của nàng cũng không dừng vặn vẹo, dùng sức cọ sát thân thể dựa vào trong lòng Hạng Ngạo Thiên.
“Tình nhi… nàng… nàng có cái gì không thoải mái sao?” Hạng Ngạo Thiên càng trở nên nghi hoặc hơn, điều này đúng là dọa chết người a?
Nhìn trạng thái cùng vẻ mặt của Tình nhi, rõ ràng là bị người hạ mỵ dược!
“Ta… Ta toàn thân nóng lên… Ngạo Thiên, ta nóng quá…” Mai Tuyết Tình thân thể càng lúc càng trở nên nóng bức vô cùng khó chịu.
“Ngạo Thiên, ôm ta… thân thể của ngươi thật rất mát mẻ… Ta thật thoải mái…” Mai Tuyết Tình như con mèo nhỏ, dùng sức dán sát thân thể vào người Hạng Ngạo Thiên cọ tới cọ lui.
Hạng Ngạo Thiên dùng sức ôm giữ Mai Tuyết Tình trong lòng, làm cho nàng tận khả năng gần sát chính mình.
Mai Tuyết Tình đôi bàn tay nhỏ bé cũng bắt đầu không yên.
Nàng đem ngọc thủ phóng túng lần vào trong lòng ngực Hạng Ngạo Thiên, không ngừng vuốt ve.
“Ngạo Thiên, ta như thế nào lại nóng như vậy? Còn có chút khát nước!” Mai Tuyết Tình nằm mơ cũng không nghĩ đến mình lại bị người khác hạ mỵ dược.
Nàng còn tưởng rằng chén nước nọ bên trong vốn chỉ là mê dược thôi!
“Kiên trì thêm một chút, cũng sắp đến nhà trọ rồi!” Hạng Ngạo Thiên hận chết tên nam nhân vẻ mặt dữ tợn kia rồi.
Nếu hắn tới trễ thêm một chút, sự trong sạch của Tình nhi khó bảo toàn không nói, tánh mạng cũng gặp phải nguy hiểm. May mắn Ngạo Mai hồi cung đưa tin, bằng không, hắn kiếp này thật sự khó có cơ hội gặp lại nữ nhân trong lòng. Hạng Ngạo Thiên lại dùng lực nắm thật chặt cánh tay, phảng phất dường như sợ nàng tan biến đi.
Vừa động, làm cho Mai Tuyết Tình cũng không nhịn được, trong chớp mắt nàng xoay người, ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, tìm kiếm môi Hạng Ngạo Thiên.
Không để ý Hạng Ngạo Thiên phản đối hay không, nàng chủ động choàng tay qua cổ hắn, bắt đầu cuồng nhiệt ngấu nghiến đôi môi hắn.
“Tình nhi…” Hạng Ngạo Thiên cũng không phải Liễu Hạ Huệ, liên tiếp bị Mai Tuyết Tình khiêu khích, Hạng Ngạo Thiên cũng đã bắt đầu đáp lại.
Hai tay hơi dùng một chút lực, từ trên lưng ngựa nâng thân thể của Mai Tuyết Tình.
Xoay chuyển thân thể của nàng lại, làm cho nàng đối mặt chính mình, Hạng Ngạo Thiên đoạt lại quyền chủ động.
Không cần hắn bắt buộc, lần này, Mai Tuyết Tình chủ động hé mở đôi môi anh đào nhỏ, dùng lưỡi mình thâm nhập vào trong miệng Hạng Ngạo Thiên, cũng làm cho Hạng Ngạo Thiên càng thêm thuận tiện đưa lưỡi xâm nhập vào trong miệng nàng tiến hành thăm dò.
“Uh… Uh…” Mai Tuyết Tình phát ra thanh âm rên rỉ mê người.
Đôi bàn tay nhỏ bé không biết tự lúc nào đã lần vào bên trong y phục Hạng Ngạo Thiên, cuồng nhiệt vuốt ve vòm ngực rắn chắc của hắn. Đôi chân ngọc thon dài cũng bất tri bất giác vòng qua thắt lưng Hạng Ngạo Thiên. Hạ thân không ngừng cọ xát vào người Hạng Ngạo Thiên.
“Ngạo Thiên… Ta thật rất khó chịu… Ta càng ngày càng khó chịu…” Mai Tuyết Tình trong ánh mắt mê muội ngấn đầy nước mắt lấp lánh trong suốt như châu ngọc.
Xem ra, mỵ dược này tác dụng thật đúng là rất lớn.
Bằng không thì, theo khả năng khắc chế của Tình nhi, vốn sẽ không vì khó chịu mà muốn khóc.
Hạng Ngạo Thiên thật sâu trong lòng rất đau thương Mai Tuyết Tình, nhưng nơi này ngoại ô, hoang vùng đồng nội cũng không có nơi nào thích hợp cả! Huống hồ, nếu như bọn họ dừng lại nghỉ lại, đám người Hàn Thanh sẽ ở phía trước dừng lại chờ đợi bọn hắn.
Cứ như vậy, vừa chậm trễ rất nhiều thời gian hồi cung.
“Tình nhi… Kiên trì một chút, kiên trì một chút sẽ tốt thôi!” Hạng Ngạo Thiên dỗ dành.
“Ngạo Thiên… Ta… Ta gần như muốn chết đi? Ta như thế nào lại khó chịu như vậy hả!” Mai Tuyết Tình cũng không nhịn được, nước mắt không ngừng rơi lả tả.
“Tình nhi…” Hạng Ngạo Thiên không thể nào có thể nhẫn tâm nhìn thấy khuôn mặt Mai Tuyết Tình càng lúc càng đỏ, bộ dáng nàng bị hành hạ thêm nữa.
Sau khi trong lòng hạ quyết tâm, hắn vén ngoại bào của Mai Tuyết Tình lên, cởi bỏ tiểu khố của nàng, sau đó, đồng thời cởi bỏ hết thảy mọi thứ ràng buộc của chính mình.
Để hạ thể Mai Tuyết Tình càng thêm sát vào chính mình, chậm rãi đem vật thật lớn của chính mình đẩy mạnh vào trong cơ thể của nàng.
Mai Tuyết Tình không nhịn được phát ra tiếng rên rỉ thoải mái.
“Tình nhi… Thoải mái một chút rồi sao?” Theo tiết tấu chạy băng băng của Truy Phong, Hạng Ngạo Thiên không ngừng quất tống chính mình.
“Uh… Uh…” Mai Tuyết Tình đắm chìm trong khoái cảm âm dương giao hợp.
“Thoải mái hơn nhiều… Ngạo Thiên, ta làm sao vậy?” Sau khi thân thể phát dục phóng thích xong, Mai Tuyết Tình thanh tỉnh hơn rất nhiều.
“Ngạo Thiên… Chúng ta… Chúng ta như thế nào có thể ở trên lưng ngựa làm ra loại chuyện này? Ngươi mau đưa chính mình xuất ra đi!”
Lý trí dần dần thanh tỉnh lên Mai Tuyết Tình ý thức được không ổn rồi.
Hạng Ngạo Thiên phát ra tiếng cười trầm thấp, “Tiểu nữ nhân, đây là chính nàng yêu cầu, sao hưởng thụ đủ rồi, lại không muốn ta nữa!”
Nhẹ nhàng cắn vành tai Mai Tuyết Tình, tại bên tai nàng cúi đầu nói, “Ta phát hiện ở trên lưng ngựa làm loại chuyện này, cũng rất hưởng thụ hả!”
Mai Tuyết Tình mặt bỗng chốc đỏ ửng lên như ráng chiều.
Hạng Ngạo Thiên theo tiết tấu ngựa phi tăng tốc tần suất chạy nước rút, rốt cục, mạnh mẽ va chạm lần nữa, sau đó phóng ra chính mình.
Mai Tuyết Tình cũng lên tiếng kêu to…
Sửa sang lại ngay ngắn y phục của hai người, Hạng Ngạo Thiên lần nữa tăng nhanh tốc độ, Truy Phong bốn vó nâng cao, nhanh như điện chớp bay nhanh về phía trước.
Mai Tuyết Tình dựa vào trong lòng Hạng Ngạo Thiên mơ màng chìm vào giấc ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.