Chương 15: Ánh Trăng Sáng Rơi Lệ
Linh Uchiha&Hồng Zoro
27/11/2023
Anh thử lia mắt qua nhìn cô gái bên cạnh từ trên xuống dưới, trong lòng
liền "Bingo" một tiếng. Chính xác cô gái đang hốc rượu như nước lã này
không ai khác ngoài nốt chu sa xóa hoài không mất Cố Vấn Như.
Nhìn cô gái ấy đang tập tành cầm trên tay phải điếu thuốc không biết là mới xin được của ai, hút một hơi liền sặc tới tận mấy lần. Nhưng Cố Vấn Như vẫn cố chấp đưa lên miệng hút cái điếu thuốc kia. Dân chơi vừa nhìn qua đã biết cô nhóc này là lần đầu học làm bad girl uống rượu hút thuốc rồi.
Anh mỉm cười vì sự trùng hợp đến ảo diệu này. Định bụng sẽ tiến tới trêu chọc cô như hồi trước. Vì cơ bản từ bé anh đã có suy nghĩ kiêu ngạo vốn là đặt quyền của kẻ mạnh rồi, nhưng anh lại dừng lại khi nhìn thấy gương mặt cô nàng có vẻ không được ổn. Đôi mắt đỏ hoe còn có dấu hiệu đang sưng lên. Vừa nhìn qua là biết vừa mới khóc, anh vẫn quyết định tiến gần cô rồi cầm lấy ly rượu cô ấy đã uống lên ngửi thử, rồi cau mài xong mới ngoắc tay với bartender hỏi: "Này cậu đưa một cô gái rượu mạnh như vậy, lại còn mang rượu ra liên tục, cậu là muốn giở trò à?"
Anh bartender nhìn thấy gương mặt của người phía trước đang rất khó chịu, anh liền giơ hai tay lên tỏ vẻ không phải chủ ý của mình. Rồi chỉ vào xếp tiền trên bàn thở dài đáp lời, nói: "Là ý của cô ấy đấy thưa anh, tôi chỉ làm phục vụ thôi mà!"
Thịnh Quân Hải không nhìn nổi cái cách uống rượu này của cô nữa, dứt khoát kéo tay cô với ý định bước ra ngoài. Cố Vấn Như đang uống rất vui quên cả trời trăng mây gió, liền bị ai đó kéo đi cô bất mãn vùng vẫy muốn quay lại uống tiếp. Thịnh Quân Hải lúc này hết cách liền vác cô trên vai như vác một bao gạo. Mặc kệ cô vun tay đánh chân thì đá vào người mình như thế nào.
Lúc vác cô ra ngoài, anh bắt gặp muôn vàn ánh mắt dò xét xem kịch của mọi người nhìn chằm chằm vào anh. Thịnh Quân Hải cũng đã chuẩn bị sẵn tinh thần nếu bị ai nhận ra mình rồi chụp một bức ảnh phốt anh ép buộc con gái nhà lành, thì anh sẽ ok thôi, thậm chí sẵn sàng vui vẻ nhận cái tai tiếng này. Dù sao cũng chỉ có lợi cho trái tim chờ đợi khao khát nhiều năm đến khó chịu của mình.
Chiếc Ferrari 488 GTB của anh được một nhân viên giúp chạy ra phía trước cửa bar, lúc này anh thở hết cả hơi mới ép được Cố Vấn Như lên xe rồi thắt được xong dây an toàn cho cô. Bản thân anh đi qua bên kia mở cửa rồi ngồi qua ghế lái nhanh tay ấn khóa trái cửa lại.
Cố vấn Như say tới đầu óc quay cuồng trong mơ hồ, cô chẳng nhận ra người ngồi bên kia là ai. Cô lại quậy chân đạp phá lung tung trên xe một lát, rồi nhìn qua cái bản mặt người đàn ông kia cảm thấy khá đáng ghét nên cô liền đưa tay nhéo vào mặt Thịnh Quân rồi bắt đầu chửi vu vơ.
"Dạ Thiên Hoài anh là đồ khốn nạn, Lục Hi Hòa cô là cái chó má gì mà dám nhìn người khác bằng ánh mắt đó cơ chứ. Hai kẻ tra nam tiện nữ các người mẹ kiếp sao lại đứng chung hợp nhau tới vây?"
Cô ấy chửi rất nhiều, nhiều tới nỗi Thịnh Quân Hải lúc này chỉ muốn lấy tai nghe đeo vào. Rồi lấy cavat trói tay dùng thêm băng keo mà dán miệng cô lại để Cố Vấn Như không quậy phá được nữa. Nhưng khi nhìn Cố Vấn Như khóc tới hoa lê đài vũ, ngực anh chẳng dễ chịu một chút nào, đành lòng anh phải lắng nghe những lời cô nói.
Cố Vấn Như khóc mệt rồi, không quấy nữa cô bắt đầu ngồi ngoan ngoãn như đứa trẻ. Có lẽ ngồi im chán quá cô quan sát cái mô hình waifu Power Chainsaw Man được Thịnh Quân Hải chăm chút như thần hộ mệnh của mình để trên xe.
Thịnh Quân Hải lúc này mới bắt đầu lái xe, anh quay sang hỏi Cố Vấn Như địa chỉ nhà cô. Thật ra suốt năm nay anh vẫn luôn xem livestream của cô, rồi dùng đanh nghĩa fan số một gửi những món đồ tặng cô. Nhưng cũng chỉ gửi tới địa chỉ công ty quản lý chứ cũng làm gì biết được nơi cô đang sống. Cố Vấn Như bây lúc này đang ngoan ngoãn nhắm mắt, anh chợt mỉm cười nhìn ra đây mới là dáng vẻ lúc niên thiếu của cô.
Lúc còn bé thì lặng lẽ chơi một mình, tự mình tìm kiếm niềm vui. Khi lớn lên thì lấy học hành làm điều hạnh phúc. Có lẽ cô không biết chứ lâu lâu Thịnh Quân Hải vẫn đóng vai một kẻ bám đuôi đi theo quan sát cô từ phía sau.
Lúc này Cố Vấn Như mới đọc ra một dẫy số và tên đường, Thịnh Quân Hải tặc lưỡi cảm thán: "Chả gần xíu nào mà cũng chạy tới đây để quậy."
Đến địa nơi mà cô đã nói rồi anh tiện tay đậu xe trước cửa nhà luôn, vì lúc này anh chẳng có định ở lại lâu nơi này. Cố Vấn Như loạng choạng tự mình bước xuống xe, cô thẳng tay dúi cái túi xách vào tay Thịnh Quân Hải biểu thị kêu anh tự tìm chìa khóa.
Thịnh Quân Hải cạn lời, anh nghĩ thầm con nhóc này lại dám xem anh thành người giúp việc mất rồi.. Lúc này dưới màng đêm tĩnh mịch một người đàng ông đang cắm mắt tìm kiếm chìa khóa, một con gái đứng bên cạnh lại thư thả rồi đang nhìn lên bầu trời ngắm ánh trăng tản mát, đang chiếu rọi bóng mây.
Cô bất ngờ nói một câu khiến Thịnh Quân Hải bất chợt quay đầu nhìn cô để nghe cho rõ.
"Có một người không còn yêu tôi như trước, nhưng họ vẫn giữ mối quan hệ mập mờ, đến khi họ tìm được người phù hợp, họ sẽ liền quên tôi không một chút áy náy, thấy có buồn cười không cơ chứ?"
Thịnh Quân Hải nghe xong câu đó anh nhíu chặt đôi lông mày, anh nhanh tay tìm kiếm được cái chìa khóa rồi liền thở một hơi dài an tâm. Lúc nãy anh còn lo sợ hôm nay phải đưa con nhóc này tới khách sạn. Khi vừa mới mở hé cánh cửa tiếng tivi to đùng đã lọt vào tai, anh nghĩ trong nhà chắc hẳn có người. Đưa được cô ấy tới đây rồi thì anh cũng nên rời đi thôi. Thật sự không muốn ngày mai tỉnh táo lại bản thân mình lại khiến cô ấy khó xử một chút nào.
Nhưng anh không rời đi ngay được, lúc này Cố Vấn Như cũng vừa bước vào nhà rồi đi ngang qua người Thịnh Quân Hải, anh nhìn thấy trong túi áo của cô nàng là waifu anh cưng như trứng hứng như hoa. Có lẽ Cố Vấn Như lúc nãy trước khi xuống xe đã tiện tay cầm luôn Power mất rồi. Suy nghĩ của anh là cô nàng thấy nó màu hồng hồng vừa cá tính lại dễ thương nên đã vừa mắt.
Thịnh Quân Hải bước lên muốn khống chế cô đoạt lại Waifu của mình, nhưng Cố Vấn Như lại chạy như bay tới mở cửa phòng ngủ, xong rồi lại mở cửa toilet, cô còn không quên chạy xuống phòng bếp.
Anh chả hiểu cô đang muốn làm gì, bản thân mặc kệ cô quậy luôn anh thì đang quan sát căn nhà, ngắm nhìn cái bàn máy tính toàn hàng xịn của cô mà trong lòng anh dâng lên một mối thích thú.
Tịnh Quân Hải tiến tới nhìn vào hai cái màn hình pc đang được mở sáng, rồi sờ sờ vào cái ghế gaming cô hay ngồi. Anh liếc mắt thấy một khung ảnh trên bàn, bản thân anh khó chịu bất giác cau mày tiện tay anh úp nó xuống một cái thật mạnh không thương tiếc.
Cố Vấn Như đi ra khỏi phòng bếp cô cầm trên tay hai chai rượu whisky đã được mở nắp, đây là rượu của Dạ Thiên Hoài được thưởng dịp cuối năm ngoái. Anh ta cất ở trên kệ tủ nhưng vẫn không nỡ uống, lần này Cố Vấn Như lại không thương tiếc khui liền hai chai rót vào cái ly thủy tinh để sẵn trên bàn rồi tu ừng ực.
Thịnh Quân Hải hoảng hết cả hồn anh buộc miệng chửi: "ahihi, uống để chết sao con nhóc kia?"
Cố Vấn Như bị giật mình, cô không nghĩ trong nhà còn có người, nãy giờ cô say quên luôn mình tên gì mà. Có trời mới biết hiện tại Cố Vấn Như đang nghĩ Thịnh Quân Hải là bác bảo vệ khu phố, rồi vì sao bảo vệ ở đây thì cô không biết.
Thịnh Quân Hải bá vương không nể nang gì, giật lấy hai chai rượu anh thẳng thừng mở cửa sổ nhà Cố Vấn Như rồi ném luôn ra ngoài, cô gái nhỏ ngồi trên ghế thấy loạt động tác này bị chọc cho khóc. Cô lại càm ràm kể lại câu chuyện của mình từ lúc mới yêu nhau, cho tới khi từ bỏ lý tưởng cả đời đánh một ván cược lớn, xong rồi bị cắm cho cái sừng to đùng anh ta còn lừa dối lạnh nhạt. Mà đáng sợ hơn đối tượng tiểu tam kia còn là bạn thân hồi học cao trung.
Thịnh Quân Hải nhìn vào đôi chân trần được cô ôm vào lòng, cô lúc này nhỏ bé đến đáng thương, anh kìm lòng nỡ không muốn mắng cho cô tỉnh lại.. Anh quay mặt qua hướng phòng ngủ vẫn đang mở cửa rồi nói nhỏ một câu chỉ đủ bản thân nghe.
"Năm tháng thanh xuân vội vã đó, cậu chỉ quen nhìn mãi gương mặt của một tên đểu cáng, mà lại không quay đầu nhìn người phía sau tới một lần.. Là cậu ngốc hay tôi quá nhát gan, nhưng mà yêu thầm như tôi thì làm gì có tư cách lên tiếng."
Nhìn cô gái ấy đang tập tành cầm trên tay phải điếu thuốc không biết là mới xin được của ai, hút một hơi liền sặc tới tận mấy lần. Nhưng Cố Vấn Như vẫn cố chấp đưa lên miệng hút cái điếu thuốc kia. Dân chơi vừa nhìn qua đã biết cô nhóc này là lần đầu học làm bad girl uống rượu hút thuốc rồi.
Anh mỉm cười vì sự trùng hợp đến ảo diệu này. Định bụng sẽ tiến tới trêu chọc cô như hồi trước. Vì cơ bản từ bé anh đã có suy nghĩ kiêu ngạo vốn là đặt quyền của kẻ mạnh rồi, nhưng anh lại dừng lại khi nhìn thấy gương mặt cô nàng có vẻ không được ổn. Đôi mắt đỏ hoe còn có dấu hiệu đang sưng lên. Vừa nhìn qua là biết vừa mới khóc, anh vẫn quyết định tiến gần cô rồi cầm lấy ly rượu cô ấy đã uống lên ngửi thử, rồi cau mài xong mới ngoắc tay với bartender hỏi: "Này cậu đưa một cô gái rượu mạnh như vậy, lại còn mang rượu ra liên tục, cậu là muốn giở trò à?"
Anh bartender nhìn thấy gương mặt của người phía trước đang rất khó chịu, anh liền giơ hai tay lên tỏ vẻ không phải chủ ý của mình. Rồi chỉ vào xếp tiền trên bàn thở dài đáp lời, nói: "Là ý của cô ấy đấy thưa anh, tôi chỉ làm phục vụ thôi mà!"
Thịnh Quân Hải không nhìn nổi cái cách uống rượu này của cô nữa, dứt khoát kéo tay cô với ý định bước ra ngoài. Cố Vấn Như đang uống rất vui quên cả trời trăng mây gió, liền bị ai đó kéo đi cô bất mãn vùng vẫy muốn quay lại uống tiếp. Thịnh Quân Hải lúc này hết cách liền vác cô trên vai như vác một bao gạo. Mặc kệ cô vun tay đánh chân thì đá vào người mình như thế nào.
Lúc vác cô ra ngoài, anh bắt gặp muôn vàn ánh mắt dò xét xem kịch của mọi người nhìn chằm chằm vào anh. Thịnh Quân Hải cũng đã chuẩn bị sẵn tinh thần nếu bị ai nhận ra mình rồi chụp một bức ảnh phốt anh ép buộc con gái nhà lành, thì anh sẽ ok thôi, thậm chí sẵn sàng vui vẻ nhận cái tai tiếng này. Dù sao cũng chỉ có lợi cho trái tim chờ đợi khao khát nhiều năm đến khó chịu của mình.
Chiếc Ferrari 488 GTB của anh được một nhân viên giúp chạy ra phía trước cửa bar, lúc này anh thở hết cả hơi mới ép được Cố Vấn Như lên xe rồi thắt được xong dây an toàn cho cô. Bản thân anh đi qua bên kia mở cửa rồi ngồi qua ghế lái nhanh tay ấn khóa trái cửa lại.
Cố vấn Như say tới đầu óc quay cuồng trong mơ hồ, cô chẳng nhận ra người ngồi bên kia là ai. Cô lại quậy chân đạp phá lung tung trên xe một lát, rồi nhìn qua cái bản mặt người đàn ông kia cảm thấy khá đáng ghét nên cô liền đưa tay nhéo vào mặt Thịnh Quân rồi bắt đầu chửi vu vơ.
"Dạ Thiên Hoài anh là đồ khốn nạn, Lục Hi Hòa cô là cái chó má gì mà dám nhìn người khác bằng ánh mắt đó cơ chứ. Hai kẻ tra nam tiện nữ các người mẹ kiếp sao lại đứng chung hợp nhau tới vây?"
Cô ấy chửi rất nhiều, nhiều tới nỗi Thịnh Quân Hải lúc này chỉ muốn lấy tai nghe đeo vào. Rồi lấy cavat trói tay dùng thêm băng keo mà dán miệng cô lại để Cố Vấn Như không quậy phá được nữa. Nhưng khi nhìn Cố Vấn Như khóc tới hoa lê đài vũ, ngực anh chẳng dễ chịu một chút nào, đành lòng anh phải lắng nghe những lời cô nói.
Cố Vấn Như khóc mệt rồi, không quấy nữa cô bắt đầu ngồi ngoan ngoãn như đứa trẻ. Có lẽ ngồi im chán quá cô quan sát cái mô hình waifu Power Chainsaw Man được Thịnh Quân Hải chăm chút như thần hộ mệnh của mình để trên xe.
Thịnh Quân Hải lúc này mới bắt đầu lái xe, anh quay sang hỏi Cố Vấn Như địa chỉ nhà cô. Thật ra suốt năm nay anh vẫn luôn xem livestream của cô, rồi dùng đanh nghĩa fan số một gửi những món đồ tặng cô. Nhưng cũng chỉ gửi tới địa chỉ công ty quản lý chứ cũng làm gì biết được nơi cô đang sống. Cố Vấn Như bây lúc này đang ngoan ngoãn nhắm mắt, anh chợt mỉm cười nhìn ra đây mới là dáng vẻ lúc niên thiếu của cô.
Lúc còn bé thì lặng lẽ chơi một mình, tự mình tìm kiếm niềm vui. Khi lớn lên thì lấy học hành làm điều hạnh phúc. Có lẽ cô không biết chứ lâu lâu Thịnh Quân Hải vẫn đóng vai một kẻ bám đuôi đi theo quan sát cô từ phía sau.
Lúc này Cố Vấn Như mới đọc ra một dẫy số và tên đường, Thịnh Quân Hải tặc lưỡi cảm thán: "Chả gần xíu nào mà cũng chạy tới đây để quậy."
Đến địa nơi mà cô đã nói rồi anh tiện tay đậu xe trước cửa nhà luôn, vì lúc này anh chẳng có định ở lại lâu nơi này. Cố Vấn Như loạng choạng tự mình bước xuống xe, cô thẳng tay dúi cái túi xách vào tay Thịnh Quân Hải biểu thị kêu anh tự tìm chìa khóa.
Thịnh Quân Hải cạn lời, anh nghĩ thầm con nhóc này lại dám xem anh thành người giúp việc mất rồi.. Lúc này dưới màng đêm tĩnh mịch một người đàng ông đang cắm mắt tìm kiếm chìa khóa, một con gái đứng bên cạnh lại thư thả rồi đang nhìn lên bầu trời ngắm ánh trăng tản mát, đang chiếu rọi bóng mây.
Cô bất ngờ nói một câu khiến Thịnh Quân Hải bất chợt quay đầu nhìn cô để nghe cho rõ.
"Có một người không còn yêu tôi như trước, nhưng họ vẫn giữ mối quan hệ mập mờ, đến khi họ tìm được người phù hợp, họ sẽ liền quên tôi không một chút áy náy, thấy có buồn cười không cơ chứ?"
Thịnh Quân Hải nghe xong câu đó anh nhíu chặt đôi lông mày, anh nhanh tay tìm kiếm được cái chìa khóa rồi liền thở một hơi dài an tâm. Lúc nãy anh còn lo sợ hôm nay phải đưa con nhóc này tới khách sạn. Khi vừa mới mở hé cánh cửa tiếng tivi to đùng đã lọt vào tai, anh nghĩ trong nhà chắc hẳn có người. Đưa được cô ấy tới đây rồi thì anh cũng nên rời đi thôi. Thật sự không muốn ngày mai tỉnh táo lại bản thân mình lại khiến cô ấy khó xử một chút nào.
Nhưng anh không rời đi ngay được, lúc này Cố Vấn Như cũng vừa bước vào nhà rồi đi ngang qua người Thịnh Quân Hải, anh nhìn thấy trong túi áo của cô nàng là waifu anh cưng như trứng hứng như hoa. Có lẽ Cố Vấn Như lúc nãy trước khi xuống xe đã tiện tay cầm luôn Power mất rồi. Suy nghĩ của anh là cô nàng thấy nó màu hồng hồng vừa cá tính lại dễ thương nên đã vừa mắt.
Thịnh Quân Hải bước lên muốn khống chế cô đoạt lại Waifu của mình, nhưng Cố Vấn Như lại chạy như bay tới mở cửa phòng ngủ, xong rồi lại mở cửa toilet, cô còn không quên chạy xuống phòng bếp.
Anh chả hiểu cô đang muốn làm gì, bản thân mặc kệ cô quậy luôn anh thì đang quan sát căn nhà, ngắm nhìn cái bàn máy tính toàn hàng xịn của cô mà trong lòng anh dâng lên một mối thích thú.
Tịnh Quân Hải tiến tới nhìn vào hai cái màn hình pc đang được mở sáng, rồi sờ sờ vào cái ghế gaming cô hay ngồi. Anh liếc mắt thấy một khung ảnh trên bàn, bản thân anh khó chịu bất giác cau mày tiện tay anh úp nó xuống một cái thật mạnh không thương tiếc.
Cố Vấn Như đi ra khỏi phòng bếp cô cầm trên tay hai chai rượu whisky đã được mở nắp, đây là rượu của Dạ Thiên Hoài được thưởng dịp cuối năm ngoái. Anh ta cất ở trên kệ tủ nhưng vẫn không nỡ uống, lần này Cố Vấn Như lại không thương tiếc khui liền hai chai rót vào cái ly thủy tinh để sẵn trên bàn rồi tu ừng ực.
Thịnh Quân Hải hoảng hết cả hồn anh buộc miệng chửi: "ahihi, uống để chết sao con nhóc kia?"
Cố Vấn Như bị giật mình, cô không nghĩ trong nhà còn có người, nãy giờ cô say quên luôn mình tên gì mà. Có trời mới biết hiện tại Cố Vấn Như đang nghĩ Thịnh Quân Hải là bác bảo vệ khu phố, rồi vì sao bảo vệ ở đây thì cô không biết.
Thịnh Quân Hải bá vương không nể nang gì, giật lấy hai chai rượu anh thẳng thừng mở cửa sổ nhà Cố Vấn Như rồi ném luôn ra ngoài, cô gái nhỏ ngồi trên ghế thấy loạt động tác này bị chọc cho khóc. Cô lại càm ràm kể lại câu chuyện của mình từ lúc mới yêu nhau, cho tới khi từ bỏ lý tưởng cả đời đánh một ván cược lớn, xong rồi bị cắm cho cái sừng to đùng anh ta còn lừa dối lạnh nhạt. Mà đáng sợ hơn đối tượng tiểu tam kia còn là bạn thân hồi học cao trung.
Thịnh Quân Hải nhìn vào đôi chân trần được cô ôm vào lòng, cô lúc này nhỏ bé đến đáng thương, anh kìm lòng nỡ không muốn mắng cho cô tỉnh lại.. Anh quay mặt qua hướng phòng ngủ vẫn đang mở cửa rồi nói nhỏ một câu chỉ đủ bản thân nghe.
"Năm tháng thanh xuân vội vã đó, cậu chỉ quen nhìn mãi gương mặt của một tên đểu cáng, mà lại không quay đầu nhìn người phía sau tới một lần.. Là cậu ngốc hay tôi quá nhát gan, nhưng mà yêu thầm như tôi thì làm gì có tư cách lên tiếng."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.