Chương 31
Lâm Miên Miên
07/10/2019
Lộ Mạn Hề cẩn thận quan sát sắc mặt của Kỷ Thừa Hoài, phát hiện anh cũng không phải đang nói giỡn, cả người đều bất đắc dĩ.
Tuy rằng nói Kỷ Thừa Hoài luôn luôn không ra bài theo lẽ thường, nhưng cô vẫn là lần đầu tiên nghe nói có người cầu hôn ở mộ viên.
Kỷ Thừa Hoài thấy cô không nói lời nào, đôi tay không khỏi ôm chặt giam cầm cô bên hông, kỳ thật trong lòng anh rất khẩn trương, cũng không biết nói sao, ngữ khí thật cứng đờ, "Hôm nay anh rất nghiêm túc."
Kinh ngạc ngắn ngủi xong, Lộ Mạn Hề bắt đầu nghiêm túc tự hỏi cô nên đáp lại Kỷ Thừa Hoài thế nào.
Trực tiếp cự tuyệt, hiển nhiên là không phải ý hay, dù sao đây là lần đầu tiên anh cầu hôn, nếu như cô không quá nể mặt, không nói việc lâm vào cảnh xấu hổ, còn không biết tên này sẽ tự tưởng tượng, tự suy nghĩ một đống lớn thế nào, kết cục đối với cô mà nói tuyệt đối không được tốt lắm. Cho nên, bài trừ đầu tiên.
Gật đầu đáp ứng, đây là kế hoãn binh, từ trước tới nay trong lòng cô cơ bản cũng chưa nghĩ tới phải gả cho Kỷ Thừa Hoài, ở bên nhau 6 năm cô đã mau chóng chịu không nổi, ở bên nhau cả đời với người này, cô tuyệt đối sẽ chết sớm.
Không cự tuyệt cũng không đáp ứng...... giống như rất cặn bã, tuy nhiên trước mắt cũng chỉ có thể như thế.
Anh bá đạo như vậy, kỳ thật cũng không phải đang cầu hôn, chỉ là thông báo cho cô một tiếng mà thôi, bằng không hôm nay ở mộ viên anh sẽ không nói nói vậy.
Lộ Mạn Hề tuyệt vọng một trận, cô không muốn làm chính cung nương nương, chỉ muốn làm chim hoàng yến có thể tùy thời biến mất a.
Người ở thời điểm như vậy, chỉ số thông minh trực tiếp một đường tăng vọt, Lộ Mạn Hề trợn tròn mắt, kỹ năng nói nói dối chính thức thắp sáng.
Còn tốt là hiện tại là đưa lưng về phía anh, áp lực tâm lý của cô nhỏ hơn rất nhiều.
"Thừa Hoài, em không phải không muốn kết hôn với anh, chỉ là hiện tại còn không phải lúc." Lộ Mạn Hề ở trong lòng tổ chức từ ngữ, chậm rãi nói: "Khoảng thời gian trước thấy lão sư Hoắc Kiếm Lan, không gạt anh, em thật sự được khích lệ. Đi một chuyến này, nếu không làm ra chút thành tích, thật sự rất không cam lòng. Về sau khả năng em cũng sẽ giống như Hoắc lão sư rời khỏi giới giải trí, fans là rất dễ quên. Em hy vọng có một ngày cho dù bọn họ quên con người của em, cũng sẽ nhớ kỹ nhân vật mà em sắm vai. Đây chính là ý nghĩa của diễn viên."
Cô nói nghiêm túc nhưng kỳ thật chỉ là cái cớ mà thôi.
Lại giống với đàn ông khi đối mặt với bạn gái bức hôn, thường xuyên sẽ nói sự nghiệp còn chưa thành công, muốn mấy năm nữa lại bàn chuyện kết hôn.
Kết hôn cùng với liều vì sự nghiệp cũng không xung đột, chỉ là bởi vì không muốn cùng người này kết hôn, cho nên mới nói như vậy.
Chỉ là với tình yêu, con người thường thường đều rất mù quáng, cố tình rất tin bộ lý do thoái thác này.
Cho dù là người như Kỷ Thừa Hoài vậy, sau khi nghe Lộ Mạn Hề nói như vậy, trong tiềm thức cũng tin, trầm mặc một lát, Kỷ Thừa Hoài hỏi: "Vậy em cảm thấy khi nào là thời gian thích hợp đây?"
Chỉ cần là người yêu nhau, khi nào cũng thích hợp.
Đôi tình nhân không yêu nhau, cho dù thiên thời địa lợi, nhưng hết lần này đến lần khác người bất hòa, đó cũng uổng công vô ích.
Lộ Mạn Hề nghĩ nghĩ, cực kỳ nhỏ giọng mà nói: "Giành được ảnh hậu của tam đại liên hoan phim quốc tế."
Quốc tế tam đại liên hoan phim là liên hoan phim quốc tế Venice Italia, liên hoan phim quốc tế Cannes Pháp cùng liên hoan phim quốc tế Berlin Đức.
Cho tới nay trong nước nhận được ảnh đế ảnh hậu từ tam đại liên hoan phim quốc tế thật sự rất ít.
Đặc biệt là hiện tại, càng ngày càng ít, Lộ Mạn Hề kỳ thật cũng vài lần được giải nữ chính xuất sắc nhất, nhưng mấy năm gần đây, này đó giải thưởng càng ngày càng thủy.
Có thể giành được ảnh hậu quốc tế...... Cho dù cô là người không say mê với sự nghiệp điện ảnh, chỉ là ngẫm lại nhiệt huyết cũng sôi trào.
Kỷ Thừa Hoài không cản thấy cô mơ tưởng ra vời, ngược lại còn rất tán đồng gật gật đầu: "Vậy được rồi."
Trong lòng Lộ Mạn Hề cười trộm, hiện tại kịch bản điện ảnh tốt đã ít lại càng ít, có thể vào được tam đại liên hoan phim lại càng ít, thực lực của cô thế nào chính cô rất rõ ràng, khoảng cách đoạt được ảnh hậu còn rất dài.
Ít nhất trong một năm là không có khả năng, hiện tại tuy rằng kịch bản trên tay cô đều rất được, nhưng vẫn kém chút khi muốn gia nhập tam đại liên hoan phim.
Một năm sau sẽ phát sinh biến cố gì, ai nói được rõ ràng đâu.
Chỉ có thể cho anh họa cái bánh[1].
Họa cái bánh[1]: Ý là vẽ cái bánh để giải trừ đói khát. Sử dụng trí tưởng tượng để an ủi chính mình hoặc dùng để lừa gạt người khác.
Chỉ là không nghĩ tới Kỷ Thừa Hoài lại đáp ứng, anh là có sự tin tưởng với cô hay là thực ra cũng không vội kết hôn?
Đại khái hai cái đều có đi.
Ngẫm lại đời trước, đi theo bên anh 6 năm, nhưng cho tới bây giờ anh cũng chưa nhắc qua việc kết hôn, hoặc là không muốn kết hôn với cô, hoặc là chính là...... không kết hôn.
Tuy nhiên vô luận là kiểu nào, với cô mà nói cũng khá tốt.
Trong cái giới của kẻ nhiều tiền giống Kỷ Thừa Hoài kia đều là kiểu này, một số cô gái ôm mộng dựa vào kết hôn để tiến hào môn quá mức ngây thơ, kẻ có tiền chân chính rất khôn khéo, một khi kết hôn là phải chia tài sản của hắn, ly hôn xong càng là muốn sinh sôi cắt một nửa thịt, ai lại không phải coi tiền như rác.
Kẻ có tiền cũng yêu đương với cô gái bình thường, xác định là chân ái, nhưng chân ái ở trước mặt vật chất thật sự vô cùng yếu ớt, nếu muốn kết hôn, phải ký hiệp nghị tiền hôn nhân.
Cẩn thận ngẫm lại, người được lợi trong di chúc của Kỷ Thừa Hoài là cô, nghe luật sư nói, di chúc đã được lập từ trước, hơn phân nửa là đại biểu cho anh không kết hôn.
Như vậy, vấn đề ở đây, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì mới có thể khiến Kỷ Thừa Hoài thay đổi chủ ý, lại còn cầu hôn cô đây?
Nếu tò mò, cô sẽ trực tiếp hỏi luôn.
Lộ Mạn Hề rất thận trọng rất cẩn thận hỏi: "Thừa Hoài, anh vì sao lại muốn cầu hôn em?"
Đời trước không phải như thế, hiện tại thay đổi, cô khó tránh khỏi sợ hãi hướng đi tương lai cũng sẽ đổi.
Hiệu ứng bươm bướm còn không phải là như thế sao?
Kỷ Thừa Hoài ngược lại cảm thấy vấn đề này của cô không thể hiểu được, "Không cầu hôn em, chẳng lẽ cầu hôn người khác sao?"
Điểm chú ý của đàn ông và phụ nữ giống như vĩnh viễn cũng không giống nhau.
Lộ Mạn Hề chú ý chính là vì sao cầu hôn cô, Kỷ Thừa Hoài chú ý chính là không cầu hôn cô thì cầu hôn với ai? Anh hoặc là không kết hôn, hoặc là đối tượng kết hôn cũng chỉ có thể là cô.
Lộ Mạn Hề cũng biết, hỏi tiếp hẳn là cũng sẽ không có kết quả gì, Kỷ Thừa Hoài đã trả lời rất rõ ràng, đó chính là anh muốn cầu hôn, chỉ đơn giản như vậy.
Chỉ là Kỷ Thừa Hoài thật sự biết quá trình cầu hôn sao?
Cơ bản nhất cũng phải chuẩn bị nhẫn kim cương với hoa hồng a.
Khá lắm, nơi anh đến chính là một cái nghĩa địa.
Người không bình thường, đường đi cũng là không tầm thường, coi như cô thua.
Sinh hoạt hằng ngày của hai người đều rất nhàm chán, một bên nằm ở trên sô pha xem tiết mục cuối năm, một bên chơi game.
Hiện tại tiết mục cuối năm càng ngày càng nhàm chán, như Kỷ Thừa Hoài với Lộ Mạn Hề không có thời gian xoáy truyện cười trên Weibo, nhìn tiết mục cuối năm, cũng là chứng xấu hổ phát tác tại chỗ.
Bất đắc dĩ xem chính là tình cảm, quan trọng nhất chính là, cơ hồ tất cả các kênh đều bị bá chiếm, mở TV ra không muốn xem tiết mục cuối năm cũng khó.
Trước kia nhà họ Lộ có tập tục có đón giao thừa.
Cô sẽ cùng ông bà xem tiết mục cuối năm, chờ kết thúc thì uống một chén canh gà bà nội nấu. Đến 0 giờ, trước tiên ông nội đi đốt pháo, tối thiểu một giờ khắp mặt đất đều rất náo nhiệt.
Hiện tại nội thành đều không cho đốt pháo, có tiếng ồn không nói mà còn gây ô nhiễm rất nghiêm trọng, chỉ là vẫn cứ có nhà kiên trì tập tục như vậy.
Chờ đến 11 giờ, Lộ Mạn Hề đã rất mệt, ông bà đã không còn nữa, Kỷ Thừa Hoài cũng không có thói quen như thế, cho nên hai người đi ngủ sớm.
Nào biết vừa đến 12 giờ, cho dù là khu biệt thự an tĩnh cũng có tiếng pháo vang lên làm Lộ Mạn Hề với Kỷ Thừa Hoài đồng thời bừng tỉnh.
Kỷ Thừa Hoài tức giận đến muốn gọi cho bất động sản khiếu nại.
Rạng sáng đốt pháo không phải là làm phiền dân thì là cái gì?
Lộ Mạn Hề cũng rất bực bội, dù sao cũng đang ngủ ngon lành, cô kéo Kỷ Thừa Hoài lại, "Đừng gọi, đây là tập tục, năm hết tết đến rồi, thôi bỏ đi."
Đợi trong chốc lát, cuối cùng cũng an tĩnh lại.
Tính tình Kỷ Thừa Hoài rất kém tỏ vẻ: "Anh chán ghét tập tục này!"
Nói xong thì tiếp tục đi ngủ.
Nhưng mà, sáng sớm tinh mơ ngày hôm sau, trời còn tờ mờ sáng, lại tới một đợt tiếng pháo nữa.
Kỷ Thừa Hoài: "............"
Anh cho dì giúp việc mấy ngày nghỉ, trong nhà cũng chưa có người làm bữa sáng. Ở trên giường ngây người trong chốc lát, Kỷ Thừa Hoài liền rời giường, anh đã ở nước ngoài sinh hoạt một mình thật nhiều năm, kỹ năng sinh hoạt cơ bản vẫn phải có. Anh cho sủi cảo ngày hôm qua cùng Lộ Mạn Hề làm vào chảo nóng, làm theo hướng dẫn trên mạng, bỏ thêm ba lần nước lạnh, chờ đến khi sôi.
Kỷ Thừa Hoài lấy cho Lộ Mạn Hề mấy cái sủi cảo, lên lầu, đặt bát ở trên tủ đầu giường.
Cơm tất niên đêm qua, Lộ Mạn Hề cũng không dám ăn nhiều, lúc này đã sớm đói bụng.
Vừa mới tỉnh lại, đã nhìn thấy Kỷ Thừa Hoài ngồi ở mép giường, cô rất bình tĩnh ngồi thẳng người, bưng bát bắt đầu ăn sủi cảo.
"Không đánh răng rửa mặt đã ăn bữa sáng, thật dơ." Kỷ Thừa Hoài cười mắng một câu.
Hai người ở bên nhau đã nhiều năm, lúc mới bắt đầu, Lộ Mạn Hề không đánh răng không dám nói chuyện với Kỷ Thừa Hoài, đến bây giờ có thể bình tĩnh không đánh răng đã ăn bữa sáng, nếu bỏ qua thân phận hai người sang một bên, ngược lại thật sự có loại cảm giác vợ chồng già.
Lộ Mạn Hề ăn xong sủi cảo thì lại chuẩn bị ngủ tiếp, thật vất vả mới có ba ngày nghỉ, đương nhiên là muốn ngủ thật thống khoái.
Kỷ Thừa Hoài từ trong túi áo ngủ lấy ra một bao lì xì, đưa cho cô, "Tuy rằng em còn chưa chúc tết anh, nhưng anh vẫn cho em bao lì xì."
Quá khứ Kỷ Thừa Hoài trước nay đều là trực tiếp đơn giản thô bạo cho một cái thẻ
Năm nay lại còn có cả bao lì xì!
Chẳng lẽ anh thật sự muốn làm người một lần nữa sao!
Lộ Mạn Hề nhận lấy, trước mặt Kỷ Thừa Hoài mở bao lì xì ra.
Từ bao lì xì đổ ra chính là một cái thẻ, Lộ Mạn Hề giật giật khóe miệng. A, đúng là không nên đối với tên này ôm chờ mong gì.
Kỳ thật cô cũng chưa dùng tiền Kỷ Thừa Hoài cho, dù sao mình cô kiếm tiền cũng đủ tiêu.
Thẻ này cho cô, cô cũng sẽ không dùng.
Kỳ thật nếu bên trong bao lì xì là tiền, cho dù chỉ có một trăm, cô cũng sẽ rất vui vẻ.
Thật là vô cùng mâu thuẫn, Lộ Mạn Hề biết chính mình dù cho lên Weibo nặc danh xỉa xói, phỏng chừng bình luận mỗi người một ngụm nước cũng sẽ làm cô chết đuối.
Dù sao loại hành vi này của Kỷ Thừa Hoài, khả năng người khác cảm thấy, thật là nam hữu lực[2] a.
Nam hữu lực[2]: ý chỉ những người đàn ông săn sóc, dịu dàng và khí chất đàn ông bá đạo của nam giới.
Chờ Kỷ Thừa Hoài rời khỏi phòng ngủ, Lộ Mạn Hề dứt khoát từ dưới gối lấy điện thoại ra, mở WeChat, gửi cho Kỷ Thừa Hoài 6.66 bao lì xì.
Cung hỉ phát tài! Vạn sự như ý!
Tuy rằng nói Kỷ Thừa Hoài luôn luôn không ra bài theo lẽ thường, nhưng cô vẫn là lần đầu tiên nghe nói có người cầu hôn ở mộ viên.
Kỷ Thừa Hoài thấy cô không nói lời nào, đôi tay không khỏi ôm chặt giam cầm cô bên hông, kỳ thật trong lòng anh rất khẩn trương, cũng không biết nói sao, ngữ khí thật cứng đờ, "Hôm nay anh rất nghiêm túc."
Kinh ngạc ngắn ngủi xong, Lộ Mạn Hề bắt đầu nghiêm túc tự hỏi cô nên đáp lại Kỷ Thừa Hoài thế nào.
Trực tiếp cự tuyệt, hiển nhiên là không phải ý hay, dù sao đây là lần đầu tiên anh cầu hôn, nếu như cô không quá nể mặt, không nói việc lâm vào cảnh xấu hổ, còn không biết tên này sẽ tự tưởng tượng, tự suy nghĩ một đống lớn thế nào, kết cục đối với cô mà nói tuyệt đối không được tốt lắm. Cho nên, bài trừ đầu tiên.
Gật đầu đáp ứng, đây là kế hoãn binh, từ trước tới nay trong lòng cô cơ bản cũng chưa nghĩ tới phải gả cho Kỷ Thừa Hoài, ở bên nhau 6 năm cô đã mau chóng chịu không nổi, ở bên nhau cả đời với người này, cô tuyệt đối sẽ chết sớm.
Không cự tuyệt cũng không đáp ứng...... giống như rất cặn bã, tuy nhiên trước mắt cũng chỉ có thể như thế.
Anh bá đạo như vậy, kỳ thật cũng không phải đang cầu hôn, chỉ là thông báo cho cô một tiếng mà thôi, bằng không hôm nay ở mộ viên anh sẽ không nói nói vậy.
Lộ Mạn Hề tuyệt vọng một trận, cô không muốn làm chính cung nương nương, chỉ muốn làm chim hoàng yến có thể tùy thời biến mất a.
Người ở thời điểm như vậy, chỉ số thông minh trực tiếp một đường tăng vọt, Lộ Mạn Hề trợn tròn mắt, kỹ năng nói nói dối chính thức thắp sáng.
Còn tốt là hiện tại là đưa lưng về phía anh, áp lực tâm lý của cô nhỏ hơn rất nhiều.
"Thừa Hoài, em không phải không muốn kết hôn với anh, chỉ là hiện tại còn không phải lúc." Lộ Mạn Hề ở trong lòng tổ chức từ ngữ, chậm rãi nói: "Khoảng thời gian trước thấy lão sư Hoắc Kiếm Lan, không gạt anh, em thật sự được khích lệ. Đi một chuyến này, nếu không làm ra chút thành tích, thật sự rất không cam lòng. Về sau khả năng em cũng sẽ giống như Hoắc lão sư rời khỏi giới giải trí, fans là rất dễ quên. Em hy vọng có một ngày cho dù bọn họ quên con người của em, cũng sẽ nhớ kỹ nhân vật mà em sắm vai. Đây chính là ý nghĩa của diễn viên."
Cô nói nghiêm túc nhưng kỳ thật chỉ là cái cớ mà thôi.
Lại giống với đàn ông khi đối mặt với bạn gái bức hôn, thường xuyên sẽ nói sự nghiệp còn chưa thành công, muốn mấy năm nữa lại bàn chuyện kết hôn.
Kết hôn cùng với liều vì sự nghiệp cũng không xung đột, chỉ là bởi vì không muốn cùng người này kết hôn, cho nên mới nói như vậy.
Chỉ là với tình yêu, con người thường thường đều rất mù quáng, cố tình rất tin bộ lý do thoái thác này.
Cho dù là người như Kỷ Thừa Hoài vậy, sau khi nghe Lộ Mạn Hề nói như vậy, trong tiềm thức cũng tin, trầm mặc một lát, Kỷ Thừa Hoài hỏi: "Vậy em cảm thấy khi nào là thời gian thích hợp đây?"
Chỉ cần là người yêu nhau, khi nào cũng thích hợp.
Đôi tình nhân không yêu nhau, cho dù thiên thời địa lợi, nhưng hết lần này đến lần khác người bất hòa, đó cũng uổng công vô ích.
Lộ Mạn Hề nghĩ nghĩ, cực kỳ nhỏ giọng mà nói: "Giành được ảnh hậu của tam đại liên hoan phim quốc tế."
Quốc tế tam đại liên hoan phim là liên hoan phim quốc tế Venice Italia, liên hoan phim quốc tế Cannes Pháp cùng liên hoan phim quốc tế Berlin Đức.
Cho tới nay trong nước nhận được ảnh đế ảnh hậu từ tam đại liên hoan phim quốc tế thật sự rất ít.
Đặc biệt là hiện tại, càng ngày càng ít, Lộ Mạn Hề kỳ thật cũng vài lần được giải nữ chính xuất sắc nhất, nhưng mấy năm gần đây, này đó giải thưởng càng ngày càng thủy.
Có thể giành được ảnh hậu quốc tế...... Cho dù cô là người không say mê với sự nghiệp điện ảnh, chỉ là ngẫm lại nhiệt huyết cũng sôi trào.
Kỷ Thừa Hoài không cản thấy cô mơ tưởng ra vời, ngược lại còn rất tán đồng gật gật đầu: "Vậy được rồi."
Trong lòng Lộ Mạn Hề cười trộm, hiện tại kịch bản điện ảnh tốt đã ít lại càng ít, có thể vào được tam đại liên hoan phim lại càng ít, thực lực của cô thế nào chính cô rất rõ ràng, khoảng cách đoạt được ảnh hậu còn rất dài.
Ít nhất trong một năm là không có khả năng, hiện tại tuy rằng kịch bản trên tay cô đều rất được, nhưng vẫn kém chút khi muốn gia nhập tam đại liên hoan phim.
Một năm sau sẽ phát sinh biến cố gì, ai nói được rõ ràng đâu.
Chỉ có thể cho anh họa cái bánh[1].
Họa cái bánh[1]: Ý là vẽ cái bánh để giải trừ đói khát. Sử dụng trí tưởng tượng để an ủi chính mình hoặc dùng để lừa gạt người khác.
Chỉ là không nghĩ tới Kỷ Thừa Hoài lại đáp ứng, anh là có sự tin tưởng với cô hay là thực ra cũng không vội kết hôn?
Đại khái hai cái đều có đi.
Ngẫm lại đời trước, đi theo bên anh 6 năm, nhưng cho tới bây giờ anh cũng chưa nhắc qua việc kết hôn, hoặc là không muốn kết hôn với cô, hoặc là chính là...... không kết hôn.
Tuy nhiên vô luận là kiểu nào, với cô mà nói cũng khá tốt.
Trong cái giới của kẻ nhiều tiền giống Kỷ Thừa Hoài kia đều là kiểu này, một số cô gái ôm mộng dựa vào kết hôn để tiến hào môn quá mức ngây thơ, kẻ có tiền chân chính rất khôn khéo, một khi kết hôn là phải chia tài sản của hắn, ly hôn xong càng là muốn sinh sôi cắt một nửa thịt, ai lại không phải coi tiền như rác.
Kẻ có tiền cũng yêu đương với cô gái bình thường, xác định là chân ái, nhưng chân ái ở trước mặt vật chất thật sự vô cùng yếu ớt, nếu muốn kết hôn, phải ký hiệp nghị tiền hôn nhân.
Cẩn thận ngẫm lại, người được lợi trong di chúc của Kỷ Thừa Hoài là cô, nghe luật sư nói, di chúc đã được lập từ trước, hơn phân nửa là đại biểu cho anh không kết hôn.
Như vậy, vấn đề ở đây, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì mới có thể khiến Kỷ Thừa Hoài thay đổi chủ ý, lại còn cầu hôn cô đây?
Nếu tò mò, cô sẽ trực tiếp hỏi luôn.
Lộ Mạn Hề rất thận trọng rất cẩn thận hỏi: "Thừa Hoài, anh vì sao lại muốn cầu hôn em?"
Đời trước không phải như thế, hiện tại thay đổi, cô khó tránh khỏi sợ hãi hướng đi tương lai cũng sẽ đổi.
Hiệu ứng bươm bướm còn không phải là như thế sao?
Kỷ Thừa Hoài ngược lại cảm thấy vấn đề này của cô không thể hiểu được, "Không cầu hôn em, chẳng lẽ cầu hôn người khác sao?"
Điểm chú ý của đàn ông và phụ nữ giống như vĩnh viễn cũng không giống nhau.
Lộ Mạn Hề chú ý chính là vì sao cầu hôn cô, Kỷ Thừa Hoài chú ý chính là không cầu hôn cô thì cầu hôn với ai? Anh hoặc là không kết hôn, hoặc là đối tượng kết hôn cũng chỉ có thể là cô.
Lộ Mạn Hề cũng biết, hỏi tiếp hẳn là cũng sẽ không có kết quả gì, Kỷ Thừa Hoài đã trả lời rất rõ ràng, đó chính là anh muốn cầu hôn, chỉ đơn giản như vậy.
Chỉ là Kỷ Thừa Hoài thật sự biết quá trình cầu hôn sao?
Cơ bản nhất cũng phải chuẩn bị nhẫn kim cương với hoa hồng a.
Khá lắm, nơi anh đến chính là một cái nghĩa địa.
Người không bình thường, đường đi cũng là không tầm thường, coi như cô thua.
Sinh hoạt hằng ngày của hai người đều rất nhàm chán, một bên nằm ở trên sô pha xem tiết mục cuối năm, một bên chơi game.
Hiện tại tiết mục cuối năm càng ngày càng nhàm chán, như Kỷ Thừa Hoài với Lộ Mạn Hề không có thời gian xoáy truyện cười trên Weibo, nhìn tiết mục cuối năm, cũng là chứng xấu hổ phát tác tại chỗ.
Bất đắc dĩ xem chính là tình cảm, quan trọng nhất chính là, cơ hồ tất cả các kênh đều bị bá chiếm, mở TV ra không muốn xem tiết mục cuối năm cũng khó.
Trước kia nhà họ Lộ có tập tục có đón giao thừa.
Cô sẽ cùng ông bà xem tiết mục cuối năm, chờ kết thúc thì uống một chén canh gà bà nội nấu. Đến 0 giờ, trước tiên ông nội đi đốt pháo, tối thiểu một giờ khắp mặt đất đều rất náo nhiệt.
Hiện tại nội thành đều không cho đốt pháo, có tiếng ồn không nói mà còn gây ô nhiễm rất nghiêm trọng, chỉ là vẫn cứ có nhà kiên trì tập tục như vậy.
Chờ đến 11 giờ, Lộ Mạn Hề đã rất mệt, ông bà đã không còn nữa, Kỷ Thừa Hoài cũng không có thói quen như thế, cho nên hai người đi ngủ sớm.
Nào biết vừa đến 12 giờ, cho dù là khu biệt thự an tĩnh cũng có tiếng pháo vang lên làm Lộ Mạn Hề với Kỷ Thừa Hoài đồng thời bừng tỉnh.
Kỷ Thừa Hoài tức giận đến muốn gọi cho bất động sản khiếu nại.
Rạng sáng đốt pháo không phải là làm phiền dân thì là cái gì?
Lộ Mạn Hề cũng rất bực bội, dù sao cũng đang ngủ ngon lành, cô kéo Kỷ Thừa Hoài lại, "Đừng gọi, đây là tập tục, năm hết tết đến rồi, thôi bỏ đi."
Đợi trong chốc lát, cuối cùng cũng an tĩnh lại.
Tính tình Kỷ Thừa Hoài rất kém tỏ vẻ: "Anh chán ghét tập tục này!"
Nói xong thì tiếp tục đi ngủ.
Nhưng mà, sáng sớm tinh mơ ngày hôm sau, trời còn tờ mờ sáng, lại tới một đợt tiếng pháo nữa.
Kỷ Thừa Hoài: "............"
Anh cho dì giúp việc mấy ngày nghỉ, trong nhà cũng chưa có người làm bữa sáng. Ở trên giường ngây người trong chốc lát, Kỷ Thừa Hoài liền rời giường, anh đã ở nước ngoài sinh hoạt một mình thật nhiều năm, kỹ năng sinh hoạt cơ bản vẫn phải có. Anh cho sủi cảo ngày hôm qua cùng Lộ Mạn Hề làm vào chảo nóng, làm theo hướng dẫn trên mạng, bỏ thêm ba lần nước lạnh, chờ đến khi sôi.
Kỷ Thừa Hoài lấy cho Lộ Mạn Hề mấy cái sủi cảo, lên lầu, đặt bát ở trên tủ đầu giường.
Cơm tất niên đêm qua, Lộ Mạn Hề cũng không dám ăn nhiều, lúc này đã sớm đói bụng.
Vừa mới tỉnh lại, đã nhìn thấy Kỷ Thừa Hoài ngồi ở mép giường, cô rất bình tĩnh ngồi thẳng người, bưng bát bắt đầu ăn sủi cảo.
"Không đánh răng rửa mặt đã ăn bữa sáng, thật dơ." Kỷ Thừa Hoài cười mắng một câu.
Hai người ở bên nhau đã nhiều năm, lúc mới bắt đầu, Lộ Mạn Hề không đánh răng không dám nói chuyện với Kỷ Thừa Hoài, đến bây giờ có thể bình tĩnh không đánh răng đã ăn bữa sáng, nếu bỏ qua thân phận hai người sang một bên, ngược lại thật sự có loại cảm giác vợ chồng già.
Lộ Mạn Hề ăn xong sủi cảo thì lại chuẩn bị ngủ tiếp, thật vất vả mới có ba ngày nghỉ, đương nhiên là muốn ngủ thật thống khoái.
Kỷ Thừa Hoài từ trong túi áo ngủ lấy ra một bao lì xì, đưa cho cô, "Tuy rằng em còn chưa chúc tết anh, nhưng anh vẫn cho em bao lì xì."
Quá khứ Kỷ Thừa Hoài trước nay đều là trực tiếp đơn giản thô bạo cho một cái thẻ
Năm nay lại còn có cả bao lì xì!
Chẳng lẽ anh thật sự muốn làm người một lần nữa sao!
Lộ Mạn Hề nhận lấy, trước mặt Kỷ Thừa Hoài mở bao lì xì ra.
Từ bao lì xì đổ ra chính là một cái thẻ, Lộ Mạn Hề giật giật khóe miệng. A, đúng là không nên đối với tên này ôm chờ mong gì.
Kỳ thật cô cũng chưa dùng tiền Kỷ Thừa Hoài cho, dù sao mình cô kiếm tiền cũng đủ tiêu.
Thẻ này cho cô, cô cũng sẽ không dùng.
Kỳ thật nếu bên trong bao lì xì là tiền, cho dù chỉ có một trăm, cô cũng sẽ rất vui vẻ.
Thật là vô cùng mâu thuẫn, Lộ Mạn Hề biết chính mình dù cho lên Weibo nặc danh xỉa xói, phỏng chừng bình luận mỗi người một ngụm nước cũng sẽ làm cô chết đuối.
Dù sao loại hành vi này của Kỷ Thừa Hoài, khả năng người khác cảm thấy, thật là nam hữu lực[2] a.
Nam hữu lực[2]: ý chỉ những người đàn ông săn sóc, dịu dàng và khí chất đàn ông bá đạo của nam giới.
Chờ Kỷ Thừa Hoài rời khỏi phòng ngủ, Lộ Mạn Hề dứt khoát từ dưới gối lấy điện thoại ra, mở WeChat, gửi cho Kỷ Thừa Hoài 6.66 bao lì xì.
Cung hỉ phát tài! Vạn sự như ý!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.