Chương 33: Chương 32-2
Lâm Miên Miên
20/10/2019
Kỳ thật vòng bạn bè của Kỷ Thừa Hoài thật sự rất đơn giản, mỗi khi Lộ
Mạn Hề có tác phẩm mới sắp chiếu hoặc là phát sóng, anh kiểu gì cũng sẽ
tuyên truyền một phen, sinh nhật Lộ Mạn Hề cũng sẽ đăng một cái, trừ lần đó ra thì không còn, có thể nói là vô cùng xứng chức fanboy.
Hiện tại còn rất sớm, người rời giường rất ít, hơn nữa bạn bè trên WeChat của Kỷ Thừa Hoài không nhiều, cho nên anh đợi mười mấy phút vẫn không có ai đến thích một cái như cũ.
Thất vọng, Kỷ Thừa Hoài đành phải đăng nhập email, nghiêm túc xử lý công việc.
Lộ Mạn Hề ngủ ngon, lúc sau thức dậy, giống như thường lệ, lướt lướt vòng bạn bè, và sau đấy lại xem Weibo xem có truyện gì khôi hài không, khi nhìn thấy bài của Kỷ Thừa Hoài trong vòng bạn bè, cô còn cố ý xoa xoa đôi mắt, sợ là xuất hiện ảo giác.
Gửi 666 hồng bao anh còn đăng lên vòng bạn bè, đây là ý gì a?
Bạn tốt của bọn họ cũng không nhiều, chỉ thấy người quan hệ rất tốt Cố Dự bình luận.
—— lóe mù mắt, thật là một số tiền khổng lồ a 6666.
Đây là cảm giác gì?
Cũng giống như Lễ Tình Nhân hoặc là khi Thất Tịch, bạn trai gửi cho bạn gái hồng bao 520 hoặc là 1314, bạn gái đăng vòng bạn bè khoe khoang, người khác nhìn thấy thật là một lời khó nói hết.
Nếu là học sinh hoặc là sinh viên vừa mới tốt nghiệp thuộc, không có năng lực kinh tế còn có thể lý giải.
Không, phải nói, đặt ở trên người người khác thì cũng không có gì.
Nhưng Kỷ Thừa Hoài là ai a, cô càng thêm không phải là người không có năng lực kinh tế, gửi 666 hồng bao cho Kỷ Thừa Hoài chỉ là trêu chọc anh chơi mà thôi, anh cư nhiên còn đăng lên vòng bạn bè???
Lộ Mạn Hề bụm mặt kêu một tiếng.
Cô mặc kệ buồn ngủ, cầm điện thoại, thở hổn hển xuống lầu, ở thư phòng tìm được Kỷ Thừa Hoài đang nghiêm túc làm việc. Cô lễ phép gõ gõ cửa, nhắc nhở anh, cô ở cửa.
Kỷ Thừa Hoài ngẩng đầu nhìn cô một cái, "Sao lại rời giường sớm vậy? Không ngủ thêm chút nữa à?"
Lộ Mạn Hề hỏi: "Anh hiện tại có rảnh không?"
Khi cô tìm anh, cho dù không rảnh cũng thành rảnh, Kỷ Thừa Hoài gật gật đầu, "Có chuyện gì?"
"Anh xóa bài trên vòng bạn bè đi." Lộ Mạn Hề chỉ chỉ điện thoại, "Được không?"
Kỷ Thừa Hoài khó hiểu, "Vì cái gì?"
Anh khó lắm mới được một lần khoe ân ái, không được sao? Không thể sao?
"Anh nhìn điện thoại xem." Ý Lộ Mạn Hề bảo anh nhìn điện thoại.
Kỷ Thừa Hoài cầm lấy điện thoại ở một bên, mở ra vừa thấy, trên vòng bạn bè có thông báo, có người thích hoặc bình luận!
Chưa kịp xem thì đã nhìn thấy tin nhắn của Lộ Mạn Hề, ấn mở vừa thấy, là chuyển khoản.
Cô chuyển 88888.
Kỷ Thừa Hoài: "???"
Lộ Mạn Hề mím môi, "Anh nhận đi, thật sự muốn đăng trên vòng bạn bè thì đăng cái em chuyển khoản cho anh là được."
Đến nỗi vì cái gì mà phải làm việc nhàm chán lại ấu trĩ như vậy, cô cũng nói không rõ.
Kỷ Thừa Hoài tuy rằng không rõ là cô có ý gì, nhưng vẫn là dựa theo ý cô, nhận chuyển khoản, sau đó xóa bài trên vòng bạn bè, một lần nữa đăng lại một cái.
—— Cô ấy nói đây mới là tiền mừng tuổi.
Lộ Mạn Hề nhìn bài mới nhất anh đăng trên vòng bạn bè, lúc này mới vừa lòng.
Kỳ thật đối Kỷ Thừa Hoài mà nói, 666 hồng bao với 88888 chuyển khoản, thật sự không có gì khác nhau.
Chỉ là con số mà thôi.
Lộ Mạn Hề lần đầu tiên đi theo Kỷ Thừa Hoài tham dự tiệc đám bạn bè của anh, lúc ấy Kỷ Thừa Hoài không cùng các bạn bè cường điệu, có mấy cái miệng tặc tiện trêu chọc vài câu.
Cô biết một khi ở bên Kỷ Thừa Hoài thì không cần nói chuyện tự tôn gì, chỉ là vẫn cứ sẽ tức giận.
Mãi cho đến hiện tại, cô vẫn là nghẹn một cổ khí.
"Làm sao vậy?" Kỷ Thừa Hoài vẫn là hỏi một câu, không rõ cô đây là làm sao.
Lộ Mạn Hề là người rất mâu thuẫn, có đôi khi rất lý trí rất thông thấu, biết cái gì nên làm cái gì không nên làm, nhưng cô dù sao cũng chỉ hơn hai mươi tuổi, không đến mức nếm trải qua rất nhiều chuyện, có đôi khi cũng không có biện pháp khống chế cảm xúc của mình, tựa như hiện tại. Cô biết mình hẳn là lừa gạt qua đi, cũng không biết nói cọng dây thần kinh nào đáp sai rồi, cô quyết định nói một ít bất mãn của mình đối với Kỷ Thừa Hoài nói ra.
Cô kéo một cái ghế, ngồi ở đối diện anh, đôi tay đặt ở trên bàn, biểu tình phá lệ nghiêm túc, từ trong túi áo ngủ sờ đến thẻ anh cho, đặt lên bàn, nhớ tới cái gì, cô lại xoay người chạy chậm ra thư phòng.
Dư lại Kỷ Thừa Hoài vẻ mặt mộng bức[1].
Mộng bức[1]: Thể hiện sự ngạc nhiên, sững sờ trước những gì xảy ra một cách đột ngột. Được dùng để nói đến việc không biết phải làm sao hay ngớ ngẩn đến choáng váng.
Một lát sau, Lộ Mạn Hề trở lại thư phòng, trong tay cô cầm ví tiền, cô ngồi xuống, mở ví ra, rút ra mấy cái thẻ, đặt từng cái lên bàn, "Thừa Hoài, đây đều là thẻ mấy năm nay anh cho em. Để cho tiện, em kêu trợ lý đem một ít tiền trong thẻ đều chuyển tới thẻ cũ rồi."
Kỷ Thừa Hoài vẫn là không hiểu cô rốt cuộc là muốn nói gì, làm gì.
"Hôm nay em càng thích nhận được tiền mừng tuổi là tiền mặt, cho dù bên trong chỉ là một trăm hai trăm, em cũng rất cao hứng." Những lời này nghẹn ở trong lòng cô đã rất lâu rất lâu.
Vì sao không nói? Kim chủ cho tình nhân mấy cái thẻ, tình nhân không những không mang ơn đội nghĩa, còn có ý kiến, người đứng xem nhìn ra là đầu óc tú đậu làm ra vẻ đi?
Không đợi Kỷ Thừa Hoài đáp lại, Lộ Mạn Hề đã hăng hái nói thêm: "Em không thích nhận thẻ, Thừa Hoài, em kiếm được tiền cũng đã đủ nuôi sống chính mình, thật sự không cần này đó. Nếu anh một hai phải cho em chút gì đó mới vui vẻ thì tùy tiện một bó hoa hoặc thứ gì khác là được."
Không nghĩ muốn thẻ, không nghĩ muốn tiền anh cho.
Tuy rằng cô muốn mình thích ứng với thân phận chim hoàng yến, nhưng trong tiềm thức vẫn cứ không cam lòng, hy vọng có thể tận khả năng bình đẳng một chút, cho dù chỉ có một chút.
Kỷ Thừa Hoài kiên nhẫn nghe xong lời cô nói, biểu tình trên mặt có chút mờ mịt, ở trong lòng thẳng nam, đưa tiền chính là để cô đi mua thứ cô thích a……
Nhưng tiêu hóa một chút, amh cuối cùng cũng hiểu, thì ra Mạn Hề không muốn tự mình đi mua đồ, mà là muốn anh đi mua lại đưa cho cô.
Tư duy phụ nữ anh thật sự không hiểu.
Đại khái đời này cũng sẽ không hiểu.
"Được." Cho dù không hiểu, chỉ cần theo lời cô nói là đủ rồi, vẻ mặt Kỷ Thừa Hoài nghiêm mật bảo đảm, "Được, không bao giờ đưa em thẻ."
Trận này nói chuyện thật là nhẹ nhàng ngoài ý muốn a.
Lộ Mạn Hề cho rằng phải nói nhảm cùng anh rất nhiều, không nghĩ tới anh dễ dàng đáp ứng như vậy. Thật là trẻ nhỏ dễ dạy!
Cô vừa lòng rời khỏi thư phòng, tiếp tục đi ngủ.
Kỷ Thừa Hoài lại không bình tĩnh như biểu hiện bên ngoài của anh, snh nghĩ nghĩ, gửi tin nhắn cho Tô Vũ Thành: "Về sau mỗi cuối tuần sắp xếp cho tôi hai giờ trống."
Kỳ thật anh thật sự rất bận rất bận.
Bất quá về sau vẫn là rút ra thời gian, nghiên cứu cho tốt một chút xem phụ nữ thích nhận được quà gì đi……
Tuy rằng đưa thẻ rất tiện nhưng Mạn Hề nhà anh không thích
Hiện tại còn rất sớm, người rời giường rất ít, hơn nữa bạn bè trên WeChat của Kỷ Thừa Hoài không nhiều, cho nên anh đợi mười mấy phút vẫn không có ai đến thích một cái như cũ.
Thất vọng, Kỷ Thừa Hoài đành phải đăng nhập email, nghiêm túc xử lý công việc.
Lộ Mạn Hề ngủ ngon, lúc sau thức dậy, giống như thường lệ, lướt lướt vòng bạn bè, và sau đấy lại xem Weibo xem có truyện gì khôi hài không, khi nhìn thấy bài của Kỷ Thừa Hoài trong vòng bạn bè, cô còn cố ý xoa xoa đôi mắt, sợ là xuất hiện ảo giác.
Gửi 666 hồng bao anh còn đăng lên vòng bạn bè, đây là ý gì a?
Bạn tốt của bọn họ cũng không nhiều, chỉ thấy người quan hệ rất tốt Cố Dự bình luận.
—— lóe mù mắt, thật là một số tiền khổng lồ a 6666.
Đây là cảm giác gì?
Cũng giống như Lễ Tình Nhân hoặc là khi Thất Tịch, bạn trai gửi cho bạn gái hồng bao 520 hoặc là 1314, bạn gái đăng vòng bạn bè khoe khoang, người khác nhìn thấy thật là một lời khó nói hết.
Nếu là học sinh hoặc là sinh viên vừa mới tốt nghiệp thuộc, không có năng lực kinh tế còn có thể lý giải.
Không, phải nói, đặt ở trên người người khác thì cũng không có gì.
Nhưng Kỷ Thừa Hoài là ai a, cô càng thêm không phải là người không có năng lực kinh tế, gửi 666 hồng bao cho Kỷ Thừa Hoài chỉ là trêu chọc anh chơi mà thôi, anh cư nhiên còn đăng lên vòng bạn bè???
Lộ Mạn Hề bụm mặt kêu một tiếng.
Cô mặc kệ buồn ngủ, cầm điện thoại, thở hổn hển xuống lầu, ở thư phòng tìm được Kỷ Thừa Hoài đang nghiêm túc làm việc. Cô lễ phép gõ gõ cửa, nhắc nhở anh, cô ở cửa.
Kỷ Thừa Hoài ngẩng đầu nhìn cô một cái, "Sao lại rời giường sớm vậy? Không ngủ thêm chút nữa à?"
Lộ Mạn Hề hỏi: "Anh hiện tại có rảnh không?"
Khi cô tìm anh, cho dù không rảnh cũng thành rảnh, Kỷ Thừa Hoài gật gật đầu, "Có chuyện gì?"
"Anh xóa bài trên vòng bạn bè đi." Lộ Mạn Hề chỉ chỉ điện thoại, "Được không?"
Kỷ Thừa Hoài khó hiểu, "Vì cái gì?"
Anh khó lắm mới được một lần khoe ân ái, không được sao? Không thể sao?
"Anh nhìn điện thoại xem." Ý Lộ Mạn Hề bảo anh nhìn điện thoại.
Kỷ Thừa Hoài cầm lấy điện thoại ở một bên, mở ra vừa thấy, trên vòng bạn bè có thông báo, có người thích hoặc bình luận!
Chưa kịp xem thì đã nhìn thấy tin nhắn của Lộ Mạn Hề, ấn mở vừa thấy, là chuyển khoản.
Cô chuyển 88888.
Kỷ Thừa Hoài: "???"
Lộ Mạn Hề mím môi, "Anh nhận đi, thật sự muốn đăng trên vòng bạn bè thì đăng cái em chuyển khoản cho anh là được."
Đến nỗi vì cái gì mà phải làm việc nhàm chán lại ấu trĩ như vậy, cô cũng nói không rõ.
Kỷ Thừa Hoài tuy rằng không rõ là cô có ý gì, nhưng vẫn là dựa theo ý cô, nhận chuyển khoản, sau đó xóa bài trên vòng bạn bè, một lần nữa đăng lại một cái.
—— Cô ấy nói đây mới là tiền mừng tuổi.
Lộ Mạn Hề nhìn bài mới nhất anh đăng trên vòng bạn bè, lúc này mới vừa lòng.
Kỳ thật đối Kỷ Thừa Hoài mà nói, 666 hồng bao với 88888 chuyển khoản, thật sự không có gì khác nhau.
Chỉ là con số mà thôi.
Lộ Mạn Hề lần đầu tiên đi theo Kỷ Thừa Hoài tham dự tiệc đám bạn bè của anh, lúc ấy Kỷ Thừa Hoài không cùng các bạn bè cường điệu, có mấy cái miệng tặc tiện trêu chọc vài câu.
Cô biết một khi ở bên Kỷ Thừa Hoài thì không cần nói chuyện tự tôn gì, chỉ là vẫn cứ sẽ tức giận.
Mãi cho đến hiện tại, cô vẫn là nghẹn một cổ khí.
"Làm sao vậy?" Kỷ Thừa Hoài vẫn là hỏi một câu, không rõ cô đây là làm sao.
Lộ Mạn Hề là người rất mâu thuẫn, có đôi khi rất lý trí rất thông thấu, biết cái gì nên làm cái gì không nên làm, nhưng cô dù sao cũng chỉ hơn hai mươi tuổi, không đến mức nếm trải qua rất nhiều chuyện, có đôi khi cũng không có biện pháp khống chế cảm xúc của mình, tựa như hiện tại. Cô biết mình hẳn là lừa gạt qua đi, cũng không biết nói cọng dây thần kinh nào đáp sai rồi, cô quyết định nói một ít bất mãn của mình đối với Kỷ Thừa Hoài nói ra.
Cô kéo một cái ghế, ngồi ở đối diện anh, đôi tay đặt ở trên bàn, biểu tình phá lệ nghiêm túc, từ trong túi áo ngủ sờ đến thẻ anh cho, đặt lên bàn, nhớ tới cái gì, cô lại xoay người chạy chậm ra thư phòng.
Dư lại Kỷ Thừa Hoài vẻ mặt mộng bức[1].
Mộng bức[1]: Thể hiện sự ngạc nhiên, sững sờ trước những gì xảy ra một cách đột ngột. Được dùng để nói đến việc không biết phải làm sao hay ngớ ngẩn đến choáng váng.
Một lát sau, Lộ Mạn Hề trở lại thư phòng, trong tay cô cầm ví tiền, cô ngồi xuống, mở ví ra, rút ra mấy cái thẻ, đặt từng cái lên bàn, "Thừa Hoài, đây đều là thẻ mấy năm nay anh cho em. Để cho tiện, em kêu trợ lý đem một ít tiền trong thẻ đều chuyển tới thẻ cũ rồi."
Kỷ Thừa Hoài vẫn là không hiểu cô rốt cuộc là muốn nói gì, làm gì.
"Hôm nay em càng thích nhận được tiền mừng tuổi là tiền mặt, cho dù bên trong chỉ là một trăm hai trăm, em cũng rất cao hứng." Những lời này nghẹn ở trong lòng cô đã rất lâu rất lâu.
Vì sao không nói? Kim chủ cho tình nhân mấy cái thẻ, tình nhân không những không mang ơn đội nghĩa, còn có ý kiến, người đứng xem nhìn ra là đầu óc tú đậu làm ra vẻ đi?
Không đợi Kỷ Thừa Hoài đáp lại, Lộ Mạn Hề đã hăng hái nói thêm: "Em không thích nhận thẻ, Thừa Hoài, em kiếm được tiền cũng đã đủ nuôi sống chính mình, thật sự không cần này đó. Nếu anh một hai phải cho em chút gì đó mới vui vẻ thì tùy tiện một bó hoa hoặc thứ gì khác là được."
Không nghĩ muốn thẻ, không nghĩ muốn tiền anh cho.
Tuy rằng cô muốn mình thích ứng với thân phận chim hoàng yến, nhưng trong tiềm thức vẫn cứ không cam lòng, hy vọng có thể tận khả năng bình đẳng một chút, cho dù chỉ có một chút.
Kỷ Thừa Hoài kiên nhẫn nghe xong lời cô nói, biểu tình trên mặt có chút mờ mịt, ở trong lòng thẳng nam, đưa tiền chính là để cô đi mua thứ cô thích a……
Nhưng tiêu hóa một chút, amh cuối cùng cũng hiểu, thì ra Mạn Hề không muốn tự mình đi mua đồ, mà là muốn anh đi mua lại đưa cho cô.
Tư duy phụ nữ anh thật sự không hiểu.
Đại khái đời này cũng sẽ không hiểu.
"Được." Cho dù không hiểu, chỉ cần theo lời cô nói là đủ rồi, vẻ mặt Kỷ Thừa Hoài nghiêm mật bảo đảm, "Được, không bao giờ đưa em thẻ."
Trận này nói chuyện thật là nhẹ nhàng ngoài ý muốn a.
Lộ Mạn Hề cho rằng phải nói nhảm cùng anh rất nhiều, không nghĩ tới anh dễ dàng đáp ứng như vậy. Thật là trẻ nhỏ dễ dạy!
Cô vừa lòng rời khỏi thư phòng, tiếp tục đi ngủ.
Kỷ Thừa Hoài lại không bình tĩnh như biểu hiện bên ngoài của anh, snh nghĩ nghĩ, gửi tin nhắn cho Tô Vũ Thành: "Về sau mỗi cuối tuần sắp xếp cho tôi hai giờ trống."
Kỳ thật anh thật sự rất bận rất bận.
Bất quá về sau vẫn là rút ra thời gian, nghiên cứu cho tốt một chút xem phụ nữ thích nhận được quà gì đi……
Tuy rằng đưa thẻ rất tiện nhưng Mạn Hề nhà anh không thích
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.