Chương 393: Lòng người oán trách
Cảnh Tục
06/10/2013
Nhìn thấy đoàn xe rẽ đến từ phía Bắc phố Học Đường, Thẩm Hoài nhìn đồng hồ, hai người họ đợi ở đây cũng phải đến nửa tiếng rồi, Thẩm Hoài nói với Cô út:
- Sự việc cuối cùng cũng giải quyết xong.
Đợi cho xe của Đàm Khải Bình và La Thành Huy đi trước, gật đầu ra hiệu cho Thiệu Chinh hòa nhập vào đoàn xe cùng đi về nhà máy điện đầu đông cảng Mai Khê.
Tòa nhà trụ sở chính khánh thành, Mai Cương chỉ là bên có liên quan, sau khi vào nhà máy điện và xuống xe, Thẩm Hoài liền dạt sang một bên, để cho Cô út làm nhân vật chính.
Tháp nước nhà máy điện đường kính đáy hơn 50m, cao 1m6 còn nguy nga đồ sộ hơn cả nhà máy luyện thép mà chủ thể của nhà máy mới đã từng xây dựng.
Thẩm Hoài cầm chặt mũ bảo hiểm trong tay, ngẩng đầu nhìn lên ống khói cao vút, nhìn tháp nước lạnh ngắt đang phun ra những làn nước, hắn cũng nhả ra làn khói thuốc màu xám nhạt, đợi sau khi Phó chủ tịch tỉnh La Thành Huy cắt băng khánh thành, hai tua bin nhà máy điện sẽ chính thức phát điện tới mạng lưới điện doanh nghiệp và địa phương.
Thẩm Hoài nhìn Hoàng Tân Lương và Quách Toàn hỏi:
- Sự việc ban nãy ở bên đường đã được giải quyết như thế nào vậy?
- Cũng không biết là có phải có người ở đằng sau bày cách không, sau khi nghe thông báo rằng đoàn xe đi đến từ cầu Mai Khê, chúng tôi liền lập tức quay trở về từ Chử Viên, thoạt đầu chỉ có khoảng vài ba người xông vào đoàn xe, chặn đứng xe của Phó chủ tịch tỉnh La, sau đó liền có tới 50-60 người tụ tập lại, đều là những người già 70-80 tuổi. Cũng không biết có phải họ đã rút bài học từ đợt trước hay không mà không thấy kẻ cầm đầu xuất hiện, chỉ toàn là người già người tàn tật, đuổi không được, lôi đi cũng không xong. Nhưng cũng có những kẻ cầm đầu không giữ được bình tĩnh, xông ra xúm vào. Viên Hoành Quân đi cùng La Tất, nhận ra 6 người trong đám người đang bủa vây, trực tiếp còng tay họ cho lên xe cảnh sát, sau đó cho người cưỡng chế dẹp tan đám người, thế là sự việc trở nên dễ dàng giải quyết hơn nhiều.
- Oa.
Thẩm Hoài quay đầu lại nhìn, không phát hiện ra bóng dáng của Viên Hoành Quân, nói với Hoàng Kim Lương:
- Nếu việc này đã giải quyết xong thì tốt rồi.
Hắn cũng không nói thêm gì nữa, trông thấy cô út ra hiệu gọi, liền đi về phía La Thành Huy và Đàm Khải Bình.
Hoàng Kim Lương đã phóng đại sự việc lên, nhưng ý của y đã rõ, thấy Thẩm Hoài không có phản ứng gì liền nhìn Quách Toàn.
- Trời ắt phải mưa, con gái ắt phải lấy chồng (việc gì đến sẽ đến).
Quách Toàn vỗ vai Hoàng Kim Lương cười:
- Người ta thấy ông bí thư Thẩm Hoài sắp từ chức, có cơ hội liền muốn leo lên, cậu ngăn nổi không?
Hoàng Tân Lương cũng ngậm cười chua chát, hai năm trước y tính toán đâu ra đó mà cũng chỉ được hưởng đãi ngộ cấp Phó phòng, trợ giúp Đỗ Kiến không thể không đối chọi với Thẩm Hoài, một người mới đến Mai Khê. Sau khi Đỗ Kiến được điều về huyện, Hoàng Tân Lương lựa chọn ở lại, nhưng không hề nghĩ rằng con đường phía trước của y sẽ dễ dàng.
Không bị Thẩm Hoài bãi chức Chủ nhiệm văn phòng đảng chính, không bị Thẩm Hoài đá khỏi hội nghị đảng, Hoàng Tân Lương thấy hơi bất ngờ. Nếu là người khác khi phải đối mặt với tình huống này, thì hoặc là bỏ trốn, hoặc là im ỉm, chỉ cần không bị người khác nắm điểm yếu, cũng không sợ Thẩm Hoài sẽ lột da y.
Có lẽ lúc đầu trong lòng bực dọc, Hoàng Tân Lương làm việc gì cũng cẩn trọng, nỗ lực. Đổi lại anh ta được Thẩm Hoài cất nhắc làm phó chủ tịch thị trấn, điều này làm không ít người kinh ngạc. Và đúng thế, người dân Mai Khê bây giờ mới thực sự đồng sức đồng lòng để loại trừ những ảnh hưởng xấu sau khi Đỗ Kiến bị đá khỏi.
Sau khi hai thị trấn là Mai Khê và Hạc Đường sát nhập với nhau, lại được lên chức chủ tịch thị trấn, Hoàng Tân Lương lại được giữ chức phó chủ tịch thường trực, trở thành một trong 3 cán bộ cốt cán hiếm có ở thị trấn Mai Khê lúc bấy giờ.
Trước khi Ban Tổ chức thành ủy tìm anh ta nói chuyện, anh ta chưa từng nghĩ rằng mình lại có thể vượt mặt cả La Tất và Viên Hoành Quân, ngồi ở vị trí của một phó chủ tịch thị trấn, trở thành một cán bộ thăng tiến nhanh nhất gần 20 năm nay của thị trấn Mai Khê.
Thẩm Hoài rời khỏi thị trấn, thành phố, quận là để giảm bớt ảnh hưởng của hắn ở Mai Khê. Nhưng xét đến công lao phát triển kinh tế mà Thẩm Hoài và một số nhân vật khác đã làm cho Mai Khê 2 năm nay, thành phố và quận cũng chỉ giảm bớt sự khống chế của hắn đối với Mai Khê chứ không vùi dập hắn.
Hà Thanh Xã được cử đến quận nhận chức quận phó, thay Thẩm Hoài làm công tác phân công quản lí kêu gọi đầu tư, giáo dục… Lý Phong đến quận nhận chức phó chủ nhiệm ủy ban kỷ luật kiêm chủ nhiệm ủy ban giám sát, hưởng đãi ngộ cấp phó huyện. Lưu Vệ Quốc được cử đến cục công an quận làm Phó cục trưởng cục cảnh sát giao thông.
Bao gồm cả Hoàng Tân Lương được bổ nhiệm làm Chủ tịch thị trấn, vượt qua cả La Tất, còn hai người sớm ra khỏi Mai Khê là Chử Cường và Tống Hiểu Quân, một người được cử đến làm ở công ty trách nhiệm hữu hạn đầu tư cơ sở vật chất thành phố Bắc Kinh làm trợ lý giám đốc cho Trần Binh, một người ở lại Uỷ ban nhân dân thành phố làm thư kí cho phó chủ tịch thành phố Dương Ngọc Quyền. Có thể nói nhiều người ở Mai Khê đại thể vẫn đang trong đà thăng chức, cho dù có bị áp chế thì tương lai vẫn vô cùng khả quan.
Dù sao thì Đàm Khải Bình cũng không thể làm cán bộ suốt đời ở Đông Hoa, có lẽ 3-5 năm sau Đàm Khải Bình được điều về tỉnh, Đông Hoa thay lãnh đạo mới, tình thế lại có những biến đổi khác.
Cho dù lúc này ở thị trấn bị Tô Khải Văn áp chế, nhưng Hoàng Tân Lương vẫn tràn đầy hy vọng vào tương lai của mình.
Đương nhiên, những kẻ dậm chân tại chỗ còn có Quách Toàn, Viên Hoành Quân và Dương Thành Minh, kẻ sau này được Thẩm Hoài điều từ trường trung học Mai Khê đến thị trấn làm phó chủ tịch thị trấn kiêm chủ nhiệm phòng giáo dục.
Tâm trạng của Quách Toàn, Dương Thành Minh vẫn khá tốt, trước ngày hôm nay, Hoàng Tân Lương cũng không để ý xem Viên Hoành Quân sẽ có vấn đề gì, vì vậy mà Viên Hoành Quân nhảy ra trước mặt những người như Đàm Khải Bình, giúp đỡ Chu Kỳ Bảo, Tô Khải Văn giải quyết tình hình, anh ta và Quách Toàn đều rất kinh ngạc, không ngờ y lại nhân cơ hội để leo lên.
Nghĩ lại thì cũng do ngày trước quá chủ quan, Hoàng Tân Lương cứ nghĩ ngày nào Thẩm Hoài còn ở Đông Hoa, ngày đó người dân Mai Khê sẽ đoàn kết lại, thật không ngờ Viên Hoành Quân luôn ấm ức trong lòng.
Sau khi cùng La Thành Huy, Đàm Khởi Bình đi thị sát nhà máy điện Mai Khê, cắt băng khánh thành tuyên bố chính thức vận hành nhà máy, Thẩm Hoài tiếp tục đi cùng đoàn đến tòa nhà Hoài Năng, tham dự lễ khánh thành.
Nhà máy điện Mai Khê cùng thỏa thuận với các cơ quan quản lý điện của thành phố, sau này điện thành phố và điện công nông nghiệp của quận mới Mai Khê sẽ đều do mạng lưới điện của nhà máy này cung cấp. Đây cũng là một công tác quan trọng thúc đẩy xây dựng quận mới Mai Khê.
Trong phạm vi quận mới Mai Khê sáp nhập, các thiết bị điện trước kia thuộc sở hữu của sở điện lực địa phương, nay đều do tập đoàn Hoài Năng bỏ tiền thu mua, đồng thời tăng cường đầu tư thêm, nhằm tăng cường xây dựng cơ sở vật chất do nhà máy điện Mai Khê cung cấp.
Điều này cũng có nghĩa là, tập đoàn Hoài Năng cần lập tức chuẩn bị xây dựng giai đoạn hai của công trình, nếu không việc cung cấp điện có thể sẽ không theo kịp tốc độ phát triển nhanh chóng của thị trấn.
Dung lượng công đoạn lắp ráp của giai đoạn một là 120 nghìn kW, việc đầu tư cho công trình giai đoạn hai phải lớn hơn giai đoạn một nhiều.
Thành phố muốn dung lượng lắp ráp giai đoạn hai đạt 300 nghìn kW, nhưng thành phố không đủ tiền chi cho việc mở rộng xây dựng nhà máy điện cảng Thiên Sinh, tình trạng thiếu điện ở Hoa Đông trong 5 năm tới vẫn phải dựa vào sự phát triển của nhà máy điện Mai Khê.
Nhà máy điện Hoa Đông không phải là không thể đầu tư, nhưng có rất nhiều vấn đề trước mắt cần làm rõ.
Do thiếu điện mà hiện tại mạng lưới điện địa phương buộc phải nhường lại thị trường điện cho quận mới Mai Khê, nhưng cũng chỉ giới hạn trong quận mới Mai Khê mà thôi.
Đợi công trình giai đoạn 2 hoàn thành, lượng cung cấp điện của cả năm sẽ vượt mức 2 tỷ kw điện, thị trường cung cấp điện mà địa phương chia cho Hoài Năng liệu có thể tiêu hóa hết lượng điện cung cấp khổng lồ như vậy không?
Nếu lượng điện không thể xuất ra đầy đủ thì nhà máy điện Mai Khê rất có khả năng thua lỗ, điều này dĩ nhiên không phải là điều mà họ mong muốn.
Còn một điều nữa đó là, số vốn đầu tư cho công trình giai đoạn hai có thể sẽ lên mức 500 triệu. Số tiền lớn như vậy nếu địa phương không cấp vốn thì không làm gì được, nhưng cấp bao nhiêu thì cần mọi người cùng bàn bạc.
Là phó chủ tịch tỉnh phân công quản lí năng lượng công nghiệp, La Thành Huy ra mặt đẩy mạnh việc xây dựng một công trình lớn như thế này cũng là bổn phận của y, tương lai cũng sẽ là thành tích của y, không thì lần này y đã không cất công đến Đông Hoa vì sự khánh thành tòa nhà văn phòng.
Trước bữa tiệc tối, dưới sự chỉ đạo của La Thành Huy và Tống Văn Tuệ, nhà máy điện và tỉnh thành đã đi đến một hiệp nghị chương trình hợp tác chung, tập đoàn Hoài Năng và thị trấn Mai Khê đã đẩy mạnh công tác liên quan một cách chi tiết.
Sau bữa tiệc, La Thành Huy và các cán bộ cấp cao đều ở trong khách sạn quốc tế Bằng Duyệt, Thẩm Hoài vừa đánh gôn vừa nói chuyện cùng cô út.
Tống Văn Tuệ nói với Thẩm Hoài:
- Bộ máy nhân sự tập đoàn Hoài Năng bây giờ vẫn chưa thể nói là đã ổn định, Hồ Thư Vệ vẫn còn non nớt chưa có kinh nghiệm. Lần trước đến Bắc Kinh, cô còn gặp riêng bộ trưởng Đới nói qua về vấn đề phát triển sau này của Hoài Năng, bộ trưởng Đới nói, anh có công lao rất lớn trong việc thành lập Hoài Năng. Tuy không nói rõ nhưng nghĩa là muốn Điện lực Đông Nam tham khảo ý kiến của cậu khi lựa chọn người nắm quyền tập đoàn Hoài Năng, thậm chí muốn anh đến Điện lực Đông Nam để nắm bắt phương hướng phát triển, đây cũng không phải là điều không thể.
Thẩm Hoài cười:
- Chức vụ tổng giám đốc Hoài Năng thôi cứ giữ lại cho Lão Hồ vậy. Nếu như con đến Điện lực Đông Nam quản lý Hoài Năng, làm tổ ở ghế tổng giám đốc Hoài Năng 10 năm thì có khi tóc của Lão Hồ cũng bạc hết vì lo lắng. Ngoài ra ở tuổi này mà đến Hoài Năng làm Chủ tịch hội đồng quản trị cũng không hợp lắm.
Tống Văn Tuệ thực ra cũng không hiểu lắm, tại sao Thẩm Hoài không nỡ rời xa địa phương?
Tập Đoàn Hoài Năng bây giờ vẫn đang trong giai đoạn sáng lập, các cấp bậc vẫn chưa xác định, Thẩm Hoài chui vào khá thích hợp.
Hệ thống hiện tại của tập đoàn Hoài Năng là do một tay Thẩm Hoài gây dựng nên, Thẩm Hoài được điều đến Điện lực Đông Nam quản lý Hoài Năng, nội bộ Điện lực Đông Nam cũng không có gì đáng bàn. Hơn nữa tập đoàn Hoài Năng giữ cổ phiếu của Mai Cương, theo lệ thường thì Thẩm Hoài có thể kiêm chức chủ tịch hội đồng quản trị và tổng giám đốc.
Đối với nhiều người, đây là một đường tắt vừa có thể nắm quyền trong tay, vừa nhanh chóng được thăng tiến. Hoài Năng có tương lai rộng mở, chỉ cần có thể mượn Hoài Năng để đứng vững, thì chưa đầy 3 năm là đã có thể tiếp quản Điện lực Đông Nam.
Có thể nói, khi Thẩm Hoài tiếp quản Hoài Năng thì địa vị thậm chí còn cao hơn cả Hồng Kỳ.
- Anh cũng ngông nghênh thật.
Tống Văn Tuệ không tiếp tục khuyên Thẩm Hoài nữa, những người trẻ tuổi việc gì cũng răm rắp làm theo chưa chắc đã là điều tốt.
- Sự việc cuối cùng cũng giải quyết xong.
Đợi cho xe của Đàm Khải Bình và La Thành Huy đi trước, gật đầu ra hiệu cho Thiệu Chinh hòa nhập vào đoàn xe cùng đi về nhà máy điện đầu đông cảng Mai Khê.
Tòa nhà trụ sở chính khánh thành, Mai Cương chỉ là bên có liên quan, sau khi vào nhà máy điện và xuống xe, Thẩm Hoài liền dạt sang một bên, để cho Cô út làm nhân vật chính.
Tháp nước nhà máy điện đường kính đáy hơn 50m, cao 1m6 còn nguy nga đồ sộ hơn cả nhà máy luyện thép mà chủ thể của nhà máy mới đã từng xây dựng.
Thẩm Hoài cầm chặt mũ bảo hiểm trong tay, ngẩng đầu nhìn lên ống khói cao vút, nhìn tháp nước lạnh ngắt đang phun ra những làn nước, hắn cũng nhả ra làn khói thuốc màu xám nhạt, đợi sau khi Phó chủ tịch tỉnh La Thành Huy cắt băng khánh thành, hai tua bin nhà máy điện sẽ chính thức phát điện tới mạng lưới điện doanh nghiệp và địa phương.
Thẩm Hoài nhìn Hoàng Tân Lương và Quách Toàn hỏi:
- Sự việc ban nãy ở bên đường đã được giải quyết như thế nào vậy?
- Cũng không biết là có phải có người ở đằng sau bày cách không, sau khi nghe thông báo rằng đoàn xe đi đến từ cầu Mai Khê, chúng tôi liền lập tức quay trở về từ Chử Viên, thoạt đầu chỉ có khoảng vài ba người xông vào đoàn xe, chặn đứng xe của Phó chủ tịch tỉnh La, sau đó liền có tới 50-60 người tụ tập lại, đều là những người già 70-80 tuổi. Cũng không biết có phải họ đã rút bài học từ đợt trước hay không mà không thấy kẻ cầm đầu xuất hiện, chỉ toàn là người già người tàn tật, đuổi không được, lôi đi cũng không xong. Nhưng cũng có những kẻ cầm đầu không giữ được bình tĩnh, xông ra xúm vào. Viên Hoành Quân đi cùng La Tất, nhận ra 6 người trong đám người đang bủa vây, trực tiếp còng tay họ cho lên xe cảnh sát, sau đó cho người cưỡng chế dẹp tan đám người, thế là sự việc trở nên dễ dàng giải quyết hơn nhiều.
- Oa.
Thẩm Hoài quay đầu lại nhìn, không phát hiện ra bóng dáng của Viên Hoành Quân, nói với Hoàng Kim Lương:
- Nếu việc này đã giải quyết xong thì tốt rồi.
Hắn cũng không nói thêm gì nữa, trông thấy cô út ra hiệu gọi, liền đi về phía La Thành Huy và Đàm Khải Bình.
Hoàng Kim Lương đã phóng đại sự việc lên, nhưng ý của y đã rõ, thấy Thẩm Hoài không có phản ứng gì liền nhìn Quách Toàn.
- Trời ắt phải mưa, con gái ắt phải lấy chồng (việc gì đến sẽ đến).
Quách Toàn vỗ vai Hoàng Kim Lương cười:
- Người ta thấy ông bí thư Thẩm Hoài sắp từ chức, có cơ hội liền muốn leo lên, cậu ngăn nổi không?
Hoàng Tân Lương cũng ngậm cười chua chát, hai năm trước y tính toán đâu ra đó mà cũng chỉ được hưởng đãi ngộ cấp Phó phòng, trợ giúp Đỗ Kiến không thể không đối chọi với Thẩm Hoài, một người mới đến Mai Khê. Sau khi Đỗ Kiến được điều về huyện, Hoàng Tân Lương lựa chọn ở lại, nhưng không hề nghĩ rằng con đường phía trước của y sẽ dễ dàng.
Không bị Thẩm Hoài bãi chức Chủ nhiệm văn phòng đảng chính, không bị Thẩm Hoài đá khỏi hội nghị đảng, Hoàng Tân Lương thấy hơi bất ngờ. Nếu là người khác khi phải đối mặt với tình huống này, thì hoặc là bỏ trốn, hoặc là im ỉm, chỉ cần không bị người khác nắm điểm yếu, cũng không sợ Thẩm Hoài sẽ lột da y.
Có lẽ lúc đầu trong lòng bực dọc, Hoàng Tân Lương làm việc gì cũng cẩn trọng, nỗ lực. Đổi lại anh ta được Thẩm Hoài cất nhắc làm phó chủ tịch thị trấn, điều này làm không ít người kinh ngạc. Và đúng thế, người dân Mai Khê bây giờ mới thực sự đồng sức đồng lòng để loại trừ những ảnh hưởng xấu sau khi Đỗ Kiến bị đá khỏi.
Sau khi hai thị trấn là Mai Khê và Hạc Đường sát nhập với nhau, lại được lên chức chủ tịch thị trấn, Hoàng Tân Lương lại được giữ chức phó chủ tịch thường trực, trở thành một trong 3 cán bộ cốt cán hiếm có ở thị trấn Mai Khê lúc bấy giờ.
Trước khi Ban Tổ chức thành ủy tìm anh ta nói chuyện, anh ta chưa từng nghĩ rằng mình lại có thể vượt mặt cả La Tất và Viên Hoành Quân, ngồi ở vị trí của một phó chủ tịch thị trấn, trở thành một cán bộ thăng tiến nhanh nhất gần 20 năm nay của thị trấn Mai Khê.
Thẩm Hoài rời khỏi thị trấn, thành phố, quận là để giảm bớt ảnh hưởng của hắn ở Mai Khê. Nhưng xét đến công lao phát triển kinh tế mà Thẩm Hoài và một số nhân vật khác đã làm cho Mai Khê 2 năm nay, thành phố và quận cũng chỉ giảm bớt sự khống chế của hắn đối với Mai Khê chứ không vùi dập hắn.
Hà Thanh Xã được cử đến quận nhận chức quận phó, thay Thẩm Hoài làm công tác phân công quản lí kêu gọi đầu tư, giáo dục… Lý Phong đến quận nhận chức phó chủ nhiệm ủy ban kỷ luật kiêm chủ nhiệm ủy ban giám sát, hưởng đãi ngộ cấp phó huyện. Lưu Vệ Quốc được cử đến cục công an quận làm Phó cục trưởng cục cảnh sát giao thông.
Bao gồm cả Hoàng Tân Lương được bổ nhiệm làm Chủ tịch thị trấn, vượt qua cả La Tất, còn hai người sớm ra khỏi Mai Khê là Chử Cường và Tống Hiểu Quân, một người được cử đến làm ở công ty trách nhiệm hữu hạn đầu tư cơ sở vật chất thành phố Bắc Kinh làm trợ lý giám đốc cho Trần Binh, một người ở lại Uỷ ban nhân dân thành phố làm thư kí cho phó chủ tịch thành phố Dương Ngọc Quyền. Có thể nói nhiều người ở Mai Khê đại thể vẫn đang trong đà thăng chức, cho dù có bị áp chế thì tương lai vẫn vô cùng khả quan.
Dù sao thì Đàm Khải Bình cũng không thể làm cán bộ suốt đời ở Đông Hoa, có lẽ 3-5 năm sau Đàm Khải Bình được điều về tỉnh, Đông Hoa thay lãnh đạo mới, tình thế lại có những biến đổi khác.
Cho dù lúc này ở thị trấn bị Tô Khải Văn áp chế, nhưng Hoàng Tân Lương vẫn tràn đầy hy vọng vào tương lai của mình.
Đương nhiên, những kẻ dậm chân tại chỗ còn có Quách Toàn, Viên Hoành Quân và Dương Thành Minh, kẻ sau này được Thẩm Hoài điều từ trường trung học Mai Khê đến thị trấn làm phó chủ tịch thị trấn kiêm chủ nhiệm phòng giáo dục.
Tâm trạng của Quách Toàn, Dương Thành Minh vẫn khá tốt, trước ngày hôm nay, Hoàng Tân Lương cũng không để ý xem Viên Hoành Quân sẽ có vấn đề gì, vì vậy mà Viên Hoành Quân nhảy ra trước mặt những người như Đàm Khải Bình, giúp đỡ Chu Kỳ Bảo, Tô Khải Văn giải quyết tình hình, anh ta và Quách Toàn đều rất kinh ngạc, không ngờ y lại nhân cơ hội để leo lên.
Nghĩ lại thì cũng do ngày trước quá chủ quan, Hoàng Tân Lương cứ nghĩ ngày nào Thẩm Hoài còn ở Đông Hoa, ngày đó người dân Mai Khê sẽ đoàn kết lại, thật không ngờ Viên Hoành Quân luôn ấm ức trong lòng.
Sau khi cùng La Thành Huy, Đàm Khởi Bình đi thị sát nhà máy điện Mai Khê, cắt băng khánh thành tuyên bố chính thức vận hành nhà máy, Thẩm Hoài tiếp tục đi cùng đoàn đến tòa nhà Hoài Năng, tham dự lễ khánh thành.
Nhà máy điện Mai Khê cùng thỏa thuận với các cơ quan quản lý điện của thành phố, sau này điện thành phố và điện công nông nghiệp của quận mới Mai Khê sẽ đều do mạng lưới điện của nhà máy này cung cấp. Đây cũng là một công tác quan trọng thúc đẩy xây dựng quận mới Mai Khê.
Trong phạm vi quận mới Mai Khê sáp nhập, các thiết bị điện trước kia thuộc sở hữu của sở điện lực địa phương, nay đều do tập đoàn Hoài Năng bỏ tiền thu mua, đồng thời tăng cường đầu tư thêm, nhằm tăng cường xây dựng cơ sở vật chất do nhà máy điện Mai Khê cung cấp.
Điều này cũng có nghĩa là, tập đoàn Hoài Năng cần lập tức chuẩn bị xây dựng giai đoạn hai của công trình, nếu không việc cung cấp điện có thể sẽ không theo kịp tốc độ phát triển nhanh chóng của thị trấn.
Dung lượng công đoạn lắp ráp của giai đoạn một là 120 nghìn kW, việc đầu tư cho công trình giai đoạn hai phải lớn hơn giai đoạn một nhiều.
Thành phố muốn dung lượng lắp ráp giai đoạn hai đạt 300 nghìn kW, nhưng thành phố không đủ tiền chi cho việc mở rộng xây dựng nhà máy điện cảng Thiên Sinh, tình trạng thiếu điện ở Hoa Đông trong 5 năm tới vẫn phải dựa vào sự phát triển của nhà máy điện Mai Khê.
Nhà máy điện Hoa Đông không phải là không thể đầu tư, nhưng có rất nhiều vấn đề trước mắt cần làm rõ.
Do thiếu điện mà hiện tại mạng lưới điện địa phương buộc phải nhường lại thị trường điện cho quận mới Mai Khê, nhưng cũng chỉ giới hạn trong quận mới Mai Khê mà thôi.
Đợi công trình giai đoạn 2 hoàn thành, lượng cung cấp điện của cả năm sẽ vượt mức 2 tỷ kw điện, thị trường cung cấp điện mà địa phương chia cho Hoài Năng liệu có thể tiêu hóa hết lượng điện cung cấp khổng lồ như vậy không?
Nếu lượng điện không thể xuất ra đầy đủ thì nhà máy điện Mai Khê rất có khả năng thua lỗ, điều này dĩ nhiên không phải là điều mà họ mong muốn.
Còn một điều nữa đó là, số vốn đầu tư cho công trình giai đoạn hai có thể sẽ lên mức 500 triệu. Số tiền lớn như vậy nếu địa phương không cấp vốn thì không làm gì được, nhưng cấp bao nhiêu thì cần mọi người cùng bàn bạc.
Là phó chủ tịch tỉnh phân công quản lí năng lượng công nghiệp, La Thành Huy ra mặt đẩy mạnh việc xây dựng một công trình lớn như thế này cũng là bổn phận của y, tương lai cũng sẽ là thành tích của y, không thì lần này y đã không cất công đến Đông Hoa vì sự khánh thành tòa nhà văn phòng.
Trước bữa tiệc tối, dưới sự chỉ đạo của La Thành Huy và Tống Văn Tuệ, nhà máy điện và tỉnh thành đã đi đến một hiệp nghị chương trình hợp tác chung, tập đoàn Hoài Năng và thị trấn Mai Khê đã đẩy mạnh công tác liên quan một cách chi tiết.
Sau bữa tiệc, La Thành Huy và các cán bộ cấp cao đều ở trong khách sạn quốc tế Bằng Duyệt, Thẩm Hoài vừa đánh gôn vừa nói chuyện cùng cô út.
Tống Văn Tuệ nói với Thẩm Hoài:
- Bộ máy nhân sự tập đoàn Hoài Năng bây giờ vẫn chưa thể nói là đã ổn định, Hồ Thư Vệ vẫn còn non nớt chưa có kinh nghiệm. Lần trước đến Bắc Kinh, cô còn gặp riêng bộ trưởng Đới nói qua về vấn đề phát triển sau này của Hoài Năng, bộ trưởng Đới nói, anh có công lao rất lớn trong việc thành lập Hoài Năng. Tuy không nói rõ nhưng nghĩa là muốn Điện lực Đông Nam tham khảo ý kiến của cậu khi lựa chọn người nắm quyền tập đoàn Hoài Năng, thậm chí muốn anh đến Điện lực Đông Nam để nắm bắt phương hướng phát triển, đây cũng không phải là điều không thể.
Thẩm Hoài cười:
- Chức vụ tổng giám đốc Hoài Năng thôi cứ giữ lại cho Lão Hồ vậy. Nếu như con đến Điện lực Đông Nam quản lý Hoài Năng, làm tổ ở ghế tổng giám đốc Hoài Năng 10 năm thì có khi tóc của Lão Hồ cũng bạc hết vì lo lắng. Ngoài ra ở tuổi này mà đến Hoài Năng làm Chủ tịch hội đồng quản trị cũng không hợp lắm.
Tống Văn Tuệ thực ra cũng không hiểu lắm, tại sao Thẩm Hoài không nỡ rời xa địa phương?
Tập Đoàn Hoài Năng bây giờ vẫn đang trong giai đoạn sáng lập, các cấp bậc vẫn chưa xác định, Thẩm Hoài chui vào khá thích hợp.
Hệ thống hiện tại của tập đoàn Hoài Năng là do một tay Thẩm Hoài gây dựng nên, Thẩm Hoài được điều đến Điện lực Đông Nam quản lý Hoài Năng, nội bộ Điện lực Đông Nam cũng không có gì đáng bàn. Hơn nữa tập đoàn Hoài Năng giữ cổ phiếu của Mai Cương, theo lệ thường thì Thẩm Hoài có thể kiêm chức chủ tịch hội đồng quản trị và tổng giám đốc.
Đối với nhiều người, đây là một đường tắt vừa có thể nắm quyền trong tay, vừa nhanh chóng được thăng tiến. Hoài Năng có tương lai rộng mở, chỉ cần có thể mượn Hoài Năng để đứng vững, thì chưa đầy 3 năm là đã có thể tiếp quản Điện lực Đông Nam.
Có thể nói, khi Thẩm Hoài tiếp quản Hoài Năng thì địa vị thậm chí còn cao hơn cả Hồng Kỳ.
- Anh cũng ngông nghênh thật.
Tống Văn Tuệ không tiếp tục khuyên Thẩm Hoài nữa, những người trẻ tuổi việc gì cũng răm rắp làm theo chưa chắc đã là điều tốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.