Chương 470: Tin dồn
Cảnh Tục
19/05/2014
Tỉnh cương kết hợp với tập đoàn Trường Thanh, nhà máy sản xuất thép Fuji ở thị trấn Mai Khê khởi công dự án mười ngàn tấn thép nung bằng lò điện, quy mô đầu tư rất lớn, đến giữa tháng ba, các bên vẫn ở giai đoạn bàn bạc và nghiên cứu tính khả thi, tiến triển không nhanh được, nhưng đối với chuyện cổ phần bến cảng Mai Khê, nhà máy điện Mai Khê, các bên trước tiên hình thành ý kiến thống nhất.
Ngày 16 tháng 3, Thẩm Hoài đến thành phố tham gia một lớp huấn luyện cán bộ cấp Cục do trường Đảng Thành ủy tổ chức. Ngay cùng một ngày, công ty liên doanh của thép của Tỉnh cương, chế tạo thép Fuji với Hải Phong và tập đoàn Trường Thanh, trước hết đạt tới việc nhất trí ý kiến, cùng bỏ ra một trăm hai mươi triệu tệ, do ba nhà Bằng Duyệt, kiến thiết Chử Giang, đầu tư Chúng Tin, cùng thu mua một nửa cổ phần công ty cổ phần cảng Mai Khê.
Họ tin rằng, sau khi kiến thiết Chử Giang, Bằng Duyệt rút lui, thì do Mai Cương, Hoài Năng có thể có liên quan, chia đều quyền khống chế bến tàu Mai Khê với Tỉnh cương những tập đoàn khác, như vậy cũng là bảo đảm tỉ lệ cổ phần nhà nước trong công ty cổ phần Mai Khê luôn giữ ở mức 50% trở lên, không xảy ra mâu thuẫn với chính sách kinh tế trong nước.
Bởi vì công trình giai đoạn hai bến tàu Mai Khê đã khởi công xây dựng, trước đây kinh phí xây dựng là do Tỉnh cương bốn công ty cùng gom góp đến gần một trăm triệu. Ngoại trừ bỏ vốn một trăm hai mươi triệu thu mua một nửa cổ phần công ty cổ phần cảng Mai Khê ra, còn thêm vào khoản vay Yên Nhật khoảng mười triệu đô la do chế tạo thép Fuji có quan hệ mật thiết với ngân hàng An Điền, để bảo đảm việc xây dựng công trình giai đoạn hai bến cảng Mai Khê có nguồn vốn xây dựng đầy đủ.
Việc chuyển nhượng cổ phần của nhà máy điện Mai Khê về nguyên tắc bàn bạc thỏa đáng, nhưng vấn đề thực thi cụ thể của công trình giai đoạn hai nhà máy điện Mai Khê, vẫn có rất nhiều chi tiết mà mọi người cần phải ngồi xuống để bàn bạc, việc kí kết hiệp nghị cuối cùng vẫn phải kéo dài một thời gian.
Tỉnh cương họ nếu quyết định tiếp tục xây dựng dự án lò điện thép quy mô lớn ở thị trấn Mai Khê, có thể cho công trình giai đoạn hai nhà máy điện Mai Khê của điện lực nhà máy thép đương nhiên cũng là cùng kỳ xây dựng đầu tư buôn bán đưa vào hoạt động có lợi nhất, nếu không phải cẩn thận nghiên cứu tình hình phát triển sản xuất công nghiệp trong tương lai của Mai Khê, mới có thể xác nhận công trình giai đoạn hai nhà máy điện lúc nào đạt được lợi ích phù hợp nhất với bên đầu tư, nếu nói nhà máy điện xây dựng xong rồi, điện sản xuất ra không bán được, vậy thì cũng có chút cái được không bù đắp đủ cái mất.
Ngày 16, Tiếu Hạo Dân cũng theo Thẩm Hoài đến thành phố. Thẩm Hoài bảo anh ta đến thị trấn Mai Khê trước, tiếp xúc với người phụ trách tài vụ, nhân sự ở Mai Cương, hắn ta trực tiếp đến trường Đảng báo cáo.
Đến khi chập tối, Thẩm Hoài gọi điện cho Trần Đồng, bảo Trần Đồng lái xe đến trường Đảng đón hắn đến thị trấn Mai Khê.
Giữa đường Dương Hải Bằng gọi điện đến, Thẩm Hoài bảo Trần Đồng lái xe đến con đê ở phía Bắc công trường cầu Mai Khê rồi dừng lại, bảo Dương Hải Bằng đến con đê phía Tây sông Mai Khê gặp hắn ở đó.
Sau khi được công ty liên doanh của Hải Phong và tập đoàn Trường Thanh tiếp nhận, năm sau công trình cải tạo đường Hạ Mai cũng đã được làm trở lại hơn một tháng rồi.
Thẩm Hoài đi lên đê, nhìn công trường xây dựng cầu Mai Khê, phần đổ bê tông dưới nước chỗ chân cầu đã hoàn thành xong, tốc độ xây dựng cầu sau đó sẽ được tăng lên, nhưng công trình cải tạo có thể được làm xong để cho thông xe trước tháng 8 hay không, vẫn không thể tính trước được.
- Tháng 8 năm ngoái anh rời thị trấn Mai Khê, tháng 8 Tô Khải Văn thay anh đảm nhiện chức Bí thư Đảng ủy, đã được 7 tháng rồi. Đối với chuyện này, Tô Khải Văn vẫn không giải quyết được.
Dương Hải Bằng cố gắng leo lên bờ đê, đoạn bùn này không dễ đi. Anh ta một chân sâu một chân nông đi đến, thở phì phò nói:
- Bây giờ có vài người đã bắt đầu nhớ đến thời gian tốt đẹp của anh ở Mai Khê rồi.
- Tỉnh cương có nguy cơ bị liên lụy rất lớn, rất nhiều chuyện bị trì hoãn lại, cũng là bình thường.
Thẩm Hoài cười lớn, lại đưa tay ra vỗ vào bụng của Dương Hải Bằng, nói
- Tôi nói này, có phải là anh có thể khống chế được cân nặng hay không, đi một hai mét, leo lên bờ đê liền thở gấp như vậy, tối nay có thể khiến chị nhà hài lòng không đây?
Dương Hải Bằng khá thoải mái về chuyện cơ thể béo mập, nên cơ thể cứ giống như bị thúc giục mà béo lên, may mà thân hình anh ta cao lớn, mới không thể hiện ra vẻ mập mạp. Anh ta ôm phần bụng nhô ra, ngại ngùng nói:
- Nửa năm nay tăng thêm 30 cân thịt, nói thế này rốt cuộc vẫn là trách anh thôi. Vốn dĩ đã thích ứng với nhịp điệu của anh, anh vừa mới chậm lại, tôi cùng với Chu Tri Bạch bọn họ cả ngày chỉ biết ăn uống, không có gì tiêu hao, ngoại trừ tăng thêm lượng thịt còn có thể làm gì đây?
- Anh cũng có thể đổ vào đầu tôi, vậy tôi cũng không có chỗ giải oan rồi.
Thẩm Hoài cười nói, tuy rất nhiều chuyện ở bên ngoài chậm lại, nhưng Dương Hải Bằng , Chu Tri Bạch bọn họ trên thực tế không hề nghỉ ngơi.
Tuy rằng sản xuất sắt thép của thành phố Đông Hoa sớm đã hình thành cơ sở nhất định, nhưng nguyên vật liệu và mua bán vật liệu thép phía trước, vận chuyển và gia công sắt thép vùng hạ du cùng với sản xuất công nghiệp đồng bộ, đều là quay chung quanh thị cương mà tổ chức. Trình độ thấp không nói, còn chịu thương mại Vạn hổ và rất nhiều sự nắm giữ, kiềm chế của ba công ty của thị cương, phát triển có chút khác thường, không hình thành nhóm sản xuất công nghiệp chân chính.
Theo sự phát triển của Mai Cương, sản xuất đồng bộ ở bên ngoài cũng đạt được mức độ nhất định để sửa chữa cùng với sự phát triển nhưng vẫn không thể hoàn toàn thích ứng với sự tăng trưởng của mô hình phát triển bùng nổ sản lượng sắt thép Đông Hoa. Triệu Đông, Triệu Trị, Phan Thành và những người khác, nắm bắt lấy việc xây dựng Mai Cường cùng với Vận Doanh, Chu Tri Bạch, Dương Hải Bằng bọn họ đều đang nỗ lực hoàn thành việc hậu cần, thương mại và những xây dựng sản nghiệp đồng bộ khác ở bên ngoài, đều có sự phân công rõ ràng.
Trong thời gian ngắn như vậy, bài học phải bổ sung rất nhiều, trên thực tế cũng không có cách nào để nghỉ ngơi.
Có thể là tâm trạng của con người có sự chuyển biến triệt để, Dương Hải Bằng từ sớm vì tâm trạng lo lắng cho sự đấu tranh sinh tồn mà thoát ra, trước mắt chỉ chú tâm vào phấn đấu cho sự nghiệp cá nhân, thời gian làm việc mỗi ngày tuy sẽ không giảm đi bao nhiêu, nhưng tâm trạng hoàn toàn không giống như vậy.
- Hiện nay tôi uống nước thôi cũng bị tăng cân, mọi người đều cười số cân trên người Chu Lập đang tiếp tục giảm xuống, đều tăng lên ở trên người tôi.
Dương Hải Bằng tự giễu nói:
- Song trước đây Chu Lập béo đen, tôi hơn có hai cân, cũng là béo trắng. Tôi thế nào cũng sẽ không giảm đến cấp bậc như anh ta đâu.
- Lời này là anh nói đấy. Tối nay tôi sẽ nói với Chu Lập, xem anh ấy có xử lý anh hay không.
Trần Đồng nói.
- Anh không có việc gì đã biết cách xúi giục chia rẽ rồi.
Dương Hải Bằng đưa tay ôm lấy cổ của Trần Đồng, làm động tác muốn đẩy anh ta xuống đê.
- Lại còn bán rượu giả để hại chúng tôi nữa chứ.
- Rượu giả? Rượu giả gì chứ?
Thẩm Hoài hỏi. Hắn biết Trần Đồng đang kinh doanh độc quyền về rượu và thuốc lá, quầy rượu thuốc của cửa hàng cũng nhận thầu, nhưng hắn tin rằng cho dù Trần Đồng muốn giở thủ đoạn lừa bịp cũng sẽ không làm đến trên đầu Dương Hải Bằng bọn họ đâu.
- Anh đều không biết sao.
Dương Hải Bằng nói.
- Ở xưởng rượu nhỏ của Trần Đồng, giá cả từ xưởng rượu Mao Đài mời hai vị sư phụ có thể duyệt rượu đến, muốn trộm tài nghệ của họ, còn cố tình lấy loại thử nghiệm cho anh ta thử. Điều nhỏ nhặt này có thể gây sức ép cho chúng tôi.
Tính cách của Trần Đan khá trầm, tâm tư thì để ở việc kinh doanh Thượng Khê Viên. Trần Đồng là người có thể gây sức ép. Tuy tiền kiếm được lại không nhiều hơn Thượng Khê Viên xem chừng không có sóng gió nào, một hai năm ngắn ngủi thật ra đề cập đến nhiều nghề, Thẩm Hoài cùng Trần Đan đối với anh ta đều là thái độ do mình tự chịu trách nhiệm, không ngờ gần đây anh ta lại gây sức ép lên nhà máy rượu.
- Buổi tối đem đến cho tôi thử xem.
Thẩm Hoài cười nói.
- Chỉ cần không phải là lấy cồn công nghiệp để làm ra là được.
- Bây giờ tôi cũng là người có gia thế, sao lại đi làm những chuyện như vậy chứ.
Trần Đồng nói:
- Dù sao cũng là chuyện nhỏ, gây sức ép cũng chỉ có vài lần, cũng không biết bản thân rốt cuộc thích hợp làm gì mới được.
Bên này đang nói chuyện, con đê ở bờ sông đối diện có một nhóm người đang leo lên.
Khoảng cách hai bờ sông Mai Khê cũng tầm 3m, cảnh hoàng hôn vẫn chưa rõ lắm, Thẩm Hoài vừa nhìn là nhận ra trong nhóm người kia có người phụ nữ mặc bộ váy màu xanh ngọc là Tạ Chỉ, những người khác là Đàm Khải Bình, Tạ Hải Thành, Tôn Khải Nghĩa, Lưu Vĩ Lập, Chu Kỳ Bảo, Nobuo Yamazaki và những người khác, nói vậy sau khi họ đầu tư kí kết hiệp nghị mua cổ phần với Chúng Tín, Bằng Duyệt, Chử Giang, có thời gian rảnh đi tham quan tình hình xây dựng của thị trấn Mai Khê.
Trần Đồng đối với tình hình Thẩm Hoài và những người ở Mai Cương lập tức chịu sự áp chế của thành phố tỏ ra không hài lòng, nói:
- Quận mới Mai Khê vẫn chưa thấy bóng dáng đâu, họ lại có mặt ở thị trấn Mai Khê đi vòng quanh giống như vận mệnh bây giờ của thị trấn Mai Khê là họ làm ra vậy, thật con mẹ nó không biết xấu hổ.
- Cái người gầy cao kia là Lương Vinh Tuấn.
Dương Hải Bằng sợ Thẩm Hoài nhận không ra Lương Vinh Tuấn, đặc biệt chỉ cho hắn xem:
- Thời gian trước Lương Vinh Tuấn đều đã tìm cửa hàng thương mại, cửa hàng kinh doanh tiêu thụ trong thành phố, thái độ vẫn thành thực cởi mở, cũng thúc đẩy trong thành phố đem những cái đó cho anh ta tách ra khỏi ba công ty thay đổi chế độ tư nhân hóa, là người rất có suy nghĩ. Thị cương cũng dần dần nhận thấy Lương Vinh Tuấn là người có năng lực. Mai Khê còn xây dựng thêm dự án lò điện thép mười ngàn tấn, tôi đoán có thể chính là ý tưởng của Lương Vinh Tuấn. Quả thật anh ta không đơn giản đâu.
Ngày 16 tháng 3, Thẩm Hoài đến thành phố tham gia một lớp huấn luyện cán bộ cấp Cục do trường Đảng Thành ủy tổ chức. Ngay cùng một ngày, công ty liên doanh của thép của Tỉnh cương, chế tạo thép Fuji với Hải Phong và tập đoàn Trường Thanh, trước hết đạt tới việc nhất trí ý kiến, cùng bỏ ra một trăm hai mươi triệu tệ, do ba nhà Bằng Duyệt, kiến thiết Chử Giang, đầu tư Chúng Tin, cùng thu mua một nửa cổ phần công ty cổ phần cảng Mai Khê.
Họ tin rằng, sau khi kiến thiết Chử Giang, Bằng Duyệt rút lui, thì do Mai Cương, Hoài Năng có thể có liên quan, chia đều quyền khống chế bến tàu Mai Khê với Tỉnh cương những tập đoàn khác, như vậy cũng là bảo đảm tỉ lệ cổ phần nhà nước trong công ty cổ phần Mai Khê luôn giữ ở mức 50% trở lên, không xảy ra mâu thuẫn với chính sách kinh tế trong nước.
Bởi vì công trình giai đoạn hai bến tàu Mai Khê đã khởi công xây dựng, trước đây kinh phí xây dựng là do Tỉnh cương bốn công ty cùng gom góp đến gần một trăm triệu. Ngoại trừ bỏ vốn một trăm hai mươi triệu thu mua một nửa cổ phần công ty cổ phần cảng Mai Khê ra, còn thêm vào khoản vay Yên Nhật khoảng mười triệu đô la do chế tạo thép Fuji có quan hệ mật thiết với ngân hàng An Điền, để bảo đảm việc xây dựng công trình giai đoạn hai bến cảng Mai Khê có nguồn vốn xây dựng đầy đủ.
Việc chuyển nhượng cổ phần của nhà máy điện Mai Khê về nguyên tắc bàn bạc thỏa đáng, nhưng vấn đề thực thi cụ thể của công trình giai đoạn hai nhà máy điện Mai Khê, vẫn có rất nhiều chi tiết mà mọi người cần phải ngồi xuống để bàn bạc, việc kí kết hiệp nghị cuối cùng vẫn phải kéo dài một thời gian.
Tỉnh cương họ nếu quyết định tiếp tục xây dựng dự án lò điện thép quy mô lớn ở thị trấn Mai Khê, có thể cho công trình giai đoạn hai nhà máy điện Mai Khê của điện lực nhà máy thép đương nhiên cũng là cùng kỳ xây dựng đầu tư buôn bán đưa vào hoạt động có lợi nhất, nếu không phải cẩn thận nghiên cứu tình hình phát triển sản xuất công nghiệp trong tương lai của Mai Khê, mới có thể xác nhận công trình giai đoạn hai nhà máy điện lúc nào đạt được lợi ích phù hợp nhất với bên đầu tư, nếu nói nhà máy điện xây dựng xong rồi, điện sản xuất ra không bán được, vậy thì cũng có chút cái được không bù đắp đủ cái mất.
Ngày 16, Tiếu Hạo Dân cũng theo Thẩm Hoài đến thành phố. Thẩm Hoài bảo anh ta đến thị trấn Mai Khê trước, tiếp xúc với người phụ trách tài vụ, nhân sự ở Mai Cương, hắn ta trực tiếp đến trường Đảng báo cáo.
Đến khi chập tối, Thẩm Hoài gọi điện cho Trần Đồng, bảo Trần Đồng lái xe đến trường Đảng đón hắn đến thị trấn Mai Khê.
Giữa đường Dương Hải Bằng gọi điện đến, Thẩm Hoài bảo Trần Đồng lái xe đến con đê ở phía Bắc công trường cầu Mai Khê rồi dừng lại, bảo Dương Hải Bằng đến con đê phía Tây sông Mai Khê gặp hắn ở đó.
Sau khi được công ty liên doanh của Hải Phong và tập đoàn Trường Thanh tiếp nhận, năm sau công trình cải tạo đường Hạ Mai cũng đã được làm trở lại hơn một tháng rồi.
Thẩm Hoài đi lên đê, nhìn công trường xây dựng cầu Mai Khê, phần đổ bê tông dưới nước chỗ chân cầu đã hoàn thành xong, tốc độ xây dựng cầu sau đó sẽ được tăng lên, nhưng công trình cải tạo có thể được làm xong để cho thông xe trước tháng 8 hay không, vẫn không thể tính trước được.
- Tháng 8 năm ngoái anh rời thị trấn Mai Khê, tháng 8 Tô Khải Văn thay anh đảm nhiện chức Bí thư Đảng ủy, đã được 7 tháng rồi. Đối với chuyện này, Tô Khải Văn vẫn không giải quyết được.
Dương Hải Bằng cố gắng leo lên bờ đê, đoạn bùn này không dễ đi. Anh ta một chân sâu một chân nông đi đến, thở phì phò nói:
- Bây giờ có vài người đã bắt đầu nhớ đến thời gian tốt đẹp của anh ở Mai Khê rồi.
- Tỉnh cương có nguy cơ bị liên lụy rất lớn, rất nhiều chuyện bị trì hoãn lại, cũng là bình thường.
Thẩm Hoài cười lớn, lại đưa tay ra vỗ vào bụng của Dương Hải Bằng, nói
- Tôi nói này, có phải là anh có thể khống chế được cân nặng hay không, đi một hai mét, leo lên bờ đê liền thở gấp như vậy, tối nay có thể khiến chị nhà hài lòng không đây?
Dương Hải Bằng khá thoải mái về chuyện cơ thể béo mập, nên cơ thể cứ giống như bị thúc giục mà béo lên, may mà thân hình anh ta cao lớn, mới không thể hiện ra vẻ mập mạp. Anh ta ôm phần bụng nhô ra, ngại ngùng nói:
- Nửa năm nay tăng thêm 30 cân thịt, nói thế này rốt cuộc vẫn là trách anh thôi. Vốn dĩ đã thích ứng với nhịp điệu của anh, anh vừa mới chậm lại, tôi cùng với Chu Tri Bạch bọn họ cả ngày chỉ biết ăn uống, không có gì tiêu hao, ngoại trừ tăng thêm lượng thịt còn có thể làm gì đây?
- Anh cũng có thể đổ vào đầu tôi, vậy tôi cũng không có chỗ giải oan rồi.
Thẩm Hoài cười nói, tuy rất nhiều chuyện ở bên ngoài chậm lại, nhưng Dương Hải Bằng , Chu Tri Bạch bọn họ trên thực tế không hề nghỉ ngơi.
Tuy rằng sản xuất sắt thép của thành phố Đông Hoa sớm đã hình thành cơ sở nhất định, nhưng nguyên vật liệu và mua bán vật liệu thép phía trước, vận chuyển và gia công sắt thép vùng hạ du cùng với sản xuất công nghiệp đồng bộ, đều là quay chung quanh thị cương mà tổ chức. Trình độ thấp không nói, còn chịu thương mại Vạn hổ và rất nhiều sự nắm giữ, kiềm chế của ba công ty của thị cương, phát triển có chút khác thường, không hình thành nhóm sản xuất công nghiệp chân chính.
Theo sự phát triển của Mai Cương, sản xuất đồng bộ ở bên ngoài cũng đạt được mức độ nhất định để sửa chữa cùng với sự phát triển nhưng vẫn không thể hoàn toàn thích ứng với sự tăng trưởng của mô hình phát triển bùng nổ sản lượng sắt thép Đông Hoa. Triệu Đông, Triệu Trị, Phan Thành và những người khác, nắm bắt lấy việc xây dựng Mai Cường cùng với Vận Doanh, Chu Tri Bạch, Dương Hải Bằng bọn họ đều đang nỗ lực hoàn thành việc hậu cần, thương mại và những xây dựng sản nghiệp đồng bộ khác ở bên ngoài, đều có sự phân công rõ ràng.
Trong thời gian ngắn như vậy, bài học phải bổ sung rất nhiều, trên thực tế cũng không có cách nào để nghỉ ngơi.
Có thể là tâm trạng của con người có sự chuyển biến triệt để, Dương Hải Bằng từ sớm vì tâm trạng lo lắng cho sự đấu tranh sinh tồn mà thoát ra, trước mắt chỉ chú tâm vào phấn đấu cho sự nghiệp cá nhân, thời gian làm việc mỗi ngày tuy sẽ không giảm đi bao nhiêu, nhưng tâm trạng hoàn toàn không giống như vậy.
- Hiện nay tôi uống nước thôi cũng bị tăng cân, mọi người đều cười số cân trên người Chu Lập đang tiếp tục giảm xuống, đều tăng lên ở trên người tôi.
Dương Hải Bằng tự giễu nói:
- Song trước đây Chu Lập béo đen, tôi hơn có hai cân, cũng là béo trắng. Tôi thế nào cũng sẽ không giảm đến cấp bậc như anh ta đâu.
- Lời này là anh nói đấy. Tối nay tôi sẽ nói với Chu Lập, xem anh ấy có xử lý anh hay không.
Trần Đồng nói.
- Anh không có việc gì đã biết cách xúi giục chia rẽ rồi.
Dương Hải Bằng đưa tay ôm lấy cổ của Trần Đồng, làm động tác muốn đẩy anh ta xuống đê.
- Lại còn bán rượu giả để hại chúng tôi nữa chứ.
- Rượu giả? Rượu giả gì chứ?
Thẩm Hoài hỏi. Hắn biết Trần Đồng đang kinh doanh độc quyền về rượu và thuốc lá, quầy rượu thuốc của cửa hàng cũng nhận thầu, nhưng hắn tin rằng cho dù Trần Đồng muốn giở thủ đoạn lừa bịp cũng sẽ không làm đến trên đầu Dương Hải Bằng bọn họ đâu.
- Anh đều không biết sao.
Dương Hải Bằng nói.
- Ở xưởng rượu nhỏ của Trần Đồng, giá cả từ xưởng rượu Mao Đài mời hai vị sư phụ có thể duyệt rượu đến, muốn trộm tài nghệ của họ, còn cố tình lấy loại thử nghiệm cho anh ta thử. Điều nhỏ nhặt này có thể gây sức ép cho chúng tôi.
Tính cách của Trần Đan khá trầm, tâm tư thì để ở việc kinh doanh Thượng Khê Viên. Trần Đồng là người có thể gây sức ép. Tuy tiền kiếm được lại không nhiều hơn Thượng Khê Viên xem chừng không có sóng gió nào, một hai năm ngắn ngủi thật ra đề cập đến nhiều nghề, Thẩm Hoài cùng Trần Đan đối với anh ta đều là thái độ do mình tự chịu trách nhiệm, không ngờ gần đây anh ta lại gây sức ép lên nhà máy rượu.
- Buổi tối đem đến cho tôi thử xem.
Thẩm Hoài cười nói.
- Chỉ cần không phải là lấy cồn công nghiệp để làm ra là được.
- Bây giờ tôi cũng là người có gia thế, sao lại đi làm những chuyện như vậy chứ.
Trần Đồng nói:
- Dù sao cũng là chuyện nhỏ, gây sức ép cũng chỉ có vài lần, cũng không biết bản thân rốt cuộc thích hợp làm gì mới được.
Bên này đang nói chuyện, con đê ở bờ sông đối diện có một nhóm người đang leo lên.
Khoảng cách hai bờ sông Mai Khê cũng tầm 3m, cảnh hoàng hôn vẫn chưa rõ lắm, Thẩm Hoài vừa nhìn là nhận ra trong nhóm người kia có người phụ nữ mặc bộ váy màu xanh ngọc là Tạ Chỉ, những người khác là Đàm Khải Bình, Tạ Hải Thành, Tôn Khải Nghĩa, Lưu Vĩ Lập, Chu Kỳ Bảo, Nobuo Yamazaki và những người khác, nói vậy sau khi họ đầu tư kí kết hiệp nghị mua cổ phần với Chúng Tín, Bằng Duyệt, Chử Giang, có thời gian rảnh đi tham quan tình hình xây dựng của thị trấn Mai Khê.
Trần Đồng đối với tình hình Thẩm Hoài và những người ở Mai Cương lập tức chịu sự áp chế của thành phố tỏ ra không hài lòng, nói:
- Quận mới Mai Khê vẫn chưa thấy bóng dáng đâu, họ lại có mặt ở thị trấn Mai Khê đi vòng quanh giống như vận mệnh bây giờ của thị trấn Mai Khê là họ làm ra vậy, thật con mẹ nó không biết xấu hổ.
- Cái người gầy cao kia là Lương Vinh Tuấn.
Dương Hải Bằng sợ Thẩm Hoài nhận không ra Lương Vinh Tuấn, đặc biệt chỉ cho hắn xem:
- Thời gian trước Lương Vinh Tuấn đều đã tìm cửa hàng thương mại, cửa hàng kinh doanh tiêu thụ trong thành phố, thái độ vẫn thành thực cởi mở, cũng thúc đẩy trong thành phố đem những cái đó cho anh ta tách ra khỏi ba công ty thay đổi chế độ tư nhân hóa, là người rất có suy nghĩ. Thị cương cũng dần dần nhận thấy Lương Vinh Tuấn là người có năng lực. Mai Khê còn xây dựng thêm dự án lò điện thép mười ngàn tấn, tôi đoán có thể chính là ý tưởng của Lương Vinh Tuấn. Quả thật anh ta không đơn giản đâu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.