Chương 132
Tây Môn Vô Tuyết
27/12/2021
Viên Phong chạy trước tiên, động tác nhanh gọn nhảy cao một cái, tay bắt lấy đầu tường, trực tiếp nhảy vào trong.
Chân Kiến Nghiệp đạp lên xích cửa, hơi dùng lực một cái, sau đó cũng nhảy vào trong, động tác của hai người liền tù tì một mạch, chỉ có Vương Xuân Phú là bị rơi ở phía sau.
Anh ta bụng phệ, cũng đã có tuổi, nắm chặt lấy cánh cửa sắt, chân đạp mấy lần mà không thể leo lên.
“Cứu tôi, cứu tôi với!” Vùng vẫy gọi to, tôi với Kiến Nghiệp vội vàng bắt tay của anh ta lại, nhưng mà lúc này đã trễ rồi Trương Dung đã đuổi theo.
Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, tôi thật sự không dám tin tưởng người có thể cắn xé con mồi giống như là dã thú, phần dưới của Vương Xuân Phú toàn là máu me, cuối cùng anh ta bất lực buông tay, bị Trương Dung kéo vào trong đêm tối.
“Ghê quá!”
Tôi nhìn về phía hai người dựa lưng ở vách tường, đầu ngày mồ hôi: “Có chuyện gì vậy?”
“Nếu như muốn nói thì cũng phải trách cái tên mập đó, anh ta nhìn xung quanh vắng vẻ, lại có ý đồ muốn làm loạn với Trương Dung. Kết quả ai biết người phụ nữ thối ấy trực tiếp phát điên, gặp người liền cắn.” Viên Phong chua chát cười một tiếng, nhìn tôi ôm cô bé: “Thật ngại quá, quấy rầy thế giới hai người của các người rồi.”
“Nói chuyện sạch sẽ chút đi, đừng có không có việc gì rồi lại tìm chuyện cho mình.” Tôi nhìn hai người bọn họ, không biết lúc nào Trương Dung lại quay lại, bây giờ ở bên ngoài quá nguy hiểm.
“Nếu như đã vào, đúng lúc cũng đi tìm cô bé mất tích. 2 người các anh nghe cho kĩ đây, chúng ta đường ai nấy đi, đừng ai ảnh hưởng ai hết.”
Tay của Viên Phong vẫn luôn đặt ở trong túi, anh ta cầm lấy con dao: “Tại sao anh vẫn cứ muốn đi tìm cô bé kia, chẳng lẽ cô bé cũng là đối tượng mà anh bảo vệ?”
Tên tội phạm giết người đã phát giác trên người của cô bé đó có vấn đề, tôi cũng không có ý che giấu: “Con bé đó rất có thể chính là điểm mấu chốt, quyết định chúng ta có thể sống sót qua đêm nay không.”
Viên Phong như có điều suy nghĩ mà đứng yên tại chỗ, tôi bỏ Y Y xuống, nắm tay của con bé đi vào trong nhà hỏa thiêu.
Mấy năm nay mặc dù đã nhìn không ít người chết, nhưng mà đây là lần đầu tiên tôi đến nhà hỏa thiêu.
“Phòng làm việc, nhà kho, sảnh, phòng gửi tro cốt, nhà xác, nơi hỏa táng… đa phần mấy căn phòng này đều khóa cửa, nhưng mà cũng có mấy căn phòng có thể đi vào từ con đường khác.”
Vì để phòng ngừa đột nhiên lại xuất hiện mấy cái thứ bẩn thỉu, tôi đưa điện thoại di động lên trước mặt, vừa đi vừa chú ý động tĩnh trong buổi livestream.
Trong xưởng hỏa táng được phân làm hai con đường, một đường là dành cho người đi, một cái đường khác là để vận chuyển thi thể.
Sau khi nhân viên tan làm thì bọn họ sẽ kéo xích con đường vận chuyển thi thể, đường dành cho người thì được chắn bằng một tấm gỗ, ở trên biểu thị cấm vào.
Con đường mà tôi với Y Y đi chắc là con đường dành cho người, chỉ có điều là tấm biển gỗ đỏ chót không biết là bị ai lật tung ra.
Đi sâu vào trong nhà xưởng, ở phía sau phòng khử trùng có một cánh cửa mở ra ngoài, giống như là cố ý nói cho tôi biết có người vừa mới đi vào trong.
“Là bọn Viên Phong và Kiến Nghiệp?” Mang theo sự tò mò đi vào trong cửa khử trùng, ngẩng đầu lên, nhìn kính bát quái treo ở phía trên khung cửa, mặt kính lồi ra ngoài, nhìn rất là khó chịu.
“Cứ luôn cảm thấy căn phòng này có chút quái dị, mình có nên đi vào không đây?” Nhìn vào cái điện thoại, tôi hỏi các bạn đang xem.
Lưu Bán Tiên Thanh Thành sơn hạ: “Dựa vào mặt kính của kính bát quái được chia làm 2 loại, kính bát quái lồi cùng với kính bát quái lõm, kính bát quái lõm dùng để “chiêu tài tiến bảo”, kính bát quái lồi dùng để “trấn trạch hóa sát”. Cái kính lồi ở trước mặt của cậu giống như là mai rùa, trên mặt kính giống như có hình vòng cung lồi, vốn dĩ nếu mang vật sát vào trong kính lồi thì có thể làm tan sát khí của vật đó. Nhưng mà cậu nhìn kỹ lại đi, mặt kính này đã bị rạn nứt, nói rất rõ tà ma đã sớm vào đây nhiều năm.”
Chân Kiến Nghiệp đạp lên xích cửa, hơi dùng lực một cái, sau đó cũng nhảy vào trong, động tác của hai người liền tù tì một mạch, chỉ có Vương Xuân Phú là bị rơi ở phía sau.
Anh ta bụng phệ, cũng đã có tuổi, nắm chặt lấy cánh cửa sắt, chân đạp mấy lần mà không thể leo lên.
“Cứu tôi, cứu tôi với!” Vùng vẫy gọi to, tôi với Kiến Nghiệp vội vàng bắt tay của anh ta lại, nhưng mà lúc này đã trễ rồi Trương Dung đã đuổi theo.
Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, tôi thật sự không dám tin tưởng người có thể cắn xé con mồi giống như là dã thú, phần dưới của Vương Xuân Phú toàn là máu me, cuối cùng anh ta bất lực buông tay, bị Trương Dung kéo vào trong đêm tối.
“Ghê quá!”
Tôi nhìn về phía hai người dựa lưng ở vách tường, đầu ngày mồ hôi: “Có chuyện gì vậy?”
“Nếu như muốn nói thì cũng phải trách cái tên mập đó, anh ta nhìn xung quanh vắng vẻ, lại có ý đồ muốn làm loạn với Trương Dung. Kết quả ai biết người phụ nữ thối ấy trực tiếp phát điên, gặp người liền cắn.” Viên Phong chua chát cười một tiếng, nhìn tôi ôm cô bé: “Thật ngại quá, quấy rầy thế giới hai người của các người rồi.”
“Nói chuyện sạch sẽ chút đi, đừng có không có việc gì rồi lại tìm chuyện cho mình.” Tôi nhìn hai người bọn họ, không biết lúc nào Trương Dung lại quay lại, bây giờ ở bên ngoài quá nguy hiểm.
“Nếu như đã vào, đúng lúc cũng đi tìm cô bé mất tích. 2 người các anh nghe cho kĩ đây, chúng ta đường ai nấy đi, đừng ai ảnh hưởng ai hết.”
Tay của Viên Phong vẫn luôn đặt ở trong túi, anh ta cầm lấy con dao: “Tại sao anh vẫn cứ muốn đi tìm cô bé kia, chẳng lẽ cô bé cũng là đối tượng mà anh bảo vệ?”
Tên tội phạm giết người đã phát giác trên người của cô bé đó có vấn đề, tôi cũng không có ý che giấu: “Con bé đó rất có thể chính là điểm mấu chốt, quyết định chúng ta có thể sống sót qua đêm nay không.”
Viên Phong như có điều suy nghĩ mà đứng yên tại chỗ, tôi bỏ Y Y xuống, nắm tay của con bé đi vào trong nhà hỏa thiêu.
Mấy năm nay mặc dù đã nhìn không ít người chết, nhưng mà đây là lần đầu tiên tôi đến nhà hỏa thiêu.
“Phòng làm việc, nhà kho, sảnh, phòng gửi tro cốt, nhà xác, nơi hỏa táng… đa phần mấy căn phòng này đều khóa cửa, nhưng mà cũng có mấy căn phòng có thể đi vào từ con đường khác.”
Vì để phòng ngừa đột nhiên lại xuất hiện mấy cái thứ bẩn thỉu, tôi đưa điện thoại di động lên trước mặt, vừa đi vừa chú ý động tĩnh trong buổi livestream.
Trong xưởng hỏa táng được phân làm hai con đường, một đường là dành cho người đi, một cái đường khác là để vận chuyển thi thể.
Sau khi nhân viên tan làm thì bọn họ sẽ kéo xích con đường vận chuyển thi thể, đường dành cho người thì được chắn bằng một tấm gỗ, ở trên biểu thị cấm vào.
Con đường mà tôi với Y Y đi chắc là con đường dành cho người, chỉ có điều là tấm biển gỗ đỏ chót không biết là bị ai lật tung ra.
Đi sâu vào trong nhà xưởng, ở phía sau phòng khử trùng có một cánh cửa mở ra ngoài, giống như là cố ý nói cho tôi biết có người vừa mới đi vào trong.
“Là bọn Viên Phong và Kiến Nghiệp?” Mang theo sự tò mò đi vào trong cửa khử trùng, ngẩng đầu lên, nhìn kính bát quái treo ở phía trên khung cửa, mặt kính lồi ra ngoài, nhìn rất là khó chịu.
“Cứ luôn cảm thấy căn phòng này có chút quái dị, mình có nên đi vào không đây?” Nhìn vào cái điện thoại, tôi hỏi các bạn đang xem.
Lưu Bán Tiên Thanh Thành sơn hạ: “Dựa vào mặt kính của kính bát quái được chia làm 2 loại, kính bát quái lồi cùng với kính bát quái lõm, kính bát quái lõm dùng để “chiêu tài tiến bảo”, kính bát quái lồi dùng để “trấn trạch hóa sát”. Cái kính lồi ở trước mặt của cậu giống như là mai rùa, trên mặt kính giống như có hình vòng cung lồi, vốn dĩ nếu mang vật sát vào trong kính lồi thì có thể làm tan sát khí của vật đó. Nhưng mà cậu nhìn kỹ lại đi, mặt kính này đã bị rạn nứt, nói rất rõ tà ma đã sớm vào đây nhiều năm.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.