Chương 63
Tây Môn Vô Tuyết
27/12/2021
Cân nhắc nhiều lần, tôi cuối cùng chọn đi vào tòa nhà dạy học cách cửa lớn gần nhất.
Tòa nhà này không tính là quá cao, chỉ có bốn tầng. Bởi vì nền giáo dục cho các tinh anh, học sinh của trường không quá nhiều, tổng cộng ba khối đều học ở một tòa nhà.”
Tòa nhà dạy học mỗi tầng có bốn phòng học, cửa phòng học có dán biển của từng lớp, có hai lối ra vào trái phải, tường cầu thang có dấu vết bị lửa thiêu, phần lớn tay vịn đều tróc ra, trơ trọi, ai đi lên trên không cẩn thận sẽ ngã xuống.
“Nhìn tình trạng này, những suy đoán trên mạng không phải vô căn cứ, hỏa hoạn, sự kiện giẫm đạp rất có khả là thật.” Tôi đi trên hàng lang ở tầng một, không biết mọi người có trải qua chuyện tương tự chưa, đêm khuya nhìn phòng học không một bóng người, từng dãy bàn ghế yên lặng bày ở đó cũng có loại kinh dị.
Trong phòng học trống rỗng, trên bảng đen hình như viết cái gì đó, nhưng cho dù dán mặt vào cửa sổ cũng không nhìn rõ.
Không có gì ngoài ý muốn, tất cả các phòng học ở tầng một đều trống.
Bức tượng bị thiêu đến nứt ra, tôi đi lên tầng hai.
“Lớp 10A5, lớp 11A1, lớp 11A2…” đi hết tầng hai, vẫn không có phát hiện gì, tôi bắt đầu nghi ngờ mình chuyện bé ra to, một hơi đi lên tầng ba.
“Trống, trống, vẫn trống.” Trái tim treo lơ lửng cuối cùng hạ xuống, nhưng khi tôi nhìn sang phòng học cuối cùng của tầng ba.
“Đó là?”
Xuyên qua cửa sổ, tôi nhìn thấy bốn bóng đen đứng ở bên bục giảng.
“Bụp!” Tay không cầm vững, máy quay phim lập tức rơi xuống đất, tôi lùi lại hai bước, nếu như lúc đó đằng sau không có can lan, tôi sợ rằng sẽ trực tiếp rơi từ tầng ba xuống!
“Thứ gì vậy?! Trong trường còn có học sinh? Không đúng, bình tĩnh, có lẽ đó chỉ là tượng hình người.”
Tôi nhặt máy quay lên, lần nữa lại gần cửa sổ: “Không có rồi?! Bốn bóng đen đó không thấy nữa! Bọn họ không phải là mô hình!”
Mồ hôi lạnh toát ra, tôi cũng không màng xem bình luận trong livestream, cơ thể di chuyển về phía cầu thang.
“Két.” Cửa của phòng học vào lúc này bị kéo ra: “Dọa chết tôi rồi, ra đi, không phải là ma, là người!”
Nghe giọng nói tuổi không lớn, tôi trợn mắt há hốc mồm nhìn trước mắt, hai nam hai nữ đeo ba lô đi ra khỏi phòng.
“Các người…”
“Chúng tôi là học sinh của trường lân cận, sớm nghe nói ở đây có ma, cho nên đến thử độ gan dạ.” Chàng trai cầm đầu nhìn trông khoảng 17-18 tuổi, là người lớn tuổi nhất trong bốn người.
“Thử độ gan dạ cái gì? Mau về nhà đi, nơi này rất nguy hiểm!” Giọng điệu của tôi hiếm khi nghiêm nghị, Underworld Show sắp đặt địa điểm livestream ở đây, nói rõ nơi này có thể thật sự có ma!
“Chú à, lá gan này của chú cũng quá nhỏ rồi.” Một cô gái tóc ngắn trong đó cười he he với tôi, cô ta và chàng trai chắc đang yêu đương.
“Mau về nhà, đợi thật sự xảy ra chuyện, muốn chạy cũng không chạy được.”
“Người lớn các chú thích lo quá, chúng tôi đến sớm hơn chú, cũng không cảm thấy có nơi nào kỳ lạ?”
“Đúng thế, muốn đi thì chú đi, trò chơi thử độ gan dạ của chúng tôi mới vừa bắt đầu.”
Tụi trẻ bây giờ thật là gan to bằng trời, đổi câu khác chính là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, nếu tôi cưỡng ép bọn họ rời đi, nói không chừng sẽ khơi dậy tính phản nghịch của bọn họ, lại lén đi theo.
“Được thôi, nếu mấy đứa không muốn đi, vậy có thể dẫn tôi cùng chơi trò chơi thử độ gan dạ gì đó không? Tôi là một streamer thể loại linh dị thám hiểm, thật ra cực kỳ hứng thú với những nơi như này.” Tôi nói những lời này chỉ đơn thuần là muốn bảo vệ bọn họ, nhưng điều khiến tôi không ngờ, ác mộng thật sự lại bắt đầu từ đây.
“Chú muốn cùng chơi với chúng tôi sao?” Chàng trai lớn tuổi nhất nghẹo đầu nhìn tôi, mắt của cậu ta sáng rực trong bóng tối, động tác này không biết tại sao khiến tôi liên tưởng đến con mèo đen vừa rồi gặp ở cửa.
Tòa nhà này không tính là quá cao, chỉ có bốn tầng. Bởi vì nền giáo dục cho các tinh anh, học sinh của trường không quá nhiều, tổng cộng ba khối đều học ở một tòa nhà.”
Tòa nhà dạy học mỗi tầng có bốn phòng học, cửa phòng học có dán biển của từng lớp, có hai lối ra vào trái phải, tường cầu thang có dấu vết bị lửa thiêu, phần lớn tay vịn đều tróc ra, trơ trọi, ai đi lên trên không cẩn thận sẽ ngã xuống.
“Nhìn tình trạng này, những suy đoán trên mạng không phải vô căn cứ, hỏa hoạn, sự kiện giẫm đạp rất có khả là thật.” Tôi đi trên hàng lang ở tầng một, không biết mọi người có trải qua chuyện tương tự chưa, đêm khuya nhìn phòng học không một bóng người, từng dãy bàn ghế yên lặng bày ở đó cũng có loại kinh dị.
Trong phòng học trống rỗng, trên bảng đen hình như viết cái gì đó, nhưng cho dù dán mặt vào cửa sổ cũng không nhìn rõ.
Không có gì ngoài ý muốn, tất cả các phòng học ở tầng một đều trống.
Bức tượng bị thiêu đến nứt ra, tôi đi lên tầng hai.
“Lớp 10A5, lớp 11A1, lớp 11A2…” đi hết tầng hai, vẫn không có phát hiện gì, tôi bắt đầu nghi ngờ mình chuyện bé ra to, một hơi đi lên tầng ba.
“Trống, trống, vẫn trống.” Trái tim treo lơ lửng cuối cùng hạ xuống, nhưng khi tôi nhìn sang phòng học cuối cùng của tầng ba.
“Đó là?”
Xuyên qua cửa sổ, tôi nhìn thấy bốn bóng đen đứng ở bên bục giảng.
“Bụp!” Tay không cầm vững, máy quay phim lập tức rơi xuống đất, tôi lùi lại hai bước, nếu như lúc đó đằng sau không có can lan, tôi sợ rằng sẽ trực tiếp rơi từ tầng ba xuống!
“Thứ gì vậy?! Trong trường còn có học sinh? Không đúng, bình tĩnh, có lẽ đó chỉ là tượng hình người.”
Tôi nhặt máy quay lên, lần nữa lại gần cửa sổ: “Không có rồi?! Bốn bóng đen đó không thấy nữa! Bọn họ không phải là mô hình!”
Mồ hôi lạnh toát ra, tôi cũng không màng xem bình luận trong livestream, cơ thể di chuyển về phía cầu thang.
“Két.” Cửa của phòng học vào lúc này bị kéo ra: “Dọa chết tôi rồi, ra đi, không phải là ma, là người!”
Nghe giọng nói tuổi không lớn, tôi trợn mắt há hốc mồm nhìn trước mắt, hai nam hai nữ đeo ba lô đi ra khỏi phòng.
“Các người…”
“Chúng tôi là học sinh của trường lân cận, sớm nghe nói ở đây có ma, cho nên đến thử độ gan dạ.” Chàng trai cầm đầu nhìn trông khoảng 17-18 tuổi, là người lớn tuổi nhất trong bốn người.
“Thử độ gan dạ cái gì? Mau về nhà đi, nơi này rất nguy hiểm!” Giọng điệu của tôi hiếm khi nghiêm nghị, Underworld Show sắp đặt địa điểm livestream ở đây, nói rõ nơi này có thể thật sự có ma!
“Chú à, lá gan này của chú cũng quá nhỏ rồi.” Một cô gái tóc ngắn trong đó cười he he với tôi, cô ta và chàng trai chắc đang yêu đương.
“Mau về nhà, đợi thật sự xảy ra chuyện, muốn chạy cũng không chạy được.”
“Người lớn các chú thích lo quá, chúng tôi đến sớm hơn chú, cũng không cảm thấy có nơi nào kỳ lạ?”
“Đúng thế, muốn đi thì chú đi, trò chơi thử độ gan dạ của chúng tôi mới vừa bắt đầu.”
Tụi trẻ bây giờ thật là gan to bằng trời, đổi câu khác chính là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, nếu tôi cưỡng ép bọn họ rời đi, nói không chừng sẽ khơi dậy tính phản nghịch của bọn họ, lại lén đi theo.
“Được thôi, nếu mấy đứa không muốn đi, vậy có thể dẫn tôi cùng chơi trò chơi thử độ gan dạ gì đó không? Tôi là một streamer thể loại linh dị thám hiểm, thật ra cực kỳ hứng thú với những nơi như này.” Tôi nói những lời này chỉ đơn thuần là muốn bảo vệ bọn họ, nhưng điều khiến tôi không ngờ, ác mộng thật sự lại bắt đầu từ đây.
“Chú muốn cùng chơi với chúng tôi sao?” Chàng trai lớn tuổi nhất nghẹo đầu nhìn tôi, mắt của cậu ta sáng rực trong bóng tối, động tác này không biết tại sao khiến tôi liên tưởng đến con mèo đen vừa rồi gặp ở cửa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.