Chương 68
Tây Môn Vô Tuyết
27/12/2021
Kéo Tiết Phi và Tú Phi ra, tôi ngồi xổm ở trước mặt Anh Tử, cô ta không
có tham gia trò chơi, luôn đứng ở bên ngoài phòng học chắc có thể nhìn
thấy cái gì đó.
“Anh Tử, cô biết cô gái kia đi đâu không?” Tôi trước giờ chưa từng có nói chuyện với tụi nhóc, chỉ có thể tận khả năng nhẹ giọng.
Anh Tử ăn mặc giống như búp bê không có nhìn tôi, mắt vô thần nhìn mặt đất, sau đó lắc đầu.
“Cô bé này cũng quá hướng nội rồi?” Bất luận hỏi cô ta cái gì, câu trả lời của cô gái chỉ có hai kiểu, hoặc lắc đầu, hoặc không nhúc nhích giống như không nghe thấy vậy.
“Streamer, chúng ta bây giờ phải làm sao?”
“Còn có thể làm sao?” Tôi đứng dậy nhìn khuôn viên trường quỷ dị trong màn đêm: “Tìm một lượt tất cả các nơi, nhất định phải tìm được cô bé đó.”
Dính đến tính mạng của một mầm non, tôi chắc chắn không thể khoanh tay đứng nhìn, tuy biết rõ làm như vậy sẽ khiến mình rơi vào vòng nước sâu hơn.”
“Lát nữa tìm lại một lượt tòa nhà dạy học, sau đó chúng ta cùng nhau đến tòa nhà thí nghiệm, ba cô cậu theo sát tôi, đừng đi lạc.” Xách máy quay tôi đi ở đầu tiên ở đội ngũ, nhân lúc ba người bọn họ không chú ý, tôi lặng lẽ rút điện thoại xem lại ghi chép vừa rồi.
Hình ảnh rất mơ hồ, chỉ có khi lướt qua cửa sổ mới có chút ánh sáng, mà chính ở độ sáng vào lúc này đã ghi lại một màn cực kỳ kinh dị. Vừa rồi ở trong phòng học, có một người, luôn đi theo đằng sau tôi!
“Quả nhiên, người đó đang nói dối…”
Ra khỏi tòa nhà dạy học, tôi dẫn ba người bọn họ đi thẳng đến tòa nhà thí nghiệm.
Người sống sờ sờ mất tích dưới mí mắt của mọi người, không lo lắng đó là điều không thể, tuy biến mất rất có thể là vở kịch do chính bọn họ tự diễn, nhưng tôi là một người trưởng thành vào lúc này cái đầu tiên phải suy nghĩ là sự an toàn của cô ta.
Vì chỉ có tôi biết, ngôi trường này có thể thật sự có ma quỷ làm loạn.
Không màng xem bình luận của người xem, dọc theo con đường dài đầy cỏ dại đến cửa cửa tòa nhà thí nghiệm.
Tổng cộng sáu tầng, nhìn trông lớn hơn rất nhiều so với tòa nhà dạy học.
“Giảng dạy theo nền giáo dục của nước N chính là như này, học sinh ở trên lớp chỉ học kiến trúc lý luận có hạn, phần lớn nội trong bài học đều tiến hành ở tòa nhà thí nghiệm, điều bọn họ chú trọng hơn là năng lực thực tiễn.”
“Fuck, ngụy quân nước N còn chưa đi!”
“Tránh ra cho tôi, ông nội của ông đây năm đó chính là người dùng quả lựu đạn để đánh chìm một tàu ngầm của nước N!”
“Bên trên bị điên…”
Cửa lớn của tòa nhà thí nghiệm bị khóa, còn dám niêm phong, tôi đi tới gần xem xét, niêm phong tuy đã cũ, nhưng không có bị xé, cũng tức là cánh cửa này từ lúc đóng lại thì cũng chưa được mở ra.
“Vậy tòa nhà này không cần kiểm tra rồi.” Người không vào được, tự nhiên không cần lo lắng Thẩm Mộng bị mang vào bên trong.
“Streamer, chú nhìn bên này.” Hình như trong bóng tối có thứ gì đó đang đùa giỡn với tôi, Tú Mộc chỉ vào cửa sổ của một phòng nào đó ở bên trái của tầng một: “Có thể vào từ chỗ này!”
Tôi đến trước cửa sổ, tất cả các cửa sổ đều bị dán niêm phong còn bị khóa lại, chỉ có cửa sổ này mở một nửa.
Giống như cố ý nói với tôi có người vừa từ đây đi vào vậy, cửa sổ nửa mở nửa khớp, bị gió thổi qua còn phát ra tiếng két két.
“Các cô cậu đợi ở ngoài, tôi đi vào trong xem thử.”
“Vậy sao được chứ? Thẩm Mộng là bạn gái của tôi, tôi nhất định phải đi vào.”
“Mọi người cùng nhau tìm, thêm một người thêm một phần sức.” Tú Mộc vừa rồi suýt nữa bị Tiết Phi đánh, bây giờ đã ngoan ngoãn hơn.
Hai người bọn họ cố chấp muốn đi, tóm lại không thể ném lại Anh Tử nhỏ tuổi nhất ở bên ngoài: “Được rồi, vậy chúng ta cùng đi vào, gặp phải nguy hiểm thì đừng hoảng.”
“Anh Tử, cô biết cô gái kia đi đâu không?” Tôi trước giờ chưa từng có nói chuyện với tụi nhóc, chỉ có thể tận khả năng nhẹ giọng.
Anh Tử ăn mặc giống như búp bê không có nhìn tôi, mắt vô thần nhìn mặt đất, sau đó lắc đầu.
“Cô bé này cũng quá hướng nội rồi?” Bất luận hỏi cô ta cái gì, câu trả lời của cô gái chỉ có hai kiểu, hoặc lắc đầu, hoặc không nhúc nhích giống như không nghe thấy vậy.
“Streamer, chúng ta bây giờ phải làm sao?”
“Còn có thể làm sao?” Tôi đứng dậy nhìn khuôn viên trường quỷ dị trong màn đêm: “Tìm một lượt tất cả các nơi, nhất định phải tìm được cô bé đó.”
Dính đến tính mạng của một mầm non, tôi chắc chắn không thể khoanh tay đứng nhìn, tuy biết rõ làm như vậy sẽ khiến mình rơi vào vòng nước sâu hơn.”
“Lát nữa tìm lại một lượt tòa nhà dạy học, sau đó chúng ta cùng nhau đến tòa nhà thí nghiệm, ba cô cậu theo sát tôi, đừng đi lạc.” Xách máy quay tôi đi ở đầu tiên ở đội ngũ, nhân lúc ba người bọn họ không chú ý, tôi lặng lẽ rút điện thoại xem lại ghi chép vừa rồi.
Hình ảnh rất mơ hồ, chỉ có khi lướt qua cửa sổ mới có chút ánh sáng, mà chính ở độ sáng vào lúc này đã ghi lại một màn cực kỳ kinh dị. Vừa rồi ở trong phòng học, có một người, luôn đi theo đằng sau tôi!
“Quả nhiên, người đó đang nói dối…”
Ra khỏi tòa nhà dạy học, tôi dẫn ba người bọn họ đi thẳng đến tòa nhà thí nghiệm.
Người sống sờ sờ mất tích dưới mí mắt của mọi người, không lo lắng đó là điều không thể, tuy biến mất rất có thể là vở kịch do chính bọn họ tự diễn, nhưng tôi là một người trưởng thành vào lúc này cái đầu tiên phải suy nghĩ là sự an toàn của cô ta.
Vì chỉ có tôi biết, ngôi trường này có thể thật sự có ma quỷ làm loạn.
Không màng xem bình luận của người xem, dọc theo con đường dài đầy cỏ dại đến cửa cửa tòa nhà thí nghiệm.
Tổng cộng sáu tầng, nhìn trông lớn hơn rất nhiều so với tòa nhà dạy học.
“Giảng dạy theo nền giáo dục của nước N chính là như này, học sinh ở trên lớp chỉ học kiến trúc lý luận có hạn, phần lớn nội trong bài học đều tiến hành ở tòa nhà thí nghiệm, điều bọn họ chú trọng hơn là năng lực thực tiễn.”
“Fuck, ngụy quân nước N còn chưa đi!”
“Tránh ra cho tôi, ông nội của ông đây năm đó chính là người dùng quả lựu đạn để đánh chìm một tàu ngầm của nước N!”
“Bên trên bị điên…”
Cửa lớn của tòa nhà thí nghiệm bị khóa, còn dám niêm phong, tôi đi tới gần xem xét, niêm phong tuy đã cũ, nhưng không có bị xé, cũng tức là cánh cửa này từ lúc đóng lại thì cũng chưa được mở ra.
“Vậy tòa nhà này không cần kiểm tra rồi.” Người không vào được, tự nhiên không cần lo lắng Thẩm Mộng bị mang vào bên trong.
“Streamer, chú nhìn bên này.” Hình như trong bóng tối có thứ gì đó đang đùa giỡn với tôi, Tú Mộc chỉ vào cửa sổ của một phòng nào đó ở bên trái của tầng một: “Có thể vào từ chỗ này!”
Tôi đến trước cửa sổ, tất cả các cửa sổ đều bị dán niêm phong còn bị khóa lại, chỉ có cửa sổ này mở một nửa.
Giống như cố ý nói với tôi có người vừa từ đây đi vào vậy, cửa sổ nửa mở nửa khớp, bị gió thổi qua còn phát ra tiếng két két.
“Các cô cậu đợi ở ngoài, tôi đi vào trong xem thử.”
“Vậy sao được chứ? Thẩm Mộng là bạn gái của tôi, tôi nhất định phải đi vào.”
“Mọi người cùng nhau tìm, thêm một người thêm một phần sức.” Tú Mộc vừa rồi suýt nữa bị Tiết Phi đánh, bây giờ đã ngoan ngoãn hơn.
Hai người bọn họ cố chấp muốn đi, tóm lại không thể ném lại Anh Tử nhỏ tuổi nhất ở bên ngoài: “Được rồi, vậy chúng ta cùng đi vào, gặp phải nguy hiểm thì đừng hoảng.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.