Phòng Livestream Đoán Mệnh Của Sơn Thần
Chương 5: Vi Diệu
Nguyệt Chiếu Khê
11/06/2024
Người đàn ông trung niên áy náy: “Xin lỗi cô, tôi không biết cô có bệnh…”
Trì Vãn: “… Sao tôi cứ cảm thấy anh nói chuyện như đang chửi tôi vậy?”
Tuy rằng cô thực sự có bệnh.
Sau đó, cô hào phóng nói: “Không sao, tôi không giận anh đâu, suy cho cùng thì anh cũng đâu biết tôi có bệnh… Cơ mà, những gì tôi vừa nói đều là thật, trên mặt anh Đinh có tử khí, tối nay sẽ gặp một đợt tử kiếp!”
“Nếu muốn phá giải, đêm nay về nhà, anh Đinh nhất định không được đụng vào dao, cho dù chứng kiến cảnh tượng gì không muốn thấy, anh cũng nhất định phải bình tĩnh! Không thì, đêm nay anh nhất định sẽ chết!”
Giọng nói của cô cực kỳ nghiêm túc, khiến người đàn ông trung niên nghe xong cũng kìm lòng không đậu trở nên căng thẳng.
…
Sau khi rời khỏi sạp hàng của Trì Vãn, tâm trạng của người đàn ông trung niên – tên gọi là Đinh Nham – không khỏi trở nên vi diệu.
Ông ấy không để bụng lời dặn dò của Trì Vãn. Phải biết rằng, ông ấy không phải là người của Giang Thành, thân là tài xế xe vận tải, ông ấy chỉ đến Giang Thành vì công việc, đêm nay sẽ dừng chân ở đây một đêm, còn vợ của ông ấy ở nhà.
Cho nên, sao ông ấy có thể bắt quả tang vợ mình ngoại tình vào tối hôm nay được? Tối nay ông ấy sẽ không về nhà.
Hãy khoan…
Bước chân của Đinh Nham chợt khựng lại.
Ngay từ đầu, trong lòng ông ấy cứ cảm thấy có gì đó là lạ, mãi đến lúc này, ông ấy mới chợt nhận ra cảm giác là lạ ấy là gì.
Ông ấy còn nhớ, mình chưa từng nói cho cô bé đoán mệnh kia tên mình là gì, vậy nên, sao cô ấy biết mình họ Đinh?
Nhìn tấm danh thiếp bị Trì Vãn cưỡng ép nhét vào tay mình, Đinh Nham ma xui quỷ khiếp cất danh thiếp vào túi áo.
Sau khi nhiệt tình tiễn bước vị khách có khả năng là khách hàng duy nhất hôm nay của mình, Trì Vãn ngồi xuống, lập tức đối diện với ánh mắt vừa tò mò vừa hưng phấn của đám người chung quanh.
Trì Vãn biết rõ ánh mắt của họ có nghĩa là gì, đây là ánh mắt hóng drama.
Ông già ngày thường hay đeo kính râm đóng giả người mù, lúc này kính râm trượt xuống sống mũi, để lộ đôi mắt lấp lánh ánh sao nhìn Trì Vãn, phấn khởi hỏi: “Mau kể cho các bác nghe, chiếc sừng trên đầu thằng cha kia là sao?”
Ông già vừa dứt lời, lại một khuôn mặt khác sáp lại gần, đó là ông chú bán mì nướng lạnh dưới chân cầu vượt: “Tối nay ông ấy sẽ thật sự gặp huyết quang tai ương hả?”
Tuy rằng những người khác không hỏi, nhưng trong đôi mắt mở to của họ đều lóe lên sự phấn khởi ăn dưa.
Người ngoài không biết, nhưng những người tụ tập dưới chân cầu vượt như họ đều biết được điểm thần kỳ của cô nhóc này. Ừm, cũng có chút bản lĩnh, cô nói tối nay người đàn ông kia sẽ có huyết quang tai ương, thế thì chắc chắn sẽ có.
Trì Vãn: “… Sao tôi cứ cảm thấy anh nói chuyện như đang chửi tôi vậy?”
Tuy rằng cô thực sự có bệnh.
Sau đó, cô hào phóng nói: “Không sao, tôi không giận anh đâu, suy cho cùng thì anh cũng đâu biết tôi có bệnh… Cơ mà, những gì tôi vừa nói đều là thật, trên mặt anh Đinh có tử khí, tối nay sẽ gặp một đợt tử kiếp!”
“Nếu muốn phá giải, đêm nay về nhà, anh Đinh nhất định không được đụng vào dao, cho dù chứng kiến cảnh tượng gì không muốn thấy, anh cũng nhất định phải bình tĩnh! Không thì, đêm nay anh nhất định sẽ chết!”
Giọng nói của cô cực kỳ nghiêm túc, khiến người đàn ông trung niên nghe xong cũng kìm lòng không đậu trở nên căng thẳng.
…
Sau khi rời khỏi sạp hàng của Trì Vãn, tâm trạng của người đàn ông trung niên – tên gọi là Đinh Nham – không khỏi trở nên vi diệu.
Ông ấy không để bụng lời dặn dò của Trì Vãn. Phải biết rằng, ông ấy không phải là người của Giang Thành, thân là tài xế xe vận tải, ông ấy chỉ đến Giang Thành vì công việc, đêm nay sẽ dừng chân ở đây một đêm, còn vợ của ông ấy ở nhà.
Cho nên, sao ông ấy có thể bắt quả tang vợ mình ngoại tình vào tối hôm nay được? Tối nay ông ấy sẽ không về nhà.
Hãy khoan…
Bước chân của Đinh Nham chợt khựng lại.
Ngay từ đầu, trong lòng ông ấy cứ cảm thấy có gì đó là lạ, mãi đến lúc này, ông ấy mới chợt nhận ra cảm giác là lạ ấy là gì.
Ông ấy còn nhớ, mình chưa từng nói cho cô bé đoán mệnh kia tên mình là gì, vậy nên, sao cô ấy biết mình họ Đinh?
Nhìn tấm danh thiếp bị Trì Vãn cưỡng ép nhét vào tay mình, Đinh Nham ma xui quỷ khiếp cất danh thiếp vào túi áo.
Sau khi nhiệt tình tiễn bước vị khách có khả năng là khách hàng duy nhất hôm nay của mình, Trì Vãn ngồi xuống, lập tức đối diện với ánh mắt vừa tò mò vừa hưng phấn của đám người chung quanh.
Trì Vãn biết rõ ánh mắt của họ có nghĩa là gì, đây là ánh mắt hóng drama.
Ông già ngày thường hay đeo kính râm đóng giả người mù, lúc này kính râm trượt xuống sống mũi, để lộ đôi mắt lấp lánh ánh sao nhìn Trì Vãn, phấn khởi hỏi: “Mau kể cho các bác nghe, chiếc sừng trên đầu thằng cha kia là sao?”
Ông già vừa dứt lời, lại một khuôn mặt khác sáp lại gần, đó là ông chú bán mì nướng lạnh dưới chân cầu vượt: “Tối nay ông ấy sẽ thật sự gặp huyết quang tai ương hả?”
Tuy rằng những người khác không hỏi, nhưng trong đôi mắt mở to của họ đều lóe lên sự phấn khởi ăn dưa.
Người ngoài không biết, nhưng những người tụ tập dưới chân cầu vượt như họ đều biết được điểm thần kỳ của cô nhóc này. Ừm, cũng có chút bản lĩnh, cô nói tối nay người đàn ông kia sẽ có huyết quang tai ương, thế thì chắc chắn sẽ có.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.