Phong Lưu Chân Tiên

Chương 410: Chu Hân Dao Gặp Rắc Rối

✧๖ۣۜSaya✨๖ۣۜYuki✧

23/09/2017

Thay đổi linh thạch xong, Dương Thiên cũng không tiếp tục ở lại xem thành quả mà lập tức trở về. Thời gian cũng đã lâu, Chu Hân Dao hẳn là đã triệu tập nhân thủ xong, hắn cũng nên đến chỗ của nàng như đã hứa.

Vốn muốn tìm Chu Hân Dao nhưng Dương Thiên chợt nhớ ra, hắn và nàng quên không để lại phương thức gì để liên lạc với nhau. Suy nghĩ trong giây lát, Dương Thiên quyết định chọn một chi nhánh của Thiên Bảo Các để hỏi thăm tin tức.

Với tư cách là thương hội lớn nhất Phàm Vũ Giới, Thiên Bảo Các có chi nhánh ở hầu hết các thành trì cỡ trung và lớn, vì vậy Dương Thiên không cần tốn quá nhiều công sức vẫn có thể dễ dàng tìm được.

Đi vào bên trong, thần thức của Dương Thiên nhanh chóng tìm được kẻ có tu vị mạnh nhất ở đây. Đó là một nữ nhân trung niên, tu vị Kim Đan trung kỳ đang ngồi uống trà ở một chiếc bàn cạnh cửa sổ.

Dương Thiên bỏ qua lời mời chào của tên Luyện Khí kỳ gần đó mà đi thẳng đến chỗ của nàng, ngồi xuống trước mặt, thản nhiên nói:

- Ta có vài chuyện muốn hỏi ngươi. Hiện tại Phó Các Chủ Chu Hân Dao của các ngươi đang ở đâu?

Nữ nhân trung niên giữ vẻ mặt bình tĩnh, nhưng Dương Thiên vẫn nhận ra được nàng vừa giật mình một cái:

- Người ngươi đang nói là ai, ta không biết nàng. Chúng ta không có vị Phó Các Chủ nào gọi là Chu Hân Dao cả.

Dương Thiên hơi ngẩn ra rồi thở dài:

- Lại có chuyện gì xảy ra nữa đây? Ài, đúng là bên người mỹ nữ không bao giờ hết phiền phức. Các nàng gặp nạn, Dương Thiên ta tất nhiên phải đứng ra giúp đỡ.

Nữ nhân trung niên không để ý đến câu nói của Dương Thiên, trong đầu nàng chỉ đang vang lên 2 chữ là tên của hắn. Đây chính là người mà tất cả các thế lực hợp lại phát ra Tru Sát Lệnh, Dương Thiên sao?

Giọng nói Dương Thiên lạnh như băng:

- Ngươi đã từng nghe thấy tên của ta?

Nữ nhân trung niên cả người run lên, cố gắng giữ bình tĩnh:

- Ngươi đang nói gì ta nghe không hiểu?

Dương Thiên giả vờ thở dài:



- Vốn dĩ chỉ định hỏi thăm vài câu, xem ra hôm nay lại phải đại khai sát giới một lần.

Nữ nhân trung niên sợ hãi, vội quỳ xuống đất:

- Chuyện này là do đám người của đại môn phái ra lệnh, không liên quan gì đến ta.

Dương Thiên có chút khinh thường, tốt xấu gì cũng đã tu luyện đến Kim Đan trung kỳ, tại sao đạo tâm lại kém cỏi đến như vậy. Dương Thiên cũng không biết, đây là do đám người đại môn phái cố ý truyền ra, nói rằng hắn là đại ma đầu giết người không ghê tay. Xóa sổ Cực Linh Môn, đem toàn bộ người của Cực Linh Thành giết chết, thu lấy linh hồn mà huyết nhục để tu luyện ma công, so với Ma Tộc còn ác độc hơn nhiều.

Nếu Dương Thiên nghe được những lời này, hắn sẽ thông cảm phần nào cho nữ nhân trước mặt.

- Kể cho ta nghe tất cả những gì ngươi biết. Nói không chừng khi tâm trạng ta tốt một chút sẽ cho ngươi một con đường sống?

Chuyện này cũng không phải là bí mật gì lớn, nữ nhân trung niên ngoan ngoãn kể lại:

- Theo thông tin ta có được, Phó Các Chủ Chu Hân Dao phản bội lại Nhân Tộc, cấu kết với tên ác ma Dương Thiên…

Biết mình lỡ lời, nàng vội ngậm miệng lại. Dương Thiên cười nhạt:

- Cứ nói lại nguyên văn những gì mà ngươi biết được, ta sẽ không quan tâm đến những biệt danh nhàm chán bọn hắn gán ghép cho ta.

Nghe Dương Thiên nói, nàng cũng yên tâm hơn một chút, tiếp tục kể:

- Phó Các Chủ cấu kết với ác ma Dương Thiên, không những phục kích cướp đoạt bảo vật của Cực Linh Môn. Sau đó còn cùng hắn lập nên kế hoạch, tiêu diệt tổng bộ của Thiên Bảo Các và Cực Linh Môn, giết chết tất cả người ở Cực Linh Thành.

- Việc này đã khiến toàn bộ Nhân Tộc phẫn nộ, các đại môn phái đồng loạt phát ra Tru Sát Lệnh, chỉ cần ai có được tin tức về ngươi, chỉ cần báo lại lên trên sẽ được trọng thưởng. Những gì ta biết chỉ có như vậy mà thôi.

Dương Thiên gật đầu, hắn cũng không hi vọng một tên Kim Đan kỳ như nàng có được tin tức gì đáng giá. Chu Hân Dao đi cùng với Dương Thiên, đã bị bọn hắn xem là phản đồ. Nàng lại muốn trở về tập hợp lực lượng đi cứu tên Các Chủ gì đó, vậy thì không khó để biết được chuyện gì đã xảy ra.

Biết được đầu đuôi mọi chuyện, Dương Thiên lập tức rời đi, bỏ lại nữ nhân trung niên vẫn còn chưa hết hoảng sợ. Dương Thiên đi được một lúc, nữ nhân trung niên mới bình tĩnh trở lại, nàng vội lấy từ trong người ra một tấm Truyền Âm Phù rồi kích hoạt nó.





Hành động của nữ nhân kia đã sớm nằm trong dự liệu của Dương Thiên. Những đại môn phái kia phát ra Tru Sát Lệnh, đồng thời lan truyền thông tin về việc Chu Hân Dao là đồng bọn của Dương Thiên, rõ ràng đang muốn nói với hắn rằng nàng đang ở trong tay bọn hắn.

Vẫn là kịch bản cũ rích, dùng một cái mồi câu thơm ngon để dụ cá cắn câu. Nhưng ngược lại, khi cá quá lớn, ngươi sẽ mất cả mồi lẫn dây câu. Dương Thiên không phải là cá, kẻ nào muốn dùng mồi để dụ hắn đến đều sẽ phải trả một cái giá rất đắt.

Còn về phần bọn hắn đang giam giữ Chu Hân Dao ở đâu, Dương Thiên tạm thời không cần phải lo lắng. Lấy Chu Hân Dao làm mồi dụ, bọn hắn tất nhiên phải giữ cho nàng an toàn để đem ra uy hiếp khi cần thiết. Nhưng mà, dám đụng đến nữ nhân của hắn, cái giá phải trả sẽ rất lớn.

Trước tiên, Dương Thiên muốn giải quyết những kẻ chủ mưu trước, chính là hai đại môn phái còn lại: Ngự Thú Tông cùng Thiên Nhạc Sơn.



Giữa đêm, khi những đệ tử Luyện Khí kỳ của Thiên Nhạc Sơn vẫn còn đang say giấc thì trên bầu trời xuất hiện một đốm sáng. Đốm sáng to dần, phát ra ánh sáng rực rỡ, nhiều người còn cho là trời đã sáng, thức dậy đi đến nghe Trúc Cơ kỳ cao thủ giảng giải vấn đề tu luyện. Vài phút sau, đến khi đốm sáng kia phát ra ánh sáng còn chói mắt hơn mặt trời thì mọi người mới chợt nhận ra đây là một cái hỏa cầu khổng lồ đang từ trên cao giáng thẳng xuống.

Ngay sau đó, rất nhiều tia sáng từ khắp nơi trong Thiên Nhạc Sơn phóng lên. Bọn hắn mỗi người đều mang theo vài món pháp bảo, vội vả ném về phía trước, hóa thành đủ loại pháp thuật sặc sỡ đón đỡ lấy hỏa cầu.

Một tiếng nổ kinh thiên động địa phát ra, sóng lửa cùng nhiệt lượng kinh khủng ập xuống Thiên Nhạc Sơn. Rất nhiều kẻ tu vị quá thấp không chịu đựng nổi, lập tức bị hỏa diễm thiêu cháy thành tro bụi. Những kẻ có tu vị khá hơn thì đang đau khổ chống đỡ, ước chừng không chịu đựng được bao lâu.

Thần thức Dương Thiên quét ngang, Thiên Nhạc Sơn sánh vai với Cực Linh Môn và Ngự Thú Tông, được gọi là tam đại môn phái, tại sao thực lực lại yếu nhược đến mức này. Ngoài 3 tên Nguyên Anh sơ kỳ, một tên Nguyên Anh trung kỳ, còn lại đều là từ Kim Đan kỳ trở xuống. Chẳng lẽ bọn hắn đã cử phần lớn Nguyên Anh kỳ tu sĩ đi đến Thực Cốt Sâm Lâm.

Giải thích này không hợp lý, Cực Linh Môn để lại Tiêu Hàn, Nguyên Anh hậu kỳ tu sĩ tọa trấn. Hai môn phái kia nếu để lại nhân thủ yếu hơn, không sợ Cực Linh Môn thừa cơ thôn tính sao? Như vậy, chắc chắn phần lớn lực lượng của Thiên Nhạc Sơn đang ở nơi khác.

Gương mặt Dương Thiên hiện lên một tia sát khí:

- Tập trung lại một chỗ? Rất tốt, ta đỡ phải tốn công đi tìm từng người.

Những người này tính ra cũng thực xui xẻo, vốn Dương Thiên nghĩ là thực lực của Thiên Nhạc Sơn không khác biệt lắm so với Cực Linh Môn, hỏa cầu nhiều lắm chỉ khiến bọn hắn thê thảm một chút chứ không đến mức toàn quân bị diệt như thế này. Mà thôi, chuyện đã xảy ra, Dương Thiên cũng không có gì hối hận, gieo nhân nào gặp quả đó, đây là hậu quả bọn chúng đã tự chuốc lấy.

Dương Thiên từ trên cao hạ xuống, đưa tay bắt lấy một tên Nguyên Anh kỳ đang thoi thóp, trực tiếp sử dụng Sưu Hồn Thuật. Tên kia bị hỏa diễm đốt cháy, Nguyên Anh cũng không kịp thoát ra, chỉ còn chút hơi thở yếu ớt. Bị Dương Thiên dùng Sưu Hồn Thuật, không đến vài giây sau liền triệt để chết đi.

Thả cái xác từ trên tay xuống, giọng nói của Dương Thiên trở nên rét lạnh:

- Thiên Tàn Tông, Ngự Kiếm Tông, Hồng Các… Khá lắm, một đám đại môn phái cùng nhau ức hiếp một nữ nhân yếu đuối. Để ta cho các ngươi thấy, cái giá phải trả khi chọc giận Dương Thiên này UrSJeaY đắt như thế nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Phong Lưu Chân Tiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook