Chương 305: Địa vương- Vương liệt
✧๖ۣۜSaya✨๖ۣۜYuki✧
27/09/2017
- Khoan đã, nếu như Tiểu Sư là tương lai của Thần Sư nhất tộc, nàng chắc chắn sẽ để nó ở lại bộ tộc để phát triển. Không có lý nào lại muốn trộm trứng rời đi. Ngươi hẳn là còn đang dấu giếm chuyện gì đó.
Bách Biến Thần Sư tán thưởng:
- Ngươi rất thông minh. Vậy ngươi thử nghĩ xem, ta tốn bao nhiêu công sức để giúp Bách Biến Thần Sư đột phá cực hạn, lại để cho nó trèo lên đầu lên cổ của ta sao?
Bách Biến Thần Sư nói đến đây, Dương Thiên đã hiểu được hắn muốn làm gì. “Đoạt xá”, tên này muốn chờ Tiểu Sư đột phá Bán Tiên cảnh, cướp đoạt lấy thân thể của nó, sau đó bước vào Bán Tiên hậu kỳ đỉnh phong. Để đạt được mục đích, hắn không từ bất cứ thủ đoạn nào.
Dương Thiên dùng một ngón tay đỡ lấy bình linh tửu, khiến nó xoay tròn với tốc độ cao, giọng nói bình thản như người ngoài cuộc:
- Ngươi giết nàng?
Bách Biến Thần Sư sát khí vẫn chưa tan:
- Nào có dễ dàng như vậy, ta dùng Cực Liên Tỏa Hồn Xích trói buộc thần hồn của nàng. Đưa nàng vào Vô Sắc Diệt Giới do ta tạo lên, để nàng ngày ngày chịu nổi khổ bào QKtTZAC mòn linh hồn và thể xác.
- Rất tàn độc a.
Bách Biến Thần Sư có chút điên cuồng:
- Tàn độc? Ta còn cảm thấy mình quá nhẹ tay. Đáng tiếc tu vị của nàng đã đạt đến Địa Vương, cực hình bình thường không có quá nhiều tác dụng. Nếu không ta cũng muốn để nàng lần lượt thử qua toàn bộ luật hình của Thần Sư nhất tộc.
Dương Thiên vẫn không để lộ biểu tình, nhàn nhạt nói:
- Tiếp tục, sau khi nàng đưa Tiểu Sư rời khỏi Thần Sư nhất tộc, tại sao lại bị tên Huyết Đồng kia cướp được.
Sát khí trên người Bách Biến Thần Sư thu lại, thay vào đó là vẻ ngạc nhiên:
- Ngươi biết hắn?
Dương Thiên nhún vai, từ chối cho ý kiến về chuyện này. Bách Biến Thần Sư cũng không truy hỏi, tiếp tục nói:
- Cha của Huyết Đồng và ta xem như có chút giao tình, cũng rất ưa thích các loại linh tửu, tiên tửu. Lần đó hắn dẫn theo con trai đến chỗ ta tham dự yến tiếc, còn mang theo một bình tiên tửu hảo hạng. Trong lúc bọn ta mải mê uống rượu, nữ nhân kia đã lén mang theo quả trứng trốn xuống Linh Giới. Huyết Đồng không biết ở chỗ nào có được thông tin cũng len lén đi theo.
- Trứng bị mất, ta lập tức bí mật phái người đuổi theo, còn chính mình ở lại che mắt tên kia. Ngươi hẳn cũng biết, một con Bách Biến Thần Sư có năng lực đột phá giới hạn có uy hiếp lớn đến cỡ nào. Nếu lão già kia biết được, tin chắc hắn sẽ phái người, thậm chí đích thân ra tay hủy diệt nó. Đến khi đó, công sức hàng vạn năm của chúng ta chẳng phải đều đổ sông đổ biển hay sao?
- Truy đuổi nàng đến Linh Giới, cuối cùng người của ta cũng đuổi kịp nàng. Đại chiến nổ ra, tuy nàng đạt đến Địa Vương, nhưng dưới sự vây công của 3 tên Địa Vương cũng chỉ có thể ngoan ngoãn chịu trói.
- Bắt giữ được nàng nhưng quả trứng vẫn không tìm thấy, ta cho rằng nàng đã dấu quả trứng ở một nơi nào đó tại Linh Giới. Đáng tiếc, nàng đã tự xóa đi ký ức, dùng mọi biện pháp cũng không thu được kết quả gì.
Dương Thiên tiếp lời:
- Sau đó ngươi phái người đi tìm kiếm, phát hiện ra tên Huyết Đồng kia. Dưới sự vây công của cường giả Thần Sư nhất tộc, Huyết Đồng trốn xuống Tu Chân Giới, sau đó cắt đứt một phần rời đi. Điểm này rất khó hiểu, hắn chỉ là một tên Thánh Thể hậu kỳ, các ngươi người đông thế mạnh lại để hắn trốn thoát thành công?
Bách Biến Thần Sư hừ lạnh, tức giận mắng:
- Còn không phải là do lão già kia giở trò sao. Hắn ỷ vào Huyết tộc mạnh mẽ, Thần Sư nhất tộc bọn ta không làm gì được nên đã âm thầm giở trò, trợ giúp thắng nhãi kia chạy trốn.
Dương Thiên khinh thường:
- Đường đường là Bách Biến Thần Sư xếp thứ 23 trên Thần Thú bảng mà lại e sợ Huyết tộc?
- Ngươi thì biết cái gì. Huyết tộc có độc môn đan dược, có thể giúp người khác cảm nhận Bản Nguyên Pháp Tắc, tăng cường khả năng bước vào Bán Tiên kỳ. Một mình bọn hắn không tính, nếu kêu gọi thêm đám bằng hữu kia, Thần Sư nhất tộc vốn không có phần thắng. Không nói đâu xa, cách đây 500 năm, khi thằng nhãi Huyết Đồng kia bị ngươi giết chết, hắn đã thành công mời đến 7 tên Bán Tiên, trong đó có hai tên đạt đến Bán Tiên hậu kỳ đỉnh phong. Cộng thêm 2 tên tại Huyết tộc, đội hình chín vị Bán Tiên, Thần Sư nhất tộc bọn ta vốn không đủ cho bọn hắn liếc nhìn.
Bách Biến Thần Sư tuôn ra một tràn, cảm giác bị áp bức mà không làm gì được rất khó chịu. Đây cũng là nguyên nhân khiến hắn muốn đột phá cực hạn. Nếu hắn đạt đến Bán Tiên hậu kỳ đỉnh phong, đám người kia chắc chắn sẽ phải nể mặt ít nhiều. Đạt đến cảnh giới này, chỉ một tiểu cảnh giới thôi đã có chênh lệch rất lớn.
Dương Thiên thì không cho là đúng, các ngươi yếu hèn, chấp nhận để người khác đè đầu cưỡi cổ, thật hổ thẹn với uy danh Thần Thú.
- Chín tên Bán Tiên thì sao? Không phải cuối cùng bốn tên chết trận, năm tên trọng thương, còn để kẻ thù trốn thoát.
Bách Biến Thần Sư cứng miệng, hồi lâu mới thở dài ra một hơi, than thở:
- Vị kia kinh tài tuyệt diễm, vô tiền khoáng hậu. Trước kia chưa từng có ai được như hắn, sau này lại càng không có. Trận chiến kia chấn động cả Thập Đại Tiên Giới. Rất nhiều đại năng không tiếc phải trả giá lớn để thu thập tin tức của hắn.
- Nói ra sẽ khiến ngươi giật mình, vị kia từ khi bắt đầu tu hành cho đến khi đạt đến Bán Tiên hậu kỳ đỉnh phong, tiêu tốn chỉ có 500 năm. 500 năm, một tu sĩ bình thường chỉ đủ đạt đến Kim Đan kỳ, khá hơn một chút thì Nguyên Anh kỳ. Tư chất tuyệt đỉnh, tài nguyên hùng hậu, sư phụ hết lòng chỉ dạy, cao nhất cũng chỉ đến Phân Thần, Hợp Thể. Hắn lại từ một cái Tu Chân Giới linh khí nghèo nàn từng bước đi lên. Thật khiến người ta cảm khái.
Nói đến đây, Bách Biến Thần Sư có chút đắc ý:
- Thiên tài thì sao chứ. Nếu như hắn ngoan ngoãn tu hành, nói không chừng có thể đột phá cảnh giới trong truyền thuyết kia, trở thành tồn tại chí cao vô thượng. Không ngờ hắn lại giết chết thắng nhãi Huyết Đồng, dẫn đến việc bị chín tên Bán Tiên truy sát. Tuy nói là bỏ trốn thành công, nhưng với thương thế như vậy thì chỉ còn một con đường chết.
Dương Thiên lắc đầu:
- Ai nói với ngươi rằng hắn đã chết?
- Tiểu tử, một tên Bán Tiên sơ kỳ như ngươi thì biết cái gì. Chẳng lẽ ngươi cho rằng ngươi hiểu nhiều hơn ta sao?
Dương Thiên bật cười, bình linh tửu xoay tròn trên tay đạt đến cực hạn, vỡ tan thành nhiều mảnh, chút rượu còn xót lại văng tung tóe khắp nơi. Dương Thiên chống tay lên ghế đứng dậy, ánh mắt nhìn về đằng xa:
- Ai nói với ngươi hắn đã chết? Ai nói với ngươi ta chỉ là Bán Tiên sơ kỳ? Đừng bao giờ cho mình là hiểu biết, xem thường người trong thiên hạ. Tên Địa Vương kia sắp đến rồi, ngươi cố gắng lưu lại những hình ảnh cuối cùng này để truyền về cho con sư tử già kia. Nhắc nhở hắn, nếu còn dám đến đây một lần nữa, ta không ngại đến Hỏa Tiên Giới một chuyến, ném hắn từ trên vương tọa xuống Cửu U Địa Ngục đâu.
Dương Thiên dứt lời, tàn hồn Bách Biến Thần Sư cả người bị trói buộc, không cử động nổi một ngón tay. Dương Thiên đưa tay điểm nhẹ về phía trước, một tiếng rắc vang lên. Không gian phong ấn do Tiên Ấn hình thành xuất hiện những vết nứt chạy dài. Hoàng kim hỏa diễm từ hư không xuất hiện, cuồng cuộn không dứt. Đem toàn bộ Vô Sắc Diệt Lực đốt sạch sẽ. Hỏa diễm biến mất, không gian lần nữa trở lại một màu đen kịt.
Từng đợt sóng không gian từ đằng xa truyền lại, mỗi một dao động đều mang theo uy thế kinh khủng, đủ để chấn nát một cái Hạ Vị Diện. Một thân ảnh đạp không bước tới, mỗi bước của hắn nhìn như chậm rãi lại tiến được một đoạn rất xa. Trong chốc lát đã đứng đối diện với Dương Thiên.
Một thanh niên tóc bạc trắng, tròng mắt trong suốt, trên trán đính một viên ngọc. Khí thế vương giả trên người hắn so với tàn hồn Bách Biến Thần Sư khi nãy mạnh hơn rất nhiều. Thanh niên lãnh đạm nói:
- Xưng danh đi, ta không muốn ra tay với một kẻ vô danh tiểu tốt.
Giống như một vị vua nhìn xuống những kẻ phía dưới, cao ngạo đến cực điểm. Dương Thiên không mấy phật lòng với thái độ của tên này. Hắn là vương giả, đây là khí thế vương giả cần phải có.
- Không cần, lỡ như ta nói ra, ngươi lại hoảng sợ bỏ chạy. Khi đó không phải sẽ rất chán hay sao?
- Ngươi rất ngạo mạn.
- Quá khen, so với người còn kém nhiều lắm.
Cảm thấy không còn gì để nói, Địa Vương lập tức động thủ. Hư không phía sau lưng thanh niên hiện ra một vết nứt khổng lồ. Từ trong đó, một thanh trường thương cao hơn vạn trượng phóng ra. Thanh niên đưa tay về phía trước, cự đại trường thương dần thu nhỏ lại, nắm chặt trong tay hắn.
Thần Thú luôn tự tin vào cường độ thân thể, khi giao chiến, bọn hắn hiếm khi sử dụng pháp bảo. Tiên Bảo thì khác, uy lực của nó so với nhục thân, pháp thuật đơn thuần mạnh hơn rất nhiều. Đám Thánh Thể, Hoàn Vũ kia không có Tiên Bảo, Địa Vương như hắn tất nhiên khác biệt. Sư tử bắt mồi luôn dùng hết sức, tên này tuy khinh thường Dương Thiên nhưng vẫn sử dụng toàn bộ sức mạnh, không có mảy may dấu giếm.
Trường thương chỉ về phía Dương Thiên, thanh niên lạnh lùng nói:
- Nhận lệnh từ Thiên Vương, ta, Vương Liệt đến đây giết chết trọng phạm, đưa Vương trở về.
Bách Biến Thần Sư tán thưởng:
- Ngươi rất thông minh. Vậy ngươi thử nghĩ xem, ta tốn bao nhiêu công sức để giúp Bách Biến Thần Sư đột phá cực hạn, lại để cho nó trèo lên đầu lên cổ của ta sao?
Bách Biến Thần Sư nói đến đây, Dương Thiên đã hiểu được hắn muốn làm gì. “Đoạt xá”, tên này muốn chờ Tiểu Sư đột phá Bán Tiên cảnh, cướp đoạt lấy thân thể của nó, sau đó bước vào Bán Tiên hậu kỳ đỉnh phong. Để đạt được mục đích, hắn không từ bất cứ thủ đoạn nào.
Dương Thiên dùng một ngón tay đỡ lấy bình linh tửu, khiến nó xoay tròn với tốc độ cao, giọng nói bình thản như người ngoài cuộc:
- Ngươi giết nàng?
Bách Biến Thần Sư sát khí vẫn chưa tan:
- Nào có dễ dàng như vậy, ta dùng Cực Liên Tỏa Hồn Xích trói buộc thần hồn của nàng. Đưa nàng vào Vô Sắc Diệt Giới do ta tạo lên, để nàng ngày ngày chịu nổi khổ bào QKtTZAC mòn linh hồn và thể xác.
- Rất tàn độc a.
Bách Biến Thần Sư có chút điên cuồng:
- Tàn độc? Ta còn cảm thấy mình quá nhẹ tay. Đáng tiếc tu vị của nàng đã đạt đến Địa Vương, cực hình bình thường không có quá nhiều tác dụng. Nếu không ta cũng muốn để nàng lần lượt thử qua toàn bộ luật hình của Thần Sư nhất tộc.
Dương Thiên vẫn không để lộ biểu tình, nhàn nhạt nói:
- Tiếp tục, sau khi nàng đưa Tiểu Sư rời khỏi Thần Sư nhất tộc, tại sao lại bị tên Huyết Đồng kia cướp được.
Sát khí trên người Bách Biến Thần Sư thu lại, thay vào đó là vẻ ngạc nhiên:
- Ngươi biết hắn?
Dương Thiên nhún vai, từ chối cho ý kiến về chuyện này. Bách Biến Thần Sư cũng không truy hỏi, tiếp tục nói:
- Cha của Huyết Đồng và ta xem như có chút giao tình, cũng rất ưa thích các loại linh tửu, tiên tửu. Lần đó hắn dẫn theo con trai đến chỗ ta tham dự yến tiếc, còn mang theo một bình tiên tửu hảo hạng. Trong lúc bọn ta mải mê uống rượu, nữ nhân kia đã lén mang theo quả trứng trốn xuống Linh Giới. Huyết Đồng không biết ở chỗ nào có được thông tin cũng len lén đi theo.
- Trứng bị mất, ta lập tức bí mật phái người đuổi theo, còn chính mình ở lại che mắt tên kia. Ngươi hẳn cũng biết, một con Bách Biến Thần Sư có năng lực đột phá giới hạn có uy hiếp lớn đến cỡ nào. Nếu lão già kia biết được, tin chắc hắn sẽ phái người, thậm chí đích thân ra tay hủy diệt nó. Đến khi đó, công sức hàng vạn năm của chúng ta chẳng phải đều đổ sông đổ biển hay sao?
- Truy đuổi nàng đến Linh Giới, cuối cùng người của ta cũng đuổi kịp nàng. Đại chiến nổ ra, tuy nàng đạt đến Địa Vương, nhưng dưới sự vây công của 3 tên Địa Vương cũng chỉ có thể ngoan ngoãn chịu trói.
- Bắt giữ được nàng nhưng quả trứng vẫn không tìm thấy, ta cho rằng nàng đã dấu quả trứng ở một nơi nào đó tại Linh Giới. Đáng tiếc, nàng đã tự xóa đi ký ức, dùng mọi biện pháp cũng không thu được kết quả gì.
Dương Thiên tiếp lời:
- Sau đó ngươi phái người đi tìm kiếm, phát hiện ra tên Huyết Đồng kia. Dưới sự vây công của cường giả Thần Sư nhất tộc, Huyết Đồng trốn xuống Tu Chân Giới, sau đó cắt đứt một phần rời đi. Điểm này rất khó hiểu, hắn chỉ là một tên Thánh Thể hậu kỳ, các ngươi người đông thế mạnh lại để hắn trốn thoát thành công?
Bách Biến Thần Sư hừ lạnh, tức giận mắng:
- Còn không phải là do lão già kia giở trò sao. Hắn ỷ vào Huyết tộc mạnh mẽ, Thần Sư nhất tộc bọn ta không làm gì được nên đã âm thầm giở trò, trợ giúp thắng nhãi kia chạy trốn.
Dương Thiên khinh thường:
- Đường đường là Bách Biến Thần Sư xếp thứ 23 trên Thần Thú bảng mà lại e sợ Huyết tộc?
- Ngươi thì biết cái gì. Huyết tộc có độc môn đan dược, có thể giúp người khác cảm nhận Bản Nguyên Pháp Tắc, tăng cường khả năng bước vào Bán Tiên kỳ. Một mình bọn hắn không tính, nếu kêu gọi thêm đám bằng hữu kia, Thần Sư nhất tộc vốn không có phần thắng. Không nói đâu xa, cách đây 500 năm, khi thằng nhãi Huyết Đồng kia bị ngươi giết chết, hắn đã thành công mời đến 7 tên Bán Tiên, trong đó có hai tên đạt đến Bán Tiên hậu kỳ đỉnh phong. Cộng thêm 2 tên tại Huyết tộc, đội hình chín vị Bán Tiên, Thần Sư nhất tộc bọn ta vốn không đủ cho bọn hắn liếc nhìn.
Bách Biến Thần Sư tuôn ra một tràn, cảm giác bị áp bức mà không làm gì được rất khó chịu. Đây cũng là nguyên nhân khiến hắn muốn đột phá cực hạn. Nếu hắn đạt đến Bán Tiên hậu kỳ đỉnh phong, đám người kia chắc chắn sẽ phải nể mặt ít nhiều. Đạt đến cảnh giới này, chỉ một tiểu cảnh giới thôi đã có chênh lệch rất lớn.
Dương Thiên thì không cho là đúng, các ngươi yếu hèn, chấp nhận để người khác đè đầu cưỡi cổ, thật hổ thẹn với uy danh Thần Thú.
- Chín tên Bán Tiên thì sao? Không phải cuối cùng bốn tên chết trận, năm tên trọng thương, còn để kẻ thù trốn thoát.
Bách Biến Thần Sư cứng miệng, hồi lâu mới thở dài ra một hơi, than thở:
- Vị kia kinh tài tuyệt diễm, vô tiền khoáng hậu. Trước kia chưa từng có ai được như hắn, sau này lại càng không có. Trận chiến kia chấn động cả Thập Đại Tiên Giới. Rất nhiều đại năng không tiếc phải trả giá lớn để thu thập tin tức của hắn.
- Nói ra sẽ khiến ngươi giật mình, vị kia từ khi bắt đầu tu hành cho đến khi đạt đến Bán Tiên hậu kỳ đỉnh phong, tiêu tốn chỉ có 500 năm. 500 năm, một tu sĩ bình thường chỉ đủ đạt đến Kim Đan kỳ, khá hơn một chút thì Nguyên Anh kỳ. Tư chất tuyệt đỉnh, tài nguyên hùng hậu, sư phụ hết lòng chỉ dạy, cao nhất cũng chỉ đến Phân Thần, Hợp Thể. Hắn lại từ một cái Tu Chân Giới linh khí nghèo nàn từng bước đi lên. Thật khiến người ta cảm khái.
Nói đến đây, Bách Biến Thần Sư có chút đắc ý:
- Thiên tài thì sao chứ. Nếu như hắn ngoan ngoãn tu hành, nói không chừng có thể đột phá cảnh giới trong truyền thuyết kia, trở thành tồn tại chí cao vô thượng. Không ngờ hắn lại giết chết thắng nhãi Huyết Đồng, dẫn đến việc bị chín tên Bán Tiên truy sát. Tuy nói là bỏ trốn thành công, nhưng với thương thế như vậy thì chỉ còn một con đường chết.
Dương Thiên lắc đầu:
- Ai nói với ngươi rằng hắn đã chết?
- Tiểu tử, một tên Bán Tiên sơ kỳ như ngươi thì biết cái gì. Chẳng lẽ ngươi cho rằng ngươi hiểu nhiều hơn ta sao?
Dương Thiên bật cười, bình linh tửu xoay tròn trên tay đạt đến cực hạn, vỡ tan thành nhiều mảnh, chút rượu còn xót lại văng tung tóe khắp nơi. Dương Thiên chống tay lên ghế đứng dậy, ánh mắt nhìn về đằng xa:
- Ai nói với ngươi hắn đã chết? Ai nói với ngươi ta chỉ là Bán Tiên sơ kỳ? Đừng bao giờ cho mình là hiểu biết, xem thường người trong thiên hạ. Tên Địa Vương kia sắp đến rồi, ngươi cố gắng lưu lại những hình ảnh cuối cùng này để truyền về cho con sư tử già kia. Nhắc nhở hắn, nếu còn dám đến đây một lần nữa, ta không ngại đến Hỏa Tiên Giới một chuyến, ném hắn từ trên vương tọa xuống Cửu U Địa Ngục đâu.
Dương Thiên dứt lời, tàn hồn Bách Biến Thần Sư cả người bị trói buộc, không cử động nổi một ngón tay. Dương Thiên đưa tay điểm nhẹ về phía trước, một tiếng rắc vang lên. Không gian phong ấn do Tiên Ấn hình thành xuất hiện những vết nứt chạy dài. Hoàng kim hỏa diễm từ hư không xuất hiện, cuồng cuộn không dứt. Đem toàn bộ Vô Sắc Diệt Lực đốt sạch sẽ. Hỏa diễm biến mất, không gian lần nữa trở lại một màu đen kịt.
Từng đợt sóng không gian từ đằng xa truyền lại, mỗi một dao động đều mang theo uy thế kinh khủng, đủ để chấn nát một cái Hạ Vị Diện. Một thân ảnh đạp không bước tới, mỗi bước của hắn nhìn như chậm rãi lại tiến được một đoạn rất xa. Trong chốc lát đã đứng đối diện với Dương Thiên.
Một thanh niên tóc bạc trắng, tròng mắt trong suốt, trên trán đính một viên ngọc. Khí thế vương giả trên người hắn so với tàn hồn Bách Biến Thần Sư khi nãy mạnh hơn rất nhiều. Thanh niên lãnh đạm nói:
- Xưng danh đi, ta không muốn ra tay với một kẻ vô danh tiểu tốt.
Giống như một vị vua nhìn xuống những kẻ phía dưới, cao ngạo đến cực điểm. Dương Thiên không mấy phật lòng với thái độ của tên này. Hắn là vương giả, đây là khí thế vương giả cần phải có.
- Không cần, lỡ như ta nói ra, ngươi lại hoảng sợ bỏ chạy. Khi đó không phải sẽ rất chán hay sao?
- Ngươi rất ngạo mạn.
- Quá khen, so với người còn kém nhiều lắm.
Cảm thấy không còn gì để nói, Địa Vương lập tức động thủ. Hư không phía sau lưng thanh niên hiện ra một vết nứt khổng lồ. Từ trong đó, một thanh trường thương cao hơn vạn trượng phóng ra. Thanh niên đưa tay về phía trước, cự đại trường thương dần thu nhỏ lại, nắm chặt trong tay hắn.
Thần Thú luôn tự tin vào cường độ thân thể, khi giao chiến, bọn hắn hiếm khi sử dụng pháp bảo. Tiên Bảo thì khác, uy lực của nó so với nhục thân, pháp thuật đơn thuần mạnh hơn rất nhiều. Đám Thánh Thể, Hoàn Vũ kia không có Tiên Bảo, Địa Vương như hắn tất nhiên khác biệt. Sư tử bắt mồi luôn dùng hết sức, tên này tuy khinh thường Dương Thiên nhưng vẫn sử dụng toàn bộ sức mạnh, không có mảy may dấu giếm.
Trường thương chỉ về phía Dương Thiên, thanh niên lạnh lùng nói:
- Nhận lệnh từ Thiên Vương, ta, Vương Liệt đến đây giết chết trọng phạm, đưa Vương trở về.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.