Phong Lưu Chân Tiên

Chương 377: Thiên Bảo Các

✧๖ۣۜSaya✨๖ۣۜYuki✧

23/09/2017

Dương Thiên không biết mình đã bị cả Nhân Tộc lẫn Yêu Tộc nhắm vào. Dù vậy, hắn vẫn cảm thấy điềm báo nguy hiểm. Mấy ngày qua, hắn chỉ tìm được 4 con yêu thú nhị cấp sơ giai. Chứng tỏ Yêu Tộc đã có kế hoạch đối phó với hắn.

Sau hơn 3 tháng giết chóc, tu vị của Dương Thiên đã khôi phục đến Kim Đan hậu kỳ đỉnh phong, chỉ còn cách Nguyên Anh kỳ một bước nhỏ. Một bước nhỏ này lại rất khó bước qua, trừ khi có tứ cấp yêu thú để hắn hấp thu, bằng không sẽ cần một thời gian khá dài.

Bất quá tốc độ khôi phục như vậy đã khiến Dương Thiên rất hài lòng. Một tu sĩ bình thường muốn đạt đến Kim Đan hậu kỳ đỉnh phong cần đến 800 đến 1000 năm. Tư chất kém một chút, cả đời cũng chưa chắc đạt được.

Không còn mục tiêu gì nữa, Dương Thiên quyết định rời khỏi Thực Cốt Sâm Lâm. Khi hắn đi đến bìa rừng, lập tức phát hiện một nhóm lớn tu sĩ đang từ đằng xa phóng đến. Dựa vào khí tức, những kẻ này thấp nhất cũng là Nguyên Anh sơ kỳ, cao nhất thậm chí đạt đến Nguyên Anh hậu kỳ đỉnh phong, chỉ còn kém Phân Thần kỳ một đoạn nhỏ.

Tập trung đông tu sĩ cấp cao như vậy, chắc chắn không có chuyện gì tốt. Mặc dù Dương Thiên không biết bọn hắn đến đây để làm gì, những tránh đi mới là tốt nhất. Thi triển Ẩn Thân Thuật, Dương Thiên liền chọn một hướng khác rời đi. Với Ẩn Thân Thuật cao siêu của hắn, những kẻ kia hoàn toàn không phát hiện ra được.



Rời khỏi Thực Cốt Sâm Lâm, Dương Thiên quyết định đến Vân Dương Thôn một chuyến. Dù sao cũng đã nhận nhiệm vụ, giúp đỡ những người kia diệt trừ Cô Lang là việc nên làm. Thực tế khác xa tính toán, Dương Thiên một lần nữa…lạc đường.

Khác với Tuyết Tinh Sơn, Vân Dương Thôn chỉ là một nơi hẻo lánh, ít người biết đến. Dương Thiên muốn tìm người hỏi thăm rất khó khăn. Thần thức của hắn lại bị giới hạn, không còn là Chân Tiên loáng một cái có thể nhìn rõ từng hạt cát trong một vị diện. Bất đắc dĩ, Dương Thiên chỉ còn cách đi lang thang, đến đâu thì đến.

Ngày thứ 3, Dương Thiên đứng trước một tòa thành lớn, bên trên cổng thành treo một tấm bảng mạ đá quý ghi rõ 3 chữ: Cực Linh Thành. Cực Linh Thành, một trong những tòa thành lớn nhất của Nhân Tộc, vô cùng nổi tiếng. Nguyên nhân chính là do Cực Linh Môn, một trong tam đại môn phái tọa lạc bên trong tòa thành này.

Thành lớn tất sẽ có đông người, đông người thì khả năng thu được tin tức sẽ tốt hơn. Dương Thiên không chút nghĩ ngợi, lập tức đi vào bên trong. Phí vào thành không đắt, chỉ một viên sơ cấp linh thạch. Dương Thiên tiện tay ném cho tên gác cổng năm viên sơ cấp linh thạch để mua một cái bản đồ.

Nơi đâu tiên Dương Thiên chọn để đến là Thiên Bảo Các, thương hội lớn nhất của Nhân Tộc, đặt trụ sở chính ngay tại Cực Linh Thành. Thời gian vừa qua, Dương Thiên chém giết rất nhiều yêu thú cao cấp. Ngoài việc hấp thu một lượng lớn, hắn vẫn chừa lại vài viên yêu hạch phòng khi cần đến. Số lượng yêu hạch đó nếu đổi ra linh thạch sẽ là một lượng tài phú không nhỏ.

Thiên Bảo Các là một tòa nhà rất lớn gồm có 6 tầng. Bước vào bên trong, Dương Thiên nhìn thấy rất nhiều tu sĩ tu vị từ thấp đến cao, nhưng không có bất kỳ ai đạt đến Kim Đan. Dạo quanh một vòng, Dương Thiên phát hiện ra tầng này chủ yếu bán các loại linh dược, thuốc thang cùng đan dược. Từ tăng tiến tu vị, chữa thương cho đến trú nhan, dưỡng da đều có.

Đáng tiếc, loại cao cấp nhất cũng chỉ có nhị phẩm linh đan, đối với Dương Thiên mà nói hoàn toàn vô dụng. Thấy hắn quan sát khá lâu mà vẫn chưa chọn được thứ gì, một tên phục vụ đã bước đến trước mặt:

- Khách nhân, chẳng hay ngươi muốn mua thứ gì, phẩm cấp thế nào?

Dương Thiên cười nói:

- Ta lần đầu đến nơi này, còn chưa hiểu rõ quy tắc. Ngươi giúp ta giới thiệu một chút đi.

- Tất nhiên là được. Thiên Bảo Các là do một vị Nguyên Anh kỳ đại năng lập nên, sau hơn 100 năm phát triển đã trở thành thương hội lớn nhất…

- Khoan, ta không cần nghe thứ này. Ta muốn biết các ngươi có thể giao dịch được những thứ gì?

Phục vụ tự tin nói:



- Chỉ cần ngươi có đủ linh thạch, bất cứ thứ gì Thiên Bảo Các cũng có thể cung cấp.

Dương Thiên giả vờ vui mừng:

- Thật vậy sao? Ta muốn Ngũ Thải Băng Liên, Long Huyết, Thanh Kim Thảo…

Dương Thiên một hơi kể ra, mồ hôi trên trán phục vụ đổ ra như tắm. Ngũ Thải Băng Liên, thứ này cực kỳ quý hiếm, nghe nói cách đây vài tháng có xuất hiện một đóa tại Tuyết Tinh Sơn. Rất nhiều thế lực đã kéo đến đây, cuối cùng tổn thất thảm trọng, đóa Ngũ Thải Băng Liên kia cũng bị phá hủy.

Long Huyết? Trên thế giới này có long sao? Long là loài sinh vật trong truyền thuyết, chỉ được nghe qua trên các loại điển tịch. Một tên tiểu tu sĩ Luyện Khí kỳ như hắn làm sao biết được. Cho dù long thực sự có tồn tại, Thiên Bảo Các cũng không có gan đi lấy máu của nó.

Thanh Kim Thảo, thứ này hắn chưa từng nghe qua. Còn những thứ phía sau, phục vụ chỉ biết được một phần ba, đại đa số đều là những dược liệu rất quý hiếm.

Nhìn vẻ mặt của tên phục vụ, Dương Thiên cười nhạt:

- Ta rất cần những thứ kia. Chỉ cần các ngươi đưa ra được, ta sẽ trả một cái giá khiến các ngươi vừa lòng.

Biết Dương Thiên cố ý chơi mình, phục vụ vẻ mặt cứng ngắc, mãi một lúc sau mới nói:

- Những thứ kia quá mức quý giá, ta không có năng lực làm chủ. Ngươi đợi ở đây một lát, ta sẽ gọi chủ quản ra ngay.

Dương Thiên gật đầu, kiên nhẫn chờ đợi. Vài phút sau, một nam nhân trung niên ăn mặc sang trọng bước ra. Trên tay hắn là một chiếc vòng đính rất nhiều yêu hạch đủ loại màu sắc sặc sỡ. Hắn mỉm cười nhìn Dương Thiên:

- Vị khách nhân này, ta nghe nói ngươi có một mối làm ăn lớn muốn bàn bạc?

Nhìn vẻ mặt của tên phục vụ, Dương Thiên biết tên này đang tìm cách chơi lại mình. Hắn thản nhiên đáp:

- Đúng vậy. Ta có vài thứ muốn bán cho Thiên Bảo Các, đồng thời mua lại một số vật phẩm cần thiết.

Chủ quản hơi do dự:

- Về giá trị…

Dương Thiên phất tay:

- Yên tâm đi, nhiều hay ít còn tùy vào năng lực của Thiên Bảo Các các ngươi. Chắc chắn sẽ không dưới 20 vạn sơ cấp linh thạch.

Chủ quản nghe vậy hai mắt liền sáng lên. Hắn cũng là làm việc cho người khác, giá trị giao dịch càng cao, lợi ích thu được sẽ càng lớn. Hắn làm động tác xin mời:



- Đây là giao dịch khá lớn, chúng ta vào trong thương lượng kĩ hơn.

Dương Thiên gật đầu, theo hướng chủ quản chỉ đi thẳng lên lầu. Lầu 6 là một căn phòng trang trí khá sang trọng, Dương Thiên thoải mái chọn một cái ghế ngồi xuống, vung tay thả ra một đống yêu hạch:

- Ngươi giúp ta định giá số yêu hạch này.

Hai mắt chủ quản trừng to:

- Đây là nhị cấp trung giai hỏa thuộc tính yêu hạch. Còn cái này, nhị cấp cao giai mộc thuộc tính yêu hạch. Đây, đây lẽ nào tam cấp yêu hạch?

Chủ quản trong lòng run lên, hắn chưa từng nhìn thấy số lượng yêu hạch cao cấp nào nhiều như vậy. Trong đống yêu hạch này, kém nhất cũng là nhị cấp sơ giai yêu hạch, cao cấp nhất chính là tam giai yêu hạch. Về phẩn phẩm cấp của đám tam giai yêu hạch, do hạn chế về tu vị, cần tốn chút ít công phu để xác minh.

Dương Thiên lười biếng nói:

- Ngươi kiểm tra rồi tự định giá đi. Ta cần mua vài vật phẩm, nếu ở đây có thứ nào thì cứ trừ vào đó.

Chủ quản vội gật đầu:

- Được, trên bàn có sẵn giấy bút, ngươi cứ viết ra hết. RwWBCS0 Ta sẽ tìm mọi cách đem đến cho ngươi.

Trong khi chủ quản đang kiểm tra yêu hạch, Dương Thiên bắt đầu viết ra những thứ hắn cần. Tất nhiên không phải cái danh sách dọa tên phục vụ khi nãy. Mấy thứ ban đầu còn đỡ, những thứ phía sau, đừng nói Thiên Bảo Các, lục tung Phàm Vũ Giới lên cũng chưa chắc tìm được.

Chủ quản dù sao cũng làm trong nghề này nhiều năm, hao tốn một ít thời gian, cuối cùng cũng kiểm tra xong. Hằn ngẩn đầu lên nhìn Dương Thiên:

- Ở đây có 30 viên nhị cấp sơ giai, 24 viên nhị cấp trung giai…

Dương Thiên cắt ngang:

- Thông báo giá cho ta là được rồi.

Chủ quản đáp:

- Tổng cộng là 137 vạn 6000 sơ cấp linh thạch.

Dương Thiên gật đầu hài lòng, đưa danh sách vừa viết ra:

- Tốt lắm, đây là những thứ ta muốn. Nếu các ngươi có thì cứ mang ra đây.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Phong Lưu Chân Tiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook