Chương 562: Băng huyệt
Phong Thái Lai
21/03/2013
Bình thường ma thú có linh tính rất khó gặp được, vì chúng không phải S cấp cũng là đã vượt quá siêu ma thú, bởi vậy mới làm cho Long Nhất cảm thấy tò mò.
Nhưng phàm vật loại có linh tính, Long Nhất bình thường sẽ không đuổi tận giết tuyệt, huống chi băng nguyên cự hùng vốn là hiếm có, thật muốn giết mấy con này thì có thể dẫn đến sự tuyệt chủng của giống loài này.
Tiểu hổ thấy được Long Nhất phiêu nhiên đáp xuống, hưng phấn phe phẩy cái đuôi lên, miệng rộng há ra, nhả ra một đóa thực vật gần như trong suốt, có chút giống linh chi trong địa cầu kiếp trước , có thể rõ ràng nhìn thấy rõ những nội tạng bên trong thân thể nó với những dòng chất lỏng màu trắng sữa đang lưu động.
Long Nhất tiếp nhận lấy vậy kỳ quái này, sờ lên chỉ cảm giác thấy mềm mại lẫn lành lạnh, dĩ nhiên cũng còn có thể cảm giác được sự dao động yếu ớt của tánh mạng, thật là quái dị. Thực vật cũng có tánh mạng, điểm này Long Nhất đương nhiên trăm phần trăm đồng ý, nhưng là mới đây thôi thôi, khi Long Nhất lần đầu tiên gặp phải thực vật có tính mạng chính là khi gặp Cửu minh yêu hoa trong Lôi thần cấm khu mấy năm trước. Giờ này ngoài Cửu minh yêu hoa ra là lấn thứ hai hắn gặp phải một loại thực vật có tính mạng này.
Lúc này, chuyện xảy ra làm cho Long Nhất càng thêm giật mình. Mấy con băng nguyên cự hùng hiển nhiên là phát hiện ra Long Nhất mới là kẻ có thể quyết định vận mệnh chúng nó liền ô ô cúi thấp cái thân hình mập mạo mà hướng tới Long Nhất, tựa như muốn thỉnh cầu Long Nhất bỏ qua cho tánh mạng chúng nó.
- "Nữu Nhi, con có thấy bọn chúng đang van xin con đừng đem bọn nó làm thịt hay không, thôi lần này tha cho chúng nó nha?" Long Nhất vừa vỗ vỗ cái mông nhỏ của Nữu Nhi vừa cười nói.
Nữu Nhi chu cái miệng nhỏ nhắn, cố gắng nuốt nuốt nước miếng, lại nhìn về phía 4 con gấu con mập mạp đang được bảo hộ ở trung ương, rốt cuộc cũng gật đầu. Lúc này Liễu Nhứ đang bận tu luyện và mấy thần long, ma long công chúa đang đi dạo cũng bị động tĩnh này ảnh hưởng, vội từ các phương hướng mà bay đến nhanh như điện. Khi các nàng gặp phải cảnh này đều dùng ánh măt nghi hoặc hướng về phía Long Nhất.
Long Nhất nhìn nhìn loại thực vật trong tay một hồi, sau một lúc nhăn mặt nhíu mày suy nghĩ liền đưa nó chho Liễu Nhứ rồi hỏi:
-" Nàng có thể nhận ra nó là vật gì không?"
Liễu Nhứ nhận lấy nó rồi chăm chú quan sát một hồi, sau đó cũng đành lắc đầu đáp:
-"Ta cho tới bây giờ chưa có nghe nói qua trong băng nguyên lại có thứ này"
Long Nhất gật đầu. Vật này hẳn nhiên không phải là vật bình thường, mặc dù chưa rõ được công hiệu của nó, nhưng hắn dám đoán chắc rằng loại thực vật có thể sinh trưởng tại loại địa phương này thì không thể là bình thường được, nói cái gì cũng phải đi xem một chút.
Không quá một lúc thời gian, Long Nhất đã làm cho đám Băng nguyên cự hùng biết được thiện ý của bọn hắn, rồi cho bọn chúng dẫn đến huyệt động nơi đám cự hùng đó sinh sống.
Mất hết nửa ngày sau, mọi người dừng chân trước một cửa động băng khổng lồ, trong huyệt động này không ngờ lại phát tán ra một lượng linh khí đậm đặc đủ khiến kẻ khác giật mình, mật độ nguyên tố ma pháp trong đây so với bên ngoài thì hơn gấp chục lần khiến cho mọi người ngạc nhiên không thôi. Cũng không còn ngạc nhiên vì sao đám băng nguyên cự hùng này lại có linh tính được.
Theo chân đám Băng nguyên cự hùng, Long Nhất dẫn mọi người đi vào trong, theo lý mà nói trong động đáng ra phải không có ánh sáng, nhưng là vừa vào bên trong mới phát hiện cả hang động đều bừng sáng, cả bốn phía trong băng động đều có những cột băng tinh thật lớn. Giống như tiến vào một cái động Thuỷ Tinh, những vật liệu này so với vật liệu xây dựng Băng cung hết sức giống nhau, nói không chừng cũng là lấy từ nơi này ra. Băng huyệt này càng lúc càng lớn, càng vào sâu thì linh khí lại càng nồng nặc. Lúc này, Tiểu hổ hưng phấn rống lên một tiếng xông qua làn sương mờ mờ phía trước, đến khi vào khu vực trung ương của băng huyệt mới dừng lại. Cái đầu nhỏ cúi sát mặt đất như không ngừng tìm tòi, sau đó hưng phấn rống lên một tiếng nữa. Dĩ nhiên, cũng lại là một viên băng chi đã được nó phát hiện ra. Cái này nó cũng mặc kệ sắc mặt của Long Nhất liền lập tức nuốt ngay. Sau đó liếm liếm mép lộ ra một thần thái thoải mái nhất, cuồng lôi thú cùng Hoả kỳ lân thấy thế cũng bắt đầu nháo nhào lên tìm kiếm, hiển nhiên cũng muốn phân được một chén canh.
Mọi người vừa chạy đến vừa nhìn, không khỏi được ngây dại, chỉ thấy được một khe hở lưu chuyển hàn vụ nhàn nhạt, hai bên vách trường băng đầy các loại thực vật kỳ dị, đều toàn là loại chỉ nghe tên chứ chưa từng gặp được, linh khí mười phần, không ít thực vật toàn thân đều tản ra một tầng ánh sáng lấp lánh, cộng với lớp sương lạnh lơ lửng càng khiến ngưòi ta nhìn vào mà ngỡ như lạc vào cõi tiên.
Mà cái khe này không biết dài đến bao nhiêu, vì dùng mắt thường cũng không phát hiện ra điểm cuối của nó.
Cách lỗ tây á tình không nhịn được vươn một tay ra định hái một đóa băng hoa xinh đẹp, ai ngờ cái tay mới vừa tiến đến liền kinh hô một tiếng vội vàng rụt lại, trên tay đã bao trùm một tầng băng trắng.
-"Thật là lạnh, nhiệt độ bên trong quá thấp rồi" Cách lỗ tây á vận chuyển long lực, tầng băng trắng đóng trên tay hắn trong nháy mắt đã biến mất.
-"Ngốc, Tiểu Tam so với ngươi còn thông minh hơn nhiều." Long Nhất cười cười nói ra một câu không lưu tình chút nào.
Cách lỗ tây á chỉ đành ngậm miệng không dám đáp lại, Long Nhất kinh khủng cỡ nào hắn dư biết rồi, tốt nhất là đừng bao giờ chọc vào cái loại biến thái này mới là kẻ khôn ngoan nhất.
-"Tại sao chỉ có trong cái khe này mới xuất nhiều dị thảo như vậy, còn các chỗ khác tại sao lại không có?" Sa Mạn hỏi.
-"Nếu như ta đoán không sai, trên vách băng này có hàn phách tồn tại cả tỷ năm rồi, hàn phách lúc ban đầu chỉ là tinh hoa của băng, thời gian càng dài linh khí lại càng đậm, vậy cả tỷ năm thì linh khí trong hàn phách có thể tưởng tượng ra đã đạt đến mức độ nào rồi. Vốn nếu nó nằm yên trong đó cũng không nói làm gì, mà vừa khéo là nơi này sinh ra một cái khe nứt, vậy thì linh hoa dị thảo sinh trưởng trong đây cũng không có gì kỳ quái, mấy thứ này ta khẳng định đối với thuỷ hệ ma pháp có rất nhiều tác dụng " Long Nhất quan sát một hồi rồi đáp, đương nhiên hắn cũng chỉ là đoán mà thôi, không bằng giờ cứ đi đến băng cung tìm Vô Song mà hỏi, còn nếu không thì chắc trong băng cung cũng còn sót lại rất nhiều điển tịch ghi lại vấn đề này.
-"Phu quân, không bằng giờ hái toàn bộ xưống, mấy thứ này đủ để nuôi cả một đoạ quân thuỷ hệ ma pháp sư, huống hồ Thuỷ Nhược Nhan tỷ tỷ và Vô Song tỷ tỷ cũng là thể chất thủy hệ mà" Ngu Phượng hai mắt sáng lên đề nghị, dù sao tất cả những thứ này đều là bảo bối cả mà.
-"Bây giờ còn không biết nầy khe hở này sâu đến bao nhiêu? Chỉ tiếc là vào không được, nói không chừng bên trong còn có đồ vật rất tốt." Mễ Đế Nhĩ nói, nếu có có thể, nàng thật muốn giữ lấy hàn phác trên vách băng kia.
-"Như vậy, ta vào xem, mọi người ở bên ngoài chờ ta." Long Nhất cũng có chút động tâm liền muốn dùng súc cốt công tiến bên trong đi xem một chút. Vừa vượt qua cái khe, nguyên tố thủy hệ ma pháp mà lam đậm đã sáng lấp lánh tựa như ngàn vạn sao trên trời đang rơi xuống trước mặt.
-------------------------------------------------------
Ma pháp nguyên tố thật thể hóa, nếu có ngoại nhân nhìn thấy nhất định sẽ tròn mắt kinh ngạc, trình độ loại này không phải kẻ đã đột phá cấp độ đại ma đạo sư tiến vào pháp thần cảnh giới thì tuyệt không làm được.
Một tuyệt sắc nữ tử đang phiêu phù giữa không trung, hai mắt nhắm nghiền, đôi mi thanh tú giãn ra tựa như một tiên tử đang chìm vào giấc ngủ say, toàn thân nàng được bao bọc trong một tầng ánh sáng màu lam sậm, những luồng nguyên tố thủy hệ ma pháp chính là đang từ trên thân thể nàng tán phát ra.
__________________
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.